Tiểu thuyết Tình Nhân Ngầm-full
Lượt xem : |
Hắn là cố ý, Nhâm Chi Giới đưa mắt nhìn Khuyết Lạc là hiểu ngay, đáp trả lại chỉ là ánh mắt tựa tiếu phi tiếu, nhưng là dù hắn có không hài lòng thế nào cũng chỉ có thể thở dài ở trong lòng.
“Mời các vị tiếp tục.” Nhâm Chi Giới hắng giọng gọi trở về sự chú ý của mọi người đều đang đỏ dồn hết trên người Khuyết Lạc.
Lần này hắn cùng Khuyết Lạc đến chi nhánh công ty ở NewYork thị sát nghiệp vụ là do chủ tịch Khuyết thị—— cũng chính là phụ thân của Khuyết Lạc, Khuyết Văn ra lệnh.
Qua nhiều năm như vậy, Nhâm Chi Giới ở Khuyết thị xí nghiệp từ phụ tá lên tới chức vụ quản lý. Từ HongKkong, NewYork, Luân Đôn đến Tokyo chỉ cần là địa bàn của xí nghiệp Khuyết thị coi như đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.Chỉ trong ngắn ngủn mấy năm, hắn đã đem xí nghiệp Khuyết thị mở rộng gấp ba, bốn lần ban đầu, lãi buôn bán tính nguyên tại nơi này trong hai năm qua đã tăng lên hơn hai trăm phần trăm.
Nhâm Chi Giới mặc dù không mang họ Khuyết, mọi người không ai không biết hắn là con nuôi của Khuyết Văn, đối với hắn kính sợ không hoàn toàn nhưng rất khen ngợi năng lực hơn người của hắn, hơn nữa hắn ở Khuyết gia có địa vị hết sức quan trọng, dĩ nhiên, dư luận đàm tiếu là điều không thể tránh khỏi. Về phần Khuyết Lạc tự nhiên có người anh em không cùng huyết thống từ trên trời rơi xuống, một lần nữa lại làm cho Khuyết thị nổi sóng, làm cho lời đồn đại Nhâm Chi Giới cùng Khuyết Lạc tranh vị trí tổng giám đốc của Khuyết thi càng trở nên xôn xao.
Nhâm Chi Giới không thể không nghe thấy mấy lời đồn đại cùng gièm pha này, chẳng qua là hắn không quan tâm, tính mạng của hắn là Khuyết lão gia nhặt về, cuộc đời của hắn thuộc về Khuyết gia, bất kể Khuyết gia đối với hắn tốt hay xấu, hắn căn bản sẽ không tính toán lẫn quan tâm, chỉ mong muốn được báo đáp, trước sau vẫn luôn luôn là như thế.
Cho nên, bất kể Khuyết Lạc chỉ làm tổng giám đốc chỉ trên danh nghĩa, ít hỏi tới chuyện của công ty, ở trước mặt Khuyết Văn, hắn luôn cố gắng làm hết sức để cho Khuyết lão đối với đứa con trai duy nhất cảm thấy hài lòng, vì vậy, Khuyết Lạc càng tệ hại hơn, đơn giản là hắn lấy trêu đùa làm thú vui.
“Chi Giới, hội nghị này kết thúc được rồi đấy?” Khuyết Lạc đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời một người quản lý đang báo cáo, mặt không kiên nhẫn nhìn sang phía Nhâm Chi Giới.
“Tổng giám đốc, hội nghị nửa giờ nữa mới có thể kết thúc.” Ở những nơi công khai, Nhâm Chi Giới đều gọi Khuyết Lạc là Tổng giám đốc, nơi riêng tư lại gọi hắn Thiếu chủ.
“Thật là không có hiệu suất! Ta nghỉ hôm nào hội nghị lại cũng được, ta còn có chuyện đây.” Khuyết Lạc nhàm chán kéo kéo cà vạt, lười biếng nằm ở trên ghế dựa.
“Tổng giám đốc nếu quả thật có chuyện có thể rời đi trước, chuyện sau này tôi sẽ báo cáo lại kết quả cho Tổng giám đốc.” Nhâm Chi Giới không nhanh không chậm nói.
Khuyết Lạc nhíu mày, nhìn qua có vẻ mất hứng, “Nhâm Chi Giới, xem ra cuộc họp này tổ chức cũng không cần ta biết , nơi này có ta hay không cũng được hay sao?”
“Chi Giới không có ý này, chẳng qua là lo lắng Tổng giám đốc có việc gấp sẽ bị trì hoãn, cho nên mới nói như vậy, nếu như Tổng giám đốc rất quan tâm đến hội nghị lần này, muốn dự toàn bộ từ đầu đến cuối, để tránh làm trễ nải việc gấp của ngài, hội nghị này có thể đổi ngày khác cũng không có vấn đề gì.” Nhâm Chi Giới cung kính nói.
“Phải không?” Khuyết Lạc cười cười, “Ta còn tưởng rằng cậu đang tính toán mình khi nào trở thành Tổng giám đốc đây.”
“Chi Giới không dám.”
“Không dám là tốt rồi.” Khuyết Lạc cười đứng dậy, hướng mọi người phất phất tay, “Mọi người tiếp tục đi! Có chuyện gì báo cáo cho Nhâm quản lý là được, hắn có thể đại diện quyết định toàn bộ công việc Khuyết thị, cũng có thể đại diện cho ta, ta có việc đi trước một bước.”
Bên trong phòng họp bởi vì cung tiễn Khuyết Lạc, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhau đứng dậy, thái độ kính cẩn lễ độ, lần nữa chiếm được lòng Khuyết Lạc, hắn cười một tiếng, hài lòng đi ra khỏi phòng họp.
“Làm ra vẻ!” phụ trách đặc biệt của Tổng giám đốc chi nhánh công ty NewYork, Shary không vui nói thầm một câu.
Đi theo bên cạnh Nhâm Chi Giới nhiều năm như vậy, năng lực cùng tai năng của hắn nàng so với bất kì kẻ nào đều rõ ràng hơn cả, Khuyết thị từ trên xuống đều do hắn một mình ôm lấy mọi việc, mỗi khi Khuyết Lạc xuất hiện lại đem Nhâm Chi Giới khi dể như chó để trêu đùa, thường cố ý làm hắn mất mặt trước mọi người, nàng thật sự rất bất bình thay cho Nhâm Chi Giới, nhưng lại không thể làm gì được Khuyết Lạc, ai bảo xí nghiệp Khuyết thị là do cha hắn thành lập, bất quá nàng nói thầm mấy câu cho bỏ tức.
Nhâm Chi Giới nhìn Shary một cái, ánh mắt nghiêm nghị mang theo ý chỉ trích.
“Biết rồi, không nói là được.” Bị hắn trừng, Shary cũng không dám nói nhiều, nàng thay hắn bất bình cũng không phải lần đầu tiên, cũng biết hắn tuyệt đối không hưởng ứng.
“Thu hồi lời chế giễu của các cô lại, mang nhiệt huyết đặt vào công việc chính. Green quản lý, cậu có thể tiếp tục báo cáo, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau thảo luận những điều nghi vấn. . . . . .” Nhâm Chi Giới coi như không có chuyện gì xảy ra vô cùng thoải mái trở lại công việc.
Vừa về tới biệt thự ở Madison, Khuyết Lạc đã không chịu được kéo xuống cà vạt, nằm dang tay chân chữ đại ngồi phịch ở trên ghế salon, gọi điện thoại cho Âu Tịch Á tại Hongkong —— là nhi tử của bạn cha hắn. ( chổ này trong bản conve hơi khó hiểu nên ta làm gọn lại một chút, hihi)
“Nhàm chán! Thật là quá nhàm chán!”
“Cậu lại đi chọc Nhâm Chi Giới rồi?” Âu Tịch Á ở bên kia điện thoại lắc đầu mỉm cười nói.
“Thật là người hiểu tôi chi có Âu Tịch Á cậu, bất quá cậu cũng biết Nhâm Chi Giới người kia có bao nhiêu không thú vị, sẽ không sinh khí, sẽ không nổi giận, ngay cả vẻ mặt cũng sẽ không biết tình, thật rất nhàm chán!”
“Cậu cho rằng người ta như cậu rãnh rỗi như vậy, cả ngày đều muốn như thế nào chỉnh người a?”
Khuyết Lạc cười to lên tiếng, phủ nhận nói: “Nói như vậy cũng không công bình, họ Âu , nếu không phải là hắn từ trong trở ngại, tôi cùng cha tôi đã có thể có tiết mục thú vị rồi, ai kêu hắn cản trở hứng chơi của tôi.”
“Đã là nam nhân ba mươi, cậu còn muốn chơi?”
“Chẳng lẻ muốn giống như cậu một dạng già nua? Trời ạ! Cậu cùng cha tôi không có gì khác biệt, dứt khoát cậu nên là nhi tử của ông ấy, tránh cho một ngày kia ông ấy thật bị tôi chọc tức chết, còn thấy có lỗi đấy.” Khuyết Lạc vừa nói vừa cởi xuống nút áo áo sơ mi, đảo mắt đã cởi xuống áo, lộ ra cơ ngực bền chắc nhờ hắn quanh năm bơi lội chơi nước rèn luyện.
“Cha cậu đa mưu túc trí, làm con trai ông ấy rất tốt.” Âu Tịch Á tao nhã cười, vừa bên nói chuyện điện thoại vừa nhìn thuộc hạ trình lên văn kiện.
“Là sợ mất mấy năm tuổi thọ đi? Đảm đương không nổi? Trách!”
“Tùy cậu nói thế nào, dù sao chân mệnh thiên tử là cậu không phải tôi.”
“Đừng nhắc tới cái này, thay tôi suy nghĩ một chút muốn như thế nào mới có thể để cho Nhâm Chi Giới phản bội cha tôi đi! Tôi phương pháp gì cũng đã thử qua, hắn chính là không mắc câu, thật cũng không muốn cho hắn giống như chó một dạng nằm trên mặt đất cùng tôi vẫy đuôi trông mong đi?”
“Tôi tưởng tượng một cái hắn có thể hay không len lén cầm đao giết cậu.”
“Người bị dồn đến đường cùng thì chuyện gì cũng làm ra được, tôi còn muốn sống lâu với mấy cái mệnh phong lưu khoái hoạt đây.” Khuyết Lạc híp híp mắt, đốt một điếu thuốc.
“Cậu cũng sẽ sợ a? Tôi còn tưởng rằng cậu là có chín cái mạng đội trong lốt mèo.”
“Nếu quả nhiên là chín mạng tôi liền đi làm đặc vụ Mĩ quốc.” Khuyết Lạc kéo kéo khóe miệng, khóe mắt đột nhiên trông thấy từ lầu hai nữ nhân nhanh nhẹn xuống , xoay mình nhớ tới cái gì tựa như quỷ quyệt cười một tiếng, “Uy, không cùng với cậu tán gẩu nữa, có chuyện đùa .”
“Nhâm Chi Giới trở lại?”
“Không, là nữ nhân, tôi ở chợ đen mua tình nhân, thiếu chút nữa đã quên rồi.”
“Cậu đi chợ đen mua nữ nhân?” Âu Tịch Á cho là mình nghe lầm, nâng lông mày, không thể tin nói: “Cậu có phải hay không chơi đùa nhiều phát hỏa, Khuyết Lạc?”
“Nàng nhưng là người Nhâm Chi Giới ngắm được , kêu giá một trăm ngàn Đô-la, tôi tại sao có thể không muốn?”
” Nhâm Chi Giới? Không thể nào?”
“Đúng a, cho nên phải chơi thật vui. Tôi sẽ gọi lại điện thoại cho cậu sau.” Vừa nói, Khuyết Lạc lập tức cúp điện thoại, mỉm cười cất bước hướng nữ nhân kia đi tới.
Trên thực tế, hắn ngay cả tên nàng là gì cũng còn không biết, bất quá điểm này không trọng yếu, quan trọng là hắn hiện tại quá nhàm chán, có lẽ nàng có thể hảo hảo phục vụ hắn. . . . . .
Chương 3.2
Lam Lăng căn bản không nghĩ tới đang muốn xuống dưới lầu lại đụng phải tên dã thú này, nhìn vẻ mặt hắn một bộ muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống, mới vừa bước chân xuống bậc thang chân không khỏi lập tức chuyển hướng, nghĩ đến nên nhắm mắt làm ngơ.
“Chờ một chút.” Khuyết Lạc tiến một bước tay to liền kéo được nàng, khẩu khí đùa cợt hết sức rõ ràng, “Nhìn thấy ông chủ cô lại giám tỏ thái độ như vậy?”
Lam Lăng tức giận quay đầu lại trừng hắn, cho dù nam nhân này dáng dấp xuất chúng hơn người, nhưng nàng đối với hắn ấn tượng đầu tiên đã kém tới cực điểm, ở trong mắt nàng, Khuyết Lạc là một đại suất ca, nàng cũng vô cùng khinh thường..
“Ông chủ?” Nàng lông mày khẽ nhếch, hừ lạnh một tiếng, đối với từ này phát ra trong miệng hắn nàng rất xem thường, nhìn hắn bộ dáng cao ngạo không thể xâm phạm , càng đối với hắn khịt mũi khinh bỉ.
“Xem ra Chi Giới không đem cô giáo huấn cho tốt, nữ nhân.” Khuyết Lạc thô lỗ nắm lấy cằm của nàng, đem mặt của nàng kéo gần mình hơn, tà ác nheo mắt, “Hay muốn ta tự mình đến chỉ dạy, nói cho cô biết cái gì là phục tùng cùng ôn nhu.”
Hắn vẻ mặt không có hảo ý làm tâm nàng chấn động, theo bản năng liền muốn tránh thoát khỏi hắn, nhưng là lực đạo mạnh cùng kiên trì của hắn nằm ngoài dự liệu của nàng, bởi vì nàng cố gắng vũng vẫy giãy dụa, cổ mãnh khảnh cơ hồ bị bàn tay của hắn bóp vỡ.
“Buông tôi ra! Anh cái này đại biến thái!” Nàng vừa tức vừa đau gầm nhẹ, lệ đã tràn ra hốc mắt.
“Ta biến thái?” Khuyết Lạc lông mày khơi mào thật cao, tâm tình đùa bỡn đã dần dần bị lửa giận thay thế, “Cô là người thứ nhất dám nói ta như vậy.”
“Vậy thì sao? Anh nếu như không phải là biến thái, tại sao lại chạy đến cái loại địa phương đó mua nữ nhân? Anh cho rằng mình có tiền có thế mà có thể vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy được sao? Trên đời này bởi vị có những loại bại hoại như anh, mới tồn tại tầng tầng lớp lớp dân số buôn lậu.” Nàng thịnh nộ ( giận đùng đùng ) con ngươi nghênh hướng hắn, dù rất sợ hãi lệ khí hung ác tản ra từ trong mắt của hắn, nhưng ngoài miệng cũng không tha cho người.
“Ta dù là vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy, cũng không phải đến lượt nữ nhân các cô quản! Nữ nhân chẳng qua là vật chơi dưới thân nam nhân mà thôi, thân là nữ nhân cô không cần phải nói nhiều . Nếu cô phục vụ tốt ta, ta còn có thể hảo hảo đối đãi cô; còn cứng đầu miệng lưỡi sắc bén cùng ta, cô chẳng được tốt đẹp gì.” Vừa nói, Khuyết Lạc một tay đẩy ngã nàng ở trên bậc thang, cúi người xuống ngăn chận nàng.
“Anh. . . . . . Muốn làm cái gì?” Lam Lăng đích sống lưng bởi vì va đập mãnh liệt mà đau đớn không chịu nổi, hơi thở thiếu chút nữa vận lên không được, nhưng vẫn liên tục không ngừng đem hai tay che ở trước người.
“Cô nghĩ ta muốn làm gì?” Hắn tà ác cười một tiếng, đưa tay liền đi kéo y phục trên người nàng , “Chẳng lẽ cô cho rằng ta đem cô mua về là để cùng ta cãi vả?”
“Không!” Nàng dùng sức đẩy ra tay của hắn, muốn đi lui về phía sau nhưng căn bản lui không được, muốn đẩy ra thân thể hắn đang đè ở trên người cũng đẩy không ra, vừa vội vừa tức không thể làm gì khác hơn là đem chân hướng hạ thể của hắn thúc mạnh, đồng thời há mồm cắn cánh tay của hắn. 0
“Nữ nhân đáng chết!” Khuyết Lạc đau đến kêu thất thanh, tất cả hứng chơi cũng bị nàng một cước đánh tan, hắn hiện tại giận đến nổi chỉ muốn đem nàng bóp chết.
Nữ nhân chết tiệt này, nàng lại dám làm như vậy, thật sự là không biết điều tới cực điểm!
Thấy mặt hắn trở nên xanh mét, Lam Lăng thừa dịp dùng hết sức thoái lui về bậc thang phía sau, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
Khuyết lạc không để cho nàng có cơ hội trốn thoát, trường duỗi tay ra, bắt được mắt cá chân của nàng liền kéo xuống, một tay kia dùng sức xé rách quần của nàng.
“A!” Nàng lên tiếng kinh hô, hai tay
“Mời các vị tiếp tục.” Nhâm Chi Giới hắng giọng gọi trở về sự chú ý của mọi người đều đang đỏ dồn hết trên người Khuyết Lạc.
Lần này hắn cùng Khuyết Lạc đến chi nhánh công ty ở NewYork thị sát nghiệp vụ là do chủ tịch Khuyết thị—— cũng chính là phụ thân của Khuyết Lạc, Khuyết Văn ra lệnh.
Qua nhiều năm như vậy, Nhâm Chi Giới ở Khuyết thị xí nghiệp từ phụ tá lên tới chức vụ quản lý. Từ HongKkong, NewYork, Luân Đôn đến Tokyo chỉ cần là địa bàn của xí nghiệp Khuyết thị coi như đều nằm trong lòng bàn tay của hắn.Chỉ trong ngắn ngủn mấy năm, hắn đã đem xí nghiệp Khuyết thị mở rộng gấp ba, bốn lần ban đầu, lãi buôn bán tính nguyên tại nơi này trong hai năm qua đã tăng lên hơn hai trăm phần trăm.
Nhâm Chi Giới mặc dù không mang họ Khuyết, mọi người không ai không biết hắn là con nuôi của Khuyết Văn, đối với hắn kính sợ không hoàn toàn nhưng rất khen ngợi năng lực hơn người của hắn, hơn nữa hắn ở Khuyết gia có địa vị hết sức quan trọng, dĩ nhiên, dư luận đàm tiếu là điều không thể tránh khỏi. Về phần Khuyết Lạc tự nhiên có người anh em không cùng huyết thống từ trên trời rơi xuống, một lần nữa lại làm cho Khuyết thị nổi sóng, làm cho lời đồn đại Nhâm Chi Giới cùng Khuyết Lạc tranh vị trí tổng giám đốc của Khuyết thi càng trở nên xôn xao.
Nhâm Chi Giới không thể không nghe thấy mấy lời đồn đại cùng gièm pha này, chẳng qua là hắn không quan tâm, tính mạng của hắn là Khuyết lão gia nhặt về, cuộc đời của hắn thuộc về Khuyết gia, bất kể Khuyết gia đối với hắn tốt hay xấu, hắn căn bản sẽ không tính toán lẫn quan tâm, chỉ mong muốn được báo đáp, trước sau vẫn luôn luôn là như thế.
Cho nên, bất kể Khuyết Lạc chỉ làm tổng giám đốc chỉ trên danh nghĩa, ít hỏi tới chuyện của công ty, ở trước mặt Khuyết Văn, hắn luôn cố gắng làm hết sức để cho Khuyết lão đối với đứa con trai duy nhất cảm thấy hài lòng, vì vậy, Khuyết Lạc càng tệ hại hơn, đơn giản là hắn lấy trêu đùa làm thú vui.
“Chi Giới, hội nghị này kết thúc được rồi đấy?” Khuyết Lạc đột nhiên lên tiếng cắt đứt lời một người quản lý đang báo cáo, mặt không kiên nhẫn nhìn sang phía Nhâm Chi Giới.
“Tổng giám đốc, hội nghị nửa giờ nữa mới có thể kết thúc.” Ở những nơi công khai, Nhâm Chi Giới đều gọi Khuyết Lạc là Tổng giám đốc, nơi riêng tư lại gọi hắn Thiếu chủ.
“Thật là không có hiệu suất! Ta nghỉ hôm nào hội nghị lại cũng được, ta còn có chuyện đây.” Khuyết Lạc nhàm chán kéo kéo cà vạt, lười biếng nằm ở trên ghế dựa.
“Tổng giám đốc nếu quả thật có chuyện có thể rời đi trước, chuyện sau này tôi sẽ báo cáo lại kết quả cho Tổng giám đốc.” Nhâm Chi Giới không nhanh không chậm nói.
Khuyết Lạc nhíu mày, nhìn qua có vẻ mất hứng, “Nhâm Chi Giới, xem ra cuộc họp này tổ chức cũng không cần ta biết , nơi này có ta hay không cũng được hay sao?”
“Chi Giới không có ý này, chẳng qua là lo lắng Tổng giám đốc có việc gấp sẽ bị trì hoãn, cho nên mới nói như vậy, nếu như Tổng giám đốc rất quan tâm đến hội nghị lần này, muốn dự toàn bộ từ đầu đến cuối, để tránh làm trễ nải việc gấp của ngài, hội nghị này có thể đổi ngày khác cũng không có vấn đề gì.” Nhâm Chi Giới cung kính nói.
“Phải không?” Khuyết Lạc cười cười, “Ta còn tưởng rằng cậu đang tính toán mình khi nào trở thành Tổng giám đốc đây.”
“Chi Giới không dám.”
“Không dám là tốt rồi.” Khuyết Lạc cười đứng dậy, hướng mọi người phất phất tay, “Mọi người tiếp tục đi! Có chuyện gì báo cáo cho Nhâm quản lý là được, hắn có thể đại diện quyết định toàn bộ công việc Khuyết thị, cũng có thể đại diện cho ta, ta có việc đi trước một bước.”
Bên trong phòng họp bởi vì cung tiễn Khuyết Lạc, tất cả mọi người không hẹn mà cùng nhau đứng dậy, thái độ kính cẩn lễ độ, lần nữa chiếm được lòng Khuyết Lạc, hắn cười một tiếng, hài lòng đi ra khỏi phòng họp.
“Làm ra vẻ!” phụ trách đặc biệt của Tổng giám đốc chi nhánh công ty NewYork, Shary không vui nói thầm một câu.
Đi theo bên cạnh Nhâm Chi Giới nhiều năm như vậy, năng lực cùng tai năng của hắn nàng so với bất kì kẻ nào đều rõ ràng hơn cả, Khuyết thị từ trên xuống đều do hắn một mình ôm lấy mọi việc, mỗi khi Khuyết Lạc xuất hiện lại đem Nhâm Chi Giới khi dể như chó để trêu đùa, thường cố ý làm hắn mất mặt trước mọi người, nàng thật sự rất bất bình thay cho Nhâm Chi Giới, nhưng lại không thể làm gì được Khuyết Lạc, ai bảo xí nghiệp Khuyết thị là do cha hắn thành lập, bất quá nàng nói thầm mấy câu cho bỏ tức.
Nhâm Chi Giới nhìn Shary một cái, ánh mắt nghiêm nghị mang theo ý chỉ trích.
“Biết rồi, không nói là được.” Bị hắn trừng, Shary cũng không dám nói nhiều, nàng thay hắn bất bình cũng không phải lần đầu tiên, cũng biết hắn tuyệt đối không hưởng ứng.
“Thu hồi lời chế giễu của các cô lại, mang nhiệt huyết đặt vào công việc chính. Green quản lý, cậu có thể tiếp tục báo cáo, sau đó chúng ta sẽ cùng nhau thảo luận những điều nghi vấn. . . . . .” Nhâm Chi Giới coi như không có chuyện gì xảy ra vô cùng thoải mái trở lại công việc.
Vừa về tới biệt thự ở Madison, Khuyết Lạc đã không chịu được kéo xuống cà vạt, nằm dang tay chân chữ đại ngồi phịch ở trên ghế salon, gọi điện thoại cho Âu Tịch Á tại Hongkong —— là nhi tử của bạn cha hắn. ( chổ này trong bản conve hơi khó hiểu nên ta làm gọn lại một chút, hihi)
“Nhàm chán! Thật là quá nhàm chán!”
“Cậu lại đi chọc Nhâm Chi Giới rồi?” Âu Tịch Á ở bên kia điện thoại lắc đầu mỉm cười nói.
“Thật là người hiểu tôi chi có Âu Tịch Á cậu, bất quá cậu cũng biết Nhâm Chi Giới người kia có bao nhiêu không thú vị, sẽ không sinh khí, sẽ không nổi giận, ngay cả vẻ mặt cũng sẽ không biết tình, thật rất nhàm chán!”
“Cậu cho rằng người ta như cậu rãnh rỗi như vậy, cả ngày đều muốn như thế nào chỉnh người a?”
Khuyết Lạc cười to lên tiếng, phủ nhận nói: “Nói như vậy cũng không công bình, họ Âu , nếu không phải là hắn từ trong trở ngại, tôi cùng cha tôi đã có thể có tiết mục thú vị rồi, ai kêu hắn cản trở hứng chơi của tôi.”
“Đã là nam nhân ba mươi, cậu còn muốn chơi?”
“Chẳng lẻ muốn giống như cậu một dạng già nua? Trời ạ! Cậu cùng cha tôi không có gì khác biệt, dứt khoát cậu nên là nhi tử của ông ấy, tránh cho một ngày kia ông ấy thật bị tôi chọc tức chết, còn thấy có lỗi đấy.” Khuyết Lạc vừa nói vừa cởi xuống nút áo áo sơ mi, đảo mắt đã cởi xuống áo, lộ ra cơ ngực bền chắc nhờ hắn quanh năm bơi lội chơi nước rèn luyện.
“Cha cậu đa mưu túc trí, làm con trai ông ấy rất tốt.” Âu Tịch Á tao nhã cười, vừa bên nói chuyện điện thoại vừa nhìn thuộc hạ trình lên văn kiện.
“Là sợ mất mấy năm tuổi thọ đi? Đảm đương không nổi? Trách!”
“Tùy cậu nói thế nào, dù sao chân mệnh thiên tử là cậu không phải tôi.”
“Đừng nhắc tới cái này, thay tôi suy nghĩ một chút muốn như thế nào mới có thể để cho Nhâm Chi Giới phản bội cha tôi đi! Tôi phương pháp gì cũng đã thử qua, hắn chính là không mắc câu, thật cũng không muốn cho hắn giống như chó một dạng nằm trên mặt đất cùng tôi vẫy đuôi trông mong đi?”
“Tôi tưởng tượng một cái hắn có thể hay không len lén cầm đao giết cậu.”
“Người bị dồn đến đường cùng thì chuyện gì cũng làm ra được, tôi còn muốn sống lâu với mấy cái mệnh phong lưu khoái hoạt đây.” Khuyết Lạc híp híp mắt, đốt một điếu thuốc.
“Cậu cũng sẽ sợ a? Tôi còn tưởng rằng cậu là có chín cái mạng đội trong lốt mèo.”
“Nếu quả nhiên là chín mạng tôi liền đi làm đặc vụ Mĩ quốc.” Khuyết Lạc kéo kéo khóe miệng, khóe mắt đột nhiên trông thấy từ lầu hai nữ nhân nhanh nhẹn xuống , xoay mình nhớ tới cái gì tựa như quỷ quyệt cười một tiếng, “Uy, không cùng với cậu tán gẩu nữa, có chuyện đùa .”
“Nhâm Chi Giới trở lại?”
“Không, là nữ nhân, tôi ở chợ đen mua tình nhân, thiếu chút nữa đã quên rồi.”
“Cậu đi chợ đen mua nữ nhân?” Âu Tịch Á cho là mình nghe lầm, nâng lông mày, không thể tin nói: “Cậu có phải hay không chơi đùa nhiều phát hỏa, Khuyết Lạc?”
“Nàng nhưng là người Nhâm Chi Giới ngắm được , kêu giá một trăm ngàn Đô-la, tôi tại sao có thể không muốn?”
” Nhâm Chi Giới? Không thể nào?”
“Đúng a, cho nên phải chơi thật vui. Tôi sẽ gọi lại điện thoại cho cậu sau.” Vừa nói, Khuyết Lạc lập tức cúp điện thoại, mỉm cười cất bước hướng nữ nhân kia đi tới.
Trên thực tế, hắn ngay cả tên nàng là gì cũng còn không biết, bất quá điểm này không trọng yếu, quan trọng là hắn hiện tại quá nhàm chán, có lẽ nàng có thể hảo hảo phục vụ hắn. . . . . .
Chương 3.2
Lam Lăng căn bản không nghĩ tới đang muốn xuống dưới lầu lại đụng phải tên dã thú này, nhìn vẻ mặt hắn một bộ muốn đem nàng ăn tươi nuốt sống, mới vừa bước chân xuống bậc thang chân không khỏi lập tức chuyển hướng, nghĩ đến nên nhắm mắt làm ngơ.
“Chờ một chút.” Khuyết Lạc tiến một bước tay to liền kéo được nàng, khẩu khí đùa cợt hết sức rõ ràng, “Nhìn thấy ông chủ cô lại giám tỏ thái độ như vậy?”
Lam Lăng tức giận quay đầu lại trừng hắn, cho dù nam nhân này dáng dấp xuất chúng hơn người, nhưng nàng đối với hắn ấn tượng đầu tiên đã kém tới cực điểm, ở trong mắt nàng, Khuyết Lạc là một đại suất ca, nàng cũng vô cùng khinh thường..
“Ông chủ?” Nàng lông mày khẽ nhếch, hừ lạnh một tiếng, đối với từ này phát ra trong miệng hắn nàng rất xem thường, nhìn hắn bộ dáng cao ngạo không thể xâm phạm , càng đối với hắn khịt mũi khinh bỉ.
“Xem ra Chi Giới không đem cô giáo huấn cho tốt, nữ nhân.” Khuyết Lạc thô lỗ nắm lấy cằm của nàng, đem mặt của nàng kéo gần mình hơn, tà ác nheo mắt, “Hay muốn ta tự mình đến chỉ dạy, nói cho cô biết cái gì là phục tùng cùng ôn nhu.”
Hắn vẻ mặt không có hảo ý làm tâm nàng chấn động, theo bản năng liền muốn tránh thoát khỏi hắn, nhưng là lực đạo mạnh cùng kiên trì của hắn nằm ngoài dự liệu của nàng, bởi vì nàng cố gắng vũng vẫy giãy dụa, cổ mãnh khảnh cơ hồ bị bàn tay của hắn bóp vỡ.
“Buông tôi ra! Anh cái này đại biến thái!” Nàng vừa tức vừa đau gầm nhẹ, lệ đã tràn ra hốc mắt.
“Ta biến thái?” Khuyết Lạc lông mày khơi mào thật cao, tâm tình đùa bỡn đã dần dần bị lửa giận thay thế, “Cô là người thứ nhất dám nói ta như vậy.”
“Vậy thì sao? Anh nếu như không phải là biến thái, tại sao lại chạy đến cái loại địa phương đó mua nữ nhân? Anh cho rằng mình có tiền có thế mà có thể vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy được sao? Trên đời này bởi vị có những loại bại hoại như anh, mới tồn tại tầng tầng lớp lớp dân số buôn lậu.” Nàng thịnh nộ ( giận đùng đùng ) con ngươi nghênh hướng hắn, dù rất sợ hãi lệ khí hung ác tản ra từ trong mắt của hắn, nhưng ngoài miệng cũng không tha cho người.
“Ta dù là vô pháp vô thiên, làm xằng làm bậy, cũng không phải đến lượt nữ nhân các cô quản! Nữ nhân chẳng qua là vật chơi dưới thân nam nhân mà thôi, thân là nữ nhân cô không cần phải nói nhiều . Nếu cô phục vụ tốt ta, ta còn có thể hảo hảo đối đãi cô; còn cứng đầu miệng lưỡi sắc bén cùng ta, cô chẳng được tốt đẹp gì.” Vừa nói, Khuyết Lạc một tay đẩy ngã nàng ở trên bậc thang, cúi người xuống ngăn chận nàng.
“Anh. . . . . . Muốn làm cái gì?” Lam Lăng đích sống lưng bởi vì va đập mãnh liệt mà đau đớn không chịu nổi, hơi thở thiếu chút nữa vận lên không được, nhưng vẫn liên tục không ngừng đem hai tay che ở trước người.
“Cô nghĩ ta muốn làm gì?” Hắn tà ác cười một tiếng, đưa tay liền đi kéo y phục trên người nàng , “Chẳng lẽ cô cho rằng ta đem cô mua về là để cùng ta cãi vả?”
“Không!” Nàng dùng sức đẩy ra tay của hắn, muốn đi lui về phía sau nhưng căn bản lui không được, muốn đẩy ra thân thể hắn đang đè ở trên người cũng đẩy không ra, vừa vội vừa tức không thể làm gì khác hơn là đem chân hướng hạ thể của hắn thúc mạnh, đồng thời há mồm cắn cánh tay của hắn. 0
“Nữ nhân đáng chết!” Khuyết Lạc đau đến kêu thất thanh, tất cả hứng chơi cũng bị nàng một cước đánh tan, hắn hiện tại giận đến nổi chỉ muốn đem nàng bóp chết.
Nữ nhân chết tiệt này, nàng lại dám làm như vậy, thật sự là không biết điều tới cực điểm!
Thấy mặt hắn trở nên xanh mét, Lam Lăng thừa dịp dùng hết sức thoái lui về bậc thang phía sau, ánh mắt đề phòng nhìn hắn.
Khuyết lạc không để cho nàng có cơ hội trốn thoát, trường duỗi tay ra, bắt được mắt cá chân của nàng liền kéo xuống, một tay kia dùng sức xé rách quần của nàng.
“A!” Nàng lên tiếng kinh hô, hai tay
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
880/2678