Old school Easter eggs.
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết - Tiểu Nương Tử Bướng Bỉnh

Lượt xem :
ên tiếp ở trong Ngọc Trúc Hiên của Tiêu Hồng Mai không hề ra ngoài một bước?

Chẳng lẽ là nàng đổi tính rồi?

Không phải! Đó là do Tiêu Hồng Mai bỏ trốn làm cho nàng không thể trút giận, vì thế tự nhiên chỗ ở của Tiêu Hồng Mai liền thay chủ trả nợ.

Nếu muốn báo thù, nhất định phải làm đến nơi đến chốn mới được.

Vì thế nàng đã phải bỏ ra ba ngày để “sửa sang” lại địa bàn của Tiêu tiên sinh.

Cho đến tận bây giờ mới xong, nàng đặc biệt hài lòng với thành quả của chính mình tạo ra. Dựa theo sự hiểu biết của nàng với Tiêu tiên sinh chỉ có thể dùng bốn chữ “Rõ như lòng bàn tay” để miêu tả thôi. Tiêu đại tiên sinh sợ nhất là gì?

Chỉ có một chữ “Rắn” mà thôi. Ha! Ha! Ha!

Cho nên, bên ngoài Ngọc Trúc Hiên trong một mảng lớn rừng trúc hiện tại có ít nhất trên một trăm con rắn các loại kéo đến cư trú.Mà vốn là một mảnh vườn xinh đẹp lại mắc vào một cái khung bằng trúc, ....cong bên trong phòng thì sao? Trong phòng còn hoành tráng hơn.

Vừa vào phòng, nổi bật nhất là chiếc ghế dựa bằng gỗ mun trân quý mà Tiêu Hồng Mai yêu thích nhất, đặc biệt nhờ người từ ngoài thành vận chuyển vào. Chiếc ghế dựa kia được điêu khắc, chạm trổ từ một khối gỗ rất lớn với những đường nét tinh xảo rất đẹp. Đến bây giờ nó vẫn được đặt ở chỗ cũ nhưng hình dạng lại có chút thay đổi giống như một con Cự xà đang uốn mình, rất sống động đảm bảo khi Tiêu Hồng Mai trở về sẽ tức đến sùi bọt mép. Để hoàn thành tác phẩm vĩ đại này Kỳ Nhi phải bỏ biết bao nhiêu công sức ra đó! Tạm bỏ qua động cơ bất chính của nàng, quả thật đây là tác phẩm điêu khắc không tồi, rất đáng khen tặng.

Những đồ vật khác cũng cùng chung số phận, dưới bàn tay khéo léo của Kỳ Nhi cũng biến hết thành hình rắn. Thật không thể tưởng tượng nổi một ngày nào đó Tiêu Hồng Mai trở về sẽ có cảm nghĩ như thế nào, sợ rằng sẽ vô cùng hối hận vì đã vui mừng quá sớm, chọc đến Kỳ Nhi - Tiểu ác ma này!

Sự thật thì hắn đang trên đường chạy trốn đã sớm hối hận đến chết đi được.

Ba ngày, suốt ba ngày Mạc Tịch Thiên nhẫn nại không đi tìm Kỳ Nhi.

Đối với loại tình cảm xa lạ bỗng nhiên xuất hiện này hắn thật sự không biết nên làm gì, đành phải trốn tránh bắt buộc bản thân vùi đầu vào công việc. Nhưng chỉ cần có thời gian rảnh, ngay cả trong giấc mơ hình bóng của nàng cũng sẽ tự động hiện ra trong đầu hắn khiến cho tâm trí hắn hỗn loạn không thể an tĩnh.

Suốt ba ngày qua, cuối cùng hắn cũng bị bóng dáng của nàng đánh bại. Hắn phải thừa nhận rằng từ lần đầu tiên gặp mặt trong khoảnh khắc ngắn ngủi đó, tim của hắn đã bị nàng chiếm giữ, đây có thể gọi là vừa gặp đã yêu đi? Ha, hắn tự giễu cười, không nghĩ tới từ trước đến nay tự kiềm chế bản thân, không động tâm với bất kỳ nữ nhân nào lại có thể dễ dàng thua trong tay nàng mà chính bản thân còn không biết, đúng như Mạc Tương Vân đã nói

Liều Kỳ Nhi, đã được định trước là người duy nhất mà Mạc Tịch Thiên hắn trọn kiếp này yêu say đắm.

Nhưng không biết nàng đối với mình có cảm giác gì hay không ?

Nghĩ đến đây hắn lại cảm thấy vô cùng phiền muộn. Nàng cón quá nhỏ, nhìn qua vẫn còn là một tiểu hài tử, ước chừng chỉ mới mười bốn, mười lăm tuổi đi ? Nàng sẽ không chê hắn quá già đấy chứ ? Nhíu mày, hắn phất phất tay, không muốn nghĩ đến vấn đề phiền muộn này nữa.

Nghe nô tỳ nói ba ngày nay nàng cũng không có bước ra khỏi Ngọc Trúc Hiên nửa bước, trái lại còn tràn đầy hăng hái sửa sang lại Ngọc Trúc Hiên từ trong ra ngoài, còn không cho phép bọn họ bước vào bên trong, có vẻ rất thần bí.

Có lẽ hắn cũng nên đi xem đang xảy ra chuyện gì, quan trọng nhất là hắn muốn nhìn nàng một chút, cùng nàng nói chuyện hoặc là....có thể làm điều gì đó.

Bước vào Ngọc Trúc Hiên hắn liền hỏi rõ xem Kỳ Nhi đang ở đâu, rồi cho tất cả người hầu lui xuống chỉ để lại vài tên thị vệ, một mình đi về phía sân sau, từ xa đã nhìn thấy một thân hình nho nhỏ gần như đang nằm bò trên mặt đất không biết đang làm cái gì ?

“Nàng đang làm gì vậy?” Hắn ngồi xổm xuống, hiếu kì nhìn nàng cả người đầy bùn đất cầm một cái xẻng nhỏ đang cố gắng đào đất lên giống như đang tìm một bảo vật gì đó.

“Lấy trứng sâu trắng.” Nàng cũng không ngẩng đầu lên đáp lại.

“Trứng sâu trắng?”

“Đúng rồi, ngươi muốn giúp sao?” Nàng quay đầu nhìn về phía hắn.

Chậc! Mới vài ngày không gặp vẫn khôi ngô, tuấn tú như vậy. Nhưng nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của hắn liền có chút bực mình.

“Nếu đã không giúp gì được thì xin đừng quấy rầy ta làm việc.” Còn chưa nói xong lại tiếp tục quay đầu đào tiếp.

Hắn không nói được lời nào, chỉ đứng một bên nhìn cũng không bắt tay vào giúp đỡ. Không phải là hắn không muốn giúp,mà là từ khi sinh ra cho đến bây giờ ngay cả sâu lớn lên trông như thế nào cũng không biết, hơn nữa còn là trứng sâu? Nhìn dáng vẻ nàng chuyên tâm hăng hái chiến đấu cùng bùn đất, hắn lắc đầu, xem ra chính mình lại tự chuốc lấy phiền toái nho nhỏ rồi. Đáy mắt tràn đầy ý cười, hắn thích dáng vẻ chuyên tâm, hoạt bát kia của nàng.

“A!” Nàng đột nhiên hét to một tiếng, hắn liền giật mình. Chỉ thấy nàng vui vẻ cầm lên chiếc hộp nhỏ ở bên cạnh, thật cẩn thận từ trong đất nhặt lên một viên tròn tròn trong suốt màu trắng.

“Cuối cùng ta cũng tìm được rồi! Ta biết dưới này nhất định có mà, chậc chậc! Vẫn là một ổ trứng to mà!” Nàng vô cùng hài lòng kêu to.

“Đây là trứng sâu trắng sao? ” Hắn tò mò hỏi.

“Đúng thế, rất đẹp phải không? ” Nàng cầm lên một viên tỏa ra ánh sáng rực rỡ để cho hắn nhìn rõ hơn, nhẹ tay để vào trong hộp nói: “ Cũng không được để nó ngoài ánh sáng mặt trời quá lâu, nếu không sẽ không thể nở ra sâu non được.” Lúc này, nàng rất vui vẻ nên đã quên đi trước đó vẫn còn giận hắn, cùng hắn chậm rãi nói.

“Nàng muốn nuôi cái này sao?” Hắn hi vọng nàng sẽ phủ nhận.

“Đúng vậy, Ngươi không biết đâu chúng nó rất đáng yêu nha, khi mới sinh ra thì nho nhỏ, hôi hôi nhưng khi lớn lên một chút sẽ trở nên trắng trắng, mập mạp, càng ngày càng xinh đẹp đó.” Trong mắt nàng lộ ra tia sáng giống như đã thấy được mấy bóng dáng trắng, mập bò lúc nhúc.

Mạc Tịch Thiên thấy vẻ mặt vui sướng của nàng cũng cảm thấy vui mừng theo, nhưng mà, nàng có vẻ hơi kì quái đi? Nữ hài tử bình thường sẽ không thích cái gì mà nàng vừa miêu tả, hình như là nuôi sâu? Giống như lời nàng nói nó lớn lên trắng trắng mập mạp thật sự rất đáng yêu sao?

“Sở thích của nàng có chút kì quái.” Hắn nói ra sự thật.

Nàng không cho là đúng liếc hắn một cái, ung dung trả lời:“Mỗi người đều có những thứ đặc biệt đối với mình, ví dụ như: có người coi rượu như mạng nhưng lại có người không thích ; có người thích nuôi gà nuôi vịt nhưng cũng có người không đồng ý. Tóm lại, mọi người đối với những vật mà mình không thích lại thấy người khác không nỡ buông tay liền cảm thấy kì quái cho nên ngươi đối với sở thích của ta thấy kì lạ nhưng ta thì không.”

Nói xong một chuỗi dài kỳ quái với không kỳ quái, nàng nhịn không được muốn bật cười nhưng lại có người đi trước nàng một bước –– nàng kinh ngạc nhìn qua Mạc Tịch Thiên đang cười đến rất phô trương nhưng lại thấy khuôn mặt hắn rất được....

“Đây là lần đầu tiên ta nhìn thấy ngươi cười nha.”

“Trời ạ! Nàng rất thú vị.”

Giọng nói thanh thúy cùng trầm ổn vang lên cùng một lúc, cũng cùng lúc im bặt, hai người bọn họ hứng thú nhìn đối phương, nhìn nhau, không khí lúc này bỗng trở nên đầm ấm cả hai nhịn không được cười to.

Trong một khoảng thời gian ngắn tiếng cười từ Ngọc Trúc Hiên liền vang vọng khắp nơi, giọng nói nam tính trầm ổn, mê người khiến cho thị vệ canh gác bên ngoài hiên cảm thấy ngạc nhiên, cằm đều nhanh rớt xuống. Tiếng cười kia––tiếng cười kia là của bảo chủ bọn họ sao? Bọn họ không chút do dự bác bỏ sự thật này. Cho dù bọn họ vô cùng chắc chắn trong hiên kia chỉ có một người nam nhân––là người từ trước đến bây giờ đều rất nghiêm túc, Mạc vô tình, không tùy tiện nói cười.....Bảo chủ Hồn thiên bảo.

Mạc Tịch Thiên đi theo Kỳ Nhi vào bên trong Ngọc Trúc Hiên.Khi vừa mới bước vào hắn liền phát hiện nơi này giống như có chút gì đó là lạ?

“Kỳ Nhi, không phải nàng thích nuôi rắn đấy chứ?” Rất có khả năng, rắn cùng sâu không phải cũng giống nhau sao? Hắn nhìn quanh bốn phía đâu đâu cũng là hình rắn, trên tường cũng treo đầy tranh các loại rắn, chiếc ghế tựa hình Cự Xà to lớn kia càng làm cho người khác chú ý.

“Nuôi rắn? Không có nha, tuy rằng ta không ghét rắn nhưng là mùi của nó quá nặng, ta sẽ không nuôi nó đâu.” Nàng vừa nói vừa nhìn theo ánh mắt của hắn nhìn qua,thật sự là một chiếc ghế dựa được điêu khắc rất nổi bật nha––

“Như thế nào? Chạm khắc không tồi phải không? Đây chính là kiệt tác mà ta phải tỉ mỉ mới làm ra đó!” Nàng đắc ý khoe khoang.

“Nàng thay đổi đồ vật của Tiêu đại phu như thế có chút không đúng đi?” Hắn nhớ rõ chiếc ghế kia là đồ vật mà Tiêu Hồng Mai rất yêu quý, có một lần bị con trai của Trần đường chủ không cẩn thận cắt qua một đường, từ trước đến giờ hắn luôn ôn hòa hiếm khi tức giận nhưng lại nổi giận mắng con trai của Trần đường chủ một trận, vốn là một chiếc ghế bóng bẩy, trang nhã hiện giờ lại biến thành Đại xà chiếm giữ––tuy nó được điêu khắc vô cùng tinh xảo, khéo léo nhưng hắn vẫn là rất lo lắng cho Kỳ Nhi.

“Yên tâm đi, ta đảm bảo Tiêu đại phu sẽ ‘Rất thích’ nó.” Nàng híp mắt cười gian xảo, tốt nhất là hắn đừng có quay trở về.

“Đúng rồi, Mạc Bảo chủ, ngươi có khát nước hay không? Ở đây đợi ta một chút, ta đi vào trong pha trà cho ngươi.”

“Không cần phiền toái, còn nữa nàng không cần gọi ta là Mạc bảo chủ, nghe rất xa lạ, chúng ta đã là bằng hữu không phải sao?”

“Thật sự! Chúng ta đã là bằng hữu nha, oa! Quá tuyệt vời!” Nàng nhảy lên reo hò! Bước đến gần ôm lấy cánh tay của hắn.

“Ta sẽ gọi ngươi là Mạc đại ca nhé, chúng ta nếu đã là bằng hữu như vậy ta có thể ở trong này thật lâu, thật lâu ngươi cũng không được đuổi ta nha?”

Thấy nàng vui vẻ hắn cũng vui theo.

“Ta có thể chuẩn bị một viện nhỏ cho nàng, nàng thích ở lại bao lâu cũng được.” Hắn không nhịn được vuốt nhẹ mái tóc trơn mượt của nàng, ôn nhu nói.

Hắn ở bên tai nàng thấp giọng lẩm bẩm, không khí có vẻ vô cùng thân thiết khiến nàng nhất thời đỏ mặt. Sao giọng nói của hắn lại mê người đến vậy chứ? Cuối cùng nàng không được tự nhiên cúi đầu, nhẹ đẩy hắn ra, cố gắng đè xuống tâm tư đang hỗn loạn của mình.

“Nàng không vui sao?” Thấy nàng rời đi trong lòng hắn có chút mất mát, chẳng nhẽ nàng không thích hắn sao?

“Không phải.” Nàng vội vàng phủ nhận.

“Ta nghĩ mấy ngày hôm nay ta đều sống ở Ngọc Trúc Hiên nên thấy quen rồi, không cần làm phiền ngươi nữa.”

“Không phiền toái, hơn nữa đây là nơi ở của Tiêu đại phu nếu hắn trở về thì sẽ không tiện lắm.”

“Hắn không thể nhanh như vậy liền trở lại chứ?” Tuy là một câu hỏi nhưng trong lòng Kỳ Nhi thì là một câu khẳng định.

Lúc này, Tiêu Hồng Mai kia cho dù phải trốn đến hoang mạc, có chết cũng không muốn trở về chui đầu vào lưới đi? Xem ra đối với Tiêu Hồng Mai, Kỳ Nhi thật sự nắm trong lòng bàn tay, đều hiểu rất rõ suy nghĩ của hắn.

Hơn nữa....cho dù hắn đã quay về thì nơi này hắn dám ở lại sao? Hắc...hắc...Nàng cười vô cùng đắc ý.

“Tóm lại, ta sẽ giúp nàng chuẩn bị một chỗ khác, nàng cứ tạm thời ở lại nơi này đi.”

“Được rồi. Nhưng trước tiên ngươi có thể dẫn ta đi dạo xung quanh không, ta thật sự rất buồn chán nha! Xuân Ly các nàng cũng không thể cả ngày chơi với ta được, hơn nữa ta trêu đùa thì phần nhiều các nàng đều không dám chơi nha, nhìn thấy sâu bướm trắng liền oa oa kêu, thật không hiểu nổi chúng đáng yêu lại thú vị như thế sao các nàng lại sợ chứ? Ngoại trừ Ngọc Trúc Hiên những nơi khác ta không quen thuộc, ngươi có thể dẫn ta đi được không?”

Xuân Ly cùng Hạ Diễm là nha hoàn do Mạc Tịch Thiên phái đến hầu hạ nàng. Xuân Ly thì thanh tú, đáng yêu lúc nào cũng là một dáng vẻ sợ hãi khiến cho nàng rất thích trêu chọc.Hạ Diễm thì có phần khôn khéo, từng trải hơn, có đôi khi nàng nghi ngờ không biết Hạ Diễm có phải lớn hơn nàng không, chỉ hơi nói đùa một chút cũng có thể phất tay áo bỏ đi, rất có cá tính.

Nhìn thấy vẻ mặt cầu xin đáng thương như vậy thì ai có thể nói không được chứ? Huống chi là trái tim của Mạc Tịch Thiên đã bị nàng chiếm giữ, mỹ nhân trong lòng đang cầu xin đương nhiên là hắn rất vui sướng và đáp ứng lâu rồi!

Thấy Kỳ Nhi đem trứng sâu màu trắng vất vả lắm mới lấy được đặt vào lớp xốp ấm á
<<1 ... 34567 ... 26>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1729/3527