XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết - Áp Trại Tiểu Vương Phi

Lượt xem :
ng tỏ trong lòng hắn phập phồng bất an.
Chợt nàng có ý xấu muốn trêu đùa hắn.
“Ngươi thật rất muốn sao?” Nàng kiều mị hỏi, hai tay cũng ở trước ngực hắn chậm rãi hoạt động trên dưới.
Đối mặt thái độ thay đổi bất ngờ của nàng, hắn đã có trình độ cảnh giác.
“Nàng muốn chơi trò gì?”
“Ta nào có?” Nàng bĩu môi, dáng vẻ rất vô tội. “Thật ra thì,ngươi là nam nhân đẹp trai nhất ta từng gặp, vừa gặp ngươi ta đã ý loạntình mê, không cưỡng lại được. . . . . .” Nàng nói là sự thật.
“Thật sự?” Hắn cười rất vui vẻ.
“Bất quá. . . . . .” Nàng có chút tiếc hận. “Tối qua ngươilàm ta đau quá, cho nên tối nay ta thật không cách nào có thể cùngngươi. Thật xin lỗi!”
Đức Chiêu vươn tay bắt được nàng, đem nàng kéo đến trước mặt, “Nàng thật muốn theo ta?”
Nàng sửng sốt một chút, sau đó miễn cưỡng nặn ra nụ cười, gật đầu một cái. “Đúng vậy! Nhưng ta vẫn còn đau ──”
Nàng còn chưa nói xong, hắn đã một phen cởi tiết khố nàng ra.
Lúc này nàng hoàn toàn xích lõa.
“Ngươi muốn làm cái gì?” Nàng không phải nói không thể nào bồi hắn sao?
“Giữa nam nữ không nhất định phải tiến vào mới có cao trào.” Hắn xấu xa nói.
“Cái gì? !”
Cùng với tiếng kêu của nàng, hắn mở hai chân của nàng ra, để nơi riêng tư của nàng lần nữa hiện ra trước mắt hắn.
“Không muốn. . . . . . .
Nàng muốn kẹp chặt, hắn lại cúi đầu nhẹ nhàng hôn lên tiểu huyệt mềm mại vẫn có chút sưng đỏ, nàng chỉ có thể vô lực rên rỉ.
“A. . . . . .” Tay của nàng đặt trên vai hắn, cũng không có lực đẩy hắn ra.
Đầu lưỡi nhẹ nhàng vén lên cánh hoa mê người của nàng, khônghề đứt đoạn trêu chọc hoa hạch nhạy cảm, làm cho nàng cong nửa ngườitrên, không tự chủ đong đưa eo nghênh hợp hắn.
“Không. . . . . . Mau dừng lại ! Ta không chịu nổi. . . . . .”
Tiểu Trúc toàn thân nóng lên, nhìn đỉnh đầu hắn chôn ở giữahai chân mình, nàng cảm giác mình dường như là thức ăn bị dã thú liếmqua.
“A a. . . . . . Ta không thể. . . . . .” Tiểu huyệt của nàngbị hắn liếm chảy ra càng ngày càng nhiều mật dịch, từng trận làm ngườita tê liệt, khoái cảm càng làm cho nàng không thở nổi.
Hắn vươn tay nhẹ nhàng qua lại trên tiểu hoa nàng, khiến cả người nàng càng run rẩy.
“Không nên đi vào. . . . . . Sẽ đau. . . . . .”
“Sẽ không!” Nói xong, ngón tay của hắn liền thật sâu thăm dòvào tiểu huyệt của nàng, ái dịch tràn đầy làm ngón tay hắn hoạt độngcàng thêm thuận lợi.
Nàng thở hổn hển đong đưa eo nghênh hợp tay hắn, hắn chỉ dùng ngón tay ra vào đã làm nàng đạt tới cao trào.
“Thoải mái sao?” Thanh âm của hắn khàn khàn lại hấp dẫn.
Tiểu Trúc chỉ có thể nhắm mắt, đỏ mặt gật đầu một cái.
Hắn cưng chiều cho nàng một cái hôn thật sâu, một tay xoa nhẹ lên nhũ hoa đã trở nên cứng rắn, một tay kia cũng không chậm lại độngtác ra vào.
“Tiểu bất điểm! Nàng thật làm ta mê muội. . . . . .” Hắn thở dốc chôn ở trước ngực nàng, cái lưỡi nóng rực liếm trên ngực nàng.
“A. . . . . .”
“Tối nay ta sẽ cho nàng cảm nhận được hoan vui chân chính của nam nữ!”
Đầu lưỡi hắn lượn vòng trên nhũ hoa nàng, khiến nàng hô hấpdồn dập, hai tay cũng ôm hắn thật chặt, hưởng thụ sự âu yếm nhẹ nhàngcủa hắn.
Thấy nàng kiều mị rên rỉ như vậy, muốn hắn không đoạt lấy nàng thực rất khó.
Nhưng lần này, hắn nhất định sẽ nhẹ nhàng một chút.
Hắn để cho nàng nằm trên ghế, bàn tay bá đạo vuốt ve qua mỗitấc da thịt nàng, tựa như một loại ma chú, chạm đến đâu cũng như có lửacháy. . . . . .
Hắn cầm cái gối nhỏ đệm ở hông của nàng, sau đó mở chân nàngra, thấy có một đám lông mềm còn dính ái dịch trong suốt, thoạt nhìn mêngười như vậy. . . . . .
Hắn cởi hết y phục trên người mình, thả ra vật cứng rắn đã sớm căng thẳng.
Nhìn thấy hắn cự đại, Tiểu Trúc bây giờ rất khó tưởng tượng ban đầu nó tiến vào mình như thế nào?
Khó trách nàng đau như vậy ──
“Không muốn! Ngươi lớn như vậy. . . . . . Ta nhất định sẽ đau chết!” Nàng muốn rời khỏi, lại bị hắn dùng thân thể cường tráng ngănchặn, nàng xấu hổ cảm nhận được vật nóng rực kia đang chống đỡ trênngười mình.
“Nàng có thể cầm nó, từ từ đưa vào!” Hắn cầm lấy tay của nàng, chạm vào thiết bổng nóng rực kia.
Tiểu Trúc lần đầu tiên chạm vào thứ đó của nam nhân, chỉ cảm thấy trên mặt, lỗ tai đều đỏ!
Nhưng thân thể nàng lại muốn hắn đi vào, không cách nào khống chế dục hỏa, lý trí của nàng bị thiêu đốt gần như không còn ──
Nàng cẩn thận đặt nó trước tiểu huyệt mình, nhẹ giọng nói:“Ngươi có thể từ từ đi vào, nhưng nếu ta hô ngừng, ngươi phải dừng đó!”
“Được!” Hắn hưng phấn hưởng ứng.
Khi hắn chậm rãi đem mình vùi vào tiểu huyệt chặt chẽ củanàng, Tiểu Trúc có cảm thấy hơi đau, nhưng cũng cảm thấy sự tràn đầy,loại thỏa mãn trước nay chưa có.
“Như thế nào? Không đau chứ?”
“Ừ!”
“Vậy ta có thể. . . . . .”
Nàng mắc cở đỏ mặt gật đầu một cái, “Bất quá ngươi phải nhẹ nhàng một chút đó!”
Hắn yêu thương rơi xuống môi nàng vô số nụ hôn, hai tay vuốt ve bộ ngực tuyết non của nàng, phía dưới chậm rãi di động.
Mỗi một lần hắn di động, nàng cũng cảm giác thân thể mình bị điện giật một lần.
“Thật tuyệt. . . . . . Ngươi có thể nhanh một chút. . . . . .” Nàng thở phì phò nói.
Đối với yêu cầu của nàng, hắn thật sự là cầu cũng không được, bởi vì dục vọng cấp thiết trong cơ thể hắn cần nàng tới thỏa mãn vàphóng thích.
Thân thể hắn đè trên người nàng, sau đó ở trên người nàngbiểu hiện nguyên thủy nhất, dục vọng cuồng liệt nhất. . . . . . Haingười ôm chặt nhau, hắn không ngừng chạy nước rút trong tiểu huyệt củanàng, mà nàng cũng kiều mị rên rỉ cùng đong đưa hưởng ứng nhiệt tình của hắn.
“A. . . . . . Thật tuyệt vời! Ta không được. . . . . .” Nàng vong tình kêu.
Hắn đặt hai chân của nàng trên vai, càng tiến sâu hơn trongcơ thể nàng, mỗi một lần đều chạm đến hoa tâm của nàng, khiến toàn thânnàng cuồng loạn, cơ hồ bị từng trận vui sướng mãnh liệt bao phủ.
“A a. . . . . . Ta không chịu nổi. . . . . . Ngươi chậm một chút. . . . . .”
Đức Chiêu không những không thể chậm lại, ngược lại càng ngày càng cuồng liệt ma sát vách tường non nớt của nàng, một lần lại một lần dùng sức ở trong cơ thể nàng qua lại, mang đến cho hai người từng đợtlại từng đợt cao trào.
“A. . . . . .” Tiểu Trúc phát ra tiếng kêu ngay cả mình cũngthấy dẫm đãng. Nàng cắn ngón tay của mình để giảm thanh lượng, nhưng vẫn là không nhịn được bật ra âm thanh rên rỉ.
Thấy nàng yêu kiều tiêu hồn như vậy, hắn càng thêm hưng phấn thẳng tiến.
“Ngươi hại ta. . . . . . Không còn là mình . . . . . .” Nàng thở gấp oán giận.
Đức Chiêu chỉ lộ ra một nụ cười đắc ý, phảng phất dụng ý của hắn chính là như thế.
Hắn ôm lấy nàng, để nàng ngồi trên người mình, vật cứng rắn vẫn như cũ hùng dũng trong cơ thể nàng.
“Đau không?” Hắn quan tâm hỏi.
“Không. . . . . . Chỉ có loại cảm giác là lạ. . . . . .”
“Di chuyển trên dưới một chút!” Hắn nhẹ giọng ra lệnh.
Nàng chậm rãi khi di động trên người hắn, mà hai tay của hắn đi vòng qua trước mặt, xoa nắn ngực của nàng.
Hắn mặc cho nàng tự di chuyển, để cho nàng tự mình tìm kiếmtình yêu tuyệt vời, hắn liên tục rơi xuống vô số cái hôn trên cổ nàng,cuối cùng đi tới vành tai nàng, há miệng nhẹ cắn.
“A a. . . . . .” Nàng không tự chủ vặn vẹo thắt lưng, trong miệng không ngừng phát ra tiếng ngâm tiêu hồn.
Mà bàn tay to của hắn cũng vuốt ve mỗi tấc da thịt trơn mịncủa nàng, cùng ngón tay không ngừng trêu đùa, kích thích làm ngực nàngcũng lay động.
Dần dần, động tác của nàng càng lúc càng nhanh, hô hấp càng ngày càng dồn dập. . . . . . Hắn biết nàng sắp đạt tới cao trào!
Hắn ôm lấy cả người nàng, nằm ở trên ghế, sau đó giữ eo nhỏ của nàng tăng nhanh tốc độ ──
Hai người đồng thời phát ra tiếng kêu vong tình, hắn từ phíasau tiến vào nơi sâu nhất của nàng, để cho khoái cảm bao phủ hai người. . . . . .
Đợi đến khi Đức Chiêu hô hấp bình thường trở lại, hắn phát hiện Tiểu Trúc đã mệt mỏi ngủ thật say.
Ôm nàng đến bên giường phía sau thư phòng, hắn thay nàng đắp chăn, in xuống một cái hôn trên môi nàng.
“Ngủ ngon. Mơ thấy ta. . . . . .”
Sáng sớm hôm sau, Đức Chiêu còn đang trong giấc mộng, liền nghe được ngoài cửa truyền đến một hồi xôn xao không nhỏ.
Là người phương nào dám ồn ào như vậy? Hắn ghét nhất người tới ầm ĩ khi hắn đang ngủ!
Hắn mở mắt ra, chỉ thấy một thân ảnh nhỏ nhắn không khách khí đẩy cửa vào.
Hắn còn đang suy nghĩ người phương nào lớn mật như thế, lạithấy Tiểu Trúc mặc một thân quần áo lụa trắng, tức giận bừng bừng, ánhmắt mở thật lớn ── nếu như ánh mắt có thể giết người, hắn đã bị nànggiết chết trăm ngàn lần.
“Đại vương, chúng ta muốn ngăn cản nàng, nhưng . . . . . .” Tiểu lâu la hầu hạ hắn khó xử nói.
“Các ngươi lui ra, đóng cửa lại.” Hắn phất tay một cái, ra lệnh những người khác đi xuống.
“Dạ!”
Tiểu Trúc đợi đến khi trong phòng chỉ còn lại hai người bọnhọ, mới mở miệng nói: “Tại sao không để cho ta rời đi? Ngươi mau ra lệnh cho những thủ hạ kia đừng ngăn cản ta!” Nói xong nàng xoay người muốnđi.
“Chờ một chút, nàng không cần đi nơi nào cả!” Hắn lạnh lùng nói.
Tiểu Trúc sắc mặt trắng nhợt, “Ngươi muốn giam lỏng ta?”
Trên khuôn mặt anh tuấn của Đức Chiêu lộ ra chút mệt mỏi,đồng thời cũng mang theo nụ cười vô cùng khêu gợi, “Nếu nàng muốn gả cho sơn tặc, không bằng gả cho ta làm áp trại phu nhân!” Nói xong, hắn vénchăn đi xuống giường.
Tiểu Trúc tức giận xoay đầu lại, “Cho dù phải gả cũng sẽ không ── A!”
Trời ạ! Hắn hắn hắn. . . . . . Quang lưu!
Tiểu Trúc lập tức cũng quên phải dời đi ánh mắt, chỉ có thểngơ ngác nhìn chằm chằm lõa thể hoàn mỹ như thần của hắn. Vai hắn torộng bền chắc, hai chân cùng khe mông mạnh mẽ, giữa hai chân còn có cáithứ kia ──
“Sắc lang! Ngủ cư nhiên không mặc quần áo?!” Nàng đỏ mặt, vội vàng xoay người sang chỗ khác.
“Ta đã quen thế này, lại có trợ giúp rất lớn với thân thể.Còn nàng. . . . . . Nàng thích những chỗ đã thấy sao?” Trong lời nói hắn còn mang theo ý cười.
“Người nào sẽ thích chứ !” Nàng nói thầm.
Không xong rồi, tim đập rất nhanh. . . . . . Hơn nữa nàng tin tưởng hiện tại mặt của nàng nhất định cũng đỏ đến bất bình thường.
“Ta. . . . . . Ta thấy lát nữa quay lại cũng được!”
Nói xong, nàng nhanh chóng đi tới bên cửa, lại bị hắn lấy tốc độ nhanh hơn ngăn trở.
“Xấu hổ sao?” Hắn xấu xa, cố ý hỏi.
Nàng phát hiện trên người hắn có mùi xạ hương làm tim nàng đập rộn lên, toàn thân cũng không được tự nhiên.
Đức Chiêu nhìn nàng mặt đỏ bừng, cảm thấy nàng cực kỳ đáng yêu!
“Ngươi. . . . . .”
“Bí mật, ta cho phép nàng gọi ta Đức Chiêu. Bất quá ở trườnghợp công khai, nàng vẫn phải gọi ta Đại vương.” Khẩu khí của hắn dườngnhư đối với nàng là ban ân trời biển.
Thái độ của hắn làm Tiểu Trúc không nhịn được phản kháng nói: “Ngươi không thể bởi vì giữa chúng ta phát sinh quan hệ liền cho rằngcó thể khống chế nhân sinh của ta! Ta ──”
Nàng còn chưa nói xong liền bị hắn kéo vào trong ngực, cúi đầu hung hăng che lại môi nàng.
Tiểu Trúc liều chết phản kháng giãy giụa, nhưng hắn chỉ đơngiản ôm nàng thật chặt, khóa lại nàng trong cánh tay, không để cho nàngrời đi. Từ từ, Tiểu Trúc bị nụ hôn nóng bỏng kia hòa tan, khẽ hé đôi môi đỏ mọng, để cho đầu lưỡi hắn tiến vào, thân mật tìm kiếm, dây dưa. . . . . . Hai người bất tri bất giác ôm nhau, nụ hôn này khơi lên dục vọngtrong cơ thể lẫn nhau, phảng phất ngay cả không khí đều muốn bốc cháy. . . . . .
“Ta có nói nàng hôm nay thật đẹp?” Hắn ở bên tai nàng thổi khí nóng.
Mái tóc của nàng rủ xuống hai vai, ánh mắt xinh đẹp chưa hammuốn vô hạn, gương mặt kiều diễm đỏ ửng như hoa. . . . . . Toàn thânnàng tản mát ra ngây thơ của thiếu nữ, sự hấp dẫn của nữ nhân, hắn cóthể cứ như vậy nhìn nàng cả đời cũng không chán ghét. . . . . .
“Không có!” Nàng nhỏ giọng nói.
“Không sao, ta có thể dùng hành động bày tỏ. . . . . .” Hắn cúi đầu, cho nàng một nụ hôn ôn nhu mà bá đạo.
Tiểu Trúc hít thật sâu mùi nam nhân quen thuộc của hắn, ngọnlửa trong cơ thể bị bàn tay không an phận kia nhen nhóm. “Đức Chiêu. . . . . .”
“Đúng! Gọi tên ta . . . . . . Người ôm nàng là ta, không phải người khác, nàng là của một mình ta . . . . . .”
Tay của hắn cầm bộ ngực sữa trơn mịn mềm mại của nàng, ngóntay xoa bóp lôi kéo điểm nhỏ mê người trên đó, kéo tới trận trận tê dạilàm nàng không cách nào kháng cự. Hắn cúi đầu, há miệng ngậm nhũ hoa màu hồng sớm đã trở nên cứng rắn . . . . . .
“Trời ạ. . . . . .” Nàng hít thở thật sâu, cái lưỡi linh hoạt của hắn tham lam mút lấy nhũ hoa nhạy cảm, còn dùng hàm răng nhẹ cắn,trêu đùa thưởng thức tiểu hoa trước ngực nàng.
“Đừng như vậy. . . . . . Ta sẽ không chịu được. . . . . .”Phản kháng của nàng không mạnh mẽ như ngày xưa nữa, ngược lại nhẹ kêu êm ái
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
87/4791