Teya Salat
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Làn Váy Lay Động-full

Lượt xem :
ng quơ oán giận, không có nói cho nàng biết, vì muốn tìm nàng mà suốt cả buổi chiều nay, hắn gần như lật ngược toàn bộ thị trấn này lên.

Vừa nghe đến Hướng Cương mở miệng kêu đói, nàng vội vàng lấy thức ăn còn sót lại trong túi sách, mang một gói bánh vẫy vẫy trước mắt hắn.

“Đến đây, mau ăn đi!” Nàng vội vàng thúc giục, muốn dùng đồ ăn đổi lấy cơ hội thoát thân.

Hướng Cương nhìn gói bánh cười nhạt, cũng không thèm liếc mắt nhìn một cái.

“Anh chỉ muốn ăn chả cá viên do em làm thôi.”

“Được, khi trở về em sẽ lập tức làm cho anh ăn.” Nàng cam đoan.

“Còn có thịt bò sốt rượu đỏ.” Hắn được một tấc lại muốn tiến một thước.

“Không thành vấn đề.”

“Còn có …”

“Này, anh muốn ăn cái gì cũng được!” Nàng nghiến răng nghiến lợi kêu. Tại đây, ngày tại thời điểm mấu chốt này, cho dù hắn mở miệng nói muốn ăn gan rồng, óc phượng, nàng cũng sẽ đồng ý vô điều kiện!

“Thành giao.” Có tia sâu xa khác thường nào đó, ở sâu trong đôi mắt đen của hắn, chợt loé lên rồi biến mất, Hướng Cương lại nhếch khoé môi lên lần nữa, xoay người đối mặt đánh thanh niên đang hăng máu kia.

“Cô gái nhỏ này là của anh?” Giọng nói của Hắc Long đầy uy hiếp hỏi, tuy rằng trong lòng giật thon thót, nhưng ở ngoài mặt lại vẫn cố gắng bảo trì uy nghiêm của lão đại.

“Đúng, cô ấy thuộc về tôi.”

Lời này vừa nói ra, mọi người lộ ra vẻ mặt như chợt hiểu, nhìn ánh mắt của nàng lúc này như đã giải đáp được ba phần, vô cùng ái muội, tất cả đều nghĩ đến nàng cùng Hướng Cương trong lúc này có lẽ quan hệ không tầm thường.

“Anh, anh đừng nói hưu nói vượn, anh thuộc về anh?” Mặt nàng đỏ lên, vừa thẹn vừa giận.

“Bé con, anh nói là toán học của em.” Hướng Cương vẻ mặt mỉm cười dung túng, độ lượng giống như nàng lại hiểu sai, là bản thân nàng tự có những suy nghĩ tà ác, không chút liên quan gì đến hắn.

Hắc cẩu xì một tiếng, vẻ mặt không kiên nhẫn.

“Mặc kệ cái gì của cô này thuốc về anh, tóm lại, là do cô ấy trốn ở một bên nghe lén truyện của chúng tooi, chính là đắc tội chúng tôi. Nhìn cô ấy thuộc dạng các bà các chị yếu đuối, tôi có thể không xuống tay, nhưng nhất định cô ấy phải quỳ xuống dập đầu giải thích với chúng tôi.” Hắn hung ác nói, đưa ra những quy củ, kiên trì muốn Lăng Lung bồi tội, những người khác cũng đều gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Sắc mặt nàng trắng bệch, cái miệng nhỏ nhắn mấp máy, hít vào một ngụm khí lạnh, hai tay vòng quanh cái bụng rắn chắc của hắn xiết chặt lại, thân hình nhỏ nhắn run rẩy.

Đôi mắt hắn sáng quắc, nổi lên một ngọn lửa, nhưng trên mặt vẫn thản nhiên không thay đổi, vẫn ung dung thong dong.

“Thực xin lỗi, chuyện này chắc không thể được.”

“Anh muốn giúp cô ấy giải vây?” Hắc cẩu cười lạnh.

“Không phải giải vây, mà là nhờ các anh bỏ qua.”

Giọng nói của Hướng Cương bình thản, ánh mắt nhìn quét qua mọi người, giọng nói âm trầm làm người ta sợ hãi, rõ ràng ám chỉ, nếu bọn họ không chịu để yên, hắn cũng chỉ còn cách ra tay thôi.

“Hắn dựa vào cái gì thay cô ta cầu tình.”

Hắn không có trả lời, chính là nhếch khoé miệng, lại lần nữa lộ ra nụ cười mỉm sâu xa khó hiểu kia, một tay đưa ra phía sau. Mọi người lập tức cảnh giác đứng lên, trừng lớn ánh mắt, nghĩ đến hắn sẽ lấy ra vũ khí gì kinh người lắm…

Sách giáo khoa.

Xuất hiện ở trong tay Hướng Cương, đúng là một quyển sách giáo khoa vật lý cấp ba!

“Nếu các anh nguyện ý giơ cao đánh khẽ, bỏ qua cho cô ấy một lần, ta có thể cam đoan, lần kiểm tra này, mọi người có thể thi được thuận lợi.” Hắn không nhanh không chậm nói, ngầm uy hiếp, ở mặt ngoài thì dụ hoặc, không cho người ta có cách cự tuyệt.

Trong nhà xưởng một mảnh tĩnh mịch, mọi người đối mặt nhìn nhau, vẻ mặt đều có chút buông lỏng, không còn vẻ hung hăng như trước nữa.

Có người lúc trước bị hắn「 chiếu cố 」qua, lúc này còn nằm trên mặt đất kêu cha gọi mẹ, đau đến mức nằm thẳng cẳng, bọn họ đều hiểu được, Hướng Cương không phải con mọt sách yếu đuối, mà là nhân vật thâm tàng bất lộ, một khi hắn động thủ, tất cả mọi người chỉ có ngã xuống kêu rên thôi!

Nếu đánh cũng đánh không lại, mà kì thi kiểm tra lại sắp đến, đương nhiên khi không lại biết trước đề thi miễn phí, như vậy --

Hắc Long hít sâu một hơi, dẫn đầu làm quyết định.

“Sách giáo khoa.” âm thanh thô khan của hắn hạ lệnh.

“Cái gì?” Tiểu lâu la một bên phản ứng như không thể tin nổi.

“Ngu ngốc, đem sách giáo khoa đến đây!”

“Tôi, tôi không mang theo—”Ai đi ra đánh nhau còn có thể mang sách giáo khoa ?

Hắn thấp rủa vài tiếng. “Đi cho tao tìm một quyển mau!”

Tiểu lâu la không dám cãi lời mệnh lệnh, vội vàng liền xông ra ngoài, không đến vài phút sau, liền ôm một quyển sách giáo khoa không biết từ nơi nơi nào sờ đến, cẩn thận ôm đến trước mặt lão đại.

Mọi người ngây ra như phỗng, trơ mắt nhìn Hắc Long hung ác nổi danh, thật sự ngồi xếp bằng ngồi xuống, ngây ngốc mở sách giáo khoa ra.

Hắc cẩu cân nhắc thế cục, biết một cây làm chẳng nên non, trận này là đánh không nổi nữa. Hắn lo lắng trong chốc lát, quyết định ganh đua, cũng bắt đầu ngồi xếp bằng xuống, cũng mệnh lệnh thủ hạ đi tìm đến sách giáo khoa, ngồi theo xuống.

Hai phương nhân mã một người lại một người ngồi xổm xuống, lúc trước nắm gậy sắt và và vũ khí, lúc này toàn cầm bút nguyên tử, nghe theo chỉ thị của Hướng Cương, một khẩu lệnh một động tác, quỳ rạp trên mặt đất viết liên tục lời Hướng Cương giảng.

Rất thần kỳ !

Lăng Lung mờ mịt đứng ở một bên, vì xác định bản thân không phải đang nằm mộng, nàng còn vươn tay, vụng trộm nhéo đại vào…

Chân một cái.

Ai da, rất đau!

Gương mặt tròn trịa vì bị nhéo đau mà bổng chốc nhăn nhó.

Không phải mộng đâu! Những tên hăng máu đòi đánh đòi giết, nay thật sự toàn bộ bãi bình, ngoan ngoãn quỳ rạp ở trên mặt đất hý hoáy viết.

Hướng Cương thật sự đáng sợ, chẳng những nắm đấm cứng dọa người, lại rất giỏi dùng kế, nếu hai phe đối lập ùa vào chỉ để đối phó với một mình Hướng Cương, cùng hắn đánh nhau, đương nhiên hắn không nắm chắc phần thắng, chỉ có thể lưỡng bại câu thương. Nhưng chỉ cần dựa vào mấy câu nói đơn giản là đã nắm giữ được tình hình đang rối rắm, chẳng những cứu nàng, còn có thể biến chiến tranh thành tơ lụa, hóa đấu trường thành hội đọc sách, dễ dàng giải quyết một hồi phân tranh.

Lăng Lung bội phục sát đất, len lén buông tay ra khỏi người Hướng Cương, lẳng lặng ngồi thụp xuống, thừa dịp không có người chú ý, chậm rãi bò về hướng cửa.

Ưm, nếu nguy hiểm đã không còn nửa, như vậy nàng cũng có thể đi rồi chứ?

Nhưng đi không được vài bước, váy của nàng đột nhiên căng thẳng, một sức lực mạnh mẽ làm chân nàng không thể nhấc lên được. Nàng kinh hoảng xoay đầu, nhìn thấy một bàn tay to ngăm đen, đang nắm chặt lấy gấu váy của nàng không buông.

“Đứng lại.” Hướng Cương liếc nàng liếc mắt một cái.

Bé con này, cái tính tình qua cầu rút ván một chút cũng không sửa, càng thấy nguy cơ đã được giải trừ, đã muốn bỏ xuống ân nhân cứu mạng chạy mất.

“Buông ra, anh mau buông ra, tôi muốn về nhà –”Nàng kéo váy lại, cùng hắn chơi trò kéo co, dùng sức đến toàn thân phát run, lnhưng vẫn không đấu lại sưc lực của hắn.

“Sắc trời đã tối lắm, bên ngoài lại không an toàn, chờ một chút anh đưa em về nhà.”

“Không cần –“

Hắn nheo lại ánh mắt, ánh mắt đột nhiên lạnh lùng.

“Ngồi xuống.” Đơn giản hai chữ, nhưng chứ một sức mạnh vô cùng lớn.

Lăng Lung trong lòng kinh hoàng, da đầu run lên, bản năng biết kết quả của việc cự tuyệt Hướng Cương, tuyệt đối sẽ thảm hại hơn so với chọc giận Long Long cùng Trung Cẩu rất nhiều. Một tiếng trống vang lên, ngoan ngoãn ngồi xuống ngay tại chỗ, cũng không dám kiên trì bò tới trước nữa.

Hu hu, ác liệt, ánh mắt hắn lợi hại thật!

“Cô bé ngoan.” Thấy nàng phục tùng vô điều kiện, đổi lấy phần thưởng là nụ cười mỉm hài lòng của hắn, khuôn mặt tuấn tú lại chuyển sang rạng rỡ, lại ôn nhu như xuân về hoa nở.

Bàn tay to kia buông tha làn váy của nàng, sau đó vô cùng thân thiết nhè nhẹ vuốt tóc nàng. Nàng lại chu môi đỏ mọng, tức giận ngoảnh mặt sang một bên, giận dỗi ngồi ở một bên không hé răng.

Chính là, nàng tuy rằng buồn bực Hướng Cương cưỡng bức, nhưng cũng mơ hồ biết, hắn giờ phút này kiên trì, cứng rắn như thế, xuất phát từ lòng quan tâm chính mình. Lúc này nếu không hắn đúng lúc đuổi tới, kết cục của nàng khẳng định sẽ vô cùng thê thảm.

Nói trở về, Hướng Cương vì sao lại đột nhiên xuất hiện? Lại vì sao sẽ biết, nàng bị nhốt ở chỗ này, thân hãm hiểm cảnh? Chẳng lẽ, hắn cũng không có ở nhà ngồi chờ, ngược lại là tiêu phí toàn bộ buổi chiều, phố lớn ngõ nhỏ tìm kiếm nàng?

Lăng Lung ngồi ở góc, cuộn chân lại, đem đầu gác ở trên gối, nghiêng đầu nhẫn nại ngồi chờ, cùng các vị học huynh đang ngồi hý hoáy viết.

Nghĩ đến hắn vì tìm nàng, đi khắp toàn bộ trấn, ngay cả cơm trưa cũng chưa ăn, trong lòng đối hắn thầm oán, bất tri bất giác bớt dần hẳn đi, nét tức giận trên khuôn mặt nhỏ nhắn cũng dần dần phai nhạt.

Ngoại trừ trêu tức, ngoại trừ bá đạo với nàng ra, sự quan tâm thật lòng của hắn vẫn làm cho ngực nàng ấm áp, cảm thấy thật cảm động, thật cảm động --

xxx xxx xxx

Sáng sớm của buổi thi cuối học kì, ánh nắng mặt trời đã lên rất cao.

Tiếng ồn ào của xe, của chim chóc từ sáng sớm đã ầm ĩ không ngừng.

Thức suốt đêm để học bài, Lăng Lung mờ mịt ngẩng đầu từ trên bàn, buồn ngủ mở mắt ra, mờ mịt nhìn về phía đồng hồ báo thức ở đầu giường --

Bảy giờ ba mươi lăm phút.

“A!” Tiếng thét chói tai vang lên, tiếp theo là tiếng bước chân rối ren, thùng thùng thùng từ phòng ngủ vang đến phòng khách, lại từ phòng khách vang đến phòng bếp.

Trước kì thi cuối học kì, nàng lúc nào cũng đợi nước tới chân mới nhảy, lại trong bất tri bất giác, bị đại quân của bọn sâu gây mê làm cho bại trận liên tục. Nàng mơ mơ màng màng nằm lên giường, vốn định nằm một chút là tốt rồi, không nghĩ tới vừa mới nhắm mắt lại, sắc trời ngoài cửa sổ lại tự dưng chiếu sáng rực rỡ như thế.

“Tại sao không ai gọi con rời giường!” Nàng thét chói tai, lại phát hiện trong phòng trống rỗng, ngay cả một bóng người đều không có.

“A, mình lại ngủ muộn vào buổi thi cuối học kì nữa rồi!” Tay chân luống cuống, lung tung quơ vội đồng phục cùng tất, dùng tốc độ nhanh nhất mặc vào trên người.

Không xong, nàng nghĩ tới! Ba mẹ hôm qua có nói, sáng sớm hôm nay, bọn họ nhất định phải rời khỏi nhà, theo các bác hàng xóm lân cận đạp xe đạp đi cắm trại ở ngoại ô. Trước đó đã cảnh cáo, muốn hai anh em tự cảnh giác, không được ngủ quên.

Không được, nàng tỉnh táo lại!

Lăng Vân cũng không thấy đâu, không thể giúp gì được nàng, lúc này ngoại trừ dựa vào nàng tự lập tự cường, không còn có biện pháp nào tốt hơn.

Cũng may, thời gian tuy rằng cấp bách, nhưng vẫn chưa gọi là nguy hiểm lắm, chỉ cần tất cả thuận lợi, nàng có thể đến kịp giờ thi toán học tiết thứ nhất.

Nàng lưng mang túi sách, dùng sức vỗ vỗ khuôn mặt, tự phấn chấn tinh thần, một bên tự nhắc nhở mình,, đừng nên nhìn đồng hồ nữa, một bên dắt xe đạp ra khỏi cửa.

Còn chưa kịp leo lên xe, nàng liền nhận thấy được một trận chấn động báo hiệu điềm xấu. Nàng hồ nghi dừng lại cước bộ, cúi đầu coi, phát giác bánh xe trước chịu không nổi mỗi ngày dùng tốc độ cao để tránh sự truy đuổi, trở nên có chút nghiêng lệch. Nàng vươn chân, muốn thử đá đá nó, muốn nhìn một chút nó có thể hồi phục nguyên trạng hay không.

Rầm!

Một viên đinh ốc bắn đi ra, ở trên đường lăn vài vòng sau, rơi vào ống cống đen ngòm, mất dạng. Mà bánh xe thì dưới ánh mắt chăm chú của nàng, cũng quay tròn lăn đi ra ngoài --

Lăng Lung mờ mịt nhìn xem xe đạp không có bánh trước, nhìn nhìn lại cái bánh xe đang lăn quá nhanh, ngã vào trước mặt cách đó không xa, hoàn toàn không thể tin được, nó vào lúc dầu sôi lửa bỏng, lửa cháy đến tận mông này mà lên tiếng đình công sao? . Nàng toàn thân rét run, như đi trên mây tiêu sái đi qua, mất hết can đảm nhẹ nắm cái bánh xe sứt xẹo lên, lại tuyệt vọng nhìn xuống hố nước.

“Xong rồi xong rồi, giậu đổ bìm leo, chết rồi, lần này chắc chắn là bị muộn rồi.” Nàng ôm cái bánh xe, hai mắt ngấn lệ, ngồi xổm trước hố nước thì thào tự nói.

Bên tai một tiếng thắng xe gọn gàng tiếng vang lên, một bóng đen thật lớn bao trùm nàn
<<1 ... 678910 ... 17>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
108/4934