XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Mười Năm Sau Giành Em Về -full

Lượt xem :
Thi Gia Phong gọi mình như vậy, trong lòng cô nhất thời dâng lên cảm giác khác thường, nhưng cô vẫn mỉm cười nói. "Nếu như anh không muốn trả lời, vậy thì thôi đi, làm như tôi chưa hỏi gì là được!"

Thi Gia Phong dĩ nhiên không muốn nói, nhưng vẫn tiết lộ một chút tin tức. "Nguyện vọng của mẹ tôi, tôi không cách nào thực hiện, vì tôi sẽ không kết hôn sinh con, tôi không thích trẻ con!"

Một câu nói như vậy, thân thể Tang Văn nhi run lên, Thi Gia Phong không thích trẻ con? Cho nên anh cũng không thích Tang Tuấn đúng không?

"A" hết sức che giấu nội tâm lo lắng, Tang Văn Nhi giả bộ hờ hững trả lời.

"Khuya lắm rồi, ngủ đi!" Thi Gia Phong duỗi cái lưng mệt mỏi, anh muốn nghỉ ngơi, vừa rồi anh cũng có một chút vận động mạnh với Nhạc Âm.

Trong lòng, Tang Văn Nhi liều chết thuyết phục chính mình, không nên coi trọng lời nói của anh, những thứ đó đều không liên quan đến cô, là chuyện của người khác.

Thi Gia Phong vỗ lên bả vai Tang Văn Nhi. "Ngủ ngon!"

Tang Văn Nhi nhìn theo bóng dáng của anh, cảm thấy anh đúng là một người đàn ông đáng ghét!

Chương 3
Sáng sớm, Tang Văn Nhi đã ở trong phòng bếp, chuẩn bị điểm tâm, vì người phụ trách phòng bếp, dì Lý đi thăm người thân, nên cả nhà họ Thi chỉ còn lại một mình Tang Văn Nhi phụ trách các việc vụn vặt lớn nhỏ.

Mỗi sáng sớm, bà Thi sẽ ăn sáng với Tang tuấn, sau đó tự động nhận nhiệm vụ đưa Tang Tuấn đến trường đi học, thật ra thì Tang Văn Nhi có thể tự mình đưa đi, nhưng bà Thi lại không muốn để cô đi, nói công việc ở nhà bề bộn như là để cho cô làm, chẳng lẽ cô muốn trộm lười? Để cho cô chỉ có thể ở nhà.

Trước kia, sau khi hai người ra cửa, công việc của cô chỉ là quét dọn phòng khách một chút, xử lý vài chuyện vụn vặt, nhưng bà thi vừa ra cửa không bao lâu, Nhạc Âm lại đi xuống.

“Tiểu thư Nhạc Âm, chào buổi sáng!” Tang Văn Nhi cũng kính chào hỏi cô.

“Ừm!” Một tiếng giống như phát ra từ lỗ mũi, Tang Văn Nhi khẽ cau mày.

“Xin hỏi, buổi sáng, tiểu thư muốn ăn cái gì?” Cô vốn chỉ chuẩn bị bữa sáng kiểu Trung, vì bà Thi luôn chỉ ăn bữa sáng Trung Quốc, nhưng nhìn Thi Gia Phong và Nhạc Âm ở nhà, cô cũng chuẩn bị thêm một thực đơn kiểu tây.

“Đương nhiên là kiểu Tây, chẳng lẽ muốn tôi uống sữa đậu nành, bánh tiêu sao?” Bộ dạng Nhạc Âm ghét bỏ.

Tang Văn Nhi lập tức vào bếp chuẩn bị, trong lòng lại nghĩ may mà Thi Gia Phong nói không muốn kết hôn, nếu không cô phải đi mách với cho bà Thi , nếu lấy người phụ nữ này về nhà, người chịu khổ nhất định sẽ là bà.

Tang Văn Nhi chỉ làm mấy cái sandwich đơn giản, chuẩn bị một cốc sữa tươi, nhưng hiển nhiên, Nhạc Âm rất không hài lòng. “Hôm nay tôi không muốn ăn sandwich, muốn ăn chân giò hun khói và trứng.”

Tang Văn Nhi cau mày trở về phòng bếp làm cho cô nàng ăn, người phụ nữ này muốn diễu võ giương oai sao? Nhưng thân là người giúp việc, Tang Văn Nhi cũng không có lý do gì để cự tuyệt, chỉ có thể yên lặng chuẩn bị xong chân giò hun khói và Trứng đặt trước mặt Nhạc Âm.

Thật ra, bình thường Nhạc Âm cũng không ăn sáng, nhưng nhìn thấy bà Thi đã cửa, Thi Gia Phong còn đang ngủ, cô lập tức muốn sai bảo một người giúp việc, gia thế của cô không tốt, không có người giúp việc, nên cô muốn thử cảm giác của một thiếu phu nhân một chút, cô nhìn Tang Văn Nhi nói. “Nhưng tôi đột nhiên lại muốn ăn bánh sừng bò!”

Cái gì? Bánh sừng bò?

“Hôm nay tôi không chuẩn bị bánh sừng bò.”

Nhạc Âm trợn to mắt. “Vậy sao còn không đi mua đi?”

Cái gì? Mình chuẩn bị bữa sáng cho cô nàng hai lần còn chưa đủ, bây giờ còn muốn cô lập tức ra ngoài mua? Dù là người có tính khí tốt hơn, cũng không chịu nổi!

“Tiểu thư Nhạc Âm, xin hỏi rốt cuộc hôm nay cô muốn ăn gì?”

“Thái độ này của cô là gì? Cẩn thận tôi nói Gia Phong sa thải cô!” Nhạc Âm cũng không biết tầm quan trọng của Tang Văn Nhi trong căn nhà này, rất tức giận nói ra những lời như vậy.

“Tôi rất khách khí với cô, nhưng cô nhiều lần xoi mói là vì cái gì?” Tang Văn Nhi ở đây chín năm, gặp được bao nhiều người quyền quý, nhưng vì có bà Thi bảo vệ, cô chưa bao giờ gặp phải người khó phục vụ như vậy, đến Lương Tiểu Tuyền và người nhà họ Thi cũng không vênh mặt sai khiến cô như vậy, cô nàng coi cô là thứ gì chứ?

“Tôi là khách, tôi muốn cô làm gì, cô sẽ phải làm cái đó!” Nhạc Âm nhìn chằm chằm Tang Văn Nhi.

Tang Văn Nhi cũng nhìn chằm chằm cô nàng. “Tiểu thư Nhạc Âm, tôi đã nấu bữa sáng cho cô ăn, mà thời gian nấu bữa sáng cho cô, cũng đã tốn của tôi đến một tiếng đồng hồ, trong một tiếng đồng hồ này, cô khiến tôi không thể quét dọn được phòng khách, mất thời gian dọn dẹp phòng, cô nói xem, nếu phu nhân trách tôi, tôi nên nói gì với bà ấy đây?”

Nhạc Âm không phục, Tang Văn Nhi lại có thể lấy bà Thi ra dọa cô? Bây giờ cô còn là khách của nhà này, còn là nữ chủ nhân tương lai. “Cô là người giúp việc, sao lại còn lớn tiếng như thế với chủ nhân? Cô lấy thân phận gì?”

Chủ nhân? Quan trọng là Nhạc Âm là chủ nhân sao?

“Tiểu Thư Nhạc Âm, chủ nhân của tôi là ai, tôi rõ hơn ai hết, cô chỉ là khách mà thôi!”

Bị Tang Văn Nhi nói ngược lại, Nhạc Âm tức giận mặt đỏ bừng, đứng lên mắng to. “Cô biết tôi là khách, cô còn nói chuyện với tôi như vậy? Có phải cô thật sự không muốn ở lại đây nữa?”

“Tiểu thư Nhạc Âm, bữa sáng của cô, tôi đã chuẩn bị xong, bây giờ tôi còn bận chuyện khác, hi vọng cô không trách!” Tang Văn Nhi nói xong, lập tức rời đi.

Mà Thi Gia Phong ở tầng hai, lại nghe được rất rõ ràng cuộc nói chuyện của hai người, cũng hiểu Tang Văn Nhi không phải con người nhu nhược, khi gặp đối thủ, gái trên toàn thân sẽ dựng lên, nhưng lá gan của cô cũng quá lớn rồi! Nếu bọn họ vì Nhạc Âm là khách mà nói giúp cho cô nàng, Tang Văn Nhi thật sự có thể bị đuổi ra khỏi cửa, nhưng rất dễ để nhận ra, cô không sợ, là vì cảm thấy mẹ anh là chỗ dựa cho cô sao?

Thi Gia Phong quay lại chuyện đầu tiên, lại muốn biết rõ, đến cùng là có chuyện gì xảy ra với người giúp việc này !

Tang Văn Nhi gây gổ với Nhạc Âm, ngày hôm sau, Thi Gia Phong lập tức chia tay với cô nàng, lý do là không tôn trọng người nhà anh, Nhạc Âm vốn không hiểu, Thi Gia Phong cũng rất kiên nhẫn giải thích, Tang Văn Nhi chính là người nhà của họ, cho nên cô nàng bắt nạt Tang văn Nhi, cũng chính là coi thường nhà họ Thi, nhưng Nhạc Âm lại không thể tiếp nhận kết quả này, có điều chỉ một khoản tiền chia tay, cũng khiến cô dễ dàng tự động bỏ qua.

Người vui vẻ nhất tất nhiên chính là bà Thi rồi, bà đã sớm không thích cô nàng tên là Nhạc Âm đó, Thi Gia Phong còn nói với bà chuyện Tang Văn Nhi và Nhạc Âm gây gổ, khiến cho bà cảm thấy người phụ nữ đó sớm rời đi là tốt hơn, tránh cho việc cuối cùng lại gây sóng gió cho ngôi nhà này.

“Gia Phong, mẹ vẫn luôn thương yêu Văn Nhi như con gái của mình, cho nên con cũng có thể coi là anh trai con bé, phái nhớ quan tâm nó biết không? Không được để nó bị người khác bắt nạt!” Bà Thi luôn không có con gái, mặc dù Tang Văn Nhi không phải con ruột của bà, nhưng những năm này bà vẫn luôn cưng chiều cô, bà Thi luôn rất đau lòng với chuyện của cô, cho nên bà tuyệt đối không cho phép bất kỳ người nào bắt nạt Tang Văn Nhi, dù là con trai ruột của mình cũng không được.

“Biết, con biết mẹ vẫn luôn rất yêu thương văn Nhi, cho nên khi biết Văn Nhi bị bắt nạt, con lập tức chia tay với Nhạc Âm, làm như vậy còn chưa đủ sao?” Thi Gia Phong nghiêm túc gật đầu, thật ra anh nói như vậy, cũng chỉ nửa thật nửa giả.

Anh không có tình cảm với Nhạc Âm, chỉ là hai người ham vui mà thôi, nhưng mà khi phát hiện cô nàng muốn ngồi vào vị trí thiếu phu nhân thì anh biết đây là lúc nên kết thúc rồi.

Hôm nay không có việc gì phải làm, chuyện đại thọ 60 của mẹ, tất nhiên có Thi Gia Diệp xử lý, cho nên Thi Gia Phong rảnh rang ngồi ở nhà, thấy Tang Văn Nhi muốn ra cửa, anh lập tức hỏi cô muốn đi đâu.

“Siêu thị.”

Nghe được câu trả lời của Tang Văn Nhi, Thi Gia Phong lập tức đứng lên. “Tôi cũng đi!”

Anh cũng đi? Đi làm gì?

“Tại sao?”

“Tôi buồn chán chứ sao? Thời gian đợi ở nhà quá nhiều, rất buồn bực, tôi đi siêu thị cũng có thể mang đồ giúp cô.” Thi Gia Phong lấy lòng.

Vừa lúc bà Thi đi ra khỏi phòng, nghe được cuộc nói chuyện của hai người, lập tức nói. “Đúng vậy! Văn Nhi, để Gia Phong đi cùng đi! Xem nó thích ăn cái gì thì mua, nếu không cả ngày con sẽ phải vắt óc suy tính vì nó!”

Bà Thi đã lên tiếng, Tang Văn Nhi chỉ có thể đồng ý.

Hai người lái xe đến một siêu thi cách đó không xa, nếu là bình thường, cô nhất định sẽ đi bộ, sau đó tự mình xách đồ về, nhưng hôm nay có người hỗ trợ, mặc dù người đó là Thi Gia Phong.

Tang Văn Nhi đi thẳng đến khu vực bán đồ ăn tươi sống, chuẩn bị chọn lựa những món ăn mới mẻ, Thi Gia Phong chưa từng vào trong siêu thị, luôn rất tò mò với mọi thứ bên trong, nhìn Tang Văn Nhi thành thục chọn rau dưa.

“Anh thích ăn cái gì?” Tang Văn Nhi hỏi anh.

“Làm ơn đi, Văn Nhi, không phải cô nên đối tốt với tôi một chút sao? Ngày đó, tôi nghe được cô gây gổ với Nhạc Âm, tôi lập tức đuổi Nhạc Âm đi, cô nói xem, tôi đối xử với cô có tốt không?” Thi Gia Phong khoác tay lên vai cô nói.

Động tác này khiến Tang Văn Nhi không quen, vùng ra, nhưng Thi Gia Phong cũng không buông cô, anh đột nhiên nói bậy bạ gì đó? Đừng tưởng cô không biết lý do anh đuổi người. “Thôi đi! Nếu như không phải anh chơi chán người ta, anh sẽ lấy chuyện tôi gây gổ với cô nàng làm lý do để chia tay cô ấy à?”

Thi Gia Phong nhíu mày, cô gái nhỏ này còn rất thông minh, nhưng càng thông minh, anh lại càng muốn chính phục. “Không nên nói như vậy, tôi cũng muốn làm như mẹ nói, đối xử tốt với cô như đối với em gái ruột của mình! Cô bị người khác bắt nạt, tôi đương nhiên muốn giúp đỡ!”

Tang Văn Nhi không muốn làm cái gì mà em gái của anh, với lại căn bản hai người cũng không thích hợp làm anh em.

“Văn Nhi, tôi nói sao cô lại khách sáo như vậy? Hôm nay, em muốn ăn cái gì, anh của em sẽ mua cho.” Thi Gia Phong hào phóng nói.

Trên mặt Tang Văn Nhi nhất thời hiện ba vạch đen, cô mua thức ăn dùng tiền hay tiền của anh, còn không phải đều dùng tiền của nhà họ Thi sao?

“Chính anh tự đi chơi đi, chờ tôi mua xong thức ăn sẽ gọi cho anh.” Tang Văn Nhi luôn thích tự đi dạo một mình, hiện tại anh đến gần cô, chỉ một bước cũng khiến cô rối loạn, cô không muốn anh tiếp tục đến gần.

“Đừng xa lánh tôi như vậy! Không phải mẹ nói tôi muốn ăn cái gì, thì mua cái đó sao? Vậy tôi muốn mua cái đó!” Thi Gia Phong không thích Tang Văn Nhi cố ý xa lánh mình, dù thời gian hai người chung đụng không dài, nhưng nếu mẹ muốn anh chăm sóc cô, anh sẽ làm được, dù sao thời gian anh ở lại nơi này cũng không nhiều.

“Vậy anh đi sang bên đó mua đi!” Tang Văn Nhi không chịu nổi sự đáng ghét của anh, trực tiếp hô lên, nhưng sau khi hét xong, cô lại lập tức mắng mình sao lại không nhịn xuống, lại có thể thốt lên như vậy.

Thi Gia Phong nhìn Tang Văn Nhi, gan của người phụ nữ này thật là lớn, lại dám hét lên với anh, cô là ngại thời gian mình ở nhà họ Thi quá dài sao?

“Cô thích gì?” Thi Gia Phong không giận, hỏi ngược lại.

Tang Văn Nhi cau mày nhìn anh, sao da mặt của anh lại dày như vậy? Nếu thế nào cũng không chịu đi. “Tôi không thích gì cả, phiền nhị thiếu gia rời khỏi đây một chút, đừng ảnh hưởng đến việc chọn thức ăn của tôi.”

Mặt Thi Gia Phong sáp lại gần gò má của cô, cô bị dọa sợ lui về sau mấy bước. “Anh làm gì vậy?”

“Cô xác đinh không thích cái gì?” Không biết vì sao, anh đột nhiên muốn trêu chọc cô, cảm thấy nét mặt của cô rất tốt để trêu chọc, cô luôn tránh anh như thấy rắn, nhưng anh lại không muốn cô được như nguyện.

“Chẳng lẽ cô lại không thích tôi sao?” Da mặt Thi Gia Phong vô cùng dày, nhưng để đối phó với phụ nữ thì chỉ có thể sử dụng chiêu thức này.

Tang Văn Nhi bị anh chọc giận, mặt đỏ bừng, cô thừa nhận cô hơi thích anh, nhưng đó đã là chuyện của mười năm trước rồi, cô không tin chuyện mười năm trước vừa thấy đã yêu, mười năm sau tình cảm đó vẫn còn tồn tại, nhiều nhất cô chỉ cảm thấy biết ơn mà thôi!

“Nhị thiếu gia! Nếu như anh còn mè nheo như vậy, tôi không mua được đồ ăn, phu nhân sẽ nói tôi không tận chức.” Tang Văn Nhi cố gắng kéo dài khoảng cách hai người ra một chút.

Nhưng Thi Gia Phong lại giống như đang chơi, không chịu rời khỏi, mà còn tiến lại gần hơn, chóp mũi hai người thiếu chút nữa là đụng vào nhau, mà phía sau Tang Văn Nhi là giá hàng rồi, cô không thể né tránh được.

“Nhưng tôi lại cảm thấy mẹ tôi nhất định sẽ không mắng cô, mẹ tôi rất thích mẹ của cháu trai bà.”

Hơi thở nóng cháy của anh khi nói chuyện, hoàn toàn phun lên gò má của Tang Văn Nhi, khiến mặt cô đỏ hồng, không có cách nào để giảm nhiệt xuống.

“Được rồi! Nếu như an
<<1 ... 34567 ... 15>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1399/3197