Tiểu thuyết Người Chồng Tuyệt Vời-full
Lượt xem : |
gia phát sinh chiến tranh.
Chiến tranh!
Được lão ba miêu tả khoa trương như vậy, nàng không đến xem thử sao được?
Bỏ qua một bên sự tò mò về kết quả của cuộc chiến không nói, cho dù nàng không phải là nữ nhân nhiều chuyện, nàng cũng nên đều là cô gái có đạo nghĩa giang hồ lại đây nhìn xem mới có thể an tâm.
Nhưng mà hiện tại thời gian cũng đã muộn, nàng cũng không muốn ồn ào làm quấy nhiễu đến bác Lôi và mẹ Lôi, cho nên trực tiếp trèo tường mà đến, hắc hắc
“Không, không sao.” Hắn nhún vai, an nhàn ngã lên trên giường, mười ngón tay giao nhau đệm ở sau đầu, hoàn toàn không ngại trong phòng còn có một cô gái nũng nịu. “Chính là nói chuyện lớn tiếng một chút, Bác Đào suy nghĩ nhiều quá.”
“Không có chuyện gì sao lại to tiếng? Các người là cha con đó, không thể không thể nhẹ nhàng nói chuyện để giảng hòa sao?” Bởi vì thật sự cùng Lôi Diễm rất thân quen, hơn nữa nàng cũng không câu nệ tiểu tiết, nàng không chút suy nghĩ đến bên giường Lôi Diễm ngồi xuống, nhịn không được nhắc đi nhắc lại câu nói đó.
“Ta có nhẽ nhàng nói chuyện a, là ba Lôi lớn tiếng trước, ba tôi thích hét to, tôi có biện pháp gì?” Lôi Diễm phiền toái nhắm mắt lại.
“Không đúng, bác Lôi không thể không có việc gì lại quát tháo với anh, chắc chắn phải có lý do?” Lão nhân gia đang nổi giận còn cố tình nói như thế, thân thể vạn nhất xảy ra chuyện gì không may làm sao bây giờ?
“Còn không phải vì mấy tin tức trên báo.” Lôi Diễm tức giận nói thật ra.
“Tin trên báo?” Đào Lục Nhân lấy ngón trỏ điểm nhẹ khóe miệng, mi tâm nhăn lại dùng sức suy nghĩ, nhiều lần trừng lớn hai mắt.” Anh nói chính là...... Tin tức anh cùng anh Triệu khanh khanh ta ta kia sao?”
“Tôi! Bệnh thần kinh mới cùng tên đó khanh khanh ta ta!” Lôi Diễm ghét làm ra bộ dáng muốn nôn mửa, sau đó vẻ mặt hoảng sợ trừng mắt nhìn nàng. “Lục Nhân, cô không lẽ cô cũng tin vào những gì trên tờ bát quái đó viết chứ?”
“Phốc ~~” Lục Nhân nhịn không được phun ra tiếng cười.
Thẳng thắn mà nói, nhìn tấm ảnh cố ý lợi dụng góc độ chụp ra đó, nếu không biết rõ con người hắn thì thật sự sẽ hiểu lầm Lôi Diễm cùng Triệu Ca có quan hệ mờ ám.
“Cười cái gì?” Lôi Diễm ngồi bật dậy, đô mắt mị hoặc nhìn nàng chằm chằm, rất có thể nếu nàng không tin tưởng lời nói của hắn, hắn sẽ một phen bóp chết nàng ngay lập tức.
“Tại sao lại không được cười! Tôi chỉ cần nghĩ đến hình ảnh kia liền cảm thấy được...... Hoàn toàn không chính xác~~” Nàng cảm giác không tốt chà xát cánh tay.
“Cho nên mới nói, nên mới làm cho ba tôi ngạc nhiên.” Như thế cũng tạm được, nha đầu kia cuối cùng cũng chịu nói tiếng người.
“Không thể nói như vậy, anh là con trai độc nhất của bác Lôi, nửa đời sau của ông, ngoại trừ mong đợi vào anh còn có thể mong đợi ai?” Nàng nhỏ giọng nói.
Lão nhân gia quan niệm chính là như vậy, chung quy cảm thấy nhất định phải có người kế thừa gia nghiệp, cũng may trên nàng còn có một người anh trai, bằng không áp lực của nàng cũng sẽ rất lớn.
“Cô từ khi nào biến thành bà già nhỏ vậy?” Lôi Diễm buồn cười liếc mắt dò xét nàng một cái, nhưng mà một cô gái nhỏ hai mươi mấy tuổi, nói những chuyện giống như một lão thái bà, trông rất buồn cười.
“Già? Nếu tôi già thì anh cũng là một ông lão!” Nàng lấy khuỷu tay thúc hắn một cái, con gái đều rất kiêng kị với từ “già” này.
“Úc...... Cô gái này rất bạo lực.” Lôi Diễm đau kêu một tiếng, không sợ mất mặt nằm quay về vị trí ban đầu, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, không nói gì thở dài một hơi.
“Làm chi thở dài?”. Nghe hắn thở dài, trái tim của nàng chùng xuống, ngiêng mặt nhìn tuấn nhan của hắn.
Bộ dạng của hắn thật sự rất đẹp, hàng mi dài cong, đôi mắt sang ngời, mũi cao thẳng, nhân trung cao, dáng vẻ thong mình, bên dưới là đôi môi mỏng mím chặt, các cô gái nhìn thấy không tự chủ được tim đập dồn dập.
Nhất là giống hiện tại như thế này, bộ dáng có chút đăm chiêu, nếu có thể, nàng nguyện ý dùng tất cả của chính mình, đến đổi lấy giờ phút này xoay quanh ở ý tưởng trong đầu hắn.
“Tôi cảm thấy cha tôi có thể cần đến bác sĩ tâm lí.” Đôi mày đẹp chau lại, hắn xoay người ngồi dậy, hai vai buông xuống dưới rõ ràng biểu đạt sự uể oải của hắn.
“Anh bị thần kinh sao, đang yên đang lành làm chi bác Lôi phải tìm bác sĩ tâm lí?” Nàng tức giận mắng.
Đây không phải là Lôi Diễm mà nàng quen biết, dù sao hắn trong lòng nàng vẫn là một người hăng hái, vương giả dễ dàng đem thế giới dẫm nát dưới chân, không dễ dàng gì mang bộ mặt uể oải như vậy?
Có thể thấy được bác Lôi cùng hắn cãi nhau thật sự vô cùng nghiêm trọng,chỉ sợ đã tới quá trình bom nguyên tử nổ mạnh đến nỗi vô cùng thê thảm, làm nàng lo lắng bất an. “Cô biết không? Ông ấy thế nhưng muốn tôi nội trong ba tháng kết hôn, tôi nghĩ ông ấy tám phần là điên rồi.” Lôi Diễm nắm lên trên giường ôm đầu gối về phía bức tường trước mặt, quyết tâm phát tiết từng chút bất mãn trong lòng.
“Kết, kết hôn?!” Tin này làm Đào Lục Nhân sợ tới mức nói không nên lời há hốc mồm không thể khống chế được nói lắp bắp, thậm chí thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi chính mình.
Hắn phải kết hôn?
Với ai?
Tin tức này có uy lực vô cùng mạnh như một khối đạn hạt nhân, không hề báo động trước làm đầu nàng nổ tung, bùng nổ làm nàng choáng đầu hoa mắt, thật sự khó thở. Ngay sau đó trong óc trống rỗng.
“Ừm, kết hôn.” Cảm giác hai chữ kia cách hắn rất xa xôi, thật ra mà nói, trong đầu hắn nửa người để chọn làm tân nương đều không có. “Cưới một cô gái về nhà làm vợ, cứ như vậy.”
Cưới một cô gái về nhà làm vợ?
Ông trời! Ai chính là cái cô gái may mắn kia?
Trong lòng nàng choáng váng khổ sở, dữ dội như cuồng phong, nhưng biểu hiện ra ngoài cũng chỉ là đang ngơ ngác, ấp úng nói không được nửa lời.
“Lục Nhân? Đào Lục Nhân?” Phát hiện nàng ngốc nghếch, ngơ ngác cũng không nhúc nhích, trong lòng hắn nhất thời muốn đùa giỡn đưa tay lắc lư trước mắt nàng “Hồn đâu nhanh quay về ác ~~ Đào Lục Nhân ai ~~”
Con bé con này sao lại thế này? Bọn họ đã qua tuổi chơi trò người đầu gỗ này lâu rồi mà.
“Tôi ~~” Nàng đột nhiên hoàn hồn, đập vào đôi tay của hắn đang lắc lư ở trước mặt của mình. “Quay về cái đầu của anh! Tôi đang yên đang lành ở chỗ này, một sợi lông tơ cũng không mất, đừng nguyền rủa tôi.”
“Ha ha! Cô vẫn giống như em gái của tôi, tôi làm sao có thể cam lòng nguyền rủa cô?” Lôi Diễm cười to, đã vơi bớt ấm ức trong lòng.
Lục Nhân chính là Lục Nhân, tuy rằng nàng không có mùi vị nữ nhân, cũng không phải rất lương thiện hay am hiểu ý tứ của người, càng không có sự khôn khéo mềm mại, nhưng nàng lại có thể làm hắn tạm thời quên đi phiền não trong lòng, cùng nhau cười với nàng, cùng nhau ồn ào, đây là bất luận ưu điểm của cô gái nào nào so ra cũng đều rất kém.
Lục Nhân tuyệt đối là độc nhất vô nhị!
Đào Lục Nhân đôi mắt lờ mờ —— Nếu có thể lược bỏ câu nói phía trước, nàng hẳn là sẽ vui vẻ bay lên trời?
Đúng vậy, nàng vẫn biết rõ ràng Lôi Diễm chỉ xem nàng là tiểu muội muội, tiểu muội muội mãi mãi không lớn, hắn chưa từng chú ý tới nàng trưởng thành, năm tháng trôi qua, vẫn là cô gái quen thuộc, vẫn đều là như thế......
“Làm gì? Cùng lão ba cãi nhau chính là tôi, tại sao cô so với tôi còn âm dương kỳ quặc hơn?” Người làm ăn tư duy rất sắc bén, Lôi Diễm không xem nhẹ tình hình trước mắt của nàng, lấy tay chỉ chỉ vào trán của nàng. (Âm dương: ý nói cá tính thất thường)
“Anh mới âm dương kỳ quặc đó!” Lại đập tay hắn, Lục Nhân cố gắng nở một nụ cười nhưng nụ cười kia hơi khó coi một chút, ngữ khí cũng hơi chua sót chút. “Tôi, tôi chỉ là đang nghĩ muốn, ba tháng 『 hưu ~~』 nhoáng lên một cái mắt đã trôi qua, anh đến chỗ nào để biến ra một tân nương đến báo cáo kết quả công tác?”
“Cô xem kết hôn đâu có giống như đang xử lý công việc.” Lôi Diễm bật cười, nhưng ý cười còn duy trì hai giây, giây tiếp theo đôi mắt bỗng trở nên thâm trầm, nguy hiểm nhìn thẳng nàng. “Hơn nữa cô cũng rất xem thường tôi rồi? Lôi Diễm tôi muốn tìm vị hôn thê, không lẽ không có cô gái nào không chịu lấy tôi sao?”
Hắn chăm chú nhìn, làm tim nàng đập lạc nhịp, nàng lập tức vươn tay chặn gương mặt tuấn tú của hắn lại xoay sang một bên.
“Đúng rất đúng, Lôi Đại công tử ngài muốn tìm vị hôn thê, là không sợ không có cô gái nào muốn lấy ngài, nhưng vấn đề là, đó không phải là cuộc hôn nhân mà ngài mong muốn?” Nàng buồn bực chỉ thẳng trọng tâm.
Trực tiếp sắc bén phân tích vấn đề, làm cho trong phòng Lôi Diễm xuất hiện một không gian lặng im ngắn ngủi.
“Lôi Diễm?” Tốt lắm, lần này đổi lại là hắn không nói phải không? Thật sự là đủ rồi!
“Đây là nguyên nhân khiến tôi đau đầu Lục Nhân.” Lôi Diễm phá lệ ở nàng trước mặt yếu thế, hắn thật sự thấy chuyện này không có cách, đây hoàn toàn là chuyện hắn thật sự không thể nắm trong tay. “Tôi thật sự là không có biện pháp.”
Con người đó chính là động vật phức tạp nhất trên thế giới.
Trên thương trường mọi việc rất dễ dàng, dù sao cũng chỉ là giao dịch mà thôi, việc mua bán sẽ do hai bên cùng quyết định lập khế ước, sau khi kết thúc có thể dùng tiền giải quyết, nhưng hôn nhân cũng không đơn giản như vậy.
Hắn có thể tùy tiện tìm một cô gái miễn cưỡng theo ý lão ba, nhưng sau đó thì sao.
Vợ chồng không đồng lòng, không thể không có tình cảm mà sống với nhau cả đời được? Nếu tính cách hai bên thật sự không hợp, có thể dùng phí phụng dưỡng để giải quyết tốt vấn đề, khả năng vạn nhất đối phương lại không đi, lại không cẩn thận có dứa nhỏ thì phải làm sao bây giờ? Nếu như thế thì vấn đề này còn phức tạp hơn trăm ngàn lần.
Thấy tinh thần hắn lo lắng, Đào Lục Nhân trong lòng khẩn trương, không cần phải nghĩ ngợi thốt ra.
“Tôi có biện pháp! Hãy đem tôi trở thành tân nương của anh đi.”
Chương 2
“Cô? Cô muốn làm tân nương của ta?” Cùng với vẻ mặt kiên quyết hy sinh như tráng sĩ đoạn cổ tay, Lôi Diễm hoàn toàn là bị dọa đến choáng váng, anh không dám tin mở to đôi mắt, giống như Đào Lục Nhân vừa nói gì khủng bố người khác vậy.
“Đúng, tôi trở thành tân nương của anh.” Cô thở sâu, ra dáng như ta đang là ân nhân của anh, nữ trung hào kiệt thoải mái tiêu sái.
Thực hiển nhiên trước mắt trong lòng anh còn không có người thích hợp chọn làm tân nương, mà Lôi bá lúc này nhất định quyết tâm buộc Lôi Diễm phải cưới vợ, sự tình đã diễn ra như vậy, cô tuyệt đối cũng rất bất ngờ.
Nói cô gò ép cũng tốt, nói là ông trời rủ lòng thương cũng thế, chuyện này đối với cô nhất định là cơ hội tốt, có thể làm cho cô và Lôi Diễm có cơ hội nên duyên.
Anh không có bạn gái, cô cũng không có bạn trai, hơn nữa hai nhà quan hệ rất tốt, bên cạnh anh lại không có cô gái nào thích hợp hơn cô có thể giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ có cô có điều kiện tốt nhất, cho nên nếu cô không giúp anh, thì còn có ai có thể giúp anh đây?
Trên danh nghĩa là muốn giúp đỡ anh, kỳ thật trong lòng cô biết rõ, bản thân chỉ lấy cớ giúp đỡ anh, kì thực là thỏa mãn hi vọng ở lại bên người anh, bên nhau càng lâu, nói không chừng còn có có thể cùng anh cộng phổ luyến khúc (cùng đàn chung một bản nhạc tình yêu)......
“Trời ạ! Không phải cô nói sai, chính là tôi nghe lầm.” Lôi Diễm gần như muốn té xỉu, trọng điểm chính là anh đã lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị dọa đến choáng váng, toàn thân sinh ra một loại cảm giác tê dại muốn chết.
Nha đầu kia hẳn là đã uống nhầm thuốc, nếu không tại sao tại sao, cô lại lớn gan đến nỗi nói muốn làm tân nương của anh?
Không được! Cô là em gái của anh! Không thể nào trở thành tân nương của anh được?
“Anh không có nghe sai, tôi quả thật là nói muốn làm tân nương của anh, nhưng mà không phải gống như anh đang nghĩ đâu.” Nhìn thấy bộ dạng của anh có phần ngây ngốc, anh nhất định bị lời đề nghị của cô dọa đến sợ hãi, nhưng mà cô còn chưa nói hết. “Ý của tôi chính là, chúng ta có thể giả kết hôn!”
Mặc kệ tương lai sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ sợ rằng đây là cơ hội cuối cùng của cô, cho nên hôm nay cô nhất định phải nắm chắc cơ hội trời ban này, bất luận như thế nào cũng đều phải thuyết phục anh kết hôn với cô mới được.
“Kết hôn giả?” Anh trợn tròn hai mắt, hoàn toàn không nghĩ tới còn có kế sách này.
“Đúng vậy, chúng ta giả kết hôn, trước tiên giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Cô còn thật sự nhìn thẳng vào mắt anh mà nói. “Như vậy anh vừa không bị mọi người nghi ngờ, cũng không còn bị Lôi bá bắt cưới lão
Chiến tranh!
Được lão ba miêu tả khoa trương như vậy, nàng không đến xem thử sao được?
Bỏ qua một bên sự tò mò về kết quả của cuộc chiến không nói, cho dù nàng không phải là nữ nhân nhiều chuyện, nàng cũng nên đều là cô gái có đạo nghĩa giang hồ lại đây nhìn xem mới có thể an tâm.
Nhưng mà hiện tại thời gian cũng đã muộn, nàng cũng không muốn ồn ào làm quấy nhiễu đến bác Lôi và mẹ Lôi, cho nên trực tiếp trèo tường mà đến, hắc hắc
“Không, không sao.” Hắn nhún vai, an nhàn ngã lên trên giường, mười ngón tay giao nhau đệm ở sau đầu, hoàn toàn không ngại trong phòng còn có một cô gái nũng nịu. “Chính là nói chuyện lớn tiếng một chút, Bác Đào suy nghĩ nhiều quá.”
“Không có chuyện gì sao lại to tiếng? Các người là cha con đó, không thể không thể nhẹ nhàng nói chuyện để giảng hòa sao?” Bởi vì thật sự cùng Lôi Diễm rất thân quen, hơn nữa nàng cũng không câu nệ tiểu tiết, nàng không chút suy nghĩ đến bên giường Lôi Diễm ngồi xuống, nhịn không được nhắc đi nhắc lại câu nói đó.
“Ta có nhẽ nhàng nói chuyện a, là ba Lôi lớn tiếng trước, ba tôi thích hét to, tôi có biện pháp gì?” Lôi Diễm phiền toái nhắm mắt lại.
“Không đúng, bác Lôi không thể không có việc gì lại quát tháo với anh, chắc chắn phải có lý do?” Lão nhân gia đang nổi giận còn cố tình nói như thế, thân thể vạn nhất xảy ra chuyện gì không may làm sao bây giờ?
“Còn không phải vì mấy tin tức trên báo.” Lôi Diễm tức giận nói thật ra.
“Tin trên báo?” Đào Lục Nhân lấy ngón trỏ điểm nhẹ khóe miệng, mi tâm nhăn lại dùng sức suy nghĩ, nhiều lần trừng lớn hai mắt.” Anh nói chính là...... Tin tức anh cùng anh Triệu khanh khanh ta ta kia sao?”
“Tôi! Bệnh thần kinh mới cùng tên đó khanh khanh ta ta!” Lôi Diễm ghét làm ra bộ dáng muốn nôn mửa, sau đó vẻ mặt hoảng sợ trừng mắt nhìn nàng. “Lục Nhân, cô không lẽ cô cũng tin vào những gì trên tờ bát quái đó viết chứ?”
“Phốc ~~” Lục Nhân nhịn không được phun ra tiếng cười.
Thẳng thắn mà nói, nhìn tấm ảnh cố ý lợi dụng góc độ chụp ra đó, nếu không biết rõ con người hắn thì thật sự sẽ hiểu lầm Lôi Diễm cùng Triệu Ca có quan hệ mờ ám.
“Cười cái gì?” Lôi Diễm ngồi bật dậy, đô mắt mị hoặc nhìn nàng chằm chằm, rất có thể nếu nàng không tin tưởng lời nói của hắn, hắn sẽ một phen bóp chết nàng ngay lập tức.
“Tại sao lại không được cười! Tôi chỉ cần nghĩ đến hình ảnh kia liền cảm thấy được...... Hoàn toàn không chính xác~~” Nàng cảm giác không tốt chà xát cánh tay.
“Cho nên mới nói, nên mới làm cho ba tôi ngạc nhiên.” Như thế cũng tạm được, nha đầu kia cuối cùng cũng chịu nói tiếng người.
“Không thể nói như vậy, anh là con trai độc nhất của bác Lôi, nửa đời sau của ông, ngoại trừ mong đợi vào anh còn có thể mong đợi ai?” Nàng nhỏ giọng nói.
Lão nhân gia quan niệm chính là như vậy, chung quy cảm thấy nhất định phải có người kế thừa gia nghiệp, cũng may trên nàng còn có một người anh trai, bằng không áp lực của nàng cũng sẽ rất lớn.
“Cô từ khi nào biến thành bà già nhỏ vậy?” Lôi Diễm buồn cười liếc mắt dò xét nàng một cái, nhưng mà một cô gái nhỏ hai mươi mấy tuổi, nói những chuyện giống như một lão thái bà, trông rất buồn cười.
“Già? Nếu tôi già thì anh cũng là một ông lão!” Nàng lấy khuỷu tay thúc hắn một cái, con gái đều rất kiêng kị với từ “già” này.
“Úc...... Cô gái này rất bạo lực.” Lôi Diễm đau kêu một tiếng, không sợ mất mặt nằm quay về vị trí ban đầu, hai mắt nhìn chằm chằm trần nhà, không nói gì thở dài một hơi.
“Làm chi thở dài?”. Nghe hắn thở dài, trái tim của nàng chùng xuống, ngiêng mặt nhìn tuấn nhan của hắn.
Bộ dạng của hắn thật sự rất đẹp, hàng mi dài cong, đôi mắt sang ngời, mũi cao thẳng, nhân trung cao, dáng vẻ thong mình, bên dưới là đôi môi mỏng mím chặt, các cô gái nhìn thấy không tự chủ được tim đập dồn dập.
Nhất là giống hiện tại như thế này, bộ dáng có chút đăm chiêu, nếu có thể, nàng nguyện ý dùng tất cả của chính mình, đến đổi lấy giờ phút này xoay quanh ở ý tưởng trong đầu hắn.
“Tôi cảm thấy cha tôi có thể cần đến bác sĩ tâm lí.” Đôi mày đẹp chau lại, hắn xoay người ngồi dậy, hai vai buông xuống dưới rõ ràng biểu đạt sự uể oải của hắn.
“Anh bị thần kinh sao, đang yên đang lành làm chi bác Lôi phải tìm bác sĩ tâm lí?” Nàng tức giận mắng.
Đây không phải là Lôi Diễm mà nàng quen biết, dù sao hắn trong lòng nàng vẫn là một người hăng hái, vương giả dễ dàng đem thế giới dẫm nát dưới chân, không dễ dàng gì mang bộ mặt uể oải như vậy?
Có thể thấy được bác Lôi cùng hắn cãi nhau thật sự vô cùng nghiêm trọng,chỉ sợ đã tới quá trình bom nguyên tử nổ mạnh đến nỗi vô cùng thê thảm, làm nàng lo lắng bất an. “Cô biết không? Ông ấy thế nhưng muốn tôi nội trong ba tháng kết hôn, tôi nghĩ ông ấy tám phần là điên rồi.” Lôi Diễm nắm lên trên giường ôm đầu gối về phía bức tường trước mặt, quyết tâm phát tiết từng chút bất mãn trong lòng.
“Kết, kết hôn?!” Tin này làm Đào Lục Nhân sợ tới mức nói không nên lời há hốc mồm không thể khống chế được nói lắp bắp, thậm chí thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi chính mình.
Hắn phải kết hôn?
Với ai?
Tin tức này có uy lực vô cùng mạnh như một khối đạn hạt nhân, không hề báo động trước làm đầu nàng nổ tung, bùng nổ làm nàng choáng đầu hoa mắt, thật sự khó thở. Ngay sau đó trong óc trống rỗng.
“Ừm, kết hôn.” Cảm giác hai chữ kia cách hắn rất xa xôi, thật ra mà nói, trong đầu hắn nửa người để chọn làm tân nương đều không có. “Cưới một cô gái về nhà làm vợ, cứ như vậy.”
Cưới một cô gái về nhà làm vợ?
Ông trời! Ai chính là cái cô gái may mắn kia?
Trong lòng nàng choáng váng khổ sở, dữ dội như cuồng phong, nhưng biểu hiện ra ngoài cũng chỉ là đang ngơ ngác, ấp úng nói không được nửa lời.
“Lục Nhân? Đào Lục Nhân?” Phát hiện nàng ngốc nghếch, ngơ ngác cũng không nhúc nhích, trong lòng hắn nhất thời muốn đùa giỡn đưa tay lắc lư trước mắt nàng “Hồn đâu nhanh quay về ác ~~ Đào Lục Nhân ai ~~”
Con bé con này sao lại thế này? Bọn họ đã qua tuổi chơi trò người đầu gỗ này lâu rồi mà.
“Tôi ~~” Nàng đột nhiên hoàn hồn, đập vào đôi tay của hắn đang lắc lư ở trước mặt của mình. “Quay về cái đầu của anh! Tôi đang yên đang lành ở chỗ này, một sợi lông tơ cũng không mất, đừng nguyền rủa tôi.”
“Ha ha! Cô vẫn giống như em gái của tôi, tôi làm sao có thể cam lòng nguyền rủa cô?” Lôi Diễm cười to, đã vơi bớt ấm ức trong lòng.
Lục Nhân chính là Lục Nhân, tuy rằng nàng không có mùi vị nữ nhân, cũng không phải rất lương thiện hay am hiểu ý tứ của người, càng không có sự khôn khéo mềm mại, nhưng nàng lại có thể làm hắn tạm thời quên đi phiền não trong lòng, cùng nhau cười với nàng, cùng nhau ồn ào, đây là bất luận ưu điểm của cô gái nào nào so ra cũng đều rất kém.
Lục Nhân tuyệt đối là độc nhất vô nhị!
Đào Lục Nhân đôi mắt lờ mờ —— Nếu có thể lược bỏ câu nói phía trước, nàng hẳn là sẽ vui vẻ bay lên trời?
Đúng vậy, nàng vẫn biết rõ ràng Lôi Diễm chỉ xem nàng là tiểu muội muội, tiểu muội muội mãi mãi không lớn, hắn chưa từng chú ý tới nàng trưởng thành, năm tháng trôi qua, vẫn là cô gái quen thuộc, vẫn đều là như thế......
“Làm gì? Cùng lão ba cãi nhau chính là tôi, tại sao cô so với tôi còn âm dương kỳ quặc hơn?” Người làm ăn tư duy rất sắc bén, Lôi Diễm không xem nhẹ tình hình trước mắt của nàng, lấy tay chỉ chỉ vào trán của nàng. (Âm dương: ý nói cá tính thất thường)
“Anh mới âm dương kỳ quặc đó!” Lại đập tay hắn, Lục Nhân cố gắng nở một nụ cười nhưng nụ cười kia hơi khó coi một chút, ngữ khí cũng hơi chua sót chút. “Tôi, tôi chỉ là đang nghĩ muốn, ba tháng 『 hưu ~~』 nhoáng lên một cái mắt đã trôi qua, anh đến chỗ nào để biến ra một tân nương đến báo cáo kết quả công tác?”
“Cô xem kết hôn đâu có giống như đang xử lý công việc.” Lôi Diễm bật cười, nhưng ý cười còn duy trì hai giây, giây tiếp theo đôi mắt bỗng trở nên thâm trầm, nguy hiểm nhìn thẳng nàng. “Hơn nữa cô cũng rất xem thường tôi rồi? Lôi Diễm tôi muốn tìm vị hôn thê, không lẽ không có cô gái nào không chịu lấy tôi sao?”
Hắn chăm chú nhìn, làm tim nàng đập lạc nhịp, nàng lập tức vươn tay chặn gương mặt tuấn tú của hắn lại xoay sang một bên.
“Đúng rất đúng, Lôi Đại công tử ngài muốn tìm vị hôn thê, là không sợ không có cô gái nào muốn lấy ngài, nhưng vấn đề là, đó không phải là cuộc hôn nhân mà ngài mong muốn?” Nàng buồn bực chỉ thẳng trọng tâm.
Trực tiếp sắc bén phân tích vấn đề, làm cho trong phòng Lôi Diễm xuất hiện một không gian lặng im ngắn ngủi.
“Lôi Diễm?” Tốt lắm, lần này đổi lại là hắn không nói phải không? Thật sự là đủ rồi!
“Đây là nguyên nhân khiến tôi đau đầu Lục Nhân.” Lôi Diễm phá lệ ở nàng trước mặt yếu thế, hắn thật sự thấy chuyện này không có cách, đây hoàn toàn là chuyện hắn thật sự không thể nắm trong tay. “Tôi thật sự là không có biện pháp.”
Con người đó chính là động vật phức tạp nhất trên thế giới.
Trên thương trường mọi việc rất dễ dàng, dù sao cũng chỉ là giao dịch mà thôi, việc mua bán sẽ do hai bên cùng quyết định lập khế ước, sau khi kết thúc có thể dùng tiền giải quyết, nhưng hôn nhân cũng không đơn giản như vậy.
Hắn có thể tùy tiện tìm một cô gái miễn cưỡng theo ý lão ba, nhưng sau đó thì sao.
Vợ chồng không đồng lòng, không thể không có tình cảm mà sống với nhau cả đời được? Nếu tính cách hai bên thật sự không hợp, có thể dùng phí phụng dưỡng để giải quyết tốt vấn đề, khả năng vạn nhất đối phương lại không đi, lại không cẩn thận có dứa nhỏ thì phải làm sao bây giờ? Nếu như thế thì vấn đề này còn phức tạp hơn trăm ngàn lần.
Thấy tinh thần hắn lo lắng, Đào Lục Nhân trong lòng khẩn trương, không cần phải nghĩ ngợi thốt ra.
“Tôi có biện pháp! Hãy đem tôi trở thành tân nương của anh đi.”
Chương 2
“Cô? Cô muốn làm tân nương của ta?” Cùng với vẻ mặt kiên quyết hy sinh như tráng sĩ đoạn cổ tay, Lôi Diễm hoàn toàn là bị dọa đến choáng váng, anh không dám tin mở to đôi mắt, giống như Đào Lục Nhân vừa nói gì khủng bố người khác vậy.
“Đúng, tôi trở thành tân nương của anh.” Cô thở sâu, ra dáng như ta đang là ân nhân của anh, nữ trung hào kiệt thoải mái tiêu sái.
Thực hiển nhiên trước mắt trong lòng anh còn không có người thích hợp chọn làm tân nương, mà Lôi bá lúc này nhất định quyết tâm buộc Lôi Diễm phải cưới vợ, sự tình đã diễn ra như vậy, cô tuyệt đối cũng rất bất ngờ.
Nói cô gò ép cũng tốt, nói là ông trời rủ lòng thương cũng thế, chuyện này đối với cô nhất định là cơ hội tốt, có thể làm cho cô và Lôi Diễm có cơ hội nên duyên.
Anh không có bạn gái, cô cũng không có bạn trai, hơn nữa hai nhà quan hệ rất tốt, bên cạnh anh lại không có cô gái nào thích hợp hơn cô có thể giải quyết vấn đề trước mắt, chỉ có cô có điều kiện tốt nhất, cho nên nếu cô không giúp anh, thì còn có ai có thể giúp anh đây?
Trên danh nghĩa là muốn giúp đỡ anh, kỳ thật trong lòng cô biết rõ, bản thân chỉ lấy cớ giúp đỡ anh, kì thực là thỏa mãn hi vọng ở lại bên người anh, bên nhau càng lâu, nói không chừng còn có có thể cùng anh cộng phổ luyến khúc (cùng đàn chung một bản nhạc tình yêu)......
“Trời ạ! Không phải cô nói sai, chính là tôi nghe lầm.” Lôi Diễm gần như muốn té xỉu, trọng điểm chính là anh đã lớn như vậy rồi, lần đầu tiên bị dọa đến choáng váng, toàn thân sinh ra một loại cảm giác tê dại muốn chết.
Nha đầu kia hẳn là đã uống nhầm thuốc, nếu không tại sao tại sao, cô lại lớn gan đến nỗi nói muốn làm tân nương của anh?
Không được! Cô là em gái của anh! Không thể nào trở thành tân nương của anh được?
“Anh không có nghe sai, tôi quả thật là nói muốn làm tân nương của anh, nhưng mà không phải gống như anh đang nghĩ đâu.” Nhìn thấy bộ dạng của anh có phần ngây ngốc, anh nhất định bị lời đề nghị của cô dọa đến sợ hãi, nhưng mà cô còn chưa nói hết. “Ý của tôi chính là, chúng ta có thể giả kết hôn!”
Mặc kệ tương lai sẽ phát sinh chuyện gì, chỉ sợ rằng đây là cơ hội cuối cùng của cô, cho nên hôm nay cô nhất định phải nắm chắc cơ hội trời ban này, bất luận như thế nào cũng đều phải thuyết phục anh kết hôn với cô mới được.
“Kết hôn giả?” Anh trợn tròn hai mắt, hoàn toàn không nghĩ tới còn có kế sách này.
“Đúng vậy, chúng ta giả kết hôn, trước tiên giúp anh vượt qua cửa ải khó khăn này.”
Cô còn thật sự nhìn thẳng vào mắt anh mà nói. “Như vậy anh vừa không bị mọi người nghi ngờ, cũng không còn bị Lôi bá bắt cưới lão
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
76/76