Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Bí Mật Của Bạn Trai Mẫu Mực-full

Lượt xem :
g, anh như thế nào biết là cô gọi tới? Nhưng đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là cô cần phải giải thích rõ mọi chuyện, nên vội vàng lên tiếng: “ Đúng vậy, là tôi, cái kia….” ngay bước đầu đã gặp phải bất lợi, cô vừa nói lại bắt đầu nói lắp.

“Cái kia…. Tôi nghĩ muốn giải thích, giải thích một chút tình huống ngày hôm qua…” May mắn là dùng điện thoại liên lạc, cô không cần đọc thuộc lòng, chỉ cần không nói lên một chữ khó nghe là được “Chuyện là như vầy, tôi cũng không phải là muốn hướng anh tỏ….”

“Đã ăn chưa? ” anh vừa đúng lúc cắt đứt dòng giải thích rõ ràng của cô.

“Tôi chưa ăn.” Ách, nói đến một nửa đã bị cắt đứt, nàng phải tìm được trọng điểm lần nữa: “Tôi là phải nói, kì thật ngày hôm qua tôi không phải muốn hướng anh…”

Hạ Anh Đông lại lần nữa chặn ngang thanh âm của nàng, chậm rãi nói: “Tôi đói bụng, đợi lát nữa gặp mặt lại tán gẫu, cô có giấy bút không? Ghi địa chỉ một chút…” Lưu loát đọc lên chỗ anh đang ở “Một tiếng sau gặp lại trong tiệm”.

“Tôi còn chưa nói xong!” cô thật vất vả đem câu nói đầy đủ nói ra khỏi miệng.

“Một giờ sau tôi nghe cô nói sau”. Anh trực tiếp tắt luôn điện thoại.

Mạc Tử Nhân không cách nào nói tiếp, chỉ có thể ngoan ngoãn làm theo kế hoạch của anh; Có thể… Như vậy không đúng sao? Nào có người như anh– Hạ Anh Đông có thể nào hoàn toàn mặc kệ ý kiến của cô sao?

Mặc dù ý kiến của cô rất ít khi có thể biểu đạt ra, bởi vì cô luôn chậm nửa nhịp, hoặc là không có dũng khí nói ra khỏi miệng, trừ phi gặp gỡ khẩn cấp, hoặc sự kiện trọng đại, ngẫu nhiên cô mới có hành vi kinh người, mà tất cả bởi vì cá tính của cô trời sinh như thế.

Mạc Tử Nhân cúi đầu ủ rũ ai oán ca thán một tiếng – vốn là muốn qua ba phút giải quyết chuyện này, nhưng hôm nay vẫn đi ra cửa theo để gặp mặt anh.

Cô thật sự không nghĩ đến là sẽ gặp lại Hạ Anh Đông, anh quá khí phách rất có quyết đoán, làm cho người khác rất sợ hãi, mà cô rất sợ cùng người như vậy quen biết, giống như sẽ làm cô mất đi chính mình.

Mạc Tử Nhân nhìn qua địa chỉ vừa ghi, trong nội tâm thấy tất cả thật bất đắc dĩ, nếu như cô muốn giải thích rõ ràng, thế tất phải đi một chuyến, vì sao Hạ Anh Đông kia lại cậy mạnh như vậy a ?

Kì thật con người mạnh mẽ cũng không phải làm cho người ta chán ghét, dù sao cũng có lúc cần người như vậy đảm đương trọng trách quan trọng, nhưng có thể tồi tệ nhất lại là ở chỗ này, như vậy người lãnh đạo sẽ thường xuyên cải biến ý tưởng của những người khác, làm cho những người kia đi làm những chuyện mà họ không muốn – mà cô chính là một trong số những người khác.

Kì thật cũng không phải là cô không có chủ kiến, nếu là gặp qua chuyện không hợp lý, cô cũng sẽ đề xuất kháng nghị, nhưng lúc này đây tựa hồ kháng nghị không được, bởi vì cô là người sai trước, cho nên lần này quyền chủ đạo nằm trong tay của Hạ Anh Đông.

Mạc Tử Nhân vẫn còn do dự không muốn đi, thời gian cũng không còn sớm, cô vừa mới ngẩng đầu, liền thình lình phát hiện 20 phút đã trôi qua.

Không xong! Cô sẽ đến muộn mất- chớ lại suy nghĩ có nên đi hay không, thời gian đã thay cô quyết định, cô không thể không đi.

Tay chân luống cuống, Mạc Tử Nhân cuối cùng đến tại thời gian đã định trước một phút, phục vụ sinh thấy cô đứng ở cửa, mặt mỉm cười giúp cô mở cửa.

“Hoan nghênh đã đến, xin hỏi cô có phải là Mạc tiểu thư không?” Phục vụ sinh khách khí hỏi thăm.

” Đúng vậy… Tôi cùng bằng hữu… Ách … người khác hẹn gặp.” Cô không muốn nói ra tên Hạ Anh Đông, để tránh dính dáng đến nhau.

Phục vụ sinh nhẹ nhàng gật đầu “Hạ tiên sinh đã đến, Mạc tiểu thư mời đi theo tôi”

Đi theo phục vụ sinh vào một gian ghế lô 0, nhìn thấy Hạ Anh Đông đã ở bên trong lẳng lặng đọc sách, lúc anh chuyên chú, gò má toát ra một cỗ khí chất vừa đặc biệt vừa khó hình dung.

0

Anh ngồi một mình ở một góc, giống như một pho tượng thạch cao, lười biếng hưởng thụ sự yên lặng của thời gian, cả người anh có vẻ một chút cũng không vội vã, không bừa bãi, làm cho người ta nhịn không được đem tầm mắt dừng lại ở trên người anh không rời đi được

Cô nhìn đúng là có điểm ngoài ý muốn, mặc dù hiểu về anh không nhiều, khiến cô rất khó tưởng tượng Hạ Anh Đông lại có thể an tĩnh ngồi đọc sách – anh nên lưu luyến là quán ba, bởi vì bề ngoài của anh gây cho cô cảm giác như vậy.

Sau khi bắt gặp một màn tâm tình này, cô lại cảm thấy bất an, cô đột nhiên cảm thấy chính mình đối với Hạ Anh Đông quá mức sợ hãi, nói không chừng anh là đối tượng không thể thỏa thuận được.

“Hạ tiên sinh, Mạc tiểu thư đã đến” Phục vụ sinh đem không gian rộng lớn lưu lại cho bọn họ.

Đây là một nhà hàng Nhật, bố trí thập phần cổ kính, ở cửa còn có cầu nhỏ, nước chảy tạo cảnh, nước chảy róc rách thay thế âm nhạc, làm lòng người khoáng đạt lạ thường, càng đặc biệt là cái bàn giống như cái hộp, phía trên mặt bàn là thủy tinh, ở giữa thiết kế thành hồ cá, bên trong có con cá đang bơi lội, nhìn ra được người thiết kế có tâm tư khéo léo.

Cô phi thường thích cách thiết kế như vậy, nhìn một lúc lâu sau, mới nhớ tới mục đích hôm nay mình tới: “ Xin lỗi!” cô không thể nhìn thẳng chằm chằm thiết kế nhà hàng mà bỏ quên anh.

“Không sao, cái đặc sắc nhất của nhà hàng này vốn là cái bàn, tất cả khách nhân vừa đến sẽ nhìn qua chỗ khéo léo này đầu tiên, sau đó mới có thể là do thích tay nghề của đầu bếp nhà hàng”. Hạ Anh Đông gấp lại quyển sách, nhàn nhạt giải thích với cô.

Mạc Tử Nhân chú ý tới anh chính là đọc sách ngoại văn, điều này cũng làm cho cô kinh ngạc một chút.

0

“Trước tiên xem thực đơn đã, đừng để đói bụng”.

Hiện tại đã là 12h rưỡi trưa, cô xác thực có đói bụng, đúng là hai người bọn họ căn bản cũng không tính là quen biết, bữa cơm này thật sự không thể ăn, chỉ có thể giải thích, lại nói cô căn bản cũng không dự định cùng anh ăn cơm “ Hạ tiên sinh…”

“Anh Đông” Đối với cách xưng hô này anh rất kiên trì.

Mạc Tử Nhân cho là mình đang hướng anh giải thích, đương nhiên cũng muốn tôn trọng ý kiến của anh “ Anh Đông, tôi…” Bởi vì khiếp đản, cô cũng chỉ biết không nên nói đến chủ đề hôm đó trước tiên.

Lúc này Hạ Anh Đông bắt đầu thuần thục gọi thức ăn “ Cô muốn ăn gì?”

“Tôi không đói lắm” Cho dù hiện tại cô rất đói bụng, cũng không còn tâm trí để ăn nữa, bởi vì trong đầu cô chỉ nghĩ đến nội dung đã chuẩn bị trước- lần này nếu không chuẩn bị kĩ càng, đợi lát nữa giải thích chỉ sợ lại lắp bắp, không thể đạt hiệu quả được.

“Có ăn được gỏi cá sống hay không?”

Cô gật đầu.

“Làm giúp tôi một mâm sushi tổng hợp, còn có cá muối nướng, đúng rồi, bất kì thức ăn gì có trộn lẫn tôm cua không được phép đặt lên bàn.”

Mạc Tử Nhân nhìn nhìn anh, đoán rằng có thể anh bị dị ứng với tôm cua, vừa vặn, cô cũng bị dị ứng với tôm cua, cho nên thủy chung không có ý kiến gì.

“Vâng, xin hai vị chờ cho một lát”. Phục vụ sinh mỉm cười rời đi.

Cho đến khi hàng ghế còn lại hai người bọn họ, Mạc Tử Nhân rốt cục lấy lại dũng khí mở miệng “Hạ… Anh Đông, tôi hôm nay tới là muốn cùng anh giải thích chuyện hiểu lầm hôm qua – tôi không phải là muốn hướng anh tỏ tình”

Thật tốt quá, cô cuối cùng cũng đã một hơi nói ra điều trọng yếu, hiện tại sẽ chờ phản ứng của anh, cô vừa uống trà cho thanh cổ họng, vừa ở bên cạnh nhìn lén người đối diện – Hạ Anh Đông.

Không thấy anh giận tím mặt, tựa hồ thật sự vẫn ung dung đợi cô nói tiếp… Đã như vậy, cô cứ tiếp tục nói tiếp, miễn cho hiểu lầm càng lúc càng sâu “Tôi biết rõ chuyện này có điểm làm cho anh khó xử, nhưng tôi cảm thấy nếu như không giải thích rõ ràng là đã đantg đả thương anh, ngày hôm qua bởi vì tôi không đeo kính…”

Mạc Tử Nhân từ từ tự thuật lại tình huống hôm qua, có lẽ là do bộ dáng Anh Đông định thần, nhàn nhã, làm cô từ từ thư giãn tâm tư suy nghĩ của mình, làm cho nàng chuyện ngày hôm qua đâu vào đấy: “Đã tạo ra phức tạp cho anh, tôi thật sự rất xin lỗi anh, đây hết thảy đều là lỗi của tôi, nếu như tôi có thể đền bù được cho anh cái gì, xin anh cứ việc nói ra cho tôi biết”

Cô xác thực cảm thấy hổ thẹn với Hạ Anh Đông, cô rất muốn đền bù tổn thất cho anh – dù sao đổi lại là cô bị người khác tỏ tình, kết quả lại là nhầm người, cô cũng sẽ cảm thấy rất lúng túng khó chịu.

Đợi đã… Không đúng nha! Cô đột nhiên nghĩ đến ngày hôm qua, mặc dù cô không có hô lên tên Hạ Lập Dương, nhưng y theo nội dung cô tỏ tình, là có đề cập đến quan hệ bạn học của hai người; mà Hạ Anh Đông lúc đấy phát hiện ra cô nhận lầm người, vì sao còn muốn đâm lao phải theo lao? Lúc này cô đem ánh mắt nghi vấn nhìn về phía Hạ Anh Đông.

Hạ Anh Đông khóe miệng còn nhếch lên một nụ cười thản nhiên.

Lúc này phục vụ sinh đưa lên món ăn, giữa hai người là một mảng im lặng, chờ phục vụ sinh ra khỏi phòng, Mạc Tử Nhân chờ không được thốt lên hỏi – “Anh đã sớm biết đối tượng tôi tỏ tình không phải là anh, đúng không?”

“Đúng vậy”.

Mạc Tử Nhân nhịn không được nhíu mày, hoàn toàn không lý giải được vì sao Hạ Anh Đông phải làm như vậy :”Chúng ta căn bản không biết nhau, vì cái gì anh cố ý tạo thành vụ hiểu lầm này?”

Hạ Anh Đông thong thả ung dung trả lời “Không, chúng ta biết nhau… Hơn nữa thời gian cô và tôi quen biết nhau còn sớm hơn Hạ Lập Dương.”

Cái gì?

Chương 2
Thời gian cô và anh quen biết nhau còn sớm hơn so với Hạ Lập Dương …… Làm sao có thể? Nếu như biết anh, khi lúc cô đối mặt với người xuất sắc như anh, như thế nào lại hoàn toàn không có ấn tượng gì?

Mạc Tử Nhân hai tay khoanh trước ngực, lâm vào vô hạn trầm tư. Cô dù cố gắng nghĩ bể đầu, cũng nghĩ không ra hai người bọn họ đến tột cùng đã gặp mặt nhau ở đâu.

Từ trước đến nay cô đối với trí nhớ của mình rất có tự tin, không thể không nhận thua. “Anh đang gạt tôi có phải không?”

“Tôi không có gạt cô.” anh thong dong nói, ánh mắt thẳng tắp nhìn cô.

Bất quá mới một lát, anh đã nghiêm chỉnh ăn xong gỏi cá tổng hợp trên bàn, xem ra anh là thật sự đói bụng.

“Đối với anh, tôi hoàn toàn nghĩ không ra, chúng ta đến tột cùng là đã gặp mặt nhau ở nơi nào, có thể cho tôi một chút gợi ý hay không?” cô nghi ngờ hỏi.

“Cô tự mình nghĩ đi.” anh tiếp tục ăn sushi.

“Tôi nghĩ không ra.” Chính là không thể nghĩ ra được mới có thể hướng anh cầu viện a! Có thể anh lại ngại giải thích rõ, thế này thì cô làm sao mà nhớ ra, chẳng lẽ muốn cô về nhà bắt đầu lục lại sổ lưu niệm hồi mẫu giáo sao?

Có thể coi là cô nghĩ muốn lật xem lại, nhưng năm đó lúc dọn nhà, những thứ đó đều đã vứt đi hết, cô hiện nay đang có chỉ là trí nhớ được lưu giữ ở trong đầu.

“Từ từ sẽ nhớ ra, không vội, cho dù nghĩ không ra cũng không còn quan hệ; Đúng rồi, cô không phải nói muốn đền bù tổn thất cho tôi sao? Nếu là cô trước hướng tôi tỏ tình, vậy thì tiếp tục đi.” Sau khi giải quyết nắm sushi, lại đem đĩa sốt barbeque đặt trước mặt, cũng phân một nửa cho nàng. “Sốt barbeque nơi này rất ngon, cô thử dùng một chút.”

Mùi thơm của món Sốt barbeque xông vào mũi, bụng của cô lập tức vang lên những âm thanh réo rắt.

“Bất luậnc cô nghĩ nói cái gì, cũng chờ sau khi ăn no lại nói, tôi không thích bụng rỗng nói chuyện, như vậy sẽ làm cho tâm tình của tôi trở nên thật tệ.” những người biết anh cũng biết, nói ,về công việc với anh khi anh đói bụng, không thể nghi ngờ là tự tìm đường chết.

Mạc Tử Nhân vẫn chưa trả lời, bụng lại réo lên, mặc dù không quan tâm hình tượng, nhưng việc này cũng quá mất mặt, vì vậy cô không hề kiên trì, yên lặng ăn sốt barbeque mà anh đẩy sang cho cô.

Hạ Anh Đông mỗi khi ăn một món cũng sẽ phân cho Mạc Tử Nhân một chút, anh không chỉ có thích ăn, cũng biết được cách ăn, còn dạy cô ăn gỏi cá phải sử dụng bao nhiêu gia oa cát mét 0 mới có thể vừa đúng — sẽ không bị sặc, lại sẽ không quá mức khó chịu.

0

Tình huống hoàn toàn không giống như cô dự trù — cô không chỉ có không có khẩn trương nói không ra lời, cũng không còn sợ hãi tông cửa xông ra, bọn họ lại là phi thường hòa bình cùng nhau ăn cơm.

Từ trước đến nay Mạc Tử Nhân chỉ ăn lưng lửng bụng, bởi vì đồ ăn Nhật ăn quá ngon, mà nhịn không được ăn no bụng, nhà hàng này thật sự là quá tuyệt vời.

“Ăn ngon không?” Ăn no, Hạ Anh Đông vẻ mặt cũng không lạnh lùng nữa, khóe mắt khẽ nheo nheo, tựa hồ tâm tình không tệ.

“Ừ, ăn thật ngon.” cô vừa lòng thỏa mãn trả lời.

“Thích là tốt rồi, về sau tôi sẽ thường xuyên dẫn cô đến đây.
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
60/322

Disneyland 1972 Love the old s