Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Nụ Hôn Cuồng Nhiệt-full

Lượt xem :
hực quyền ở Lâm gia, cho dù muốn nịnh bợ Lâm gia, cũng phải nịnh bợ Lâm phu nhân.

“Không phải bảo cô đừng thêm chữ lão vào sao? Gọi tôi Lâm tiên sinh là được” Lâm Quốc Khánh bất mãn nói. Nhưng ông tự biết thư ký này sẽ không nghe vào. “Bảo giám đốc đến bệnh viện Quốc Thái, tìm một bệnh nhân tên Dương Thanh Thanh nói chuyện bồi thường tai nạn xe cộ”

“Vâng. Bệnh viện Quốc Thái, cô Dương Thanh Thanh. Xin hỏi là Lâm lão tiên sinh đâm người ta bị thương sao?” Giọng điệu thư ký Ngô vẫn không có lên xuống, tựa như người máy.

“Tôi nào có lá gan lớn như vậy? Là quý bà Lâm nhà các người!” Lâm Quốc Khánh nói xong vô cùng khó chịu lập tức ngắt máy. Thư ký Ngô này là nhân vật Lâm Lan Anh an bài bên người con ngoan, ông không nên chọc vào cô ta, miễn cho bị cô ta đâm chọc rồi lại bị vợ mắng. Vẫn là đi chơi cờ với bạn tự tại hơn. Ở lại trong nhà, một chút cảm giác tự tại cũng không có. Thế nhưng nhà này chính là nhà ông! Thật sự là bất đắc dĩ!

*****

Thư ký Ngô nhận được chỉ thị, sau khi họp xong, lập tức báo cáo chuyện này.

“Giám đốc, vừa rồi cha ngài gọi điện thoại đến báo, mẹ ngài xảy ra tai nạn xe cộ. Nói là đụng bị thương một cô gái tên Dương Thanh Thanh. Phu nhân muốn ngài đến bệnh viện Quốc Thái giúp bà chuyện bồi thường”

“Oh?! Mẹ tôi không có việc gì chứ?” Lâm Ngạn Lương vừa nghe xong, nhíu nhíu mày.

“Chắc không có việc gì, vừa nãy trong điện thoại Lâm lão tiên sinh không nói rõ. Giám đốc hôm qua không về nhà?”

Lâm Ngạn Lương không trả lời.

Ngoại trừ công việc ra, anh không nói nhiều với thân tín của mẹ. Anh cũng tin thư ký Ngô cũng có thể hiểu được, nếu không phải cô ta có khả năng, không nói nhiều, anh sẽ không tùy ý để mẹ xếp cô ta bên cạnh mình.

“Chiều nay tôi sẽ qua đó. Cô giúp tôi kiểm tra hành trình buổi chiều, có thể hủy bỏ thì hủy bỏ, không thể hủy bỏ thì kéo dài thời hạn”

Lâm Ngạn Lương vốn muốn bảo thư ký Ngô đi là được rồi, nhưng nghĩ đến đâm bị thương người ta là mẹ mình, anh cảm thấy cần phải tự mình đi một chuyến thì có thành ý hơn.

“Vâng” Thư ký Ngô xoay người rời khỏi văn phòng.

*****

Lâm Ngạn Lương ăn xong cơm trưa, đi ô tô tới bệnh viện Quốc Thái, sau khi mua một giỏ hoa quả dùng để thăm bệnh nhân dưới lầu, hỏi dãy số phòng bệnh của Dương Thanh Thanh ở quầy phục vụ. Nhưng khi anh đi đến phòng bệnh lại phát hiện Dương Thanh Thanh cũng không nằm trên giường bệnh nghỉ ngơi, không khỏi nghi hoặc, bệnh nhân bị thương này sẽ chạy đi đâu?

Sau khi bệnh nhân bên cạnh, mới biết được Dương Thanh Thanh đến phòng bệnh tầng hai.

“Chàng trai trẻ, xin hỏi Thanh Thanh là bạn gái cậu sao? Cô ấy thật sự là một cô gái tốt hiếm có, cô gái hiếu thuận kia mà lấy về nhà chính là phúc khí lớn của cậu đó!” Bà lão bên cạnh nói như vậy Lâm Ngạn Lương cũng lười giải thích. Ứng phó những người già như này, phương pháp tốt nhất chính là không cần đáp lại, tựa như hình thức anh đối xử với cha và mẹ.

“Cám ơn” Lâm Ngạn Lương nói xong một câu, lập tức tránh đi.

Đi đến phòng bệnh dưới tầng hai bà lão nói, Lâm Ngạn Lương nhìn đến Dương Thanh Thanh đang cố gắng nói chuyện với ba mình.

“Ba, ba còn nhớ con không? Con là Thanh Thanh! Ba nhớ rõ không?” Khóe mắt Dương Thanh Thanh có nước mắt. Mỗi lần cô nhìn đến dạng này của cha, không khỏi khổ sở lên.

Bọn họ từng là gia đình mỹ mãn cỡ nào, lại bởi vì một lần tai nạn xe cộ đoạt đi ba mạng người, cửa nát nhà tan...

“Khụ! Là cô Dương sao?” Lâm Ngạn Lương đứng sau cô khụ một tiếng, cắt ngang suy tư của cô.

Dương Thanh Thanh xoay người nhìn, là một người đàn ông xa lạ. Phát hiện cặp mắt đẹp kia chăm chú nhìn thẳng mình, cô có chút không được tự nhiên.

“Ưm... Anh…” Mặt Dương Thanh Thanh không tự giác nóng lên. Vì sao người đàn ông này nhìn chăm chú khiến cô khó chịu như vậy?

“Cô là Dương Thanh Thanh?” Lâm Ngạn Lương nhìn biểu tình khốn quẫn của cô gái trước mắt, biết cô đã bị vẻ ngoài của mình mê hoặc. Hừ! Lại là một người phụ nữ ngu xuẩn chỉ nhìn bề ngoài. Lâm Ngạn Lương khinh thường nghĩ trong lòng.

“Đúng vậy” Dương Thanh Thanh quyết định không nhìn khuôn mặt làm cô đỏ mắt kia nữa, quay đầu lại vén chăn trên người cha.

Lần này ngược lại là Lâm Ngạn Lương cảm thấy kinh ngạc.

Bình thường phụ nữ đều nhìn anh đến thất thần, nhưng cô gái nhỏ bé trước mắt này có chút khác thường.

“Tôi là đến nói chuyện bồi thường tai nạn xe cộ với cô” Lâm Ngạn Lương ngắn gọn nói rõ ý đồ đến của mình.

Dương Thanh Thanh nghe xong, biết anh là người đàn bà ngày hôm qua kia phái tới, vội vàng lấy hộ chiếu cho anh.

“Đây là hộ chiếu của Lâm phu nhân. Ngại quá...”

Cưỡng ép người đàn bà kia để lại hộ chiếu cũng là bất đắc dĩ. Thật ra cô cũng không ý muốn bà ta bồi thường.

Lâm Ngạn Lương nhận rồi nhìn xuống, xác định là hộ chiếu của mẹ, vì thế cất nó vào trong túi.

“Cô muốn cái gì?” Lâm Ngạn Lương đã rất quen với loại tình huống này. Làm sai chuyện cũng không sao, dù sao mọi thứ có thể dùng tiền tài để bù lại. Trên đời này không có chuyện gì tiền giải quyết không được.

Nhưng anh đợi lại chờ, chính là không thấy người phụ nữ trước mắt mở miệng đưa ra yêu cầu.

Hơn nữa cô ngay cả nhìn cũng không lại nhìn anh, điều này làm cho anh tự dưng cảm thấy nổi giận. Thật sự là cảm thụ kỳ quái, anh cũng sẽ có loại cảm xúc này?

“Cô không nói, tôi coi như làm xong mọi chuyện!”

Lâm Ngạn Lương đoán cô gái này nhất định là đang giả vờ giả vịt, bằng không có lẽ còn đang cân nhắc nên yêu cầu bồi thường bao nhiêu tiền.

“Không cần. Tôi nghĩ... Như vậy là có thể. Cám ơn anh đã tặng hoa quả”

Dương Thanh Thanh thật sự không biết nên mở miệng yêu cầu bồi thường như thế nào. Nhìn anh mang đến hoa quả, cô cũng rất cám ơn.

“Không cần?!” Lâm Ngạn Lương có phần kinh ngạc. Chẳng lẽ cô đang thả móc câu cá lớn? Nghĩ đến dùng bộ dáng đáng thương này có thể lừa càng nhiều tiền?

“Vâng. Tôi cũng không bị thương nghiêm trọng, chie là vết trầy da rất nhỏ mà thôi. Thật ra tôi chỉ cần ở lại quan sát hai ngày là có thể xuất viện”

Dương Thanh Thanh liếc mắt nhìn anh một cái. Nhìn mắt người khác nói chuyện là một loại lễ phép, mẹ dạy cô như vậy. Cô nhớ rõ rất rõ ràng.

Nhưng cô cảm thấy nhìn ánh mắt người đàn ông này nói chuyện, còn muốn nói chuyện bình thường là chuyện vô cùng vất vả.

“Đây là danh thiếp của tôi. Nếu có chuyện gì thì gọi điện cho tôi” Tuy rằng cảm thấy cô có thể đang giả vờ, Lâm Ngạn Lương vẫn để lại danh thiếp của mình cho cô. Coi như làm việc thiện đi! Nhìn bộ dáng điềm đạm đáng yêu của cô, cho dù là cô giả vờ, cũng đả động lòng trắc ẩn của anh. Nếu cô dùng công phu sư tử ngoạm yêu cầu bồi thường, anh cũng nhận.

“Thật sự không cần, tôi không cần bồi thường. Thật ra, tôi cũng có lỗi… Là tôi vội đến bệnh viện, cho nên không thấy rõ tình hình giao thông. Hơn nữa trời mưa, cho nên...”

Cô cũng không thích chuyện gì đều dùng tiền giải quyết, nhìn anh có tâm địa mang hoa quả đến thăm bệnh, cô đã rất vui mừng. Ít nhất thái độ của anh lịch sự hơn người đàn bà đâm cô bị thương hôm qua.

Tay đưa danh thiếp của Lâm Ngạn Lương dừng lại giữa khoảng không. Đây là lần thứ hai cô từ chối anh. Cùng một ngày bị một người từ chối hai lần, anh còn có thể làm cái gì?

Lâm Ngạn Lương không biết tức giận phát ra từ đâu, khiến cho mặt anh thoạt nhìn hung ác rất nhiều. Dương Thanh Thanh nhìn, co rúm người dựa lại gần cha.

Nhìn biểu tình sợ hãi của cô, Lâm Ngạn Lương không rõ mình có gì đáng sợ. Anh đáng sợ như vậy sao? Anh căn bản còn chưa phát giận với cô mà!

Ngay tại phía sau, Ngô Y Thuần xông vào.

“Anh là ai?”

Ngô Y Thuần vừa tiến vào đã nhìn đến thấy một người đàn ông xa lạ ở trong phòng, lại nhìn biểu tình sợ hãi rõ ràng trên mặt Dương Thanh Thanh, cô luôn động não nhanh, lập tức đã nghĩ đến anh có thể là nhân viên bà già hôm qua phái tới hòa giải.

“Hey! Anh không phải là người bà già xấu xa kia phái tới chứ?” Lần này miệng Ngô Y Thuần càng độc, còn thêm từ “xấu xa” để hình dung Lâm Lan Anh.

“Cô nói cái gì?”

Lâm Ngạn Lương vốn đang nổi nóng, vì thế giọng điệu của anh giống như bị bỏ thêm thuốc nổ vào.

“Chính là bà già xấu xa đâm ngã Thanh Thanh hôm qua đó! Bà ta là ra bộ ác bá, muốn bắt nạt người thành thật Thanh Thanh của chúng tôi, nếu không phải tôi giữ lại hộ chiếu của bà ta, tôi nghĩ bà ta đã sớm mặc kệ sự sống chết của Thanh Thanh”

Ngô Y Thuần nhanh mồm nhanh miệng nói ra toàn bộ chuyện hôm qua.

Thì ra hộ chiếu của mẹ bị y tá này giữ lại! Như vậy là anh hiểu lầm Dương Thanh Thanh. Lâm Ngạn Lương tuy rằng đã biết chân tướng sự thật, nhưng anh vẫn cảm thấy mất hết mặt mũi với Dương Thanh Thanh không biết tốt xấu từ chối hai lần kia.

Anh nói với cô y tá, “Tôi hỏi cô ta muốn bồi thường bao nhiêu, nhưng cô ta không nói!”

Anh hy vọng cô mở miệng nói muốn cái gì với anh, như vậy anh mới không có loại cảm giác có lỗi với cô tắc nghẹn trong lòng.

“Thật sự không cần” Dương Thanh Thanh lại nhìn anh một cái. Người đàn ông đẹp trai như vậy, lại ẩn chứa khí thế làm cô sợ hãi, cô vẫn nên ít tới gần anh thì tốt hơn.

Lâm Ngạn Lương cảm thấy mình chịu đủ rồi! Bị một người phụ nữ từ chối liên tục ba lần, nếu anh còn nhịn tiếp, nhất định sẽ nhịn không được hung hăng bóp lấy cổ non nớt của cô.

Lâm Ngạn Lương tướng đưa danh thiếp ho vị y tá vừa mới vào cửa kia, “Bảo cô ta nghĩ kỹ rồi gọi điện cho tôi!” Sau đó thở phì phì đi ra.

“Người này thật sự là khó hiểu” Ngô Y Thuần nhìn nhìn danh thiếp trong tay. “Wow! Giám đốc công ty lớn đó! Thanh Thanh, cậu thật sự không cần đòi bồi thường sao?”

“Tớ nghĩ có lẽ không cần thì tốt hơn, dù sao tớ không thật sự bị thương nghiêm trọng”

Dương Thanh Thanh nhìn cha đang ngủ say. Trước kia cha cũng thường thường khuyên bọn họ nên có lòng tham. Hơn nữa cô căn bản là không bị thương, không thể tùy tiện vơ vét tài sản của người khác.

“Nếu người đã đi, danh thiếp này cậu hãy cầm đi!” Ngô Y Thuần nhìn Dương Thanh Thanh thiện lương lại cố chấp này. Yêu cầu bồi thường cũng là chuyện thường tình, cô sao phải cố chấp như vậy chứ?

Dương Thanh Thanh nhìn danh thiếp trên tay, than nhẹ một tiếng.

Người đàn ông có tiền có thế như vậy, cô vĩnh viễn không thể trèo cao. Nghĩ nhiều vô ích, có lẽ nên sớm quên anh đi mới tốt nhất.

Cô đứng dậy muốn đi toilet, trong nháy mắt khi đứng lên toàn thân vô lực ngã xuống.

*****

Rời khỏi bệnh viện, trong lồng ngực Lâm Ngạn Lương tăng thêm một chút hờn dỗi, rầu rĩ lái xe về trụ sở của mình.

Tháo caravat, anh suy sụp ngã ngồi trên sofa.

Tại sao một người phụ nữ mới gặp lần đầu có thể khiến anh tức giận không thôi? Anh không muốn suy nghĩ sâu xa. Mặc kệ Dương Thanh Thanh đáng thương như thế nào, nếu chính cô không mở miệng xin người khác hỗ trợ, anh quả quyết sẽ không quan tâm đến cô.

Hành trình buổi chiều đều đã hủy bỏ, chuyện bồi thường cũng không giải quyết được gì, anh cũng nên trở về nói một tiếng với mẹ. Lâm Ngạn Lương lập tức lái xe về nhà, vừa vặn gặp được cha muốn ra ngoài.

“Ba, ba muốn đi ra ngoài?” Lâm Ngạn Lương xa lạ nói với cha. Từ nhỏ anh và cha cũng không thân thuộc. Có lẽ là bởi vì thái độ của mẹ với cha, có lẽ là bởi vì cha chưa từng biểu hiện ra dáng điệu của người cha, tóm lại, anh tiếp cận cha chỉ là tôn trọng trên danh nghĩa mà thôi. Nói đến lại bi ai, bọn họ thật ra tựa như người xa lạ.

“Ừ” Lâm Quốc Khánh cũng không nói thêm cái gì, mở xe liền rời khỏi biệt thự Lâm gia.

Lâm Ngạn Lương đi vào trong nhà làm anh có cảm giác lạnh như băng, một người cũng không thấy.

“Bác Từ” Ngay cả người hầu cũng không có sao? Nhà như vậy khó trách mọi người cũng không muốn ở lại.

Đi vào phòng của mẹ, Lâm Ngạn Lương thấy bà ngủ say, nghĩ đến hôm qua bà lại đánh bài đến bình minh rồi!

Nhà trống rỗng, một chút ôn nhu cũng không cảm thấy. Dù có gia tài bạc triệu, vẫn làm cho anh cảm thấy hư không trống trải.

Người hầu không biết chạy ra từ chỗ nào, dọa cho Lâm Ngạn Lương nhảy dựng.

“Thiếu gia” Đầu của bác Từ còn rối, thoạt nhìn là vừa ngủ trưa dậy.

“Bác Từ, mẹ cháu buổi sáng mới trở về sao?” Biết rõ nhất định là như vậy, Lâm Ngạn Lương vẫn hỏi.

“Đúng vậy. Nghe lão gia nói, phu nhân hôm qua lái xe gây họa” Bác Từ tuy rằng nhàn hạ, nhưng chuyện bát quái vẫn là có biết một hai.

“Mẹ cháu không có chuyện gì chứ?! Có chỗ nào bị thương không?” Lâm Ng
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
303/2101

Teya Salat