Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Vợ Nhàn Rỗi Không Muốn Ly Hôn

Lượt xem :
Nhậm Dương cũng gặp Bạch Nhạc Ninh ít nhất một lần, mà mỗi lần trông thấy Bạch Nhạc Ninh thì nghi vấn trong lòng anh lại tăng thêm một phần.

Anh thật sự hoài nghi, thời còn học đại học, cái cậu đàn em chưa từng có một scandal nào với nữ sinh này của anh, rốt cuộc là đã lừa gạt con gái nhà người ta thế nào, chẳng lẽ đây chính là. . . ‘gần quan được lộc’ trong truyền thuyết sao?

Trong mắt Nhậm Dương, Bạch Nhạc Ninh mới chỉ có 20 cái xuân xanh, không trang điểm phấn son, ăn mặc cũng không theo kiểu phụ nữ thành thục, bình thường cô chỉ mặc một chiếc váy liền thân đơn giản, hoặc có hôm thì mặc một bộ quần áo nhẹ nhàng thoải mái, mái tóc không xõa thì cũng buộc đuôi ngựa, lắc lư ở sau đầu, nhìn thế nào cũng là dáng vẻ của một thiếu nữ ngây thơ trong trắng, ở bên Bạc Cạnh, một con cáo già trên thương trường, quả thực là không mấy hòa hợp.

Thế nhưng Bạc Cạnh lại có bản lĩnh biến cái sự ‘không hòa hợp’ đó trở thành ‘hết sức hòa hợp’, lúc bọn họ đứng cạnh nhau, cái mọi người chú ý đầu tiên không phải là tuổi tác của hai người chênh lệch thế nào mà chỉ là hâm mộ mối tình thanh mai trúc mã lãng mạn, xứng đôi vừa lứa.

Đối với Bạch Nhạc Ninh dáng vẻ như học sinh tiểu học ngây thơ non nớt đang ngồi trên ghế sofa, mặc dù trong đầu Nhậm Dương có vô số suy nghĩ, hơn nữa bản thân anh cũng coi như là ‘gần quan được lộc’, nhưng bản thân anh vẫn luôn im lặng, chỉ dùng nụ cười mang tính chất nghề nghiệp ra để nói chuyện: “Bạch tiểu thư, phó tổng Bạc đang xem sơ qua các tài liệu cần thiết trước buổi họp.” Nhẹ nhàng đặt ly nước chanh mà thư ký vừa mang vào đặt ở trước mặt Bạch Nhạc Ninh: “Có gì cần thiết thì có thể nói với thư ký Phùng, cô ấy sẽ giải quyết giúp cô.”

Cho dù biết vị trợ lý đặc biệt của phó tổng

giám đốc này đã có vợ con, cười với cô cũng chỉ là lễ phép căn bản, thế nhưng mị lực trong nụ cười của Nhậm Dương vẫn là vô địch, cười một cái là có thể mê hoặc lòng người, khiến cho Bạch Nhạc Ninh cũng cảm thấy có chút không được tự nhiên.

Cô hơi cúi đầu, cẩn thận tránh đi sóng điện mà trợ lý khiến cho đông đảo mỹ nữ hâm mộ kia trong lúc vô tình phát ra: “Em đã nói bao nhiêu lần rồi, anh Nhậm Dương gọi em là Nhạc Ninh được rồi.”

Nhậm Dương gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, thế nhưng vẫn không thay đổi, vẫn kiên trì gọi cô như cũ: “Xin Bạch tiểu thư chờ một chút, phó tổng cũng sắp xem xong rồi, có dư khoảng mười phút, tôi nghĩ hai người có thể nói vài câu.”

Bạch Nhạc Ninh vội vàng khoát tay: “Không, không cần đâu! Để cho anh Bạc làm việc đi, tôi ở đây chờ...”

“Cũng không phải là hội nghị quan trọng.” Nhậm Dương thành thục cắt ngang lời nói của cô: “Phó tổng tham dự cũng chỉ là để tỏ lòng coi trọng mà thôi.” Lấy một cuốn sổ nhỏ từ trong túi ra, lật giở một hồi mới nói: “Tiến độ tuần trước đã vượt mức quy định, hội nghị đàm phán cấp cao cùng với Lục thị đã diễn ra được một thời gian, lịch trình hôm nay của phó tổng, buổi sáng chỉ có hai cuộc họp, buổi chiếu một cuộc liên hoan, cho nên Bạch tiểu thư không cần phải băn khoăn quá nhiều.”

Bạch Nhạc Ninh xấu hổ cười cười, lại chợt nghĩ tới cái tên mình vừa mới nghe: “Lục thị? Lục thị nào?”

Còn có mấy cái Lục thị chứ? Nhậm Dương khéo léo che giấu ý nghĩ sâu trong đôi con ngươi: “Là xí nghiệp Lục thị mà công ty sắp thu mua.”

“Vậy có phải Lục thị có một người gọi là Lục....”

Bạch Nhạc Ninh còn chưa hỏi xong thì cửa phòng đã mở ra, Bạc Cạnh từ bên ngoài bước vào, mắt vẫn nhìn chằm chằm vào bản kế hoạch trong tay: “Trợ lý Nhậm, đằng sau bản kế hoạch này ghi chú danh sách có chút vấn đề, tranh thủ cuộc họp chưa bắt đầu thì đưa cho thư ký Phùng bỏ đi, đi in một bản khác.”

Ở công ty, Bạc Cạnh có thói quen gọi thẳng chức vụ của Nhậm Dương, chẳng qua bên trong, quan hệ của anh và vị học trưởng này rất tốt, có thể coi như anh em thân thiết.

Nhậm Dương tiến lên cầm lấy tờ giấy nhẹ tên trong tay anh, sau đó lại thấp giọng nhắc nhở: “Bạch tiểu thư tới.”

Lúc Bạc Cạnh bước vào thì Bạch Nhạc Ninh đã đứng dậy, nhưng ánh mắt của cô lại không dám nhìn anh, bởi vì hiện tại chỉ cần cô thấy khuôn mặt của Bạc Cạnh, nghe thấy giọng nói của anh thì trong đầu lại nhớ đến chuyện vừa xảy ra cách đây không lâu, khiến khuôn mặt cô nóng ran, tim đập thình thịch.

Bạc Cạnh nghe nói thì ngẩng đầu lên, khoảnh khắc trông thấy Bạch Nhạc Ninh, ánh mắt anh bỗng trở nên dịu dàng.

Nhậm Dương đứng bên cạnh trông thấy thế thì tạch lưỡi.

Cậu đàn em khóa dưới này của anh năm đó trong trường đại học thực sự là một người có tiếng tăm, thậm chí đã từng đạt được danh hiệu ‘sát thủ mặt cười’, chỉ vì khuôn mặt cậu ấy hiếm khi biến sắc, bốn mùa trong năm vẫn luôn mỉm cười tự nhiên, bề ngoài xuất chúng, cử chỉ thì luôn để lộ ra một loại khí chất ưu nhã mê người, nhưng lời nói thì lại như chém đinh chặt sắt, khí thế sắc sảo khiến cho người ta không dám đến gần.

Chẳng qua chỉ như vậy thì cũng chưa tính là gì, chuyện nổi tiếng nhất của Bạc Cạnh chính là đã thẳng thừng từ chối hoa khôi trường bọn họ, thậm chí đối phương còn tự nguyện hiến thân mà anh cũng chẳng thèm ngó tới, còn khuyên ngược lại người ta, nói là con gái thì nên tự trọng, làm cho cô gái hoa khôi nào đó khóc hết nước mắt, từ đó cũng không tiếp xúc với nam sinh nữa.

Bây giờ nghĩ lại, chuyện xảy ra năm ấy, những vấn đề cảm thấy không hợp lý đều có thể giải thích, hẳn là trong lòng cậu ấy đã sớm có đối tượng, cho nên mới có nhận định giống như thánh tăng, không gần nữ sắc.

Nhậm Dương suy nghĩ vô cùng sâu xa, nhưng Bạc Cạnh cũng không để cho anh ta có cơ hội suy nghĩ sâu xa hơn nữa.

Vội vàng nói mấy câu về những chi tiết nhỏ cần thảo luận, Bạc Cạnh lại phân phó: “Hoãn cuộc họp lại khoảng mười phút, đưa tài liệu cho giám đốc điều hành nghiên cứu cẩn thận đi.”

Nhậm Dương khẽ gật đầu tỏ vẻ hiểu rõ, sau đó dùng tốc độ cực nhanh để dọn dẹp đống tài liệu nằm rải rác trên bàn, xếp gọn vào trong cặp, sau đó mới kẹp trong cánh tay, nói tạm biệt với Bạch Nhạc Ninh: “Bạch tiểu thư, tôi đi trước.”

Bạch Nhạc Ninh cũng vội vàng chào anh ta: “Hẹn gặp lại, anh Nhậm Dương!”

Nhậm Dương hơi ngẩn ra, lại nhìn đến vị nào đó dường như là đang rất muốn tự mình đuổi người, lúc này anh mới xoay người, đẩy một cửa phòng khác thông ra ngoài hành lang phòng làm việc, tâm tình khoái trá, bước chân cũng trở nên nhẹ nhàng.

Trước khi đi, anh vẫn không quên giúp hai người đóng kín cửa, tránh cho người không thức thời mà chạy vào làm gián đoạn tình yêu anh anh em em mà bọn họ sắp sửa trình diễn.


Chương 9
Nhậm Dương vừa biến mất đằng sau cánh cửa, Bạc Cạnh đã không đợi được mà ôm chặt Bạch Nhạc Ninh đang có chút kháng cự, sau đó để lại trên mặt cô một loạt những dấu hôn triền miên ngọt ngào, cuối cùng là tới môi, anh khẽ liếm bờ môi căng mọng, sau đó đưa lưỡi vào miệng cô, dây dưa cùng chiếc lưỡi thơm tho của cô.

Hôn một lúc lâu, Bạc Cạnh khó khăn rời khỏi đôi môi của Bạch Nhạc Ninh: “Nhớ anh à?”

Giọng mũi nồng đậm khiến cho Bạch Nhạc Ninh run rẩy, cánh tay ôm eo Bạc Cạnh càng thêm siết chặt, cô áp mặt vào trong ngực anh, lại cảm nhận được vật gì đó cưng cứng đang chỉa vào nơi tư mật của mình, khuôn mặt cô bỗng chốc nóng ran, nhỏ giọng mắng: “Đồ háo sắc, cả ngày chỉ nghĩ tới phụ nữ.”

“Bảo bối Ninh Ninh, em nói oan cho anh rồi.”

Một tay Bạc Cạnh vuốt ve mái tóc của cô, một tay lại không thành thật luồn vào trong áo khoác lông, vuốt ve lên nơi tròn trịa không được áo lót che kín, cũng không quan tâm đôi tay trắng nõn của cô đang ngăn cản hành động này của mình.

“Anh chỉ háo sắc với mỗi em, chẳng lẽ em không cảm nhận được điều này sao?” Nói xong, anh gạt mái tóc xõa của Bạch Nhạc Ninh sang một bên, cúi đầu hôn xuống cần cổ trắng ngần, để lại một dấu hôn đè lên dấu vết đỏ ửng trước đó không lâu.

Bạch Nhạc Ninh mấp máy khóe môi, phát ra từng tiếng rên nho nhỏ.

Bạc Cạnh nghe thấy thì đôi tay đang vuốt ve cô càng trở nên càn rỡ, thậm chí còn lặng lẽ cởi áo của cô, để da thịt xinh đẹp lộ ra bên trong căn phòng ấm áp.

Nụ hôn từ trên cổ chậm rãi dời xuống, hô hấp của Bạc Cạnh cũng theo đó mà tăng lên, nơi nào đó trên thân thể cũng bắt đầu không an phận mà trở nên cứng rắn, vì muốn biểu hiện dục vọng khó nhịn của mình, anh đem vật nóng bỏng đặt ở giữa hai chân Bạch Nhạc Ninh, nhẹ nhàng cọ xát, thử thăm dò cô, đồng thời cũng hy vọng hoa huyệt mềm mại của cô có thể tiếp nhận phái nam to cứng của mình.

Aiz! Bảo bối của anh bây giờ quá đẹp, quá mê người, hại anh vừa nhìn thấy cô thì chỉ muốn đè cô xuống dưới thân rồi hôn lên toàn thân cô, để cho cô nằm dưới người anh thở dốc, muốn cô vì anh mà vui vẻ và khổ sở, muốn cô tiếp nhận toàn bộ của anh.

Anh yêu cô!

Bạc Cạnh say mê vuốt ve thân thể trần trụi mềm mại của Bạch Nhạc Ninh, không ngừng góp gió thổi lửa trên người cô, làm cho cô không ngừng thở dốc, sức lực ngăn cản càng lúc càng trở nên yếu ớt.

Tiếp tục như vậy không được!

Bạch Nhạc Ninh dùng toàn bộ lý trí cuối cùng phát huy một lần, đẩy thân thể Bạc Cạnh đang đè trên người mình, khó khăn nói ra mấy chữ: “Anh tránh ra, đi họp kìa. . . Ô, em, em có việc!”

Dáng vẻ giống như rất gấp gáp? Thật đáng tiếc.

Bạc Cạnh tiếc nuối

Không thôi, tranh thủ gặm cắn vài cái vào gáy Bạch Nhạc Ninh, lẩm bẩm vài câu để biểu hiện sự bất mãn của mình rồi mới miễn cưỡng buông cô ra, nhìn cô đỏ mặt chỉnh lại làn váy xốc xếch, anh khàn giọng nói: “Anh vốn định để cho trợ lý Nhậm thay anh tham dự cuộc họp.”

Bạch Nhạc Ninh nghe ra hàm ý trong lời nói của anh, cô không khỏi trừng mắt liếc anh một cái: “Mau đập chết cái đám tinh trùng trong não anh đi! Em thật sự là có chuyện muốn hỏi anh đấy!”

Bạc Cạnh bất đắc dĩ nhìn thoáng qua nơi đã nhô cao ở dưới quần mình, anh cảm thấy lần này thật sự là tai bay vạ gió, rõ ràng là mắt thấy sắp có thể thành công....

Bạch Nhạc Ninh làm sao có thể không biết trong đầu anh đang tiếc nuối cái gì? Cô thị uy đạp cho Bạc Cạnh một đạp, nhưng cũng không làm đau anh, “Anh Bạc, rốt cuộc anh có đang nghe em nói hay không?”

Bạc Cạnh giơ tay đầu hàng: “Được được được, em hỏi đi, anh nghe đây!”

Liếc mắt nhìn anh một cái, Bạch Nhạc Ninh lấy từ trong túi xách ra một chiếc gương nhỏ, sau khi xác nhận bề ngoài của mình không có vấn đề gì thì lúc này mới vùi đầu vào suy nghĩ mấy giây.

Cân nhắc lời lẽ một chút, cô quyết định dùng cách đơn giản nhất để nói về vấn đề này: “Công ty chúng ta sắp sửa thu mua xí nghiệp Lục thị à?” Chả trách khi cô nghe Trần Hiểu Ý nhắc đến cái tên này đã cảm thấy có chút quen tai.

Bạc Cạnh nói: “Tài chính công ty này có vấn đề, trước mắt vẫn chưa xác định là sẽ thu mua, chẳng qua hội đồng quản trị vẫn hy vọng công ty có thể mở rộng quy mô lớn, cho nên chuyện thu mua sẽ chỉ là chuyện sớm hay muộn, sao vậy?” Anh cười nhìn về phía Bạch Nhạc Ninh: “Cổ đông nhỏ, em bắt đầu quan tâm đến sự phát triển của công ty rồi sao?”

Cha Bạch là người thành lập ra công ty xây dựng Bạch thị, trong tay nắm hơn phân nửa số cổ phần của công ty. Mấy năm trước, khi Bạch Nhạc Ninh lên đại học, cha Bạch đã chuyển cho cô 3% cổ phần, vì vậy Bạch Nhạc Ninh cũng coi như là một cổ đông, mặc dù mỗi lần họp đại hội cổ đông cô cũng sẽ tham gia, nhưng dù sao tuổi của cô vẫn còn quá nhỏ, cũng không thành thạo những chuyện này, cho nên cô vẫn luôn ngồi ở một góc, yên lặng không nói, nếu có gì thắc mắc thì sau khi về nhà sẽ tìm cha Bạch hoặc Bạc Cạnh để hỏi.

Từ trước tới nay Bạch Nhạc Ninh vẫn luôn không xen vào những chuyện này, bây giờ lại hỏi đến chuyện của công ty khiến cho Bạc Cạnh quả thực có chút ngoài ý muốn, chỉ thấy sắc mặt của Bạch Nhạc Ninh trở nên nghiêm túc, gằn từng chữ: “Anh Bạc, baba tin tưởng anh cho nên mới đem công ty giao cho anh coi quản, bác Đào và baba là bạn bè lâu năm, lúc đầu baba thành lập Bạch thị, baba và bác Đào đã phí hết tâm huyết mới có thể giúp cho Bạch thị đứng vững.”

Nụ cười trên khuôn mặt Bạc Cạnh biến mất: “Bé con, rốt cuộc là em muốn nói gì?”

Anh biết gần đây có một số chuyện không hay bị đồn ra ngoài, chẳng lẽ cô nhóc này nhẹ dạ đi tin mấy lời đó rồi chạy tới đây hỏi mình sao? Vậy thì anh làm người cũng quá thất bại rồi, lại bị cô gái mình yêu chạy đến chất vấn.

Lại nghe thấy Bạch Nhạc Ninh tiếp tục nói: “Trong lòng em thật sự rất tin tưởng anh, từ lúc sáu tuổi em đã thích anh, có lẽ anh cảm thấy thờ ơ, người khác không biết con người anh thế nào, cũng không thể hoàn toàn tin tưởng anh giống như em và baba... nói cho em biết, gần đây hội đồng quản trị có làm khó anh
<<1 ... 141516
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
600/2398

Pair of Vintage Old School Fru