Tiểu thuyết Vợ Trước Chưa Quá Hạn-full
Lượt xem : |
quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong 5 năm.
"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?
Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."
Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.
Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!
"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.
Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."
Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?
Ngải Hiểu Giai kinh ngạc nhìn anh, anh chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu cô nương nói là người rất đẹp trai, quả nhiên thật đẹp trai, nhưng như vậy thì có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là một người không đứng đắn.
Đối với Ngải Hểu Giai mà nói, cô còn mang theo một chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, cô rất không thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.
"Thật xin lỗi Phó tổng, tôi không biết là anh, nếu như không có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng anh không để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai nói xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi đi.
Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, anh cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với cô thôi."
Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất rõ ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp trên cùng nhân viên thì nhất định không phải là bằng hữu.
"Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp trên cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất thì kỳ quái." Cô cảm thấy rất không thích hợp.
"Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp trên cùng nhân viên không có cái gì là trở ngại, hơn nữa anh vẫn nghĩ phát triển tình yêu ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn không được cười, lúc nào anh đã sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ anh thật sự nhất kiến chung tình đối với cô rồi hả ?
Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?
"Đó là chuyện của anh cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, sẽ làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." Cô nói xong liền đi về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp trên này, thật chỉ biết làm chuyện nhàm chán.
Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của cô, sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như anh và tổng giám đốc có sự tình không thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau cô "Tôi cảm thấy hàn huyên với cô rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu một chút đi."
Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là anh có vấn đề gì, cô đều đã nói rất rõ ràng.
"Thật xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng không nên làm như vậy."
Nói xong lần nữa cô bước nhanh rời đi, hôm nay cô thật không nên chạy xuống đây.
"Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái không có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết cô làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ sẽ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.
Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã đi ngay.
Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu trên mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na không hề có một khắc không nói chuyện, không ngừng hỏi anh, không có nhìn sắc mặt của anh chút nào.
Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền thật sự không chịu nổi "Đủ rồi, cô cũng đi theo thật lâu rồi, có thể đi về chứ?"
"Em chính là muốn đi theo anh chứ sao." Hàn Na mở mắt thật to, có chút uất ức .
"Bây giờ là giờ làm việc, đi theo tôi như vậy sẽ làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này cô không được vào công ty, đang lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không nhịn được muốn nổi đóa rồi.
Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt anh nhiều để cho anh thích em thôi, em chỉ muốn anh thấy được sự tồn tại của em! Nhưng anh vẫn coi thường sự tồn tại của em."
"Mặc kệ cô làm cái gì, tôi đều sẽ không coi trọng, bây giờ cô lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không chịu được rồi.
Cô không vui, ngẩng đầu nhìn anh "Em không muốn đi, em nghĩ muốn đi theo anh !"
Đoạn Tuấn Hiền không có kiên nhẫn lại nói cùng Hàn Na, anh liền trực tiếp xoay người đi.
Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy anh "Không nên đối với em như vậy, em thật sự thích anh mới có thể đi theo anh, anh để cho tem đi theo không được sao?"
Đoạn Tuấn Hiền không ngờ cô sẽ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, sẽ không đụng anh, nhưng là hôm nay lại. . . . . .
Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi cô sắp đi tới phòng làm việc của mình , thì lại phát hiện có một đôi nam nữ đang ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của cô Đoạn Tuấn Hiền.
Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới sẽ gặp được anh ở trong công ty, cô cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, thì cô lại cảm thấy mất mác.
Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, thì tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian 5 năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì anh mà đau.
Âm thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai đã quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn không có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì không có ai có thể cắt đứt bọn họ, cô cũng cho rằng đối phương thấy được sẽ rời đi, tuy nhiên lại không có như vậy.
Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát hiện người đi về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.
Cô sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc anh nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, anh nghĩ muốn xông lên hỏi cô, mấy năm này cô đi nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí nói cho Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cái gì anh đều không thể hỏi.
Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.
Sau đó Lý Thái đuổi tới, một phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp cô, cô mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"
Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?
Hàn Na nghe được âm thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.
Lý Thái phát giác có gì không đúng, mới phát hiện thì ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"
Hàn Na rất không vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất hiện ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"
"Thật xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo đi ngang qua mà thôi, lần sau sẽ không quấy rầy hai người." Lý Thái cười nói.
Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái nói như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình yêu đi, thì ra là anh sống rất ổn, so với mình giống như không hiểu được buông tha là như thế nào rồi.
"Đúng rồi, cô không biết tôi, vậy cũng không biết anh ta đi, anh ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu nói.
Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, thì ra anh chính là tổng giám đốc, bây giờ cô là nhân viên của anh?
Cô lạnh nhạt nhếch mép một cái "Tổng giám đốc tốt."
Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, cô đang làm bộ như hai người không quen biết.
Năm năm không thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong 5 năm.
"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?
Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."
Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.
Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!
"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.
Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."
Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?
Chương 2
Ngải Hiểu Giai vội vàng trở lại phòng làm việc, cô che lồng ngực không ngừng thở hổn hển của mình, để cho nhịp tim của mình khôi phục lại bình thường, nhưng qua một thời gian vẫn không có biện pháp bình phục lại, bởi vì cô vẫn luôn không quên được người đàn ông kia, thậm chí sau khi rời đi đều vẫn thích anh .
Cô cảm thấy rất là bi thương, tại sao mình lại ngu ngốc như vậy, cho tới bây giờ vẫn không bỏ được, chẳng lẽ cô đã quên lúc ban đầu mình quyết tâm như thế nào sao, đã đồng ý mẹ Đoàn như thế nào sao?
Ngải Hiểu Giai còn nhớ rõ, lúc ban đầu hai người bọn họ mới tốt nghiệp đại học từ Hongkong trở lại Đài Loan, khi đến nhà Đoạn Tuấn Hiền, sau khi người nhà Đoạn Tuấn Hiền biết hai người kết hôn thì rất kinh ngạc, mặc dù cha Đoạn nói gạo nấu thành cơm không có biện pháp cự tuyệt, nhưng Mẹ Đoạn lại không có ngừng khích bác.
Có một ngày cha Đoạn cùng Đoạn Tuấn Hiền đến công ty đi làm, chỉ để lại hai người mẹ chồng và nàng dâu ở nhà, Ngải Hiểu Giai biết Mẹ Đoạn không thích mình, cho nên cô nỗ lực muốn lấy lòng Mẹ Đoạn, cô ở trong phòng bếp làm một chút điểm tâm chuẩn bị cho Mẹ Đoạn ăn.
Nhưng ngày đó tâm tình Mẹ Đoạn thật không tốt, cái gì đều không nói liền lật đổ điểm tâm cô chuẩn bị.
"Đều là cô cái sao chổi này, chẳng những trở ngại tiền đồ Tuấn Hiền , còn muốn hại cả nhà chúng tôi có phải hay không, nếu để cho người khác biết nhà họ Đoạn, cho cô một người không cha không mẹ làm con dâu, cô nói mặt mũi của tôi để nơi nào?"
Ngải Hiểu Giai nghe mà đau lòng, nhưng cô là thật tâm đối với Đoạn Tuấn Hiền, không thể bởi vì như vậy liền buông tha anh, bởi vì anh đã nói sẽ yêu cô cả đời.
Dĩ nhiên Ngải Hiểu Giai vẫn luôn cho là như vậy, nhưng Mẹ Đoạn lại nói "Cô rốt cuộc có cái gì tốt? Không cha không mẹ cũng không có tiền, lại không giúp được nhà chúng tôi, rốt cuộc cô có cái gì đáng giá để nhà chúng tôi kiêu ngạo, cô nói giữ lại người phụ nữ như cô để làm gì? Tôi mặc kệ, tôi muốn các ngươi ly hôn!"
Ly hôn? Ngải Hiểu Giai chưa từng nghĩ tới cái vấn đề này, cô cho là chỉ cần cô cố gắng khiến Mẹ Đoạn thích cô là được rồi, nhưng Mẹ Đoạn lại nói lên yêu cầu như thế.
"Không, con sẽ không ly hôn cùng Tuấn Hiền." Ngải Hiểu Giai nói rất kiên định.
"Cô không ly hôn cùng Tuấn Hiền chính là hại nó." Mẹ Đoạn tức giận chỉa về phía cô"Cô có biết không? Nếu như không phải là cô, lúc này Tuấn Hiền đã ở nước Mĩ ra sức học bằng Thạc sĩ rồi, chờ hoàn thành việc học xong, sẽ trở lại thừa kế công ty, nhưng mà bởi vì quan hệ với cô, hiện tại cha nó để cho nó làm vị trí từ thấp nhất lên, Tuấn Hiền từ nhỏ đến lớn cũng không có chịu
"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?
Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."
Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.
Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!
"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.
Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."
Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?
Ngải Hiểu Giai kinh ngạc nhìn anh, anh chính là Phó tổng mới tới? Nghe tiểu cô nương nói là người rất đẹp trai, quả nhiên thật đẹp trai, nhưng như vậy thì có cái gì hay? Nhìn thấy phụ nữ liền đuổi theo hỏi tên cùng số điện thoại, người này chính là một người không đứng đắn.
Đối với Ngải Hểu Giai mà nói, cô còn mang theo một chút cảm giác chán ghét đối với người có tiền, cô rất không thích giao thiệp cùng với người có tiền, đặc biệt là vị trước mắt này.
"Thật xin lỗi Phó tổng, tôi không biết là anh, nếu như không có chuyện gì, vậy trước hết tôi trở về phòng làm việc, hi vọng anh không để tâm chuyện mới vừa rồi." Ngải Hểu Giai nói xin lỗi đồng thời cũng cúi mình chào rồi đi.
Hành động như vậy khiến Lý Thái cảm thấy càng ngày càng buồn bực, anh cũng chỉ là muốn kết giao bằng hữu "Đợi chút, tôi chỉ nghĩ muốn kết giao bằng hữu với cô thôi."
Ngải Hểu Giai luôn giữ quan hệ rất rõ ràng, bằng hữu là bằng hữu, đồng nghiệp là đồng nghiệp, hơn nữa cấp trên cùng nhân viên thì nhất định không phải là bằng hữu.
"Phó tổng, chúng ta là quan hệ cấp trên cùng cấp dưới, làm bằng hữu rất thì kỳ quái." Cô cảm thấy rất không thích hợp.
"Có cái gì kỳ quái? Tôi cùng tổng giám đốc cũng là bằng hữu nha." Lý Thái cảm thấy cấp trên cùng nhân viên không có cái gì là trở ngại, hơn nữa anh vẫn nghĩ phát triển tình yêu ở nơi làm việc, Lý Thái nhịn không được cười, lúc nào anh đã sinh ra ý nghĩ như vậy, chẳng lẽ anh thật sự nhất kiến chung tình đối với cô rồi hả ?
Ngải Hểu Giai thấy nụ cười của Lý Thái trong lòng cảm thấy có chút khó hiểu, anh rốt cuộc muốn làm cái gì?
"Đó là chuyện của anh cùng tổng giám đốc, tôi chỉ là nhân viên làm việc ở đây, ở trong phòng làm việc có quan hệ nam nữ, sẽ làm cho môi trường công ty rất phức tạp, tôi hi vọng Phó tổng có thể hiểu." Cô nói xong liền đi về phía trước, tính toán cách xa cái người cấp trên này, thật chỉ biết làm chuyện nhàm chán.
Lý Thái ngẫm nghĩ những lời này của cô, sao nghe lại cảm thấy kỳ quái, giống như anh và tổng giám đốc có sự tình không thể cho ai biết vậy, Lý Thái lần nữa theo sau cô "Tôi cảm thấy hàn huyên với cô rất thú vị, chúng ta lại tiếp tục tán gẫu một chút đi."
Ngải Hểu Giai nhíu mày càng lợi hại, rốt cuộc là anh có vấn đề gì, cô đều đã nói rất rõ ràng.
"Thật xin lỗi, bây giờ là giờ làm việc, tôi còn có rất nhiều công việc phải làm, phiền Phó tổng không nên làm như vậy."
Nói xong lần nữa cô bước nhanh rời đi, hôm nay cô thật không nên chạy xuống đây.
"Đợi chút, tôi còn chưa hỏi xong. . . . . ." Lý Thái không có buông tha dễ dàng như vậy, mặc dù muốn biết cô làm ngành gì rất đơn giản, trở về có thể tra tài liệu của công ty, nhưng muốn quen biết phụ nữ sẽ phải chủ động, những thứ này chính là đề tài.
Nhưng mà Ngải Hểu Giai lại như tránh né ôn thần vội vã đi ngay.
Ở trong quá trình kiểm tra công ty, Đoạn Tuấn Hiền càng ngày càng phiền não, từ lầu trên mãi cho đến lầu dưới công ty, Hàn Na không hề có một khắc không nói chuyện, không ngừng hỏi anh, không có nhìn sắc mặt của anh chút nào.
Dừng ở hành lang, Đoạn Tuấn Hiền thật sự không chịu nổi "Đủ rồi, cô cũng đi theo thật lâu rồi, có thể đi về chứ?"
"Em chính là muốn đi theo anh chứ sao." Hàn Na mở mắt thật to, có chút uất ức .
"Bây giờ là giờ làm việc, đi theo tôi như vậy sẽ làm trở ngại đến công việc của tôi, sau này cô không được vào công ty, đang lúc thời gian làm việc của tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không nhịn được muốn nổi đóa rồi.
Hàn Na cúi đầu"Em chỉ muốn ở trước mặt anh nhiều để cho anh thích em thôi, em chỉ muốn anh thấy được sự tồn tại của em! Nhưng anh vẫn coi thường sự tồn tại của em."
"Mặc kệ cô làm cái gì, tôi đều sẽ không coi trọng, bây giờ cô lập tức rời khỏi công ty cho tôi." Đoạn Tuấn Hiền đã không chịu được rồi.
Cô không vui, ngẩng đầu nhìn anh "Em không muốn đi, em nghĩ muốn đi theo anh !"
Đoạn Tuấn Hiền không có kiên nhẫn lại nói cùng Hàn Na, anh liền trực tiếp xoay người đi.
Hàn Na khó chịu tiến lên ôm lấy anh "Không nên đối với em như vậy, em thật sự thích anh mới có thể đi theo anh, anh để cho tem đi theo không được sao?"
Đoạn Tuấn Hiền không ngờ cô sẽ làm chiêu này, quá khứ Hàn Na vẫn luôn rất quy củ, sẽ không đụng anh, nhưng là hôm nay lại. . . . . .
Bị Lý Thái đuổi theo Ngải Hểu Giai cảm thấy rất phiền, liền chạy nhanh mấy bước lên cầu thang, nhưng mà khi cô sắp đi tới phòng làm việc của mình , thì lại phát hiện có một đôi nam nữ đang ôm nhau bên ngoài hành lang, mà người đàn ông kia lại là chồng trước của cô Đoạn Tuấn Hiền.
Ngải Hểu Giai nắm chặt tay lại, bởi vì cho tới bây giờ cô cũng chưa có nghĩ tới sẽ gặp được anh ở trong công ty, cô cảm thấy có chút hưng phấn, vì hai người gặp lại lần nữa mà cảm thấy vui mừng, nhưng khi vừa nhìn thấy trong ngực Đoạn Tuấn Hiền còn có người phụ nữ khác, thì cô lại cảm thấy mất mác.
Nhưng càng làm cho Ngải Hểu Giai cảm thấy đáng sợ là, khi chứng kiến Đoạn Tuấn Hiền ôm người phụ nữ khác, thì tim của mình lại có thể biết đau, trải qua thời gian 5 năm, tim của mình lại vẫn còn bởi vì anh mà đau.
Âm thanh giày cao gót của Ngải Hểu Giai đã quấy rầy hai người, nhưng Hàn Na vẫn không có buông Đoạn Tuấn Hiền ra, bởi vì không có ai có thể cắt đứt bọn họ, cô cũng cho rằng đối phương thấy được sẽ rời đi, tuy nhiên lại không có như vậy.
Đoạn Tuấn Hiền liền nhìn về phía người vừa tới, dĩ nhiên cũng phát hiện người đi về phía bọn họ, lại là vợ trước của mình Ngải Hểu Giai.
Cô sao lại ở chỗ này? nhịp tim Đoạn Tuấn Hiền bắt đầu gia tăng tốc độ, tựa như lần đầu tiên lúc anh nhìn thấy Ngải Hểu Giai cũng kích động như vậy, anh nghĩ muốn xông lên hỏi cô, mấy năm này cô đi nơi nào, làm cái gì, tại sao năm đó lại muốn ly hôn? Nhưng lý trí nói cho Đoạn Tuấn Hiền, hiện tại cái gì anh đều không thể hỏi.
Hai người đều tại chỗ yên lặng nhìn nhau.
Sau đó Lý Thái đuổi tới, một phát liền bắt được tay Ngải Hểu Giai "Cuối cùng cũng đuổi kịp cô, cô mang giày cao gót sao chạy nhanh hơn so với tôi vậy?"
Đoạn Tuấn Hiền thấy Lý Thái bắt được tay Ngải Hểu Giai liền chau mày, bọn họ quen biết lúc nào vậy? Hơn nữa còn thân mật như thế?
Hàn Na nghe được âm thanh Lý Thái, liền buông Đoạn Tuấn Hiền ra nhìn về phía người vừa tới.
Lý Thái phát giác có gì không đúng, mới phát hiện thì ra Đoạn Tuấn Hiền cùng Hàn Na ở chỗ này "Các ngươi sao lại ở chỗ này vậy?"
Hàn Na rất không vui mừng, vốn chính là bọn họ xuất hiện ở chỗ này trước "Là các người quấy rầy chúng ta!"
"Thật xin lỗi, chỉ là tôi vừa khéo đi ngang qua mà thôi, lần sau sẽ không quấy rầy hai người." Lý Thái cười nói.
Ngải Hểu Giai cùng Đoạn Tuấn Hiền vẫn nhìn nhau, nghe Lý Thái nói như vậy, Ngải Hểu Giai cũng hiểu được quan hệ của hai người, là tình yêu đi, thì ra là anh sống rất ổn, so với mình giống như không hiểu được buông tha là như thế nào rồi.
"Đúng rồi, cô không biết tôi, vậy cũng không biết anh ta đi, anh ta chính là tổng giám đốc của công ty." Lý Thái giới thiệu nói.
Ngải Hểu Giai có chút kinh ngạc, thì ra anh chính là tổng giám đốc, bây giờ cô là nhân viên của anh?
Cô lạnh nhạt nhếch mép một cái "Tổng giám đốc tốt."
Đoạn Tuấn Hiền có chút tức giận, cô đang làm bộ như hai người không quen biết.
Năm năm không thấy, ngược lại Ngải Hểu Giai trở nên quật cường lên không ít, nhưng bề ngoài của cô không có biến hóa quá lớn, vẫn giống như cô gái trước kia không có vẻ già chút nào, ngược lại anh lại sống không vui trong 5 năm.
"Lý Thái, anh tìm được bạn gái mới lúc nào?" Hàn Na nhìn dáng dấp cô gái này không tệ, nhưng sao cô cảm giác, cô ta vẫn luôn nhìn Đoạn Tuấn Hiền, cô không phải là bị Lý Thái nắm tay sao?
Lý Thái cười liếc mắt nhìn Ngải Hểu Giai "Nói cái gì vậy? Cô ấy không phải là bạn gái của tôi, là nhân viên công ty ."
Ngải Hểu Giai tránh thoát anh nắm tay, sau đó cũng không nhiều lời liền rời đi hành lang, Lý Thái nhìn Đoạn Tuấn Hiền cũng ở đây, liền ngượng ngùng lại đuổi theo.
Đoạn Tuấn Hiền cảm thấy Ngải Hểu Giai rất lạnh lùng, thật vất vả lần nữa gặp mặt được cô, nhưng cô lại đối xử với anh như thế hay sao? Lại đem anh thành người xa lạ!
"Cô ấy làm công việc gì?" anh hỏi.
Lý Thái nhún nhún vai "Không biết, tôi vừa mới thấy cô lần đầu tiên, tôi cũng muốn hỏi rõ ràng, nhưng cái gì cô ấy đều không nói, chẳng lẽ cô ấy không biết chúng ta có thể tra ra thông tin của người trong công ty, chỉ chốc lát tất cả tư liệu của cô tôi đều sẽ biết sao."
Đoạn Tuấn Hiền nhìn nơi Ngải Hểu Giai rời đi, lần nữa gặp mặt tâm tình của cô là như thế nào đây? Thật bình tĩnh như mặt ngoài sao?
Chương 2
Ngải Hiểu Giai vội vàng trở lại phòng làm việc, cô che lồng ngực không ngừng thở hổn hển của mình, để cho nhịp tim của mình khôi phục lại bình thường, nhưng qua một thời gian vẫn không có biện pháp bình phục lại, bởi vì cô vẫn luôn không quên được người đàn ông kia, thậm chí sau khi rời đi đều vẫn thích anh .
Cô cảm thấy rất là bi thương, tại sao mình lại ngu ngốc như vậy, cho tới bây giờ vẫn không bỏ được, chẳng lẽ cô đã quên lúc ban đầu mình quyết tâm như thế nào sao, đã đồng ý mẹ Đoàn như thế nào sao?
Ngải Hiểu Giai còn nhớ rõ, lúc ban đầu hai người bọn họ mới tốt nghiệp đại học từ Hongkong trở lại Đài Loan, khi đến nhà Đoạn Tuấn Hiền, sau khi người nhà Đoạn Tuấn Hiền biết hai người kết hôn thì rất kinh ngạc, mặc dù cha Đoạn nói gạo nấu thành cơm không có biện pháp cự tuyệt, nhưng Mẹ Đoạn lại không có ngừng khích bác.
Có một ngày cha Đoạn cùng Đoạn Tuấn Hiền đến công ty đi làm, chỉ để lại hai người mẹ chồng và nàng dâu ở nhà, Ngải Hiểu Giai biết Mẹ Đoạn không thích mình, cho nên cô nỗ lực muốn lấy lòng Mẹ Đoạn, cô ở trong phòng bếp làm một chút điểm tâm chuẩn bị cho Mẹ Đoạn ăn.
Nhưng ngày đó tâm tình Mẹ Đoạn thật không tốt, cái gì đều không nói liền lật đổ điểm tâm cô chuẩn bị.
"Đều là cô cái sao chổi này, chẳng những trở ngại tiền đồ Tuấn Hiền , còn muốn hại cả nhà chúng tôi có phải hay không, nếu để cho người khác biết nhà họ Đoạn, cho cô một người không cha không mẹ làm con dâu, cô nói mặt mũi của tôi để nơi nào?"
Ngải Hiểu Giai nghe mà đau lòng, nhưng cô là thật tâm đối với Đoạn Tuấn Hiền, không thể bởi vì như vậy liền buông tha anh, bởi vì anh đã nói sẽ yêu cô cả đời.
Dĩ nhiên Ngải Hiểu Giai vẫn luôn cho là như vậy, nhưng Mẹ Đoạn lại nói "Cô rốt cuộc có cái gì tốt? Không cha không mẹ cũng không có tiền, lại không giúp được nhà chúng tôi, rốt cuộc cô có cái gì đáng giá để nhà chúng tôi kiêu ngạo, cô nói giữ lại người phụ nữ như cô để làm gì? Tôi mặc kệ, tôi muốn các ngươi ly hôn!"
Ly hôn? Ngải Hiểu Giai chưa từng nghĩ tới cái vấn đề này, cô cho là chỉ cần cô cố gắng khiến Mẹ Đoạn thích cô là được rồi, nhưng Mẹ Đoạn lại nói lên yêu cầu như thế.
"Không, con sẽ không ly hôn cùng Tuấn Hiền." Ngải Hiểu Giai nói rất kiên định.
"Cô không ly hôn cùng Tuấn Hiền chính là hại nó." Mẹ Đoạn tức giận chỉa về phía cô"Cô có biết không? Nếu như không phải là cô, lúc này Tuấn Hiền đã ở nước Mĩ ra sức học bằng Thạc sĩ rồi, chờ hoàn thành việc học xong, sẽ trở lại thừa kế công ty, nhưng mà bởi vì quan hệ với cô, hiện tại cha nó để cho nó làm vị trí từ thấp nhất lên, Tuấn Hiền từ nhỏ đến lớn cũng không có chịu
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1257/3055