Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết - Y Nữ Xuân Thu

Lượt xem :
iều khẩn trương kêu lên, trốn vào bên cạnh, Tiểucô nương này bình thường văn văn tĩnh tĩnh, không nghĩ tới nàng lại hung hãn nhưvậy.
Y mã tức giận nói: “Vấn tóc.”
Cái gọi là vấn tóc, kỳ thật là gắp than đốt nóng rồi quấn lấy tóc nàng để uốntóc lại, quấn sát lại dùng sức nóng của than tạo thành từng lọn tóc lớn như songdợn, nói thực ra những người ở đây từ quần áo đến cách ăn mặc giống với khuynhhướng của người Trung Đông. Rất nhiều thiên kim nhà giào đều có mái tóc uốn congthành lọn sóng như thế này, cài thêm trân châu m não làm đồ trang sức. Nhưng vìcái gì nàng là cấp trên của họ mà cũng không được cự tuyệt a?
“Không được”. Y mã ngữ khí kiên định không cho phép người khác cãi lại, mộtphen túm trụ nàng lại rồi tiếp tục gắp thang.
“A” một tiếng hét thảm thiết phát ra từ viện thái y, người nghe thấy cũngmuốn không chịu nỗi.
Chuẩn bị xong Liên Kiều bước xuống tiền sảnh của y quán, Tiểu Đức tử đangđứng đợi ở cầu thang miệng há hốc kinh ngạc nhìn người đang bước xuống, từnggiọt từng giọt nước miếng rơi xuống.
Mái tóc dài đen bóng được uốn cong tán quanh thân đầy vẻ phong tình vạnchủng, giữa tráng rủ xuống một viên đá màu màu đỏ hoà cùng chuỗi đá mắt mèo màuhoàng kim xuyến vào nhau thành một món đồ trang sức lấp lánh, mày liễu mắt totoả ra ánh sáng mê người như mang theo ẩn tình, hàng mi cong dày dính kim phấn,mỗi cái chớp mắt là khiến người ta hồn xiêu phách lạc. Chóp mũi thẳng, đôi môianh đào đỏ tươi gợi cảm, giống như đang chờ đợi người hữu duyên đến hái. Lễ phụcchia hai đoạn, phần thân áo màu vàng ngắn bó sát người lộ ra cái rốn đáng yêuđược cẩn một viên rubi lên, thân áo bó sát làm lộ ra vòng ngực tròn đầy đặn,hạthân là làn váy thướt tha được thêu hoa hồng quanh hông, theo bên hông phải làmột chuỗi kim linh đáng yêu khéo léo được buông lơi xuống, từng bước đi là từngtiếng lay động của kim linh khiến mọi ánh mắt đều dõi theo nàng, đẹp đến bứcngười.
“Cô, cô nương, đẹp quá!” Đứng cả nữa ngày Tiểu Đức tử mới thoáng phục hồi lạitinh thần, chật vật chà xát khoé miệng đang đầy nước miếng. 0
Liên Kiều buồn bực nhìn mái tóc bị cuộn lại như lò xo không khác gì với sợidây điện, tiếc thương cho mái tóc đen thẳng mượt mềm mại của mình nàng chỉ biếtthan thở. Sau lại căm giận trừng nhìn Y mã, giận dữ nói: “Không phải là Hoàng đếgọi đến thôi sao, gì chứ, sao lại biến ta thành như kỹ nữ?”
Y mã nhìn nàng với ánh mắt vô vọng: “Cô nương như thế nào còn không hiểuđược, Hoàng thượng đây là mời ngài đi tham gia đại yến sao có thể tuỳ tiện nhưtrước được, không trang điểm một chút chẳng phải là thất lễ sao?”
“Cái này gọi là trang điểm một chút?” Liên kiều thu lại mớ tóc quăn của nànglên, vẻ mặt kích động hỏi mà trong lòng đau muốn chết.
“Được lắm, được lắm mà, Phú công công lập tức tới đây ngay, ngài nghĩ muốnlàmcho tóc thẳng cũng không còn kịp rồi. Ngài ráng chịu đựng đêm nay thôi, xongrồi trở lại ta lập tức làm thẳng lại, được không?” Y mã không còn cách nào kháchchỉ có thể dùng âm thanh mềm mại dỗ cô.
“Thật sao?” Liên Kiều bán tín bán nghi.
“Liên cô nương đã trở lại sao?” Đang lúc nói Phú công công nâng một thân béotròn xuất hiện ở ngoài cửa lớn thái y viện.
Tiểu Đức tử lập tức tươi cười: “Đã trở lại, đã trở lại, có thể đi được rồicông công a.” Nói xong cùng Y mã hai người ba chân bốn cẳng đẩy Liên Kiều racửa. Nàng oán hận quay đầu trừng mắt nhìn hai người bọn họ, không ngờ hai ngườinày còn dám đứng ở hai bên cửa phất tay với nàng nói: “Đi vui vẻ a.”
Bụng bị từng đợt gió đêm thổi trúng làm dạ dày co rút, loại quần áo quỷ quáinày ai thiết kế không biết, quả thực nữ nhân khoẻ mạnh cũng muốn bóp nghẹt chếta.
Liên Kiều chầm chậm tiến vào nơi có ánh đèn sáng rực. Đại điện trang hoàngrực rỡ, những tiếng người ồn ào lại chợt im lặng, tất cả đều ngơ ngác nhìn nàngmang theo hào quang toả ra lấp lánh tươi đẹp đến trong suốt bước vào, ở nơi nàođó có tiếng chén bát rơi xuống nhưng mọi người vẫn như cũ không nghe thấy gì chỉcó ánh mắt si ngốc nhìn nàng.
Đi trên thảm đỏ thật dài, nàng coi thường ánh mắt của chúng nam tử đang nhìnnàng mà thèm nhỏ dãi, đi thẳng một đường đến dưới ngai vàng của Hoàng đế hànhlễ: “Liên Kiều khấu kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạntuế.”
Hoàng thượng ngồi nhìn Liên Kiều một thân trang phục xinh đẹp mê người đếnquên kêu nàng đứng lên, bên cạnh Phú công công thấy không được lập tức ho khanvài tiếng mới gọi được thần trí Hoàng thượng trở về, cười cười chính mình đãthất thố: “Ha hả, Liên thái y quả thực làm cho trẫm không thể tin được, ha haha, bình thân bình thân.”
“Tạ ơn Hoàng thượng.” Liên Kiều ôn nhu đứng dậy, nâng mắt nhìn lên lại thấymột khuôn mặt tuấn tú với vẻ mặt lạnh tanh là Mục Sa Tu Hạ.
Nàng cười: “Thái tử, buổi tối tốt lành.”
Không nghĩ tới Mục Sa Tu Hạ ánh mắt thản nhiên quét về phía trong điện, nhưkhông nhìn thấy nàng. Liên Kiều bĩu môi, nhún nhún vai, tránh qua một bên. Trôngcậy vào khối băng này có phản ứng chắc trời đổ mưa
Trong chốc lát, Hoàng đế lên tiếng: “Trẫm hôm nay bãi yến, các vị công thầnchắc cũng biết vì sao.”
Trong điện im lặng đến lá rụng cũng có thể nghe, một nam tử trung niên bướcra từng bước cất cao giọng nói: “Thánh thượng ngày gần đây long thể ngày càng ankhang, thật đáng mừng, thần xin vui mừng cùng Thánh thượng.”
Hắn vừa nói xong tất cả mọi người như là đã tập luyện tốt từ trước đồng loạtquỳ xuống cùng kêu lên: “Hoàng thượng long thể khoẻ mạnh, vận mệnh của Cách Tátquốc hưng thịnh.”
Lão Hoàng đế mặt mày hồng hào trông rất là cao hứng, khoát tay cho mọi ngườibình thân: “Bệnh của Trẫm có thể khỏi nhanh như vậy nên rất cao hứng, đây đều làcông lao của một người. Hôm nay, Trẫm mời các vị chư thần đến chính là muốn mọingười biết được ân nhân cứu mạng của Trẫm.”
Đột nhiên như ánh đèn lập tức chiếu thẳng lên người Liên Kiều, ánh mắt mọingười tựa như đèn pha cùng nhau toàn bộ tụ trên người nàng, đang nghĩ muốn lấymột ít thức ăn giờ lại trơ mắt nhìn tình huống xảy ra như vậy, Liên Kiều nghĩmay mắn là mình chưa kịp làm.
Làm trang thục nữ là sở trường của nàng, vừa mỉm cười vừa nghiêng đầu lại vừaphải lộ ra ánh mắt xấu hổ khiêm tốn nhận những ánh mắt chú mục vào mình của mọingười.”
“Liên Kiều, Liên thái y.” Lão hoàng đế dùng hết mười phần khí lực điểm danhnàng.
Liên Kiều đứng lên hành lễ: “Thần vì Thánh thượng giải quyết ưu phiền, cũnglà tâm nguyện của dân chúng trong thiên hạ, Liên Kiều chỉ may mắn mà thôi, HoàngThượng đừng khen thần như vậy.”
“Ha ha ha, Liên thái y thật sự là quá mức khiêm tốn, thử hỏi cả nước có ai cóthể so sánh với Liên thái y diệu thủ hồi xuân đâu.”
“Đúng vậy, Liên thái y không chỉ có y thuật cao minh, cả người cũng thật sựlà làm cho toàn đại điện phải kinh diễm a.” Ngồi ở phía bên phải Hoàng đế Thượngphi ôn nhu mở miệng, cách nói chuyện cũng không làm mất đi phẩm cách là nữ nhâncủa hoàng đế, đôi mắt đẹp nhìn chằm chằm vào Liên Kiều, sợ nổi bật bị đoạt đinên ngoài miệng mặc dù ca ngợi nàng nhưng trong lòng thì ghen tị đến chết.
Liên Kiều mỉm cười thản nhiên trả lời: “Liên Kiều chỉ là một thôn phụ lỗmãng, tướng mạo bình thường, không làm cho các vịhét bỏ đã nên vui mừng rồi,Thượng phi mới là ngôi sao sáng như ngọc, dung mạo còn tuyệt thế hơn so vớithiên tiên a.”
Mộ phen tán dương đã làm cho Thượng phi cười đến run rẩy cả người: “Liên tháiy sao có thê nói vậy.”
Người lại quay qua nhìn Hoàng thượng nũng nịu nói: “Hoàng thượng hôm nay đạiyến quần thần Mặc Đại xin nhảy một đoạn khổng tước vũ trợ hứng cho Hoàng thượng,được không?”
Lão hoàng đế cười đến mị mắt: “Khó có được ái phi có nhã hứng như vậy, vậylàm phiền ái phi.”
m nhạc vang lên, Mặc Đại thượng phi liếc mắt cho Lão hoàng đế một cái mịnhãn, một làn gió thơm bay qua người đã đi tới chính điện.

Tối nay, Mặc Đại mặc y phục màu xanh biếc đính kim tuyến lộ ra tề trang 0, thực phù hợp với khổng tước vũ. Hơn nữa thắt lưng lại mềm mại,chiếc cổ dài tinh tế, người như vậy quả nhiên có thể múa ra một khổng tước vũlinh động nhẹ nhàng. Giữa khán đài Mặc Đại hoặc đứng hoặc nằm, hoặc xoay hoặcnhảy, trong chốc lát dừng lại, hai tay ôm lấy thân giống chim tước đang sợ hãi,chốc lát lại mở tay ra nhảy lên không trung như được tự do không bị gì ngăn trở.Mọi người ở đây đều nhìn không rời mắt, trầm trồ khen ngợi. Cuối cùng là mộtvòng lại một vòng
xoay tạo thành dải màu xanh biếc xinh đẹp mê người. m nhạc dừng lại, thânhình đang xoay tròn cũng dừng lại, toàn bộ vũ đạo lưu loát liền mạch kết thúc,đại điện tuôn ra những tràng pháo tay nhiệt liệt.
Mặc Đại rất đắc ý, ngẩn cao đầu, trên mặt là một vẻ mỉm cười thắng lợi lạivụng trộm liếc mắt bí hiểm nhìn Mục Sa Tu Hạ rồi lại đi về phía Hoàng đế. Đingang qua Liên Kiều lại cho nàng một cái nhìn khinh miệt. Liên Kiều dở khóc dởcười, không biết mình khi nào thì đắc tội với nữ nhân này.
“Hoàng thượng, thấy Mặc Đại như thế nào?” Mặc Đại nũng nịu nhào vào lòngHoàng thượng làm nũng.
Hoàng đế vỗ về lưng nàng, vui vẻ cười nói: “Hảo, vũ thuật của Mặc Đại khôngai so bì được”. 0
Mặc Đại mỉm cười liếc về phía Liên Kiều: “Hôm nay cao hứng như vậy, Hoàngthượng, thần thiếp có đề nghị nhỏ này.”
“Ồ? Ái phi không ngại nói cho trẫm nghe một chút chứ.” Hoàng đế hưng trí.
Liên Kiều khẽ nhíu mày, ánh mắt của Mặc Đại thượng phi này làm cho nàng có dựcảm không tốt, quả nhiên…
“Mặc Đại rất muốn biết Liên thái y trừ bỏ y thuật cao siêu còn có thêm sởtrường gì nữa. Không bằng thỉnh nàng cũng cho chúng ta một tiếc mục biễu diễnđi, cũng làm cho Mặc Đại đại khai nhãn giới a.”
“Chuyện này…Liên thái y?” Hoàng đế có chút khó xử nhìn về phía Liên Kiều.
Liên Kiều thầm cười lạnh, Mặc Đại quả nhiên tâm địa không tốt, biểu hiện lạiquá rõ ràng, thật sự là một nữ nhân ngu ngốc. Không nhìn lại mặt nàng đi, nghĩnàng thật sự dễ bị người ta khi dễ sao, hừ.
Thản nhiên cười, Liên Kiều bình tĩnh tiếp nhận: “Được thượng phi nương nươngđể mắt, tiểu nữ xin bêu xấu.”
Quay người lại, nàng yên lặng đi đến trước mặt Mục Sa Tu Hạ mỉm cười nói:“Điện hạ có thể cho mượn loan đao dùng một chút không?” Toàn bộ đại điện có thểđeo binh khí trừ bỏ thị vệ đang ẩn thân chỉ có một người là Mục Sa Tu Hạ. Hơnnữa ngoại trừ lần đầu tiên nhìn thấy hắn dùng là kiếm thì những lúc còn lại đềulà loan đao.
Mục sa tu hạ nhìn nàng, ánh mắt bén nhọn chợt loé, cởi xuống bội đao bên hôngném cho Liên Kiều.
Liên Kiều mỉm cười tiếp được bội đao, nàng điềm nhiên nói tạ ơn. Tiếp đến lạiđến bên nhạc sĩ nói nhỏ vài câu, sau đó chậm rãi đi vào giữa đại điện. Mọi ngườichăm chú nhìn nàng, đem một góc váy buộc lại bên hông, lộ ra đôi chân trắng ngọcngà thon dài, cởi bỏ giầy, chân trần mang theo tiếng kim linh dễ nghe càng tônthêm đôi chân phấn nộn như đôi ngọc sinh đôi đang lộ ra trước mặt mọi người. Đôimắt đẹp lưu chuyển, mị thị lướt qua mọi người trong điện. Hành động của nàng làmcho hoàng thân quốc thích, vương công quý tộc, quần thần đều hít vào một ngụmlãnh khí. Cách Tát Quốc tuy rằng dân phong phóng khoáng, nữ tử mặc tương đối lộliễu nhưng ít có nữ tử nào dám trước mặt công chúng làm ra hành động khiêu khíchnhư vậy. Mọi người đều nín thở không biết bước tiếp theo nàng muốn làm gì.
Lướt mắt nhìn mọi người, Liên Kiều ngẩn đầu nhìn lên Hoàng đế đang ngồi trêncao: “Hôm nay quân thần cùng vui, tiểu nữ cả gan bêu xấu, vũ một khúc đao phonggiúp vui, mong rằng thượng phi nương nương ch một chút.”
Từ nhỏ đi theo ông nội học tập, nàng không chỉ học y thuật cũng học thêm mộtít võ cường thân kiện thể, tỷ như: mộc lan quyền, mộc lan kiếm, thái cự quyền,tuy trên tay giờ là loan đao so với đại đao trước kia không giống nhưng cũngkhông làm khó được nàng, đổi thế cầm đao, phối hợp thêm quyền pháp, kiếm pháp,không cần chiêu chiêu tinh diệu chỉ cần vũ đẹp là được.
m nhạc vang lên, tiếng đàn cổ xưa mang theo một vùng trời mênh mông, LiênKiều chậm rãi nâng chân lên xoãi ra nhảy lên. Loan đao trong tay kim quang phátra ánh sáng nhập nhoè, làm những người trong điện im lặng nín thở nhìn ánh sángchói mắt đó.
Bỗng nhiên tiếng đàn tăng nhanh nhịp độ, như thiên binh vạn mã hùng hổ nhưthác nước mạnh mẽ chảy xuống từ núi cao, trong điện Liên Kiều tựa hồ đang ngủsay giờ bừng tỉnh, một cái xoay người, kim quang trong tay tung bay, tóc dài baylên, khảm, thứ, đằng, na, chỉ, điểm, phách, phá 0, loan đaotrong tay nàng biến ảo ra vô số chiêu thức, nhanh nhẹn mạnh mẽ, hào hùng, kỹthuật của nàng làm kinh diễm toàn điện. Theo tiếng đàn lúc nhanh lúc chậm, lúcmềm mại lúc mạnh mẽ, loan đao trên tay cũng chợt nhanh chợt chậm, chợt nhu chợtcương…. Màu vàng chói mắt xoay người bay lên, từ ánh mắt có thể biến ảo thành vôsố bóng hình xinh đẹp khác nhau, có tàn nhẫn, có lạnh lùng, xinh đẹp, nhu hoà,linh hoạt, yếu đuối, thanh tú, hoang dã…
Cuối cùng tiếng đàn d
<<1 ... 910111213 ... 48>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
11/5090

Duck hunt