Tiểu thuyết Tiểu Bạch Thần Y
Lượt xem : |
nữ có khác biệt sao?”
Tô Bạch Bạch dừng động tác tay :” Nam nữ khác biệt cái gì? Không phải ngươi nói ta phải tắm sạch sẽ sao … tất nhiên là phải cởi quần áo…”
” Tô Bạch Bạch ! Về sau , trước mặt nam nhân không được tuỳ tiện cởi quần áo !” Tư Đồ Mặc gào thét , đạp cửa xông ra ngoài.
Đáng chết , vừa rồi hắn nhìn thấy cái yếm của Bạch Bạch , cơ thể lại phản ứng.
Nữ nhân ngu ngốc này ! Quả thực cái gì cũng không biết !
Chương 6 : Bạch Bạch cứu người
Từ Đồ Mặc thề , hắn thật sự choáng váng !
Thanh Trúc thề , con mắt hắn tuyệt đối có vấn đề
Trước mắt mình là nữ hài tử đáng yêu , trong sáng , chính là nữ ăn mày bẩn vừa rồi…
Tô Bạch Bạch nháy đôi mắt to :” Các người làm sao vậy?”
Bộ dáng bọn họ , trong miệng cũng đủ để nhét một đầu con lợn vào !
” Tô ….Bạch Bạch ?” Thanh Trúc không quá xác định kêu.
Thực không còn cách nào tưởng tượng , tên ăn mày lớn lên thật xinh đẹp.
” Để làm chi , để làm chi?”. Tô Bạch Bạch khách khí đáp lại nói.
Chu cái miệng nhỏ nhắn , khuôn mặt nhỏ như trát phấn hồng , giọng điệu đáng yêu , thật là hấp dẫn .
Từ Đồ Mặc tâm lạnh như băng giống như được mở ra một khe nứt , có thêm tình cảm rót vào . Mà tình cảm , chính là do Bạch Bạch cấp. Tình cảm chỉ thuộc về Bạch Bạch.
Có lẽ sớm hơn , đôi ngươi trong suốt kia , đã sớm xâm nhập vào tâm hắn . Chính hắn không hiểu mà thôi.
” Bạch Bạch , về sau gọi ta là Mặc.” Từ Đồ Mặc xác định tâm ý của mình , ôn nhu cười Bạch Bạch nói.
Thanh Trúc giống như gặp quỷ , thiếu chút nữa đi xem có phải trang chủ trúng tà hay không? Như thế nào lại ôn nhu như vậy.
Thế nhưng , khi nhìn hướng của đôi mắt lạnh lùng . hắn hiểu được , trừ Bạch Bạch ra , ai cũng không thể làm trang chủ ôn nhu như vậy.
Sáng tỏ mọi lý lẽ , hắn rời khỏi phòng , trong đầu chợt loé lên một ý . Có lẽ , hắn phải dùng bồ câu đưa thư trở về , nói mọi người chuẩn bị hôn lễ.
Tư Đồ Mặc vừa định nói với Bạch Bạch , nhưng ngoài cửa có một tiếng thét cắt ngang lời hắn.
Là Thanh Trúc !
Mở cửa , bả vai Thanh Trúc bị thương , bên ngoài ứa ra huyết đen .
Màu đen .
Rõ ràng là trúng kịch độc !
” Trang chủ …. Thanh Trúc …. Không được …………. về sau …………. không ………. không ……………thể bảo vệ được ………. trang chủ .” Thanh Trúc sắc mặt tái nhợt , mạng sống trôi qua rất nhanh.
Từ Đồ Mặc đau lòng khi nhìn thấy Thanh Trúc – người đã đi theo hắn 6 năm ” Ta sẽ báo thù cho huynh !”
Tô Bạch Bạch thấy Thanh Trục trúng độc , cao hứng cực kỳ , lấy cây châm tùy thân , đẩy Tư Đồ Mặc qua một bên :” Bạch Bạch cứu hắn!”
Nàng thích nhất là được cứu người , nhưng Nhu Tỷ Tỷ lại không trúng độc , hiện tại thì được rồi. !
” Bạch Bạch , ngươi biết cứu!”
Tô Bạch Bạch đem ngân châm nhắm ngay huyệt vị đâm xuống , cũng không ngẩng đầu lên :” Có , Bạch Bạch có ở đây , không ai được chết !”
Lúc mẫu thân còn ở bên cạnh , mẫu thân đã nói , chỉ cần Bạch Bạch học được tất cả các y thuật của người , ai cũng không thể chết trước mặt Bạch Bạch.
Quả nhiên , chỉ chốc lát sau , Tô Bạch Bạch liền hút hết độc trong cơ thể Thanh Trúc ra.
Chương 7 : Lợn và người
Tô Bạch Bạch thu hồi ngân châm , trở lại ngồi trên ghế , nhàn nhã uống trà.
” Bạch Bạch , y thuật của ngươi …… ai dạy ngươi ?” Tư Đồ Mặc quả thực rất khả nghi , độc kia trong phủ hắn mời các chuyên gia đại phu mà không chữa được , Tô Bạch Bạch lại có thể dùng ngân châm giải được độc.!
Tô Bạch Bạch xoắn một sợi tóc , :” Mẫu thân dạy Bạch Bạch cách cứu người . Còn nói , chỉ cần có Bạch Bạch , không ai có thể chết.”
Y thuật tuyệt đỉnh như vậy , hắn đã từng nghe cha nói qua , trên giang hồ có một nữ thần y thuật xuất chính , sau này không thấy bóng dáng … Chẳng lẽ , nàng chính là mẫu thân của Bạch Bạch?
Cứ như vậy , Y thuật của Bạch Bạch có cách chứng minh rồi ( ủa , thế là thế nào nhỉ )
Bạch Bạch , ta không nói , ngươi không được chữa bệnh.” Tư Đồ Mặc thực lo lắng tin tức truyền ra sẽ có nhiều người biết mà cầu y .
Hiện tại , Tư Đồ Mặc chính là trời của Bạch Bạch , cho nên hắn nói cái gì , Tô Bạch Bạch cũng ưng thuận nghe theo.
Thanh Trúc tuy rằng không mở mắt được , nhưng ý thức vẫn con , biết Bạch Bạch cứu hắn . Trong lòng tràn đầy cảm kích . Về sau hắn sẽ cùng bảo vệ Bạch Bạch như chủ tử của mình , hơn nữa trang chủ với Bạch Bạch cũng….
Bởi vì Thanh Trúc bị thương , cho nên bọn họ liên tiếp ở lại quán trọ vài ngày.
Sau khi rời quán trọ , bọn họ liền thúc ngựa hướng tới đại hội võ lâm mà chạy.
Mà tự nhiên Bạch Bạch với Tư Đồ cùng một ngựa . Về con lợn , vẫn ở trong ngực Bạch Bạch
” Vì cái gì mà ngươi vẫn mang con lợn.” Tư Đồ Mặc bất mãn trừng mắt nhìn con lợn vô tội kia.
Tô Bạch Bạch cười .,” Bởi vì con lợn là do Nhu tỷ tỷ nuôi , ôm con lợn như ôm Nhu tỷ tỷ.”
Tư Đồ Mặc tức thời im lặng.
Tiểu nha đầu này đem lợn so sánh với người , hoặc có thể nói , lợn có thể thay thế ngươi , hắn còn có ý kiến gì nữa .
Nhưng , phía trước có một nữ tử kêu cứu.
Tư Đồ Mặc vốn không để ý , Thanh Trúc cũng lười chõ mõm vào , thế nhưng Bạch Bạch lại có tinh thần trọng nghĩa bùng nổ.
Nhanh như chớp , không ngờ có người bay đến nơi có tiếng kêu.
Khinh công này , quả thực không tầm thường chẳng lẽ Tô Bạch Bạch cũng là võ lâm cao thủ?
Thanh Trúc kinh sợ lập tức nhảy xuống , vốn thân thể còn suy yếu , hiện tại là đau đến kêu cha gọi mẹ.
Tư Đồ Mặc đã giẫm trên lưng ngựa , sử dụng khinh công đuổi theo.
Thế nhưng , càng đuổi càng xa ,…… Tư Đồ Mặc dùng toàn lực ……….. Vẫn cách xa một đoạn dài ….
Tô Bạch Bạch , ngươi muốn làm cho bao nhiêu người trợn mắt há hốc mồm biết bí mật?!
Chương 8 : Cứu nhầm tình địch
Hai kẻ thấp hèn định cưỡng dâm nữ tử nhu nhược , ánh mắt muốn van xin.
Tô Bạch Bạch nháy mắt đứng gần nữ tử :” Có Bạch Bạch ở đây , không để các ngươi khi dễ người khác “
Âm thanh mềm nhũn , một chút sức lực cũng không có , suy chỉ có hai tên kia cười ha hả.
” Huỵnh đệ, lại có thêm một người , chúng ta mỗi người một đứa.”
Thế nhưng , khi bọn họ cười vui vẻ , Tư Đồ Mặc tử trên không giáng xuống đâu bọn hắn , vẻ mặt lạnh băng , quả thực doạ bọn họ nhảy dựng lên.
Hai huynh đệ liếc mắt nhau , chật vật đào tẩu.
Nữ tử được cứu , là Lâm Y Nguyệt , hai mắt nhìn thấy từ trên trời giáng xuống là một tuấn mỹ nam tử.
Rất đẹp trai !
Tư Đồ Mặc thản nhiên liếc mắt nàng một cái , chuyển hướng mắt đến Bạch Bạch :” Bạch Bạch , chúng ta đi.”
Tô Bạch Bạch đương nhiên là nghe lời hắn , nhưng Lâm Y Nguyệt lại nắm chặt quần áo của nàng :” Cô nương , đừng để tôi một mình , tội thật sự không có nơi để di !”
Tô Bạch Bạch nhíu mày , cô nương ……….. Nàng giống như không biết người này ?
Vì thế , nàng giãy dụa , chạy đến cạnh Tư Đồ Mặc :” Tư Đồ , đi thôi !”
Tư Đồ Mặc dừng chân , kiên nhẫn uốn nắn :” Ngươi phải gọi ta là Mặc “
Tô Bạch Bạch bĩu môi :” Tại sao không được ? kêu còn không phải ngươi …….”
Tư Đồ Mặc không giải thích . Hắn giải thích với nha đầu khờ dại này quả thực vô ích . Quả thật sự thực là không giống , với hắn mà nói , chỉ có thể người thân cận của hắn mới được gọi là Mặc.
Lâm Y Nguyệt có ngốc cũng cảm giác được bọn họ có vấn đề , nhưng , nàng chính là một đại mỹ nữ đấy , người đó đem nàng bỏ qua như vậy chẳng phải rất ác sao?”
Từ Đồ Mặc nhìn nhìn Lâm Y Nguyệt ở một bên , hói :” Tên?”
” Lâm Y Nguyệt.” Lâm Y Nguyệt vội đáp. Trong câu nói có chút cao hứng.
Nhìn một cái , không phải bởi vì nàng xinh đẹp mà chú ý tới nàng sao?
” Về sau ngươi đi theo Bạch Bạch , chiếu cố cho Bạch Bạch.” Một giọng nói lạnh lùng hoàn toàn hủy hoại ảo tưởng của nàng.
Lâm Y Nguyệt có chút ai oán nhìn Tư Đồ Mặc , hắn như thế nào có thể đối đãi với một mỹ nữ như thế? Bất quá , như vậy có thể lưu lại cũng tốt.
Một ngày nào đó , Nàng muốn cho nam nhân kia biết , Lâm Y Nguyệt nàng rất có mị lực.( sức quyến rũ )
Tô Bach Bạch mơ màng nhìn hai người bọn họ , một chút cũng không biết , mình cứu nhầm phải tình địch
Chương 9 : Khinh công dùng để chạy
Lập tức , Tư Đồ Mặc rốt cuộc không nhịn được , hỏi :” Bạch Bạch , ngươi biết võ công?”
” Võ công ? Sẽ không nha ….. Mẫu thân nói không được học võ .” Tô Bạch Bạch thoải mái tựa vào trong lồng ngực của Từ Đồ Mặc.
” Khinh ……… công kia của ngươi ? Chính là chạy rất nhanh kia.”
Tô Bạch Bạch cúi đầu , vẻ mặt hơi có chút đắc ý :” Đó là mẫu thân dạy Bạch Bạch cách chạy trốn. Bởi vì khi Bạch Bạch làm cho Nhu tỷ tỷ tức giận , Nhu tỷ tỷ sẽ đánh Bạch Bạch , cho nên Bạch Bạch phải chạy rất nhanh mới không bị đánh.”
Được rồi , Tư Đồ Mặc lại không có ý kiến.
Khinh công tốt như vậy dùng để chạy thoát khi bị đánh …. Đúng là , dường như có chút….. giống chiếc xe của trời ( bạch tỷ chạy nhanh qá mà lại.)
Lâm Y Nguyệt cùng Thanh Trúc chung một con ngựa , nhìn thấy hai người bọn họ rúc vào nhau , tức giận thẳng đầu , một chút cũng không phát hiện mình và Thanh Trúc …. Tư thế như vậy cũng là… đen tối.
Thanh Trúc luôn không có gì miễn dịch , nhất là khi mỹ nữ kia đang trong ngực mình…
Không chịu thua kém , hai lỗ mũi chảy máu.
Cứ như vậy , hai ngày sau bốn người bọn họ tới trận đấu của Đại Hội Võ Lâm.
Tô Bạch Bạch chấn kinh , cho tới bây giờ nàng chưa từng gặp qua nhiều người như vậy …. hung thần ác sát kia … Người ?
” Mặc ,cái kia , Bạch Bạch tới đây làm gì? vẻ mặt bọn họ , thật là khủng khiếp…”
Tư Đồ Mặc nhìn chung quanh , tất cả mọi người võ công không tồi . Tự nhiên dùng nét mặt hung ác đến áp người khác.
” Bạch Bạch , đừng sợ , có ta ở đây , sẽ không ai làm Bạch Bạch bị thương đâu.” Tư Đồ Mặc đem Bạch Bạch vùi đầu vào lồng ngực mình , không cho nàng nhìn chung quanh.
Lâm Y Nguyệt ở một bên xem, tức muốn chết rồi ! Nàng hung hằng nắm tay áo của Thanh Trúc , vân vê , móng tay dài đem quần áo trở nên nhàu nát.
Thanh Trúc dở khóc dở cười , nâng cánh tay nhẹ nhàng ra khỏi tay áo , ở trong gió đung đưa.
” Lâm cô nương ….” Thanh Trúc lấy hết dũng khí :” Tay áo của ta , ngươi không nên hận. Cho nên , ngươi không cần xuống tay. “
Lâm Y Nguyệt cười như có lỗi , hướng Tô Bạch Bạch chạy tới.
Bởi vì lần trước Bạch Bạch dùng hộp son chà đạp , con lơn ngửi thấy Lâm Y Nguyệt có mùi son phấn, cái mũi lợn bất mãn giật giật ,” Nói lầm bầm.”
Hoá ra , con lợn như vậy cũng không chào đón Lâm Y Nguyệt.
Tư Đồ Mặc nghĩ trong lòng phỉ báng , hắn không thích ánh mắt Lâm Y Nguỵệt nhìn hắn , không phải không thích , mà là chán ghét đến cực điểm.
Chương 10 : Tư Đồ Mặc thích ngươi !
Tư Đồ Mặc , thiên hạ đệ nhất trang chủ , tuổi trẻ đầy hứa hẹn , tướng mạo xuất sắc , vô số nữ tử giang hồ mê như điếu đổ , nhưng thái độ của hắn lại lạnh lùng vô tình , chỉ đau khổ cho những người đơn phương yêu hắn.
Độc môn môn chủ Độc Nương Tử chính là một trong những người đơn phương hắn.
Lần này gặp Tư Đồ Mặc có nữ tử đang ôm con lợn ở trong lòng hết sức ôn nhu , không khỏi nhìn đỏ hai mắt , trong lòng ghen tị trào lên.
Đôi mắt xinh đẹp liếc qua , mông đẹp uốn éo , lẳng lơ đi đến cạnh Tư Đồ Mặc.
” Tư Đồ công tử , hi vọng vẫn khỏe.” Âm thanh yếu ớt , Tô Bạch Bạch nghe mà nổi đầy da gà.
Tư Đồ Mặc giống như không nghe thấy , lấy cho Tô Bạch Bạch ăn. Thỉnh thoảng dịu dàng nói một câu :” Bạch Bạch , ăn từ từ thôi , cẩn thận mắc nghẹn.”
Độc Nương Tử trong lòng không khỏi chế giễu , tốt nhất nghẹn chết luôn đi!
Đôi mắt quyến rũ nhìn Tư Đồ Mặc :” Tư Đồ công tử , nàng là muội muội của ngươi sao? Lệnh muội có bộ dáng thật sự đáng yêu , đích thực là tiểu mỹ nhân.”
Tô Bạch Bạch không biết như thế nào , thấy Độc Nương Tử luôn vô tình tới gần Tư Đồ Mặc , tức giận từ đâu đến ( Bạch tỷ ghen rồi kìa )
” Ngươi , ngươi tránh xa ra một chút ! Bạch Bạch không muốn nhìn đến ngươi!”
Tư Đồ Mặc sửng sốt , không nghĩ tới tiểu nha đầu này nói chuyện thẳng thế. Nếu trước kia , hắn còn e ngại Độc Nương Tử , hiện tại có y thuật cao minh của Bạch Bạch , hắn cũng không lo lắng gì.
Duỗi tay ra , ôm vai Tô Bạch Bạch , hai người hoàn toàn không để ý tới Độc Nương Tử , cười nói thoải mái.
Khuôn mặt xinh đẹp của Độc Nương Tử bắt đầu vặn vẹo , cuối cùng cười lạn một tiếng , gọi tên đệ tử , nhỏ giọng như phân phó điều gì đó.
Nàng muốn nhìn , ai là người cười cuối cùng!
…………….
” A! Trời của ta ơi , ngươi chết tiệt kia dám rời núi ?!”. Kiều Nhu Nhu kinh ngạc kêu to một tiếng.
Tô Bạch Bạch nghe tiếng nói quen thuộc , “oa oa” một tiếng khóc , chảy nước mắt , lấy quần áo đang mặc trên người Tư Đồ Mặc lau nước mũi , nước mắ
Tô Bạch Bạch dừng động tác tay :” Nam nữ khác biệt cái gì? Không phải ngươi nói ta phải tắm sạch sẽ sao … tất nhiên là phải cởi quần áo…”
” Tô Bạch Bạch ! Về sau , trước mặt nam nhân không được tuỳ tiện cởi quần áo !” Tư Đồ Mặc gào thét , đạp cửa xông ra ngoài.
Đáng chết , vừa rồi hắn nhìn thấy cái yếm của Bạch Bạch , cơ thể lại phản ứng.
Nữ nhân ngu ngốc này ! Quả thực cái gì cũng không biết !
Chương 6 : Bạch Bạch cứu người
Từ Đồ Mặc thề , hắn thật sự choáng váng !
Thanh Trúc thề , con mắt hắn tuyệt đối có vấn đề
Trước mắt mình là nữ hài tử đáng yêu , trong sáng , chính là nữ ăn mày bẩn vừa rồi…
Tô Bạch Bạch nháy đôi mắt to :” Các người làm sao vậy?”
Bộ dáng bọn họ , trong miệng cũng đủ để nhét một đầu con lợn vào !
” Tô ….Bạch Bạch ?” Thanh Trúc không quá xác định kêu.
Thực không còn cách nào tưởng tượng , tên ăn mày lớn lên thật xinh đẹp.
” Để làm chi , để làm chi?”. Tô Bạch Bạch khách khí đáp lại nói.
Chu cái miệng nhỏ nhắn , khuôn mặt nhỏ như trát phấn hồng , giọng điệu đáng yêu , thật là hấp dẫn .
Từ Đồ Mặc tâm lạnh như băng giống như được mở ra một khe nứt , có thêm tình cảm rót vào . Mà tình cảm , chính là do Bạch Bạch cấp. Tình cảm chỉ thuộc về Bạch Bạch.
Có lẽ sớm hơn , đôi ngươi trong suốt kia , đã sớm xâm nhập vào tâm hắn . Chính hắn không hiểu mà thôi.
” Bạch Bạch , về sau gọi ta là Mặc.” Từ Đồ Mặc xác định tâm ý của mình , ôn nhu cười Bạch Bạch nói.
Thanh Trúc giống như gặp quỷ , thiếu chút nữa đi xem có phải trang chủ trúng tà hay không? Như thế nào lại ôn nhu như vậy.
Thế nhưng , khi nhìn hướng của đôi mắt lạnh lùng . hắn hiểu được , trừ Bạch Bạch ra , ai cũng không thể làm trang chủ ôn nhu như vậy.
Sáng tỏ mọi lý lẽ , hắn rời khỏi phòng , trong đầu chợt loé lên một ý . Có lẽ , hắn phải dùng bồ câu đưa thư trở về , nói mọi người chuẩn bị hôn lễ.
Tư Đồ Mặc vừa định nói với Bạch Bạch , nhưng ngoài cửa có một tiếng thét cắt ngang lời hắn.
Là Thanh Trúc !
Mở cửa , bả vai Thanh Trúc bị thương , bên ngoài ứa ra huyết đen .
Màu đen .
Rõ ràng là trúng kịch độc !
” Trang chủ …. Thanh Trúc …. Không được …………. về sau …………. không ………. không ……………thể bảo vệ được ………. trang chủ .” Thanh Trúc sắc mặt tái nhợt , mạng sống trôi qua rất nhanh.
Từ Đồ Mặc đau lòng khi nhìn thấy Thanh Trúc – người đã đi theo hắn 6 năm ” Ta sẽ báo thù cho huynh !”
Tô Bạch Bạch thấy Thanh Trục trúng độc , cao hứng cực kỳ , lấy cây châm tùy thân , đẩy Tư Đồ Mặc qua một bên :” Bạch Bạch cứu hắn!”
Nàng thích nhất là được cứu người , nhưng Nhu Tỷ Tỷ lại không trúng độc , hiện tại thì được rồi. !
” Bạch Bạch , ngươi biết cứu!”
Tô Bạch Bạch đem ngân châm nhắm ngay huyệt vị đâm xuống , cũng không ngẩng đầu lên :” Có , Bạch Bạch có ở đây , không ai được chết !”
Lúc mẫu thân còn ở bên cạnh , mẫu thân đã nói , chỉ cần Bạch Bạch học được tất cả các y thuật của người , ai cũng không thể chết trước mặt Bạch Bạch.
Quả nhiên , chỉ chốc lát sau , Tô Bạch Bạch liền hút hết độc trong cơ thể Thanh Trúc ra.
Chương 7 : Lợn và người
Tô Bạch Bạch thu hồi ngân châm , trở lại ngồi trên ghế , nhàn nhã uống trà.
” Bạch Bạch , y thuật của ngươi …… ai dạy ngươi ?” Tư Đồ Mặc quả thực rất khả nghi , độc kia trong phủ hắn mời các chuyên gia đại phu mà không chữa được , Tô Bạch Bạch lại có thể dùng ngân châm giải được độc.!
Tô Bạch Bạch xoắn một sợi tóc , :” Mẫu thân dạy Bạch Bạch cách cứu người . Còn nói , chỉ cần có Bạch Bạch , không ai có thể chết.”
Y thuật tuyệt đỉnh như vậy , hắn đã từng nghe cha nói qua , trên giang hồ có một nữ thần y thuật xuất chính , sau này không thấy bóng dáng … Chẳng lẽ , nàng chính là mẫu thân của Bạch Bạch?
Cứ như vậy , Y thuật của Bạch Bạch có cách chứng minh rồi ( ủa , thế là thế nào nhỉ )
Bạch Bạch , ta không nói , ngươi không được chữa bệnh.” Tư Đồ Mặc thực lo lắng tin tức truyền ra sẽ có nhiều người biết mà cầu y .
Hiện tại , Tư Đồ Mặc chính là trời của Bạch Bạch , cho nên hắn nói cái gì , Tô Bạch Bạch cũng ưng thuận nghe theo.
Thanh Trúc tuy rằng không mở mắt được , nhưng ý thức vẫn con , biết Bạch Bạch cứu hắn . Trong lòng tràn đầy cảm kích . Về sau hắn sẽ cùng bảo vệ Bạch Bạch như chủ tử của mình , hơn nữa trang chủ với Bạch Bạch cũng….
Bởi vì Thanh Trúc bị thương , cho nên bọn họ liên tiếp ở lại quán trọ vài ngày.
Sau khi rời quán trọ , bọn họ liền thúc ngựa hướng tới đại hội võ lâm mà chạy.
Mà tự nhiên Bạch Bạch với Tư Đồ cùng một ngựa . Về con lợn , vẫn ở trong ngực Bạch Bạch
” Vì cái gì mà ngươi vẫn mang con lợn.” Tư Đồ Mặc bất mãn trừng mắt nhìn con lợn vô tội kia.
Tô Bạch Bạch cười .,” Bởi vì con lợn là do Nhu tỷ tỷ nuôi , ôm con lợn như ôm Nhu tỷ tỷ.”
Tư Đồ Mặc tức thời im lặng.
Tiểu nha đầu này đem lợn so sánh với người , hoặc có thể nói , lợn có thể thay thế ngươi , hắn còn có ý kiến gì nữa .
Nhưng , phía trước có một nữ tử kêu cứu.
Tư Đồ Mặc vốn không để ý , Thanh Trúc cũng lười chõ mõm vào , thế nhưng Bạch Bạch lại có tinh thần trọng nghĩa bùng nổ.
Nhanh như chớp , không ngờ có người bay đến nơi có tiếng kêu.
Khinh công này , quả thực không tầm thường chẳng lẽ Tô Bạch Bạch cũng là võ lâm cao thủ?
Thanh Trúc kinh sợ lập tức nhảy xuống , vốn thân thể còn suy yếu , hiện tại là đau đến kêu cha gọi mẹ.
Tư Đồ Mặc đã giẫm trên lưng ngựa , sử dụng khinh công đuổi theo.
Thế nhưng , càng đuổi càng xa ,…… Tư Đồ Mặc dùng toàn lực ……….. Vẫn cách xa một đoạn dài ….
Tô Bạch Bạch , ngươi muốn làm cho bao nhiêu người trợn mắt há hốc mồm biết bí mật?!
Chương 8 : Cứu nhầm tình địch
Hai kẻ thấp hèn định cưỡng dâm nữ tử nhu nhược , ánh mắt muốn van xin.
Tô Bạch Bạch nháy mắt đứng gần nữ tử :” Có Bạch Bạch ở đây , không để các ngươi khi dễ người khác “
Âm thanh mềm nhũn , một chút sức lực cũng không có , suy chỉ có hai tên kia cười ha hả.
” Huỵnh đệ, lại có thêm một người , chúng ta mỗi người một đứa.”
Thế nhưng , khi bọn họ cười vui vẻ , Tư Đồ Mặc tử trên không giáng xuống đâu bọn hắn , vẻ mặt lạnh băng , quả thực doạ bọn họ nhảy dựng lên.
Hai huynh đệ liếc mắt nhau , chật vật đào tẩu.
Nữ tử được cứu , là Lâm Y Nguyệt , hai mắt nhìn thấy từ trên trời giáng xuống là một tuấn mỹ nam tử.
Rất đẹp trai !
Tư Đồ Mặc thản nhiên liếc mắt nàng một cái , chuyển hướng mắt đến Bạch Bạch :” Bạch Bạch , chúng ta đi.”
Tô Bạch Bạch đương nhiên là nghe lời hắn , nhưng Lâm Y Nguyệt lại nắm chặt quần áo của nàng :” Cô nương , đừng để tôi một mình , tội thật sự không có nơi để di !”
Tô Bạch Bạch nhíu mày , cô nương ……….. Nàng giống như không biết người này ?
Vì thế , nàng giãy dụa , chạy đến cạnh Tư Đồ Mặc :” Tư Đồ , đi thôi !”
Tư Đồ Mặc dừng chân , kiên nhẫn uốn nắn :” Ngươi phải gọi ta là Mặc “
Tô Bạch Bạch bĩu môi :” Tại sao không được ? kêu còn không phải ngươi …….”
Tư Đồ Mặc không giải thích . Hắn giải thích với nha đầu khờ dại này quả thực vô ích . Quả thật sự thực là không giống , với hắn mà nói , chỉ có thể người thân cận của hắn mới được gọi là Mặc.
Lâm Y Nguyệt có ngốc cũng cảm giác được bọn họ có vấn đề , nhưng , nàng chính là một đại mỹ nữ đấy , người đó đem nàng bỏ qua như vậy chẳng phải rất ác sao?”
Từ Đồ Mặc nhìn nhìn Lâm Y Nguyệt ở một bên , hói :” Tên?”
” Lâm Y Nguyệt.” Lâm Y Nguyệt vội đáp. Trong câu nói có chút cao hứng.
Nhìn một cái , không phải bởi vì nàng xinh đẹp mà chú ý tới nàng sao?
” Về sau ngươi đi theo Bạch Bạch , chiếu cố cho Bạch Bạch.” Một giọng nói lạnh lùng hoàn toàn hủy hoại ảo tưởng của nàng.
Lâm Y Nguyệt có chút ai oán nhìn Tư Đồ Mặc , hắn như thế nào có thể đối đãi với một mỹ nữ như thế? Bất quá , như vậy có thể lưu lại cũng tốt.
Một ngày nào đó , Nàng muốn cho nam nhân kia biết , Lâm Y Nguyệt nàng rất có mị lực.( sức quyến rũ )
Tô Bach Bạch mơ màng nhìn hai người bọn họ , một chút cũng không biết , mình cứu nhầm phải tình địch
Chương 9 : Khinh công dùng để chạy
Lập tức , Tư Đồ Mặc rốt cuộc không nhịn được , hỏi :” Bạch Bạch , ngươi biết võ công?”
” Võ công ? Sẽ không nha ….. Mẫu thân nói không được học võ .” Tô Bạch Bạch thoải mái tựa vào trong lồng ngực của Từ Đồ Mặc.
” Khinh ……… công kia của ngươi ? Chính là chạy rất nhanh kia.”
Tô Bạch Bạch cúi đầu , vẻ mặt hơi có chút đắc ý :” Đó là mẫu thân dạy Bạch Bạch cách chạy trốn. Bởi vì khi Bạch Bạch làm cho Nhu tỷ tỷ tức giận , Nhu tỷ tỷ sẽ đánh Bạch Bạch , cho nên Bạch Bạch phải chạy rất nhanh mới không bị đánh.”
Được rồi , Tư Đồ Mặc lại không có ý kiến.
Khinh công tốt như vậy dùng để chạy thoát khi bị đánh …. Đúng là , dường như có chút….. giống chiếc xe của trời ( bạch tỷ chạy nhanh qá mà lại.)
Lâm Y Nguyệt cùng Thanh Trúc chung một con ngựa , nhìn thấy hai người bọn họ rúc vào nhau , tức giận thẳng đầu , một chút cũng không phát hiện mình và Thanh Trúc …. Tư thế như vậy cũng là… đen tối.
Thanh Trúc luôn không có gì miễn dịch , nhất là khi mỹ nữ kia đang trong ngực mình…
Không chịu thua kém , hai lỗ mũi chảy máu.
Cứ như vậy , hai ngày sau bốn người bọn họ tới trận đấu của Đại Hội Võ Lâm.
Tô Bạch Bạch chấn kinh , cho tới bây giờ nàng chưa từng gặp qua nhiều người như vậy …. hung thần ác sát kia … Người ?
” Mặc ,cái kia , Bạch Bạch tới đây làm gì? vẻ mặt bọn họ , thật là khủng khiếp…”
Tư Đồ Mặc nhìn chung quanh , tất cả mọi người võ công không tồi . Tự nhiên dùng nét mặt hung ác đến áp người khác.
” Bạch Bạch , đừng sợ , có ta ở đây , sẽ không ai làm Bạch Bạch bị thương đâu.” Tư Đồ Mặc đem Bạch Bạch vùi đầu vào lồng ngực mình , không cho nàng nhìn chung quanh.
Lâm Y Nguyệt ở một bên xem, tức muốn chết rồi ! Nàng hung hằng nắm tay áo của Thanh Trúc , vân vê , móng tay dài đem quần áo trở nên nhàu nát.
Thanh Trúc dở khóc dở cười , nâng cánh tay nhẹ nhàng ra khỏi tay áo , ở trong gió đung đưa.
” Lâm cô nương ….” Thanh Trúc lấy hết dũng khí :” Tay áo của ta , ngươi không nên hận. Cho nên , ngươi không cần xuống tay. “
Lâm Y Nguyệt cười như có lỗi , hướng Tô Bạch Bạch chạy tới.
Bởi vì lần trước Bạch Bạch dùng hộp son chà đạp , con lơn ngửi thấy Lâm Y Nguyệt có mùi son phấn, cái mũi lợn bất mãn giật giật ,” Nói lầm bầm.”
Hoá ra , con lợn như vậy cũng không chào đón Lâm Y Nguyệt.
Tư Đồ Mặc nghĩ trong lòng phỉ báng , hắn không thích ánh mắt Lâm Y Nguỵệt nhìn hắn , không phải không thích , mà là chán ghét đến cực điểm.
Chương 10 : Tư Đồ Mặc thích ngươi !
Tư Đồ Mặc , thiên hạ đệ nhất trang chủ , tuổi trẻ đầy hứa hẹn , tướng mạo xuất sắc , vô số nữ tử giang hồ mê như điếu đổ , nhưng thái độ của hắn lại lạnh lùng vô tình , chỉ đau khổ cho những người đơn phương yêu hắn.
Độc môn môn chủ Độc Nương Tử chính là một trong những người đơn phương hắn.
Lần này gặp Tư Đồ Mặc có nữ tử đang ôm con lợn ở trong lòng hết sức ôn nhu , không khỏi nhìn đỏ hai mắt , trong lòng ghen tị trào lên.
Đôi mắt xinh đẹp liếc qua , mông đẹp uốn éo , lẳng lơ đi đến cạnh Tư Đồ Mặc.
” Tư Đồ công tử , hi vọng vẫn khỏe.” Âm thanh yếu ớt , Tô Bạch Bạch nghe mà nổi đầy da gà.
Tư Đồ Mặc giống như không nghe thấy , lấy cho Tô Bạch Bạch ăn. Thỉnh thoảng dịu dàng nói một câu :” Bạch Bạch , ăn từ từ thôi , cẩn thận mắc nghẹn.”
Độc Nương Tử trong lòng không khỏi chế giễu , tốt nhất nghẹn chết luôn đi!
Đôi mắt quyến rũ nhìn Tư Đồ Mặc :” Tư Đồ công tử , nàng là muội muội của ngươi sao? Lệnh muội có bộ dáng thật sự đáng yêu , đích thực là tiểu mỹ nhân.”
Tô Bạch Bạch không biết như thế nào , thấy Độc Nương Tử luôn vô tình tới gần Tư Đồ Mặc , tức giận từ đâu đến ( Bạch tỷ ghen rồi kìa )
” Ngươi , ngươi tránh xa ra một chút ! Bạch Bạch không muốn nhìn đến ngươi!”
Tư Đồ Mặc sửng sốt , không nghĩ tới tiểu nha đầu này nói chuyện thẳng thế. Nếu trước kia , hắn còn e ngại Độc Nương Tử , hiện tại có y thuật cao minh của Bạch Bạch , hắn cũng không lo lắng gì.
Duỗi tay ra , ôm vai Tô Bạch Bạch , hai người hoàn toàn không để ý tới Độc Nương Tử , cười nói thoải mái.
Khuôn mặt xinh đẹp của Độc Nương Tử bắt đầu vặn vẹo , cuối cùng cười lạn một tiếng , gọi tên đệ tử , nhỏ giọng như phân phó điều gì đó.
Nàng muốn nhìn , ai là người cười cuối cùng!
…………….
” A! Trời của ta ơi , ngươi chết tiệt kia dám rời núi ?!”. Kiều Nhu Nhu kinh ngạc kêu to một tiếng.
Tô Bạch Bạch nghe tiếng nói quen thuộc , “oa oa” một tiếng khóc , chảy nước mắt , lấy quần áo đang mặc trên người Tư Đồ Mặc lau nước mũi , nước mắ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
367/2165