Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Thiếu Gia, Đừng Làm Rộn-full

Lượt xem :
Hai tay anh ôm lấy eo thon nhỏ nhắn của cô, đem cô kéo vào lòng, ở trên môi cô ấn xuống một nụ hôn, khó có khi thiếu gia làm trái tim Hà Lộ loạn nhịp, một giây tiếp theo lại bị anh đẩy ngã trên giường, hai tay bị còng ở trên đầu giường khắc hoa lan.

“Anh là cướp đây, đem tất cả của em giao ra đây!” Bạch An Kỳ bắt được mắt cá chân của cô, để cho chân cô đặt trên vai anh, váy ngắn vì vậy bị đẩy lên trên, lộ ra quần nhỏ viền ren ướt đẫm, Phạm Hà Lộ đỏ bừng mặt.

Đây mà coi là cuộc sống tình thú cái gì? Ghê tởm!


Chương 7
Hà Lộ luôn luôn dậy sớm hơn thiếu gia.

Đương nhiên rồi, bởi vì anh là thiếu gia còn cô là người hầu. Nhưng còn có một nguyên nhân khác là vào mỗi buổi sáng huyết áp thiếu gia đều tăng rất cao, gương mặt lại tái nhợt như người già, hết lần này đến lần khác thiếu gia còn kiêng ăn, dụ dỗ thiếu gia ăn những thức ăn đầy dinh dưỡng mà đầu bếp nghiên cứu trong sách dạy nấu ăn cũng là công việc của Hà Lộ.

Nếu thân thể thiếu gia ốm yếu thì Hà Lộ lại ngược lại, thân thể của cô rất khoẻ mạnh, từ nhỏ đến lớn chưa biết bị cảm là cái gì, ngay cả những triệu chứng khó chịu trong chu kỳ sinh lí cũng không có.

So với thiếu gia khó tính thì cô rất dễ nuôi.

Trời vừa hơi sáng, Hà Lộ liền tỉnh dậy, ngay sau đó là cảm giác thất bại tràn đến khi phát hiện mình lại ngủ trên giường thiếu gia.

Cô không thích như vậy, điều này muốn ám chỉ cho cô biết cô càng ngày càng không có chừng mực, không cẩn thận có thể sẽ vượt qua giới tuyến không nên vượt qua.

Mặc dù cô không biết giới tuyến kia nằm ở đâu, có lẽ cho tới ngày hôm nay, cô cũng không biết tại sao lại có giới tuyến như vậy?

Hà Lộ chuẩn bị xuống giường, thắt lưng liền bị một cánh tay cường tráng ôm eo kéo về phía sau, tiếp đó lưng của cô đụng vào một bức tường thịt, người đàn ông phía sau lấy tư thế vững vàng ôm cô vào trong ngực.

Bạch An Kỳ còn đang mơ ngủ, mới sáng sớm mà muốn anh tỉnh táo hoàn toàn chẳng khác nào một mình đi vào đầm rồng hang hổ, có lúc Hà Lộ thật không biết lúc còn đi học thiếu gia làm sao có thể dậy sớm được, nhưng cho dù có ngủ đến buổi trưa thì tinh thần của anh cũng không tỉnh táo, cứ như là có một nửa bộ não đang ngủ còn một nửa đang cố gắng hoạt động, cho nên nhiều lúc anh sẽ làm ra những chuyện không ai tưởng tượng nổi.

Ví dụ như. . . .

A! Hà Lộ đột nhiên lại nghĩ đến một chuyện, mỗi lần nhớ tới chuyện này, cô đều phải cố gắng nín cười, hơn nữa nhiều năm như vậy mà cô luôn làm bộ như không có nhìn thấy cái gì hết, ai, cô thật là khâm phục bản thân mình.

Chuyện diễn ra vào tháng đầu tiên Hà Lộ tới làm việc ở nhà họ Bạch, mỗi sáng sớm cô đều được phân công phụ trách quét dọn ban công nhà thiếu gia. Mà sau lần “hại” đại thiếu gia đá trúng thùng nước, mặc dù không phải lỗi của mình, nhưng Hà Lộ luôn đem thùng nước đặt ở bậc thang cuối cùng và cạnh bên tường để tránh diễn ra sự kiện thùng nước biết đi lần nữa————mà nếu thùng nước có muốn đi, thì nó phải đi lên cầu thang nên sẽ khó khăn đúng không?

Lần đó, Hà Lộ đang ở bên ngoài cửa sổ sát đất quét lá rụng, thiếu gia chạy ra, hé ra gương mặt tái nhợt không có chút máu, khoé mắt hơi đỏ hồng, cực kỳ giống mỹ nam Vampire trong phim ảnh và tiểu thuyết.

“Thiếu gia, sớm.” Cô nói rất nhỏ, rất nhỏ, so với tiếng muỗi kêu không khác là mấy. Nhưng đó lại là lúc cô nói lớn tiếng nhất.

Bạch An Kỳ không để ý đến cô, xem cô như là không khí, điều này làm cho Hà Lộ có cảm giác thất bại, đương nhiên sau đó cô nghĩ kĩ lại, Bạch An Kỳ không để ý đến cô, trong lòng cô rất nhẹ nhõm! Vì vậy cô tiếp tục làm nhiệm vụ quét sân của mình không để ý đến thiếu gia nữa.

Sau đó, cô quay đầu về phía đối diện cửa sổ sát đất, tiếp tục quét lá khô, sau tấm thuỷ tinh phản xạ một hình ảnh————hiện tượng thùng nước biết đi cuối cùng cũng được phá giải!

Bạch An Kỳ lặng lẽ đi xuống cầu thang, cầm thùng nước đang đặt ở góc tường mang đến giữa đường.

Khi anh đá trúng thùng nước, Hà Lộ liền xoay người, mà Bạch An Kỳ cũng lợi dụng tình huống lúc đó làm khó dễ.

Thảm! Lúc ấy cô rất tự trách mình, nên giả bộ như cái gì cũng không thấy mới đúng!

Nhưng mà Bạch An Kỳ ngay cả một chút ngập ngừng và ngượng ngùng cũng không có, vẻ mặt không thay đổi chỉ thùng nước, “Là cô làm?”

“. . . . .” Trên mặt Hà Lộ trợt xuống ba vạch đen, “Phải”, cô nghĩ thầm, thiếu gia bị mộng du hả trời?

Sau ngày đó, thiếu gia tuyên bố nước lạnh làm thân thể anh suy yếu, cô nhất định phải ở bên cạnh chăm sóc và làm người hầu của riêng anh đợi anh sai bảo.

Rõ ràng chỉ ướt ống quần một chút thôi mà!

Nhưng mà lời nói của đại thiếu gia vĩnh viễn luôn đúng, người làm ở nhà họ Bạch đều phải nghĩ như vậy.

Mấy năm nay, Hà Lộ đưa ra một kết luận, có lẽ thiếu gia bị mộng du, hay có thể nói là triệu chứng tức giận khi rời giường sớm, tóm lại mặc kệ là cái gì, thiếu gia vĩnh viễn đúng!

Vì vậy cô không có bất kỳ động tác hay thái độ chê cười nào sau lưng Bạch An Kỳ.

Cô thật lưỡng lự, không biết nên đẩy thiếu gia ra hay nằm yên, sau đó mệt mỏi mơ màng ngủ một lát, khi tỉnh dậy thì trời đã sáng rõ, cô vùi đầu ở trong ngực Bạch An Kỳ, mà bàn tay anh nhẹ nhàng xoa tóc cô, ngón tay dừng ở hình xăm con bướm trên chân mày, phản ứng của Hà Lộ chính là đưa tay che đi.

Bạch An Kỳ bắt được tay của cô, “Rất đẹp mà, sao không cho anh xem?”

Hà Lộ cảm thấy rất khó xử, thật ra thì cô cũng không ghét hình xăm này, nhìn nó cũng được, rất có cá tính. Nhưng từ lúc cái hình xăm này xuất hiện đã làm thay đổi cuộc đời cô và chị hai, hơn nữa nó còn mang ý nghĩa kỉ niệm vết sẹo cuối cùng trên người cô.

Ừ, đúng rồi, trên cánh tay cô bây giờ cũng có một vết sẹo, mặc dù thiếu gia đã dặn dò bệnh viện khâu lại cho thật đẹp khi cắt chỉ không được để lại sẹo, nhưng nó đã thành sẹo rồi biết làm sao giờ, chẳng lẽ lại xăm đè lên, nhưng mà bây giờ cánh tay cô đã có hình xăm, nhiều hơn nữa cũng không biết nên xăm chỗ nào.

Bướm trắng ở trên chân mày cô, cũng là kỉ niệm để cô nhắc nhở mình, cô xuất hiện ở nơi này là để báo đáp ân tình của nhà họ Bạch.

Dù sao cô cũng lấy lần đầu tiên của mình cho thiếu gia, có lẽ cô thật là người ngu ngốc, chỉ cần ở bên cạnh thiếu gia, cô tin tưởng mình sẽ không thay đổi, không biến thành ngu ngốc.

“Xăm cái này có đau không?” Đại thiếu gia từ trước đến nay luôn yêu quý da thịt đột nhiên lại hỏi.

Hà Lộ cảm thấy vấn đề này cô hiểu rất rõ, “Vẫn còn hơi đau.” Đại thiếu gia vừa thích cái đẹp vừa yêu quý da thịt lại muốn làm chuyện gì điên rồ sao.

“Anh cũng muốn xăm.” Hoa sen! Nhưng mà anh chỉ cần nghĩ đến chuyện mình sẽ bị mấy cây kim nhọn hoắc kia đâm vào da thịt, ngực trái liền cảm thấy đau, nhưng mà chẳng lẽ anh lại nhát gan như vậy sao? Hà Lộ sẽ cười anh chết mất, anh sẽ rất xấu hổ.

“Xăm rất đau, hơn nữa còn không tốt cho da.” Anh có làn da trắng mịn không tỳ vết như vậy không tốt sao?

Không có tỳ vết, ai, nhìn anh thật ngon miệng.

Dĩ nhiên, có lẽ đây là cảm giác đặc biệt, đối với cô mà nói nhìn thấy thiếu gia hoàn mỹ không sức mẻ chính là tượng trưng cho hạnh phúc toàn vẹn, cô không thể nào như vậy, cho nên có lòng tham không muốn anh thay đổi, cô chỉ hy vọng anh vĩnh viễn đều như vậy, không buồn lo không hư hỏng, tất cả chỉ là dáng vẻ hoàn mỹ.

“Trên người em nhiều hình xăm như vậy, anh cũng xăm, anh mới không sợ đau!”

Thiếu gia cũng thật là mạnh miệng, Hà Lộ không thèm cãi nhau với anh, “Thật ra thì bây giờ không còn đau nữa.” Cho nên anh tốt nhất đừng học đòi thể hiện khí phách người đàn ông, “Hơn nữa nếu xăm hư thì làm sao bây giờ? Trước kia là em nhỏ tuổi không hiểu chuyện.” Cô không thể làm gì khác là nói lời hay cho anh nghe, hy vọng anh rút lui có trật tự, “Trước kia anh thấy thủ hạ của lão gia xăm rồng xăm phượng, anh không phải chê không đẹp sao?”

“Thứ anh muốn xăm không giống bọn họ.” Anh muốn xăm hoa sen, vừa trong sạch lại xinh đẹp, chỉ cần bản vẽ vẽ thật đẹp, tuyệt đối siêu phàm thoát tục lại có cá tính!

“Anh muốn xăm cái gì?”

Sau lưng cô thật trầm mặc, Hà Lộ đợi thật lâu cũng không nghe thấy câu trả lời, xoay người lại, cô thấy gương mặt tái nhợt của anh xuất hiện dấu vết đỏ ửng.

“Không phải là. . . .hình bậy bạ đi?” Cô lấy vẻ mặt không thể tin nổi nhìn anh, ánh mắt giống như đang nhìn một tên biến thái.

Trong cảm nhận của cô anh là người vậy sao?

Được rồi, anh thừa nhận mình chỉ thích một chút thôi mà.

“Anh không phải là tên biến thái!”

Thật không phải sao? Hà Lộ cũng không dám hỏi như vậy, “Tại sao lại muốn xăm?”

“Anh chỉ muốn. . . . .” thành một cặp với em. . . .Không đúng, cách nói này yếu đuối quá! “Anh muốn đem thứ quan trọng nhất xăm vào trong lòng.” Giọng anh nhẹ nhàng như bùa mê, nhưng lại vô cùng kiên định.

Hà Lộ không nhịn được buồn cười, “Thứ quan trọng nhất, để ở trong lòng là được rồi, cần gì phải xăm?”

Thứ quan trọng nhất của thiếu gia là cái gì? Hà Lộ nghĩ không ra, sẽ không phải là bản vẽ hay chương trình gì đó của anh đi? Hay là Ferrari? Ai, mặc kệ là cái gì, Hà Lộ đều cảm thấy đem những thứ đó xăm lên da thịt xinh đẹp của thiếu gia, thật là quá lãng phí và xấu xí, giống như một phong cảnh đẹp nổi tiếng trên thế giới lại bị một nhà tù sắt cũ kỹ phá hư.

“Em thích thiếu gia. . . .” Nếu nói thẳng ra có bị anh bóp chết không vậy? “Có bộ dáng sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, thiếu gia không xăm nữa có được hay không?”

Mẹ nó! Sao cô sao lại chấm ngay đoạn làm tim anh rung động như vậy? Hiện tại Bạch An Kỳ cũng rất muốn bóp chết cô! Anh muốn làm trái ý cô, nhưng cô lại nói “thích bộ dáng sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái của anh”. . . .đó cũng là thích!

Anh vui mừng đúng không? Đúng vậy! Anh quyết định thưởng cho mình cảm giác hài lòng một lần, tự động phóng đại gấp trăm lần bốn chữ “em thích thiếu gia”.

“Được rồi, em đã thích anh như vậy. . . .” Thẹn thùng, anh vội vàng lật người nằm úp xuống giường, thuận tiện vùi mặt vào trong gối, “Vậy thì nghe lời em cũng được.”

Anh nói quá nhanh, Hà Lộ không có nghe rõ, chỉ lo lắng thiếu gia buồn bực mà chết, hơn nữa lỗ tai anh sao lại hồng như vậy, chẳng lẽ thiếu không khí sao?

Nhưng ít ra bây giờ thân thể cô lấy lại được tự do, Hà Lộ nhân cơ hội này đi xuống giường.

Ngăn cản thiếu gia xăm mình là đúng, Hà Lộ nhìn thấy Bạch An Kỳ nằm úp sấp trên giường, chăn bông vén lên làm lộ ra tấm lưng rắn chắc và đường cong hoàn mỹ, vóc người tam giác, trên người không có chỗ nào có thịt dư hay là quá gầy, chỉ lộ ra phần lưng thôi mà đã mê người đến như vậy rồi, khó trách ban đầu huấn luyện viên lái du thuyền nhất thời kìm lòng không nổi, nhào tới tỏ tình!

Mà thiếu gia từ nhỏ đã yêu thích vẻ bề ngoài của mình, trên người không có vết thương gì lớn, nếu đã như vậy, cứ giữ vững phần hoàn mỹ này không tốt hơn sao?

“Muốn tắm không? Em giúp anh chuẩn bị nước nóng, anh tắm xong là có thể ăn sáng.” Lúc này, dụ dỗ đại thiếu gia ăn thật no là chuyện cô quan tâm nhất.

“Em cùng tắm với anh.”

“Em muốn giúp anh làm bữa sáng.” Kinh nghiệm nhiều năm đối phó với đại thiếu gia nói cho cô biết, câu nói này tuyệt đối so với câu “em nhất định” hay là “em phải” còn hiệu quả hơn.

Bữa ăn sáng tình yêu? Bạch An Kỳ do dự, tắm uyên ương và bữa ăn sáng tình yêu chỉ có thể chọn một sao?

“Không thể tắm chung và ăn sáng luôn sao?”

Anh chỉ biết cản tay cản chân cô thôi! Hà Lộ cũng không dám nói như vậy, “Như vậy anh tắm xong, hai chúng ta cũng có thể ngồi xuống ăn sáng.” Cô dùng từ ngữ hàm xúc giải thích. Cùng anh tắm chung, bọn họ chỉ có thể ăn đồ ăn nhanh! Cô không tin anh sẽ ngoan ngoãn tắm mà không động tay động chân!

Bình thường Bạch An Kỳ đều làm việc ở nhà, thân phận cổ đông ở tập đoàn Thiên Bảo chẳng qua là sự nghiệp gia đình, mặc dù trang phục anh thiết kế có địa vị như hôm nay cũng là nhờ có Thiên Bảo làm bàn đạp, cho nên mới có thể thuận lợi tiến lên đỉnh cao của giới thời trang, nhưng cho dù bàn đạp có mạnh đến đâu cũng không giữ vững lâu dài được, giới thời trang rất tàn khốc, nếu anh không có tài năng thật sự, nhiều nhất cũng chỉ trở thành bình hoa di động nhờ vào thế lực dòng họ mà cố gắng duy trì.

Thật may là, từ nhỏ đến lớn, chỉ cần anh muốn làm, chưa bao giờ thất bại, một mặt là anh quả thật có tài năng và nghị lực, mặt khác có liên quan đến phương pháp giáo dục của Hổ gia, muốn làm gì cũng không cần phải mở miệng, dám mở miệng phải làm cho bằng được. Trước đó, Bạch An Kỳ vay tiền của Hổ gia v
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
326/3907