Tiểu thuyết Quấn Lấy Em Đến Thê Thảm-full
Lượt xem : |
anh tức giận trừng mắt nhìn cửa thang máy đóng chặt, sau đó thân hình cao lớn bất ngờ xoay một cái, hướng đến một cầu thang khác...
Chết tiệt! Cho dù phải lật tung từng tầng thì anh cũng phải tìm được cô!
Hi! Trước khi đọc truyện mình xin chúc mọi người một mùa giáng sinh an lành và hạnh phúc, chúc một năm mới thành công và vui vẻ, chúc cho mọi ước mơ đều sớm trở thành hiện thực!
Công ty môi giới vệ sĩ ‘Vention’, bên trong phòng làm việc sáng sủa, gọn gàng bầu không khí lại rất xơ xác tiêu điều.
“Mặc đại tiên sinh, tôi không phải là đắc tội với anh đó chứ?”
Trong trầm tư, giọng nói trêu chọc của Alex đột nhiên vang lên.
Nhàn nhạt liếc mắt một cái, giờ phút này tâm tình của Mặc Khuê vô cùng tồi tệ không muốn để ý đến bất kỳ kẻ nào.
Đáng giận! Công ty bách hóa quá lớn, người quá nhiều, tìm kiếm cơ bản là vô dụng, lúc anh xuống từng tầng tìm người thì cô đã sớm rời đi khiến cho anh tốn thời gian vô ích.
“Mặc đại tiên sinh, sau một năm bỏ việc quay về lại trưng vẻ mặt đó cho tôi xem, thật sự rất không nên nha!” Alex kiên trì dùng quyền lợi của mình từ chối nhìn sắc mặt ‘thối’ của anh.
“Cậu có thể cút ra ngoài!” Không muốn cậu ta ở lại trong này, người tâm tình không tốt cũng có quyền từ chối nghe kẻ rỗi hơi lảm nhảm.
“Tôi cũng rất muốn cút đây! Nhưng mà, anh phải chịu trách nhiệm những giấy tờ này nha?” Giơ lên một chồng tư liệu, Alex cười như một tên trộm, đoán chắc anh ta sẽ không tiếp nhận.
“Tôi còn trong thời gian nghỉ phép.” Quả nhiên một hơi cự tuyệt.
Nghe vậy, Alex suýt chút nữa hộc máu.
“Người anh em, còn chút đạo đức nữa không vậy? Anh đã bỏ việc một năm để chạy đến Trung Đông, giờ mới trở lại, vậy mà còn không mau về vị trí sao? Công ty cũng không phải của một mình tôi!”
Khốn kiếp! Cậu đã phải làm suốt một năm rồi, cũng muốn nghỉ phép nha!
Nhàn nhạt liếc mắt một cái, Mặc Khuê vẻ mặt suy sụp.
Alex mặc kệ dáng vẻ mất hứng của anh, hưng trí bừng bừng lật xem tài liệu trong tay, cười đến đắc ý.
“Thành tích của công ty thật sự rất tốt, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng thế giới muốn thuê vệ sĩ do công ty chúng ta đào tạo nha. Tôi xem một chút nào....Công tước xứ Norman của Anh, quốc vương Fiji, ngài Manston chủ ngân hàng...Ha ha, còn có trùm thuốc phiện bên Nam Mỹ, nếu thật muốn phái người đi thì lệ phí có thể phải tăng thêm, vì mức độ nguy hiểm quá cao. Ừm....Nhìn tới nhìn lui thì trong những vụ án này chỉ có vụ của đại ngôi sao Ivan là nhẹ nhàng nhất.”
“Một fan cuồng gửi thư uy hiếp bà xã của thần tượng, nhìn qua cũng rất đơn giản nha, bất kỳ vệ sĩ nào trong công ty chúng ta cũng có thể đảm nhận được. Cái chỗ béo bở này, tôi xem xem nên cử ai đi a....” Ánh mắt hứng thú liếc qua tấm hình thân chủ đính kèm trong tài liệu, thanh âm mang ý cười bất ngờ dừng lại một chút, thích thú chuyển đề tài.
“Hóa ra đại ngôi sao cưới một cô gái phương Đông, dáng vẻ cũng không tệ...”
Cô gái phương Đông? Mặc Khuê ngẩn ra....Cô gái chạy trốn làm cho tim anh nhói đau kia cũng vậy! (ý là người phương Đông đó!)
“Anh xem đi, dáng vẻ đậm chất cổ điển phương Đông, có phải không?” Căn cứ vào tính cách yêu thích mỹ nữ, Alex cười hì hì đem hình đến trước mặt anh.
Là cô ấy!
Lúc nhìn thấy tấm hình cô gái nhàn nhạt cười, Mặc Khuê bất ngờ đứng bật dậy, nhanh như chớp giành lấy tấm hình, khí thế nhanh nhẹn dũng mãnh suýt chút nữa thì dọa ngu Alex.
Chết tiệt! Cô đã từng để tóc ngắn sao? Cô ấy vẫn nên giữ lại mái tóc dài đen bóng như ngày hôm nay gặp mới đúng!
Chết tiệt! Cô cười rộ lên không phải là kiểu trong trẻo lạnh lùng mà lại là trong sáng khiến người ta vừa nhìn đã muốn mỉm cười vui vẻ.
Mà càng đáng chết hơn chính là cô ấy đã kết hôn! Không nên, cô ấy không nên kết hôn!
Sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm cô gái trong hình, Mặc Khuê có chút cảm giác khó hiểu, cảm thấy cô không nên để tóc ngắn, không nên mỉm cười trang nhã, không nên kết hôn, thậm chí....Thậm chí không nên là người trong hình. Thế nhưng cô gái trong hình lại cố tình giống với cô như đúc! (cô ở đây là Tiểu Nguyệt nha!)
“Mặc Khuê?”Alex cảm thấy vẻ mặt anh có chút không thích hợp.
“Không nên!” Ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm bức hình, môi mỏng thì thầm nói ra sự khó chịu trong lòng.
“Hả?” Không nên cái gì nha?
“Cậu nói cô ấy muốn thuê vệ sĩ?” Sắc mặt tái mét chất vấn người bên cạnh.
“Đúng, đúng vậy nha!” Vị đại ca này có biết mình như vậy nhìn rất khủng bố hay không a? Alex vẻ mặt vô tội, cố gắng nhớ lại rốt cuộc vừa nãy mình có nói sai điều gì không.
“Được lắm!” Chậm rãi đặt tấm hình lên trên bàn, anh đã có quyết định.
“Tôi đi.”
“Hả?”
“Đi gọi điện thông báo cho bên kia, ngày mai tôi lập tức nhậm chức.”
“Ơ?” Cộng sự đẹp trai tóc vàng sững sờ.
Có lầm không vậy! Không phải anh đã sớm rút lui về phía sau, không nhận làm vệ sĩ nữa hay sao? Lại nói, vụ án đơn giản như thế, làm phiền cao thủ số một ra tay không phải là chuyện bé xé ra to sao?
Không để ý đến vẻ mặt ngốc nghếch của cậu, Mặc Khuê liền ném ra một câu. “Đi, theo tôi xuống tầng hầm.”
“Làm gì?” Vẻ mặt Alex đầy cảnh giác. Tầng hầm được thiết kế thành sân huấn luyện, là nơi vệ sĩ của công ty vẫn dùng để luyện thân thủ.
“Theo tôi đánh một trận.” Lộ ra nụ cười âm lãnh, quyết định giải phóng chút bực bội trong lòng.
“Không muốn....A—” Kêu lên thảm thiết, vội vàng chạy về phía cửa.
“Không đến lượt cậu!” Nhanh tay chụp lấy, xách cổ áo người nào đi xuống tầng hầm.
“Một năm tôi không có ở đây, cậu chắc sống quá nhàn hạ rồi. Nếu không cố gắng tập luyện thì chắc mới mất chút máu cũng không chịu nổi đâu.”
“Mẹ kiếp! Tôi là ngồi bàn giấy có được không vậy?” Alex bi thương kháng nghị. Có ai đã nghe qua, người có chuyên môn giao tiếp còn cần một thân giỏi võ nghệ chưa? Chỉ cần mấy chiêu hoa chân múa tay là cũng có thể hù người rồi.
“Ngồi bàn giấy thì sao?” Liếc mắt một cái đầy âm trầm, Mặc Khuê không để ý đến kháng nghị của cậu liền kéo đi.
“Lúc tôi muốn luyện quyền, cậu chỉ cần ngoan ngoãn theo giúp là được.”
“Oa! Tôi không muốn chết....A.”
Tiếng kêu vô cùng thảm thiết, vang vọng trong không trung thế nhưng chủ nhân thanh âm ấy vẫn bị áp giải xuống tầng hầm.
“Em không cần!” Bên trong phòng khách, Đỗ Ánh Tinh mặt lạnh cự tuyệt.
“Nhưng là...”
“Em cần một vệ sĩ đi theo bên cạnh để làm gì chứ? Phiền phức!” Một hơi cắt đứt lời của ông xã thân yêu, Đỗ Ánh Tinh vẻ mặt mất hứng.
“Tiểu Tinh, đây là vì an toàn của em....” Gương mặt tuấn tú của Y Phàm xụ xuống.
“Thần kinh anh quá căng thẳng rồi! Có lẽ bức thư đe dọa kia chẳng qua chỉ là một trò đùa dai mà thôi.”
“Vậy chuyện thang máy....”
“Đó là ngoài ý muốn! Người ta chỉ chẳng may đụng phải em, chính em cũng không có phát hiện người ta đụng phải mình. Anh không thể gộp hai chuyện thành một được.”
Đáng ghét! Cứ nghĩ đến việc lúc nào bên cạnh mình cũng có một người đàn ông xa lạ đi theo, cô đã thấy phiền rồi.
“Anh thà rằng là mình khẩn trương như thế, cũng không cần em lấy an toàn của bản thân làm tiền đặt cược.” Y Phàm lo lắng ôm lấy cô, giọng điệu có chút nặng nề.
“Em đã quên hôm đó suýt chút nữa ngã xuống thang máy, bác sĩ nói em bị kinh sợ, tình trạng cơ thể không quá ổn định. Coi như không nghĩ đến mình thì cũng phải nghĩ cho thai nhi trong bụng chứ, được không?” Bàn tay lặng lẽ sờ lên bụng tròn trịa, anh thâm tình khuyên nhủ.
“Tiểu Tinh, Y Phàm nói đúng đó, có vệ sĩ bên người bảo vệ thì mọi người cũng yên tâm hơn.” Đứng bên cạnh, Đỗ Ánh Nguyệt cũng không nhịn được lên tiếng khuyên bảo.
“Em có chị chăm sóc là đủ rồi.” Đỗ Ánh Tinh phản bác, giọng nói cũng mềm mỏng hơn.
Có hi vọng! Y Phàm vội vàng ra ám hiệu, muốn cô nói thêm vài câu nữa.
Nhận được! Khẽ nháy máy biểu thị đã nhận được ám hiệu, Đỗ Ánh Nguyệt tiếp tục cố gắng.
“Tiểu Tinh, chúng ta đều là những cô gái bé nhỏ, nếu như fan cuồng muốn làm tổn thương em kia có thể hình như cá mập thì sẽ đè bẹp hai người chúng ta đó, làm sao thoát nổi chứ? Lúc đó, sẽ cần một vệ sĩ dũng mãnh có sức mạnh như siêu nhân nhảy ra giải cứu chúng ta nha!”(chị đúng là có trí tưởng tượng phong phú!)
“Chị nói quá khoa trương đó!” Bị miêu tả khoa trương của cô làm bật cười, Đỗ Ánh Tinh xem thường cười nói.
“Ai da! Mặc kệ chuyện như thế nào thì chị cảm thấy có vệ sĩ bên cạnh vẫn an toàn hơn!”
Không để ý đến sự khinh thường của cô, Đỗ Ánh Nguyệt tự ý quyết định. “Chị là chị, mọi chuyện cứ nghe chị là được.” Dùng sức gật đầu, biểu đạt sự nghiêm túc của mình.
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt của hai người thân yêu, vuốt ve bụng bầu, Đỗ Ánh Tinh khẽ thở dài. Ai...Hai người họ nói không sai! Coi như mình không muốn nhưng vì sự an toàn của đứa bé, bên người có một vệ sĩ được huấn luyện nghiêm túc bảo vệ, quả thật vẫn tốt hơn.
“Quên đi! Nghe hai người vậy.” Cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng.
“Thật tốt quá!” Đỗ Ánh Nguyệt vui vẻ kêu to.
“Tiểu Tinh, anh chỉ biết em sẽ hiểu nỗi khổ tâm của anh.” Y Phàm vui mừng cong môi định tặng một nụ hôn nóng bỏng làm phần thưởng.
“Không biết xấu hổ!” Vươn tay đẩy ra gương mặt tuấn tú, Đỗ Ánh Tinh đỏ mặt cười mắng. Cô vẫn chưa quen với cách thức biểu hiện tình yêu của người phương Tây, động một cái là ôm hôn ở trước mặt người khác.
“Nói cái nha! Tôi vẫn còn ở đây đó, xin đừng xem tôi là người tàng hình a!” Đỗ Ánh Nguyệt chế giễu kháng nghị.
“Muốn thân thiết thì mời về phòng, tôi cũng không muốn bị đau mắt đâu.”
Thật là! Muốn thể hiện tình yêu cũng không nên ở trước mặt một người cô đơn như cô chứ, sẽ khiến cho người ta đau lòng lắm đó!
“Chúng ta là vợ chồng, có gì phải ngại?” Y Phàm hợp tình hợp lý nói, vẫn còn mặt mũi chỉ trích người khác.
“Tiểu Nguyệt, em có thể tránh đi mà! Cản trở vợ chồng người ta ân ái là không có đạo đức.”
“Anh nói cái gì....Anh!” Đỗ Ánh Tinh trừng mắt cười mắng, khuôn mặt càng ngày càng đỏ.
“Được rồi! Tôi tránh đây!” Đỗ Ánh Nguyệt vẻ mặt oán thán.
“Lợi dụng xong liền đuổi người, thật không có đạo đức...” Nhỏ giọng lẩm bẩm, cô lắc đầu cảm thán, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng khách, lưu lại không gian rộng lớn cho đôi vợ chồng kia tiếp tục ân ái.
Ai...Bóng đèn luôn làm người ta chán ghét nha!
Chương 3
Hôm sau, bên trong khu biệt thự cao cấp rộng lớn ở Beverly Hills, người đến là một vệ sĩ thân hình cao lớn, vẻ mặt nghiêm nghị khiến cho người ta cảm thấy kinh sợ.
“Mời ngài đợi một chút, tôi lập tức đi gọi ông chủ ra.”
Quản gia Maria một đầu tóc bạc dẫn người vào phòng khách, rót chén trà tiếp đãi rồi mời anh ngồi chờ. Sau đó thân hình mập mạp nhanh chóng đi vào bên trong, thoáng cái đã biến mất.
Nhìn bóng dáng của bà dần biến mất, Mặc Khuê liền đăm chiêu quan sát gian phòng được trang trí rất ưu nhã, lịch sự....Đây là tổ ấm của cô cùng đại ngôi sao nổi tiếng thế giới sao....
Khi nghĩ đến điều này, tim anh chợt nhói đau, đôi con ngươi trầm tĩnh lướt qua một tia buồn bã. Chết tiệt! Sao cô lại có thể kết hôn, có chồng được chứ? Sao có thể....
Không hiểu vì sao mình có loại tâm tư kỳ lạ đó, Mặc Khuê chỉ cảm thấy vô cùng tức giận.
Cảm giác nôn nóng khiến anh mất đi vẻ lạnh nhạt vốn có, giống như một con đại hắc hùng (con gấu đen lớn) dẫm phải gai xương rồng, liên tục đi tới đi lui trong phòng, gần như muốn đem sàn nhà mài thành một hố lớn.
“Sh*t!”
Nhận ra mình đang suy nghĩ lung tung, anh không nhịn được mắng một tiếng. Chết tiệt! Anh nhận làm vệ sĩ vì muốn tìm hiểu xem trong khoảng thời gian anh mất trí nhớ có quan hệ gì với cô hay không, chỉ vậy thôi, không cần suy nghĩ thêm nữa!
“Khụ...Khụ...”
Bất ngờ, một tiếng ho khan vang lên, Y Phàm đỡ Đỗ Ánh Tinh bước vào, nụ cười trên mặt có chút ngượng ngùng.
Gay go rồi! Có phải bọn họ đã để cho vị vệ sĩ này đợi quá lâu nên mới khó chịu mắng người hay không?
Mặc dù biết câu chửi của mình đã bị người khác nghe được nhưng Mặc Khuê vẫn bình tĩnh như cũ, âm thầm hít sâu một hơi, vẻ mặt trầm tư, chậm rãi xoay người....
Liếc thấy khuôn mặt đối phương đậm nét Á Đông, Y Phàm đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó liền nảy sinh cảm giác thân thiết, nở nụ cười thân thiện, tiến lên một bư
Chết tiệt! Cho dù phải lật tung từng tầng thì anh cũng phải tìm được cô!
Hi! Trước khi đọc truyện mình xin chúc mọi người một mùa giáng sinh an lành và hạnh phúc, chúc một năm mới thành công và vui vẻ, chúc cho mọi ước mơ đều sớm trở thành hiện thực!
Công ty môi giới vệ sĩ ‘Vention’, bên trong phòng làm việc sáng sủa, gọn gàng bầu không khí lại rất xơ xác tiêu điều.
“Mặc đại tiên sinh, tôi không phải là đắc tội với anh đó chứ?”
Trong trầm tư, giọng nói trêu chọc của Alex đột nhiên vang lên.
Nhàn nhạt liếc mắt một cái, giờ phút này tâm tình của Mặc Khuê vô cùng tồi tệ không muốn để ý đến bất kỳ kẻ nào.
Đáng giận! Công ty bách hóa quá lớn, người quá nhiều, tìm kiếm cơ bản là vô dụng, lúc anh xuống từng tầng tìm người thì cô đã sớm rời đi khiến cho anh tốn thời gian vô ích.
“Mặc đại tiên sinh, sau một năm bỏ việc quay về lại trưng vẻ mặt đó cho tôi xem, thật sự rất không nên nha!” Alex kiên trì dùng quyền lợi của mình từ chối nhìn sắc mặt ‘thối’ của anh.
“Cậu có thể cút ra ngoài!” Không muốn cậu ta ở lại trong này, người tâm tình không tốt cũng có quyền từ chối nghe kẻ rỗi hơi lảm nhảm.
“Tôi cũng rất muốn cút đây! Nhưng mà, anh phải chịu trách nhiệm những giấy tờ này nha?” Giơ lên một chồng tư liệu, Alex cười như một tên trộm, đoán chắc anh ta sẽ không tiếp nhận.
“Tôi còn trong thời gian nghỉ phép.” Quả nhiên một hơi cự tuyệt.
Nghe vậy, Alex suýt chút nữa hộc máu.
“Người anh em, còn chút đạo đức nữa không vậy? Anh đã bỏ việc một năm để chạy đến Trung Đông, giờ mới trở lại, vậy mà còn không mau về vị trí sao? Công ty cũng không phải của một mình tôi!”
Khốn kiếp! Cậu đã phải làm suốt một năm rồi, cũng muốn nghỉ phép nha!
Nhàn nhạt liếc mắt một cái, Mặc Khuê vẻ mặt suy sụp.
Alex mặc kệ dáng vẻ mất hứng của anh, hưng trí bừng bừng lật xem tài liệu trong tay, cười đến đắc ý.
“Thành tích của công ty thật sự rất tốt, có rất nhiều nhân vật nổi tiếng thế giới muốn thuê vệ sĩ do công ty chúng ta đào tạo nha. Tôi xem một chút nào....Công tước xứ Norman của Anh, quốc vương Fiji, ngài Manston chủ ngân hàng...Ha ha, còn có trùm thuốc phiện bên Nam Mỹ, nếu thật muốn phái người đi thì lệ phí có thể phải tăng thêm, vì mức độ nguy hiểm quá cao. Ừm....Nhìn tới nhìn lui thì trong những vụ án này chỉ có vụ của đại ngôi sao Ivan là nhẹ nhàng nhất.”
“Một fan cuồng gửi thư uy hiếp bà xã của thần tượng, nhìn qua cũng rất đơn giản nha, bất kỳ vệ sĩ nào trong công ty chúng ta cũng có thể đảm nhận được. Cái chỗ béo bở này, tôi xem xem nên cử ai đi a....” Ánh mắt hứng thú liếc qua tấm hình thân chủ đính kèm trong tài liệu, thanh âm mang ý cười bất ngờ dừng lại một chút, thích thú chuyển đề tài.
“Hóa ra đại ngôi sao cưới một cô gái phương Đông, dáng vẻ cũng không tệ...”
Cô gái phương Đông? Mặc Khuê ngẩn ra....Cô gái chạy trốn làm cho tim anh nhói đau kia cũng vậy! (ý là người phương Đông đó!)
“Anh xem đi, dáng vẻ đậm chất cổ điển phương Đông, có phải không?” Căn cứ vào tính cách yêu thích mỹ nữ, Alex cười hì hì đem hình đến trước mặt anh.
Là cô ấy!
Lúc nhìn thấy tấm hình cô gái nhàn nhạt cười, Mặc Khuê bất ngờ đứng bật dậy, nhanh như chớp giành lấy tấm hình, khí thế nhanh nhẹn dũng mãnh suýt chút nữa thì dọa ngu Alex.
Chết tiệt! Cô đã từng để tóc ngắn sao? Cô ấy vẫn nên giữ lại mái tóc dài đen bóng như ngày hôm nay gặp mới đúng!
Chết tiệt! Cô cười rộ lên không phải là kiểu trong trẻo lạnh lùng mà lại là trong sáng khiến người ta vừa nhìn đã muốn mỉm cười vui vẻ.
Mà càng đáng chết hơn chính là cô ấy đã kết hôn! Không nên, cô ấy không nên kết hôn!
Sắc mặt khó coi nhìn chằm chằm cô gái trong hình, Mặc Khuê có chút cảm giác khó hiểu, cảm thấy cô không nên để tóc ngắn, không nên mỉm cười trang nhã, không nên kết hôn, thậm chí....Thậm chí không nên là người trong hình. Thế nhưng cô gái trong hình lại cố tình giống với cô như đúc! (cô ở đây là Tiểu Nguyệt nha!)
“Mặc Khuê?”Alex cảm thấy vẻ mặt anh có chút không thích hợp.
“Không nên!” Ánh mắt mãnh liệt nhìn chằm chằm bức hình, môi mỏng thì thầm nói ra sự khó chịu trong lòng.
“Hả?” Không nên cái gì nha?
“Cậu nói cô ấy muốn thuê vệ sĩ?” Sắc mặt tái mét chất vấn người bên cạnh.
“Đúng, đúng vậy nha!” Vị đại ca này có biết mình như vậy nhìn rất khủng bố hay không a? Alex vẻ mặt vô tội, cố gắng nhớ lại rốt cuộc vừa nãy mình có nói sai điều gì không.
“Được lắm!” Chậm rãi đặt tấm hình lên trên bàn, anh đã có quyết định.
“Tôi đi.”
“Hả?”
“Đi gọi điện thông báo cho bên kia, ngày mai tôi lập tức nhậm chức.”
“Ơ?” Cộng sự đẹp trai tóc vàng sững sờ.
Có lầm không vậy! Không phải anh đã sớm rút lui về phía sau, không nhận làm vệ sĩ nữa hay sao? Lại nói, vụ án đơn giản như thế, làm phiền cao thủ số một ra tay không phải là chuyện bé xé ra to sao?
Không để ý đến vẻ mặt ngốc nghếch của cậu, Mặc Khuê liền ném ra một câu. “Đi, theo tôi xuống tầng hầm.”
“Làm gì?” Vẻ mặt Alex đầy cảnh giác. Tầng hầm được thiết kế thành sân huấn luyện, là nơi vệ sĩ của công ty vẫn dùng để luyện thân thủ.
“Theo tôi đánh một trận.” Lộ ra nụ cười âm lãnh, quyết định giải phóng chút bực bội trong lòng.
“Không muốn....A—” Kêu lên thảm thiết, vội vàng chạy về phía cửa.
“Không đến lượt cậu!” Nhanh tay chụp lấy, xách cổ áo người nào đi xuống tầng hầm.
“Một năm tôi không có ở đây, cậu chắc sống quá nhàn hạ rồi. Nếu không cố gắng tập luyện thì chắc mới mất chút máu cũng không chịu nổi đâu.”
“Mẹ kiếp! Tôi là ngồi bàn giấy có được không vậy?” Alex bi thương kháng nghị. Có ai đã nghe qua, người có chuyên môn giao tiếp còn cần một thân giỏi võ nghệ chưa? Chỉ cần mấy chiêu hoa chân múa tay là cũng có thể hù người rồi.
“Ngồi bàn giấy thì sao?” Liếc mắt một cái đầy âm trầm, Mặc Khuê không để ý đến kháng nghị của cậu liền kéo đi.
“Lúc tôi muốn luyện quyền, cậu chỉ cần ngoan ngoãn theo giúp là được.”
“Oa! Tôi không muốn chết....A.”
Tiếng kêu vô cùng thảm thiết, vang vọng trong không trung thế nhưng chủ nhân thanh âm ấy vẫn bị áp giải xuống tầng hầm.
“Em không cần!” Bên trong phòng khách, Đỗ Ánh Tinh mặt lạnh cự tuyệt.
“Nhưng là...”
“Em cần một vệ sĩ đi theo bên cạnh để làm gì chứ? Phiền phức!” Một hơi cắt đứt lời của ông xã thân yêu, Đỗ Ánh Tinh vẻ mặt mất hứng.
“Tiểu Tinh, đây là vì an toàn của em....” Gương mặt tuấn tú của Y Phàm xụ xuống.
“Thần kinh anh quá căng thẳng rồi! Có lẽ bức thư đe dọa kia chẳng qua chỉ là một trò đùa dai mà thôi.”
“Vậy chuyện thang máy....”
“Đó là ngoài ý muốn! Người ta chỉ chẳng may đụng phải em, chính em cũng không có phát hiện người ta đụng phải mình. Anh không thể gộp hai chuyện thành một được.”
Đáng ghét! Cứ nghĩ đến việc lúc nào bên cạnh mình cũng có một người đàn ông xa lạ đi theo, cô đã thấy phiền rồi.
“Anh thà rằng là mình khẩn trương như thế, cũng không cần em lấy an toàn của bản thân làm tiền đặt cược.” Y Phàm lo lắng ôm lấy cô, giọng điệu có chút nặng nề.
“Em đã quên hôm đó suýt chút nữa ngã xuống thang máy, bác sĩ nói em bị kinh sợ, tình trạng cơ thể không quá ổn định. Coi như không nghĩ đến mình thì cũng phải nghĩ cho thai nhi trong bụng chứ, được không?” Bàn tay lặng lẽ sờ lên bụng tròn trịa, anh thâm tình khuyên nhủ.
“Tiểu Tinh, Y Phàm nói đúng đó, có vệ sĩ bên người bảo vệ thì mọi người cũng yên tâm hơn.” Đứng bên cạnh, Đỗ Ánh Nguyệt cũng không nhịn được lên tiếng khuyên bảo.
“Em có chị chăm sóc là đủ rồi.” Đỗ Ánh Tinh phản bác, giọng nói cũng mềm mỏng hơn.
Có hi vọng! Y Phàm vội vàng ra ám hiệu, muốn cô nói thêm vài câu nữa.
Nhận được! Khẽ nháy máy biểu thị đã nhận được ám hiệu, Đỗ Ánh Nguyệt tiếp tục cố gắng.
“Tiểu Tinh, chúng ta đều là những cô gái bé nhỏ, nếu như fan cuồng muốn làm tổn thương em kia có thể hình như cá mập thì sẽ đè bẹp hai người chúng ta đó, làm sao thoát nổi chứ? Lúc đó, sẽ cần một vệ sĩ dũng mãnh có sức mạnh như siêu nhân nhảy ra giải cứu chúng ta nha!”(chị đúng là có trí tưởng tượng phong phú!)
“Chị nói quá khoa trương đó!” Bị miêu tả khoa trương của cô làm bật cười, Đỗ Ánh Tinh xem thường cười nói.
“Ai da! Mặc kệ chuyện như thế nào thì chị cảm thấy có vệ sĩ bên cạnh vẫn an toàn hơn!”
Không để ý đến sự khinh thường của cô, Đỗ Ánh Nguyệt tự ý quyết định. “Chị là chị, mọi chuyện cứ nghe chị là được.” Dùng sức gật đầu, biểu đạt sự nghiêm túc của mình.
Nhìn thấy sự lo lắng trong mắt của hai người thân yêu, vuốt ve bụng bầu, Đỗ Ánh Tinh khẽ thở dài. Ai...Hai người họ nói không sai! Coi như mình không muốn nhưng vì sự an toàn của đứa bé, bên người có một vệ sĩ được huấn luyện nghiêm túc bảo vệ, quả thật vẫn tốt hơn.
“Quên đi! Nghe hai người vậy.” Cuối cùng cũng gật đầu đáp ứng.
“Thật tốt quá!” Đỗ Ánh Nguyệt vui vẻ kêu to.
“Tiểu Tinh, anh chỉ biết em sẽ hiểu nỗi khổ tâm của anh.” Y Phàm vui mừng cong môi định tặng một nụ hôn nóng bỏng làm phần thưởng.
“Không biết xấu hổ!” Vươn tay đẩy ra gương mặt tuấn tú, Đỗ Ánh Tinh đỏ mặt cười mắng. Cô vẫn chưa quen với cách thức biểu hiện tình yêu của người phương Tây, động một cái là ôm hôn ở trước mặt người khác.
“Nói cái nha! Tôi vẫn còn ở đây đó, xin đừng xem tôi là người tàng hình a!” Đỗ Ánh Nguyệt chế giễu kháng nghị.
“Muốn thân thiết thì mời về phòng, tôi cũng không muốn bị đau mắt đâu.”
Thật là! Muốn thể hiện tình yêu cũng không nên ở trước mặt một người cô đơn như cô chứ, sẽ khiến cho người ta đau lòng lắm đó!
“Chúng ta là vợ chồng, có gì phải ngại?” Y Phàm hợp tình hợp lý nói, vẫn còn mặt mũi chỉ trích người khác.
“Tiểu Nguyệt, em có thể tránh đi mà! Cản trở vợ chồng người ta ân ái là không có đạo đức.”
“Anh nói cái gì....Anh!” Đỗ Ánh Tinh trừng mắt cười mắng, khuôn mặt càng ngày càng đỏ.
“Được rồi! Tôi tránh đây!” Đỗ Ánh Nguyệt vẻ mặt oán thán.
“Lợi dụng xong liền đuổi người, thật không có đạo đức...” Nhỏ giọng lẩm bẩm, cô lắc đầu cảm thán, lấy tốc độ nhanh nhất chạy ra khỏi phòng khách, lưu lại không gian rộng lớn cho đôi vợ chồng kia tiếp tục ân ái.
Ai...Bóng đèn luôn làm người ta chán ghét nha!
Chương 3
Hôm sau, bên trong khu biệt thự cao cấp rộng lớn ở Beverly Hills, người đến là một vệ sĩ thân hình cao lớn, vẻ mặt nghiêm nghị khiến cho người ta cảm thấy kinh sợ.
“Mời ngài đợi một chút, tôi lập tức đi gọi ông chủ ra.”
Quản gia Maria một đầu tóc bạc dẫn người vào phòng khách, rót chén trà tiếp đãi rồi mời anh ngồi chờ. Sau đó thân hình mập mạp nhanh chóng đi vào bên trong, thoáng cái đã biến mất.
Nhìn bóng dáng của bà dần biến mất, Mặc Khuê liền đăm chiêu quan sát gian phòng được trang trí rất ưu nhã, lịch sự....Đây là tổ ấm của cô cùng đại ngôi sao nổi tiếng thế giới sao....
Khi nghĩ đến điều này, tim anh chợt nhói đau, đôi con ngươi trầm tĩnh lướt qua một tia buồn bã. Chết tiệt! Sao cô lại có thể kết hôn, có chồng được chứ? Sao có thể....
Không hiểu vì sao mình có loại tâm tư kỳ lạ đó, Mặc Khuê chỉ cảm thấy vô cùng tức giận.
Cảm giác nôn nóng khiến anh mất đi vẻ lạnh nhạt vốn có, giống như một con đại hắc hùng (con gấu đen lớn) dẫm phải gai xương rồng, liên tục đi tới đi lui trong phòng, gần như muốn đem sàn nhà mài thành một hố lớn.
“Sh*t!”
Nhận ra mình đang suy nghĩ lung tung, anh không nhịn được mắng một tiếng. Chết tiệt! Anh nhận làm vệ sĩ vì muốn tìm hiểu xem trong khoảng thời gian anh mất trí nhớ có quan hệ gì với cô hay không, chỉ vậy thôi, không cần suy nghĩ thêm nữa!
“Khụ...Khụ...”
Bất ngờ, một tiếng ho khan vang lên, Y Phàm đỡ Đỗ Ánh Tinh bước vào, nụ cười trên mặt có chút ngượng ngùng.
Gay go rồi! Có phải bọn họ đã để cho vị vệ sĩ này đợi quá lâu nên mới khó chịu mắng người hay không?
Mặc dù biết câu chửi của mình đã bị người khác nghe được nhưng Mặc Khuê vẫn bình tĩnh như cũ, âm thầm hít sâu một hơi, vẻ mặt trầm tư, chậm rãi xoay người....
Liếc thấy khuôn mặt đối phương đậm nét Á Đông, Y Phàm đầu tiên là sửng sốt ngay sau đó liền nảy sinh cảm giác thân thiết, nở nụ cười thân thiện, tiến lên một bư
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
759/2557