Tiểu thuyết Người Yêu Ngây Thơ Của Tôi-full
Lượt xem : |
Hiện tại anh thấy người, cô cũng có thể giải thích chỗ mình đi đâu mỗi tuần.
Lúc trước cho dù nói thế nào, anh cũng hoài nghi... Bây giờ nhìn thấy người, tỷ lệ tin lời cô càng lớn?
“A, anh biết.” Lộ ra hàm răng trắng, lúc này Từ Trọng Hi thế mới biết thì ra người học bổ túc với bạn gái đang ở trước mắt.
“Ngày mai không có việc gì, em sẽ đi tìm anh?” Kỳ Trăn cảm giác rét lạnh ở nhà, chỉ muốn cùng một chỗ với bạn trai.
“Em có thể đọc sách bên cạnh phòng làm việc của anh!” Trong giọng nói thoáng tiết lộ bận rộn của mình, nhưng anh cũng rất muốn gặp cô.
“Sẽ không quấy rầy anh sao?” Kỳ Trăn cũng nghe ra ý tứ của anh.
“Sẽ không! Không thấy được người, chuyện mới có thể làm không hết.” Lời nói thành thật của anh nghe như ngôn ngữ bỏ thêm mật đường, làm cho Thiên Khởi ở bên cạnh nghe lén được lời tâm tình thẹn thùng.
Cái gì? Hai người này như thế nào? Thật sự quên cô ở bên cạnh sao? Che hai mắt, Thiên Khởi bị lời tâm tình ngọt ngào bạo liên tục của hai người làm cho mắt sắp bị mù... Ô, hiện tại mang kính râm kịp không? Thật đáng ghét đó... Sớm biết như vậy cô cũng không ở bên cạnh rồi, đáng đời cô bị mù a... Ô ô ô ô...
“Ha! Động tác gì kia?” Từ Trọng Hi vốn đang tập trung nói chuyện với bạn gái, cũng chứng kiến động tác khả ái của Thiên Khởi, không khỏi cất tiếng cười to.
“Sắp bị các người làm mù! Che mắt được không!” Thiên Khởi le lưỡi, nũng nịu kháng nghị.
“Cái gì? Thiên Khởi ở bên cạnh?” Kỳ Trăn mơ hồ nghe được đối thoại của hai người gò má ửng đỏ.
“Nói cái gì? Là tự em muốn ở bên cạnh nhìn lén...”
Chú ý của Từ Trọng Hi bị Thiên Khởi lôi đi một nửa, không chú ý lời nói của Kỳ Trăn.
“Ai ơ...” Thiên Khởi lầm nhầm kháng nghị, người đàn ông che điện thoại không biết nói với cô cái gì, hai người lại tựa vào nhau cười rất vui vẻ.
Kỳ Trăn ở đầu điện thoại này, nghe được đối thoại thân thiện của hai người, trong lòng có cảm thụ quái dị bò qua...
Kỳ quái, vì cái gì trong lòng xuất hiện cảm giác quái dị?
Rốt cuộc sai ở đâu? Làm cho cô nghe được tiếng cười của Thiên Khởi và Từ Trọng Hi, cực kì không vui?
★★★
Ai! Thật sự không đáng yêu đó?
Lông mi không đủ dài, làn da không đủ trắng, mặt không phải mặt trái xoan... Không có dáng vẻ con gái, không đáng yêu...
Kỳ Trăn cầm một cái gương, trợn mắt ngắm một lúc lâu, từ cao đến thấp, xem cẩn thận, trong lòng vô cùng nghi ngờ đến bảy tám phần.
Đột nhiên, nghe được ngoài hành lang có tiếng bước chân hỗn loạn, mới ném cái gương sang một bên, tiện tay cầm lấy một tờ tạp chí đọc.
“Mau tới, mau tới! Có bánh ngọt ăn rất ngon...” Kiều Ngải Kim hưng phấn kêu to.
“Xếp hàng đã lâu, rốt cục mua được hai hộp! Nhanh lên, chúng ta cùng nhau ăn đi.” Vệ Mỹ Trán đi theo sau lưng cũng hoan hô.
Trong phòng hội nghị của hội học sinh tiếng cười hì hì, cãi nhau, mang tới chú ý của thầy giáo dạy thế - Từ Trọng Hi đi ngang, anh liền xông vào trong phòng.
Kỳ Trăn trừng lớn mắt, không nghĩ tới lại đột nhiên gặp bạn trai mình tránh né nhiều ngày.
“Huh? Anh tới đây làm gì vậy?” Thấy Từ Trọng Hi, giọng điệu Kỳ Trăn không được tốt.
“Như thế nào? Tôi không thể tới đây sao?” Chủ nhật tuần trước nói muốn gặp mặt, sau lại hủy bỏ, đã vài ngày không thấy được bạn gái, không nghĩ tới vừa chạm mặt lại không có giọng điệu tốt?
Bây giờ là như thế nào? Người con gái này tâm tình lật ngược rốt cuộc là vì cái gì? Anh đắc tội cô ở chỗ nào?
“Mau tới ăn câu chung đốt[1">! Nóng đó, bên trong còn có bơ chảy... Cắn một ngụm, còn có thể ngửi thấy được mùi thơm của bơ...” Kiều Ngải Kim vừa thét to, vừa giúp Tư Đồ Tĩnh bày chén đĩa, hai mắt còn bận nhìn xem Từ Trọng Hi và Kỳ Trăn nói chuyện có điểm quái dị.
A, ánh mắt của cô rất bận đó!
Mỹ Trán đi ở phía sau cũng đem cảm giác quái dị của Kỳ Trăn và thầy giáo dạy thế xem trong mắt, nháy mắt to ngập nước, cười đến không ngậm miệng được.
A a! Bình thường đều là Kỳ Trăn xem bọn họ náo nhiệt, hiện tại đến phiên cô, không biết cô có quen cảm giác này không?
“Uống trà gì, sir? Uống trà Vũ Trị đặc sản kinh đô tốt lắm, phối hợp câu chung đốt, cảm giác nhất định rất tuyệt! Trà chiều hôm nay đi gió Nhật Bản.” Một cánh tay ngọc mảnh khảnh của Mỹ Trán vươn vào ngăn tủ, lấy ra lá trà Tư Đồ Tĩnh đi Nhật Bản mang về.
“Ha! Câu chung đốt cho ta thêm mấy cái đó...” Uông Đại Vân ngày thường tĩnh lặng cũng theo mọi người cãi nhau, đoạt được điểm tâm cực kì cao hứng, tâm tình rất vui sướng.
“Trà, tôi đi pha là được rồi. Con gái nên hưởng thụ đàn ông phục vụ.” Tư Đồ Tĩnh phong độ nhẹ nhàng tiếp nhận trà trên tay Mỹ Trán.
“Các cậu hình như rất vui vẻ?” Kỳ Trăn không biết nên nói cái gì, chỉ quay đầu nhìn về phía các bạn tốt.
Hắc hắc, chuyện này sao... Phải nói có trò hay xem, tất cả mọi người rất vui vẻ? Nói như vậy đúng không? Vệ Mỹ Trán cười đến trong lòng sắp nội thương.
“Cậu không vui vẻ sao?” Kiều Ngải Kim cười hì hì, biểu lộ rất muốn ăn đòn.
Ai bảo cậu bình thường không đốt hương tốt... Ánh mắt Tư Đồ Tĩnh có ý thương cảm, lại không nói ra miệng.
“Chư vị thật có lỗi! Mượn bạn học Kỳ Trăn một chút.” Một tay giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của Kỳ Trăn, Từ Trọng Hi xin lỗi mọi người.
“Nói bậy bạ gì đó? Ai nói mượn liền mượn được!” Kỳ Trăn vùng vẫy tay, muốn bỏ ra cầm buộc của người đàn ông này.
“Ok! Có vay có trả, mượn cũng không khó!” Kiều Ngải Kim khoát khoát tay, bộ dạng rất rộng rãi, giống như Kỳ Trăn là của cô.
“Thái độ gì đó? Kỳ Trăn là của mình, được không? Mình đồng ý cho mượn, mới có thể mượn!” Vệ Mỹ Trán giơ lên âm cuối, sau khi thanh minh chủ quyền, mới quay đầu mỉm cười cùng Từ Trọng Hi, “Thầy Từ, A Trăn là bạn tốt của tôi, thầy không thể khi dễ cô ấy đó!”
“Đây là đương nhiên.” Khuôn mặt tuấn tú của Từ Trọng Hi mang đầy vui vẻ, bàn tay to nắm chặt tay Kỳ Trăn, không chịu buông.
Khuôn mặt Kỳ Trăn đỏ lên, nếu con mắt biết phun lửa, đại khái cái ót Từ Trọng Hi sẽ bị tổn thương.
Đương nhiên, động tác mười ngón khấu chặt của hai người, mọi người có mù mới không nhìn thấy.
Mọi người cười càng vui vẻ hơn.
Cái tên đáng chết này... Vụng trộm yêu đương, lại cũng không tìm cô thương lượng? Thật sự là hơi quá đáng... Đợi cho Từ Trọng Hi đi rồi chỉ biết cô đã nghĩ sai rồi... Vệ Mỹ Trán chửi bới trong lòng.
“Nhớ rõ nhanh trở về đó! Câu chung đốt lạnh sẽ ăn không ngon...” Uông Đại Vân tranh thủ thời gi¬an tặng thêm một câu.
“Biết rồi.” Người đàn ông được cho phép lập tức mang bạn gái đi, hai người nhanh chóng vọt đến tầng cao nhất không người tiến hành mật đàm.
★★★
“Anh rốt cuộc muốn như thế nào đây?” Kỳ Trăn tức đến đỉnh đầu bốc khói, vừa lên tiếng, liền rống to với người yêu.
“Anh nghĩ như thế nào? Tiểu thư, hẳn là em nghĩ như thế nào mới đúng chứ?” Người đàn ông tức giận cũng không cam chịu yếu thế, nhanh chóng hỏi lại.
“Em...” Bị tức đến nói không ra lời.
“Em... Em như thế nào?” Không nói nguyên nhân liền tức giận, như thế nào? Vậy tức giận cho tới khi nào mới xong đây?
“Em như thế nào? Em cũng không phải loại nữ sinh đáng yêu nhu nhược, nếu anh thích loại con gái đó, cũng đừng nói chuyện với em, em cũng sẽ không như thế nào...” Hừ! Bị tức đến sung huyết não không nói, trong lòng lại buồn bực một bụng khí, dứt khoát nói ra thống khoái hơn.
Cô tuyệt đối không chấp nhận anh bắt cá hai tay hoặc là ngoại tình tinh thần. Cả hai đều là biểu tượng của Hoa Hoa Công Tử [Play Boy">, cô không tiếp thụ.
“Anh...” Đột nhiên bị lên án thích con gái loại búp bê, Từ Trọng Hi hơi há hốc mồm.
Thấy anh nói không ra lời, nước mắt liền lăn trong hốc mắt Kỳ Trăn, cô cố nén chính là không muốn làm cho nước mắt trợt xuống.
“Chờ một chút! Lỗ tai nào của em nghe được anh nói thích loại nữ sinh đó?” Chứng kiến người yêu muốn khóc, rồi lại cố giả bộ biểu lộ kiên cường, anh đã cảm thấy đầu của mình sắp nổ tung!
Rốt cuộc là sai ở đâu? Hay là anh đánh mất trí nhớ ngày nào đó?
Vì cái gì anh tuyệt không hiểu câu hỏi của bạn gái, rồi lại hại cô rơi nước mắt? Người nào mau tới giải thích nghi vấn của anh cho rõ ràng đây!
“Anh dám nói anh không thích loại con gái đó?” Kỳ Trăn tức tối trừng anh, ngón trỏ chỉ thẳng vào đầu mũi anh, “Nói dối sẽ bị sét đánh đó!”
Hừ! Cô dám chỉ anh?
Chính cô cùng nhiều người náo chuyện xấu như vậy, nam, nữ đều có! Trên mạng tra được một đống tin, người nên khóc là anh chứ? Còn dám chỉ trích anh...
Chậc chậc, thật sự là mượn gan trời!
Từ Trọng Hi thấy ngón tay chỉ vào mũi mình, cảm thấy rất chướng mắt, há miệng ra cắn –
“Anh rất ngây thơ sao! Là cây ăn thịt người à? Cắn ngón tay người ta làm gì vậy?” Kỳ Trăn mắt tinh nhanh tay, nhanh chóng rút ngón tay về.
“Vô duyên vô cớ bị dỗi, tâm tình anh thật không tốt! Còn bị chỉ vào mũi mắng, nhìn thấy rất tức giận, muốn cắn người không được sao?!” Hiện tại lưu hành vu oan vô cớ sao? Kết giao bạn gái trẻ con thế này, còn làm như mình rất thành thục, nhìn thật làm cho lòng người đau đớn.
Ai! Ai bảo anh yêu cô? Vì cô chịu ủy khuất, anh cũng nhận. Từ Trọng Hi bĩu môi, bày ra biểu lộ mình cũng rất ủy khuất.
Bị tức đến không thể làm gì, Kỳ Trăn không dám vươn ngón tay ra nữa, lại sẵng giọng đối với anh, “Tốt! Vậy anh nói rõ! Ngày đó anh và Thiên Khởi cười đến vui vẻ như vậy, là vì chuyện gì? Còn không nghe rõ lời em nói, anh làm vậy là sao...” Lầm nhầm nói, Kỳ Trăn cực kỳ hăng say, không muốn làm cho mình nhịn đến chảy máu bên trong.
Hả?! Người con gái này đang ghen! Sao không nói sớm, thì ra cô đang ghen...
Người đàn ông cười đến sắp nội thương trong lòng, mi phi sắc vũ, bắt đầu nói rõ tình huống và nội dung nói chuyện phiếm với Thiên Khởi ngày đó.
Mà đợi đến lúc hai người giảng hoà xong, trở lại phòng hội nghị của hội học sinh dưới lầu, sắc trời đã đen...
Bên trong cũng không có một bóng người.
Câu chung đốt đã lạnh được dành lại trên đĩa, trên khay trà còn đặt tờ giấy nhỏ, ‘Muốn ăn nóng xin dùng lò vi ba!’ Trên mặt bàn mặt khác còn bày biện một ấm trà rửa sạch không, bên cạnh còn đặt một bao lá trà Vũ Trị đúng phân lượng, để cho bọn họ lấy dùng.
Không nghĩ tới những bạn xấu này... Cũng có thời điểm tri kỷ như vậy.
Chương 15
“Ừ... A...”
Kỳ Trăn bởi vì cao trào mà đỏ mặt lên, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng ngâm nga mê người.
Ngồi ở eo đàn ông, dục vọng nam tính nhồi vào dũng đạo chặt chẽ của cô, ở bên trong tình triều kích động, thân thể yểu điệu của cô làm cho lửa dục ở đáy mắt Từ Trọng Hi càng tràn đầy.
Bưng lấy mông đẹp của cô, anh đem cương mãnh kiên quyết đưa vào u huyệt đến cùng, khi người yêu đối mặt mang tất cả dục vọng đến, thân thể hò hét...
Bởi vì dục vọng nhuộm đỏ mặt người yêu đang run rẩy...
Hai đầu gối cô cong lên, hai tay khoát lên trên bờ vai đầy đặn của anh, không ngừng vặn eo lắc mông, muốn từ kích thích tìm được vui thích tuyệt hơn, nhưng người yêu giống như biết rõ dụng ý của cô, hai tay cầm vú lắc lư không thôi của cô, lúc nhẹ lúc nặng xoa nắn... Cũng không cho thỏa mãn sâu hơn.
“Từ Trọng Hi, em còn muốn!” Cô cầu xin người yêu cô nhồi vào hư không thật lớn trong cơ thể.
“Nếu như quá kịch liệt... Ngày mai không thể rời giường, em sẽ trách anh...” Ôm cổ của cô, dinh dính ẩm ướt hôn dọc theo đường cong xương quai xanh rõ ràng của cô đi vào trước tuyết trắng đẫy đà, nghe tiếng cười dễ nghe bởi vì ngứa mà phát ra của cô, nhanh chóng phong bế môi của cô.
“Ô... Anh xấu lắm...” Lại hỏi cô vấn đề này? Cô trả lời như thế nào? Mặc kệ tốt hoặc không tốt, cô thảm a!
“Đàn ông không xấu, con gái không thương!” Nhẹ nhàng gặm cắn xương quai xanh của cô, nửa người dưới tại trong cơ thể cô thong thả di động tới, thật sự xâu đủ khẩu vị của cô.
Mật đạo không ngừng tuôn chất lỏng, dọc theo kiên quyết của anh trợt xuống, làm cho anh ra vào càng thêm thông thuận, nhưng tốc độ luật động của anh lại càng ngày càng chậm...
“Phiền chết! Muốn làm liền làm tận hứng... Nào có cái gì xấu không xấu? Anh lề mà lề mề, như đàn ông gì?”
Kỳ Trăn giận tới cực điểm, không khỏi vận dụng đôi bàn tay trắng như phấn công kích, ngay cả đối thoại của hai người cũng bắt đầu nghi vấn năng lực nam tính của anh...
“Ôi, em! Người con gái này càng ngày càng độc r
Lúc trước cho dù nói thế nào, anh cũng hoài nghi... Bây giờ nhìn thấy người, tỷ lệ tin lời cô càng lớn?
“A, anh biết.” Lộ ra hàm răng trắng, lúc này Từ Trọng Hi thế mới biết thì ra người học bổ túc với bạn gái đang ở trước mắt.
“Ngày mai không có việc gì, em sẽ đi tìm anh?” Kỳ Trăn cảm giác rét lạnh ở nhà, chỉ muốn cùng một chỗ với bạn trai.
“Em có thể đọc sách bên cạnh phòng làm việc của anh!” Trong giọng nói thoáng tiết lộ bận rộn của mình, nhưng anh cũng rất muốn gặp cô.
“Sẽ không quấy rầy anh sao?” Kỳ Trăn cũng nghe ra ý tứ của anh.
“Sẽ không! Không thấy được người, chuyện mới có thể làm không hết.” Lời nói thành thật của anh nghe như ngôn ngữ bỏ thêm mật đường, làm cho Thiên Khởi ở bên cạnh nghe lén được lời tâm tình thẹn thùng.
Cái gì? Hai người này như thế nào? Thật sự quên cô ở bên cạnh sao? Che hai mắt, Thiên Khởi bị lời tâm tình ngọt ngào bạo liên tục của hai người làm cho mắt sắp bị mù... Ô, hiện tại mang kính râm kịp không? Thật đáng ghét đó... Sớm biết như vậy cô cũng không ở bên cạnh rồi, đáng đời cô bị mù a... Ô ô ô ô...
“Ha! Động tác gì kia?” Từ Trọng Hi vốn đang tập trung nói chuyện với bạn gái, cũng chứng kiến động tác khả ái của Thiên Khởi, không khỏi cất tiếng cười to.
“Sắp bị các người làm mù! Che mắt được không!” Thiên Khởi le lưỡi, nũng nịu kháng nghị.
“Cái gì? Thiên Khởi ở bên cạnh?” Kỳ Trăn mơ hồ nghe được đối thoại của hai người gò má ửng đỏ.
“Nói cái gì? Là tự em muốn ở bên cạnh nhìn lén...”
Chú ý của Từ Trọng Hi bị Thiên Khởi lôi đi một nửa, không chú ý lời nói của Kỳ Trăn.
“Ai ơ...” Thiên Khởi lầm nhầm kháng nghị, người đàn ông che điện thoại không biết nói với cô cái gì, hai người lại tựa vào nhau cười rất vui vẻ.
Kỳ Trăn ở đầu điện thoại này, nghe được đối thoại thân thiện của hai người, trong lòng có cảm thụ quái dị bò qua...
Kỳ quái, vì cái gì trong lòng xuất hiện cảm giác quái dị?
Rốt cuộc sai ở đâu? Làm cho cô nghe được tiếng cười của Thiên Khởi và Từ Trọng Hi, cực kì không vui?
★★★
Ai! Thật sự không đáng yêu đó?
Lông mi không đủ dài, làn da không đủ trắng, mặt không phải mặt trái xoan... Không có dáng vẻ con gái, không đáng yêu...
Kỳ Trăn cầm một cái gương, trợn mắt ngắm một lúc lâu, từ cao đến thấp, xem cẩn thận, trong lòng vô cùng nghi ngờ đến bảy tám phần.
Đột nhiên, nghe được ngoài hành lang có tiếng bước chân hỗn loạn, mới ném cái gương sang một bên, tiện tay cầm lấy một tờ tạp chí đọc.
“Mau tới, mau tới! Có bánh ngọt ăn rất ngon...” Kiều Ngải Kim hưng phấn kêu to.
“Xếp hàng đã lâu, rốt cục mua được hai hộp! Nhanh lên, chúng ta cùng nhau ăn đi.” Vệ Mỹ Trán đi theo sau lưng cũng hoan hô.
Trong phòng hội nghị của hội học sinh tiếng cười hì hì, cãi nhau, mang tới chú ý của thầy giáo dạy thế - Từ Trọng Hi đi ngang, anh liền xông vào trong phòng.
Kỳ Trăn trừng lớn mắt, không nghĩ tới lại đột nhiên gặp bạn trai mình tránh né nhiều ngày.
“Huh? Anh tới đây làm gì vậy?” Thấy Từ Trọng Hi, giọng điệu Kỳ Trăn không được tốt.
“Như thế nào? Tôi không thể tới đây sao?” Chủ nhật tuần trước nói muốn gặp mặt, sau lại hủy bỏ, đã vài ngày không thấy được bạn gái, không nghĩ tới vừa chạm mặt lại không có giọng điệu tốt?
Bây giờ là như thế nào? Người con gái này tâm tình lật ngược rốt cuộc là vì cái gì? Anh đắc tội cô ở chỗ nào?
“Mau tới ăn câu chung đốt[1">! Nóng đó, bên trong còn có bơ chảy... Cắn một ngụm, còn có thể ngửi thấy được mùi thơm của bơ...” Kiều Ngải Kim vừa thét to, vừa giúp Tư Đồ Tĩnh bày chén đĩa, hai mắt còn bận nhìn xem Từ Trọng Hi và Kỳ Trăn nói chuyện có điểm quái dị.
A, ánh mắt của cô rất bận đó!
Mỹ Trán đi ở phía sau cũng đem cảm giác quái dị của Kỳ Trăn và thầy giáo dạy thế xem trong mắt, nháy mắt to ngập nước, cười đến không ngậm miệng được.
A a! Bình thường đều là Kỳ Trăn xem bọn họ náo nhiệt, hiện tại đến phiên cô, không biết cô có quen cảm giác này không?
“Uống trà gì, sir? Uống trà Vũ Trị đặc sản kinh đô tốt lắm, phối hợp câu chung đốt, cảm giác nhất định rất tuyệt! Trà chiều hôm nay đi gió Nhật Bản.” Một cánh tay ngọc mảnh khảnh của Mỹ Trán vươn vào ngăn tủ, lấy ra lá trà Tư Đồ Tĩnh đi Nhật Bản mang về.
“Ha! Câu chung đốt cho ta thêm mấy cái đó...” Uông Đại Vân ngày thường tĩnh lặng cũng theo mọi người cãi nhau, đoạt được điểm tâm cực kì cao hứng, tâm tình rất vui sướng.
“Trà, tôi đi pha là được rồi. Con gái nên hưởng thụ đàn ông phục vụ.” Tư Đồ Tĩnh phong độ nhẹ nhàng tiếp nhận trà trên tay Mỹ Trán.
“Các cậu hình như rất vui vẻ?” Kỳ Trăn không biết nên nói cái gì, chỉ quay đầu nhìn về phía các bạn tốt.
Hắc hắc, chuyện này sao... Phải nói có trò hay xem, tất cả mọi người rất vui vẻ? Nói như vậy đúng không? Vệ Mỹ Trán cười đến trong lòng sắp nội thương.
“Cậu không vui vẻ sao?” Kiều Ngải Kim cười hì hì, biểu lộ rất muốn ăn đòn.
Ai bảo cậu bình thường không đốt hương tốt... Ánh mắt Tư Đồ Tĩnh có ý thương cảm, lại không nói ra miệng.
“Chư vị thật có lỗi! Mượn bạn học Kỳ Trăn một chút.” Một tay giữ chặt cổ tay mảnh khảnh của Kỳ Trăn, Từ Trọng Hi xin lỗi mọi người.
“Nói bậy bạ gì đó? Ai nói mượn liền mượn được!” Kỳ Trăn vùng vẫy tay, muốn bỏ ra cầm buộc của người đàn ông này.
“Ok! Có vay có trả, mượn cũng không khó!” Kiều Ngải Kim khoát khoát tay, bộ dạng rất rộng rãi, giống như Kỳ Trăn là của cô.
“Thái độ gì đó? Kỳ Trăn là của mình, được không? Mình đồng ý cho mượn, mới có thể mượn!” Vệ Mỹ Trán giơ lên âm cuối, sau khi thanh minh chủ quyền, mới quay đầu mỉm cười cùng Từ Trọng Hi, “Thầy Từ, A Trăn là bạn tốt của tôi, thầy không thể khi dễ cô ấy đó!”
“Đây là đương nhiên.” Khuôn mặt tuấn tú của Từ Trọng Hi mang đầy vui vẻ, bàn tay to nắm chặt tay Kỳ Trăn, không chịu buông.
Khuôn mặt Kỳ Trăn đỏ lên, nếu con mắt biết phun lửa, đại khái cái ót Từ Trọng Hi sẽ bị tổn thương.
Đương nhiên, động tác mười ngón khấu chặt của hai người, mọi người có mù mới không nhìn thấy.
Mọi người cười càng vui vẻ hơn.
Cái tên đáng chết này... Vụng trộm yêu đương, lại cũng không tìm cô thương lượng? Thật sự là hơi quá đáng... Đợi cho Từ Trọng Hi đi rồi chỉ biết cô đã nghĩ sai rồi... Vệ Mỹ Trán chửi bới trong lòng.
“Nhớ rõ nhanh trở về đó! Câu chung đốt lạnh sẽ ăn không ngon...” Uông Đại Vân tranh thủ thời gi¬an tặng thêm một câu.
“Biết rồi.” Người đàn ông được cho phép lập tức mang bạn gái đi, hai người nhanh chóng vọt đến tầng cao nhất không người tiến hành mật đàm.
★★★
“Anh rốt cuộc muốn như thế nào đây?” Kỳ Trăn tức đến đỉnh đầu bốc khói, vừa lên tiếng, liền rống to với người yêu.
“Anh nghĩ như thế nào? Tiểu thư, hẳn là em nghĩ như thế nào mới đúng chứ?” Người đàn ông tức giận cũng không cam chịu yếu thế, nhanh chóng hỏi lại.
“Em...” Bị tức đến nói không ra lời.
“Em... Em như thế nào?” Không nói nguyên nhân liền tức giận, như thế nào? Vậy tức giận cho tới khi nào mới xong đây?
“Em như thế nào? Em cũng không phải loại nữ sinh đáng yêu nhu nhược, nếu anh thích loại con gái đó, cũng đừng nói chuyện với em, em cũng sẽ không như thế nào...” Hừ! Bị tức đến sung huyết não không nói, trong lòng lại buồn bực một bụng khí, dứt khoát nói ra thống khoái hơn.
Cô tuyệt đối không chấp nhận anh bắt cá hai tay hoặc là ngoại tình tinh thần. Cả hai đều là biểu tượng của Hoa Hoa Công Tử [Play Boy">, cô không tiếp thụ.
“Anh...” Đột nhiên bị lên án thích con gái loại búp bê, Từ Trọng Hi hơi há hốc mồm.
Thấy anh nói không ra lời, nước mắt liền lăn trong hốc mắt Kỳ Trăn, cô cố nén chính là không muốn làm cho nước mắt trợt xuống.
“Chờ một chút! Lỗ tai nào của em nghe được anh nói thích loại nữ sinh đó?” Chứng kiến người yêu muốn khóc, rồi lại cố giả bộ biểu lộ kiên cường, anh đã cảm thấy đầu của mình sắp nổ tung!
Rốt cuộc là sai ở đâu? Hay là anh đánh mất trí nhớ ngày nào đó?
Vì cái gì anh tuyệt không hiểu câu hỏi của bạn gái, rồi lại hại cô rơi nước mắt? Người nào mau tới giải thích nghi vấn của anh cho rõ ràng đây!
“Anh dám nói anh không thích loại con gái đó?” Kỳ Trăn tức tối trừng anh, ngón trỏ chỉ thẳng vào đầu mũi anh, “Nói dối sẽ bị sét đánh đó!”
Hừ! Cô dám chỉ anh?
Chính cô cùng nhiều người náo chuyện xấu như vậy, nam, nữ đều có! Trên mạng tra được một đống tin, người nên khóc là anh chứ? Còn dám chỉ trích anh...
Chậc chậc, thật sự là mượn gan trời!
Từ Trọng Hi thấy ngón tay chỉ vào mũi mình, cảm thấy rất chướng mắt, há miệng ra cắn –
“Anh rất ngây thơ sao! Là cây ăn thịt người à? Cắn ngón tay người ta làm gì vậy?” Kỳ Trăn mắt tinh nhanh tay, nhanh chóng rút ngón tay về.
“Vô duyên vô cớ bị dỗi, tâm tình anh thật không tốt! Còn bị chỉ vào mũi mắng, nhìn thấy rất tức giận, muốn cắn người không được sao?!” Hiện tại lưu hành vu oan vô cớ sao? Kết giao bạn gái trẻ con thế này, còn làm như mình rất thành thục, nhìn thật làm cho lòng người đau đớn.
Ai! Ai bảo anh yêu cô? Vì cô chịu ủy khuất, anh cũng nhận. Từ Trọng Hi bĩu môi, bày ra biểu lộ mình cũng rất ủy khuất.
Bị tức đến không thể làm gì, Kỳ Trăn không dám vươn ngón tay ra nữa, lại sẵng giọng đối với anh, “Tốt! Vậy anh nói rõ! Ngày đó anh và Thiên Khởi cười đến vui vẻ như vậy, là vì chuyện gì? Còn không nghe rõ lời em nói, anh làm vậy là sao...” Lầm nhầm nói, Kỳ Trăn cực kỳ hăng say, không muốn làm cho mình nhịn đến chảy máu bên trong.
Hả?! Người con gái này đang ghen! Sao không nói sớm, thì ra cô đang ghen...
Người đàn ông cười đến sắp nội thương trong lòng, mi phi sắc vũ, bắt đầu nói rõ tình huống và nội dung nói chuyện phiếm với Thiên Khởi ngày đó.
Mà đợi đến lúc hai người giảng hoà xong, trở lại phòng hội nghị của hội học sinh dưới lầu, sắc trời đã đen...
Bên trong cũng không có một bóng người.
Câu chung đốt đã lạnh được dành lại trên đĩa, trên khay trà còn đặt tờ giấy nhỏ, ‘Muốn ăn nóng xin dùng lò vi ba!’ Trên mặt bàn mặt khác còn bày biện một ấm trà rửa sạch không, bên cạnh còn đặt một bao lá trà Vũ Trị đúng phân lượng, để cho bọn họ lấy dùng.
Không nghĩ tới những bạn xấu này... Cũng có thời điểm tri kỷ như vậy.
Chương 15
“Ừ... A...”
Kỳ Trăn bởi vì cao trào mà đỏ mặt lên, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng phát ra tiếng ngâm nga mê người.
Ngồi ở eo đàn ông, dục vọng nam tính nhồi vào dũng đạo chặt chẽ của cô, ở bên trong tình triều kích động, thân thể yểu điệu của cô làm cho lửa dục ở đáy mắt Từ Trọng Hi càng tràn đầy.
Bưng lấy mông đẹp của cô, anh đem cương mãnh kiên quyết đưa vào u huyệt đến cùng, khi người yêu đối mặt mang tất cả dục vọng đến, thân thể hò hét...
Bởi vì dục vọng nhuộm đỏ mặt người yêu đang run rẩy...
Hai đầu gối cô cong lên, hai tay khoát lên trên bờ vai đầy đặn của anh, không ngừng vặn eo lắc mông, muốn từ kích thích tìm được vui thích tuyệt hơn, nhưng người yêu giống như biết rõ dụng ý của cô, hai tay cầm vú lắc lư không thôi của cô, lúc nhẹ lúc nặng xoa nắn... Cũng không cho thỏa mãn sâu hơn.
“Từ Trọng Hi, em còn muốn!” Cô cầu xin người yêu cô nhồi vào hư không thật lớn trong cơ thể.
“Nếu như quá kịch liệt... Ngày mai không thể rời giường, em sẽ trách anh...” Ôm cổ của cô, dinh dính ẩm ướt hôn dọc theo đường cong xương quai xanh rõ ràng của cô đi vào trước tuyết trắng đẫy đà, nghe tiếng cười dễ nghe bởi vì ngứa mà phát ra của cô, nhanh chóng phong bế môi của cô.
“Ô... Anh xấu lắm...” Lại hỏi cô vấn đề này? Cô trả lời như thế nào? Mặc kệ tốt hoặc không tốt, cô thảm a!
“Đàn ông không xấu, con gái không thương!” Nhẹ nhàng gặm cắn xương quai xanh của cô, nửa người dưới tại trong cơ thể cô thong thả di động tới, thật sự xâu đủ khẩu vị của cô.
Mật đạo không ngừng tuôn chất lỏng, dọc theo kiên quyết của anh trợt xuống, làm cho anh ra vào càng thêm thông thuận, nhưng tốc độ luật động của anh lại càng ngày càng chậm...
“Phiền chết! Muốn làm liền làm tận hứng... Nào có cái gì xấu không xấu? Anh lề mà lề mề, như đàn ông gì?”
Kỳ Trăn giận tới cực điểm, không khỏi vận dụng đôi bàn tay trắng như phấn công kích, ngay cả đối thoại của hai người cũng bắt đầu nghi vấn năng lực nam tính của anh...
“Ôi, em! Người con gái này càng ngày càng độc r
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
458/2256