Polaroid
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Cưới Sau Một Đêm-full

Lượt xem :
khéo vô hại như đầu, mở ra tiếng nói non nớt vừa đủ để Hàn Lỗi nghe thấy: “Chị Anh, em nghĩ muốn ngồi ở phía trước, có thể không ạ?”

Tốt, ở sau lưng Hàn Lỗi gọi tôi là dì, ở trước mặt Hàn Lỗi mới biết điều gọi tôi chị Anh, mọi người nói xem đứa nhỏ này sao cứ thông minh như vậy a?

Tôi nâng lên nụ cười vẻ sủng nịch, híp mắt ôn nhu nói: “Dĩ nhiên có thể, chỉ cần em vui là tốt rồi!”

Nhận được sự cho phép của tôi Âu Dương Suất thật vui vẻ a, hấp tấp ngồi thẳng vào vị trí vẫn thuộc về tôi, ngay lúc đóng cửa xe, thừa dịp Hàn Lỗi không có chú ý, cái đứa nhỏ xấu xa này cư nhiên lại hướng tôi làm một cái mặt quỷ khiến tôi suýt chút nữa bật cười, thật là một hành động trẻ con ngây thơ dễ thương đâu, cho nên theo lễ phép, tôi không chút nghĩ ngợi cũng trả một cái mặt quỷ nho nhỏ cho anh.

Kết quả, nhóc con bị tôi làm chấn động đến nỗi…

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, mặt quỷ to so với mặt quỷ nhỏ, có vẻ như nó bị lỗ rồi~~~

Sau đó, tôi ngồi vào trong xe theo, an tĩnh nhìn hai người đàn ông một lớn một nhỏ phía trước trò chuyện qua lại, chỉ thấy Âu Dương Suất hưng phấn đến mức khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng sáng long lanh, chu cái miệng nhỏ khi đóng khi mở, má lúm đồng tiền nho nhỏ xuất hiện thật nhiều, mà Hàn Lỗi thì sao, trên gương mặt tuấn tú luôn hiện lên nụ cười dịu dàng, mặc dù không nói lời nào nhưng cho dù là như vậy, cậu nhóc kia vẫn vui vẻ đến nỗi không kiềm chế được.

Dù sao cũng là cơ hội được mặt đối mặt với người mình ngưỡng mộ đã lâu cho nên tôi có thể hiểu được sự kích động của Âu Dương Suất, chẳng qua là, lúc này ánh mặt trời đầy mặt, lúc sau lại âm trầm lạnh như băng, đứa trẻ này không sợ bản thân một khi không cẩn thận sẽ rơi vào tình trạng tinh thần phân liệt hoặc nhân cách phân liệt à?

Dọc theo đường đi, nhờ vào phúc của Hàn Lỗi, tôi cũng được Âu Dương Suất tâm không cam tình không nguyện mời tham gia vào cuộc nói chuyện của bọn họ, nhìn tiểu tử rõ ràng không tình nguyện mà lại không dám biểu hiện ra ngoài, đôi mắt của tôi càng híp lại, nụ cười càng lớn.

Cuối cùng, ba người chúng tôi “vừa nói vừa cười”, “hòa thuận vui vẻ”, “tương thân tương ái” trở về đến nhà.

Tôi biết, Âu Dương Suất ở trước mặt Hàn Lỗi là chân thật nhất, ở trước mặt tôi cũng là chân thật nhất, chẳng qua đó là vấn đề “Chính diện” hay “Phản diện” mà thôi.

Sau khi sắp xếp tốt gian phòng cho Âu Dương Suất, tâm tình tôi không biết vì sao rất tốt, chủ động tính toán cùng Hàn Lỗi thi thố tài năng, muốn chuẩn bị một bữa ăn thật phong phú ngon lành giúp tiểu tử kia đón gió.

Nhìn bóng lưng của Hàn Lỗi trong phòng bếp vừa khí suất vừa bận bịu, trong mắt Âu Dương Suất lóe ra ánh sáng không thể dùng hai chữ sùng bái đơn giản mà hình dung, mà sau đó khi nó ăn bữa tối do đích thân Hàn Lỗi làm, trong mắt lại càng ướt át diễm lệ, lóe lên không ngừng.

Tôi nhìn khuôn mặt tươi cười của Hàn Lỗi, lại nhìn đến vẻ mặt cảm động tột cùng của Âu Dương Suất mà thầm than thở dưới đáy lòng: Hàn Lỗi ơi Hàn Lỗi, anh đến tột cùng muốn cho nhóc con kia sùng bái anh đến mức nào mới chịu thỏa mãn đây, cứ hữu ý vô ý buông thả mị lực trí mạng của mình như thế, anh có muốn để cho người ta sống khỏe mạnh nữa hay không a?!

Bởi vì vấn đề chênh lệch múi giờ, tôi cho là Âu Dương Suất sẽ không ngủ sớm, nhưng mà ngoài dự liệu của tôi, chính bởi vì lệch múi giờ nên nó sau khi đánh răng rửa mặt xong thì hết sức biết điều bò lên giường, mở điều hòa, đắp kín chăn, nở một nụ cười ngọt ngào, nhắm mắt lại, tính toán việc tiếp tục hàn huyên trong mộng cùng Hàn Lỗi.

Sau khi tắm rửa tôi mặc một chiếc áo phông rộng rãi đi vào gian phòng của Âu Dương Suất, tay cầm một ly sữa tươi hỏi xem nó có muốn uống hay không.

Âu Dương Suất miễn cưỡng mở mắt liếc nhìn tôi cùng ly sữa tươi trên tay, rất không đáng yêu bĩu môi lắc đầu, trong mắt có nồng đậm khinh bỉ cùng chán ghét, dĩ nhiên, nó khinh bỉ cùng chán ghét chính là sữa tươi chứ không phải tôi.

Tôi nhún nhún vai, không thích coi như xong đi, dù sao miễn cưỡng thì rất không nhân đạo, cho nên, tôi đem sữa tươi đặt vào trên mặt bàn sau đó hướng nó đi tới, giúp cậu bé này chỉnh lại chăn bởi vì mặc dù là mùa hè, nhưng chỗ này có điều hòa, nếu không cẩn thận bị cảm lạnh sẽ không tốt.

Đầu tiên tôi thật sự muốn giúp nó chỉnh lại chăn, nhưng nhìn thấy khuôn mặt mập mạp mềm mại trơn nhẵn kia, cuối cùng nhịn không nổi vươn móng vuốt sói sờ soạng trên mặt nó một cái, ừm, cảm giác trơn trơn y như trong tưởng tượng. Vốn tưởng rằng nhóc con sẽ rất tức giận với hành động của tôi, thậm chí sẽ nhảy dựng lên, bằng không ít nhất cũng sẽ ý kiến này nọ, nhưng mà ngoài dự đoán, nó lại chẳng hề náo loạn chút nào, ngược lại là cứ đỏ mặt nhìn chằm chằm…trước ngực của tôi.

Tôi theo tầm mắt của nó cũng cúi đầu nhìn về phía trước ngực của mình, phát hiện thì ra là bởi vì cổ áo phông hơi rộng, lúc khom lưng không cẩn thận mở ra một khe hở rất đáng yêu, vừa lúc không cẩn thận đúng tầm mắt của nó, lộ ra một chút, thật, chẳng qua là lộ liễu một chút xíu mà thôi, tôi thề, tôi không phải cố ý.

Mặt tôi không đổi sắc, thong dong trấn định kéo lại áo sơ mi, nhìn gương mặt Âu Dương Suất vẫn đỏ ửng như cũ liền cong lên khóe miệng, đôi mắt xoay chuyển, đáy lòng bởi vì nghĩ đến trò đùa dai sắp có mà cười thầm một tiếng.

“Này! Chị nói em làm sao có thể cứ như vậy nhìn chằm chằm vào cái bên trong của người ta chứ, bao nhiêu chỗ tốt không nhìn lại cứ thích nhìn vào bên trong là sao?!” Tôi ra vẻ ngượng ngùng làm nũng nói.

“...”

Đối mặt với sự trêu chọc của tôi, tiểu tử đáp lại bằng cách đem đầu của mình vùi vào trong chăn, chết sống không chịu lộ ra.

Ai, nó xác định mình là người đã từng sống ở xã hội nước Mỹ cởi mở hiện đại sao? Ở nơi đó rất khó để duy trì được tư tưởng đơn thuần và dè dặt như thế đó nha.

Sợ nó sẽ buồn chết cho nên tôi liền giúp nhóc con giữ lại một chiếc đèn ở đầu giường sau đó đi ra khỏi gian phòng, đóng cánh cửa, cong lên một nét cười nhàn nhạt rồi xoay người đi vào trong phòng của mình.

Sau khi vào phòng, tôi thấy Hàn Lỗi đã sớm tắm rửa xong đang nằm nghiêng ở trên giường đọc sách, thế nên tôi nhanh chóng bò lên giường, bả đầu theo thói quen tựa vào trên bả vai anh, đem tầm mắt dừng lại ở quyển tiểu thuyết trên tay kia, dùng giọng điệu bình tĩnh hỏi: “Thật ra thì anh đã sớm nhìn thấu bộ mặt thật của tiểu gia hỏa kia đúng không!”

Nếu là người khác dễ dàng bị mặt nạ của Âu Dương Suất lừa gạt tôi còn tin được, nhưng nếu là Hàn Lỗi, cái kẻ “khác người” kia thì tôi cảm thấy đây tuyệt đối là chuyện không thể nào.

Tôi cảm thấy lồng ngực Hàn Lỗi khẽ chấn động, anh khẽ cười nói: "Có ý gì?"

Giả bộ ngu đúng không.

Tôi lành lạnh nói: “Giả bộ a, lại còn giả bộ chẳng giống như ban nãy nữa.”

Nghe vậy, Hàn Lỗi đem sách trong tay cất vào trên tủ đầu giường, một tay ôm lấy tôi dùng gương mặt tuấn tú cùng tôi mặt đối mặt, vươn ra một cái tay khác nhẹ điểm đầu mũi của tôi, trong mắt lóe ra tinh quang, nâng lên khóe miệng nói: “Thật ra thì anh có biết hay không cũng có quan hệ gì đâu, chơi thật vui là tốt rồi, không phải sao? Nếu là chơi thật vui, anh nói không biết cũng có quan hệ gì đâu?”

Người đàn ông này chính là đánh vào chủ ý: “Chúng ta vui vẻ chơi đồng thời thuận tiện làm nhóc con kia cũng vui” sao? Giờ này khắc này, tôi chỉ muốn dùng năm chữ cùng hai dấu chấm câu để diễn tả sự sùng bái của tôi đối với anh: cao, thật sự là cao*!

0

Bởi vì ngày hôm sau vẫn là thời gian làm việc cho nên chúng tôi phải đàng hoàng đi làm.

Âu Dương Suất ngủ sớm dậy sớm tinh thần sáng láng, vô cùng uyển chuyển biểu hiện nguyện vọng muốn cùng chúng tôi đến công ty, cũng liên tục bảo đảm sẽ không ầm ĩ đến chúng tôi mà làm ảnh hưởng đến hiệu suất công việc.

Không có ngoài ý muốn, Hàn Lỗi cười gật đầu đáp ứng

Tôi khóe miệng co giật nhìn khuôn mặt tươi cười của Hàn Lỗi, nghĩ thầm: thật ra thì người này cũng đã tính toán mang thằng nhóc đến công ty chơi rồi. Theo hiểu biết của tôi với anh, nếu tiểu tử này không đi thì anh cũng sẽ tìm mọi cách dụ dỗ cho nó đi theo mới thôi.

Sau khi đến công ty, tôi cùng bọn họ đến phòng làm việc của Hàn Lỗi.

Đợi Hàn Lỗi dẫn Âu Dương Suất đi vào phòng làm việc rồi, Tần Hạo mới mở to mắt, vẻ mặt không thể tưởng tượng nổi lôi kéo tôi hỏi: “Đứa bé kia là ai?”

“Con trai của tôi a!” Tôi nói giỡn.

“Cô đừng có đùa, đứa trẻ kia thoạt nhìn tuyệt đối không dưới mười tuổi, chẳng lẽ mười lăm tuổi cô đã sinh con. Nếu thật sự là thế, đứa bé này nhất định không phải con Hàn tổng.” Tần Hạo tỉnh táo phân tích.

“Haizz! Tiểu Hạo Hạo, thật không nghĩ tới cậu lại hiểu rõ về tuổi tác của tôi như thế nha!”

“Đừng, gọi, tôi, là, Tiểu, Hạo, Hạo, nữa!” Tần Hạo nghiến răng nghiến lợi nói .

Tên con trai hẹp hòi.

Tôi vươn tay đâm đâm cánh tay của Tần Hạo, để cho anh cùng tôi nhìn Âu Dương Suất đang ngồi trong phòng làm việc, sau đó tôi nhỏ giọng hỏi: "Thấy tiểu gia hỏa kia không?"

Tần Hạo vừa đánh giá Âu Dương Suất vừa gật đầu.

“Chú ý ánh mắt cùng thần sắc của nó, có phải cảm thấy có chút quen thuộc hay không?” Tôi tiếp tục nói.

Nghe lời của tôi, Tần Hạo nghiêm túc quan sát người bạn nhỏ kia lại một lần nữa, tiếp theo, đôi mắt của anh ta càng ngày càng lóe sáng, có một loại kích động kiểu như tha hương gặp được cố tri* vậy.

0

Xem ra anh ta đã chú ý tới tiểu tử này giống hệt mình lúc trước, cũng là một kẻ kính ngưỡng, sùng bái, hâm mộ Hàn Lỗi vô cùng.

Một giây sau, tôi dám đánh cuộc, Tần Hạo thích Âu Dương Suất rồi, nhìn ánh mắt của anh ta gần như là mềm nhũn ra nước kia kìa.

Quả nhiên là tri âm gặp tri âm, hai mắt lưng tròng.

Trong dự liệu của tôi, Hàn Lỗi sẽ nhanh chóng đem Âu Dương Suất ném cho Tần Hạo, cho nên, Tần Hạo lại bị đào móc thêm một tài năng mới—bảo mẫu nam toàn năng chăm sóc trẻ con.

Tiểu tử vốn vẫn còn không tình nguyện, nhưng sau khi cùng Tần Hạo bốn mắt nhìn nhau, sau đó chúng sống tiếp một tiếng đồng hồ, hai người đã dễ dàng thiết lập tình hữu nghị giữa các đồng chí, có thể nói là như hình với bóng.

Đến lúc ăn bữa trưa cùng không tìm thấy thân ảnh hai người, đoán chừng bọn họ chắc là chạy đến chỗ nào đó thể hiện tình cảm sùng bái, ngưỡng mộ, kính trọng với Hàn Lỗi của mình rồi--

Lúc tan việc, Âu Dương Suất cùng Tần Hạo lưu luyến không rời nói lời từ biệt, chúng tôi một nhóm ba người đi tới Hàn gia.

Tối nay Hàn gia đèn đuốc sáng trưng, náo nhiệt phi phàm, mọi người tề tụ đông đủ chỉ để ăn mừng anh cả Hàn Ti thành công đem chị dâu Tô Nguyệt Nghiên dụ dỗ về nhà.

Ở trên bàn cơm, Hàn Ti cười đến thật thỏa mãn, thật đắc ý, Tô Nguyệt Nghiên thì vẻ mặt ngượng ngùng cúi đầu, hoàn toàn không dám nhìn thẳng chúng tôi đang hết sức hài hước, nói đủ loại chuyện cười, vẻ mặt trêu chọc cùng khuôn mặt hí hửng, vì vậy đem toàn bộ lực chú ý đặt ở trên người Âu Dương Suất- người từ bên ngoài đến.

Tiểu tử thật biết điều, miệng rất ngọt, nụ cười cũng rất ngọt, đem tất cả mọi người dụ dỗ đến không biết Đông Tây Nam Bắc đâu nữa khiến ai cũng yêu thích không thôi, rối rít muốn cùng nó bồi dưỡng tình cảm, đặc biệt là mẹ chồng tôi, thiên vị nhóc con này hết sức rõ ràng, hoàn toàn không đem nhân vật chính vốn là Hàn Ti để vào mắt, độc tài đem chức vụ này cho Âu Dương Suất.

Mặc dù Âu Dương Suất chiếm được toàn bộ lực chú ý của mẹ chồng tôi, nhưng bà vẫn còn có chuyện trọng yếu hơn muốn làm, vì vậy khó khăn nhịn đau bỏ những thứ yêu tiểu tử cho mấy người đàn ông, đứng lên phủi tay, mấy người phụ nữ chúng tôi cũng lập tức đứng lên, bạo lực đem Tô Nguyệt Nghiên bắt làm nô lệ tiến gian phòng bên trong bức cung.

Chúng tôi đem Tô Nguyệt Nghiên áp ngồi ở vị trí trung tâm giường lớn, tôi cùng với mẹ chồng chia ra ngồi ở hai bên cô ấy, Hàn Mẫn cùng Hàn Tuệ thì đem cái ghế ngồi ở trước mặt cô.

“Haha! Mau mau khai báo đàng hoàng, tên đần độn Hàn Ti kia đã dùng phương pháp gì để con tha thứ cho nó thế?” Mẹ chồng tôi cười gian xảo hỏi Tô Nguyệt Nghiên.

Nếu mẹ chồng đã đi thẳng vào vấn đề hỏi đúng nỗi lòng của chúng tôi thì ba người còn lại cũng không có ý định già mồm cãi láo, cùng nhau ăn ý lộ vẻ mờ ám, YY*cười gian.

0

Nhìn vẻ mặt dữ tợn của chúng tôi, gương mặt xinh đẹp của Tô Nguyệt Nghiên càng đỏ hơn, cô cúi đầu vuốt vuốt ngón tay của mình, nhỏ giọng ngượng ngùng khai: “Thật ra thì cũng không có gì, ngày thứ nhất anh ấy tới tìm con thì bị con nhốt ở ngoài cửa, ngày thứ hai cầm lấy hoa hồ
<<1 ... 2425262728 ... 44>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1617/6696