80s toys - Atari. I still have
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Dẫn Sói Vào Nhà-full

Lượt xem :
ài tử bình thường vung lung tung ở không trung, căn bản không có biện pháp đụng tới một sợi lông tơ của hắn.

“Đáng chết!” Nàng gầm nhẹ một tiếng, lại muốn duỗi thẳng chân ra đối phó hắn.

Nhưng chỉ thấy hắn ngậm cười, chân dài duỗi ra, giống dây đai bò lên chân của nàng, như cũ làm cho nàng không thể nhúc nhích. Cuối cùng, nàng vì không giãy dụa được, trùng hợp xe ngựa bị một trận xóc nảy, làm cho nàng trực tiếp đổ nhào lên phía trước. Hắn lật tay lôi kéo, thân thể cứng nhắc của nàng liền thuận thế rơi vào trong lòng hắn.

"A!" Chóp mũi của Hổ Nhi trực tiếp đánh lên cằm của hắn, làm nàng bị đau kêu một tiếng thảm thiết.

Hắn cúi đầu, vừa vặn cùng đôi mắt tròn của nàng chống lại.

Mắt sáng tròn vo tựa hồ tóe lửa, hai viên tròng mắt trừng lớn như là muốn băm thây hắn muôn khúc.

Nửa người dưới của nàng bị hai ống chân hắn thay đổi, hai tay cũng bị hắn dùng sức bắt lấy kéo ra sau lưng, không thể động đậy.

Nàng phát hiện Tây Môn Sóc so với trong tưởng tượng của nàng còn mạnh mẽ hơn, lửa giận của nàng đều chạy trốn đi mất.

"Yêu thương nhung nhớ của em, thật sự làm cho tôi thụ sủng nhược kinh (được sủng ái mà lo sợ)." Hắn chỉ dùng một tay mà nắm giữ hai tay của nàng, chỉ còn chưa có xấu xa nâng cằm nàng lên.

Xem nàng gần như vậy, mới phát hiện nàng khuôn mặt nhỏ nhắn không có tỳ vết.

Tuy màu da nàng không trắng muốt, nhưng môi hé ra đỏ bừng, không có tô nước son gì. "Đi tới đi, vương bát rùa (đồ con rùa), mau thả ta ra!" Nàng vặn vẹo thân mình không ngừng gầm nhẹ.

"Tiểu Hổ Nhi, em không biết cầu người là phải buông tiếng mềm mỏng sao?" Hắn giương mắt cười. "Đến, kêu một tiếng Sóc ca ca, êm ái một chút, tôi sẽ tha cho em."

"Ta không thèm!" Nàng giận trừng mắt hắn, tất cả trong mắt đều là tức giận. "Chính xác anh tính thế nào? Anh tốt nhất hiện tại thả ta, lại kêu ta một tiếng cô nãi nãi, ta sẽ lo lắng lưu cho anh toàn thây."

"Này không tốt đâu?" Hắn ra vẻ một bộ khó xử, làm cho hai mày rậm nhăn lại. "Tôi còn muốn sống lâu vài năm, vài năm liếc xem nhiều mỹ nữ cơ."

"Đợi chút ta đây nhất định trước khoét mù mắt anh!" Nàng nghiến răng nghiến lợi, giống như đầu một con hổ nhỏ phát oai, tựa hồ thực sự phải xé nát hắn rồi nuốt vào bụng.

"Vậy được rồi". Hắn bất đắc dĩ nhún nhún vai. "Em đã muốn đào hai mắt của tôi, phía trước là đến Tục Hương Lầu, tôi chỉ chịu đựng miễn cưỡng nhìn em cho đã nghiền thôi, đỡ phải về sau không có cơ hội xem nữ nhân khác."

"Anh..."

Hổ Nhi nói một câu, Tây Môn Sóc đối lại một câu, hai người so chiêu mấy chục hồi, mặc kệ là võ công lẫn mồm mép, nàng trước sau kém hơn hắn một khúc. Giết ngàn đao! Cũng đừng để nàng sẵn có cơ hội, bằng không nàng không thể không chỉnh chết đồ con dê này!

Hổ Nhi mang theo Tây Môn Sóc trở lại Tục Hương Lầu, cơ hồ là mặt mũi quét rác. Tây Môn Sóc áp chế hai tay của Hổ Nhi đi vào cửa lớn, tỏ vẻ muốn trọ ở Tục Hương Lầu một đoạn thời gian, còn không hề cảm thấy thẹn nói cho mọi người, về sau nàng là thị nữ bên người kiêm bảo tiêu của hắn.

Đồ con rùa chết tiệt! Nàng nhất định phải nghĩ biện pháp gạt hắn!

Chắc chắn hắn không phải vị hôn phu của tiểu thư, tìm được cơ hội nàng nhất định phải tặng hắn ngàn quả đấm trăm cái chân, càng muốn đập nát cái miệng của hắn, làm cho hắn sủa không ra được một câu!

Nhưng là, từ khi hắn vào trọ Tục Hương Lầu, lại đem tỷ tỷ của nàng Hoa Túy cùng Luyến Hỉ xoay quanh lấy lòng, ngay cả Luyến Hỉ tỷ tỷ cũng coi trọng nam sắc của hắn, liền tán thưởng hắn có khả năng trở thành hàng người đẹp, còn nói, nếu hắn không là vị hôn phu của tiểu thư, đã sớm thuyết phục hắn xuống thành thái giám (tự cung) để tiếp khách

Chỉ có nàng đáng thương nhất! Khi bọn họ vừa bước vào bên trong lầu, liền nhận được lời nhắn do tiểu thư phái người đến truyền, muốn nàng chiếu cố hắn thật tốt, không cho phép có gì không hay xảy ra với hắn.

Thật tốt nhất! Nàng có bao nhiêu cân lượng, tiểu thư cũng biết a, muốn nàng bảo hộ hắn, rõ ràng là chỉnh nàng mà!

Nhưng nàng lại không thể không theo, khẩu khí cuối cùng chỉ có thể nhịn xuống, chuyển hắn đến gian phòng nhỏ cách vách vậy, coi như cùng làm láng giềng của hắn.

Vừa mới bắt đầu Tây Môn Sóc thực an phận ở trong phòng dưỡng thương, nhưng bất quá mới có ba ngày, đại gia hắn liền bắt đầu đi chung quanh gây rối, người này nói cái gì nếu vào nghỉ trọ thì cũng nên muốn làm quen một chút.

Hổ Nhi nghĩ, tuy nói trong Tục Hương Lầu đều là nam phục dịch, hắn hẳn là mới không nghĩ sẽ dùng đến bọn họ.

Về phần miệng hắn không ngừng khen ngợi hai vị mỹ nhân .... Nàng đã muốn hướng hắn hung dữ hạ cảnh cáo nói, nếu hắn dám dụng một sợi lông tơ của Hoa Túy cùng Luyến Hỉ, nàng liền đánh hắn rặng rơi đầy đất!

Chỉ thấy hắn vẫn như cũ giơ lên một chút cười; lộ ra hàm hai răng trắng bóc, lấy tiếng nói mê người nói: "Tôi chưa bao giờ động chạm vào như nhân, đều là nữ nhân tự mình đưa tới cửa." Nghe đi! Trên đời nào có xú nam nhân không biết xấu hổ như vậy? Nghĩ đến chính mình bộ dạng mặt đẹp một chút liền như thế kiêu ngạo, không coi ai ra gì!

Hổ Nhi sau khi đưa hắn mang về, cả ngày tựa như con hổ nhỏ lâm vào nôn nóng, ánh mắt luôn đuổi theo hắn, đỡ cho hắn ở sau lưng nàng làm ra một đống chuyện mờ ám.

Ơ, nàng mới có ăn một bữa cơm, tên khốn khiếp (rùa rụt cổ) kia đã không thấy đâu! Hổ Nhi hổn hển, nhớ tới vừa mới vui vẻ nói bóc cơm ăn sau một lúc lâu đã hoàn chỉnh không phát hiện Tây Môn Sóc.

Nàng buông bát, thở nhanh đi chung quanh tìm người.

Đến lúc đi qua cửa một gian phòng nhỏ, bên trong mờ nhạt ánh nến, truyền ra một tràng giọng nói nam trầm thấp say lòng người.

"Phu nhân, da của bà xoa thực trơn, thực mềm, làm cho tôi rất muốn cắn một ngụm......”

"Ha ha, xem cái miệng nhỏ nhắn của cậu thực ngọt, đợi lát nữa ta thưởng cho cậu nhiều một chút." Tiếng cười của nữ tử liên tục, còn nửa mang theo rên rỉ. Hổ Nhi nghe xong hai lông mày nhíu chặt. Nam phục dịch lầu giữa của bọn họ đều đã đi qua phía trước vào lầu, mới là không có khả năng sẽ cùng nữ khách có quan hệ xác thịt.

"Phu nhân, vậy bà có thể thưởng tôi một cái hôn sao?" Thanh âm của nam tử bên trong trầm thấp dễ nghe, lời ngon tiếng ngọt giống như trét mật.

"Ta cũng không biết Tục Hương Lầu có nam phục dịch đặc biệt như cậu vậy... Ta lần đầu tiên nhìn thấy Tục Hương Lầu nam phục dịch đa dạng nhiều như vậy đấy!"

"Hả? Thế bọn họ sẽ giống tôi như vậy lấy lòng bà sao?

Trong lời nói liên tiếp dâm uế lọt vào nơi lỗ tai Hổ Nhi, làm cho bên tai nhỏ của nàng không khỏi đỏ lên

Nàng nhịn không được tiến lên, xuyên thấu qua cánh cửa trộm đi bên trong cảnh xuân, đầu tiên nhìn thấy thân thể hai người kia ở trên giường. Chiếu vào mi mắt, nam tử là Tây Môn Sóc, còn lại nữ tử trong lòng hắn lại là Thẩm gia phu nhân.

Hổ Nhi nhìn lên, cả người nùng nổ phẫn nộ.

Làm cái quỷ gì? Nam nhân này thế nhưng đói bụng ăn quàng, thú tính (ham muốn hèn hạ) hơn là tìm tới khách quen của Tục Hương Lầu!

Ngay sau đó, hành động của Hổ Nhi so với tự hỏi của nàng thậm chí còn rất nhanh, nổi giận đùng đùng cất bước đi, vào bên trong phòng, duỗi tay nắm vạt áo Tây Môn Sóc.

Thật đê tiện! Vạt áo trước ngực dĩ nhiên là mở rộng, hơn nữa môi hắn thế nhưng ửng đỏ lại ướt át...

Đáng chết, hắn thực sự làm ra chuyện vô sỉ như thế!

"Tên chết bằm, mi cũng dám đụng đến khách nữ của bọn ta, thật là chán sống rồi!" Bàn tay to của nàng lôi kéo, dùng sức kéo hắn ra khỏi giường.

Trong con ngươi Tây Môn Sóc hiện lên một tia kinh ngạc, nhưng vẫn theo tình hình buông Thẩm phu nhân ra, dùng sức theo động tác của Hổ Nhi mà mượn sức, ở bên trong vải hở ra một thân độ cong hoàn mỹ, mới cố ý ngã ngồi ở trước mặt nàng.

"A...." Hắn để mông rơi xuống đất, càng không quên giả vờ hô đau một tiếng.

"Ta đánh chết mi ...." Hổ Nhi dùng sức vung nắm tay, gào thét lớn nói: "Ta muốn thay trời hành đạo, đánh chết mi tên dâm tặc này!"

Tây Môn Sóc đầu thoải mái một bên, né đi nắm đấm của nàng.

Tuy nàng ra quyền luôn mười phân có lực, nhưng là nàng lại như cũ đều dùng mấy chiêu cố định này, Tây Môn Sóc rất nhanh nhìn thấu kỹ xảo đánh đấm của nàng không hề che giấu. Tựa như con người của nàng, không tới vài ngày đã bị hắn hiểu rõ ràng. "Tôi chỉ là thay em chia sẻ mệt nhọc mà thôi a." Sao lại nổi giận như vậy? Hắn là chỉ lo liệu một ít chi phí cho cuộc sống giúp các nàng, thay các nàng trấn an (làm yên lòng) khách nữ đã bị cô đơn không được sao?

"Mi tên dâm tặc này! Trong lầu chúng ta có quy định, muốn thành nam phục dịch thì trước hết phải tự cung (thành thái giám), mi nghĩ thành thái giám có phải hay không? Cô nãi nãi ta cho mi toại nguyện!" Hổ Nhi vừa đưa chân đã ra sức mau hướng giữa quần của hắn đá tới.

Tây Môn Sóc phản ứng mau thần kỳ, như là nhìn thấu suy nghĩ trong lòng nàng, lập tức dựng lên ngồi xếp bằng, lấy tay phải ngăn cản đùi phải nàng đá tới.

Hắn thoải mái tiếp ứng, trên môi vẫn cứ lặng lẽ cười.

"Mi..." Nàng phát hiện đùi phải của mình không ngừng bị hắn cầm lấy, thậm chí bị hắn động tay động chân (sờ mó), bàn tay mũi chân còn lại hướng đùi bụng nhỏ của nàng đi đi.

"Chậc, không nghĩ tới chân của em nhỏ như vậy, chân thon như vậy...." Hắn còn không sợ chết hướng nàng gật đầu cười nói như vậy. Hai người em tới anh đi, nàng dùng hết sở học cả đời, lại không gây thương tổn một sợi lông tơ của hắn, ngược lại còn mệt mà thở hổn hển.

Nàng vừa tức vừa vội, trong gian phòng nhỏ có trang sức gì đó cơ hồ đều bị rơi từ trên xuống đất, khua leng keng lanh canh phát ra tiếng vang thật lớn.

Mà bọn họ từ trong phòng đánh tới phòng ngoài, vừa đến bên ngoài, Tây Môn Sóc tựa như con chim giương cánh, nàng không có không có biện pháp phân biệt bước chân khó bề đuổi theo hắn .

Đáng giận! Nàng tức giận đến mau hộc máu, hơn nữa hai người so chiệu mấy chục hồi, sắc mặt nàng đã lộ vẻ mỏi mệt.

Trời ạ, nàng chưa từng có gặp cái người quá khó đối phó như vậy!

Đến lúc Hổ Nhi đuổi theo hắn thật vất vả, tính vươn tay gắng sức hướng trên mặt hắn vung ra, sau chỉ thấy hắn đột nhiên cứ thế lui.

Bởi vì chỗ bọn họ là chỗ rẽ, hai người đồng thời cứ tiến lui, vừa mới có bóng người theo bên cạnh hiện đến.

"A" Hổ Nhi thét chói tai người ta, bởi vì nàng đã không kịp thu tay. Tây Môn Sóc nhìn lên, thân thủ vội vàng hướng người đang tới đem che chở trong lòng, sau đó xuay người lấy lưng ngăn trở một quyền của nàng. Nhưng mà một quyền của nàng, vừa vặn lại đánh về phía vùng lưng yếu ớt của hắn, làm cho vết thương cũ của hắn lại thêm vết thương mới, mồm phun ra một đống máu.

"Nha..." Trên giường vẻ mặt Tây Môn Sóc thống khổ. "Tiểu Hổ Nhi, tôi không nghĩ tới em đùa thật."

Trong phòng có một đám người, Hoa Túy, Luyến Hỉ, Hổ Nhi, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn kia thiếu chút nữa bị nắm đấm đánh trúng , Hoa Lưu Ly.

"Là chuyện gì xảy ra đây? " Hoa Lưu Ly cau mày nhìn bọn họ. Nàng thiếu chút nữa liền bị hủy dung.

"Tiểu thư!" Hổ Nhi bắt lấy cơ hội, nhanh chân mở miệng cáo trạng. "Anh ta... Hắn quyến rũ khách nữ giữa lầu chúng ta, còn muốn vươn móng vuốt của sói với khách nữ, làm ra chuyện xấu xa..."

Nghe vậy, Hoa Lưu Ly vẫn là thản nhiên nhanh liếc mắt Tây Môn Sóc một cái. Tuy rằng nàng ít tuổi, nhưng là bên trong con ngươi khôn khéo lại dạy dỗ người, không tha mà xem là nhỏ.

“Tiểu thư, cô không thể kiêu ngạo theo đuổi anh ta như thế a! Tốt xấu gì anh ta cũng là vị hôn phu của tiểu thư, không nên như thế.... Như thế...." Lời nói của Hổ Nhi có chút nghèo, nghĩ đến hắn là vị hôn phu của tiểu thư, lại nhịn không được trừng mắt liếc nhìn hắn một cái.

“Hắc hắc......” Tây Môn Sóc giơ hai tay đầu hàng, nhưng vẫn nhún nhún vai, một bộ dáng không sao cả.

“Chẳng qua là thói quen của tôi......”

“Cái gì?” Hổ Nhi vừa nghe hắn giải thích như thế, toàn bộ cơn tức lại dâng lên. “Anh nếu muốn cùng khách nữ thân cận, vậy tự cung đi! Hơn nữa, đừng quên thân phận của anh, trừ bỏ tiểu thư ra, anh thế nhưng còn dám mơ ước nữ nhân khác!”

“Nói xong, nàng rút ra chủy thủ trong lòng, ở trên bàn dùng sức cắm, muốn hắn phải lựa chọn.

“Nhưng Tây Môn gia chỉ có mình tôi như vậy, tôi nếu tự cung, chỉ sợ sẽ thực có lỗi cha mẹ tôi.”

Hắn cười mà như không cười, vẫn một bộ dáng vô tội như cũ.

“Hổ Nhi.” Hoa Lưu Ly hướng nàng vẫy tay, muốn nàng lại đây. “Ta nghĩ đến anh ta hồ đồ như vậy không kiêng nể gì ở bên trong lầu của ta gây chuyện, cho nên đã nghĩ ra một cách.” Nói xong, từ trong tay áo nàng rút ra một bộ hàn làm bằng sắt tạo còng tay đặc biệ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
32/6713