Polly po-cket
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Người Giám Hộ Ưu Tú-full

Lượt xem :
mặt anh, nam căn cứng rắn không chậm trễ ra vào đường hẹp, tư thế giao hoan cuồng dã khiến cô lập tức kêu lên.

“Vệ. . . . . .” Cô hốt hoảng muốn né tránh, lại bị anh chế trụ eo nhỏ.

“Ngoan. . . . . .” anh vừa hôn lỗ tai của cô, vừa đem bụng dưới khỏe mạnh đập mạnh vào mông người phía dưới, hai thân thể quấn quít kịch liệt chấn động .

“Ưm . . . . . A. . . . . .”

Khoái cảm đánh thẳng vào giác quan thần kinh, càng khiến cô rên rỉ ái muội.

Thân thể cường tráng của anh nằm sấp trên tấm lưng mảnh mai, nhưng cô không có chút cảm giác nặng nề, ngược lại, nhiệt độ nóng nảy không ngừng kích thích cô muốn nhiều thêm, khiến cô không tự chủ được mà có động tác đáp trả anh.

“ưm. . . . . . Nhi Linh. . . . . . em thật giỏi. . . . . .” anh ca ngợi cô. đầu lưỡi ấm áp liếm dọc theo viền tai duyên dáng, cố ý câu dẫn ham muốn nhiều hơn của cô.

Anh lại dùng đầu gối tách hai chân cô ra, hai tay bám chặt ở eo nhỏ, khiến động tác ra vào càng sâu càng mãnh liệt.

“A! Không cần! Vệ. . . . . .” cô không được mà cầu xin tha thứ, nhưng vẫn nghênh đón anh chạy nước rút.

Anh tràn đầy tinh lực làm người mới nếm thử mùi vị tình dục tư như cô có chút chịu không nổi, nhưng cô không biết nên từ chối cái loại vừa mệt mỏi lại vừa vui vẻ sung sướng này thế nào, chỉ đành mặc cho anh cố tình làm bậy.

“Nhi Linh. . . . . .” Anh thấp giọng gọi tên cô, gương mặt tuấn tú vì kích tình mà đỏ ửng.

“Vệ. . . . . . Vệ. . . . . .” Cô nhiệt tình hưởng ứng, bàn tay nắm ga giường dùng sức trở nên trắng bệch.

Càng ngày càng mãnh liệt, mồ hôi trong suốt nhỏ xuống tấm lưng ngọc ngà, mà cô chỉ có thể nắm chặt ga giường, cùng anh nghênh đón khoảnh khắc kia lại tới. . . . . .

★☆★☆★☆

Kích tình đi qua, Diêm Vệ ôm Diệp Nhi Linh vào phòng tắm.

Anh hài lòng nhìn những dấu vết đỏ thẩm mà mình để lại trên thân thể tuyết trắng này, khó kìm lòng nổi lại hôn cô, cho đến khi cô tức giận thở hổn hển mới buông ra.

“Đi học trễ rồi. . . . . . bây giờ chắc gần trưa rồi nhỉ?” Lần đầu nhìn thấy thân thể mình và đàn ông khác giới, khiến ánh mắt cô thật không biết nên cất chỗ nào, không thể làm gì khác hơn là mở miệng dời đi sự chú ý của anh.

“Xin nghỉ đi! Anh mang em đến Diêm Minh.” Anh lấy khăn lông, dịu dàng lau chùi thân thể của cô.

“Ừ. . . . . .” Cô thuận theo gật đầu, chỉ chốc lát sau, lại cảm nhận được anh có động tác xấu: “em tự mình lau. . . . . .”

“Không. . . . . .” Anh mĩm cười nói, “Anh lau giúp em, sau đó em lại lau giúp anh!”

“A? !” Cô kinh ngạc trừng lớn mắt, ngay sau đó lắc đầu quầy quậy, “Không muốn!”

Mặc dù cái gì bọn họ nên làm cũng làm rồi, không nên làm thì cũng làm xong, nhưng phải như vậy tiếp xúc với thân thể của đàn ông, cô sẽ lo lắng chết mất . . . . .

Hơn nữa, da thịt anh vừa mới đụng vào cô đã thấm ướt mồ hôi. . . . . . rât hấp dẫn đó. . . . . . Ặc. . . . . . Không được! Cô đang suy nghĩ gì vậy!

“Em đang suy nghĩ gì?” Diêm Vệ buồn cười nhìn cô nữ sinh nhỏ đang lắc đầu manh liệt trong ngực.

“Không có gì!” Cô vội vã lắc đầu, khuôn mặt lại càng hồng thấu.

Anh chỉ cười không nói, nhưng vẫn cố ý lau người cho cô.

mặc dù Diệp Nhi Linh cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng không dám đẩy anh ra, không thể làm gì khác hơn là cố gắng dời đi lực chú ý của mình.

“Hôm nay đi Diêm minh làm gì ạ?”

“Gần đây có một số việc còn chờ xử lý, anh đã mấy ngày không có đi.”

“A. . . . . .” Cô biết anh không đi vì cái gì, bất giác có chút áy náy, “Kia. . . . . . Minh Chủ có tức giận hay không?”

“Sẽ không, anh ta biết.” Trên thực tế là Diêm La đuổi anh ra ngoài, nói đúng là không muốn ngày ngày nhìn một tòa núi băng, muốn anh tìm cô về xong, mới có thể ra đến Diêm Minh.

“Đem em đi theo, anh cảm thấy phiền không? Nếu như có thì. . . . . .” Lời còn chưa nói hết, tất cả đều vào trong miệng của anh.

Khi anh trừng phạt bằng nụ hôn nặng nề xong, mới cau mày nói: “Sao em lại làm phiền anh được chứ? Không cho phép em nói như vậy nữa!”

“Không phải em có ý này, em là nói các anh muốn bàn bạc chuyện quan trọng, em sợ quấy rầy. . . . . .”

“Sẽ không, em cũng có thể dạo chơi chung quanh Diêm Minh, nơi đó rất đẹp.”

“Có thật không?” Nghe anh nói thế, cô cũng có chút mong đợi .

Diêm Minh không chỉ là chỗ làm việc của anh, mà là nơi anh lớn lên. Cô rất muốn đến đó! Không biết cộng sự lứn lên cùng anh có ghét cô hay không? Ơ? Tại sao cô lại có cảm giác như sắp ra mắt cha mẹ chồng vậy?

“Lại đang nghĩ cái gì?” Anh hôn trán cô, gọi hồn cô trở về.

Cô mỉm cười, “Không có gì! Chỉ rất vui vẻ!”

“A? Phải không? Nếu anh khiến em vui vẻ như vậy, bây giờ em cũng nên giúp anh lau người chứ?” Anh ranh mãnh nói, quả nhiên lại làm cô đỏ bừng mặt.

“Không được mà! A. . . . . .”

Sau đó, tiếng kêu sợ hãi của cô gái thỉnh thoảng truyền ra từ trong phòng tắm, thỉnh thoảng còn kèm theo tiếng cười to trầm thấp, sau đó lại chuyển qua tiếng rên rỉ yêu kiều.

Ánh mặt trời ngoài cửa sổ thật rực rỡ!


Chương 7
Edit: Xu

Vẻ mặt từ vô cùng lo lắng tức giận chuyển sang nhẹ nhàng yêu say đắm

Bàn tay thương tiếc khẽ lau đi lệ nhòa trên mi cô

Thân ái, cầu xin em đừng khóc. . . . . .

(thân ái: cách gọi thân mật của 2 người yêu nhau)

Diệp Nhi Linh theo Diêm Vệ đi tới Diêm Minh, đôi mắt to linh hoạt khó nén nổi tò mò mà nhìn khắp tòa nhà được trang bị đủ loại công nghệ này.

Mặc dù không biết bên trong Diêm Minh như thế nào, nhưng chỉ đứng ở cổng là có thể tưởng tượng được bên trong đẹp cỡ nào, bốn phía là cảnh núi sông tươi đẹp, làm cho thị giác của con người rung động.

“Oa! Nơi này thật đẹp!” Cô sờ một tấm gỗ điêu khắc, ra sợ hãi kêu lên.

Cô vốn tưởng rằng tổ chức Diêm Minh sẽ nằm ở một nơi kín đáo mà hoang vắng, không nghĩ tới lại ở cánh rừng là thành phố không xa, hơn nữa diện tích ở đây không hề nhỏ chút nào!

Theo theo như lời Diêm Vệ nói, người đứng đầu đầu tiên của Diêm Minh đã mua cả đỉnh núi này, còn xây vách tường ngăn ở lưng chừng núi.

Mấy nghìn căn phòng xây thành vòng tròn là nơi ở là làm việc của 12 chi nhánh Diêm Minh, nhưng sau đó các chi nhánh phải tổ chức kinh doanh ở một vùng khác nhau, nên không quy định thành viên nhất định phải ở tại một nơi nào đó, chỉ có tình huống đặc biệt mới triệu tập bốn Đường chủ cùng 12 chủ chi nhánh.

Vì vậy, ở nơi này chỉ còn Minh chủ Diêm La cùng đám anh em, dĩ nhiên còn có những đứa trẻ mà họ nhận nuôi.

“Tại sao anh không ở đây? Sao bảo vệ được Minh chủ?” Diệp Nhi Linh nói ra nghi ngờ trong lòng.

Cô biết Diêm Vệ là người bên cạnh Diêm La, nhưng hai người họ ở hai chỗ khác nhau, đi ô-tô qua cũng mất gần một tiếng, lỡ có chuyện gì xảy ra thì sao?

“Bình thường thì khi nào anh ta ra cửa mới cần anh bên cạnh, với lại thân thủ của Minh chủ cũng không kém anh mấy đâu, tự vệ rất dư dả.” Diêm Vệ cười đáp.

“A? Minh Chủ rất lợi hại phải không? Thế vợ Minh Chủ đâu? Có phải giống nữ trung hào kiệt trong tiểu thuyết kiếm hiệp không?” Cô tò mò trừng lớn mắt hỏi.

Diêm Vệ nghe vậy, không khỏi cười lên, “Vợ Minh Chủ có phải nữ trung hào kiệt thì anh không biết, nhưng mà bây giờ cô có một bé gái rất được anh ta cưng chiều đó!”

“Bé gái?” Diệp Nhi Linh không hiểu.

“Đi thôi! Đi vào thì em sẽ hiểu.” Diêm Vệ nhẹ nhàng nắm tay của cô đi vào một cánh cửa.

*****

Sau khi bước qua cửa, một đại sảnh tráng lệ được lát hoàn toàn bằng đá cẩm thạch, nhưng mà, trừ người đàn ông và một cô gái nhỏ ngồi ở vị trí cao nhất, cũng chưa thấy ai khác, cả căn phòng càng lộ vẻ trống trải.

“Tới rồi?” gã đàn ông tuấn mỹ nhìn hai người Diêm Vệ nói.

Mặc dù khuôn mặt anh tuấn tà khí không có một nụ cười, nhưng Diệp Nhi Linh có thể cảm nhận được anh ta không có sự bài xích về việc xuất hiện của mình.

Không nghĩ tới còn có người nhìn được hơn cả Diêm Vệ! Hơn nữa cái khí thế vương giả trời sinh thật đúng là không thể bỏ qua, không có người nào thích hợp với khí đó hơn anh ta!

Nhưng mà, người khiến cô tò mò nhất là cô gái nhỏ được anh ta ôm trong ngực, khuôn mặt xinh xắn, tóc dài thả tự nhiên đến ngang eo, hơn nữa làn da trắng hồng thật là dể thương!

Chẳng lẽ cô chính là “bé gái” trong miệng Diêm Vệ? Vợ Tương lai của Minh chủ?

Không thể nào? ! Bé còn nhỏ như vậy mà!

“Ừ!” Diêm Vệ gật đầu một cái, cầm chặt tay mềm mại của cô, sau đó nói: “Cô ấy là Nhi Linh, là vợ tương lai của tôi.” Nói xong, anh cười nhìn Diệp Nhi Linh bên cạnh, còn cô lại là đỏ bừng mặt, không biết làm thế nào cho phải.

Diêm La ôm cô gái nhỏ, ánh mắt có thâm ý khác nhìn hai người, tựa hồ đối với việc Diêm Vệ giới thiệu rất hài lòng, sau đó lại hỏi: “Chuyện điều tra thế nào rồi?”

Nói đến công việc, Diêm Vệ lập tức nghiêm mặt nói: “Đúng là có chuyện bọn người đó gây bất lợi với chúng ta, nhưng cho tới bây giờ cũng không có bất kỳ động tác gì, hiện tại rất khó đoán trước được điều gì, mà chúng ta cũng không được ra tay trước.”

Nhìn Diêm Vệ một chút, gương mặt Diêm La vô vị, “Ừ! Đúng vậy, việc nàu cứ đến đó đã!”

“Nhưng mà, cũng có lời đồn ràng bọn họ có quen biết người của Diêm Minh, có lẽ có nội gián.”

“Nội gián? Ở đây, trừ tôi ra, cũng chỉ còn lại có Diêm Lệ và Diên Tuấn, còn có ba con quỷ nhỏ nữa, nếu như những thành viên khác thật sự là nội gián thì cũng không tiếp cận được tôi, đừng lo lắng.”

“Có phải hay không là. . . . . .” Diêm Vệ nhìn bé gái kia một cái, ngụ ý hết sức rõ ràng. Vạn nhất cha của cô vẫn có vây cánh trong Diêm Minh, có thể tùy lúc trả thù, đó cũng chuyện có thể xảy ra. Mặc dù trẻ con không có tội, nhưng thân phận của cô như vậy, rất dễ cho những kẻ có ý xấu lợi dụng thao túng, cho dù bây giờ không có, nhưng tương lai chưa chắc sẽ không, huống chi bây giờ cô còn là thân cận nhất của Diêm La.

“Cậu có thể nghi ngờ đứa bé sáu tuổi sao?” Diêm La cười lạnh nói, hình như không vui khi nghe anh nói thế.

“Cô ta mới sáu tuổi, tất nhiên không thể nào hiểu rõ tất cả ân oán. Nhưng nếu bị người lợi dụng, tôi sợ là tương lai sẽ cố một ngày. . . . . .” Lời nói tiếp theo dù anh không nói thì Diêm La cũng hiểu được.

“Em sẽ phản bội tôi sao?” Diêm La cầm lấy cằm của cô bé, tà mị cười nói: “Tôi lại muốn nhìn cách báo thù của con nít đấy!”

“Đau đau. . . . . .” Cô gái nhỏ nức nở nghẹn ngào kêu đau, nước mắt lăn xuống hai gò má.

lúc này Diêm La mới buông tay ra, không có dỗ dành cũng không trách mắng, chẳng qua là ôm cô vào trong ngực, việc làm này lại có thể thành công khiến cô bé ngừng khóc.

Một màn này khiến Diệp Nhi Linh phải trợn mắt hốc mồm. Gã đàn ông to lớn này đang ôm cô gái bé ấy, thấy thế nào cũng không hợp với lẽ thường. . . . . .

Cô len lén nhìn Diêm Vệ, phát hiện anh không có phản ứng với hình ảnh kì lạ trước mắt, tám phần là đã quen rồi.

“Thế nào?” Diêm Vệ bắt quả tang cô liếc trộm, buồn cười hỏi.

“Không có! Em có thể dạo chơi xung quanh không? Các anh từ từ tán gẫu!” Cô vội vã khoát khoát tay, mượn cớ muốn rời khỏi.

“Ừ, chớ lạc đường.”

“Sẽ không, em sẽ trở lại tìm anh.” Diệp Nhi Linh mỉm cười, nhanh chóng chạy ra cửa.

“Cô ấy hình như rất sợ tôi?” Diêm La cười hỏi.

“Ai không sợ anh?” Diêm Vệ hỏi ngược lại, sau đó nhìn nhau cười.

Diệp Nhi Linh giống như đang lẩn trốn, sau khi ra khỏi đai sảnh, liền một mình đi dọc theo hành lang vòng tròn, nhưng mà mỗi cánh cửa đều được cài mật mã, không thể nào vào trong, nên cô chỉ có thể đi vào vườn hoa ở chính giữa.

Cô không biết được cái vườn hoa này rốt cuộc rộng bao nhiêu, chỉ cảm thấy chân của cô khá mỏi, căn bản không thể đi tiếp được, đành dừng lại chiêm ngưỡng cảnh đẹp xung quanh.

Đang lúc cô đang muốn trở về tìm Diêm Vệ, thì cô lại nhìn thấy một cặp song sinh dễ thương gần bụi hoa hồng.

“Hi!” Cô chào hỏi hai bé.

“Chào chị!”

Hai đứa trẻ nở nụ cười giống nhau như đúc.

“Chào chị! em là Hướng Dương Hi, còn nó là em song sinh Hướng Dương diễm của em.”

Cô bé mũm mĩm ăn mặc đẹp chủ động tự giới thiệu mình, rất dễ nhìn ra rằng bé thông minh lanh lợi.

Mà đứa em trai ngoan ngoãn đứng bên cạnh bé lại luôn mỉm cười vui vẻ, có thể hơn mười năm sau sẽ là một thằng đàn ông khiến bao nàng ngất ngây đây.

“Chào các em, chị tên là Diệp Nhi Linh.” Cô tò mò nhìn bọn họ, hoàn toàn không ngờ tới lại gặp người khác ở chỗ này, hơn nữa lại là đứa trẻ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1507/3305