Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Tổng Giám Đốc Muốn Làm Thuê-full

Lượt xem :
/>
Không khí cần phải bồi dưỡng thêm, anh chuẩn bị tốn thêm chút thời gian để cho cô cảm thụ chút không khí mập mờ, khiến cho cô không thể kìm hãm được mà đắm chìm cùng mê mẩn vật đang nằm trong quần của anh, sau đó hôn lên nóng bỏng.

Nhưng thật sự cô rất gấp nha!

Cô rất sợ những đồng nghiệp khác sẽ lại tới gõ cửa nhà cô!

“Đi thôi...” Cô lôi kéo anh, muốn kéo anh ra ngoài cửa.

Triển Dục Quảng không nghĩ tới tính tình của cô lại vội vã như vậy, cô dùng mọi cách thúc giục, anh đành phải vội vàng đưa ra một cái hôn.

Khi anh đang kéo cô lại gần sát người anh thì đột nhiên chuông cửa vang lên!

Toàn thân Uông Bội Nhu trong nháy mắt... Cứng đờ!

Anh theo bản năng muốn hỏi thăm người tới là ai, dù thế nào đi nữa anh cũng đang đứng sau cánh cửa, nhưng khi vừa mới hé miệng muốn hỏi, thì cô đã bất chấp tất cả nhón chân lên, trực tiếp lấy môi chặn lại.

Mục đích duy nhất của cô là... Ngăn cản anh phát ra âm thanh.

“Kinh kong… Kinh kong…”

Người ngoài cửa như không muốn từ bỏ ý định vậy, như liều mạng muốm bấm hư chuông cửa mới chịu.

Bên trong nhà, hai người đứng sau cánh cửa cũng rất quái dị... Anh! Bị cử chỉ của cô dọa đến… nhất thời quên phản ứng; Còn cô! Thì một mặt giận mình đột ngột cử động, lúng túng không biết nên làm thế nào cho phải, mặt khác thì lo sợ mình sẽ phát ra tiếng động, khiến người ngoài cửa phát hiện cô có ở nhà.

Cứ như vậy, môi của anh cùng môi cô vẫn dính vào nhau, thật lâu cũng không có rời.

Còn cô... Xin lỗi vì đã nếm mùi vị của anh, thì ra là... Cảm giác được hôn sẽ hạnh phúc như vậy! Cô khẩn trương đến nỗi quên cả hô hấp.

Lúc này tinh thần của Triển Dục Quảng đã khôi phục lại bình thường, một tay khéo léo nâng cằm cô lên, để cô hô hấp dễ hơn.

“Đừng khẩn trương...” Anh nhẹ giọng thì thầm.

Nhưng cô lại sợ anh phát ra tiếng động, vì vậy thận trọng dùng sức kề sát anh, hại anh thiếu chút nữa cũng không thở được!

“Uông Bội Nhu, là do cô năn nỉ tôi, cầu xin tôi, nói muốn cùng đi chơi với tôi, vất vả lắm tôi mới đến, cô lại dám to gan không có ở nhà, hừ! Cô nhớ kỹ đó...” ngoài cửa truyền đến một giọng mắng chửi ngoan độc.

Chính là Trần Di Tĩnh - chủ quản của cô.

Uông Bội Nhu ước gì mình ngay lập tức có thể biết thành một cô tắt kè mà vùi đầu vào trong cát, để giả bộ như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Ô... Ô... Sao trước đây cô lại phải đi năn nỉ đồng nghiệp cho cô tham gia đi chơi lễ tình nhân làm gì chứ?

Mà kỳ lạ hơn chính là, những đồng nghiệp máu lạnh kia đã cự tuyệt cô, vì sao bây giờ lại đổi ý? Lại không thông báo cho cô biết một tiếng mà chạy đến đây tìm cô?

Hại cô phải tốn nhiều tiền để đi thuê người yêu...

Nhưng người yêu trước mắt cũng đã khiến cho cô ý loạn tình mê!

Cho đến khi tiếng chửi rủa ngoài cửa đã ngưng , tâm tình khẩn trương của Uông Bội Nhu cũng chậm rãi mà buông lỏng, đồng thời cũng ý thức được tình trạng của mình, thân thể nhỏ nhắn của cô đều bị anh ôm vào trong ngực, môi và lưỡi của cô đều bị anh chiếm tiện nghi... “Đừng...” Cô nói lời nói không rõ ràng lắm.

Triển Dục Quảng tính toán trước muốn nếm thử chút hương vị của cô, để buổi tối hai người có thể tiến thêm một bước quan hệ thân mật, không nghĩ tới anh càng hôn cô càng cảm thấy nghiện.

Không phải anh chưa hôn qua phụ nữ, anh cũng không phải là người thích hôn, trên thực tế, nếu như không cần thiết, anh thậm chí cũng lười hôn, mà liền trực tiếp lên giường.

Nhưng cô... Lại không giống những người phụ nữ khác.

Hương vị của cô sao lại ngọt như vậy, so với mật ong còn ngọt hơn; cô thơm như một đóa hoa vậy, có lẽ còn nồng đậm hơn một bông hoa; vừa nềm mại vừa trắng trẻo... Đây là lần đầu tiên anh hôn một người phụ nữ mà cảm thấy không thể ngừng lại, nhưng chỉ một mình cô mới có thể khiến anh sinh ra cảm giác như vậy.

Trong đầu anh đã xác định... Chính là cô!

Cho nên, khi cô đang cố gắng thoát khỏi môi của anh thì anh không có cách tiếp nhận.

“Nhu Nhu...” Anh vừa ngậm môi của cô vừa nói “Đừng ngưng lại...” Nhưng không khí trong lồng ngực của cô đã bị anh hút sạch, cô không còn cách nào chịu đựng được nữa “Ưm... Em...” Nếu không buông cô ra, cô sẽ không chịu nổi nữa!

Anh thì đương nhiên biết cô gái trẻ này sẽ không có kinh nghiệm hôn, thiếu dưỡng khí là chuyện bình thường “Nhu Nhu ngoan... Làm theo anh hít vào… Thở ra...”

Từ khi tiếp xúc môi của cô, anh liền biết rõ đây chính là nụ hôn đầu tiên của cô, anh rất thích như vậy , anh sẽ hướng dẫn cô ‘cách hôn’. “Làm giống anh...” anh tham lam liếm mút môi của cô... Nhưng đầu của Uông Bội Nhu giống như chứa đậu hủ vậy. “Em... Em không thể...” Cô khẩn trương, lo lắng... Đến nỗi chân tay vụng về không biết nên đặt ở đâu, chính phản ứng đó lại khiến cho Triển Dục Quảng càng lúc càng thấy yêu cô hơn.

“Nhu Nhu yêu dấu...” Anh vừa hôn cô, vừa dịu dàng nói nhỏ bên tai cô “Bây giờ em cứ như vậy, buổi tối sẽ lúng túng và không biết làm sao đó...” Anh cố ý dừng lời nói lại để cô tiêu hóa xong từng chữ từng chữ một của anh, sau đó mới nói hết nguyên câu “Buổi tối em muốn tự xử như thế nào?”

Là cô tự tìm tới cửa nói muốn thuê tình nhân đến làm bạn với cô, cô cũng rất dũng cảm đó!

Mặc dù... Quả thật anh biết cô không có kinh nghiệm nên càng thêm thông cảm cho cô, ân sủng cô, nhưng cô vẫn phải dựa vào chính bản thân mình để bước qua lần đầu tiên của mình trở thành phụ nữ.

“Chuyện này không có gì phải khẩn trương!”

Uông Bội Nhu nghe anh nói, cảm xúc vốn đang rất khẩn trương cũng từ từ buông lỏng... Đúng vậy, cô cần gì phải khẩn trương chứ? Người đàn ông này chỉ ở cùng với cô một ngày mà thôi, nên cô phải hưởng thụ cho thật tốt, cô không nên phí sức vào việc khẩn trương nha?

Càng nghĩ như vậy, tâm tình của cô càng trở nên bình tĩnh, cảm giác ngọt ngào khi hôn anh càng lúc càng khắc sâu vào tim của cô.

A... Cô rất muốn nhớ mãi cái cảm giác hạnh phúc này.

“Ừ...” Cô thoải mái từ từ mở lòng ra, vẫn không quên kèm theo một câu “Tiền em đã trả rồi, đương nhiên là phải hưởng thụ rồi!”

Thật ra thì anh nên lập tức kháng nghị.

Từ lần đầu tiên trông thấy cô, anh cũng đã không xem cô như khách qua đường!

Nhưng anh không muốn giải thích nhiều, vì anh có thể cảm nhận được cô vất vả lắm mới có thể buông lỏng tâm tình, anh không muốn lại khiến cô thêm khẩn trương.

Nhưng anh thật không nghĩ đến, anh đã thông cảm cho cô sau này cô lại biến thành ‘lòng lang dạ sói!’

Chương 4
Triển Dục Quảng lễ độ hỏi cô: “Em muốn đi đâu?”

Uông Bội Nhu bị hỏi bất ngờ nên cũng không biết phải trả lời như thế nào.

Thời còn đi học, cô phải sớm đi làm thêm để kiếm tiền, cho nên cũng không đi đâu chơi.

Sau khi tốt nghiệp đi làm, mặc dù cô có ngày nghỉ, nhưng bởi vì thường ngày phải giúp đỡ đồng nghiệp, nên ngày nghỉ cô phải đi làm thêm giờ.

Cho nên, bây giờ cô không biết nên đi đâu cho hết thời gian?

“Đi... Ra bến sông...” Một giây sau cô thiếu chút nữa tự cắn lưỡi của mình... Sao cô lại có thể đi bến sông chứ? Lỡ như đụng phải nhóm của anh Trần, thì cô phải tự bào chữa cho mình như thế nào đây?

“Không... Đi núi Dương Minh...” Cũng không được! Đó là nơi Hiểu Phân muốn đi, cô cùng Triển Dục Quảng xuất hiện sẽ bị Hiểu Phân phát hiện ngay, khi đó cô phải giải thích như thế nào về thân phận của Triển Dục Quảng?

Nhất định cô sẽ bị đồng nghiệp rêu rao là “cô gái phóng đãng nhất thế kỷ” đó!

“Không...” Cô đột nhiên cảm thấy cảm xúc của mình như đưa đám “Em... Em... Em không biết nên đi đâu...”

Triển Dục Quảng hiểu rõ gật đầu nói. “Đừng buồn, nếu như em không phản đối, hành trình hôm nay hãy giao cho anh.”

“Thật sao?” Trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn của cô treo lên nụ cười thật tươi “Em nghe... Em nghe theo anh.”

Vì vậy, cô yên tâm để mặc Triển Dục Quảng chở cô đi hóng gió.

Triển Dục Quảng cho xe chạy đến xa lộ Bắc Nhị Cao, im lặng, anh cũng rất muốn tán gẫu với Uông Bội Nhu, dĩ nhiên anh cũng có ý muốn nghĩ ra chủ đề nào đó liên quan đến cô.

“Có thể nói chút chuyện về công việc của em không?”

Anh cũng muốn thừa cơ hội này để tìm hiểu về bối cảnh và cuộc sống hiện tại của cô.

“Không... Không tiện cho lắm.”

Cô cũng nhận định, cô và anh trong tương lai cũng sẽ không còn gặp lại nhau, cô không cần biết về anh quá nhiều, đồng thời anh cũng không cần hiểu cô làm gì.

“Ừ...” Anh thử chuyển đề tài. “Em nói về những hoạt động vui chơi trong ngày nghỉ của em có được hay không?”

Xem những hoạt động bình thường của cô, có lẽ anh sẽ đoán biết được cô là người như thế nào.

“Không... Không tiện kể ra.”

Kỳ lạ? Anh hỏi những chuyện này để làm gì chứ? Hai người bọn họ cũng chỉ là tình một đêm... Ư... Không đúng... là tình nhân một ngày mà thôi, anh có thể đừng hỏi nhiều như vậy được hay không?

“Vậy...” Một mực bị cự tuyệt Triển Dục Quảng cũng không nản lòng mà vẫn tiếp tục hỏi. “Nói về chuyện em thích có được hay không?”

Từ hứng thú, đam mê, thói quen cùng các phương diện khác có lẽ có thể trợ giúp anh hiểu rõ hơn về bản thân cô.

“Không... Không tiện nói ra.”

Cô không nhịn được quay sang mà dò xét anh một cái, không hiểu sao anh đối với loại khách chỉ phục vụ một lần mà hiếu kỳ như thế để làm gì? Hay là... Đây là bệnh nghề nghiệp của anh?

Nhưng Triển Dục Quảng lại nghĩ: cô ấy một mực không muốn nói, điều này anh phải giải thích như thế nào đây? “Vậy...Đổi lại em hỏi anh đi!”

Anh muốn biết cô đối với người đàn ông diện mạo xuất chúng, vóc người cao lớn, sự nghiệp thành công như anh thì có mấy phần tò mò?

Nhưng anh quên một điều rất quan trọng... Đó chính là cô không hề biết thân phận cùng bối cảnh thật của anh!

Cô chỉ đến nơi ‘làm thêm’ của anh mà thuê người, yêu cầu anh làm tình nhân của cô một ngày, cô đâu có biết anh là thần thánh phương nào chứ!

“Anh... Anh...” Uông Bội Nhu vội vàng từ trong óc nặn ra một vài đề tài. “Anh cao bao nhiêu mét?”

Đây là vấn đề gì? Chẳng lẽ cô chỉ chú ý chiều cao của anh thôi?

Mặc dù Triền Dục Quảng đối với vấn đề của cô có chút bất mãn nhưng anh vẫn có lễ độ trả lời. “1 mét 9.”

“Thật là cao đó!” Uông Bội Nhu khâm phục nói: “Em còn thiếu chút xíu nữa mới được 1mét 6!”

Vừa lúc nãy cô còn lấy cớ cự tuyệt, trong lòng Uông Bội Nhu khổ sở nghĩ thầm... Cô với anh chênh lệch quá nhiều?

Sao? Cô đang tự ti sao? Vậy anh phải thừa cơ hội an ủi cô mới được.

“Vậy thì có sao chứ, đem chiều cao của chúng ta cộng lại rồi chia hai, không phải sẽ có một con số rất đẹp sao? Sinh con cũng còn đạt tiêu chuẩn!”

Đạt tiêu chuẩn!

Anh đang nói gì thế?

Hai người bọn họ cũng chỉ cùng nhau một ngày lễ tình nhân thôi, cô làm sao có thể cùng anh làm cái gì ‘đạt tiêu chuẩn’... Đợi đã nào...! Cô đột nhiên hiểu rõ ý tứ trong lời nói của anh... Có phải người đàn ông này đang mơ ước dệt mộng với cô, vọng tưởng muốn cô giúp anh sinh một đứa con hả?! Mặc dù cô cũng ước mơ cùng anh có một đứa con trai xinh đẹp, nhưng... Rất xin lỗi, cô không có ý định sau khi cùng anh xảy ra quan hệ tình một đêm mà để lại di chứng đâu?

Hừ! Nếu anh đã lỡ nói lộ ra bí mật, tối nay cô sẽ thận trọng hơn, cần phải theo dõi toàn bộ hành trình của anh, sử dụng các biện pháp bảo vệ là tốt nhất.

Triển Dục Quảng nhìn cô không nói lời nào, lầm tưởng cô cũng đang muốn cùng anh cùng nhau, lại nhịn không được nêu lên một đề tài mới. “Anh làm việc ở Triển thị.”

Những cô gái bình thường có mơ ước chim sẻ bay lên thành Phượng Hoàng, bình thường sau khi nghe thấy thân phận thật của anh, cũng sẽ cảm thấy kính nể cùng sợ hãi, mặc dù anh không cần cô sùng bái anh, nhưng ít ra cô cũng nên đối với anh mà có chút cảm giác ngưỡng mộ chứ!

Cái gọi là “Triển lãm” là chỗ nào? Là biểu diễn chính mình sao? Nhưng đối phương đã tự giới thiệu bản thân rồi, cô cũng không thể không nói ra chứ? “Ừ... Em cũng chỉ là một trợ lý tầm thường của phòng hành chánh.”

Lại thêm vào một câu “Chúng ta đừng tán gẫu chuyện công việc có được hay không?”

Cô không muốn nghe anh nhắc đến loại chuyện công tác chua cay này... Nhưng thật ra cô không muốn nghe anh kể những người phụ nữ mà anh đã tiếp xúc qua... Nhưng tại sao cô lại để ý đến chuyện này? Cô cũng không rõ...

Lần đầu tiên Triển Dục Quảng gặp phải người phụ nữ không để ý đến thân phận tôn qu
<<1 ... 45678 ... 14>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
709/709