Old school Easter eggs.
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Ông Chủ Là Cực Phẩm-full

Lượt xem :
này thật đáng sợ!

Cô gái đáng sợ kia thị uy xong, lại ôm chiếc điện thoại ngã xuống sô-pha.

Từ sáng đến giờ, cô chỉ suy nghĩ một vấn đề: rốt cuộc có gọi cho Lăng Lạc An không?

Chuyện này tới quá đột ngột, tuy rằng cô muốn nó vĩnh viễn qua đi, hoàn toàn quên lãng. Nhưng cô là người không giỏi che dấu, trong lòng có chuyện, nhất định sẽ bị Lăng Lạc An nhìn ra. Đến lúc đó anh hỏi, cô làm sao có thể giả vờ như không có chuyện gì tiếp tục ăn cơm hẹn hò với anh?

Nguy Đồng từng nghĩ sẽ chủ động nói rõ chuyện này cho anh, nhưng vừa nghĩ đến thân phận của nam chính, cách nghĩ ấy liền tự động tan biến.

Cô sao có thể mở miệng được đây?

Người đó là chú của anh!

Nghĩ đến đây, cô gái co ro trên sô-pha không nhịn được rên lên khe khẽ. Cô vứt điện thoại, che mắt, vùi cả người vào trong sô-pha.

Trên đời này sao lại có chuyện trùng hợp như thế? Xấu hổ quá, bực tức quá, thật muốn tìm một người đánh một trận cho hả giận.

Trợ lý Lục Lộ đứng trong phòng, đột nhiên không khỏi rùng mình một cái...

***

Nguy Đồng ảm đạm như vậy đến hết giờ làm, cô theo Lăng Thái vào thang máy, thang máy dừng ở tầng hai tám, Lăng Lạc An bước vào.

"Hi!" Hôm nay anh mặc một chiếc măng tô ngắn màu xám ôm sát, ống quần thẳng, càng làm tôn lên dáng của anh, chân dài, eo gầy, đẹp trai vô cùng.

Anh bước vào, một mùi nước hoa hấp dẫn quý phái lan tỏa khắp thang máy chật hẹp. Anh chào hỏi Lăng Thái, cặp mắt đào hoa mang đầy tình ý dừng trên người Nguy Đồng, "Nguy Nguy, anh đợi điện thoại của em cả ngày nay, em xem đi, hôm qua về đến nhà cũng không biết gọi điện cho anh."

"A..." Nguy Đồng phát ra một đơn âm vẻ vô tội.

Lăng Lạc An cúi đầu cười, vừa nói vừa bá vai Nguy Đồng, đặt tay lên mái tóc dài xinh đẹp, nghịch mái tóc cô, "Tĩnh Ưu nói muốn mời em ăn cơm, có nhận lời không?"

"Tĩnh Ưu? Không phải chứ..." Suy nghĩ bất an tạm thời bị cát tên này cắt đứt. Nếu cô nhớ không lầm,..quý.. cô em gái gặp đêm đính hôn của Lăng Lạc An có vẻ không thích cô. Bây giờ lại chủ động mời cô ăn cơm, chẳng lẽ là Hồng Môn Yến?

Một luồng khí nóng đặt lên trán Nguy Đồng, tiếng hôn nhỏ nhưng nghe rất rõ trong thang máy. Cô che trán trừng mắt nhìn anh, thật sự là ngày càng quá đáng, có người ở đây còn dám tự tiện như vậy.

Nguy Đồng định lùi lại, nhưng cánh tay trên vai lập tức giữ chặt hơn, độ mạnh của lực kéo vượt quá dự liệu của cô.

"Lăng tổng, chú cũng nghe rồi đấy, đêm nay hiếm có dịp em gái tôi mở lời, không biết chú có nể mặt cho bạn gái tôi về sớm hơn một chút không?" Ánh mắt Lăng Lạc An dời về phía người còn lại trong thang máy, người đang quay lưng với hai người họ xoay đầu lại, anh còn cao hơn Lăng Lạc An một chút, đứng ở đó như vậy khiến người ta cảm thấy một áp lực vô hình. Tầm mắt của anh hướng từ bàn tay trên vai quét lên mặt Nguy Đồng.…

Một cái nhìn đơn giản nhưng lại khiến Nguy Đồng có chút hoảng hốt vô cớ. Quả nhiên Lăng Thái nói không sai, chuyện này nói ra không hề tốt, loại xấu hổ này không phải ai cũng có thể chấp nhận được. Cô không thể coi như chuyện này chưa từng xảy ra. Có trời chứng giám, mỗi lần anh nhìn cô như vậy, trong đầu cô lại tự động hiện ra hình ảnh bọn họ lăn lộn trên giường, óc tưởng tượng phong phú thật không phải chuyện tốt.

Cô muốn chết...

"Đây không phải lần đầu tiên cháu làm ảnh hưởng đến công việc của vệ sĩ." Lăng Thái lạnh nhạt, "Cháu cũng biết trước giờ ta không thích không phân biệt được công tư."

"Hết giờ làm rồi còn nghiêm chỉnh như vậy. Chú cũng có thể cùng đi, dù sao Tĩnh Ưu cũng đã lâu không gặp người chú này."

"Tĩnh Ưu?" Lăng Thái nheo mắt như cười nhưng không phải cười, "Số lần ta gặp nó hình như không nhiều lắm."

"Đừng phiền phức nữa, vết thương của Lăng tổng còn chưa khỏi. Như vậy đi, em đưa Lăng tổng về trước sau đó quay lại, dù sao đi về một chuyến thôi, sẽ không chậm trễ nhiều thời gian." Nếu thật sự phải ở cùng hai người đàn ông này cả tối, cô sẽ càng mệt...

Nói xong, Nguy Đồng chỉ cảm thấy bàn tay trên vai nắm chặt hơn, dường như muốn bóp chặt cô. Gương mặt tuấn tú nở nụ cười mê hoặc, không biết tại sao cô có cảm giác nụ cười ấy không thật.

Lát sau, tay anh mới nới lỏng ra. Màu mắt nhìn cô dường như có chút lạnh, "Nguy Nguy, em thật là một nhân viên tốt."

***

Hai tiếng sau Nguy Đồng mới đến được câu lạc bộ mà Lăng Lạc An nói, đúng giờ tan tầm, đường tắc hơn nhiều so với cô tưởng tượng.

Lái chiếc Bentley của Lăng Thái, cô không dám chạy nhanh, chỉ có thể bò như rùa trên đường, Lăng Lạc An cũng không gọi điện giục cô.

Trong phòng ở câu lạc bộ, bữa tối chưa bắt đầu. Trên sô-pha, một cô gái tóc đen, mắt đen ngoan ngoãn tựa vào Lăng Lạc An, như một chú cún cưng rất vâng lời. Nghe Lăng Lạc An nói chuyện, thỉnh thoảng cô cười vài cái, hoặc là hờn dỗi đánh anh.

Nghe thấy tiếng Nguy Đồng bước vào, đôi mắt đen của Lăng Tĩnh Ưu hướng ra, nhìn chăm chú vài giây, sau đó cười dịu dàng. Khi đó Nguy Đồng đang cởi chiếc áo lông dày, bên trong chỉ mặc một chiếc hoodie mỏng, cô luyện võ đã lâu, tố chất sức khỏe rất tốt, mùa đông chỉ mặc một cái trong một cái ngoài.

Chiếc áo hoodie mỏng khiến khuôn ngực tròn và vòng eo nhỏ nhắn lộ rõ, hết sức động lòng người, cô vuốt lại tóc, mái tóc xoăn màu nâu mềm mại buông xuống.

Vừa đi về phía sô-pha, Nguy Đồng vừa cười nói "Thật xin lỗi", ánh đèn thủy tinh chiếu lên gương mặt cô, ánh mắt Lăng Lạc An lập tức bị thu hút, giống như bị một thứ gì đó dính chặt vào, không rời ra được.

Nguy Đồng không phải là loại phụ nữ mới nhìn đã khiến người khác cảm thấy vô cùng kiều diễm, mới đầu sẽ cảm thấy rất hung dữ,..d0n.. hoàn toàn không giống phụ nữ. Sau khi tìm hiểu sẽ phát hiện cô rất đáng yêu, đơn giản, hoàn toàn không giống những cô gái tâm tư cẩn trọng nghiêm túc bên cạnh anh.

Còn nụ cười của cô, cổ nhân từng nói "nụ cười nhẹ, tan sương khói", anh cảm thấy chính là cảm giác đó. Cô không cần mở miệng, chỉ cần lẳng lặng nhìn ai đó cười, chỉ e trên đời này không có mấy người đàn ông bình thường có thể cự tuyệt.

Tình một đêm... Trong đầu anh lại hiện lên mấy chữ này, ngực bỗng trào lên sự không vui vượt qua sức anh tưởng tượng.

Thân thể, đôi môi của cô gái này từng bị người đó vuốt ve, hôn lên; ngay cả anh cũng chưa được đụng vào, bị một bộ phận của người đó xuyên qua. Lúc đó, cô ở dưới người đó rên rỉ thế nào, biểu cảm vui mừng hay là đau khổ?

Nhớ lại cảnh tượng hai người đứng chung trong thang máy, sự tức giận lại quay cuồng trong anh, có lẽ anh không nên tiếp tục với cô trong tình cục này.

Cô, còn cả người đó, hai người làm gì anh sẽ không để ý nữa, có lẽ như vậy mới đúng.

Nụ cười của Lăng Tĩnh Ưu sau khi phát hiện biểu cảm của Lăng Lạc An tắt dần, cô đẩy nhẹ anh, một tiếng "anh" còn chưa ra khỏi miệng, anh đã đứng lên.

Nguy Đồng nhìn người đang bước tới trước mặt mình, bước chân dừng lại, mới tránh được va vào nhau.

Nhưng ngay sau đó, cả người cô bị anh ôm vào lòng. Cánh tay ôm rất chặt, cái ôm lại đường đột, cả mặt cô vùi vào vai anh, thiếu chút nữa bị ngạt thở chết.

Chương 17: Em gái
"Lăng Lạc An..." Nguy Đồng hét lên trong sự vùng vẫy. Đối phương đột nhiên buông cô ra, sau đó lập tức dùng hai tay giữ chặt khuôn mặt cô, trao cho cô nụ hôn mãnh liệt. Chiếc lưỡi còn vương mùi khói thuốc xâm nhập vào trong miệng cô, nụ hôn khiến cô như ngạt thở, sau cùng thậm chí còn cắn vào môi cô một cái.

Nguy Đồng vùng vẫy một hồi mới đẩy được anh ra, tên chết tiệt này bỗng khỏe như vậy từ khi nào không biết?…

"Lăng Lạc An! Bệnh cầm thú của anh lại phát tác rồi phải không? Tại sao lúc nào cũng như vậy, em gái anh còn đang nhìn kia kìa..."

Cô còn chưa nói hết câu, thì hàm dưới đã bị anh giữ chặt, đôi mắt đào hoa đầy mê hoặc thường ngày đột nhiên tỏa ra cái nhìn thật lạnh lùng, nghiêm nghị, "Hãy nhớ, em là của anh! Là người phụ nữ của Lăng Lạc An này!"

Sau đó Nguy Đồng đã nghĩ ra, vào những đêm trăng tròn, là lúc người sói biến hình, chuyện tương tự như vậy cô phải làm quen dần thì hơn...

Bữa cơm này thật sự không ra làm sao.

Trước bữa cơm Nguy Đồng bị quấy rối, bên cạnh còn có một người ngồi xem kịch hay. Sau đó đang ăn dở đứng lên vào nhà vệ sinh, cô lại gặp phải kẻ "sờ ngực" mình trong đó!

Nguy Đồng giật mình nhìn vào tấm gương trước mặt, ở đó hiện lên gương mặt không chút biểu cảm của cô gái đang sờ ngực cô từ phía sau.

Nguy Đồng sững người...

Cô ta đang làm gì vậy?

Lăng Tĩnh Ưu lạnh nhạt rút tay lại, lên tiếng nói với cô, "Cảm giác cũng không tệ."

"..." Cô phải nói cám ơn cô ta sao? Đúng là anh nào em nấy!

Sau đó đối phương nhoẻn miệng cười dịu dàng, nhưng giọng đầy châm chọc, "Chị Nguy, chị làm ở đâu vậy?"

"..." Nguy Đồng nhìn vào khuôn mặt dễ thương với nụ cười trong veo như nước mùa thu, nhưng theo trực giác của phụ nữ, cô nhận ra nụ cười đó không hề thánh thiện như vẻ bề ngoài. Cô nhìn đối phương mỉm cười, rút một tờ giấy vừa lau tay vừa trả lời, "Cám ơn, cha mẹ tôi làm đó."

"Thì ra cha mẹ chị mở thẩm mỹ viện à, vậy hôm nào tôi nhất định phải tới đó hỏi thăm mới được. Nhưng chị Nguy à, cho dù là nhà chị có làm tốt đến đâu, chị cũng phải thật cẩn thận. Tay anh tôi khỏe lắm đó, hàng giả thì vẫn là hàng giả thôi. Đừng để nhất thời sơ xuất, lại vỡ cái "bùm"..."

Cô phẩy phẩy tay, quẳng tờ giấy vào thùng rác, cười nhạt nhẽo, "Cô muốn gây sự phải không?"

"Chị à, con gái tức giận là nhanh già lắm đó!" Đôi mắt ngây thơ vô tội, chớp chớp trêu ngươi cô, giọng nói trong veo.

"Già sao?" Nguy Đồng nhìn vào gương, vuốt nhẹ gương mặt mịn màng không tì vết của mình, nhìn về phía Lăng Tĩnh Ưu, đá lông nheo, "Chị đây không gọi là già,..l3.. mà là trưởng thành. Ít nhất, những chỗ nên phát triển thì đều phát triển đầy đủ cả rồi!" Nói xong, cô nửa như vô tình phần như cố ý thoáng nhìn xuống ngực của Lăng Tĩnh Ưu. Đúng vậy, Lăng tiểu thư tuy kiêu sa kiều diễm, có khuôn mặt thiên thần vạn người mê, đôi mắt đen láy, trong veo như đầm nước mùa thu. Nhưng chỉ đáng tiếc, vòng một của cô lại không hoàn hảo cho lắm.

"Em Lăng à, nếu em thật sự có nhu cầu về chuyện này, thì chị khuyên em nên bay sang Hàn Quốc, phẫu thuật ngực ở đó tốt hơn trong nước nhiều. Còn về chị đây, là hàng thật 100%! Nếu em thích, chị không ngại để em sờ thêm một lát nữa, nhưng em nên hiểu rằng, cho dù em có sờ bao lâu thì của em cũng không thể lớn như của chị được đâu. Con người mà, đâu có phải là Harry Potter, đúng không?

Nhìn đôi môi Lăng Tĩnh Ưu đang từ từ mím chặt lại, Nguy Đồng thở hắt ra rồi quay người bỏ đi. Chỉ động khẩu không động thủ, hôm nay Lăng tiểu thư đúng là đã quá may mắn. Sớm đã nghe Hình Phong Phong nói nhà giàu lắm kẻ biến thái, vốn tưởng rằng chỉ một Lăng Lạc An, cộng thêm một Lăng Thái nữa là đủ đau đầu lắm rồi, không ngờ cả nhà toàn một lũ biến thái!

Nếu không phải vì nể mặt Lăng Lạc An... cô đã dùng đến nắm đấm rồi! Mấy cái chuyện tình cảm này thật là phiền phức, tên Lăng Lạc An đáng ghét!

***

Sau đó, từ nhà vệ sinh đi ra, Lăng tiểu thư vẫn nở trên môi nụ cười ngây thơ trong sáng, vẫn khuôn mặt đẹp như búp bê, nũng nịu nói gì đó với Lăng Lạc An, đồng thời không quên cười thân thiện với Nguy Đồng, diễn xuất đó thật xứng đáng đoạt giải Oscar.

Bữa cơm này diễn ra thật dài, Lăng Lạc An vốn định tiếp tục nói chuyện, nhưng Lăng Tĩnh Ưu nhỏ bé nói cô đột nhiên bị đau bụng, muốn về nhà.

"Không sao, anh đưa em ấy về đi, em đi xe đến đây."

"Xe của Lăng Thái sao?" Lăng Lạc An cố tỏ ra không bận tâm. Thấy cô gật đầu, đâu đó nơi đáy mắt anh lại phảng phất sự suy tư.

Nguy Đồng vốn không hề biết, chiếc xe Bentley GT Speed đó, trước giờ đều chỉ có một mình Lăng Thái lái, đừng nói là lái xe ở công ty, mà ngay cả trợ lí rất mực trung thành với anh là Lục Lộ, cũng chưa từng được lái.

Lăng Tĩnh Ưu thắt xong dây an toàn, phát hiện ra người ngồi sau tay lái - anh trai cô đang nhìn vào kính chiếu hậu không chớp mắt, không biết nhìn gì, ánh mắt như phảng phất một làn sương mỏng.

"Anh!" Cô gọi anh thật nhẹ. Ngữ điệu quá đỗi ngoan ngoãn lễ phép, khiến bất kỳ ai nghe cũng cảm thấy đáng yêu.

"Ừ, đi thôi." Anh khởi động xe, từ từ lái xe ra khỏi bãi.

Trên đường đi, Lăng Tĩnh Ưu nũng nịu với anh, "Anh, về nhà anh cùng em xem phim được không?"

"Bụng em không đau nữa sao?"

"Người ta không phải bị đau bụng đâu..." Lăng Tĩnh Ưu ngượng ngùng nói, "Thật ra là người ta tới tháng, nhưng vừa rồi có chị Nguy Đồng ở đó nên ngại không dám nói ra." Cô nhìn vào khuôn mặt đẹp đang hướng tầm nh
<<1 ... 1314151617 ... 43>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
920/5999