XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Vợ Lạnh Lùng Không Sợ Tôi-full

Lượt xem :

“Không cần phải nói, nhưng mà không phải nên làm như vậy sao?”

Tống Tử Ngôn nhìn bà xã bên cạnh vẻ mặt xa cách. “Tú Thanh, chúng ta bàn lại sau.”

Anh dặn dò mấy câu, sau đó kết thúc cuộc gọi.

Khương Hiểu Nguyên im lặng, cảm giác giống như mình là kỳ đà cản trở hai người yêu nhau.

“Lần sau nếu hai người nói chuyện yêu đương, tôi có thể xuống xe tránh đi.”

Anh lạnh lùng trả lời: “Em thật hào phóng.”

Xe tăng tốc chạy trên làn đường đông nghịt, dẫm vào điểm yếu của đại luật sư, anh tất nhiên không vui, tất cả thể hiện thành tốc độ xe.

Khương Hiểu Nguyên cũng không quá sợ hãi, mặc kệ anh tăng tốc, dù sao luật sư cũng nhiều tiền, thêm mấy giấy phạt chạy quá tốc độ thì có là gì?

Nhà chính của Tống gia ở Thiên Mẫu, cha Tống lúc còn trẻ làm xuất nhập khẩu, nhanh chóng tích lũy của cải, sau đó, mua rất nhiều đất đai, là người giàu có ở Thiên Mẫu. Nhà chính là một biệt thự, có sân rộng và hồ bơi.

Tống Tử Ngôn lái xe vào trước nhà, đúng lúc em trai Tống Tử Ngôn đã đậu xe xong.

Tống Tử Cần cũng giống như anh cả, cao lớn đẹp trai, thêm cả nụ cười thân thiện. Anh là nhà thiết kế nội thất, là nghệ sĩ đầy nhiệt huyết và lãng mạn.

“Chị dâu!”

Tử Cần ôm lấy Khương Hiểu Nguyên mới vừa xuống xe, còn khoa trương ôm cô xoay một vòng, làm Khương Hiểu Nguyên sợ hãi kêu lên.

“Đã lâu không gặp, chị dâu có nhớ em không?” Anh đi Nhật bản công tác hai tháng.

Khương Hiểu Nguyên cũng bị nhiễm sự nhiệt tình từ anh, cười rất vui vẻ. “Đương nhiên là nhớ, mỗi ngày đi làm đầu tiên sẽ nhớ đến em.” Sau khi cô kết hôn, “Hoa Dạng” được tu sửa lại, Tử Cần phụ trách thiết kế, quản lý, sau khi hoàn thành kết quả hoàn toàn hợp ý mọi người ở “Hoa Dạng”, Giai Giai, A Kiệt cảm động đến muốn rơi nước mắt.

“Chị dâu, khi em đi Nhật Bản, tìm được trong nhà sách có mấy quyển về tổ chức lễ cưới, em mua hết về cho chị, cho dù phong cách nào, em chỉ thấy phong cách của chị dâu là lãng mạn nhất, xinh đẹp nhất!”

Như là đứa nhỏ ra sức thể hiện nhiệt tình của mình, hoàn toàn không phát hiện người đứng sau lưng chị dâu, sắc mặt anh cả khó coi như đạp phải phân chó.

Chị hai Tử Mãnh nhìn thấy, cô một tay túm lấy anh, Tử Cần oa oa hô to. “Chị?”

Tử Mãnh chỉ vào anh cả. “Em không muốn sống nữa sao?Chị dâu vừa vào cửa em liền ôm người không thả, em xem anh cả là người tàng hình sao?”

“Này này này, em là em trai đáng yêu nhất, anh cả sẽ không để ý a!”

Tốt nhất là không có, Tử Cần đúng là đứa nhỏ đơn giản ngốc nghếch, cho dù anh cả mang mắt kính, cũng nên cảm nhận được ánh mắt sắc nhọn thù địch, hơn nữa người đàn ông nào lại rộng rãi đến nỗi không thèm để ý bà xã mình bị người khác ôm bậy ôm bạ a?

Tử Cần ngây ngốc hỏi: “Anh cả, anh để ý không?”

Tống Tử Ngôn khóe miệng khẽ nhếch, tiến lên phía trước, ôm lấy thắt lưng Khương Hiểu Nguyên, thể hiện quyền sở hữu của mình. “Anh sẽ.”

Sau đó, anh mang theo bà xã vào nhà.

Tử Mãnh vỗ mạnh bả vai em trai. “Tử Cần, cái gì gọi là khí thế? Đó mới gọi là khí thế! Cái gì gọi là khí chất? Đó mới là khí chất! Em đã hiểu chưa!”

Lòng Khương Hiểu Nguyên đã sớm chết, chỉ cảm thấy thái độ của anh rất vô lý, “Ghen?” Cô cười lạnh, lại nói tiếp: “Đương nhiên là không thể nào, nhưng mà, anh thật giỏi làm trò.”

Tống Tử Ngôn ôm chặt eo của cô, nhìn phía trước, giọng điệu không hờn không giận, làm cho bước chân Khương Hiểu Nguyên hơi lảo đảo, sợ đến mồ hôi lạnh toàn thân...

“Không sai, là anh đang ghen.”

A, Khương Hiểu Nguyên kinh ngạc, bước trật một nhịp, hai chân va vào nhau, thiếu chút nữa ngã nhào. May là Tống Tử Ngôn ôm eo cô, nếu không cô đã ngã như chó ăn phân.

Tống Tử Ngôn nhẹ nhàng nói: “Kết hôn hơn ba tháng, em không biết anh là người dễ giận?”

Cô hít sâu, ổn định thân thể. “Chuyện của anh tôi từ trước đến nay vẫn luôn xa lạ, nhưng suy nghĩ của anh tôi có thể hiểu được, nhiều người đàn ông cũng như vậy, mình không cần, nhưng cũng không muốn người khác động tay động chân.”

Anh bình tĩnh nhìn cô. “Anh không phải không cần em.”

Khương Hiểu Nguyên cúi đầu, nước đọng ở viền mắt. “Tùy anh.”

Mẹ Tống vui vẻ đi về phía bọn họ. “Hiểu Nguyên a, con dâu bảo bối của mẹ!”

Bà thân mật ôm lấy con dâu. “Con làm mẹ lo lắng muốn chết, tưởng đại luật sư nhà ta dám bắt nạt con!”

“Mẹ...”

“Ai nha nha,” Mẹ Tống nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hốc hác tái nhợt của con dâu. “Hôm qua mất ngủ sao? Nhìn dáng vẻ con mệt như vậy, thật làm mẹ luyến tiếc, hay là hôm nay về nhà với Tử Ngôn đi? Chăm sóc vợ thật tốt chính là trách nhiệm của người chồng.”

Khương Hiểu Nguyên sửng sốt, đề tài cũng đổi quá nhanh a? “Mẹ, con muốn ở nhà chú thím thêm mấy ngày.”

“Ở thêm mấy ngày á... Mới kết hôn, như vậy được không? Ba mẹ còn chờ ôm cháu đây!”

Khương Hiểu Nguyên nhướng mày, biết mình ra tay không đúng chỗ. Nếu người đàn ông này để mình trước mặt mẹ chồng hao tâm tổn trí (tốn công sức) giải thích, cô cũng muốn để anh nếm thử cảm giác này!

Cô tháo kính râm, vẻ mặt tủi thân, đôi mắt ngập hơi nước rất có sức thuyết phục. “Mẹ, Tử Ngôn nói kế hoạch cuộc sống của anh ấy không có ý định có con sớm như vậy.”

Mẹ Tống không tin trừng mắt nhìn con mình. “Tử Ngôn a, cái gì gọi là kế hoạch cuộc sống, con có cùng cả nhà bàn bạc không?”

Tống Tử Ngôn cười. Dễ nhận thấy bà xã của anh quyết định cùng anh tranh hơn thua. Cô muốn mượn tay người lớn chỉnh anh, anh cũng không ngại cùng cô đấu một chút. “Mẹ, kế hoạch lúc nào cũng có thể sửa.”

“Sửa cái gì a... Không biết Hiểu Nguyên phải về nhà mẹ đẻ ở mấy ngày...”

Khương Hiểu Nguyên không thích cảm giác thua trận, cô cố ý thân thiết an ủi mẹ chồng, còn làm trò thở dài.

“Mẹ, không quan trọng, dù sao công việc của Tử Ngôn cũng bận rộn, thường xuyên đi sớm, cũng thường xuyên về muộn, nếu như bây giờ sinh bảo bảo (em bé), nói không chừng bảo bảo cũng không nhớ người ba ba ngày ngày đi sớm về trễ hình dáng như thê nào...”

Đây chính là phụ nữ tàn nhẫn tính nợ cũ, đàn ông theo không kịp a!

“Con trai, con bận rộn cái gì? Tại sao ngày nào cũng làm thêm giờ? Xã hội có loạn như vậy sao? Khiến cho luật sư làm giấy tờ cũng không hết?”

“Vội vàng cùng người yêu cũ ôn chuyện.” Nhưng những lời này, Khương Hiểu Nguyên sẽ không nói ra tránh làm mọi người mất vui.

Tống Tử Ngôn chỉ luôn cười, thưởng thức bà xã đánh trả. Anh không giải thích, chẳng qua là tháo mắt kính xuống, nhận lời khiêu khích của bà xã.

“Mẹ, mẹ yên tâm, con hôm nay sẽ đón Hiểu Nguyên về nhà.”

Khương Hiểu Nguyên nhìn anh chằm chằm. “Tôi không muốn về, tôi còn rất nhiều chuyện chưa nói với thím!”

Tống Tử Ngôn treo lên nụ cười thân thiện, học theo cô cố ý làm ra vẻ. “Chẳng phải bà xã thích về nhà mẹ đẻ để kể tội ông xã sao, kể chuyện bản thân chịu nhiều uất ức.”

Mẹ Tống kinh ngạc. “Có thật không? Hiểu Nguyên, con cảm thấy uất ức sao?”

Chiêu mượn đao giết người này thật cao minh, cô mượn mẹ thổ lộ bất mãn của mình. Không ngờ lại bị anh quay ngược lại đâm mình một nhát!

Khương Hiểu Nguyên vội vàng trấn an mẹ chồng. “Mẹ, không có chuyện đó, chẳng qua con với Tử Ngôn đang nói đùa thôi, không có chuyện gì.”

Mẹ Tống thở dài nhẹ nhõm, bà chờ thật lâu mới chờ được con trai cưới vợ, người con dâu mới này rất ôn hòa rất săn sóc, bà cũng không muốn chúng bất hòa, vậy ước muốn ôm cháu của bà làm sao thực hiện a? “Không sao là tốt rồi, không sao là tốt rồi, các con cũng đã kết hôn, còn nghịch ngợm như vậy, thật là... Mọi người đi ăn cơm thôi.” Đoàn người đi vào trong phòng, bữa ăn rất hòa hợp. Cô cố ý chọn chỗ ngồi bên cạnh mẹ chồng, cùng người lớn thoải mái nói chuyện vui vẻ, đem người đàn ông khiến cô khó chịu vứt ra một bên.

Nhưng bữa ăn mới được một nửa, đột nhiên có khách tới chơi, người giúp việc Tống gia dẫn khách vào, chỉ có Khương Hiểu Nguyên hoàn toàn không bất ngờ.

Đổng Tú Thanh.

Cái này không chỉ là như hình với bóng, gọi là âm hồn bất tán cũng không quá!

“Bác trai, bác gái, đã lâu không gặp, con là Tú Thanh, mọi người còn nhớ con không?”


Chương 7
Đổng Tú Thanh tóc dài xõa xuống, mặc váy trắng, khuôn mặt trang điểm thanh nhã, nhìn rất trong sáng, giống như tiên nữ trên trời tao nhã yên tĩnh.

Nhưng trong mắt mọi người Tống gia, cô ta chính là ma quỷ âm hồn bất tán.

Năm đó, cô ta bỏ rơi anh cả đi Mỹ lập gia đình, cũng chính lúc đó nhân duyên giữa Đổng Tú Thanh và anh cả coi như chấm dứt, sau nhiều năm như vậy, cô ta tuyệt đối không có tư cách sau khi anh cả cưới chị dâu, giống như ma quỷ xuất hiện dọa người!

Không khí thật kỳ quái, Đổng Tú Thanh tự kéo ghế ngồi bên cạnh anh cả, vừa gắp thức ăn, vừa đưa khăn giấy, chăm sóc ân cần hơn cả người vợ chính thức.

Bề ngoài tất cả mọi người đều im lặng, người lớn Tống gia thái độ đúng mực có thể không nổi giận, cố gắng dùng lễ nghi chiêu đãi khách để đối xử với người mới tới, nhưng những người trẻ tuổi thì không như vậy, Tống Tử Mãnh không khách khí phát hỏa.

“Chúng tôi có mời cô sao? Đổng tiểu thư? Hôm nay gia đình chúng tôi tụ họp, không hoan nghênh người ngoài tham gia.”

Đổng Tú Thanh dịu dàng cười. “Nếu giả sử không lâu nữa tôi không còn là người ngoài.”

Mọi người nhịn không được kêu lên.

Chỉ có Khương Hiểu Nguyên vẫn giữ im lặng như cũ, chẳng qua là trên khuôn mặt bình tĩnh, cũng không che dấu được đau lòng.

Tống Tử Ngôn chăm chú theo dõi phản ứng của cô. Tú Thanh muốn kích thích anh phải đối mặt vấn đề, nhưng cô ta không lường trước được, sau khi cô tự tin tuyên bố, anh không nói chuyện ly hôn như cô ta dự tính, anh để ý chính là ánh mắt tổn thương của bà xã.

Trong đầu anh đáp án từ từ hiện ra, càng ngày càng rõ ràng, đúng là do biểu hiện của anh, anh đã làm Tú Thanh hiểu lầm, hôm nay mọi hành động của cô ta tất cả đều do anh gây nên, nhất định phải do anh giải quyết.

Tống Tử Mãnh không kiềm chế được giận dữ, đứng lên, dùng tay vỗ mạnh lên mặt bàn. “Cô bị thần kinh à! Chưa từng thấy người thứ ba nào có thể lớn lối như cô vậy!”

Đổng Tú Thanh nhìn Tống Tử Ngôn, ánh mắt là tình cảm nồng nàn chân thành. “Tôi không phải là người thứ ba, cô ta mới là người thứ ba, tôi và Tử Ngôn vẫn luôn yêu nhau, cô ta nên tác thành cho chúng tôi.”

Khương Hiểu Nguyên cúi đầu không nói lời nào, hai tay trên đầu gối nắm chặt.

Tống Tử Mãnh muốn bùng nổ. “Chị dâu tôi sao có thể là người thứ ba? Bọn họ đã kết hôn, có phải cô muốn nhìn thấy chứng nhận kết hôn của bọn họ thì mới thừa nhận mình là người thứ ba!”

“Kết hôn cũng có thể ly hôn.”

Tống Tử Ngôn đẩy tay Đổng Tú Thanh ra. “Đủ rồi.”

“Anh nhất định phải lựa chọn, Tử Ngôn.”

Tống Tử Ngôn bình tĩnh nói: “Anh đồng ý chăm sóc em bởi em là học muội của anh, ngoài ra không có cái gì khác.”

Đổng Tú Thanh sững sờ không thể cử động. “Chỉ vì em là học muội của anh?”

“Đúng vậy.” Tống Tử Ngôn nói rõ ràng từng chữ.

Đổng Tú Thanh đứng dậy, vẫn xinh đẹp dịu dàng như cũ. “Em đi trước, bác trai, bác gái, tạm biệt. Tử Ngôn, em ở nhà chờ anh.”

Cô nhẹ nhàng đi tới, rồi lại nhẹ nhàng rời đi.

Tống Tử Cần trợn mắt há mồm. “Anh cả, anh tại sao lại ở chung một chỗ với cô ta? Cô ta không phải đã kết hôn ở Mỹ sao?”

Tống Tử Ngôn nói một câu. “Ăn cơm.”

Cho dù Tử Mãnh và Tử Cần có tức giận như thế nào đi nữa, cũng chỉ có thể theo lệnh anh cả im miệng.

Hiểu Nguyên từ đầu đến cuối không nói một câu, không nhìn con trai một cái, điều này làm cho mẹ Tống càng thêm lo lắng. Xem ra chuyện Hiểu Nguyên về nhà mẹ đẻ chắc chắn có liên quan đến Đổng tiểu thư.

Ai, chuyện gì xảy ra đây? Chẳng lẽ con trai đối với cô ta nhớ mãi không quên?

“Hiểu Nguyên, tối nay ở lại đây đi, sáng sớm ngày mai theo ba mẹ đi leo núi.” Gỡ chuông cần người buộc chuông, con trai và vợ không gặp mặt nhau thì không thể nào giải quyết vấn đề, bà phải tạo cơ hội cho bọn họ ở chung, bởi vì bà rất rõ ràng, chỉ cần đi khỏi nhà chính, hai người nhất định mỗi người một hướng.

“Mẹ...” Khương Hiểu Nguyên theo trực giác muốn từ chối.

Cha Tống lập tức nói giúp. “Bà nội ngày mai sẽ từ Nhật Bản trở về, bà rất nhớ con, con ở nhà đón bà trở về, bà nhất định sẽ rất vui vẻ.”

Nếu là yêu cầu của người lớn, Khương Hiểu Nguyên cũng chỉ có thể đồng ý ở lại. Cô hiểu dụng ý của bọn h
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1745/3543