Pair of Vintage Old School Fru
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Hoa Khôi Tiểu Thiếp-full

Lượt xem :

Tác giả: Tiêu Tuyên
Tình trạng: Hoàn Thành
Tên truyện: Hoa Khôi Tiểu Thiếp
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện ngôn tình

Tiểu thuyết ngôn tình, tiểu thuyết tình yêu, truyện tiểu thuyết hay, chuyện tình cảm mới


Tiết tử

Bốn nữ tử như hoa như ngọc, sóng vai ngồi dưới cây nho nhà rỗi cắn hạt dưa.

Bởi vì túc mệnh tình duyên của họ đều giống củ sen ti(sao lại so sánh như thế nhỉ?), đó chính là bốn vị thị thiếp xinh đẹp như hoa , chỉ tiếc bọn họ đều có mệnh khổ.

Tình cảm tỷ muội của các nàng thân thiết hơn cả những gì mà người khác tưởng tượng.

Các nàng từ lúc ra đời đã được định trước chỉ có thể làm tiểu thiếp cho nam nhân, cũng định trước cuộc sống mỗi người không thể suôn sẻ , yên bình.

Vì thế, người ta liền phong hào cho các nàng:

Theo thứ tự là –

Thủ phủ thành Trường An : Sở Dật Kiếm và Liễu Thi Thi — Tiểu thiếp gặp rủi ro.

Sài Lang bảo đại trại chủ : Đoạn Hiệt và Tiểu Hỉ Tước — Tiểu thiếp áp trại.(Anh nam chính có 2 vợ , nữ chính là 1 trong số đó này)

Vương gia khiến Hoàng đế đau đầu nhất : Tuấn Tiêu Dương — Hoa Điệp Nhi — Tiểu thiếp nha hoàn.

Thượng Quan tiêu cục tổng tiêu đầu : Thượng Quan Ngự Phong và Thủy Vũ Nương — Tiểu thiếp hoa khôi.(Chúng ta đang theo dõi bộ này ạ , có ngược chút)

“Điệp Nhi, ăn mấy quả nho cho bổ khí huyết.” Liễu Thi Thi tao nhã mê người hất vỏ hạt dưa trong tay xuống đất, đứng thẳng eo thon mảnh khảnh, thuận tay hái một chùm nho xuống dưới, đặt vào lòng bàn tay trắng noãn của Hoa Điệp Nhi.

“Cám ơn ngươi.” Hoa Điệp Nhi cười duyên nhận chùm nho Liễu Thi Thi đưa để lên trên đùi.

“Điệp Nhi, tay ngươi thật trắng a! Ngươi có bí quyết gì đấy?” Liễu Thi Thi hâm mộ cầm bàn tay nhỏ bé của Hoa Điệp Nhi.

“Thi Thi, tay ngươi cũng rất mềm mịn nha!” Hoa Điệp Nhi bứt một quả nho , bóc vỏ rồi bỏ vào miệng Liễu Thi Thi.

“So với ngươi thì ta vẫn kém hơn.” Liễu Thi Thi cắn cắn “Ân, ngọt lắm.”

“Kỳ thật trước khi gả cho gia, hằng ngày phải làm nhiều việc cho nên tay của ta rất thô ráp , sau đó, gia cho người sang phương tây mua miên sương trở về để ta xoa, không ngờ chẳng bao lâu sau, tay của ta liền trở nên trắng mịn như vậy a .” Hoa Điệp Nhi xấu hổ gục đầu mỉm cười.

“Điệp Nhi, Tuấn Vương gia thật tốt với ngươi.” Thủy Vũ Nương khuôn mặt u sầu yêu thích và ngưỡng mộ nhìn Hoa Điệp Nhi, theo bản năng vỗ về cái bụng đang nhô ra.

Thủy Vũ Nương thân thể bây giờ là một nữ nhân đang mang hài tử, làm việc gì cũng bất tiện cho nên cần Hoa Điệp Nhi giúp đỡ rất nhiều.

Hoa Điệp Nhi khóe miệng hơi hơi hướng lên trên, lại bóc một quả nho, lần này là đưa vào miệng Thủy Vũ Nương.

“Gia đối đãi với ngươi cũng không kém nha, ngươi cùng ta đều có xuất thân nha hoàn trong Tuấn vương phủ, ngươi hẳn là so với ai khác đều rõ ràng cách đối nhân xử thế của gia.” Hoa Điệp Nhi vì tìm được bạn tốt Thủy Vũ Nương mà vui vẻ, bất quá nhớ lại vận mệnh của Thủy Vũ Nương, Hoa Điệp Nhi liền nhịn không được bi thương khổ sở thay nàng.

“Đúng vậy! Điệp Nhi, ta cũng hâm mộ ngươi lắm! Tuấn Vương gia thật tốt với ngươi!” Gương mặt Tiểu Hỉ Tước tràn đầy hạnh phúc tươi cười cũng nhịn không được thân thủ xoa xoa đôi tay nhỏ bé non mịn của Hoa Điệp Nhi.

“Tiểu Hỉ Tước, tướng công của ngươi đối xử với ngươi thế nào?” Liễu Thi Thi quan tâm hỏi.

“Hừ, hắn sao dám không tốt đâu! Sở trường của ta đó là một khóc hai nháo ba thắt cổ , hắn rất sợ mấy chiêu này của ta, ta căn bản không cần phải buồn khổ, nước mắt luôn nói đến là đến,mà đã khóc thì kinh thiên động địa.” Tiểu Hỉ Tước đắc ý lè cái lưỡi đinh hương.

“Ngươi thực nghịch ngợm.” Liễu Thi Thi mắng nàng,“Bất quá, thấy ngươi hạnh phúc, ta cũng an tâm.” Liễu Thi Thi vui mừng nở nụ cười, ngẩng đầu nhìn sắc trời,“Xem ra tướng công chúng ta lại chơi cờ đến quên cả phu nhân bọn họ rồi .”

“Còn không phải sao?” Hoa Điệp Nhi cũng cười nói:“ Sắc trời đã tối, xem ra lúc này bọn họ không đại chiến bảy ngày, cũng sẽ chiến ba ngày ba đêm đi!”

“Đúng vậy, chúc quang ở Tuấn vương phủ nếu không sáng ba ngày ba đêm, bọn họ tám phần là không chịu từ bỏ ý đồ .”

“Ta cũng đoán vậy.” Tiểu Hỉ Tước nói.

Ba nữ nhân ngồi dưới giàn nho hữu thuyết hữu tiếu (vừa cười vừa nói), chỉ có Thủy Vũ Nương là hơi nhíu mày liễu, tổng cảm thấy bản thân không thể hòa nhập vui vẻ với bọn họ.

Không biết là do nàng mẫn cảm suy nghĩ quá nhiều, hay là do phức cảm tự ti ngầm quấy phá, Thủy Vũ Nương xét thấy trừ bỏ tướng công — Thượng Quan Ngự Phong cùng người trong Tuấn vương phủ, tất cả những người khác đều xem thường nàng vì thân phận hoa khôi lầu xanh kia.

Trước khi gả cho Thượng Quan Ngự Phong, nàng vốn là nha hoàn trong Tuấn vương phủ, bất hạnh bị ác phỉ bán vào thanh lâu, sau trở thành nghệ kĩ Thủy Vũ Nương, cả ngày giống hoa bướm lượn vòng quanh các nam nhân, nếu không gặp được tướng công, nàng sao còn quay lại với đời sống trong sạch được chứ?

Nay nàng không biết quý trọng, ngược lại buông tha cho tướng công, sau khi trở về Tuấn vương phủ, nàng vạn phần hối hận, tâm tư toàn đặt trên người tướng công, nàng hiện tại thật sự rất mâu thuẫn.

Thủy Vũ Nương vác cái bụng nặng lặng lẽ rời đi, thân mình mảnh khảnh nhẹ nhàng dựa vào trên kệ cây nho, có chút đăm chiêu nhìn đám mây trôi lững lờ về phía chân trời.

Hoa Điệp Nhi chú ý tới , liền đứng dậy đi đến bên cạnh nàng,“Thượng Quan công tử nhất định sẽ không quên ngươi , ngươi đừng lo lắng.”

“Điệp Nhi, ta thật sự ngượng ngùng vì quấy rầy ngươi cùng gia trong thời gian lâu như vậy……” Thủy Vũ Nương buồn bã nhìn Hoa Điệp Nhi, có chút đau lòng che mặt rơi lệ.

“Ngươi nói cái gì vậy! Ngươi cũng đâu phải chưa từng sống ở Tuấn vương phủ đâu.” Hoa Điệp Nhi bất mãn cong đôi môi đỏ,“Ngươi hiện nay gặp phải chuyện buồn phiền, đương nhiên phải về nhà, Tuấn vương phủ là nơi ngươi trưởng thành từ nhỏ, sương phòng của ngươi đến nay vẫn là không ai dám đi chiếm, Nương nhi, nhớ kỹ lời Tuấn Vương gia nói — Tuấn vương phủ là nương gia(nhà mẹ đẻ), ngươi về đây chính là chuyện thiên kinh địa nghĩa, không có gì không ổn hết!”

Liễu Thi Thi cùng Tiểu Hỉ Tước nghe vậy liền vội vàng đến an ủi Thủy Vũ Nương.

“Nương nhi, ngươi đừng suy nghĩ miên man, tỷ muội ba người chúng ta nhất định ủng hộ ngươi tới cùng .” Liễu Thi Thi vỗ nhẹ tay nàng thấp giọng nói.

“Đúng vậy! Ngươi cùng lão bà bà (chính là mẹ anh nam chính) ước định ba năm, nháy mắt sẽ qua nhanh thôi, ngươi cố gắng chịu đựng.” Tiểu Hỉ Tước nắm lấy bàn tay còn lại của nàng an ủi.

“Đúng vậy, Nương nhi, lão nhân gia nói thật sự là một chút cũng không sai, nữ nhân có thai quả thật sẽ hay suy nghĩ lung tung, hiện nay ngươi chính là có dáng điệu này .” Hoa Điệp Nhi lên tiếng.

“Đúng vậy, Nương nhi, ngươi hiện nay là người mang hài tử, nên hảo hảo nghỉ ngơi chờ sinh hạ , ngươi không thể cứ để ý nhiều như vậy .” Liễu Thi Thi khuyên bảo .

“Đúng vậy, Nương nhi, ta đoán Thượng Quan công tử sẽ không ngốc đến nỗi không chờ ngươi, hắn hiện tại nhất định là khẩn trương hề hề tìm tung tích của ngươi.” Hoa Điệp Nhi làm bộ dáng rất tin tưởng tướng công Thủy Vũ Nương.

“Đúng vậy, Nương nhi, ta cũng đoán Thượng Quan công tử khẳng định là phi thường yêu ngươi.” Tiểu Hỉ Tước chạy theo phụ họa.

“Đúng đúng đúng! Nương nhi, Thượng Quan công tử tuyệt đối không thể không có ngươi.”

Nhìn mấy nàng tỷ muội tốt ngươi một câu, ta một câu tranh nhau an ủi, Thủy Vũ Nương sống mũi cay cay, bắt đầu rơi lệ .

Chỉ cần nghĩ đến vận mệnh bất hạnh của mình, Thủy Vũ Nương sao có thể không thương tâm rơi lệ đâu?

Liếc nhìn cái bụng tròn trịa nhô cao, nghĩ đến đây là cốt nhục của Thượng Quan Ngự Phong, Thủy Vũ Nương bỗng cảm thấy vạn phần hạnh phúc mà nín khóc mỉm cười .

“Di? Nương nhi nở nụ cười!” Tiểu Hỉ Tước giống như phát hiện kỳ trân dị bảo khẽ kêu.

“Nữ nhân có thai cười rộ lên là đẹp nhất !” Hoa Điệp Nhi vui vẻ ôm vai Thủy Vũ Nương.

“Đúng vậy, Nương nhi, nụ cười của ngươi có thể lấn át cả sắc hoa, ngươi về sau nên cười nhiều vào! Cứ như vậy, cục cưng sau khi chui ra mới có bộ dạng khỏe mạnh, hoạt bát, khiến cho người người gặp đều yêu thích.” Liễu Thi Thi không quên bổ sung vài lời ca ngợi khích lệ .

Thủy Vũ Nương lấy tay phủ lên bụng, ngượng ngùng gật gật đầu.

“Di?! Tên nam nhân uy phong ngồi trên lưng ngựa là ai a? Xem hắn một thân phục trang này, hiển nhiên là dạng võ công cao cường rồi, có điều sắc mặt hắn rất khó xem nha! Hắn thoạt nhìn giống như thực phẫn nộ đâu!” Tiểu Hỉ Tước chỉ vào bóng người cao lớn cách đó không xa kêu lên.

“Có thể hay không là bằng hữu của tướng công chúng ta a? Chẳng nhẽ là đến chơi cờ? Bởi vì tìm không thấy người cùng hắn chơi cờ,nên hắn mất hứng phát hỏa ? Ai, xem ra chúng ta còn bị bỏ quên một thời gian dài rồi .” Liễu Thi Thi lung tung đoán mò một phen, còn giả vờ làm bộ mặt khổ sở.

“Hi –” Ba nữ nhân nghe vậy liền nhịn không được cười ra tiếng.

Thủy Vũ Nương nhìn theo tấm mắt của các nàng, bỗng dưng ngây ngẩn cả người……

Namtử cưỡi con tuấn mã cường tráng, trông hắn có vẻ cao cao tại thượng, mà một thân hắc y kia càng làm tăng khí vũ hiên ngang, khí thế bất khuất bất phàm.

“Ngự Phong……” Vừa thấy người nọ là tướng công , người mà mình ngày nhớ đêm mong, Thủy Vũ Nương nhất thời kích động, không biết nên vui hay buồn.

Chưa hết ba năm thời gian hứa hẹn, nàng sao có thể bội tín bội ước đâu?

Nghĩ vậy, Thủy Vũ Nương lập tức thu hồi tâm trạng do dự, hốt hoảng xoay người, vội vàng chạy vào bên trong Tuấn vương phủ.

“Nương nhi! Đứng lại –” Thượng Quan Ngự Phong rít gào nhìn bóng dáng Thủy Vũ Nương, con ngươi đen toát ra hai đám hỏa diễm, phảng phất như muốn thiêu đốt bốn phía chung quanh thành tro bụi.

Liễu Thi Thi ,Tiểu Hỉ Tước, Hoa Điệp Nhi, ba người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, rồi lại nhìn sang tên nam tử trên lưng ngựa uy vũ vĩ ngạn kia, ai cũng có vẻ mặt mờ mịt .

Xem ra chuyện tình của Thượng Quan Ngự Phong cùng Thủy Vũ Nương rất đáng cho bọn họ ngâm cứu nha, các nàng tin tưởng nhất định là chuyện xưa thực ý vị sâu xa đi!

Rõ thật là không có cái gì có thể so được với lòng hiếu kỳ của nữ nhân.

Vì thế, ba nữ nhân ngầm vụng trộm thương lượng, quyết định tối nay bắt đầu thăm dò sự tình của Thủy Vũ Nương cùng tên nam tử thần bí kia, dù có phải dùng biện pháp nào đi chăng nữa cũng nhất định phải đào cho ra , cho hết mới thôi………..

Chương 1

Hai năm trước

“Nha đầu chết tiệt kia! Đừng có giả chết với ta ! Đi — cùng Điền ma ma ta đến phòng tiếp khách!”

Điền tú bà thô bạo cầm cánh tay Thủy Vũ Nương, một đường kéo nàng đi ra ngoài cửa sương phòng.

Hai tên đại hán vạm vỡ nhắm mắt theo đuôi đi theo phía sau các nàng.

“Không — van cầu ngươi…… Đừng! Đừng bắt ta đi tiếp khách, ta không……” Thà chết chứ không chịu khuất phục, Thủy Vũ Nương quyền đấm cước đá sống chết giãy dụa .

“Không tiếp?!” Điền tú bà giống như nghe được lời nói làm cho người ta sợ hãi liền kêu gắt lên:“Ngươi muốn chết hả? Ngươi là nha đầu do ta dùng một trăm lượng bạc trắng bóng mua về, thế nhưng tính ở lại ‘Thủy Yên các’ làm bình hoa chỉ có thể xem thôi sao?! Nói cho ngươi biết, không có cửa đâu! Lão nương nếu tiện nghi ngươi như vậy, cho ngươi làm hàng hóa đền tiền, nói không tiếp khách sẽ không tiếp khách, ta đây còn làm ăn gì nữa?!”

“Điền ma ma – coi như ta van cầu không bán nghệ không bán thân, ngươi cho ta làm trâu làm ngựa cũng được, quét rác cũng không sao hết. Chỉ xin ngươi đừng bảo ta đi tiếp khách…… Van cầu ngươi……” Thủy Vũ Nương đau khổ cầu xin , hai đầu gối trượt xuống quỳ trên mặt đất.

“A! Ngươi vẫn nghĩ như vậy a! Không chịu sao?! Vậy đừng trách ta nhẫn tâm !”

Điền tú bà ra lệnh, đại hán phía sau lập tức cầm chủy thủ nhỏ (nguyên văn : tiểu biển chui , tạm dịch chủy thủ), mũi nhọn sắc bén.

Thủy Vũ Nương vừa thấy chủy thủ, vẻ mặt liền hoảng sợ kêu lên:“Ngươi — ngươi muốn làm gì? Ta cầu xin tha thứ là được……”

“Cầu xin tha thứ? A, khổ nhục kế của ngươi dùng không đúng chỗ rồi , đối với người có danh xưng tâm địa sắt đá như ta,ngươi căn bản là uổng phí tâm cơ thôi, ngoan ngoãn tiếp khách đi, nếu không chúng ta hãy chờ xem!”

“Không…… Ta sẽ ngâm xướng, sẽ chơi đàn tỳ bà
123 ... 13>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1435/3233