Tiểu thuyết Cô Vợ Nhỏ Cay Cú Không Chọc Được-full
Lượt xem : |
của em, người của em, cá tính của em, tất cả của em anh dần dần đều thích tất cả, em nói cho anh biết, Tiểu Ma Quái này rốt cuộc anh dùng dạng ma pháp gì trên người, để cho anh thích em như vậy ?”
“Em nào có.”
Trần Hoa Nghiên không thuận theo mở miệng, cô lúc này không phục mà phản bác, nhưng lại cho anh một cơ hội tuyệt hảo, môi mỏng đặt lên môi cô khẽ hôn, nhẹ nhàng bú mút.
Nụ hôn thình lình xảy ra để cho cô cứng miệng, thân thể không được tự nhiên muốn lui về phía sau, chỉ là cánh tay của anh để ngang hông cô, không để cho cô có chỗ để lui.
Chạy không khỏi lại tránh không được, cô buông tha giãy giụa, khéo léo mặc anh hôn. Phương Lỗi một hồi liếm, một hồi mút lấy, còn bất chợt nhẹ nhàng gặm cắn môi của cô, cảm giác lạ lẫm để cho cô vừa mong đợi vừa khẩn trương, dạy cô không nhịn được lè lưỡi liếm liếm cánh môi tê dại.
Nhưng cô còn không có liếm lên môi của mình, cái lưỡi mềm mại của anh liền đột nhiên quấn lấy cô, đem lấy đầu lưỡi cô kéo vào phần môi của anh, bừa bãi dây dưa, mè nheo, mút hôn.
Cảm giác quá mức thân mật, quá mức mắc cỡ, nhưng là Phương Lỗi rất có kỹ xảo hướng dẫn cô, quyến rũ cô phát ra một thanh âm mềm mại thở dốc.
Thân thể Trần Hoa Nghiên mềm mại vô lực, nếu như không phải anh ôm cô thật chặt, cô rất tin tưởng cô nhất định sẽ xụi lơ trên đất đi.
Phương Lỗi không nhịn được nghĩ muốn nhiều hơn, mong đợi quá lâu, trái cây ngọt ngào này giống như anh túc làm người ta mê luyến, cánh tay vòng chắc cô bắt đầu di chuyển, lòng bàn tay không kềm chế được ở trên lưng của cô chạm nhẹ chậm vê.
Lý trí tinh tường nói cho Phương Lỗi, hai người vừa mới xác nhận quan hệ, có thể hôn đến cô đã là thu hoạch ngoài dự đoán, ngàn vạn lần không được vọng tưởng lấy được quá nhiều nữa, hơn nữa người phụ nữ trong ngực quá mức không lưu loát, nếu như anh nghĩ phải lấy được nhiều hơn, tuyệt đối cần từ từ đi, từng bước từng bước dạy dỗ.
Nghĩ đến lúc dạy dỗ mấy cái chuyện kia, anh không nhịn được run rẩy một hồi.
Một hồi lại hôn một hồi nữa anh sẽ buông cô ra, anh tự nói với mình như vậy.
Chỉ là kế hoạch vĩnh viễn đều không đuổi kịp biến hóa, Phương Lỗi dù trong mộng cũng không dám nghĩ, Tiểu Ma Quái trong ngực lại đột nhiên bắt chước động tác của anh, kéo lưỡi của anh vào trong miệng cô, giống như đang ăn kem liếm láp, khẽ cắn.
Toàn thân giống như có một dòng điện chạy qua, Phương Lỗi thở mạnh một cái, khó nhịn hấp dẫn ngọt ngào động lòng người như vậy, toàn diện mất khống chế.
Chương 8
Vốn là Phương Lỗi không muốn trong lúc hai người xác định quan hệ liền lập tức ăn Trần Hoa Nghiên. Anh vẫn luôn là người có kiên nhẫn, nếu không như vậy sẽ không nhịn được muốn gặp cô, muốn hôn cô lâu như vậy rồi.
Vốn là dịu dàng khẽ hôn đột nhiên thăng cấp tới cấp bậc cao nhất, anh hung hăng cắn nuốt cô, đầu lưỡi đổi khách làm chủ xông vào miệng cô, cùng với lưỡi dây cô dưa lật tới lật lui, rồi sau đó bừa bãi lại tận tình mút ngọt ngào trong miệng của cô.
Khác với nhu tình mật ý vừa rồi, anh hôn quá mức mãnh liệt khiến Trần Hoa Nghiên hoảng hốt, người uốn éo muốn giãy giụa trốn tránh.
Nhưng mà anh không cho phép, không để cho cô tránh ra kiềm chế của anh, không để cho cô rời khỏi ngực anh, đầu lưỡi nhảy lên, cưỡng ép cô cùng anh dây dưa lẫn nhau.
Là lỗi của cô, nếu như cô ngoan ngoãn để cho anh hôn, anh cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy, cố tình cô lại muốn tới trêu đùa anh, để cho anh phút chốc tình dục bốc cháy lan tỏa như ngọn lửa giữa thảo nguyên khô cằn.
Trong đầu càng không ngừng thoáng qua ý thức như vậy, để cho anh căn bản dừng lại không được, động tác trên môi không ngừng, tay của anh cũng theo đó hoạt động, thuận theo khát vọng đáy lòng đặt lên mềm nhũ trước ngực cô.
Mềm nhũ lớn nhỏ quả thật để cho anh nhiệt huyết sôi trào, mặc kệ cô ngượng ngùng kháng cự, lòng bàn tay cách áo xoa nắn, cảm thấy nụ hoa dù cách mấy tầng quần áo cũng chậm rãi căng thẳng đứng dựng lên, anh cũng không kềm nén được nữa, vung áo cô lên, đẩy cao nội y của cô, đầu ngón tay trực tiếp vân vê tiểu quả mê người này.
Một hồi cảm giác lạ lẫm từ chỗ bị Phương Lỗi vân vê truyền đến, cảm giác khác lạ với lúc tự mình tắm rửa sờ qua, cảm giác anh véo nhẹ xoa nắn cực kỳ gượng gạo, khiến thân thể Trần Hoa Nghiên không nhịn được run rẩy, trong miệng còn không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ liền đến chính cô cũng đều cảm thấy mắc cỡ.
“Không cần…”
Thể nghiệm quá dọa người như vậy, mà người đàn ông trước ngực càng thêm cố gắng mang đến cảm giác xâm lược trước nay chưa có, mặc dù biết anh tuyệt đối sẽ không tổn thương cô, nhưng những thứ này vẫn để cho cô có chút sợ hãi.
“Đều tại em như vậy, cái người Tiểu Ma Quái này quá hư…” Phương Lỗi trong miệng lầm bầm, động tác trên tay cũng không ngừng, nhưng không quên dùng giọng lên án nói: “Là em để cho anh biến thành như vậy, cho nên em phải chịu trách nhiệm.”
“Em không có…” Nghe vậy cô muốn phản bác, nhưng là anh nửa điểm cơ hội để cho cô phản bác cũng không cho, y phục trên người trong nháy mắt bị lột sạch, áo lót cũng ở đây sau một khắc toàn diện thất thủ, cô còn chưa phản ứng kịp, tiểu quả mềm mại bên phải liền bị anh một hớp ngậm lấy.
Cảm giác tê dại, thấm ướt lập tức đánh thẳng vào giác quan non nớt của Trần Hoa Nghiên, đôi mắt cô dần dần dính vào một tầng thủy sắc mơ hồ, phản kháng giãy giụa cũng dần dần chậm lại, cảm giác toàn thân giống như đều tập trung trên địa phương bị anh ngậm bú lấy.
Cảm thấy cô thần phục, suy nghĩ tự đại, tự mãn trong lòng trong lập tức liền được thỏa mãn, Phương Lỗi càng không có sợ hãi, càng thêm tùy tâm tùy ý thưởng thức vẻ đẹp của cô.
Một bên mềm nhũ bị liếm láp, bú mút, bên kia thì bị anh vỗ về chơi đùa, xoa lấy, Trần Hoa Nghiên không nhịn được thở dốc. Cặp mắt vốn làm cho người khác phải hoảng hốt như soi sáng nội tâm mỗi người nay chỉ khép hờ, thân thể của cô càng thêm nhạy cảm, cảm giác anh vuốt ve trên người như tăng gấp bội.
Cảm giác tê dại như suối trào hướng cô vọt tới, cô cũng không biết thân thể mình thì ra là nhạy cảm như vậy, còn có mình một tiếng rên rỉ kia thật mắc cỡ chết người…
Cô thế nhưng lại phát ra thanh âm như vậy, điều này làm cho cô không chịu nổi cắn chặt môi dưới, không chịu cũng không để cho miệng mình hô lên thanh âm như vậy nữa.
Không nghe được thanh âm ưa thích, Phương Lỗi thoáng dừng lại động tác liếm bú nhũ hoa của cô, nhìn về khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, rồi sau đó trong miệng dùng sức một cái, anh hung ác cắn một cái ở trên đầu vú đang cứng rắn kia.
Chỗ bị cắn thật ra thì không đau, nhưng tê dại đến kinh người, Trần Hoa Nghiên bị sợ một cú, đồng thời miệng kêu lên một tiếng thét kinh hãi, đôi măt ướt át cũng không nhịn được mở ra, đáng thương nhìn tới anh.
Bị một đôi mắt như vậy dùng ánh mắt vừa thấy đã thương mà nhìn, bình thường đàn ông đều không nhịn được, huống chi là Phương Lỗi vốn đã bị đôi thủy mâu này mê hoặc thật sâu, nhất thời anh chỉ cảm thấy có cái gì ở trong người nổ tung.
Thật là hỏng bét, không chỉ kế hoạch ban đầu toàn bộ bị lật đổ, hơn nữa còn bị cô mê đến nỗi ngay cả lý trí cái gì cũng vứt bỏ toàn bộ. Anh tự tay cởi áo sơ mi trên thân, y phục trên người cô, chỉ mấy cái áo sơ mi màu hồng liền rơi xuống đất, bao trùm trên y phục của cô.
Cánh tay của anh vừa thu lại, thân thể hai người trần trụi liền dính sát.
Cơ thể anh cứng rắn hòa hợp với thân thể mềm mại của cô, toàn thân bọn họ trên dưới kết hợp như thế giống như cô trời sinh đích xác vì anh mà tạo thành. Thuộc về anh, chỉ một mình anh.
Đại não mê loạn không cách nào suy tư, bây giờ Trần Hoa Nghiên đã không có năng lực suy nghĩ hiện tại đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể theo động tác của anh mặc cho anh loay hoay.
Khi môi Phương Lỗi lần nữa ngậm tiểu quả trước ngực mình thì cô không thể đè nén cảm giác chưa bao giờ có cùng thanh âm rên rỉ, thở dốc, theo anh chút nhẹ chút nặng nhẹ gặm, bú mút. Cô thở dốc chợt nhanh chợt chậm, chợt cao chợt thấp, giống như ngâm xướng bài hát tình yêu thuộc về anh và cô.
Bàn tay thoáng khó hiểu, Phương Lỗi rời đi mềm nhũ của cô, đi xuống đến hông của cô, da thịt mềm mại bên eo co dãn, để cho anh yêu thích không buông tay, bên hông mè nheo sau một lúc lâu, anh nhẹ nhàng linh hoạt cởi khuy quần jean cô ra. Lấy được một tia khe hở, bàn tay liền lập tức dò vào trong quần lót của cô, ấn lên bờ mông uyển chuyển của cô.
Bởi vì người mẫu phải giữ vững vóc người thon thả, cho nên lúc rãnh rỗi Trần Hoa Nghiên sẽ gặp làm vận động hoặc là động tác tố thân, thân thể của cô trừ bên ngoài mềm mại không xương, cái mông của cô càng làm cho người không buông tay được, mà Phương Lỗi chính là không bỏ được buông tay mà xoa lấy.
Địa phương tư mật bị anh suồng sã xoa nắn tứ phía như thế, cô vươn tay nắm cổ tay của anh, muốn lấy ra bàn tay đang xoa nắn từ trên mông mình, nhưng là anh như thế nào có thể cứ như vậy buông ra.
Phương Lỗi không những không thả, một bàn tay khác cũng phụ trợ dường như cùng nhau đi tới vú của cô, nâng gương mặt tuấn tú gắn đầy tà khí trước ngực cô lên, còn xấu xa cười với cô một tiếng, hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn toàn thân, so với vừa nãy chỉ có một bàn tay hoạt động thì lúc này càng sắc tình hơn, càn rỡ hơn.
Thấy thế chân Trần Hoa Nghiên cũng mềm nhũn, đôi tay khoác lên trên vai của anh, đầu ngón tay cô hơi cong, lưu lại mấy đạo vết đỏ trên bờ vai màu mật ong của anh.
Tư thế như vậy để cho anh không cách nào làm được nhiều hơn cũng không cách nào tận hứng, cho nên anh bỗng dưng ôm lấy cô, hướng của mình phòng nghỉ ngơi đi tới.
Ban đầu mở phòng khám bệnh chỗ này Phương Lỗi đề phòng mình thỉnh thoảng bởi vì giải phẫu quá nhiều quá mệt mỏi, mà giữ lại một gian phòng nghỉ ngơi cho mình.
Bình thường anh rất ít dùng phòng nghỉ ngơi, nhưng cũng cho công nhân làm vệ sinh quét dọn dọn dẹp.
Hiện tại gian phòng nghỉ ngơi này liền thể hiện chút công dụng…
~~~ Diễn đàn Lê Quý Đôn ~~~
Trên giường lớn màu hồng, hai thân thể trần truồng cọ sát lẫn nhau, một cứng rắn một mềm mại, một đen một trắng, người xem nhiệt huyết sôi trào, miệng khô lưỡi đắng.
Mắt Phương Lỗi nhìn xuống người phụ nữ phía dưới, đầu tóc dài kia nhuộm thành màu trà xõa ở trên gối, mấy sợi tóc bởi vì mồ hôi mà dính vào bên má Trần Hoa Nghiên, đôi mắt tròn sáng ngời giờ phút này hé mở, bên trong một mảnh sương mù, cộng thêm hai gò má cô ửng đỏ, có một loại nhu nhược cùng với quyến rũ không nói ra được.
Người phụ nữ này là của anh, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy cô yêu kiều như vậy.
Dục vọng trong ngực đột nhiên tăng lên để cho anh quả quyết tách hai chân của cô ra, chen người vào giữa hai chân cô, phái nam ngẩng lên thật cao như có như không cọ qua chỗ tư mật giữa đùi của cô.
Cả người cô run rẩy, bị loại thân mật như vậy đụng vào làm cho cô chỉ muốn đem thân thể co lại, nhưng người đàn ông trên người cô không cho, ngược lại, còn lần nữa ngậm Tiểu Quả mềm trên vú của cô mà bú mút rồi khẽ cắn.
Ngón tay thon dài đi xuống, từ Tiểu Quả mềm trên vú đi xuống, đi qua chiếc bụng mềm mại, phất qua bắp đùi hoạt nộn, sau đó đi tới địa phương cô muốn ẩn núp giữa hai chân.
Bởi vì mới vừa bị trêu chọc, thân thể Trần Hoa Nghiên nhạy cảm đã sớm ướt át, chỉ cần ngón tay của anh vừa đụng, liền phát hiện ra bí mật nhỏ của cô, nhưng mà cô vô lực ngăn cản, chỉ có thể thở hồng hộc, cảm giác lưỡi anh nhẹ đặt lên chỗ tư mật của mình.
Cô nặng nề thở dốc một tiếng, chỉ vì ngón tay Phương Lỗi cố tình làm bậy, giữa cánh hoa đã ướt át của cô qua lại hoạt động, theo di chuyển của anh, miệng tiểu huyệt khép chặt thế nhưng càng tiết ra nhiều dịch thủy hơn, mà anh lần nữa hoạt động, để cho chỗ kín đã ướt át của cô sinh ra nhiều thủy dịch hơn nữa.
Người phụ nữ yêu mến vì mình mà động tình, Phương Lỗi chỉ có cảm giác dục vọng của mình càng thêm hung mãnh, nhưng anh lại kềm chế xuống, bởi vì cô cử động không lưu loát cùng với phản ứng khắp nơi nói cho anh biết, cô còn là một người phụ nữ chưa biết mùi đời, lần đầu quá mức mãnh liệt sẽ làm cô cảm thấy khó chịu.
Những thứ mãnh liệt kích tình kia, về sau bọn họ có thời gian hơn có thể từ từ chơi, hiện tại anh cần tốn nhiều thời gian hơn cùng với kiên nhẫn, đi để cho cô hoàn toàn nở rộ vì anh.
Đầu ngón tay thay đổi phương hướng, đè xuống tiểu hạch cứng rắn mà cô cẩn thận cất giấu, cánh hoa theo hoạt động xoa nắn, tiểu hạch màu hồng từ từ mà trở nên cứng hơn, thậm chí dính vào một tầng sâu sắc đỏ tươi hơn, ở thủy dịch tôn lên cực kỳ ki
“Em nào có.”
Trần Hoa Nghiên không thuận theo mở miệng, cô lúc này không phục mà phản bác, nhưng lại cho anh một cơ hội tuyệt hảo, môi mỏng đặt lên môi cô khẽ hôn, nhẹ nhàng bú mút.
Nụ hôn thình lình xảy ra để cho cô cứng miệng, thân thể không được tự nhiên muốn lui về phía sau, chỉ là cánh tay của anh để ngang hông cô, không để cho cô có chỗ để lui.
Chạy không khỏi lại tránh không được, cô buông tha giãy giụa, khéo léo mặc anh hôn. Phương Lỗi một hồi liếm, một hồi mút lấy, còn bất chợt nhẹ nhàng gặm cắn môi của cô, cảm giác lạ lẫm để cho cô vừa mong đợi vừa khẩn trương, dạy cô không nhịn được lè lưỡi liếm liếm cánh môi tê dại.
Nhưng cô còn không có liếm lên môi của mình, cái lưỡi mềm mại của anh liền đột nhiên quấn lấy cô, đem lấy đầu lưỡi cô kéo vào phần môi của anh, bừa bãi dây dưa, mè nheo, mút hôn.
Cảm giác quá mức thân mật, quá mức mắc cỡ, nhưng là Phương Lỗi rất có kỹ xảo hướng dẫn cô, quyến rũ cô phát ra một thanh âm mềm mại thở dốc.
Thân thể Trần Hoa Nghiên mềm mại vô lực, nếu như không phải anh ôm cô thật chặt, cô rất tin tưởng cô nhất định sẽ xụi lơ trên đất đi.
Phương Lỗi không nhịn được nghĩ muốn nhiều hơn, mong đợi quá lâu, trái cây ngọt ngào này giống như anh túc làm người ta mê luyến, cánh tay vòng chắc cô bắt đầu di chuyển, lòng bàn tay không kềm chế được ở trên lưng của cô chạm nhẹ chậm vê.
Lý trí tinh tường nói cho Phương Lỗi, hai người vừa mới xác nhận quan hệ, có thể hôn đến cô đã là thu hoạch ngoài dự đoán, ngàn vạn lần không được vọng tưởng lấy được quá nhiều nữa, hơn nữa người phụ nữ trong ngực quá mức không lưu loát, nếu như anh nghĩ phải lấy được nhiều hơn, tuyệt đối cần từ từ đi, từng bước từng bước dạy dỗ.
Nghĩ đến lúc dạy dỗ mấy cái chuyện kia, anh không nhịn được run rẩy một hồi.
Một hồi lại hôn một hồi nữa anh sẽ buông cô ra, anh tự nói với mình như vậy.
Chỉ là kế hoạch vĩnh viễn đều không đuổi kịp biến hóa, Phương Lỗi dù trong mộng cũng không dám nghĩ, Tiểu Ma Quái trong ngực lại đột nhiên bắt chước động tác của anh, kéo lưỡi của anh vào trong miệng cô, giống như đang ăn kem liếm láp, khẽ cắn.
Toàn thân giống như có một dòng điện chạy qua, Phương Lỗi thở mạnh một cái, khó nhịn hấp dẫn ngọt ngào động lòng người như vậy, toàn diện mất khống chế.
Chương 8
Vốn là Phương Lỗi không muốn trong lúc hai người xác định quan hệ liền lập tức ăn Trần Hoa Nghiên. Anh vẫn luôn là người có kiên nhẫn, nếu không như vậy sẽ không nhịn được muốn gặp cô, muốn hôn cô lâu như vậy rồi.
Vốn là dịu dàng khẽ hôn đột nhiên thăng cấp tới cấp bậc cao nhất, anh hung hăng cắn nuốt cô, đầu lưỡi đổi khách làm chủ xông vào miệng cô, cùng với lưỡi dây cô dưa lật tới lật lui, rồi sau đó bừa bãi lại tận tình mút ngọt ngào trong miệng của cô.
Khác với nhu tình mật ý vừa rồi, anh hôn quá mức mãnh liệt khiến Trần Hoa Nghiên hoảng hốt, người uốn éo muốn giãy giụa trốn tránh.
Nhưng mà anh không cho phép, không để cho cô tránh ra kiềm chế của anh, không để cho cô rời khỏi ngực anh, đầu lưỡi nhảy lên, cưỡng ép cô cùng anh dây dưa lẫn nhau.
Là lỗi của cô, nếu như cô ngoan ngoãn để cho anh hôn, anh cũng sẽ không làm ra chuyện như vậy, cố tình cô lại muốn tới trêu đùa anh, để cho anh phút chốc tình dục bốc cháy lan tỏa như ngọn lửa giữa thảo nguyên khô cằn.
Trong đầu càng không ngừng thoáng qua ý thức như vậy, để cho anh căn bản dừng lại không được, động tác trên môi không ngừng, tay của anh cũng theo đó hoạt động, thuận theo khát vọng đáy lòng đặt lên mềm nhũ trước ngực cô.
Mềm nhũ lớn nhỏ quả thật để cho anh nhiệt huyết sôi trào, mặc kệ cô ngượng ngùng kháng cự, lòng bàn tay cách áo xoa nắn, cảm thấy nụ hoa dù cách mấy tầng quần áo cũng chậm rãi căng thẳng đứng dựng lên, anh cũng không kềm nén được nữa, vung áo cô lên, đẩy cao nội y của cô, đầu ngón tay trực tiếp vân vê tiểu quả mê người này.
Một hồi cảm giác lạ lẫm từ chỗ bị Phương Lỗi vân vê truyền đến, cảm giác khác lạ với lúc tự mình tắm rửa sờ qua, cảm giác anh véo nhẹ xoa nắn cực kỳ gượng gạo, khiến thân thể Trần Hoa Nghiên không nhịn được run rẩy, trong miệng còn không nhịn được phát ra một tiếng rên rỉ liền đến chính cô cũng đều cảm thấy mắc cỡ.
“Không cần…”
Thể nghiệm quá dọa người như vậy, mà người đàn ông trước ngực càng thêm cố gắng mang đến cảm giác xâm lược trước nay chưa có, mặc dù biết anh tuyệt đối sẽ không tổn thương cô, nhưng những thứ này vẫn để cho cô có chút sợ hãi.
“Đều tại em như vậy, cái người Tiểu Ma Quái này quá hư…” Phương Lỗi trong miệng lầm bầm, động tác trên tay cũng không ngừng, nhưng không quên dùng giọng lên án nói: “Là em để cho anh biến thành như vậy, cho nên em phải chịu trách nhiệm.”
“Em không có…” Nghe vậy cô muốn phản bác, nhưng là anh nửa điểm cơ hội để cho cô phản bác cũng không cho, y phục trên người trong nháy mắt bị lột sạch, áo lót cũng ở đây sau một khắc toàn diện thất thủ, cô còn chưa phản ứng kịp, tiểu quả mềm mại bên phải liền bị anh một hớp ngậm lấy.
Cảm giác tê dại, thấm ướt lập tức đánh thẳng vào giác quan non nớt của Trần Hoa Nghiên, đôi mắt cô dần dần dính vào một tầng thủy sắc mơ hồ, phản kháng giãy giụa cũng dần dần chậm lại, cảm giác toàn thân giống như đều tập trung trên địa phương bị anh ngậm bú lấy.
Cảm thấy cô thần phục, suy nghĩ tự đại, tự mãn trong lòng trong lập tức liền được thỏa mãn, Phương Lỗi càng không có sợ hãi, càng thêm tùy tâm tùy ý thưởng thức vẻ đẹp của cô.
Một bên mềm nhũ bị liếm láp, bú mút, bên kia thì bị anh vỗ về chơi đùa, xoa lấy, Trần Hoa Nghiên không nhịn được thở dốc. Cặp mắt vốn làm cho người khác phải hoảng hốt như soi sáng nội tâm mỗi người nay chỉ khép hờ, thân thể của cô càng thêm nhạy cảm, cảm giác anh vuốt ve trên người như tăng gấp bội.
Cảm giác tê dại như suối trào hướng cô vọt tới, cô cũng không biết thân thể mình thì ra là nhạy cảm như vậy, còn có mình một tiếng rên rỉ kia thật mắc cỡ chết người…
Cô thế nhưng lại phát ra thanh âm như vậy, điều này làm cho cô không chịu nổi cắn chặt môi dưới, không chịu cũng không để cho miệng mình hô lên thanh âm như vậy nữa.
Không nghe được thanh âm ưa thích, Phương Lỗi thoáng dừng lại động tác liếm bú nhũ hoa của cô, nhìn về khuôn mặt nhỏ nhắn ửng hồng, rồi sau đó trong miệng dùng sức một cái, anh hung ác cắn một cái ở trên đầu vú đang cứng rắn kia.
Chỗ bị cắn thật ra thì không đau, nhưng tê dại đến kinh người, Trần Hoa Nghiên bị sợ một cú, đồng thời miệng kêu lên một tiếng thét kinh hãi, đôi măt ướt át cũng không nhịn được mở ra, đáng thương nhìn tới anh.
Bị một đôi mắt như vậy dùng ánh mắt vừa thấy đã thương mà nhìn, bình thường đàn ông đều không nhịn được, huống chi là Phương Lỗi vốn đã bị đôi thủy mâu này mê hoặc thật sâu, nhất thời anh chỉ cảm thấy có cái gì ở trong người nổ tung.
Thật là hỏng bét, không chỉ kế hoạch ban đầu toàn bộ bị lật đổ, hơn nữa còn bị cô mê đến nỗi ngay cả lý trí cái gì cũng vứt bỏ toàn bộ. Anh tự tay cởi áo sơ mi trên thân, y phục trên người cô, chỉ mấy cái áo sơ mi màu hồng liền rơi xuống đất, bao trùm trên y phục của cô.
Cánh tay của anh vừa thu lại, thân thể hai người trần trụi liền dính sát.
Cơ thể anh cứng rắn hòa hợp với thân thể mềm mại của cô, toàn thân bọn họ trên dưới kết hợp như thế giống như cô trời sinh đích xác vì anh mà tạo thành. Thuộc về anh, chỉ một mình anh.
Đại não mê loạn không cách nào suy tư, bây giờ Trần Hoa Nghiên đã không có năng lực suy nghĩ hiện tại đến cùng đã xảy ra chuyện gì, chỉ có thể theo động tác của anh mặc cho anh loay hoay.
Khi môi Phương Lỗi lần nữa ngậm tiểu quả trước ngực mình thì cô không thể đè nén cảm giác chưa bao giờ có cùng thanh âm rên rỉ, thở dốc, theo anh chút nhẹ chút nặng nhẹ gặm, bú mút. Cô thở dốc chợt nhanh chợt chậm, chợt cao chợt thấp, giống như ngâm xướng bài hát tình yêu thuộc về anh và cô.
Bàn tay thoáng khó hiểu, Phương Lỗi rời đi mềm nhũ của cô, đi xuống đến hông của cô, da thịt mềm mại bên eo co dãn, để cho anh yêu thích không buông tay, bên hông mè nheo sau một lúc lâu, anh nhẹ nhàng linh hoạt cởi khuy quần jean cô ra. Lấy được một tia khe hở, bàn tay liền lập tức dò vào trong quần lót của cô, ấn lên bờ mông uyển chuyển của cô.
Bởi vì người mẫu phải giữ vững vóc người thon thả, cho nên lúc rãnh rỗi Trần Hoa Nghiên sẽ gặp làm vận động hoặc là động tác tố thân, thân thể của cô trừ bên ngoài mềm mại không xương, cái mông của cô càng làm cho người không buông tay được, mà Phương Lỗi chính là không bỏ được buông tay mà xoa lấy.
Địa phương tư mật bị anh suồng sã xoa nắn tứ phía như thế, cô vươn tay nắm cổ tay của anh, muốn lấy ra bàn tay đang xoa nắn từ trên mông mình, nhưng là anh như thế nào có thể cứ như vậy buông ra.
Phương Lỗi không những không thả, một bàn tay khác cũng phụ trợ dường như cùng nhau đi tới vú của cô, nâng gương mặt tuấn tú gắn đầy tà khí trước ngực cô lên, còn xấu xa cười với cô một tiếng, hai tay bắt đầu nhẹ nhàng xoa nắn toàn thân, so với vừa nãy chỉ có một bàn tay hoạt động thì lúc này càng sắc tình hơn, càn rỡ hơn.
Thấy thế chân Trần Hoa Nghiên cũng mềm nhũn, đôi tay khoác lên trên vai của anh, đầu ngón tay cô hơi cong, lưu lại mấy đạo vết đỏ trên bờ vai màu mật ong của anh.
Tư thế như vậy để cho anh không cách nào làm được nhiều hơn cũng không cách nào tận hứng, cho nên anh bỗng dưng ôm lấy cô, hướng của mình phòng nghỉ ngơi đi tới.
Ban đầu mở phòng khám bệnh chỗ này Phương Lỗi đề phòng mình thỉnh thoảng bởi vì giải phẫu quá nhiều quá mệt mỏi, mà giữ lại một gian phòng nghỉ ngơi cho mình.
Bình thường anh rất ít dùng phòng nghỉ ngơi, nhưng cũng cho công nhân làm vệ sinh quét dọn dọn dẹp.
Hiện tại gian phòng nghỉ ngơi này liền thể hiện chút công dụng…
~~~ Diễn đàn Lê Quý Đôn ~~~
Trên giường lớn màu hồng, hai thân thể trần truồng cọ sát lẫn nhau, một cứng rắn một mềm mại, một đen một trắng, người xem nhiệt huyết sôi trào, miệng khô lưỡi đắng.
Mắt Phương Lỗi nhìn xuống người phụ nữ phía dưới, đầu tóc dài kia nhuộm thành màu trà xõa ở trên gối, mấy sợi tóc bởi vì mồ hôi mà dính vào bên má Trần Hoa Nghiên, đôi mắt tròn sáng ngời giờ phút này hé mở, bên trong một mảnh sương mù, cộng thêm hai gò má cô ửng đỏ, có một loại nhu nhược cùng với quyến rũ không nói ra được.
Người phụ nữ này là của anh, chỉ có anh mới có thể nhìn thấy cô yêu kiều như vậy.
Dục vọng trong ngực đột nhiên tăng lên để cho anh quả quyết tách hai chân của cô ra, chen người vào giữa hai chân cô, phái nam ngẩng lên thật cao như có như không cọ qua chỗ tư mật giữa đùi của cô.
Cả người cô run rẩy, bị loại thân mật như vậy đụng vào làm cho cô chỉ muốn đem thân thể co lại, nhưng người đàn ông trên người cô không cho, ngược lại, còn lần nữa ngậm Tiểu Quả mềm trên vú của cô mà bú mút rồi khẽ cắn.
Ngón tay thon dài đi xuống, từ Tiểu Quả mềm trên vú đi xuống, đi qua chiếc bụng mềm mại, phất qua bắp đùi hoạt nộn, sau đó đi tới địa phương cô muốn ẩn núp giữa hai chân.
Bởi vì mới vừa bị trêu chọc, thân thể Trần Hoa Nghiên nhạy cảm đã sớm ướt át, chỉ cần ngón tay của anh vừa đụng, liền phát hiện ra bí mật nhỏ của cô, nhưng mà cô vô lực ngăn cản, chỉ có thể thở hồng hộc, cảm giác lưỡi anh nhẹ đặt lên chỗ tư mật của mình.
Cô nặng nề thở dốc một tiếng, chỉ vì ngón tay Phương Lỗi cố tình làm bậy, giữa cánh hoa đã ướt át của cô qua lại hoạt động, theo di chuyển của anh, miệng tiểu huyệt khép chặt thế nhưng càng tiết ra nhiều dịch thủy hơn, mà anh lần nữa hoạt động, để cho chỗ kín đã ướt át của cô sinh ra nhiều thủy dịch hơn nữa.
Người phụ nữ yêu mến vì mình mà động tình, Phương Lỗi chỉ có cảm giác dục vọng của mình càng thêm hung mãnh, nhưng anh lại kềm chế xuống, bởi vì cô cử động không lưu loát cùng với phản ứng khắp nơi nói cho anh biết, cô còn là một người phụ nữ chưa biết mùi đời, lần đầu quá mức mãnh liệt sẽ làm cô cảm thấy khó chịu.
Những thứ mãnh liệt kích tình kia, về sau bọn họ có thời gian hơn có thể từ từ chơi, hiện tại anh cần tốn nhiều thời gian hơn cùng với kiên nhẫn, đi để cho cô hoàn toàn nở rộ vì anh.
Đầu ngón tay thay đổi phương hướng, đè xuống tiểu hạch cứng rắn mà cô cẩn thận cất giấu, cánh hoa theo hoạt động xoa nắn, tiểu hạch màu hồng từ từ mà trở nên cứng hơn, thậm chí dính vào một tầng sâu sắc đỏ tươi hơn, ở thủy dịch tôn lên cực kỳ ki
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
930/930