Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Bởi Vì Đùa Em Rất Vui-full

Lượt xem :
g nói thế nào thì ba Diêu cũng là người đã từng trải qua gió to sóng lớn, cho dù ông có thích cũng sẽ không vì một bộ dụng cụ mà bán con gái đi.

''Khụ, tôi............tôi có thói quen dùng dụng cụ của Titleist''

Đường Ẩn Khiêm bình tĩnh cười một tiếng, hình như đã sớm có chuẩn bị ''Cháu biết, nhưng mà cháu nghe nói dụng cụ của TourStage nổi tiếng là rất tinh xảo cho nên muốn bác dùng thử để thay đổi cảm giác. Nếu bác không quen thì cháu cũng có chuẩn bị cho bác một bộ Titleist, nghe nói bộ này toàn thế giới chỉ có 270 bộ''

Ba Diêu hưng phấn hai mắt tỏa sáng, không tự chủ được run rẩy ''Là..........Là gậy TigerWoods số lượng có hạn sao?''. Ông vui mừng có chút cà lăm nói.

''Đúng vậy!''. Anh lập tức lấy ra một bộ dụng cụ đánh Golf khác ra.

''Làm sao mà cậu mua được?''. Ba Diêu không kiềm nén được liền vuốt ve cây gậy trước mắt.

''Cháu có một người bạn mở một cửa hàng bán dụng cụ thể thao nhập khẩu, biết bác trai rất yêu thích đánh Golf liền mua một bộ dụng cụ thôi''. Anh nói dối mà không chớp mắt. Lúc anh muốn đi, người bạn kia chỉ còn nước chưa quỳ xuống ôm bắp đùi của anh cầu xin anh đừng lấy.

''Trời ạ! A Khiêm, cháu tiêu nhiêu tiền như vậy để mua những cây gậy này?''. Mẹ Diêu nghe xong, suýt nữa là té xỉu.

Ba Diêu trợn mắt nhìn bã xã một cái. Cái gậy? Những thứ này đều là bảo bối đấy!

''Bác gái, đây chỉ là một chút thành ý của cháu''. Đường Ẩn Khiêm cười yếu ớt.

Haiz! Diêu Thì Đông ngồi thờ ơ lạnh nhạt ở một bên len lén thở dài. Anh cười, vĩnh viễn đều bình tĩnh, nho nhã, lịch sự. Lúc mới biết anh thì cô cũng nghĩ như vậy nhưng sau này không biết tại sao, chỉ cần thấy anh cười như vậy là cô không nhịn được mà cảm thấy da đầu tê dại. Cô có cảm giác là đằng sau nụ cười đó là một âm mưu kinh khủng nào đó, khiến cho người khác không thể không lo lắng. Kế tiếp anh định làm chuyện gì để dọa cô?

Còn nữa, cô không hiểu, tại sao anh lại đến đây? Quen biết anh bốn năm, trong ba năm anh đi du học cô luôn âm thầm chờ anh đến thăm, chờ thư của anh, nhưng mà không có gì cả. Thế nhưng, bây giờ khi cô quyết định buông tay thì anh lại xuất hiện.............Cô không biết, là do cô quá ngu ngốc hay là anh có thể nhìn thấy lòng cô mà mọi hành động của cô đều giống như đã nằm trong dự đoán của anh.

Anh rất hiểu rõ chuyện gì có thể khiến cho cô cảm động, cũng biết lúc mà cô bắt đầu thất vọng với anh thì làm những chuyện có thể khiến cho cô có hi vọng một lần nữa. Anh lúc nào cũng như vậy.

Sau khi kết thúc khỏi trầm tư, cô nhận được ánh mắt cảnh cáo của mẹ, cô vô tội nhíu mày, không hiểu mẹ cô hôm nay tại sao lại khó chịu với cô như vậy.

''Đông Đông thật là không hiểu chuyện. Cháu chăm sóc nó tốt như vậy, vậy mà năm đó nó lại không đi tiễn''. Mẹ Diêu nói đến chuyện này cũng cảm thấy xấu hổ, cậu ta đối xử với con gái mình tốt như thế mà con gái mình lại không biết gì cả.

Mấy năm nay khi anh ở nước ngoài, mẹ Diêu còn lo lắng khi mà bọn chúng yêu xa như vậy, con gái sẽ không giữ được người ta. Dù sao cậu ấy vừa xuất sắc lại ưu tú, không ngờ cậu ấy có lòng như vậy, mỗi dịp lễ hay sinh nhật bà đều gửi quà cho bà từ nước Mĩ. Thỉnh thoảng còn gọi điện hỏi thăm bà, nếu không phải cậu kiên quyết không muốn cho con gái biết mà gây áp lực cho nó thì bà đã dạy dỗ lại con gái một chút. Khó khăn lắm mới tìm được một người đàn ông tốt như vậy? Mà Thì Đông, đứa con gái ngốc này lại im hơi lặng tiếng, nửa lần cũng chưa từng nhắc đến cậu ta, thật là làm cho người làm mẹ như bà phải lo lắng thay.

''Mẹ''. Diêu Thì Đông khẩn trương len lén giật nhẹ áo mẹ Diêu. Mẹ cô thật là…………tự nhiên lại nhắc đến chuyện đó, không biết chừng người ta đã quên rồi.

''Cháu nghĩ……''. Đường Ẩn Khiêm mỉm cười thâm tình chăm chú nhìn cô ''Lúc đó Thì Đông có chuyện gì quan trọng nên không đến được''

''Con nhóc này làm gì có chuyện gì mà gấp gáp? Bác thúc giục nó đi, nó còn giận bác sao không để cho nó ngủ!''. Mẹ Diêu vạch trần con gái không thương tiếc.

Diêu Thì Đông vốn cũng không nghĩ nhiều, cho đến khi mẹ cô nói ra sự thật xong thì cô mới phát hiện ra người đàn ông gian xảo này đang dẫn dụ mẹ mình nói. Đáng ghét!

Như thế cũng rất tốt, sau này không cần lo lắng không còn thấy anh nữa, ngược lại còn phải đề phòng anh đến báo thù. Cô lại phải bắt đầu trốn trốn tránh tránh sống qua ngày rồi.

''À…..''. Một tiếng ''À'' này chỉ có hai người bọn họ biết đó có nghĩa gì ''Có lẽ là do em ấy quá mệt mỏi’’

Diêu Thì Đông lập tức chờ đợi ngày chết của mình, hơn nữa dạ dày lập tức phối hợp truyền đến từng đợt co rút quen thuộc.

''A Khiêm! Nếu như cháu không chê thì ở lại cùng ăn cơm với gia đình bác''. Mẹ Diêu nhiệt tình mời, quả nhiên là bà không có nhìn sai, trải qua nhiều năm như vậy mà cậu ta cũng không có vứt bỏ con gái ngốc của mình. Qủa thật là có đốt đèn lồng cũng không tìm được người đàn ông nào tốt như vậy!

Đường Ẩn Khiêm đang định mở miệng nhận lời thì Diêu Thì Đông đã đi trước một bước vội vàng từ chối ''Mẹ! Mẹ…………Cái đó……..Học, học trưởng rất bận, chúng ta cũng không nên ép người ta…………''. Anh chắc là phải đi hẹn hò chứ gì! Vừa rồi cô gái xinh đẹp ngồi ở trên xe kia nói bọn họ chuẩn bị đi dùng bữa.

''Mặc dù cháu rất vui lòng ở lại dùng bữa, nhưng nếu như Thì Đông cảm thấy cháu ở đây cùng với cả gia đình thật không tiện, vậy thì cháu cũng không ở lâu được''. Anh lễ phép mà gật đầu với ba mẹ Diêu, ý muốn đi trước.

''Cái gì?''. Mẹ Diêu tức giận nhìn về phía con gái mình, cho cô một ánh mắt cảnh cáo, sau đó chuyển sang nhìn Đường Ẩn Khiêm với vẻ mặt ôn hòa ''Cháu đừng để ở trong lòng, cháu cũng biết Đông Đông nói chuyện lúc nào cũng ngốc như vậy. Thật ra thì nó rất vui mừng khi cháu ở lại. Đúng không, con gái?''. Bà khẽ chọt chọt cô con gái đang ngây ngốc kia.

Mắt của Diêu Thì Đông chớp chớp, cô nói thật mà! Cô sợ anh ngượng ngùng từ chối sẽ làm chậm trễ buổi hẹn hò. Bây giờ lại biến thành cô là người xấu xa không muốn cho anh ở lại dùng cơm? Anh…anh…….anh thật sự rất ác độc, tại sao lại hãm hại cô! Đây là nhà cô mà! Anh lại để cho người nhà cô cảm thấy cô không hiểu chuyện thì có lợi ích gì với anh chứ?

''Tùy anh''. Cô rất buồn bực, buồn bực đên muốn khóc.

Ba Diêu vội vàng hòa giải, mẹ Diêu vui vẻ gọi Đường Ẩn Khiêm, không có ai phát hiện tâm tình buồn bực của cô; mà anh, anh chỉ nhìn thấy Diêu Thì Đông không vui.

Haiz! Hình như anh làm hơi quá rồi.

Lúc này, từ cầu thang truyền tới âm thanh bước chân đang đi xuống lập tức hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Trong lúc Đường Ẩn Khiêm tới thì Ôn Định Viễn vừa đúng lúc đi lên lầu gọi vợ đang ngủ trưa xuống ăn cơm, mà hai nhóc kia cũng đi theo ba mình lên phá rối giấc ngủ của người đẹp bụng bự. Nhưng mà Ôn Định Viễn không đành lòng gọi vợ dậy cho nên lại để mặc cho cô ngủ nướng gần nửa tiếng, bây giờ mới đi xuống lầu.

''Đến đây, A Khiêm! Giới thiệu về nhau một chút. Đây là chị gái và anh rễ Đông Đông, còn đây là hai đứa con của chúng nó; Đây là học trưởng của Đông Đông''. Mẹ Diêu bận rộn quay trái quay phải giới thiệu hai bên với nhau.

''Chú!''. Đã từng gặp qua Đường Ẩn Khiêm, âm thanh vui vẻ của Tiểu Duệ từ sau ghế sa lon vang lên.

Đường Ẩn Khiêm tìm thật lâu mới tìm được cậu nhóc đáng yêu hôm đó, vui vẻ ôm lấy nhóc ''Tiểu Duệ!''

''Ơ! Làm sao cháu biết Tiểu Duệ?''. Mẹ Diêu rất vui mừng nói.

''Có gặp ở Công Ty Bách Hóa một lần rồi ạ! Tiểu Duệ thật thông minh, gặp có một lần mà đã nhớ chú rồi''. Anh khen ngợi.

Ôn Định Viễn và vợ liếc mắt nhìn nhau, thì ra ngày đó con trai cả ngày nói ''chú'' là chỉ anh!

Được khen ngợi Tiểu Duệ xấu hổ cười ''Đúng là chú biết dì nha!''. May mắn là cậu đã tin tưởng.

''Đúng rồi! Chú không có nói dối đúng không?''

''Không có cãi nhau?''. Tiểu Duệ còn nhớ rõ những lời giải thích của anh, rất nghiêm túc xác nhận.

''Đúng! Không có cãi nhau''. Đường Ẩn Khiêm có vẻ rất thích Tiểu Duệ, còn quay đầu nhìn qua ba mẹ của cậu nói ''Hai người dạy dỗ nó rất tốt''

''Đó là bởi vì cậu gặp phải đứa nhỏ này thôi''. Ôn Định Viễn ấm áp tươi cười, rất nhiều người nhìn thấy hai đứa con trai bảo bối của anh đều có cảm giác giống nhau. Vì sao đứa lớn có thể giống như ông cụ non làm người khác oán giận mà đứa con nhỏ lại ngọt ngào đến mức muốn trộm đem về nhà.

Một đôi tay nhỏ bé ở bên cạnh Ôn Định Viễn kéo kéo.

‘’Con trai, có chuyện gì vậy?’’. Anh xoa xoa tóc con trai lớn hỏi.

Ôn Kế Nghiêu kéo ba mình xuống thấp, nhỏ giọng nói ''Ba, ngày mai con có thể đi đánh Golf với ông ngoại không?''. Bởi vì sợ bị bà ngoại nghe cho nên nói rất nhỏ.

''Đương nhiên là được rồi, nhưng con chắc chắn là con có thể đánh được sao?''. Ôn Định Viễn cũng nhỏ giọng nói bên tai con trai.

''Cho nên con mới muốn dùng lén đó!''. Ôn Kế Nghiêu nở nụ cười với ba, vui mừng nhảy ra.

Một màn này đều nằm trong mắt Đường Ẩn Khiêm, rất mạnh mẽ đánh vào lòng anh, đó chính là tình phụ tử nha! Làm cho anh đột nhiên có tính toán muốn có một gia đình, chỉ là cô bé ngốc kia………….Ánh mắt anh nhìn qua Diêu Thì Đông đang bị lơ là, thấy cơ thể cô run run, im lặng mà đi ra ngoài từ cửa sau.

Anh để cậu nhóc đáng yêu trong ngực xuống, nói với người nhà của cô ''Cháu đi ra ngoài xem Thì Đông một chút''

''Con gái bảo bối của tôi làm sao vậy?''. Ba Diêu nghe thấy tên của con gái, cuối cùng bỏ gậy Golf xuống, ngẩng đầu lên hỏi.

''Cô ấy hình như đang khó chịu''. Đường Ẩn Khiêm có chút bất đắc dĩ, đi theo phía sau cô đi ra ngoài.

''Vậy tôi……..''. Ba Diêu đang muốn đi cùng lại bị mẹ Diêu dùng ánh mắt giết người trừng một cái đành ngồi tại chỗ.

''Ông già, mau đến đây dọn bàn ăn''. Mẹ Diêu hét lên gọi chồng,

''Mẹ, để con giúp!'', Không đành lòng nhìn cha yêu bị nô dịch, Manh Thu vác cái bụng to lại xung phong nhận việc.

''Bà bầu ra đây làm gì? Con ngồi xuống nghỉ ngơi cho mẹ!''. Diêu Thái hậu ra lệnh rồi thì không người nào dám không tuân lệnh.

''Ngoan, em ngồi đi, anh đi giúp mẹ''. Ôn Định Viễn dịu dàng đỡ vợ ngồi xuống, giúp Diêu Manh Thu điều chỉnh tư thế ngồi thoải mái.

Nhìn thấy bọn họ ngọt ngào như vậy, mẹ Diêu thở dài một hơi. Đúng là con rễ tốt, may mắn năm đó khi con gái dẫn về nhà bà cũng không có phản đối. Bây giờ bà cần phải dạy dỗ đứa con gái còn lại phải bắt cho bằng được người con rễ đó, ha ha!

Đường Ẩn Khiêm vừa đến sân sau, thấy cô nàng đang ngồi cuộn người ở một góc trên ghế khóc rất đáng thương.

''Ghét anh ở lại ăn cơm như vậy sao?''. Giọng nói anh tràn đầy từ tính, trong bóng tối càng thêm mê hoặc lòng người.

Vùi mặt vào giữa hai chân, Diêu Thì Đông âm thầm bĩu môi. Cô đâu dám! Dù thế nào đi nữa thì tâm cơ của anh ghê gớm như vậy mà, cô cũng không thắng được anh.

''Dù sao……..Dù sao mẹ em cũng thích anh, anh làm con trai của mẹ cũng tốt lắm''. Cô nổi giận nói, chậm chạp không chịu nâng mặt lên.

''Bởi vì mọi người coi thường em cho nên em không vui?''. Anh ngồi xuống bên cạnh cô hỏi.

Cô chỉ nức nở khóc, không trả lời anh.

Thấy thế, anh choàng tay qua kéo bả vai mảnh khảnh của cô, nhẹ nhàng ôm cô vào lòng ''Ngốc quá, anh không muốn làm con trai của mẹ em………….''

Haiz! Cô nàng chậm hiểu này. Hôn cũng hôn rồi, chẳng lẽ anh biểu hiện như vậy còn chưa đủ rõ ràng sao?

''Vậy…………''. Đột nhiên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô vo lại thành một nắm, dạ dày truyền đến một cơn quặn thắt, cô yếu đuối ôm bụng run rẩy.

Đưởng Ẩn Khiêm hoảng sợ ''Em lại đau bụng đúng không? Sao lại không nói sớm?''. Anh cực kỳ tức giận, khom người ôm cô chạy vào trong nhà.

''Dù sao……cũng không có ai để ý………..''. Cô vùi đầu vào trong ngực anh đáng thương lên án.

Thì ra là cô thật sự rất khó chịu.

Anh chạy như bay vào phòng, không để cho mọi người hỏi, vội vã nói một câu ''Thì Đông bị đau bụng''. Sau đó như một cơn gió mà ôm cô về phòng của cô, ôm cô đặt lên giường, không có hỏi cô liền vén áo cô lên khiến cô oa oa kêu to.

''Học, học trưởng………..''. Diêu Thì Đông sống chết muốn kéo áo xuống, xấu hổ đỏ mặt.

''Không được cử động, anh giúp em xoa bóp''. Anh kéo tay cô ra, sau đó lấy hai tay đặt chéo ở trên bụng cô, lấy rốn làm trung tâm xoa bụng cô, thuận theo kim đồng hồ 36 vòng rồi lại ngược chiều kim đồng hồ 36 vòng.

Được anh xoa bóp Diêu Thì Đông quả nhiên thoải mái hơn, thả lỏng cơ thể đang căng thẳng ra.

''Tốt hơn rồi?''. Anh dịu dàng hỏi, tay lại tiếp tục xoa bóp cho cô.

Cô cảm kích gật đầu một cái.

''Anh đã nói với em rồi, đau bụng thì phải nhanh chóng xoa bóp đốt ngón tay. Em nên ít u
<<1 ... 1213141516 ... 19>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
751/4332

Ring ring