Tiểu thuyết Tống Nhược Cốc, Tên Biến Thái, Em Thích Anh-full
Lượt xem : |
c tôi sẽ không cần kiêng dè chuyện này, ví dụ như Sử Lộ.
[2"> cao xử bất thắng hàn: ở vị trí cao, không có bạn bè thân thiết, thường xuyên cảm thấy bị đẩy người ở vị trí cao khác chèn ép. Chỉ có nghĩa rằng, đứng trên cao chịu được lạnh
“Thật sao? Team lập nghiệp của các cậu có mấy người” Tống Nhược Cốc đi thẳng vào vấn đề.
“...”Cũng không thể cự tuyệt trả lời được.
Sử Lộ có chút hả hê nhìn tôi: Cậu khoác lác tiếp đi.
Tôi chỉ có thể không biết xấu hổ nói với cậu ta về 'Unsolved mystery', lấy nội dung chương trình trò chơi kia ba hoa chích chòe. Bời vì tôi cũng không nắm rõ quy tắc trò chơi, cho nên nói lung tung.
Tống Nhược Cốc lại có thể từ trình bày thê thảm của tôi, mà nắm được ý tưởng của thiết kế trò chơi này, cuối cùng còn cho đánh giá khách quan: “Tổng thể trò chơi này cũng không tệ lắm, nhưng các cậu còn thiếu kế hoạch phù hợp.”
“Là gì, kế hoạch gì?”
“Chủ yếu phụ trách cân đối lại tất cả nội dung của trò chơi, yêu cầu tốt nhất là học chuyên ngành số học.”
Sử lộ phùng mang trợn má, “Muốn tham gia cứ nói thẳng, cần gì vòng vo như thế, cậu nghĩ rằng cô ấy có thể hiểu à?”
Tôi xoa tay, Sử Lộ cậu có ý gì hả?
“Cậu đã ra mặt, mời tôi nhiệt tình như thế tôi chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý thôi. Được rồi, thế tôi chức vụ gì?” Tống Nhược Cốc không hề có chút xấu hổ nào nói với tôi.
Sử Lộ thực sự cần một người biến thái giống cậu ta nghiên cứu 'Unsolved mystery', cho nên cũng không từ chối, “Tổng giám đốc và phó tổng đã có rồi, cậu chọn hoặc làm trợ lý hoặc là bảo vệ.”
“Tôi coi như là trợ lý của Kỷ Nhiên đi.” Tống Nhược Cốc nói, theo thói quen sờ đầu tôi.
Sử Lộ lạnh lùng nói, “Đừng có sờ, đều do cậu sờ nên ngu.”
Tôi phát hiện tên nhóc này và Tống Nhược Cốc không hợp nhau, vừa nhìn thấy cậu ta liền hóa thân thành cây xương rồng.
Ba người ăn cơm xong, lại họp nghiên cứu công việc tiếp theo. Khi biết được tên công ty bao hàm tên tôi và Sử Lộ, Tống Nhược Cốc bày tỏ quan điểm cậu ta cũng phải có phần.
Tôi càng nghĩ càng thấy phiền, “Đồng âm có được không.”
Hai người họ đều tỏ ý không thành vấn đề.
Tôi nghĩ một buổi tối, nghĩ đến nỗi lao lực quá độ.
Ngày hôm sau, tôi tuyên bố quyết sách quan trọng nhất:
Tên công ty tạm gọi là “Wheels babyBánh xe trẻ em”
Sử Lộ và Tống Nhược Cốc nhìn nhau không vừa mắt.
Về lý do thì không biết, hai người họ hình như oán hận chất chứa đã lâu.
Bọn họ luôn vì chuyện nọ chuyện kia mà ý kiến trái ngược nhau, tranh cãi rồi đưa quyền quyết định cho tôi. Lúc đầu tôi còn nghiêm túc phân xử, nhưng hai bên đều có tài ăn nói, ai cũng có lý cả, tôi thực sự không chống đỡ nổi, dứt khoát tung đồng xu một đồng.
Họ còn thích khinh bỉ chỉ số thông minh của đối phương, nếu có tôi ở đó, chiến hỏa nhất định sẽ lan đến tôi.
Bởi vì chỉ số thông minh của tôi là thấp nhất.
Dần dần tôi cũng quen trạng thái này, lúc nào cũng mang theo người một đồng xu, lúc nào cũng sẵn sàng tung đồng xu để xác định ai đúng ai sai.
Đồng xu một đồng, mặt phải là số 1, mặt trái là hoa cúc.
1 đại diện cho Tống Nhược Cốc, hoa cúc đại diện cho Sử Lộ.
Mẹ ơi, sao có cảm giác couple mãnh liệt thế này cơ chứ?
Cuộc tranh tài lập nghiệp chưa hết giai đoạn báo danh, Sử Lộ và Tống Nhược Cốc đã hoàn thiện thiết kế hệ thống trò chơi 'Unsolved mystery', không thể không nói hiệu suất làm việc của hai người biến thái cũng đạt như gương mặt của họ.
Ba người chúng tôi đã phát hành hàng loạt các thẻ khuyến mại, nhưng hiệu quả thử nghiệm không tốt.
Nguyên nhân giống như tôi đã dự đoán, trình độ quá khó, người thường hoàn toàn không thể bắt nhịp được. Trò này chỉ phù hợp với người biến thái thôi, nhưng thế giới này hầu hết là do người bình thường thống trị, số lượng biến thái dù sao cũng có hạn.
Báo cáo thử nghiệm trước mắt thê thảm đến nỗi không dám nhìn, cuối cùng cũng đến lượt tôi khinh bỉ bọn họ. Ha ha ha ha ha ha.
Tôi mãnh liệt đề nghị bọn họ sửa lại quy tắc trò chơi, Tống Nhược Cốc suy nghĩ một chút, rồi dứt khoát làm thành hai hệ thống, một phiên bản thông thường, ( cậu ta và Sử Lộ cương quyết đặt tên là phiên bản castration), một phiên bản khác khó chơi hơn, phù hợp cho nhiều người có nhu cầu khác nhau.
Tên nhóc này đầu óc suy nghĩ cũng thật nhanh, thay đổi một chút đã biến bất lợi thành có lợi.
Người như thế ra môi trường xã hội nhất định sẽ trở thành gian thương.
Hệ thống 'Unsolved mystery' rất thành công, không ít bạn học lần đầu tham gia đều tỏ vẻ vô cùng hứng thú. Để tránh gặp phải trường hợp tranh cãi về vấn đề bản quyền, Tống Nhược Cốc lên mạng tìm mẫu, thay đổi bằng cover của chính mình, in trên thẻ.
Đáng ghét nhất là cậu ta lại vẽ rất tốt. Không biết cậu ta còn ẩn giấu bao nhiêu kỹ năng nữa.
Bọn họ không ngừng cố gắng đăng ký tên công ty mới, hơn nữa sau khi đăng ký xong mới nói cho tôi biết, bảo là muốn cho tôi bất ngờ.
Qủa thực tôi bị kinh sợ.
Bởi vì tên công ty thực sự là “Wheels baby”.
Tuy rằng “Wheels baby” của bọn tôi dần đi vào quỹ đạo, nhưng mâu thuẫn của Tống Nhược Cốc và Sử Lộ không hề giảm đi, trái lại ngày càng kịch liệt.
Tôi biết hai người họ chắc chắn sẽ đánh một trận, nhưng tôi không biết nó lại đến nhanh như thế.
Hai người bọn họ vì quyết định một vấn đề mà nói móc rồi chế giễu đối phương, dẫn đến chiến tranh bộc phát. Tablet PC và điện thoại của Sử Lộ đồng thời tử vong, không thể khởi động được.
Cậu ta cũng không tận mắt thấy Tống Nhược Cốc động tay chân, nhưng cậu ta lại tin tưởng chắc chắn rằng Tống Nhược Cốc đã làm hỏng.
Tống Nhược Cốc giải thích rằng từ trường khác thường trong tính cách của Sử Lộ, đã ảnh hưởng đến hoạt động của thiết bị điện tử. Hoặc là do nhân phẩm quá kém, dẫn đến từ trường không hề ổn định, ảnh hưởng bùng phát đến vết đen của mặt trời[1">.
[1"> Vết đen Mặt Trời là các khu vực tối trên bề mặt Mặt Trời. Độ sáng bề mặt của vết đen vào khoảng 1/4 độ sáng của những vùng xung quanh (độ sáng này là rất nguy hiểm đối với mắt người). Nguyên nhân xuất hiện vết đen là do nhiệt độ của chúng thấp hơn các vùng xung quanh (nhiệt độ vết đen vào khoảng 4000 đến 5000 K, theo định luật StefanBoltzmann, trong khi vùng xung quanh vào khoảng 6000 K), một hiện tượng gây ra bởi các biến đổi từ trường rất mạnh trên Mặt Trời. Trong quá trình phát triển, từ trường của vết đen cũng tăng dần. Chu kỳ xuất hiện vết đen vào khoảng xấp xỉ 11 năm. Vết đen thường xuất hiện thành từng nhóm đặc biệt là các nhóm đôi, từ trường của các nhóm đôi thường khác cực. Những vết đen rộng nhất, đường kính vào cỡ 104 km, tồn tại khoảng 2 tháng, còn hầu hết các vết đen chỉ tồn tại vài ngày sau đó được thay thế bởi các vết đen khác. Sự phân bố vết đen chủ yếu tập trung trong phạm vi từ 8 độ đến 35 độ hai bên đường xích đạo của Mặt trời.
Tôi và Sử Lộ thông qua phân tích chi tiết, nhất trí cho rằng, ngôn từ loạn ngữ thế này chứng tỏ cậu ta tội lỗi lương tâm.
Vì thế Sử Lộ đối chất ngay với cậu ta, đồng thời kéo tôi đến cổ vũ.
Tôi cũng cảm thấy Tống Nhược Cốc làm thế có phần quá đáng, “Tống Nhược Cốc, hai người ầm ỹ thì ầm ỹ là được rồi, máy tính và điện thoại sửa rất phiền toái, chẳng may cậu ấy có tài liệu gì quan trọng không tìm được thì phải làm thế nào.”
Mặt Tống Nhược Cốc sầm xuống, nhìn tôi, “Kỷ Nhiên, cậu cũng nghĩ là tôi làm?”
“Tôi” Tôi muốn nói chả lẽ không phải cậu, nhưng nhìn thấy ánh mắt thất vọng của cậu ta, tôi lại nói không nên lời. Tôi gãi gãi gáy, “Dù sao thì cậu cũng có động cơ và điều kiện gây án.”
Tống Nhược Cốc không tiếp tục nói về chủ đề đó, mà chuyển chủ đề sang một khía cạnh không thể giải thích được, “Cậu nghiêng về phía cậu ta.”
“. . . . .” Tôi bỗng chốc không phản ứng kịp, sao lại ầm ỹ đến chuyện này.
Sử Lộ không vui, “Này, này, này, cô ấy không nghiêng về phía tôi, thì nghiêng về phía cậu chắc! Cậu nghĩ mình là ai?”
Tống Nhược Cốc có vẻ bị những lời này khiến cho tức không hề nhẹ, sắc mặt cậu ta rất khó coi, ánh mắt lộ vẻ hung dữ, nắm chặt tay rồi lại buông ra, nắm chặt tay rồi lại buông ra, “Tôi không đánh phụ nữ.” Nói xong quay người đi, không hề ngoảnh đầu lại.
Sử Lộ: “. . . . . “
Tôi cảm thấy kỳ lạ, cuộc tranh cãi này hình như nhầm hướng rồi. Bên cạnh vang lên tiếng “két két”, là tiếng Sử Lộ đang nghiến răng. Từ trước đến nay, tôi chưa từng thấy Sử Lộ đáng sợ như thế, vội vàng lay lay tay cậu ta.
Sắc mặt Sử Lộ dịu đi, cười lạnh nói: “Muốn chơi trò ghen tuông với lão tử à, xem ai chết trước.”
Tôi lại càng hoảng sợ, “Ghen cái gì? Ai ghen? Tống Nhược Cốc ghen sao? Ghen với tôi hay ghen với cậu?” Thế giới này thật hỗn loạn mà
Sử Lộ liếc mắt tôi một cái: “Tôi làm sao biết được! Chắc cậu ta cũng muốn làm chị em thân thiết của cậu rồi!”
Chị em thân thiết Tống Nhược Cốc……….Thật là đáng sợ.
Chương 14: Vũ hội
Từ lần tranh cãi không lý do, phải đến mấy ngày Tống Nhược Cốc không xuất hiện trong tầm mắt chúng tôi. Tôi vẫn coi Tống Nhược Cốc là người ngoài hành tinh, cho nên, chuyện gì cậu ta làm mà tôi không hiểu được thì cũng là điều hiển nhiên.
Sử Lộ mang đồ đi sửa, kết quả kiểm tra cho thấy là do dính nước, cách phá hỏng đơn giản này càng khiến Sử Lộ khẳng định chuyện này là do Tống Nhược Cốc nhúng tay vào.
Tuy nhiên tôi lại hơi phân vân, theo hiểu biết của tôi với Tống Nhược Cốc, người này tuy âm hiểm dối trá, mạch máu não không bình thường, nhưng nếu cậu ta làm, nhất định cậu ta sẽ thừa nhận.
Cho nêntôi thực sự trách nhầm cậu ta sao?
Nhớ lại ánh mắt chán nản, nhuộm đau thương của cậu ta, tôi rất áy náy, nhưng không biết nên nói với cậu ta thế nào về chuyện này.
Ngoài ra, mấy ngày nay Tống Nhược Cốc chắc là rất bận rộn, bởi vì tết Nguyên Đán sắp tới, có người nói cậu ta là người dẫn chương trình của party buổi tối, đây cũng là một trong những điểm hấp dẫn của party.
Vì thế tôi định chờ cậu ta làm xong party này, nhưng không nghĩ rằng, chúng tôi lại có thể gặp lại sớm như thế.
Là thế này, để mừng lễ Giáng Sinh, hội học sinh tổ chức buổi vũ hội, chỉ mời sinh viên tham gia, mọi người tụ tập lại ca hát, nhảy múa, ăn uống. Vũ hội kiểu này đương nhiên khá được hoan nghênh, nhưng hạn chế số người tham gia, chỉ công khai rất ít thiệp mời, số còn lại được chia nội bộ.
Sử Lộ là thành viên chủ chốt của đội hùng biện, đương nhiên được mời, thế nên cậu ta tiện thể dẫn tôi theo.
Tôi vô cùng hoài nghi cậu ta muốn mang theo bạn gái để có thể đắc ý, bằng chứng là ở trường đại học T tỷ lệ nam nữ mất cân đối, hơn nữa tên nhóc này còn khăng khăng trang điểm cho tôi.
Trời biết tên nhóc này học trang điểm từ khi nào, hơn nữa làm rất cừ, tôi nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương.
Sử Lộ đặt hai tay lên vai tôi, cùng nhìn tôi trong gương, chân thành khen ngợi: “Kỷ Nhiên, thật ra cậu lớn lên rất xinh.”
“Cảm ơn.” Thế mà phải trang điểm mới có thể nhận ra.
Chẳng qua, tôi nghĩ từ xinh đẹp này phải để hình dung Sử Lộ, tên nhóc này thật đẹp, cái đẹp không cần phải tranh cãi, đôi mắt to đen lúc nào cũng long lanh, rạng ngời, môi hồng răng trắng, khuôn mặt sáng mịn, nhẵn nhụi.. Nhiều khi tôi không kiềm chế được bản chất dê cụ sẽ véo má cậu ta, cảm xúc thật tốt.
Tôi mặc một cái váy liền sọc xanh đen, quần tất màu đen, cùng đôi giày cao gót màu nâu, trên cổ đeo một chiếc vòng phụ kiện màu đỏ. Toàn thân không được xem là nổi bật nhưng vẫn hợp mắt, Sử Lộ vuốt cằm đánh giá nửa ngày, cuối cùng cũng hài lòng.
Cậu ta còn khen chân tôi nữa.
Bản thân cậu ta toàn thân màu trắng, trước ngực còn cài một bông hồng, nhìn xa giống như một quý ông thực sự. Cũng may khuôn mặt cậu ta kéo lại, cho nên bộ quần áo này mới có được hiệu quả như thế.
Nói thật, tôi không hiểu sao Sử Lộ phải ăn mặc như thế, lại nói mục đích của tôi là để ăn chực và ngắm soái ca.
Vì thế khi tôi thấy Tống Nhược Cốc.
Hai người họ khoác tay nhau đi vào, chuyện này không khỏi dẫn đến ánh mắt chú ý của mọi người. Dù sao hai người cũng đều là nhân vật nổi tiếng, hơn nữa tình trạng của hai người bây giờ còn khiến mọi người nhớ lại...một tin đồn khác.
Không ít người len lén nhìn tôi, trong mắt tràn ngập những tâm tình nào là phức tạp, nào là đồng tình, nào là thăm dò, rồi ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.
Tải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
[2"> cao xử bất thắng hàn: ở vị trí cao, không có bạn bè thân thiết, thường xuyên cảm thấy bị đẩy người ở vị trí cao khác chèn ép. Chỉ có nghĩa rằng, đứng trên cao chịu được lạnh
“Thật sao? Team lập nghiệp của các cậu có mấy người” Tống Nhược Cốc đi thẳng vào vấn đề.
“...”Cũng không thể cự tuyệt trả lời được.
Sử Lộ có chút hả hê nhìn tôi: Cậu khoác lác tiếp đi.
Tôi chỉ có thể không biết xấu hổ nói với cậu ta về 'Unsolved mystery', lấy nội dung chương trình trò chơi kia ba hoa chích chòe. Bời vì tôi cũng không nắm rõ quy tắc trò chơi, cho nên nói lung tung.
Tống Nhược Cốc lại có thể từ trình bày thê thảm của tôi, mà nắm được ý tưởng của thiết kế trò chơi này, cuối cùng còn cho đánh giá khách quan: “Tổng thể trò chơi này cũng không tệ lắm, nhưng các cậu còn thiếu kế hoạch phù hợp.”
“Là gì, kế hoạch gì?”
“Chủ yếu phụ trách cân đối lại tất cả nội dung của trò chơi, yêu cầu tốt nhất là học chuyên ngành số học.”
Sử lộ phùng mang trợn má, “Muốn tham gia cứ nói thẳng, cần gì vòng vo như thế, cậu nghĩ rằng cô ấy có thể hiểu à?”
Tôi xoa tay, Sử Lộ cậu có ý gì hả?
“Cậu đã ra mặt, mời tôi nhiệt tình như thế tôi chỉ có thể bất đắc dĩ đồng ý thôi. Được rồi, thế tôi chức vụ gì?” Tống Nhược Cốc không hề có chút xấu hổ nào nói với tôi.
Sử Lộ thực sự cần một người biến thái giống cậu ta nghiên cứu 'Unsolved mystery', cho nên cũng không từ chối, “Tổng giám đốc và phó tổng đã có rồi, cậu chọn hoặc làm trợ lý hoặc là bảo vệ.”
“Tôi coi như là trợ lý của Kỷ Nhiên đi.” Tống Nhược Cốc nói, theo thói quen sờ đầu tôi.
Sử Lộ lạnh lùng nói, “Đừng có sờ, đều do cậu sờ nên ngu.”
Tôi phát hiện tên nhóc này và Tống Nhược Cốc không hợp nhau, vừa nhìn thấy cậu ta liền hóa thân thành cây xương rồng.
Ba người ăn cơm xong, lại họp nghiên cứu công việc tiếp theo. Khi biết được tên công ty bao hàm tên tôi và Sử Lộ, Tống Nhược Cốc bày tỏ quan điểm cậu ta cũng phải có phần.
Tôi càng nghĩ càng thấy phiền, “Đồng âm có được không.”
Hai người họ đều tỏ ý không thành vấn đề.
Tôi nghĩ một buổi tối, nghĩ đến nỗi lao lực quá độ.
Ngày hôm sau, tôi tuyên bố quyết sách quan trọng nhất:
Tên công ty tạm gọi là “Wheels babyBánh xe trẻ em”
Sử Lộ và Tống Nhược Cốc nhìn nhau không vừa mắt.
Về lý do thì không biết, hai người họ hình như oán hận chất chứa đã lâu.
Bọn họ luôn vì chuyện nọ chuyện kia mà ý kiến trái ngược nhau, tranh cãi rồi đưa quyền quyết định cho tôi. Lúc đầu tôi còn nghiêm túc phân xử, nhưng hai bên đều có tài ăn nói, ai cũng có lý cả, tôi thực sự không chống đỡ nổi, dứt khoát tung đồng xu một đồng.
Họ còn thích khinh bỉ chỉ số thông minh của đối phương, nếu có tôi ở đó, chiến hỏa nhất định sẽ lan đến tôi.
Bởi vì chỉ số thông minh của tôi là thấp nhất.
Dần dần tôi cũng quen trạng thái này, lúc nào cũng mang theo người một đồng xu, lúc nào cũng sẵn sàng tung đồng xu để xác định ai đúng ai sai.
Đồng xu một đồng, mặt phải là số 1, mặt trái là hoa cúc.
1 đại diện cho Tống Nhược Cốc, hoa cúc đại diện cho Sử Lộ.
Mẹ ơi, sao có cảm giác couple mãnh liệt thế này cơ chứ?
Cuộc tranh tài lập nghiệp chưa hết giai đoạn báo danh, Sử Lộ và Tống Nhược Cốc đã hoàn thiện thiết kế hệ thống trò chơi 'Unsolved mystery', không thể không nói hiệu suất làm việc của hai người biến thái cũng đạt như gương mặt của họ.
Ba người chúng tôi đã phát hành hàng loạt các thẻ khuyến mại, nhưng hiệu quả thử nghiệm không tốt.
Nguyên nhân giống như tôi đã dự đoán, trình độ quá khó, người thường hoàn toàn không thể bắt nhịp được. Trò này chỉ phù hợp với người biến thái thôi, nhưng thế giới này hầu hết là do người bình thường thống trị, số lượng biến thái dù sao cũng có hạn.
Báo cáo thử nghiệm trước mắt thê thảm đến nỗi không dám nhìn, cuối cùng cũng đến lượt tôi khinh bỉ bọn họ. Ha ha ha ha ha ha.
Tôi mãnh liệt đề nghị bọn họ sửa lại quy tắc trò chơi, Tống Nhược Cốc suy nghĩ một chút, rồi dứt khoát làm thành hai hệ thống, một phiên bản thông thường, ( cậu ta và Sử Lộ cương quyết đặt tên là phiên bản castration), một phiên bản khác khó chơi hơn, phù hợp cho nhiều người có nhu cầu khác nhau.
Tên nhóc này đầu óc suy nghĩ cũng thật nhanh, thay đổi một chút đã biến bất lợi thành có lợi.
Người như thế ra môi trường xã hội nhất định sẽ trở thành gian thương.
Hệ thống 'Unsolved mystery' rất thành công, không ít bạn học lần đầu tham gia đều tỏ vẻ vô cùng hứng thú. Để tránh gặp phải trường hợp tranh cãi về vấn đề bản quyền, Tống Nhược Cốc lên mạng tìm mẫu, thay đổi bằng cover của chính mình, in trên thẻ.
Đáng ghét nhất là cậu ta lại vẽ rất tốt. Không biết cậu ta còn ẩn giấu bao nhiêu kỹ năng nữa.
Bọn họ không ngừng cố gắng đăng ký tên công ty mới, hơn nữa sau khi đăng ký xong mới nói cho tôi biết, bảo là muốn cho tôi bất ngờ.
Qủa thực tôi bị kinh sợ.
Bởi vì tên công ty thực sự là “Wheels baby”.
Tuy rằng “Wheels baby” của bọn tôi dần đi vào quỹ đạo, nhưng mâu thuẫn của Tống Nhược Cốc và Sử Lộ không hề giảm đi, trái lại ngày càng kịch liệt.
Tôi biết hai người họ chắc chắn sẽ đánh một trận, nhưng tôi không biết nó lại đến nhanh như thế.
Hai người bọn họ vì quyết định một vấn đề mà nói móc rồi chế giễu đối phương, dẫn đến chiến tranh bộc phát. Tablet PC và điện thoại của Sử Lộ đồng thời tử vong, không thể khởi động được.
Cậu ta cũng không tận mắt thấy Tống Nhược Cốc động tay chân, nhưng cậu ta lại tin tưởng chắc chắn rằng Tống Nhược Cốc đã làm hỏng.
Tống Nhược Cốc giải thích rằng từ trường khác thường trong tính cách của Sử Lộ, đã ảnh hưởng đến hoạt động của thiết bị điện tử. Hoặc là do nhân phẩm quá kém, dẫn đến từ trường không hề ổn định, ảnh hưởng bùng phát đến vết đen của mặt trời[1">.
[1"> Vết đen Mặt Trời là các khu vực tối trên bề mặt Mặt Trời. Độ sáng bề mặt của vết đen vào khoảng 1/4 độ sáng của những vùng xung quanh (độ sáng này là rất nguy hiểm đối với mắt người). Nguyên nhân xuất hiện vết đen là do nhiệt độ của chúng thấp hơn các vùng xung quanh (nhiệt độ vết đen vào khoảng 4000 đến 5000 K, theo định luật StefanBoltzmann, trong khi vùng xung quanh vào khoảng 6000 K), một hiện tượng gây ra bởi các biến đổi từ trường rất mạnh trên Mặt Trời. Trong quá trình phát triển, từ trường của vết đen cũng tăng dần. Chu kỳ xuất hiện vết đen vào khoảng xấp xỉ 11 năm. Vết đen thường xuất hiện thành từng nhóm đặc biệt là các nhóm đôi, từ trường của các nhóm đôi thường khác cực. Những vết đen rộng nhất, đường kính vào cỡ 104 km, tồn tại khoảng 2 tháng, còn hầu hết các vết đen chỉ tồn tại vài ngày sau đó được thay thế bởi các vết đen khác. Sự phân bố vết đen chủ yếu tập trung trong phạm vi từ 8 độ đến 35 độ hai bên đường xích đạo của Mặt trời.
Tôi và Sử Lộ thông qua phân tích chi tiết, nhất trí cho rằng, ngôn từ loạn ngữ thế này chứng tỏ cậu ta tội lỗi lương tâm.
Vì thế Sử Lộ đối chất ngay với cậu ta, đồng thời kéo tôi đến cổ vũ.
Tôi cũng cảm thấy Tống Nhược Cốc làm thế có phần quá đáng, “Tống Nhược Cốc, hai người ầm ỹ thì ầm ỹ là được rồi, máy tính và điện thoại sửa rất phiền toái, chẳng may cậu ấy có tài liệu gì quan trọng không tìm được thì phải làm thế nào.”
Mặt Tống Nhược Cốc sầm xuống, nhìn tôi, “Kỷ Nhiên, cậu cũng nghĩ là tôi làm?”
“Tôi” Tôi muốn nói chả lẽ không phải cậu, nhưng nhìn thấy ánh mắt thất vọng của cậu ta, tôi lại nói không nên lời. Tôi gãi gãi gáy, “Dù sao thì cậu cũng có động cơ và điều kiện gây án.”
Tống Nhược Cốc không tiếp tục nói về chủ đề đó, mà chuyển chủ đề sang một khía cạnh không thể giải thích được, “Cậu nghiêng về phía cậu ta.”
“. . . . .” Tôi bỗng chốc không phản ứng kịp, sao lại ầm ỹ đến chuyện này.
Sử Lộ không vui, “Này, này, này, cô ấy không nghiêng về phía tôi, thì nghiêng về phía cậu chắc! Cậu nghĩ mình là ai?”
Tống Nhược Cốc có vẻ bị những lời này khiến cho tức không hề nhẹ, sắc mặt cậu ta rất khó coi, ánh mắt lộ vẻ hung dữ, nắm chặt tay rồi lại buông ra, nắm chặt tay rồi lại buông ra, “Tôi không đánh phụ nữ.” Nói xong quay người đi, không hề ngoảnh đầu lại.
Sử Lộ: “. . . . . “
Tôi cảm thấy kỳ lạ, cuộc tranh cãi này hình như nhầm hướng rồi. Bên cạnh vang lên tiếng “két két”, là tiếng Sử Lộ đang nghiến răng. Từ trước đến nay, tôi chưa từng thấy Sử Lộ đáng sợ như thế, vội vàng lay lay tay cậu ta.
Sắc mặt Sử Lộ dịu đi, cười lạnh nói: “Muốn chơi trò ghen tuông với lão tử à, xem ai chết trước.”
Tôi lại càng hoảng sợ, “Ghen cái gì? Ai ghen? Tống Nhược Cốc ghen sao? Ghen với tôi hay ghen với cậu?” Thế giới này thật hỗn loạn mà
Sử Lộ liếc mắt tôi một cái: “Tôi làm sao biết được! Chắc cậu ta cũng muốn làm chị em thân thiết của cậu rồi!”
Chị em thân thiết Tống Nhược Cốc……….Thật là đáng sợ.
Chương 14: Vũ hội
Từ lần tranh cãi không lý do, phải đến mấy ngày Tống Nhược Cốc không xuất hiện trong tầm mắt chúng tôi. Tôi vẫn coi Tống Nhược Cốc là người ngoài hành tinh, cho nên, chuyện gì cậu ta làm mà tôi không hiểu được thì cũng là điều hiển nhiên.
Sử Lộ mang đồ đi sửa, kết quả kiểm tra cho thấy là do dính nước, cách phá hỏng đơn giản này càng khiến Sử Lộ khẳng định chuyện này là do Tống Nhược Cốc nhúng tay vào.
Tuy nhiên tôi lại hơi phân vân, theo hiểu biết của tôi với Tống Nhược Cốc, người này tuy âm hiểm dối trá, mạch máu não không bình thường, nhưng nếu cậu ta làm, nhất định cậu ta sẽ thừa nhận.
Cho nêntôi thực sự trách nhầm cậu ta sao?
Nhớ lại ánh mắt chán nản, nhuộm đau thương của cậu ta, tôi rất áy náy, nhưng không biết nên nói với cậu ta thế nào về chuyện này.
Ngoài ra, mấy ngày nay Tống Nhược Cốc chắc là rất bận rộn, bởi vì tết Nguyên Đán sắp tới, có người nói cậu ta là người dẫn chương trình của party buổi tối, đây cũng là một trong những điểm hấp dẫn của party.
Vì thế tôi định chờ cậu ta làm xong party này, nhưng không nghĩ rằng, chúng tôi lại có thể gặp lại sớm như thế.
Là thế này, để mừng lễ Giáng Sinh, hội học sinh tổ chức buổi vũ hội, chỉ mời sinh viên tham gia, mọi người tụ tập lại ca hát, nhảy múa, ăn uống. Vũ hội kiểu này đương nhiên khá được hoan nghênh, nhưng hạn chế số người tham gia, chỉ công khai rất ít thiệp mời, số còn lại được chia nội bộ.
Sử Lộ là thành viên chủ chốt của đội hùng biện, đương nhiên được mời, thế nên cậu ta tiện thể dẫn tôi theo.
Tôi vô cùng hoài nghi cậu ta muốn mang theo bạn gái để có thể đắc ý, bằng chứng là ở trường đại học T tỷ lệ nam nữ mất cân đối, hơn nữa tên nhóc này còn khăng khăng trang điểm cho tôi.
Trời biết tên nhóc này học trang điểm từ khi nào, hơn nữa làm rất cừ, tôi nhìn khuôn mặt xa lạ trong gương.
Sử Lộ đặt hai tay lên vai tôi, cùng nhìn tôi trong gương, chân thành khen ngợi: “Kỷ Nhiên, thật ra cậu lớn lên rất xinh.”
“Cảm ơn.” Thế mà phải trang điểm mới có thể nhận ra.
Chẳng qua, tôi nghĩ từ xinh đẹp này phải để hình dung Sử Lộ, tên nhóc này thật đẹp, cái đẹp không cần phải tranh cãi, đôi mắt to đen lúc nào cũng long lanh, rạng ngời, môi hồng răng trắng, khuôn mặt sáng mịn, nhẵn nhụi.. Nhiều khi tôi không kiềm chế được bản chất dê cụ sẽ véo má cậu ta, cảm xúc thật tốt.
Tôi mặc một cái váy liền sọc xanh đen, quần tất màu đen, cùng đôi giày cao gót màu nâu, trên cổ đeo một chiếc vòng phụ kiện màu đỏ. Toàn thân không được xem là nổi bật nhưng vẫn hợp mắt, Sử Lộ vuốt cằm đánh giá nửa ngày, cuối cùng cũng hài lòng.
Cậu ta còn khen chân tôi nữa.
Bản thân cậu ta toàn thân màu trắng, trước ngực còn cài một bông hồng, nhìn xa giống như một quý ông thực sự. Cũng may khuôn mặt cậu ta kéo lại, cho nên bộ quần áo này mới có được hiệu quả như thế.
Nói thật, tôi không hiểu sao Sử Lộ phải ăn mặc như thế, lại nói mục đích của tôi là để ăn chực và ngắm soái ca.
Vì thế khi tôi thấy Tống Nhược Cốc.
Hai người họ khoác tay nhau đi vào, chuyện này không khỏi dẫn đến ánh mắt chú ý của mọi người. Dù sao hai người cũng đều là nhân vật nổi tiếng, hơn nữa tình trạng của hai người bây giờ còn khiến mọi người nhớ lại...một tin đồn khác.
Không ít người len lén nhìn tôi, trong mắt tràn ngập những tâm tình nào là phức tạp, nào là đồng tình, nào là thăm dò, rồi ánh mắt cười trên nỗi đau của người khác.
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
296/5375