Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Mẫu Đơn Của Hắc Báo-full

Lượt xem :
t ta, trăm trận trăm thắng, nàng cần biết,tất cả những chuyện có liên quan tới hắn.

Cho nên, Mẫu Đơn vẫn tiến hành lật xem quyển nhật kí kia.

Chữ viết rất đẹp, viết lên hỉ nộ ái ố(vui mừng tức giận yêu thương buồn bực) trong nhiều năm, tất cả mọi thứ đều liên quan tới Hắc Trọng Minh. Trong đó một đoạn, lại hấp dẫn hoàn toàn sự chú ý của nàng.

“Hắn là cầm thú.”

Trên nhật kí đã viết như vậy.

Ta chưa bao giờ nghĩ tới, hắn cũng có thể kết hôn sinh con, làm ra những hành vi tàn nhẫn như vậy …… Con chó kia, trước đây hắn đã nuôi dưỡng nó giống như con mình.

Đôi mắt đen vô tội, khung xương khỏe mạnh, bộ lông ngăm đen, điểm khác nhau giữa nó và con chó trước mắt hắn là con chó này đang lưu lạc đầu đường xó chợ, gầy đến nỗi xương sườn đều lộ cả ra ngoài.

Xe lăn bánh trên đường, ngồi ở trên xe Hắc Trọng Minh đưa mắt nhìn nó.

Liếc mắt một cái, không biết vì sao lại làm cho hắn nhớ tới chuyện vốn dĩ đã quên từ lâu, chuyện về con chó đã chết nhiều năm trước. Vẻ mặt của hắn không hề thay đổi, dời đi tầm mắt, xe tiếp tục chạy về phía trước, con chó lang thang ở góc tường kia, rất nhanh bị bỏ lại phía sau xe.

Chỉ là, con chó kia gợi lên, hồi ức của hắn.

Hắc Trọng Minh nhếch mi lên, bình tĩnh lại, dường như hồi ức chôn vùi đã lâu, lại đột nhiên bị mở ra. Hắn kiềm chế, ngăn cản suy nghĩ của chính mình, khắc nghiệt trấn định bản thân, cố gắng đóng lại hồi ức ở trong lòng vừa mới được mở ra.

Hắn không muốn nhớ lại, không muốn bị cảm xúc này ảnh hưởng một lần nữa, bình tĩnh nhắm hai mắt lại, quyết định ở trong xe, bổ sung giấc ngủ hắn đã giảm bớt do ban đêm bị quấy nhiễu.

Hắn nhanh chóng ngủ thiếp đi.

Nhưng mà, khi hắn tỉnh táo, có thể ngăn cản hồi ức muốn lãng quên trong trí nhớ, nhưng khi hắn chìm vào giấc ngủ, lặng lẽ đi vào trong giấc mộng của chính mình…… Đây là quà sinh nhật của con.

Khi hắn bảy tuổi, cha tặng cho hắn một con chó nhỏ.

Con chó nhỏ rất bé, rất đáng yêu, vừa mới đầy tháng không lâu, có bộ lông xù, một đôi mắt to vô tội, còn có cái đuôi không ngừng đong đưa.

Hắn vô cùng vui vẻ, bởi vì con chó nhỏ thật sự rất đáng yêu, và là do cha đã tặng cho hắn làm quà sinh nhật.

Mỗi ngày trôi qua, hắn đều chạy tới xem nó, cho dù có người hầu chăm sóc, hắn vẫn kiên trì muốn tự lo cho con chó nhỏ kia. Hắn đặt cho con chó nhỏ này một cái tên, là “Harry”.

Harry, vô cùng đáng yêu lại trung thành. Qua mấy tháng, nó vừa cao lên lại vừa thêm khỏe mạnh, mỗi ngày ở bên chân hắn, vui vẻ ở trước mặt và ở sau lưng hắn.

Khi hắn đi đâu, nó sẽ theo ở phía sau, khi hắn ăn cơm, nó cũng sẽ ngồi ở bên chân hắn, nếu có người muốn bắt nạt hắn, Harry nhất định sẽ là người đầu tiên nhảy ra, che ở phía trước hắn.

Từng có vài lần, có người âm mưu bắt cóc hắn, nhưng đều bị Harry phát hiện trước, sủa gâu gâu đối với những người đó, còn dũng cảm quên mình xông lên trước, cắn người muốn bắt cóc hắn, mới tránh cho hắn không bị bắt đi.

Đôi khi, có lúc hắn không đạt được sự kỳ vọng của cha, bị ông nghiêm khắc trách móc, nửa đêm, hắn sẽ vụng trộm xuống giường, chạy tới ổ Harry, ôm nó cùng nhau ngủ.

Bộ lông xù, thân hình ấm áp kia, lại thân mật cọ sát nó, thay nó liếm nước mắt trên mặt.

Harry chưa bao giờ tức giận đối với nó, Harry luôn không oán không hối hận, dành hết sự bảo vệ cho nó, luôn dành cho nó sự ấm áp và an ủi. Trong khoảng thời gian đó, Trọng Minh luôn vui sướng chạy tới nói cho ta biết, đủ mọi chuyện về Harry .

“Nó là người bạn đầu tiên của con.” Nó nói cho ta biết như vậy, con chó kia cũng là người bạn duy nhất của nó, ta còn cảm thấy, người đàn ông kia đã làm tốt nghĩa vụ của mình, mang lại cuộc sống sung túc cho con của hắn, đây là chuyện tốt nhất. Ở trong mắt Trọng Minh, Harry là con chó thông minh nhất, vĩ đại nhất thế giới này.

Xem ra Trọng Minh rất vui vẻ, nó vô cùng coi trọng và yêu thích con chó kia , dường như ngay cả người mẹ như ta, cũng nhịn không được mà cảm thấy ghen tị, nhưng không thể phủ nhận, Harry làm cho nó vui vẻ, đó là chuyện gần đây ta không làm được.

Thế nhưng, đêm qua, sau khi nó bị trách mắng, ôm Harry cùng đi vào giấc ngủ, không cẩn thận ngủ ở ổ chó cho đến khi trời sáng.

Sau khi người đàn ông kia phát hiện, hắn nổi trận lôi đình, đến nay ta vẫn còn cảm thấy được, quanh quẩn bên trong căn phòng yên tĩnh là tiếng rít gào của hắn.

Ta thật sự không thể tin được, người đàn ông kia, lại có thể yêu cầu Trọng Minh……

Ánh nắng buổi chiều mùa đông, rơi ở trên người Mẫu Đơn, nhưng nàng đọc những dòng chữ này, lại làm cho nàng cảm thấy, toàn thân càng lúc càng lạnh như băng.

Ngực của nàng, giống bị thúc vào dữ dội, mơ hồ cảm thấy đau. Nàng ôm ngực, sau đó hít vào một hơi thật sâu.

Sau đó, tay nàng lại lần nữa, gấp gáp mở ra trang tiếp theo.

“Ngủ ở ổ chó sao? Mày là chó sao?” Một bàn tay tát thật mạnh trên gương mặt nó, vừa to lại vừa cứng, nó bị cái tát mạnh mẽ kia hung hăng đánh ngã trên mặt đất, nhưng vẫn nhanh chóng đứng dậy.

Harry bị dây xích sắt trói lại, thấy nó bị đánh, thì lớn tiếng sủa ầm lên.

“Nói đi! Con của Hắc Liệt Phong tao, lại là chó sao?” Cha nổi giận gào rít lên.

Nó cảm giác được máu từ trong lỗ mũi chảy ra, nó vươn tay, lau đi chất lỏng ẩm ướt nóng ấm kia, bình tĩnh trả lời:

” Không phải.”

“Không phải chó? Vậy sao mày coi nó là bạn? Có giường không ngủ, mày còn cố tình muốn ngủ ổ chó? Mày có biết thanh danh sẽ bị hủy hết không?” Tiếng rít gào một lần nữa lại vang lên, giống như sấm sét, cha nó tức giận tới nỗi mặt nổi đầy gân xanh, cố gắng giải thích cho nó hiểu.

“Con chỉ là không cẩn thận ngủ quên.” Một cái tát kia, nhanh như chớp giáng xuống, nó im lặng chịu đựng, đau đến nỗi nước mắt thiếu chút nữa rơi xuống, hai tai bởi vì bị bàn tay kia tát, làm cho ong ong, lại vẫn nghe được tiếng Harry tức giận sủa, cha phẫn nộ quở trách:

“Mày còn dám nói sạo! Hắc Liệt Phong tao, không có đứa con trai là chó, ngủ cùng với chó!”

“Con không phải chó!” Nó tức giận trừng mắt nhìn cha, lớn tiếng phản bác.

“Tốt lắm,” Từ bên thắt lưng cha nó lấy ra một con dao nhỏ, đưa qua cho nó, lạnh giọng hạ lệnh.

“Vậy mày giết nó cho tao.” Nó kinh ngạc không thôi, vô cùng kinh ngạc ngẩng đầu

“Giết nó.” Cha lặp lại, lãnh khốc trừng mắt nó, chỉ vào Harry.

“Đem cẩu tạp chủng này làm thịt đi! Không nghe lời tao cho người đánh chết nó. Xem mày muốn cho nó một cái chết nhẹ nhàng, hay là muốn thấy nó bị người khác đánh chết.” Nó khiếp sợ không thôi, nắm chặt tay, ngẩng đầu nhìn người cha tàn nhẫn, không chịu nận lấy con dao nhỏ kia.

“Không được, Harry là bạn tốt của con!”

“Bạn tốt ư?” Cha cười lạnh.

“Bạn tốt nặng bao nhiêu, đáng giá bao nhiêu? Đã làm người thì không thể mềm lòng, tình cảm chỉ là thứ vô ích, mày càng sớm học được chuyện này, đối với mày càng có lợi!”

“Cha không thể yêu cầu con làm chuyện này!” Sắc mặt nó tái nhợt, rống lên:

“Mày không thể?” Cha nó nhíu mày một chút, hừ lạnh một tiếng, bàn tay to giương lên, hướng thuộc hạ ở một bên nói:

“Chu Ngũ! Đánh cho ta, từ từ mà đánh!” Chu Ngũ lấy ra một trường côn rắn chắc, điên cuồng đánh liên tiếp vào Harry.

“Dừng tay! Không được đánh! Dừng tay” Harry đã trúng côn thứ nhất, đau kêu ra tiếng, nó xông lên phía trước muốn ngăn cản, lại bị người bên cạnh bắt lấy.

“Dừng tay! Ông buông!” Nó giãy dụa, lại tránh không ra khỏi bàn tay to kiềm chế, chỉ có thể hướng người đàn ông nhẫn tâm ra sức đánh Harry kia, khàn cả giọng hô:

“Chu Ngũ, dừng tay! Dừng tay! Harry, Harry……” Một côn khác lại giáng xuống, Harry mạnh mẽ biến thành tiếng kêu rên nó có ý né tránh, nhưng dây xích sắt lại hạn chế hành động của nó, mỗi côn Chu Ngũ hạ xuống, đều cứng rắn mạnh mẽ, giáng tới tấp trên người nó.

Harry bị đánh không phải rất nặng, nhưng không nhẹ, rất nhanh, Harry gãy chân, nứt xương. Harry kêu, khóe miệng chảy ra máu nhưng vẫn chật vật ra sức giãy dụa né tránh.

“Cha, xin người dừng tay! Bảo ông ta dừng tay!” Nước mắt chảy ra từ hốc mắt, nó quay đầu hướng tới người đã ngồi trên ghế bưng trà uống, khóc lóc cầu xin.

“Người làm ơn, đừng đánh nó nữa! Cha……” Cha nhìn nó, sau đó chỉ vào con dao nhỏ trên bàn.

“Không cần phải xin tao, chính mày có thể cho nó ra đi nhẹ nhàng.”Nó rơi lệ đầy mặt, nhìn khuôn mặt cha không chút thay đổi, lại quay đầu nhìn, đây là người bạn tốt duy nhất của nó từ nhỏ. Harry thở phì phò, chân khập khiễng, máu đầy người, thống khổ nhìn nó; giọng nói của cha, lạnh lùng vang lên

“Con chó kia, là phế vật, cho nên nó không thể thoát ra khỏi dây xích, chỉ có thể bị người cầm gậy đánh. Cho dù mày đã huấn luyện nó, thì nó cũng chỉ là chó, mày hiểu không.”

Trong nháy mắt, nó đã biết, cha nghiêm túc muốn nó tự tay giết Harry, nếu không sẽ để Chu Nhũ từng gậy từng gậy từ từ đánh chết con chó đáng thương.

Chu Ngũ lại một lần nữa, giơ cao gậy lên.

“Dừng tay!” Nó phẫn nộ rít gào, sau đó quay đầu trừng mắt người hầu đang giữ lấy nó, oán hận nói:

“Buông.” Người hầu nhìn về phía cha.

Nó biết, cha nhất định đã gật đầu, cho nên người hầu mới có thể buông lỏng tay ra.

Lau đi nước mắt trên mặt, nó đi về phía cha, cầm lấy con dao nhỏ, sau đó lại quay đầu hướng về phía Harry.

Harry đáng thương, tiến đến bên chân nó, kêu oẳng oẳng. Trên khóe miệng trên lưng đều là máu, chân cũng khập khiễng tuy rằng ngay cả đứng cũng không chắc, nhưng cái đuôi vẫn ngoe nguẩy, mừng rỡ với nó như cũ.

Nó ngồi xổm xuống, ôm lấy cổ khỏe mạnh của Harry. Mà Harry dùng cái đầu lông xù, cọ sát hai má nó, tin tưởng dựa sát vào nó.

Nước mắt, lại rơi trên hai má nó.

Harry, bạn tốt của nó. Bạn tốt duy nhất, tốt nhất của nó…… Nó đem mặt vùi vào trong bộ lông ấm áp kia, sau đó nắm chặt con dao nhỏ, dùng sức cắm vào bên xương sườn giữa trái tim Harry. Harry nức nở một tiếng, thân thể khổng lồ, đổ ngào ở trong lòng nó, trái tim đập một tiếng lại một tiếng, sau đó thì vĩnh viễn ngừng lại.

Những giọt máu nóng bỏng chảy đầy hai tay nó, giọng nói của cha nó, lại vang lên.

“Mày xem, bởi vì mày mềm lòng, cho nên nó mới phải chịu mấy côn kia. Từ bi và mềm lòng, chính là tăng thêm thống khổ lẫn nhau, mày là người phải kế thừa giang sơn. Bạn bè, đối với mày mà nói là không cần thiết.” Cha dùng giọng nói lạnh như băng, gằn từng tiếng nói với nó.

“Mày không cần bạn bè.”

Xe ngừng.

Hắc Trọng Minh tỉnh lại, nhìn thấy căn nhà lớn mà hắn đã rất quen thuộc.

Có như vậy trong nháy mắt, hắn còn tưởng bản thân vẫn đang trong mộng, mà lúc đó cha hắn vẫn còn sống, tuổi hắn còn rất nhỏ, tay đã được rửa sạch sẽ, đổi quần áo mới, chờ để cùng cha đi tham gia một yến hội.

Nhưng lão Trương đã đi tới, thay hắn mở cửa xe ra.

Hắn rất nhanh tỉnh lại từ trong luồng kí ức, đứng dậy xuống xe. Lão Trương đã già đi, Chu Ngũ đã chết lâu ngày, mà cha cũng mất mười năm rồi.

Hắn cũng đã không còn là đứa trẻ, trẻ người non dạ năm đó, chỉ có thể mặc cho người khác khống chế.

Xuyên qua bữa tiệc xa hoa ở Tiền Luyện kia, thấy chồng quà cao như núi kia, khóe hắn miệng nhếch lên tự giễu, nửa điểm cũng không muốn xem xét chúng, nhưng khi lão Trương thay hắn cởi áo khoát, hắn mở miệng hỏi:

“Mẫu Đơn đâu?”

“Tiểu thư ở trong phòng khách.”

“Gọi người đem này tất cả những thứ này thu lại, đừng chất đống ở trong này thật chướng mắt.” Hắn vừa nói, vừa cởi cái bao tay da, giao cho lão Trương, sau đó đi nhanh đến Hậu Luyện.

Xuyên qua sân, sau đó đi qua đống quà, bước lên lầu hai.

Trong phòng, không có một bóng người.

Hắn xoa đôi lông mày rậm, lui đi ra, sau đó thấy hành lang, nơi cánh cửa luôn đóng chặt lộ ra một đường ánh sáng nhạt.

Đó là phòng mẹ hắn.

Mỗi cuối tuần, người hầu sẽ đến quét dọn, làm cho phòng đó luôn sạch sẽ. Từ sau khi mẹ hắn qua đời, hắn đã thật lâu không đi vào đó.

Cánh cửa kia, không nên mở ra.

Hắn đi lên phía trước, khi đi vào cạnh cửa, lại thấy Mẫu Đơn đứng ở trước bàn học, đang lật xem một quyển sách xưa.

“Em không nên tới nơi này.” Tiếng hắn từ phía sau truyền đến, dọa Mẫu Đơn nhảy dựng, nàng ngẩng đầu lên, thấy Hắc Trọng Minh đã đi vào trong phòng, biểu tình trên khuôn mặt tuấn tú lạnh như băng y hệt như trên bức tranh.

Cho nên, bức tranh kia, là vẽ sau khi Harry bị giết sao?

Nàng nghĩ lung tung, căng thẳng nghĩ cách giải thích, hắn dần dần đến gần, mới miễ
<<1 ... 1516171819 ... 30>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1297/6376

Disneyland 1972 Love the old s