Tiểu thuyết Nụ Hôn Cuồng Nhiệt-full
Lượt xem : |
nổi lên xuân triều. [thủy triều mùa xuân">
Dương Thanh Thanh cảm thấy không khoẻ vặn vẹo thân mình.
“Ưm… Đừng...”
Lâm Ngạn Lương vừa nghe thấy, nghĩ rằng cô sắp tỉnh dậy, nhưng thấy cô còn nhắm chặt mắt, thế mới biết cô nghĩ rằng mình đang nằm mơ!
Được, vậy để cho cô rơi vào mộng xuân tựa như ảo mộng đi!
Lại thân nhập một đầu ngón tay, Lâm Ngạn Lương quyết định tạo ra nhung lụa ấm áp tại huyệt khẩu nhỏ hẹp này đi, tiện cho anh xâm nhập.
Dương Thanh Thanh như là nhớ lại kịch liệt tối hôm qua, bắt đầu kêu rên: “Em từ bỏ... Từ bỏ…”
Cô vặn vẹo giãy dụa dưới thân anh.
Cô ngay cả ở trong mộng cũng quên không được sự dũng mãnh của anh! Lâm Ngạn Lương tự hào cười trộm.
Cúi đầu, anh tựa vào vùng đất tam giác của cô, liếm lên da thịt non mềm.
Môi lưỡi nóng bỏng, bắt đầu tiến chiếm cứ đóa hoa xinh đẹp.
Dương Thanh Thanh vặn vẹo lợi hại, nhưng vẫn không có mở đôi mắt xinh đẹp.
Lâm Ngạn Lương không thể kiềm được , tách đầu gối cô, để dục vọng của mình xông vào cửa huyêth ướt át không có người phòng thủ của cô.
Mãi cho đến khi thấy một một vật cứng xông vào thân thể của chính mình, Dương Thanh Thanh mới giật mình tỉnh lại -- mộng xuân này không khỏi cũng quá quá chân thật đi!
Không nghĩ tới cô mới mở mắt ra, liền thấy đôi mắt Lâm Ngạn Lương bị dục vọng đốt cháy nhiệt tình nhìn cô, luật động dưới thân là chân thật khiêu khích cảm quan của cô.
“Anh... Làm sao có thể như vậy?”
Dương Thanh Thanh không thể tin được mình sáng sớm tỉnh lại liền lại bị anh đặt ở dưới thân xâm nhập. Nhưng từng đợt khoái cảm này đang từ từ rơi vào ý thức cô, hòa cùng với cảnh trong mơ.
“Ưm! Trời ơi...” Dương Thanh Thanh bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn. “Quỷ đáng ghét… Anh sao có thể thừa dịp em còn đang ngủ đối xử như vậy với em…”
Cô thật vất vả nói ra một câu đầy đủ.
Đợi Lâm Ngạn Lương lật người cô lại, lại lần nữa sáp nhập từ phía sau cô, cô lại chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.
“Ư a... Ngạn Lương...”
Úi! Anh làm sao có thể như vậy!?
Lâm Ngạn Lương cuồng dã ra vào từ phía sau cô, hai tay vòng tới trước ngực cô, xoa nắn nhũ hoa cô, miệng khẽ nói bên tai cô..
“Thanh Thanh... Thanh thanh...”
Anh hổn hển, rên rỉ thở dốc, làm cho cô cảm thấy rất sắc tình!
Dương Thanh Thanh không tự giác kịch liệt co rút lại kẹp chặt u động lại, áp bách Lâm Ngạn Lương gắng gượng càng động càng mau.
Anh không ngừng gọi tên cô, sau đó để cho mình giải phóng.
Dương Thanh Thanh ở dưới sự thao túng của anh, chỉ có thể thừa nhận anh gây cho mình từng đợt cao trào...
Lâm Ngạn Lương ghé vào trên người Dương Thanh Thanh, thỏa mãn thở ra một hơi. Tuy rằng sáng sớm liền vận động kịch liệt như vậy là mệt chết người, nhưng anh đã quyết định hôm nay cho mình một ngày nghỉ.
Dương Thanh Thanh bị anh đặt ở dưới thân, cảm giác anh rất nặng, lại không khí lực chống cự, càng đừng nói là đẩy anh ra, đành phải khó khăn kêu ở dưới thân anh, “Anh thật nặng! Mau đứng lên đi!”
Lâm Ngạn Lương nghe được cô nói, mới không cam lòng xoay người quay về phía cô, chính mình nằm bên sườn cô, nhìn ngắm thân hình mềm mại làm anh yêu thích không buông tay.
Trên thân thể tuyết trắng, khắp nơi là dấu hôn anh lưu lại, làm cho Lâm Ngạn Lương tức giận mình quá thô lỗ.
“Có đau không?” Anh khẽ vuốt dấu vết này.
Dương Thanh Thanh lắc đầu, sợ một động tác không cẩn thận của mình lại dẫn phát tiến công của anh.
Bị anh kịch liệt yêu hai lần như vậy, Dương Thanh Thanh lại bắt đầu buồn ngủ, toàn thân vô lực chỉ có thể mềm xuống, giống dùng hết khí lực.
Bỗng nhiên, cô nhớ tới mình còn phải đi làm. Cô lập tức ngồi dậy.
“Mấy giờ rồi?”
Lâm Ngạn Lương nhìn nhìn đồng hồ báo thức trong phòng ngủ, đã mười giờ mười lăm phút.
“Mười giờ hơn”
“Cái gì!?” Dương Thanh Thanh khóc thét. “Em đến muộn! Em tám giờ phải đi làm!”
Đẩy tay Lâm Ngạn Lương ra, cô tự tìm quần áo của mình.
“Đều tại anh! Vì sao không gọi em dậy?”
Không có xin phép tự tiện nghỉ, nhất định sẽ bị trừ tiền lương !
Thân thể cô còn chưa rời giường, đã bị Lâm Ngạn Lương kéo trở về.
“Anh kéo em làm cái gì? Em đã muộn hơn hai tiếng!” Cô muốn đẩy bàn tay dây dưa của anh ra.
Đều tại anh! Cái gì mà cam đoan không làm chuyện xấu, ngay sau đó đã bị anh ăn sạch sẽ!
Lâm Ngạn Lương không như vậy dễ dàng để cô trốn như vậy. Lần này anh dùng lực đạo toàn thân, lại đặt cô dưới thân một lần nữa.
“Loại công việc này không cần đi cũng thế” Anh cố tình hung ác nhìn cô. Người phụ nữ này làm sao có thể lập tức nói muốn rời khỏi giường của anh như vậy?
Nếu cô hiện giờ đã là người của anh, căn bản không cần phải ra ngoài vất vả làm việc.
“Không được! Em còn có ba phải nuôi, không đi làm, muốn em lấy cái gì trả khoản tiền thuốc thang?”
“Đây có là vấn đề gì, mọi khoản phí anh trả giúp em là được rồi” LÂm Ngạn Lương ngắn gọn nói ra ý tưởng của mình.
“Hả?” Dương Thanh Thanh không hiểu ra sao.
“Gả cho anh” Chính là ba chữ này.
Ba chưa này làm người ta mặt đỏ tim đập, lại vô cùng ấm áp.
Dương Thanh Thanh bị Lâm Ngạn Lương nói làm cho sợ tới mức càng choáng váng.
Thấy cô không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác mở lớn mắt cùng miệng, Lâm Ngạn Lương cười đến rạng rỡ.
“Nếu em còn muốn nghe được ba chữ khác, sau khi kết hôn anh sẽ nói mỗi ngày cho em nghe” Lâm Ngạn Lương bắt đầu dụ hoặc cô đồng ý đề nghị kết hôn này.
“Cái gì?” Dương Thanh Thanh ngơ ngác nhìn anh.
“Anh yêu em” Anh hôn lên đôi môi vì anh mà hé mở, thành công giữ lại cô ở trên giường.
Chương 7
Sau khi được Dương Thanh Thanh cho phép, việc lớn kế tiếp chính là dẫn cô đi gặp ba mẹ.
Lâm Ngạn Lương có chút lo lắng, bởi vì trước kia có một màn tai nạn xe, mẹ không thế nào thích cô. Nhưng anh tin chỉ cần mẹ thật sự biết Thanh Thanh, nhất định sẽ thích cô nhu thuận và có hiểu biết.
Con dâu xấu vẫn phải gặp cha mẹ chồng. Chọn một buổi tối Lâm Lan Anh không ra ngoài chơi mạt chược, Lâm Ngạn Lương đưa Dương Thanh Thanh vào biệt thự Lâm gia.
Nhưng khi đưa Dương Thanh Thanh vừa đi tiến vào trong nhà, Lâm Lan Anh liền cao giọng chất vấn, “Kẻ xui xẻo như cô đến nhà tôi làm cái gì? Cô không phải rất cốt khí nói không cần chúng tôi bồi thường sao? Còn tới nhà tôi làm cái gì?”
“Mẹ!” Lâm Ngạn Lương giận mẹ không hiểu lễ tiết tiếp khách, ngay từ đầu đã không nể mặt như vậy. Tốt xấu cô cũng là khách anh đưa về nhà!
“Không sao! Em đã sớm chuẩn bị tâm lý” Dương Thanh Thanh kéo cánh tay Lâm Ngạn Lương, nhỏ giọng muốn anh không cần tức giận. Khi biết anh muốn dẫn cô về nhà gặp cha mẹ, dưới đáy lòng cô cũng đã tưởng tưởng qua các loại tình cảnh không chịu nổi. Nhưng vì có thể sống chung với Lâm Ngạn Lương, chút đau khổ đó cô cũng nuốt vào bụng.
“Con đưa cô ta về đây làm cái gì?” Ánh mắt Lâm Lan Anh nhìn tay Dương Thanh Thanh cầm tay con trai mình.
Kẻ xui xẻo này sao lại thân mật với con bà như vậy?
“Mẹ, cô gái tên Dương Thanh Thanh này chính là bạn gái của con. Chúng con muốn kết hôn”
“Con nói cái gì!?” Lâm Lan Anh không thể tin được điều mình nghe được, “Mẹ không cho phép!”
“Mẹ, muốn kết hôn là con và Thanh Thanh, không phải mẹ. Con đã trưởng thành, con có thể tự mình làm chủ không cần sự đồng ý của mẹ”
“Anh đừng như vậy, nhẹ nhàng mà nói thôi!” Dương Thanh Thanh cũng không hy vọng biến thành như vậy. Một chuyện mừng nháo sao lại loạn thành khó xử như vậy?
Lâm Lan Anh phát hiện trái tim con dĩ nhiên hoàn toàn hướng về kẻ xui xẻo kia, bà không cam lòng, đột nhiên nghĩ tới một biện pháp tốt.
“Mặc kệ mẹ nói cái gì, các con đều phải kết hôn?”
“Đúng vậy” Lâm Ngạn Lương kiên quyết gật đầu.
“Được. Chỉ cần sau khi kết hôn các con về đây sống là mẹ đồng ý”
“Mẹ, con đã nói rồi, hôn sự này cũng không cần sự đồng ý của mẹ”
“Ngạn Lương, anh đừng như vậy. Bác gái, cháu đồng ý” Dương Thanh Thanh vừa nghe đến Lâm Lan Anh nói điều kiện chỉ cần về nhà ở mà thôi, vui sướng gật đầu đồng ý.
“Thanh Thanh!” Lâm Ngạn Lương biết mẹ nhất định sẽ không cho cô sống những ngày tốt đẹp.
“Không sao, chúng ta sống cùng nhau náo nhiệt hơn!” Dương Thanh Thanh chuẩn bị muốn cho Lâm Lan Anh có cái nhìn mới về cô, ở cùng một chỗ cô mới có thể biểu hiện!
“Được rồi! Em nếu quyết định, chúng ta cứ về nhà ở đi” Biết Dương Thanh Thanh có giác ngộ này, Lâm Ngạn :ương cũng chỉ gật đầu đồng ý.
*****
Một ngày cuối tuần tràn ngập ánh mặt trời, Lâm Ngạn Lương và Dương Thanh Thanh ra ngoài chụp ảnh cưới ngọt ngào của bọn họ.
Bởi vì cảm nhận được hạnh phúc trước nay chưa có, cho nên Dương Thanh Thanh cười đến rất ngọt ngào. Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt tựa hoa lê của cô như ẩn như hiện.
“Có nóng hay không? Anh đi lấy nước cho em nhé!” Ánh mặt trời chiếu xuống nềnn đất, đối với hai người mặc âu phục cùng áo cưới mà nói, quả thực là một đại khổ hình.
“Có một chút nóng... Em cũng thấy có một chút mệt mỏi” Không phải cô quá yếu không thể ra gió, phơi nắng một chút thì kêu mệt, thật sự là bởi vì cả tối qua đại sắc lang Lâm Ngạn Lương lại cuốn lấy cô, “yêu” cô một lần lại một lần, cô đương nhiên sẽ mệt mỏi ăn không tiêu .
Cô nghiêng người liếc mắt nhìn Lâm Ngạn Lương một cái, biết anh rất rõ ràng cô vì sao lại mệt như vậy, bởi vì anh đang “háo sắc”cười nhìn cô.
“Quỷ đáng ghét, sao tinh thần anh còn tốt như vậy?” Thật không dám tin anh ngày hôm qua anh lại có thể quấn lấy cô làm năm lần.
Năm lần đó!
Khi cô cảm thấy xương cốt toàn thân mình đã bị anh làm cho nát vụn, không bao lâu sau anh lại có thể trườn người đến, điên cuồng cắn thân mình bị anh ép buộc đến không chịu nổi.
Cô đã không có khí lực đáp lại anh, nhưng anh lại dám khơi mào cảm giác của cô, thi triển sở trường âu yếm của anh, thành công đánh chiếm cảm quan tri giác của cô.
Thật vất vả để anh thỏa mãn, cô nặng nề ngủ không được ba tiếng lại bị anh hôn tỉnh. Cô đang nghĩ anh không phại lại muốn thêm một lần nữa, Lâm Ngạn Lương ôm thân thể mỏi mệt của cô vào phòng tắm đi rửa mặt chải đầu.
Thì ra bọn họ hôm nay phải chụp ảnh cưới! Cô cũng đã quên.
Đều là Lâm Ngạn Lương làm hại! Buổi sáng hai mắt gấu mèo của cô nhất định dọa nhà trang điểm!
“Ha ha...” Lâm Ngạn Lương nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, chỉ có thể hạnh phúc ngây ngô cười .
Mỗi lần muốn cô đều là muốn ngừng mà không được... May mắn cô cũng sắp là vợ anh, có thể mỗi ngày ôm cô ngủ, đây tuyệt đối là chuyện hạnh phúc nhất đời này.
Về phần thể lực của anh, anh cũng thật là dũng mãnh vô cùng! “Yêu” cô một lần lại một lần, càng “yêu” càng có sức!
Thanh Thanh nhất định rất vui vì có ông xã cường tráng như anh...
Dương Thanh Thanh hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Ngạn Lương một cái, ánh mắt sắc lang của gã đàn ông này như rađa đảo qua đảo lại toàn thân cô, hại cô lại lần nữa cảm nhận được kích tình hư nhuyễn tối qua.
Trời ạ! Bị anh nhìn như vậy, cô lại có thể có phản ứng! Cô không phải cũng biến thành đại sắc nữ chứ!?
Dương Thanh Thanh tiến lên che mắt Lâm Ngạn Lương, “Đừng nhìn em như vậy!” Mặt cô lại đỏ lên, “Chúng ta hiện tại ở nơi công cộng đó!”
“Tiểu sắc nữ, em không phải lại muốn anh chứ?” Lâm Ngạn Lương vụng trộm nói bên tai cô.
“Em nào có!”
Dương Thanh Thanh càng thêm ngượng ngùng. Bên cạnh còn có một vài nhân viên chụp ảnh cho bọn họ! Anh sao có thể nói những lời làm cô thẹn thùng trước mặt công chúng chứ!
Lâm Ngạn Lương nhìn cô thẹn thùng, nhịn không được lại muốn hôn cô. Anh vòng qua eo nhỏ dưới lớp váy cưới màu trắng, cũng mặc kệ lớp trang điểm trên mặt cô sẽ bị anh làm hỏng. Anh chỉ là muốn hôn cô mà thôi!
“Ưm...” Chán ghét ! Anh lại tùy hứng giở trò với cô.
Nhân viên công tác bên cạnh không khỏi vụng trộm cười. Đôi vợ chồng này thật sự rất yêu nhau!
Chỉ có nhà trang điểm ngửa mặt lên trời thở dài.
Aizz! Anh ta lại phải trang điểm lại lần nữa cho cô dâu rồi!
*****
“Mẹ không phải đã nói không cần mời khách sao?” Lâm Lan Anh rống to với Lâm Ngạn Lương và Dương Thanh Thanh.
“Mẹ, hôn lễ của bọn con đương nhiên phải bố cáo thiên hạ! Con cũng phải báo cho bạn bè của mình”
Tải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
Dương Thanh Thanh cảm thấy không khoẻ vặn vẹo thân mình.
“Ưm… Đừng...”
Lâm Ngạn Lương vừa nghe thấy, nghĩ rằng cô sắp tỉnh dậy, nhưng thấy cô còn nhắm chặt mắt, thế mới biết cô nghĩ rằng mình đang nằm mơ!
Được, vậy để cho cô rơi vào mộng xuân tựa như ảo mộng đi!
Lại thân nhập một đầu ngón tay, Lâm Ngạn Lương quyết định tạo ra nhung lụa ấm áp tại huyệt khẩu nhỏ hẹp này đi, tiện cho anh xâm nhập.
Dương Thanh Thanh như là nhớ lại kịch liệt tối hôm qua, bắt đầu kêu rên: “Em từ bỏ... Từ bỏ…”
Cô vặn vẹo giãy dụa dưới thân anh.
Cô ngay cả ở trong mộng cũng quên không được sự dũng mãnh của anh! Lâm Ngạn Lương tự hào cười trộm.
Cúi đầu, anh tựa vào vùng đất tam giác của cô, liếm lên da thịt non mềm.
Môi lưỡi nóng bỏng, bắt đầu tiến chiếm cứ đóa hoa xinh đẹp.
Dương Thanh Thanh vặn vẹo lợi hại, nhưng vẫn không có mở đôi mắt xinh đẹp.
Lâm Ngạn Lương không thể kiềm được , tách đầu gối cô, để dục vọng của mình xông vào cửa huyêth ướt át không có người phòng thủ của cô.
Mãi cho đến khi thấy một một vật cứng xông vào thân thể của chính mình, Dương Thanh Thanh mới giật mình tỉnh lại -- mộng xuân này không khỏi cũng quá quá chân thật đi!
Không nghĩ tới cô mới mở mắt ra, liền thấy đôi mắt Lâm Ngạn Lương bị dục vọng đốt cháy nhiệt tình nhìn cô, luật động dưới thân là chân thật khiêu khích cảm quan của cô.
“Anh... Làm sao có thể như vậy?”
Dương Thanh Thanh không thể tin được mình sáng sớm tỉnh lại liền lại bị anh đặt ở dưới thân xâm nhập. Nhưng từng đợt khoái cảm này đang từ từ rơi vào ý thức cô, hòa cùng với cảnh trong mơ.
“Ưm! Trời ơi...” Dương Thanh Thanh bắt đầu phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn. “Quỷ đáng ghét… Anh sao có thể thừa dịp em còn đang ngủ đối xử như vậy với em…”
Cô thật vất vả nói ra một câu đầy đủ.
Đợi Lâm Ngạn Lương lật người cô lại, lại lần nữa sáp nhập từ phía sau cô, cô lại chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ.
“Ư a... Ngạn Lương...”
Úi! Anh làm sao có thể như vậy!?
Lâm Ngạn Lương cuồng dã ra vào từ phía sau cô, hai tay vòng tới trước ngực cô, xoa nắn nhũ hoa cô, miệng khẽ nói bên tai cô..
“Thanh Thanh... Thanh thanh...”
Anh hổn hển, rên rỉ thở dốc, làm cho cô cảm thấy rất sắc tình!
Dương Thanh Thanh không tự giác kịch liệt co rút lại kẹp chặt u động lại, áp bách Lâm Ngạn Lương gắng gượng càng động càng mau.
Anh không ngừng gọi tên cô, sau đó để cho mình giải phóng.
Dương Thanh Thanh ở dưới sự thao túng của anh, chỉ có thể thừa nhận anh gây cho mình từng đợt cao trào...
Lâm Ngạn Lương ghé vào trên người Dương Thanh Thanh, thỏa mãn thở ra một hơi. Tuy rằng sáng sớm liền vận động kịch liệt như vậy là mệt chết người, nhưng anh đã quyết định hôm nay cho mình một ngày nghỉ.
Dương Thanh Thanh bị anh đặt ở dưới thân, cảm giác anh rất nặng, lại không khí lực chống cự, càng đừng nói là đẩy anh ra, đành phải khó khăn kêu ở dưới thân anh, “Anh thật nặng! Mau đứng lên đi!”
Lâm Ngạn Lương nghe được cô nói, mới không cam lòng xoay người quay về phía cô, chính mình nằm bên sườn cô, nhìn ngắm thân hình mềm mại làm anh yêu thích không buông tay.
Trên thân thể tuyết trắng, khắp nơi là dấu hôn anh lưu lại, làm cho Lâm Ngạn Lương tức giận mình quá thô lỗ.
“Có đau không?” Anh khẽ vuốt dấu vết này.
Dương Thanh Thanh lắc đầu, sợ một động tác không cẩn thận của mình lại dẫn phát tiến công của anh.
Bị anh kịch liệt yêu hai lần như vậy, Dương Thanh Thanh lại bắt đầu buồn ngủ, toàn thân vô lực chỉ có thể mềm xuống, giống dùng hết khí lực.
Bỗng nhiên, cô nhớ tới mình còn phải đi làm. Cô lập tức ngồi dậy.
“Mấy giờ rồi?”
Lâm Ngạn Lương nhìn nhìn đồng hồ báo thức trong phòng ngủ, đã mười giờ mười lăm phút.
“Mười giờ hơn”
“Cái gì!?” Dương Thanh Thanh khóc thét. “Em đến muộn! Em tám giờ phải đi làm!”
Đẩy tay Lâm Ngạn Lương ra, cô tự tìm quần áo của mình.
“Đều tại anh! Vì sao không gọi em dậy?”
Không có xin phép tự tiện nghỉ, nhất định sẽ bị trừ tiền lương !
Thân thể cô còn chưa rời giường, đã bị Lâm Ngạn Lương kéo trở về.
“Anh kéo em làm cái gì? Em đã muộn hơn hai tiếng!” Cô muốn đẩy bàn tay dây dưa của anh ra.
Đều tại anh! Cái gì mà cam đoan không làm chuyện xấu, ngay sau đó đã bị anh ăn sạch sẽ!
Lâm Ngạn Lương không như vậy dễ dàng để cô trốn như vậy. Lần này anh dùng lực đạo toàn thân, lại đặt cô dưới thân một lần nữa.
“Loại công việc này không cần đi cũng thế” Anh cố tình hung ác nhìn cô. Người phụ nữ này làm sao có thể lập tức nói muốn rời khỏi giường của anh như vậy?
Nếu cô hiện giờ đã là người của anh, căn bản không cần phải ra ngoài vất vả làm việc.
“Không được! Em còn có ba phải nuôi, không đi làm, muốn em lấy cái gì trả khoản tiền thuốc thang?”
“Đây có là vấn đề gì, mọi khoản phí anh trả giúp em là được rồi” LÂm Ngạn Lương ngắn gọn nói ra ý tưởng của mình.
“Hả?” Dương Thanh Thanh không hiểu ra sao.
“Gả cho anh” Chính là ba chữ này.
Ba chưa này làm người ta mặt đỏ tim đập, lại vô cùng ấm áp.
Dương Thanh Thanh bị Lâm Ngạn Lương nói làm cho sợ tới mức càng choáng váng.
Thấy cô không có phản ứng gì, chỉ ngơ ngác mở lớn mắt cùng miệng, Lâm Ngạn Lương cười đến rạng rỡ.
“Nếu em còn muốn nghe được ba chữ khác, sau khi kết hôn anh sẽ nói mỗi ngày cho em nghe” Lâm Ngạn Lương bắt đầu dụ hoặc cô đồng ý đề nghị kết hôn này.
“Cái gì?” Dương Thanh Thanh ngơ ngác nhìn anh.
“Anh yêu em” Anh hôn lên đôi môi vì anh mà hé mở, thành công giữ lại cô ở trên giường.
Chương 7
Sau khi được Dương Thanh Thanh cho phép, việc lớn kế tiếp chính là dẫn cô đi gặp ba mẹ.
Lâm Ngạn Lương có chút lo lắng, bởi vì trước kia có một màn tai nạn xe, mẹ không thế nào thích cô. Nhưng anh tin chỉ cần mẹ thật sự biết Thanh Thanh, nhất định sẽ thích cô nhu thuận và có hiểu biết.
Con dâu xấu vẫn phải gặp cha mẹ chồng. Chọn một buổi tối Lâm Lan Anh không ra ngoài chơi mạt chược, Lâm Ngạn Lương đưa Dương Thanh Thanh vào biệt thự Lâm gia.
Nhưng khi đưa Dương Thanh Thanh vừa đi tiến vào trong nhà, Lâm Lan Anh liền cao giọng chất vấn, “Kẻ xui xẻo như cô đến nhà tôi làm cái gì? Cô không phải rất cốt khí nói không cần chúng tôi bồi thường sao? Còn tới nhà tôi làm cái gì?”
“Mẹ!” Lâm Ngạn Lương giận mẹ không hiểu lễ tiết tiếp khách, ngay từ đầu đã không nể mặt như vậy. Tốt xấu cô cũng là khách anh đưa về nhà!
“Không sao! Em đã sớm chuẩn bị tâm lý” Dương Thanh Thanh kéo cánh tay Lâm Ngạn Lương, nhỏ giọng muốn anh không cần tức giận. Khi biết anh muốn dẫn cô về nhà gặp cha mẹ, dưới đáy lòng cô cũng đã tưởng tưởng qua các loại tình cảnh không chịu nổi. Nhưng vì có thể sống chung với Lâm Ngạn Lương, chút đau khổ đó cô cũng nuốt vào bụng.
“Con đưa cô ta về đây làm cái gì?” Ánh mắt Lâm Lan Anh nhìn tay Dương Thanh Thanh cầm tay con trai mình.
Kẻ xui xẻo này sao lại thân mật với con bà như vậy?
“Mẹ, cô gái tên Dương Thanh Thanh này chính là bạn gái của con. Chúng con muốn kết hôn”
“Con nói cái gì!?” Lâm Lan Anh không thể tin được điều mình nghe được, “Mẹ không cho phép!”
“Mẹ, muốn kết hôn là con và Thanh Thanh, không phải mẹ. Con đã trưởng thành, con có thể tự mình làm chủ không cần sự đồng ý của mẹ”
“Anh đừng như vậy, nhẹ nhàng mà nói thôi!” Dương Thanh Thanh cũng không hy vọng biến thành như vậy. Một chuyện mừng nháo sao lại loạn thành khó xử như vậy?
Lâm Lan Anh phát hiện trái tim con dĩ nhiên hoàn toàn hướng về kẻ xui xẻo kia, bà không cam lòng, đột nhiên nghĩ tới một biện pháp tốt.
“Mặc kệ mẹ nói cái gì, các con đều phải kết hôn?”
“Đúng vậy” Lâm Ngạn Lương kiên quyết gật đầu.
“Được. Chỉ cần sau khi kết hôn các con về đây sống là mẹ đồng ý”
“Mẹ, con đã nói rồi, hôn sự này cũng không cần sự đồng ý của mẹ”
“Ngạn Lương, anh đừng như vậy. Bác gái, cháu đồng ý” Dương Thanh Thanh vừa nghe đến Lâm Lan Anh nói điều kiện chỉ cần về nhà ở mà thôi, vui sướng gật đầu đồng ý.
“Thanh Thanh!” Lâm Ngạn Lương biết mẹ nhất định sẽ không cho cô sống những ngày tốt đẹp.
“Không sao, chúng ta sống cùng nhau náo nhiệt hơn!” Dương Thanh Thanh chuẩn bị muốn cho Lâm Lan Anh có cái nhìn mới về cô, ở cùng một chỗ cô mới có thể biểu hiện!
“Được rồi! Em nếu quyết định, chúng ta cứ về nhà ở đi” Biết Dương Thanh Thanh có giác ngộ này, Lâm Ngạn :ương cũng chỉ gật đầu đồng ý.
*****
Một ngày cuối tuần tràn ngập ánh mặt trời, Lâm Ngạn Lương và Dương Thanh Thanh ra ngoài chụp ảnh cưới ngọt ngào của bọn họ.
Bởi vì cảm nhận được hạnh phúc trước nay chưa có, cho nên Dương Thanh Thanh cười đến rất ngọt ngào. Dưới ánh mặt trời, khuôn mặt tựa hoa lê của cô như ẩn như hiện.
“Có nóng hay không? Anh đi lấy nước cho em nhé!” Ánh mặt trời chiếu xuống nềnn đất, đối với hai người mặc âu phục cùng áo cưới mà nói, quả thực là một đại khổ hình.
“Có một chút nóng... Em cũng thấy có một chút mệt mỏi” Không phải cô quá yếu không thể ra gió, phơi nắng một chút thì kêu mệt, thật sự là bởi vì cả tối qua đại sắc lang Lâm Ngạn Lương lại cuốn lấy cô, “yêu” cô một lần lại một lần, cô đương nhiên sẽ mệt mỏi ăn không tiêu .
Cô nghiêng người liếc mắt nhìn Lâm Ngạn Lương một cái, biết anh rất rõ ràng cô vì sao lại mệt như vậy, bởi vì anh đang “háo sắc”cười nhìn cô.
“Quỷ đáng ghét, sao tinh thần anh còn tốt như vậy?” Thật không dám tin anh ngày hôm qua anh lại có thể quấn lấy cô làm năm lần.
Năm lần đó!
Khi cô cảm thấy xương cốt toàn thân mình đã bị anh làm cho nát vụn, không bao lâu sau anh lại có thể trườn người đến, điên cuồng cắn thân mình bị anh ép buộc đến không chịu nổi.
Cô đã không có khí lực đáp lại anh, nhưng anh lại dám khơi mào cảm giác của cô, thi triển sở trường âu yếm của anh, thành công đánh chiếm cảm quan tri giác của cô.
Thật vất vả để anh thỏa mãn, cô nặng nề ngủ không được ba tiếng lại bị anh hôn tỉnh. Cô đang nghĩ anh không phại lại muốn thêm một lần nữa, Lâm Ngạn Lương ôm thân thể mỏi mệt của cô vào phòng tắm đi rửa mặt chải đầu.
Thì ra bọn họ hôm nay phải chụp ảnh cưới! Cô cũng đã quên.
Đều là Lâm Ngạn Lương làm hại! Buổi sáng hai mắt gấu mèo của cô nhất định dọa nhà trang điểm!
“Ha ha...” Lâm Ngạn Lương nhìn gương mặt đỏ ửng của cô, chỉ có thể hạnh phúc ngây ngô cười .
Mỗi lần muốn cô đều là muốn ngừng mà không được... May mắn cô cũng sắp là vợ anh, có thể mỗi ngày ôm cô ngủ, đây tuyệt đối là chuyện hạnh phúc nhất đời này.
Về phần thể lực của anh, anh cũng thật là dũng mãnh vô cùng! “Yêu” cô một lần lại một lần, càng “yêu” càng có sức!
Thanh Thanh nhất định rất vui vì có ông xã cường tráng như anh...
Dương Thanh Thanh hung hăng trừng mắt nhìn Lâm Ngạn Lương một cái, ánh mắt sắc lang của gã đàn ông này như rađa đảo qua đảo lại toàn thân cô, hại cô lại lần nữa cảm nhận được kích tình hư nhuyễn tối qua.
Trời ạ! Bị anh nhìn như vậy, cô lại có thể có phản ứng! Cô không phải cũng biến thành đại sắc nữ chứ!?
Dương Thanh Thanh tiến lên che mắt Lâm Ngạn Lương, “Đừng nhìn em như vậy!” Mặt cô lại đỏ lên, “Chúng ta hiện tại ở nơi công cộng đó!”
“Tiểu sắc nữ, em không phải lại muốn anh chứ?” Lâm Ngạn Lương vụng trộm nói bên tai cô.
“Em nào có!”
Dương Thanh Thanh càng thêm ngượng ngùng. Bên cạnh còn có một vài nhân viên chụp ảnh cho bọn họ! Anh sao có thể nói những lời làm cô thẹn thùng trước mặt công chúng chứ!
Lâm Ngạn Lương nhìn cô thẹn thùng, nhịn không được lại muốn hôn cô. Anh vòng qua eo nhỏ dưới lớp váy cưới màu trắng, cũng mặc kệ lớp trang điểm trên mặt cô sẽ bị anh làm hỏng. Anh chỉ là muốn hôn cô mà thôi!
“Ưm...” Chán ghét ! Anh lại tùy hứng giở trò với cô.
Nhân viên công tác bên cạnh không khỏi vụng trộm cười. Đôi vợ chồng này thật sự rất yêu nhau!
Chỉ có nhà trang điểm ngửa mặt lên trời thở dài.
Aizz! Anh ta lại phải trang điểm lại lần nữa cho cô dâu rồi!
*****
“Mẹ không phải đã nói không cần mời khách sao?” Lâm Lan Anh rống to với Lâm Ngạn Lương và Dương Thanh Thanh.
“Mẹ, hôn lễ của bọn con đương nhiên phải bố cáo thiên hạ! Con cũng phải báo cho bạn bè của mình”
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
461/461