Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Chàng Giảng Viên Cầm Thú Của Tôi-full

Lượt xem :
truyền đến giọng nói của Du Nhiên: “Chờ một chút.”

Long Tường quay đầu lại, thấy Du Nhiên vừa mới đứng dậy từ mặt đất, trong tay cô, chính là bản đăng ký của cậu ta.

“Cô muốn làm gì?” Lông mày của Long Tường lại có xu hướng bay lên trời.

Du Nhiên không nói gì, chỉ nhẹ nhàng, nhẹ nhàng, thật nhẹ nhàng mà xé nát tờ giấy đăng ký kia.

Bởi vậy, lông mày của Long Tường hoàn toàn bay lên trời.

Sau một giây, phần phía trên cơ thể của Long Tường cấp tốc nhào về phía Du Nhiên.

Đó là một cỗ sát khí rất dày, ngay cả con tôm nhỏ đang mua kem ở siêu thị bên cạnh trường cũng cảm nhận được.

Lúc đó, mọi người của những câu lạc bộ xung quanh nhìn thấy, quanh thân Long Tường giống như có một quầng sáng, tập trung một sức lực rất mạnh, đi tới đâu, vô số đá sỏi nứt ra đến đấy.

Đương nhiên, với nguyên tắc không thể vì chí khí của kẻ khác mà hủy diệt uy phong của chính mình, hình dung của Du Nhiên đối với Long Tường lúc này chính là: một con bọ hung húc một cục phân về phía mình.

Mặc kệ Long Tường là sóng xung kích hay là con bọ hung, cuối cùng cậu ta cũng đi tới trước mặt Du Nhiên.

Dưới đôi lông mi vừa đen vừa dày của cậu ta là một đôi mắt đen, bên trong là một màu đỏ thẫm, giống như sao Hỏa cháy hừng hực.

Đó là độ nóng đến bỏng người, là cơn giận đến tận trời.

Tay cậu ta, hướng về phía Du Nhiên, chuẩn bị đẩy ngã cô lần thứ hai.

Nhưng bàn tay Long Tường dừng lại trước bờ vai Du Nhiên một cm – bởi vì, nó bị một bàn tay khác bắt được.

Nếu có thể coi bàn tay là một con người thì bàn tay này có thể xem như khuynh quốc khuynh thành, thon dài sạch sẽ, mịn màng như ngọc, nhưng không có chút yếu đuối, ngược lại mỗi ngón tay đều ẩn chứa sức mạnh.

Là loại sức mạnh vô cùng trầm thấp, thanh nhã, hắc ám.

Mọi người đều quay đầu lại, nhìn về phía chủ nhân cái tay kia.

Dưới ánh nắng giữa trưa, trong một vầng sáng vây quanh, chính là Khuất Vân đã lên sàn.

Du Nhiên ngẩng đầu, nhìn Khuất Vân đang che chắn cho mình ở trước mặt, bóng lưng của anh cao lớn, vững chắc như kim cương.

Trong một giây này, Du Nhiên rốt cuộc đã chứng minh được với bản thân mình, lý do chọn Khuất Vân làm bạn trai tuyệt đối không phải vì vừa ý vẻ ngoài của anh, mà vì coi trọng vẻ nam nhi khí khái của anh – Lý Du Nhiên cô không phải là một cô gái nông cạn!!!

Long Tường cũng là một người thường xuyên đánh nhau, giác quan thứ sáu mẫn cảm nói cho cậu ta biết, người đàn ông đứng dưới ánh mặt trời mà không rơi một giọt mồ hôi trước mặt này ánh mắt trầm ổn, thâm sâu vô cùng, không phải người dễ chọc.

“Sao, muốn làm anh hùng cứu mỹ nhân à?” Toàn thân Long Tường tỏa ra vẻ cảnh giác.

Nhưng câu trả lời của Khuất Vân nằm ngoài dự đoán của cậu ta: “Không.”

“Vậy anh ngăn cản tôi làm gì?” Long Tường vẫn không nới lỏng cảnh giác.

“Bởi vì,” Khuất Vân mỉm cười: “Cô gái này nên do tôi giải quyết.”

Nói xong, Khuất Vân xoay người lại, nhìn cô bạn gái bí mật đang ngơ ngác không hiểu sao mọi chuyện lại thay đổi một trăm tám mươi độ như thế, anh vươn tay, búng mạnh lên trán cô.

“Oạch” một tiếng, Du Nhiên ngã xuống đất, không dậy nổi.

Khuất vân xoay người lại, vừa lấy khăn tay ra lau tay vừa thờ ơ nói với Long Tường đang há hốc miệng: “Bạn học, thù tôi đã giúp cậu báo, câu lạc bộ kịch cậu cũng có thể gia nhập, sắc trời không còn sớm, mời cậu ra về.”

Long Tường trước giờ không phải một người dễ đối phó, nhưng trước mặt Khuất Vân, cậu ta cảm thấy mình vẫn còn kém lắm.

Dù sao cô nàng kia cũng đã bị dạy dỗ, Long Tường tự tìm đường lui, hừ nhẹ một tiếng rồi bỏ đi.

Mà lúc này, Du Nhiên cứng đờ người trên mắt đất, cuối cùng cũng phải thừa nhận một chuyện bản thân vô cùng không muốn thừa nhận – cô quả thật là một cô gái nông cạn, chỉ nhìn đến vẻ ngoài của đàn ông.

“Vì sao lại đối xử với em như vậy?” Buổi tối, Du Nhiên một cước đá văng cửa nhà Khuất Vân, vừa tức giận vừa oán hận hỏi ra những lời này.

Thế nhưng… trong phòng khách không có ai.

“Tôi ở đây.” Tiếng của Khuất Vân truyền từ trong phòng bếp ra, không chút hoang mang, không chút chột dạ.

Du Nhiên chạy vội tới phòng bếp, hỏi lại lần nữa: “Vì sao lại đối xử với em như vậy?”

Khuất Vân nhàn nhã pha cà phê: “Tôi đối xử với em như thế nào cơ?”

“Anh dùng bạo lực gia đình với em, anh không phải đàn ông!” Từ câu từng chữ của Du Nhiên đều thấm đẫm máu và nước mắt.

“Theo tôi nghĩ, sự kiện này không phải như em tưởng tượng.” Khuất Vân uống một ngụm cà phê, yết hầu vì động tác nuốt mà chuyển động rất gợi cảm.

“Em xin chăm chú lắng nghe!” Du Nhiên dựa lưng vào bồn rửa bát, nhìn anh, ánh mắt mang theo vẻ tức giận.

“Tôi chỉ không muốn thứ của mình bị người khác chạm vào.” Khuất Vân dựa lưng vào tủ bát, nhắm mắt, trên người mặc một chiếc áo phông trắng rộng, ngọn đèn dịu mắt trong phòng bếp hất xuống xương quai xanh một cái bóng mờ mờ, ẩn chứa vẻ gợi cảm khó nói, tạo nên sự quyến rũ chẳng liên quan gì đến toàn cục.

“Vì vậy anh mới tự mình ra tay đẩy ngã em?” Du Nhiên hỏi.

“Có thể nói như vậy.” Khuất Vân thẳng thắn đáp lời.

“Nghe được đáp án này, em thật sự không biết nên hài lòng hay nên đau khổ nữa.” Du Nhiên thở dài.

“Vẫn nên chọn cách hài lòng đi, vì những ngày đau khổ còn ở phía sau kìa.” Khuất Vân khuyên nhủ.

“Em nghĩ, anh làm như vậy là vì trả thù vụ lần trước em đẩy anh vào bụi cỏ, làm hại anh bị thương ở trán, cứ tưởng anh là kẻ tiểu nhân có thù tất báo cơ.” Du Nhiên không cam lòng.

“Đêm đó, khi em đẩy tôi vào bụi cỏ, tôi không chỉ bị thương ở trán.” Khuất Vân nói.

“Vậy còn chuyện gì nữa?” Du Nhiên hiếu kỳ.

Khuất Vân buông cái cốc trên tay xuống, cái cốc vang lên một tiếng, tiếng động có chút lạnh lẽo.

Du Nhiên nhìn Khuất Vân đi về phía mình, dừng lại trước mặt mình, vươn tay phải vuốt ve gò má mình.

Du Nhiên cảm thấy, Khuất Vân giống như không còn gặp lại mình nữa, muốn dùng tay ghi nhớ những ký ức này, anh vuốt nhẹ từ gò má cô lên cái trán của cô, rồi tiếp tục vuốt xuống mũi, xuống phía dưới, tiếp đó là môi của cô.

Khuất Vân dường như vô cùng thiên vị đôi môi của cô, cái tay kia không ngừng vuốt ve hai cánh môi, giống như hận không thể vươn những ngón tay vào trong miệng cô.

Sau ba phút, không thể chịu nổi kiểu “âu yếm” quái dị này của Khuất Vân nữa, Du Nhiên rốt cuộc phải hỏi: “Rốt cuộc còn xảy ra chuyện gì nữa?”

Khuất Vân đặt trán mình lên trán của Du Nhiên, đó là một tư thế vô cùng thân mật, hai đôi mắt càng sát lại gần nhau – mặc dù mắt Du Nhiên bắt đầu bất giác nhìn vào một điểm.

Mà đồng thời, ngón tay Khuất Vân vẫn còn tiếp tục di chuyển trên môi Du Nhiên.

“Lẽ nào,” Du Nhiên nhìn ra Khuất Vân có gì đó không bình thường, một suy nghĩ mạnh mẽ nổi lên trong đầu: “Lẽ nào trong bụi cỏ bỗng xuất hiện một gã đàn ông hoang dã xuất hiện, sau đó anh… không giữ được bông hoa cúc rồi!!!”

Ngoại trừ chuyện này, Du Nhiên không nghĩ ra được chuyện gì có thể nghiêm trọng hơn nữa.

May mà Khuất Vân phủ nhận phán đoán này: “Không phải.”

“Vậy rốt cuộc là chuyện gì?” Du Nhiên hỏi.

Tuy ngón tay của Khuất Vân rất đẹp, nhưng nó cứ chơi đùa bên môi cô như vậy rất bất nhã nha.

Khuất Vân vừa mỉm cười vừa nói: “Khi em đẩy tôi vào bụi cỏ, trán tôi đập vào tảng đá, mà tay phải của tôi, không sai, chính là bàn tay phải hiện giờ đang xoa môi em, mò phải thứ bài tiết của chó – nói một cái thô tục, chính là cứt chó.”

Du Nhiên nghĩ mình sai rồi, hoàn toàn sai rồi – chuyện này mới là chuyện thảm nhất trên thế giới.

Du Nhiên của lúc này tình nguyện để đêm đó Khuất Vân không giữ được hoa cúc còn hơn.

Cố nén cảm giác buồn nôn, sắc mặt Du Nhiên trắng bệch tuôn ra ba chữ: “Anh lợi hại.”

Sau đó cô nàng định ba chân bốn cẳng chạy trốn, nhưng Khuất Vân gọi cô lại: “Còn nữa, sau này ít nói chuyện với thằng nhóc trưa nay thôi.”

“Cậu ta chỉ là một đàn em thôi.” Du Nhiên nói.

Khuất Vân lại cầm cốc cà phê lên một lần nữa, bày ra một tư thế phong độ, nhưng ngôn ngữ lại chẳng phong độ chút nào: “Trai trẻ, cũng không thể đùa giỡn.”

Du Nhiên ngẩng đầu, nhìn trần nhà, nhịn xuống khát vọng muốn hộc máu, sau đó, đạp cửa rời đi.

Đây là bài học thứ bảy mà Khuất Vân dạy cho Du Nhiên – Trai trẻ, cũng không thể đùa giỡn.

Chương 8: Tình địch, là rất cần thiết
“Biết gì không? Cậu nhìn rất giống bánh bao thịt.” Gái Diệp nói.

“Ý cậu là, nhìn tớ rất béo?” Du Nhiên hỏi, trong mắt lóe lên vẻ hung tàn.

Nếu gái Diệp dám gật đầu, hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

May mà gái Diệp không làm như vậy: “Không, ý của tớ là Khuất Vân giống một con chó săn… Cậu bị anh ta cắn thật thảm.”

Du Nhiên rất muốn phản bác, nhưng nghĩ lại, từ khi quen biết Khuất Vân, quả thật cô đã biến thánh một cái bánh bao thịt, mặc anh thích nắn bóp thế nào thì nắn.

“Bạn học, bạn đang gặp nguy hiểm.” Gái Diệp giả bộ thở dài.

“Bạn học, bạn cũng thật biết cách gây xích mích ly gián.” Du Nhiên nhét cây kem vào trong miệng, hơi dùng sức, lớp vỏ sô cô la bị cắn nát.

“Tớ đây là quan tâm đến cậu, không đành lòng nhìn cậu rơi xuống địa ngục.” Gái Diệp tận tình khuyên bảo: “Chẳng lẽ cậu không cảm thấy đã hoàn toàn đánh mất bản thân hay sao?”

“Chẳng thấy gì.” Du Nhiên nói không chút lo lắng.

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy mỗi lần đối đầu với Khuất Vân đều có kết quả là chịu thua hay sao?” Gái Diệp tiếp tục.

“Có lẽ là… tính tình tớ tương đối dễ chiụ.” Tuy đang ăn kem nhưng vì bị ép hỏi mà trên trán Du Nhiên vẫn toát ra một tầng mồ hôi.

“Chẳng lẽ cậu không cảm thấy cậu hoàn toàn không biết gì về quá khứ của anh ta hay sao?” Gái Diệp tung ra thứ thuốc độc nhất, Hạc Đỉnh Hồng.

“Quá khứ của anh ấy, rất trong sáng, rất trong sáng… vô cùng trong sáng.” Du Nhiên nghĩ nhất định là cây kem trên tay quá lạnh, lạnh đến mức lưỡi của cô không nếm được mùi vị nữa.

“Thật không? Khó nói đúng không? Cậu đã từng kiểm tra chưa?” Gái Diệp bắt đầu liếc mắt ra hiệu.

“Tớ và anh ấy, tạm thời còn rất trong sáng, rất trong sáng… vô cùng trong sáng.” Cuối cùng Du Nhiên cũng ăn xong cây kem, rút cây gỗ từ trong miệng ra.

“Nghe giọng điệu của cậu giống như thật bất mãn với chuyện tạm thời trong sáng này.” Gái Diệp đúng là rất hiểu lòng người.

“Đúng vậy.” Du Nhiên rất thành thật.

“Nếu đã vậy, làm thế nào cậu biết quá khứ của anh ta trong sáng?” Gái Diệp nắm lấy điểm đấy không buông.

“Nhắc cậu một câu.” Du Nhiên nói: “Có một thanh đao rất nhọn, rất lợi hại đang chọc vào lưng tớ.”

“Đúng là một tên trọng sắc khinh bạn.” Gái Diệp khinh bỉ.

“Ngưu tầm ngưu mã tầm mã, người nào đó vì mua quà tặng bạn trai, chẳng phải lúc đó đã lừa một tháng sinh hoạt phí của tớ đấy sao?” Du Nhiên yếu đuối nhìn gái Diệp.

“Để báo đáp ân tình này của cậu, tớ chấp nhận nguy cơ bị Khuất Vân truy sát cũng phải nói cho cậu một việc vô cùng quan trọng.” Gái Diệp trở lại vẻ nghiêm túc: “Chú ý lắng nghe là được rồi, hôm trước, tớ nhìn thấy Khuất Vân nhà cậu và một cô nàng ngồi trong quán cà phê Starbucks, từ ánh mắt bọn họ nhìn nhau, tớ có thể khẳng định… quan hệ giữa bọn họ không bình thường.”

Thứ tinh hoa được cô đọng từ chủ nghĩa tư bản áp bức bóc lột – Starbucks.

“Cô ta thế nào?” Du Nhiên chất vấn: “So với tớ, ai đẹp hơn, ai có khí chất hơn?”

Gái Diệp dùng một ánh mắt thương hại nhìn bạn tốt của mình: “Thật sự muốn tớ nói ra à?”

“Quên đi.” Du Nhiên dùng lý trí ngăn cản bạn tốt.

Nói xong, Du Nhiên chắp tay sau mông, thong thả bước qua bước lại trong phòng.

“Cậu có tính toán gì không?” Ánh mắt gái Diệp sáng lấp lánh, chỉ sợ thiên hạ chưa đủ loạn.

Mà Du Nhiên cũng chẳng phụ sự kỳ vọng của cậu ta, sau khi đi quanh vài vòng, rốt cuộc cũng hạ một quyết định trọng đại: “Tớ muốn ép anh ấy phải nói thật.”

Một giây trước khi Du Nhiên lao ra khỏi phòng, gái Diệp dặn dò: “Nể mặt tớ có lòng thông báo tin tức khẩn cấp cho cậu, nghìn vạn lần đừng có nói cho Khuất Vân là tớ nói với cậu nhé.”

“Yên tâm đi.” Du Nhiên hứa hẹn: “Có chết tớ cũng không khai ra cậu.”

“Diệp Hồng nói với em anh và một cô gái thân mật uống cà phê trong quán Starbucks số 13? Chuyện này có thật không?!” Du Nhiên đá văng cửa nhà Khuất Vân, trực tiếp bán đứng b
<<1 ... 1112131415 ... 58>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
984/6063

Old school Swatch Watches