Old school Easter eggs.
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết - Nhật Ký Thăng Chức Của Thổ Thần

Lượt xem :
hông tốt, nên muốn báo thù?

Tuấn Thúc lắc đầu, chắp tay lại, chân điểm điểm vào mặt đất : “ Sơn động này u ám, lạnh lẽo, chắc không phải là chỗ trú nghỉ của thụ yêu, chắc là nó bị người ta nhổ gốc rồi ném vào trong sơn động này.’’

Tang Chỉ nhíu mày : “ Ai lại vô vị như vậy? Thụ yêu đói mấy ngày rồi, chẳng trách thấy chúng ta liền tấn công’’.

Tuấn Thúc cau mày, nghe thấy vậy, không kìm được liền vỗ trán, người vô vị như thế này…ngoài Tuấn Ngạn ra thì còn ai? Lừa bọn họ đến hang động trên núi Thạch Quái này, lại cố ý ném hỏa liên thụ yêu vào trong động trước, thụ yêu vì yêu lực thấp, không có cách nào chuyển động được, đói mấy ngày nên hung mãnh thành tính, chỉ đợi bọn họ đến…

May là mình cũng đến, nếu hôm nay mình không đến, Tang Chỉ chẳng phải…Tuấn Thúc nghĩ đến khả năng có thể xảy ra, phất tay áo, tức giận nói : “ Đùa ác !’’ Nói xong, hắn liền muốn quay lại tìm Tuấn Ngạn tính sổ, nhưng chân vừa bước tới cửa sơn động, trên khối đá lớn bỗng nhiên hiện ra dáng vẻ đang cười đùa tí tởn của Tuấn Ngạn.

“Haizz !’’ Đã lâu không gặp, phép thuật của lão đệ quả nhiên tiến bộ, ta cho đệ cơ hội làm anh hùng cứu mỹ nhân, vậy mà đệ không biết cùng thụ yêu kia so tài cao thấp đã làm nó chết rồi, ngốc quá !’’

Tang Chỉ thấy trên khối đá lớn hiện lên dáng hình của Tuấn Ngạn, tức đến giậm chân : “ Tuấn Ngạn, huynh là tên khốn nạn ! Mau thả bọn ta ra !!!’’

Tuấn Ngạn cách qua thuật thiên lý, bóng hình thoắt ẩn thoắt hiện, cười vô cùng gian xảo : “ Haizz! Khó khăn ta mới lừa được hai người đến, chơi thêm một chút không được sao ?’’
Tuấn Thúc không hieur nỗi lão ca của mình, chắp tay lạnh lùng nói : “ Huynh cố ý đẩy Thất Thủy và Khế Lạc đi, lại bắt Ly Vẫn, lừa hai bọn đệ đến đây làm gì ?’’

Tuấn Ngạn đưa hai tay chống cằm, dáng vẻ trầm tư : “ Haizz ! Tiểu hồ ly, rốt cuộc là muội quá ngốc nghếch hay là đệ đệ quá kín đáo? Muội và nó ở cùng nhau lâu như vậy rồi, lẽ nào không cảm thấy nó thích muội sao ?’’

Nghe thấy vậy, mặt Tang Chỉ thoáng cái đã đỏ ửng, nàng lắp bắp nói : “ Huynh nói linh tinh gì vậy? Muội …’’
“Vô vị !’’ phượng hoàng cao ngạo chặn đứng lời của Tang Chỉ, sự kỳ lạ trong ánh mắt thoáng cái đã biến mất, chỉ phất tay áo, lạnh lùng nói : “ Chuyện của đệ không cần huynh quản !’’
Tiểu hồ ly ở bên cạnh khỏe miệng giật giật, lời của phượng hoàng cao ngạo quay vòng vòng trong đầu. Phượng hoàng cao ngạo thấy ca ca bất lương bôi nhọ mình, không phải nói : “ Huynh nói vừa !’’, “Huynh dỗi hơi !’’ Huynh dựng chuyện linh tinh !’’ mà là nói…’’ chuyện của đệ không cần huynh quản !’’

Điều này chứng tỏ cái gì? Lẽ nào phượng hoàng cao ngạo…tiểu hồ ly không giám tin vào dự đoán của mình, ôm đầu thì nghe thấy Tuấn Ngạn nói : “ Lão đệ không cần xấu xổ mà ! Ta đã nghĩ rồi, hai người bọn đệ ở cùng nhau lâu như vậy rồi mà không có tiến triển, có thể là do Thất Thủy và Bích Nữ, còn cả Ly Vẫn và đào thụ tinh gì đó, cả ngày bám lấy hai người, một chút thời gian yên tĩnh để cùng nhau nói chuyện yêu đương cũng chẳng có. Đệ xem, ca ca tâm lý biết bao, phí bao tâm sức để tạo ra cơ hội giúp đệ, đệ đừng có bỏ qua cơ hội tốt này đấy!”
Nói xong, không đợi Tuấn Thúc trả lời, Tuấn Ngạn lại nói : “Còn nữa, tuy ta không dám chắc có thể đánh thắng đệ, nhưng đệ cũng biết đấy, bản lĩnh tạo kết giới của bản đại thiếu gia đứng đầu thiên hạ, cửa hang động này ta giăng kết giới rồi, chưa đến sáng mai ta sẽ không mở cho đâu, vậy nên…”

Cười híp mắt, Tuấn Ngạn mím môi : “Hai vị hãy tận hưởng đêm tuyệt đẹp này nhé! Cáo từ!” Lời vừa buông, quả nhiên Tuấn Ngạn lịch sự biến mất không còn thấy bóng dáng. Thoáng cái, trong động bốn bề yên tĩnh. Tiểu hồ ly nhìn xung quanh, sau khi chắc chắn Tuấn Ngạn thật sự không còn ở đây nữa, liền cười he he, chỉ vào cửa động, nói : “Ca ca bất lương của ngươi thật là vô vị.”

“…” Phượng hoàng cao ngạo im lặng không nói.

“Nhốt chúng ta ở đây làm gì không biết? Đúng rồi, kết giới của hắn, ngươi thật sự không phá được ?’’

“…” Tuấn Thúc vẫn không nói, chỉ khe khẽ lắc đầu.

Lần này, Tang Chỉ không tìm được chủ đề gì để nói nữa. Làm thế nào đây? Từ sau khi Tuấn Thúc bị thương, hắn và mình hôn nhau, hai người gặp mặt luôn có chút lúng túng. Những ngày trước có bọn Thất Thủy, Khế Lạc ở bên cạnh trêu đùa, không khí vẫn có thể coi là không quá lạnh lẽo, nhưng bây giờ chỉ có mình và phượng hoàng cao ngạo…

Tang Chỉ cúi đầu, bấm ngón tay, trong lòng lo lắng, hai người không thể cứ đứng thế này cả một đêm nhỉ? Nhẫn nại hồi lâu, cuối cùng tiểu hồ ly phá tan sự im lặng, oán thán nói: “Hai người là huynh đệ song sinh mà sao tính cách lại khác nhau đến như vậy? Người ta đều nói anh em song sinh có cảm ứng tâm linh, sao Tuấn Ngạn lại nói ra được chuyện ngươi thích ta vô lý như thế!’’

Nghe thấy vậy, Tuấn Thúc đang đứng bên cạnh nhắm mắt, đột ngột lên tiếng : “Nếu như…ta nói là thật thì sao ?’’

Chương 31 : Thổ Lộ


Nghe thấy vậy, Tang Chỉ bỗng ngơ ngác, người cứng đờ. Cắn chặt môi dưới, những suy nghĩ trong đầu tiểu hồ ly giờ đã rối thành một mớ. Phượng hoàng cao ngạo nói vậy là có ý gì? Cái gì thật, cái gì giả? Có lẽ nào… mình nghe nhầm, hoặc là… hiểu nhầm ý?
Trong chốc lát, Tang Chỉ chẳng biết phải làm thế nào, bàn tay nắm chặt rất lâu mới dám chạy đến hỏi : “ Ngươi… ngươi nói gì ?’’

Phượng hoàng cao ngạo hắng giọng, không quay mặt lại, nói : “ Không có gì!”

Nghe thấy vậy, trong lòng tiểu hồ ly bỗng trống trải, đột nhiên có cảm giác mất phương hướng, suy sụp cúi đầu nhưng vẫn có chút không cam tâm… Sao lại nói không có gì, vừa rồi rõ ràng nghe thấy phượng hoàng cao ngạo nói… Hắn nói… Làm sao có thể coi như chưa từng xảy ra chuyện gì?!

“Không đúng!” Hét lên một tiếng, Tang Chỉ hùng hổ nhảy đến trước mặt Tuấn Thúc, thở hổn hển, giậm chân, lắc đầu : “ Rõ ràng ngươi vừa nói xong, ta nghe thấy mà, ngươi nói không phải đùa, mà là thật! Có phải…” Mắt Tang Chỉ vô cùng trong sáng, nhìn chăm chú Tuấn Thúc đang có chút thất thần, lẫm bẫm : “ Có phải là…”

“Có phải là ngươi thật sự thích ta không ?’’ Mấy từ này vẫn chưa nói ra khỏi miệng thì phượng hoàng cao ngạo đã nghiến răng, trầm trọng : “ Phải!”

Hình như nhận sự cổ vũ của Tang Chỉ, hai tay Tuấn Thúc khoá chặt lấy vai của tiểu hồ ly, hùng hồn nói : “ Ta là tên ngốc, tự làm tự chịu! Rõ ràng là lừa nàng đến trấn Bình Lạc, muốn giày vò nàng, ức hiếp nàng để báo thù, nhưng nàng ngốc nghếch như vậy, luôn gây tai hoạ. Ta còn ngốc hơn, hết lần này đến lần khác giúp nàng… Sau này ta dần dần phát hiện ra… ta thích nàng.”

Ba chữ : “Ta thích nàng” này nói ra vô cùng nhẹ nhàng, nhưng cũng như thế cũng đủ khiến Tang Chỉ tròn mắt kinh ngạc, há hốc miệng không biết nói gì. Một giây trước, chính nàng muốn phượng hoàng cao ngạo nói vậy, nhưng đến khi đối phương thật sự thổ lộ, nàng lại chẳng biết nên làm thế nào. Nuốt nước miếng, Tang Chỉ nhìn Tuấn Thúc, mặt đối phương gần trong gang tấc, tay hắn vẫn đặt trên vai nàng, kiên định khiến người khác an lòng.

Những lúc như thế này, rốt cuộc nên phản ứng như thế nào? Nói gì, làm gì mới là tốt nhất, thích hợp nhất? Trong chốc lát, Tang Chỉ vốn chưa từng trải qua tình yêu bị làm cho rối loạn, trong đầu lặp đi lặp lại ý nghĩ : “Phượng hoàng cao ngạo lại thích ta”, nhưng đột nhiên lại nhớ đến chuyện gì đó, môi run run, lên tiếng : “ Nhưng mà… nhưng mà ta và A ly đã có hôn ước…”
Tiểu hồ ly nói ra câu này, không hẳn chỉ là kể lể, sự thật phượng hoàng cao ngạo thích nàng khiến nàng vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, liền trưng cầu ý kiến ngay trước mặt đối phương : “ Chàng thích ta là điều rất tốt, nhưng ra đã có hôn ước, phải làm thế nào đây ?’’

Tuấn Thúc nghe câu này như bị giội một chậu nước lạnh, thấu vào tận trong tim. Có hôn ước với A Ly cũng chính là nói, tiểu hồ ly đã có sự lựa chọn giữa hắn và A Ly? Trong lúc sấm vang chớp nổ, sự thất vọng trong đáy mắt Tuấn Thúc bỗng loé lên rồi biến mất, sau đó, trong mặt hắn hiện lên ý cười bỡn cợt, khinh đời giống như ca ca khoa trương : “Rất tốt!”

Tang Chỉ chớp mắt : “ Cái gì rất tốt ?’’

Tuấn Thúc thả Tang Chỉ ra, lùi lại một bước, cười nói : “ Biểu hiện vừa rồi rất tốt!”

“Là ý gì ?’’ Tang Chỉ cau mày, vẫn chưa hiểu rõ tình hình. “Phượng hoàng cao ngạo, ngươi cười cái gì ?’’

Tuấn Thúc cắn răng, trên mặt vẫn giữ nụ cười : “ Điều thứ bảy, quyển thứ nhất thủ quy của Thổ thần có ghi, trong thời gian đương nhiệm, Thổ thần không được bàn đến chuyện hôn nhân, cưới gả, càng không được từ bỏ chức vụ vì chuyện yêu đương, biểu hiện vừa rồi của nàng rất tốt.”

Trời – xanh - nổi - sấm!

Trong chốc lát, Tang Chỉ không biết rốt cuộc là thế nào nữa, chỉ cảm thấy ngực đau nhói, giống như có thứ gì đó muốn nổ tung trong tim. Phượng hoàng cao ngạo nói vậy là có ý gì? Vừa rồi là kiểm tra mình sao? Giống như với Thố Tử tiểu tiên, hắn đang dùng mỹ nam kế để thử mình, xem mình có bị cắn câu hay không, có xứng làm Thổ thần hay không? Cho nên, vừa rồi chẳng qua chỉ là đang diễn kịch. Từ đầu đến cuối, hắn và ca ca bất lương phối hợp để… trêu đùa mình?

Tang Chỉ lạnh toát sống lưng, mắt đã ươn ướt, mũi cay cay, trong lòng tràn ngập cảm giác chua xót, nhưng không nói rõ được là cảm giác gì. Phượng hoàng cao ngạo đùa giỡn mình, trêu đùa mình cũng chẳng phải một, hai lần, nhưng sao lần này lại buồn bã như thế, khó chịu như thế? Quá đáng… thật sự quá đáng!

Tiểu hồ ly chớp chớp mắt, nước mắt đã chảy ra. Tuấn Thúc thấy vậy thì hoàn toàn rối loạn. Vừa rồi hắn cứng họng nói thế là muốn cứu vãn chút thể diện, hắn vốn cho rằng nếu nói vậy, tiểu hồ ly chắc chắn sẽ không biết làm gì giống như lúc bình thường, nhảy lên đánh đấm hắn, nhưng chưa từng nghĩ…

Sắc mặt phượng hoàng cao ngạo tái đi, sự thông minh, tài trí bình thường đều không dùng được nữa rồi, giọng run run : “ Tang Chỉ…” Đưa tay ra, hắn muốn lau những giọt nước trên mặt tiểu hồ ly, nhưng còn chưa chạm được vào đối phương, Tuấn Thúc đã thấy trước mắt loé lên một cái…

Bốp!

Tiếng vang lảnh lót, Tuấn Thúc quay đầu lại, chỉ cảm thấy má phải bỏng rát, còn Tang Chỉ thì khóc không thành tiếng : “ Tuấn Thúc, ngươi là tên khốn nạn!!!” Nói xong, tiểu hồ ly liền chạy ra ngoài. Lúc này, Tang Chỉ chẳng nghĩ ngợi gì cả, chẳng muốn nói gì, chỉ muốn rời thật xa chỗ này! Ngay lập tức!

Cảm giác đau đớn và thất vọng của việc bị đẩy từ trên đỉnh xuống đáy vực sâu đang xâm chiếm toàn bộ cơ thể, Tang Chỉ đã mất đi lý trí, hoàn toàn quên mất chuyện kết giới trước cửa sơn động. Ngược lại, Tuấn Thúc thì như bị đóng đinh tại chỗ, một giây trước khi tiểu hồ ly bị kết giới đánh bật trở lại, liền tóm lấy tay đối phương.

Tang Chỉ lại không hiểu được chuyện này, một tay đẩy Tuấn Thúc ra. Đến trước kết giới khoảng một thước thì dừng lại, ánh mắt lãnh đạm : “ Tuấn Thúc, đừng để ta càng ghét ngươi”
Đừng để ta càng ghét ngươi, càng ghét ngươi, càng ghét…

Chỉ một chữ “càng” mà phượng quân đại nhân đứng trước thiên quân vạn mã chưa bao giờ rút lui sụp đổ, đứng bất động, tay nắm chặt thành nắm đấm. Đừng để ta càng ghét ngươi! Quả nhiên trong mắt Tang Chỉ, nàng lại… ghét mình như vậy? Cũng đúng, mình lừa nàng hạ phàm, hại nàng phải thức khuya dậy sớm, hại nàng ký huyết khế với mình, hại nàng…Làm sao nàng có thể không hại mình, ghét mình chứ? Sao còn hy vọng nàng có tình cảm với mình?

Tuấn Thúc tự cười hai tiếng lạnh lùng, giọng nói khàn đi : “ Được, ta không qua đó, nàng cũng đừng đến cửa động, kết giới của ca ca ta có khả năng tấn công, sẽ làm nàng bị thương đấy.” Nói xong, hắn tránh vào một góc, khoanh chân ngồi xuống, không nói gì nữa.

Tang Chỉ thấy vậy, cũng run rẩy, ôm gối ngồi xuống. Nàng nghĩ mãi mà không ra, hai người rõ ràng đang cùng ở trong một hang động kín mít, chật hẹp, nhưng lại giống như cách xa mười vạn tám nghìn dặm, rõ ràng hai ngày trước còn ôm hôn nhau, lúc này mỗi người lại ôm tâm sự riêng. Đầu óc đang rối bời, hy vọng đêm nay sẽ qua nhanh, ngực dội lên cơn đau đớn chẳng biết từ đâu, không kìm nén được, tiểu hồ ly đưa tay ôm lấy ngực, cảm giác đau đớn càng lúc càng rõ. Tang Chỉ cắn chặt răng, trán đầy mồ hôi.

Bụp! Bụp! Lại hai lần nữa, nỗi đau đớn như lưỡi dao cắt vào tận xương cốt khiến tiểu hồ ly không chịu đựng nổi, co quắp rồi đỏ xuống đất, rên rỉ : “Á… á…!”

“Tang Chỉ’’ Tiểu hồ ly đau đến mức tai cũng mất linh, trước mắt giống như có một màn sương trắng mông lung bao phủ. Nhưng vào một khắc trước khi hôn mê, Tang Chỉ lại cảm nhận được, mình ngã vào lòng của người nào đó. Rất ấm áp…


<<1 ... 2829303132 ... 50>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1748/6827