XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Trẻ Trung-full

Lượt xem :
hế đây ư?”

Bối Bối nhìn về phía hộp cơm tiện lợi còn nguyên than thở chừng nửa giờ đồng hồ. Ông Lâm và Chu Gia Đình cất xong hộp tiện lợi liền bắt đầu nghiên cứu bộ mặt như khổ qua nhất từ trước đến nay .

“Thật là kỳ tích nha, người luôn vui vẻ trong nhóm chúng ta cũng có lúc thở dài.” Ông lâm tức cười ở bên ngoài cửa sổ dò xét một chút. “ Sắp đổi người rồi à?”

Chu Gia Đình cười nhạo một tiếng: “ Mình thấy sau là Hongkong, Macau sau là Đài Loan cũng muốn trở về Đại lục đó.”

Xem như không thấy lời giễu cợt của các bạn, Bối Bối lần lượt nhìn hai người bằng ánh mắt khó hiểu khá lâu rồi cô mới nhẹ nhàng mở miệng: “Các cậu hẹn hò cùng Thẩm Xương Hồng và Tề Thiếu Phân bao lâu rồi?”

Ông Lâm cảm thấy kỳ quái ngay sau đó như hiểu được mà cười nói: “ Mình và Thẩm Xương Hồng ở chung một chỗ cũng được ở gần một năm rồi. Thế nào, có phải cậu cũng đã thông suốt muốn tìm một nam sinh vui vẻ sao?”

“Mình và Tề Thiếu Vân hẹn hò chưa được một năm.” Chu Gia Đình cũng nói. “Làm gì? Lòng ngứa ngáy rồi sao?”

“Vậy các cậu khẳng định có thật lòng yêu đối phương như thế nào? Còn có..” Bối Bối trầm ngâm nói “ Các cậu tới trình độ nào rồi? A hoặc B hoặc C”

Ông Lâm hoài nghi mắt liếc Bối Bối “Cậu hỏi cái này làm gì?”

Bối Bối mở trừng hai mắt “ Rốt cuộc các cậu có nói hay không? Hỏi nhiều như vậy làm gì? Không nói thì thôi!”

“Được, được, nói thì nói.” Thấy Bối Bối hình như đang tức giận, Chu Gia Đình vội trấn an nói: “Chúng tớ đến B rồi nhưng không có ý định muốn đột phá đến C. Còn về hai bên có yêu thương lẫn nhau thật không thì..” Cô nghẹo đầu suy nghĩ một chút

.

“Chắc là vậy. Thật ra mình cũng không muốn nhiều như vậy, chẳng qua là cảm thấy hai người ở chung một chỗ thoải mái vừa lòng nhau. Nếu một ngày nào đó chán hoặc cảm thấy tìm được một người con trai tốt hơn anh ta. Có thể chúng mình sẽ chia tay.”

“Dù sao chúng mình vẫn còn trẻ là còn có cơ hội gặp được nhiều đối tượng hơn. Tội gì phải lo lắng nhiều như vậy.”

Bối Bối nhìn sang Ông Lâm, Ông Lâm nhún nhún vai.

“Mình cũng vậy, mình không muốn tồn tại trong lòng cái gánh nặng về kế hoạch trong tương lai. Nếu không dù ở bên cạnh bất kì ai cũng không cảm thấy tự nhiên, cứ thoải mái một chút. Tất cả cảm giác có thể so sánh rõ ràng hơn. Cho nên mình không cho rằng Thẩm Xương Hồng nhất định sẽ là một nửa tương lai mình. Nhìn kỹ một chút, cậu mới có thể tìm thấy một nửa xứng với bản thân. Nếu không về sau cậu gặp một người con trai khác làm cậu động lòng thì không phải cậu sẽ hối hận sao?”

“Là như vậy sao?” Bối Bối lẩm bẩm.

“Vậy các cậu làm như thế nào thì biết đối với người đó là nhất?”

Ông Lâm và Chu Gia Đình liếc nhìn nhau .

“Cậu thế mà cũng hỏi mình.” Ông Lâm cười cười. “Thành thật mà nói mình từng có rất nhiều bạn trai nhưng ai cũng như ai , cho nên mình cũng không biết ngày nào mới có thể gặp người kia-cũng là người tốt nhất.”

“Cậu thế mà cũng hỏi mình.” Ông Lâm cười cười. “Thành thật mà nói mình từng có rất nhiều bạn trai nhưng ai cũng như ai , cho nên mình cũng không biết ngày nào mới có thể gặp người kia-cũng là người tốt nhất.”

“Mình muốn có một cảm giác thật khác biệt cơ.” Chu Gia Đình hơi nhíu lông mày.

."Mặc dù mình còn chưa biết cảm giác đó như thế nào , nhưng nghe người ta nói đều là cảm giác khác thường mà thôi."

"Bất luận như thế nào, " Ông Lâm nói tiếp."Gặp nhiều người thì mới có thể so sánh rồi tìm ra người tốt nhất, hoặc là làm rõ người cho cậu cảm giác đặc biệt nhất, tốt nhất.”

Chu Gia Đình liên tục gật đầu phụ họa: "Đúng,đúng.Mình có một người bạn tiểu học, vốn là bạn ấy và cậu con trai thanh mai trúc mã hàng xóm có quan hệ rất tốt. Bởi vì bạn ấy cứ cho rằng cậu con trai kia là người mà cô ấy yêu nhất, cho nên vẫn cự tuyệt sự theo đuổi của những tên con trai khác. Kết quả lên tới trung học , bọn họ không học cùng trường thì cô ấy mới có cơ hội gặp phải một người con trai khác làm cô ấy rung động. Nhưng cô ấy đã cùng thanh mai trúc mã tiến đến C rồi. Chẳng những hối hận không kịp, càng không giải thích với bạn trai hiện tại như thế nào để cho anh ta không rời đi.”

Bối Bối thở thật dài một tiếng.

"Cho nên mình cảm thấy được phải biết nhiều một chút về con trai, không nên quá sớm cho rằng là người đó, nhất là. . . . . ." Chu Gia Đình nháy mắt mấy cái."Không nên trao thân quá sớm."

Bối Bối bất giác nhíu chặt lông mày thanh tú.

Ông Lâm tò mò quan sát nàng."Cậu. . . . . . Có phải hay không thích người nào rồi?"

"Không phải là Nhiều hơn chứ?" Chu Gia Đình suy đoán.

Bối Bối cắn môi không nói.

Hai người dò xét lẫn nhau một cái. Ông Lâm chần chừ hỏi: "Cậu nói anh không phải bạn trai của cậu. Vậy. . . . . .Cậu yêu đơn phương từ lâu rồi ?"

Bối Bối giương mắt liếc nàng.

"Đã lâu rồi sao?"

Bối Bối nhún nhún vai."Mình từ sáu tuổi bắt đầu."

Chu Gia Đình lập tức liếc mắt xem thường."Không chịu nổi! Cái này gọi là sự ngây thơ. Không phải mình vừa mới nói chuyện bạn tiểu học đó sao !"

Ông lâm vỗ vỗ đầu vai Bối Bôi."Anh ta đối xử với cậu như thế nào?"

Bối Bối than thở."Không biết."

"Không biết! ?" Ông Lâm kinh ngạc lặp lại."Bọn cậu ở chung đã lâu như vậy, cậu lại không biết anh ta đối với cậu có cảm giác hay không?"

"Anh ấy rất thương mình, tựa như loại tình cảm của anh trai thương em gái "

Bối Bối cười khổ."Nhưng có lúc mình lại cảm thấy không phải “chỉ”. Anh ấy chưa bao giờ bày tỏ qua, mình cũng không dám trực tiếp đi hỏi anh ấy, sợ hỏi ra cái gì không đúng đáp án , cho nên. . . . . ."

Ông Lâm suy nghĩ một chút."Muốn nghe đề nghị của mình không?"

Bối Bối gật đầu.

"Trực tiếp đi hỏi anh ta , một hơi giải quyết sự việc!" Ông Lâm quả quyết nói."Tính cứ lề mề như vậy sao?”

"Hoặc là trước tiên đem anh ta để sang một bên,bản thân cậu mở rộng lòng ra thử tiếp xúc với người con trai khác. Chờ xác định tình cảm của mình rồi nói sau." Chu Gia Đình khóe miệng vểnh lên."Mình thật sự không tin cậu mới sáu tuổi đã có thể hiểu được tình yêu rồi."

Bối Bối không phục giương cằm lên. “Mình rất thông minh, cũng trưởng thành rất sớm nha!"

Ông Lâm không khỏi bật cười."Là đó, cậu sớm đã trưởng thành!" Nàng lắc đầu một cái.

"Búp bê trưởng thành sớm!"

Lông mày Bối Bối bỗng chốc dựng thẳng, đang muốn nổi đóa. Chu Gia Đình vội trấn an nói: "Được, được, cậu trưởng thành sớm. Nhưng là Bối Bối, biết nhiều hơn một người con trai cũng không làm sao mà? Có lẽ sẽ tìm ra một cảm giác đặc biệt, sau đó cậu càng có thể xác định đối với anh ta đến tột cùng là say mê hay là tình yêu chân chính chứ?"

Bối Bối không khỏi cau mày, cô thật sự không có hứng thú gì. Nhưng mặc dù cô cũng không đồng ý Chu Gia Đình nói cô là ngây thơ. Vậy có lẽ cô nên đi quan sát một chút cái gọi là hành vi suy nghĩ của những tên con trai khác. Như vậy có thể biết “Nhiều Hơn” rốt cuộc đang suy nghĩ gì.

Ông Lâm vuốt tóc của cô ." Thứ Năm tuần sau cùng đi dạ vũ chứ!"

Bối Bối chần chờ một lát mới chậm rãi nói: "Nhiều Hơn tháng sau phải nước Mĩ, có lẽ khi đó mình phải suy nghĩ lại. . . . . ."

"Cứ như vậy quyết định, " Ông Lâm lập tức cắt đứt lo nghĩ của cô."Đã quyết định, không thể đổi ý, nếu không mình trở mặt đó!"

Bối Bối há miệng, ngay sau đó lại đóng lại.

Đi thì đi!

Bối Bối cầm sách giáo khoa nheo mắt nhìn trộm Lộ Uyên chuyên tâm thảo luận công việc cùng Văn Hạo.

Hai ngày nữa cô sẽ phải thi kì thi định kì hàng tháng cho nên Văn Hạo đặc biệt lúc vừa tan việc liền chạy về giúp cô cố gắng học bổ túc. Nếu không trước đó vài ngày, anh đều là vì việc đến nước Mĩ phát triển doanh nghiệp. Loay hoay đến bể đầu sứt trán, hầu như mỗi ngày đều phải làm thêm giờ tới mười giờ tối mới về nhà.

Nhưng Văn hạo mới bắt đầu giảng bài chưa tới nửa tiếng, Lộ Uyên Tỉnh đã đem tài liệu tới hỏi. Văn Hạo không thể làm gì khác hơn là quy định phạm vi trước cho Bối Bối học thuộc lòng.Còn mình thì nghĩ biện pháp xử lý nhanh công việc.

"Nhiều Hơn, anh phải đi bao lâu?"

"Nửa tháng nữa " Văn Hạo cũng không ngẩng đầu lên vẫn vùi đầu vào trong số liệu "Nhiều nhất sẽ không vượt quá một tháng."

“Lâu như vậy đó." Cảm giác mất mác nhanh chóng chồng chất trong trái tim Bối Bối .

Văn Hạo lúc này mới ngẩng đầu lên."Anh sẽ nhanh sớm quay về."

Bối Bối bĩu môi cúi đầu thấp.

Không muốn cô đau lòng. Văn Hạo nhẹ nhàng thở dài."Nếu như là nghỉ đông và nghỉ hè, em biết anh nhất định sẽ dẫn em đi cùng."

Đôi mắt to buồn bã nhìn anh."Vậy anh không thể đợi em nghỉ rồi đi sao?"

Văn Hạo bất lực liếc Lộ Uyên Tỉnh một cái."Anh cũng nghĩ như vậy, nhưng có rất nhiều hành trình đã được dự tính nên không cách nào thay đổi được thời gian. Nếu không sẽ bị dôdi thủ cạnh tranh giành trước. Em nên hiểu, không phải sao?"

"Thiên tài mới hiểu!" Bối Bối lầu bầu."Em thật không hiểu. Sự nghiệp lớn như vậy làm cái gì? Tiền kiếm nhiều như vậy làm cái gì? Anh muốn nắm trong tay sự nghiệp lớn, ngược lại lại bị sự nghiệp nắm trong tay cuộc sống, như vậy cuộc sống sẽ còn có cái gì gọi là niềm vui thú nữa?"

Văn hạo bất đắc dĩ thầm than."Đây là kỳ vọng của bác trai, anh đã từng hứa muốn thay ông ấy hoàn thành."

Bối Bối liếc xéo của hắn."Em biết ngay là ba Nhĩ Đông thương ta nhiều hơn!"

"Chuyện này. . . . . ." Văn Hạo không biết nên khóc hay cười. Than một tiếng."Bối Bối, lời này không nên nói như vậy, em biết anh hứa nhất định sẽ hết sức đi thực hiện nó, cho nên. . . . . ."

"Cho nên anh có thể mặc kệ em?" Bối Bối bất mãn nói.

"Anh không có mặc kệ em a, anh chỉ là đi công tác nửa tháng mà thôi cũng không phải là không trở lại."

"Cái này nửa tháng chính là mặc kệ ta!" Bối Bối quả quyết nói.

"Anh . . . . ." Văn Hạo hướng ánh mắt cầu cứu hướng tới Lộ Uyên Tỉnh- người sau vẻ mặt thú vị đang cười đến nghẹn. “Anh không phải là không chăm sóc em , anh là. . . . . . anh là. . . . . ."

Lộ Uyên Tỉnh cảm thấy sắp không nhịn được cười trong bụng cười thật to.

Văn Hạo tuổi còn trẻ đã được giới kinh doanh gọi là"Công ty chi sa" , cư nhiên lại bị một cô tiểu thư nói mấy câu liền bị làm cho váng đầu chuyển sang không biết nói gì.

Mặc dù xem cuộc vui cảm thấy rất sảng khoái , nhưng dựa vào Văn Hạo là cấp trên, anh ta có quyền bất cứ lúc nào có thể đuổi việc một người một cách bàng quan. Thấy chết mà không cứu thì thật không được, Lộ Uyên Tỉnh đành mở miệng vì cấp trên mà hoà giải.

"Anh nói này Bối Bối đại tiểu thư, chồng em phải đi có nửa tháng, nửa tháng sau anh ta lại về với em là được rồi. Đừng nhỏ mọn như vậy chứ!"

Bối Bối khinh thường hừ một tiếng."Thật sao? Tận nửa tháng? Anh dám bảo đảm anh ấy về sau tuyệt đối sẽ không đi? Anh dám bảo đảm công ty đánh vào thị trường Châu Mỹ sau anh ấy sẽ không bị công việc chiếm nhiều thời gian thời gian hơn?"

Lộ Uyên Tỉnh lắp bắp."Anh. . . . . ."

Không để cho anh ta có cơ hội suy nghĩ. Ngay sau đó, Bối Bối lại hung hăng thừa thắng truy kích."Còn nữa, anh dám bảo đảm anh ấy đánh vào châu Mỹ thị trường sau sẽ không nữa muốn thị trường Châu Âu? Thị trường Châu Úc? Thậm chí thị trường Châu phi?Anh thật dám cam đoan sau khi từ nước Mỹ trở về. Tất cả thời gian của anh ấy hoàn toàn là của em không ?"

Thật thảm! Văn Hạo ít nhất còn nói với cô một số câu, thế nhưng anh ngay cả cơ hội đáp lời cũng không có đã bị đánh trở lại!" Lộ Uyên Tỉnh bi ai than thầm. Trợ thủ vô dụng núp trong góc vẽ vòng tròn (Đúng là hẹp hòi). Bản thân cũng thấy xót xa, Văn hạo chỉ có thể cố gắng cứu giúp.

"Bối Bối, như vậy có được hay không?" Văn Hạo cẩn thận từng li từng tí nói."Mỗi một lần này anh đi công tác một mình, về sau bất luận là nơi nào anh đều sẽ dẫn em đi cùng. Nếu như em đang trong giờ học không thích hợp, anh liền để cho Lô đại ca thay thế anh đi, như vậy có được không?"

Bối Bối bĩu môi suy tính một hồi lâu sau, mới miễn miễn gật đầu đồng ý: "Được rồi, như vậy một lần thôi đó, lần sau em sẽ nổi giận đó!"

Không phải vừa nổi giận sao ? Văn Hạo vội vàng gật đầu."Anh thề, mỗi lần này.”

Bối Bối thở dài."Nửa tháng. . . . . . Thật lâu đó. . . . . ."

"Yên tâm, anh sẽ đem tất cả an bài xong liền trở về." Văn Hạo hứa.

Nhưng. . . . . . Nhưng anh không để người nào thừa lúc em ngủ nướng tới ôm em đến phòng tắm à? Bối Bối nghẹo đầu nghĩ tới.

"Reng. . . . . ."

Bối Bối mơ hồ đem chăn bông che đầu.

"Reng. . . . .
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1535/3333