pacman, rainbows, and roller s
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Ông Chủ Là Cực Phẩm-full

Lượt xem :
cô hít một hơi thật sâu, sau đó tự tin nhìn thẳng vào Lăng Thái, ra hiệu anh cứ tự nhiên, không cần khách sáo.

Ngón tay thon dài của Lăng Thái khẽ lướt qua làn mi cô, lau đi giọt nước mắt còn đọng trên đó, sau đó chạm nhẹ lên môi cô, lưu luyến như không muốn rời xa, đáy mắt anh ánh lên sự thích thú. Nhưng tốc độ quá nhanh, khiến cô không biết mình có phải bị hoa mắt hay không.

Màn ép ăn sashimi cay chảy nước mắt cũng tới đây là kết thúc, anh đặt đũa xuống, nhìn cô ân cần nói, "Từ hôm nay, về nhà em nhé."

"Vâng."

"Sau này mỗi lần đánh nhau, phải chắc chắn mình không bị thiệt thòi thì mới được ra tay." Anh tiếp tục nói.

"Vâng." Cô có chút lo lắng.

"Sau này tới bể bơi cũng không được mặc bikini nữa."

"Vâng." Tại sao tới chuyện này mà anh cũng biết được nhỉ?

"Nếu em thật sự thích mặc, có thể đợi tới khi chúng ta ra hải đảo nghỉ mát, ở đó ít người, tùy em thích mặc gì thì mặc."

"Em biết rồi." Cô bất lực đồng ý, cứ nghĩ tới mục đích của cuộc chiến tranh lạnh lần này còn chưa đạt dược, đã bị anh yêu cầu này nọ là cô lại thấy trong người bức bối khó chịu.

Dường như anh đang đi guốc trong bụng cô, "Còn nữa, sau này em đừng hỏi lại chuyện đó, những gì có thể nói với em, thì anh tự nhiên sẽ nói với em, chúng ta đã kết hôn, anh cần sự tin tưởng của em, cũng giống như anh tin tưởng em vậy, được không?"

Sau đó là một nụ hôn thật ngọt ngào dỗ dành cô, cô còn có thể nói gì được nữa, đành gật đầu đồng ý. …

Đôi môi đẹp như cánh hoa của anh khẽ cong lên, sau đó lại một miếng sashimi nữa được đưa tới bên miệng cô.

"Lại nữa sao?" Từ tối tới giờ Nguy Đồng đã nhẫn nhịn cô gắng làm hòa như vậy rồi, tại sao còn trêu chọc cô?

"Yên tâm, miếng này có thể ăn được." Anh cười thật đẹp.

Nguy Đồng xua tay, ra hiệu mình có thể tự ăn được, nhưng dưới ánh mắt dịu dàng mà cương quyết của anh thì cô đành phải chịu thua, tiếp tục tận hưởng bữa tối "đáng sợ" nhất từ trước tới giờ.

***

Cũng trong buổi tối hôm đó, trong thư phòng Lăng gia, không khí thật nặng nề.

Quan Tuệ Tâm đứng dựa người bên cửa sổ, chiếc áo ngủ bằng lụa thượng hạng màu đen tuyền phủ dài qua gót chân, trùm xuống nền nhà. Dưới ánh sáng yếu ớt của chiếc đèn ngủ, chiếc áo đó dường như đã khiến cả không gian xung quanh nhuộm sẫm một màu đen u ám, tà áo mỏng khẽ đung đưa trong gió, như một loài vật nào đó bay trong đêm kiếm mồi, càng khiến cho người ta có cảm giác sợ hãi, ớn lạnh.

"Con nói cho mẹ nghe xem, chuyện này rốt cuộc là thé nào?" Bà nhìn thẳng về phía cậu con trai có gương mặt thanh tú giống mình như tạc, chậm rãi nói tiếp, "Rõ ràng mẹ đã nói với con, trước mắt chuyện ở châu Úc là quan trọng nhất, trong thời gian này đừng có động tới hắn, con thì hay rồi, kéo nhau tới tận đồn công an làm loạn."

Lăng Lạc An đứng dựa người trong bóng tối, cách Quan Tuệ Tâm không xa, cúi đầu nghịch chiếc bật lửa trên tay, đợi cho Quan Tuệ Tâm nói hết mới ngẩng đầu cười nhạt, "Mẹ, mọi chuyện đâu có nghiêm trọng như mẹ nói, đây rõ ràng là hai chuyện hoàn toàn khác nhau."

"Có nghiêm trọng hay không, không phải do con nói là được." Quan Tuệ Tâm day day hai thái dương, "Không phải con không biết năng lực của người đó, để tránh được tai mắt của hắn, mẹ đã phải tốn biết bao công sức? Con thì giỏi rồi, còn có thời gian rảnh rỗi đi trêu chọc người phụ nữ của hắn nữa."

Có lẽ câu "người phụ nữ của hắn" đã khiến Lăng Lạc An khó chịu, nụ cười trên khuôn mặt anh tắt lịm, "Con chỉ tình cờ gặp cô ta thôi, mẹ làm như con cố tình không bằng."

Quan Tuệ Tâm nhìn Lăng Lạc An giây lát, rồi lảng sang chuyện khác.

Có một số chuyện, nếu anh không muốn thừa nhận, thì bà cũng không muốn vạch trần. Chỉ nhắc đi nhắc lại, dặn dò anh phải chú ý hành vi, đừng làm hỏng việc lớn.

Lăng Lạc An vẫn cúi đầu nghịch chiếc bật lửa trên tay, đáy mắt anh phảng phất những áng mây âm u, nụ cười ngạo nghễ, gật đầu đồng ý tất cả những căn dặn của Quan Tuệ Tâm.

"Được rồi, hôm nay cũng muộn rồi, con về nghỉ đi, lúc ra ngoài nhớ giúp mẹ đóng cửa lại."

Đợi tới khi bước chân của cậu con trai biến mất hoàn toàn phía cuối hành lang, Quan Tuệ Tâm từ từ bước tới ngồi xuống bên bàn đọc sách, bấm một số điện thoại dài thật dài.

"Những chuyện lần trước tôi nói với cậu đều đã làm gần xong rồi, tài liệu vài ngày nữa tôi sẽ chuyển qua cho cậu, cậu hãy chuẩn bị đi." Quan Tuệ Tâm thoải mái ngả người ra sau ghế, giọng nói nho nhã, nhẹ nhàng.

Sau khi cúp điện thoại, Quan Tuệ Tâm ngồi lặng lẽ trong bóng tối, tận hưởng khoảnh khắc yên tĩnh khi chỉ có một mình.

Tất cả mọi chuyện đều đang diễn biến theo đúng kế hoạch của bà, nghĩ lại, bao nhiêu năm nay, bà cũng học được ít nhiều từ người được gọi là chồng kia. Những thứ đó, còn có ích hơn rất nhiều cái được gọi là hôn nhân giữa hai người.

***

Con gái chuyển về nhà chồng ở, ông Nguy bề ngoài thì không nói gì, nhưng trong lòng thì thật là không nỡ. Đám cưới của hai người đã được quyết định sẽ tổ chức vào tháng chín, chủ yếu vì Nguy Đồng sợ nóng, mà Lăng Thái thì muốn đám cưới được tổ chức tại giáo đường vào ban ngày, nên đã chọn thời gian đầu thu, khi tiết trời dịu mát.

Từ sau khi ngày cưới được định, mười một sư huynh đệ Nguy gia lại bắt đầu lo lắng, cả ngày tụ tập lại với nhau để bàn xem rốt cuộc có nên nói chuyện này cho đại sư huynh biết hay không. Đối với Nguy Đồng mà nói, đương nhiên là cô hi vọng Nhược Thần có thể trở về kịp để tham dự hôn lễ của cô, dù thế nào thì anh cũng là một người thân quan trọng của cô. Nhưng một là vé máy bay quá đắt, hai là nghe nhị sư huynh nói, gần đây anh đang chuẩn bị tham gia một cuộc thi nhiếp ảnh, vô cùng bận rộn.

Suy đi nghĩ lại cô đành gác chuyện này sang một bên, giao cho các sư huynh đệ xử lí.

Chuyện này thật sự đã làm khó cho các sư huynh đệ Nguy gia, tình hình bây giờ còn gay go hơn cả lúc trước ông Nguy đồng ý cho Nguy Đồng yêu công tử nhà họ Lăng. Hai người đã kết hôn, gạo đã nấu thành cơm, ván đã đóng thuyền, những chuyện nên làm hay không nên làm cũng đều làm hết cả rồi, có nói với Nhược Thần hay không thì cũng như nhau thôi, không thể chỉ vì một câu nói phản đối của đại sư huynh mà hai người ly hôn được.

Nhưng đám cưới của Nguy Đồng dù gì cũng vẫn là một chuyện lớn, nếu sau khi Nhược Thần về nước, biết được mình đã bỏ lỡ mất đám cưới của Nguy Đồng, không biết chừng lại càng tức giận hơn.

Vấn đề bây giờ là, chuyện này quá đột ngột, đại sư huynh lại quá dũng mãnh, quá giỏi võ, bọn họ đều rất yêu quý tính mạng của mình, không ai dám gọi cuộc điện thoại nguy hiểm đó.

Cuộc thảo luận không có hồi kết, cuối cùng nhị sư huynh đã quyết định rút thăm, tiểu sư đệ không may rút trúng. Tối hôm đó, các sư huynh đệ lo lắng ngồi chờ kết quả, một tiếng đồng hồ sau, vị tiểu sư đệ đáng thương xuất hiện với bộ mặt thiểu não, cậu không liên lạc được với đại sư huynh.

Tất cả mọi người lập tức thở phào nhẹ nhõm, không phải họ không nói, mà là tại đại sư huynh không nghe máy, chuyện này kết thúc tại đây, không ai nhắc lại nữa.

***

Thời gian này đúng là Nguy Đồng buồn chán tới phát điên, vì chưa quay lại công ty làm việc được bao lâu, chú tổ trưởng tổ bảo vệ đã chủ động cho cô nghỉ cưới, thời hạn là ba tháng.

Nghĩ đi nghĩ lại, đây có lẽ là di chứng của sự cố lần trước tại câu lạc bộ Hoàng Mã.

Chuyện này phải bắt đầu nói từ khi cô chuyển về Thanh Phong Vọng Sơn. Từ khi trở về, ngày nào Nguy Đồng cũng được nhìn thấy khuôn mặt thanh tú của Lăng Thái, nên tâm trạng rất tốt.

Đối với cô mà nói, bây giờ chuyện cần làm duy nhất, đó là làm sao để người chồng kiêm ông chủ này yêu cô, si mê cô, say đắm cô... Vì vậy, cô đã phải tiêu tốn tận ba bữa ăn, hai buổi đi xem phim, bốn lần uống trà, mới thuyết phục được hai cô bạn thân, khiến họ thay đổi nguyên tắc bất di bất dịch: "Sếp Lăng không giải thích được tại sao khi xưa không từ mà biệt, là điều không thể chấp nhận được."

Thật ra thì, cũng không phải cô không để bụng, chỉ là tấm lòng cô cao thượng, không thích thù dai, cũng không thích so đo với người khác. Nếu đã làm lành rồi, thì cũng không cần thiết phải lật lại chuyện cũ, cố gắng xây đắp hiện tại, hướng tới tương lai mới là điều quan trọng phải làm. …

"Đối với đàn ông, thứ khó nhất là làm cho những thứ không hợp pháp trở thành hợp pháp, hai người đã đăng ký kết hôn, phần khó nhất cũng đã giải quyết được rồi, những thứ còn lại là chuyện dễ như trở bàn tay thôi! Buổi tối cố gắng một chút là được rồi!" Hình Phong Phong cười nói liên hồi, "Có cần mình cho cậu mượn vài cuốn phim phành động nóng bỏng không, có phim Hàn, phim Nhật, phim tình cảm các loại, nữ diễn viên chính vô cùng gợi cảm!"

"Đừng nghe cậu ấy. Làm vậy chỉ khiến cho sếp Lăng kia cảm thấy cậu chỉ say mê cơ thể của anh ta, lâu dần giữa hai người chỉ có tình dục, mà mất đi phần tình cảm ấm áp. Tình yêu là sự giao thoa giữa hai tâm hồn, cậu phải tìm cách có được trái tim anh ấy." Tô Sung hùng hồn nói.

"Mình phải có được cả thể xác lẫn tâm hồn anh ấy..." Đại tiểu thư thiếu kinh nghiệm tình trường Nguy gia tóm gọn lại một câu.

"Hãy quên đi sự thật là hai người đã kết hôn, hãy cố gắng tạo ra những hoạt động lãng mạn, dành cho anh ấy những niềm vui bất ngờ. Ví dụ như khi tắm quên không mang quần áo, chuẩn bị cho anh ấy những bữa cơm ngon, đương nhiên thứ quan trọng nhất không phải là ăn, mà là cậu phải ăn mặc cho thật gợi cảm."

"Nói tới nói lui cũng là tình dục!" Tô Sung đập bàn phản đối, "Phải là những bữa ăn dưới ánh nến, những buổi hẹn hò cùng đi xem phim, cùng nhau ngắm sao trời, cùng đi dạo trên bãi biển. Còn nữa, tới ngày sinh nhật anh ấy, cậu hãy chuẩn bị cho anh ấy một món quà bất ngờ."

"Quà thì dễ thôi mà, cậu không mặc quần áo, tự thắt nơ đỏ lên người rồi nằm lên giường. Đương nhiên, cậu cũng có thể chuẩn bị thêm những công cụ hỗ trợ khác."

"Hình Phong Phong! Cậu đừng hại chết Đồng Đồng."

"Xì, bạn nhỏ trường mầm non không được quyền lên tiếng!"

...

Lời khuyên của hai cô bạn thân tuy không đáng tin cậy cho lắm, nhưng Nguy Đồng vốn học một hiểu mười, cô đã tự mình đúc kết ra được bí kíp chinh phục chồng.

Tóm lại cũng không tránh khỏi ba nơi, phòng khách, nhà bếp và phòng ngủ... Phần nhà bếp thì cô biết cả đời này cô cũng không mấy khả quan, nên đương nhiên trọng điểm sẽ ở phòng khách và phòng ngủ.

Chương 38: VỆ SĨ LÀ VỢ
Cuối cùng Hình Phong Phong nói cho Nguy Đồng biết, phụ nữ trang điểm vì người mình yêu là đạo lý từ thiên cổ không thay đổi. Ngày thường cô làm vệ sĩ chỉ mặc áo phông quần đùi, cho dù tình cảm tốt đến mấy, đàn ông nhìn nhiều sẽ chán, phải chú ý trang điểm.

Nguy Đồng nghe tai trái ra tai phải. Chuyện trang điểm, một là cô không biết, hai là quá rắc rối, hơn nữa cô cũng không cảm thấy Lăng Thái sẽ chú ý những chuyện đó, cho đến bữa tối hôm nay, trong số nhân viên của đối phương có một mỹ nữ tuyệt sắc.

Đừng nói là đàn ông, đến Nguy Đồng cũng phải mở to mắt nhìn. Lúc đối phương cúi người rót rượu cho mọi người, thức ăn cô gắp trên đũa rơi mất hai lần, suýt nữa phun máu mũi. Thì ra đây là cỡ ngực F trong truyền thuyết.

Cuối cùng Lăng Thái phải gắp thức ăn vào bát cho cô, thuận tay vuốt tóc bên má cô, "Muốn ăn gì anh gắp cho em." …

Nguy Đồng còn chưa nói gì, cô gái ngực cỡ F kia đã cười. Cô thuộc tuýp phụ nữ rất biết cười, mức độ mở của miệng rất vừa phải, "Lăng tổng thật tốt với nhân viên, những người xung quanh như tôi thật ngưỡng mộ."

Phía đối phương lập tức có người cười phụ họa và nói Lăng Thái thật có thể diện lớn, đến trợ lý giỏi nhất của công ty chúng tôi cũng động lòng.

Nguy Đồng cho rằng Lăng Thái sẽ nói rõ cô là vợ anh, kết quả anh chỉ cười nhẹ, không nói gì (thực ra là anh lười giải thích).

Việc đó khiến Nguy Đồng bực tức, sau đó nghe đối phương tiếp tục mời sau bữa tối đến câu lạc bộ nói chuyện, cô nhìn bộ quần áo bình thường của mình, trong lòng bắt đầu thấp thỏm.

***

Sau khi mọi người vào phòng mới phát hiện không thấy Nguy Đồng, lúc đó Lục Lộ vừa kết thúc tăng ca, từ công ty lập tức đến tham gia.

Cô trợ lý ngực cỡ F lả lướt đưa rượu vang cho Lăng Thái, thấy đối phương nhận lấy thuận thế nói vài câu ca ngợi, chỉ đáng tiếc đối phương không để tâm.

Lăng Thái quay đầu, thấp giọng hỏi Lục Lộ Nguy Đồng đang ở đâu? Lục Lộ trả lời: nhà vệ sinh. Lục Lộ lúc trả lời không nhịn được ngầm cảm thán tinh thần thép của sếp, cỡ F ơi là cỡ F, nếu đổi lại là anh, thế nào cũng phải ngây ra mấy giây, kết quả trong mắt sếp, một bô
<<1 ... 3435363738 ... 43>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
943/4524