Tiểu thuyết Lùng Bắt Tim Em-full
Lượt xem : |
t có bao nhiêu nữ nhân mơ ước ngồi vào vị trí thiếu phu nhân của Đường gia không ? ”
“ Muốn ta cùng lang cộng chẩm [ cùng sói ngủ chung "> ta thà rằng đời này chỉ làm một nữ công nho nhỏ. ”
“ Cùng lang cộng chẩm … ” Trên khuôn mặt cương nghị chợt lộ ra nét cười. Lão bản của hắn, thế nhưng từ trong miệng một nữ nhân thốt ra thế mà lại trở thành cái bộ dáng ấy, thật hài hước. Hắn bắt đầu có cái nhìn khác về nữ hài trước mắt, bất quá … liệu nàng có thể chống đối Đường Hoàng được bao lâu. Chỉ sợ tất cả chỉ là hành động nông nổi, nhất thời cố chấp mới vậy.
Thạch Đồng đưa nàng đến kí túc của công nhân, an bài xong xuôi liền trở lại văn phòng. Đối với hành động lần này của lão bản, thực ra hắn cũng không đồng tình lắm.
“ Lão bản ! Vì sao ngài lại làm vậy ? ” Hắn quan sát được, nữ hài kia là một người cố chấp, mạnh mẽ, không dễ dàng cúi đầu trước số phận, lão bản làm vậy chỉ e phản tác dụng.
“ Không bao lâu sau, nàng sẽ đổi ý. Mà kể cả không đồng ý, ít nhất ta cũng có thể lưu nàng trong vòng bảo hộ của ta. ” Để nàng lưu lạc làm việc bên ngoài hắn thực sự không an tâm, đối với nhân nhi khả ái của mình, hắn thật sự không biết phải làm sao mới tốt !
Thạch Đồng nghiền ngẫm quan sát đôi mắt u ám, ánh nhìn rối bời của lão bản mình. Nữ nhân có thể khiến Đường Hoàng trở nên như vậy quả thực không tầm thường. Trên đời lúc nào cũng tồn tại vật này có thể khắc chế vật kia.
Cái nhìn ấy của Thạch Đồng khiến Đường Hoàng mất hứng, hướng hắn nói. “ Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra ! Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì.”
“ Tự cổ chí kim, anh hùng đều khó qua được ải mỹ nhân, lời cổ nhân nói quả thực không sai. ”
“ Ngươi là đang châm chọc ta ? ” Khắp thiên hạ, chỉ có Thạch Đồng là có gan nói với hắn những lời như vậy.
“ Thuộc hạ đâu dám, ta ca ngợi ngài là anh hùng mà.” Đối với cái thể loại châm chọc này, Thạch Đồng có thể coi là một cao thủ, một lời nói ra khiến đối phương phải chật vật, uất ức nhưng là không sao bắt bẻ được.
“ Ta muốn yên tĩnh một chút. ”
“ Dạ. Thuộc hạ cáo lui. ”Thạch Đồng cung kính cúi chào rồi hướng cửa đi tới.
Đường Hoàng thở dài : “ Khổ sở qua ải mỹ nhân … Thật là …” Hắn cười khổ một tiếng rồi lại trở nên thâm trầm, sự việc đã đến nước này cũng không thể quay lại được nữa.
Chương 5
“ Mỗi ngày 6h sáng đến báo danh. Trước 8h phải dọn dẹp xong tầng trệt, sau 8h đến tổ bưu kiện báo cáo. Đến 10h thì qua nhà ăn hỗ trợ, buổi chiều 2h bắt đầu lau dọn các phòng ban. Từ 5 – 6 h là thời gian nghỉ ngơi, sau 6h thì đi dọn dẹp các toilet, quét tước xong xuôi liền có thể tan tầm. Công việc nhìn qua có thể xem như là khá nhàn hạ, nhưng không thể vì thế mà có thể làm qua loa đại khái, ta sẽ thường xuyên đích thân đi kiểm tra. Nếu có gì sai sót liền bị trừ lương. ” Chủ nhiệm phòng nhân sự sau khi giải thích xong tiến trình công việc, giao văn kiện cho Y Nhu rồi hỏi : “ Có vấn đề gì cần hỏi thêm không ? ”
“ Không có. ” Nàng đã sẵn sàng đối mặt với công việc này.
Chủ nhiệm phòng nhân sự thấy nàng cũng nắm rõ việc cần phải làm rồi liền hướng một nhân viên cấp dưới lệnh : “Đem nàng đi gặp Chu mẹ. ”
Phụ trách giám sát công việc vệ sinh là một phụ nữ tầm ngoài bốn mươi, Chu mẹ, người đang lo lắng lượng nhân công vệ sinh không đủ. Người này có sở thích là thích sai sử những nữ hài trẻ tuổi.
“ Thật tốt quá ! Ta còn đang lo không đủ công nhân. ” Nàng nhìn khắp một lượt, âm thầm đánh giá Y Nhu. Nữ nhân yếu đuối như vậy, sao có thể làm nổi loại công việc này ? Tám phần là gia đình lâm vào cảnh khốn cùng, phải bỏ học giữa chừng đi làm lo cho gia đình. Để kiếm tiền nên mới đến làm công nhân vệ sinh.
“ Ngươi tên gì ? ”
“ Dạ, Lý Y Nhu. ”
“ Trước tiên ta phải nói rõ mấy điều. Những nữ hài trẻ thường nghĩ, công việc vệ sinh này khá thoải mái , nhưng nếu làm không tốt cấp trên trách tội, ta sẽ là người đứng ra gánh chịu trách nhiệm. Vậy nên đối với công việc ta thường yêu cầu rất nghiêm khắc, hiểu rõ rồi chứ ? ”
“ Dạ, hiểu được.” Nàng đã chuẩn bị tâm lý trước rằng công việc này vất vả như thế nàom nhưng là dù phải làm việc suốt 24 h, nàng cũng sẽ không hé ra một câu oán than, kêu ca. Nếu không chẳng phải là sẽ đúng ý Đường Hoàng sao ?
“Đây là chìa khóa phòng. Đi thẳng đến gian phòng cuối cùng bên phải chính là phòng của ngươi. Trừ ngươi ra còn một người nữa ở chung. Thôi nghỉ sớm đi, mai bắt đầu công việc. ”
Nàng tiếp nhận chìa khóa rồi kéo hành lí về phòng của mình. Cửa vừa mở ra liền thấy ngay người bạn cùng phòng của nàng từ nay về sau. Đó là một nữ hài rất trẻ tuổi, thấy nàng bước vào liền sửa sang lại đầu tóc, mỉm cười hỏi : “ Bạn cũng ở gian phòng này sao ? ”
“Đúng vậy. Nhĩ hảo. ”
Nghe câu trả lời của nàng xong nàng ta liền lập tức chạy đến phái Y Nhu, lôi lôi kéo kéo cánh tay nàng : “ Thật tốt quá. Nguyên bản mình còn lo sẽ phải ở cùng một bà cô phiền toái. Thấy bạn cũng trẻ như vậy, mình liền an tâm phần nào. Mình gọi là Diệp Lan, cứ gọi mình là Tiểu Diệp được rồi. ”
“ Còn mình là Lý Y Nhu. ” Nguyên lai không chỉ có mình trẻ như vậy đã nhận làm công việc này. Xem thái độ của cô bạn, nàng thầm nghĩ nàng và cô bạn mới này sẽ sống với nhau rất hòa hợp đây.
“ Bạn cũng được nhận vào làm trong đợt tuyển dụng vừa rồi sao ? Mình còn tưởng chỉ có các bà cô, bà bác trung niên mới nhận làm công việc này nữa cơ. Thấy bạn mình yên tâm nhiều rồi. Hãy sống hòa thuận với nhau nhé ! ”
Y Nhu mỉm cười, cô bạn này cũng khiến nàng an tâm không ít, sau này có bạn đồng lứa cùng tán gẫu lúc rảnh rỗi, cùng bầu bạn trong công việc. Nghĩ đến đây liền cảm thấy rất vui vẻ.
Hôm sau, Y Nhu bắt đầu bước vào ngày đầu tiên của công việc. Dọn dẹp vệ sinh đối với nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ. Trước đây khi còn ở nhà, mọi việc lớn bé trong nhà đều do nàng một tay quán xuyến hết tất cả. Công việc này dù khó đến đâu cũng không gây được nhiều khó khăn cho nàng. Vất vả ? Nàng chịu được, miễn sao bản thân được tự do, tôn nghiêm cũng không bị tổn hại. Mỗi ngày làm việc hơn mười hai tiếng, quả thực rất vất vả, nhưng nàng có lòng tin, mình sẽ mau chóng thích nghi được.
Ngoài những hôm đi học, Y Nhu có thể hoàn thành công việc sớm một chút, dành thời gian để nghỉ ngơi, nhưng đến những hôm có tiết học ở trường, nàng phải làm cật lực đến gần 10 h mới tạm xong xuôi. Chu quản sự là người thích soi mói, bới móc lỗi lầm của người khác để phê bình. Đối những nữ hài trẻ như nàng thì phi thường soi mói nhiều hơn.
“ Bà cô kia hình như bước vào tuổi mãn kinh rồi hay sao mà lại thích chỉ trích người khác quá đáng như vậy ? Chuyện gì cũng săm soi, bới lông tìm vết. ” Tiểu Diệp tức giậnbất bình ai oán.
“ Tính bà ấy đã vậy rồi có phải mình với bạn mới biết bà ấy ngày một ngày hai đâu. Đừng gây chuyện với bà ấy làm gì. ”
“ Cậu nhịn được chứ mình thì không. Trước nay mình gét nhất là bị người khác ỷ thế hiếp đáp. ” Đến làm việc cũng đã được hơn nửa tháng, đối những hành vi bới lông tìm vết của Chu mẹ nàng hết lần này đến lần khác đều phải cắn răng nhịn xuống, nhưng hôm nay thì quá lắm rồi.
Y Nhu thì không quan tâm lắm, nàng chỉ là cố gắng làm thật tốt công việc, không muốn vì bị Chu mẹ áp bức một chút mà lên tiếng tố khổ, như vậy tên Đường Hoàng kia sẽ được dịp hả hê. Vô luận thế nào nàng cũng sẽ cố gắng làm chủ cảm xúc của mình.
Hôm nay nàng thấy trong người không được thoải mái, nhưng vẫn cố nhịn xuống để tiếp tục công việc. Tiểu Diệp ở bên cạnh thấy nàng sắc mặt nàng có điểm tái nhợt, không giống mọi khi, tựa hồ cơ thể không được khỏe.
“ Mình thấy mặt bạn tái lắm, có phải trong người cảm thấy không khỏe hay không ? ”
“ Không có gì đâu. ” Nàng lắc đầu, hôm nay là ngày đầu nguyệt sự, cơ thể có chút mệt mỏi cùng đau nhức, nhưng là vẫn chịu đựng được, không đến nỗi phải nghỉ làm.
Tiểu Diệp dường như đoán được nguyên nhân, liền giật khăn lau trong tay nàng nói : “ Để mình giúp bạn, mặt bạn đã tái nhợt thế kia còn nói mình không sao, tốt nhất là nghỉ ngơi một chút. ”
“ Không được, công việc chưa làm còn rất nhiều, hơn nữa Chu mẹ mà biết hẳn cũng không để yên cho mình đâu. ” Vạn nhất chuyện đến tai Đường Hoàng, chẳng phái thời gian ‘ ngồi tù ’ của nàng sẽ dài hơn sao !
“ Yên tâm, mình không nói, bạn không nói, làm sao mà Chu mẹ biết được. Đừng suy nghĩ nhiều quá, cùng lắm mình làm phần hai người là được. ”
“ Thế sao được, như vậy bạn sẽ rất mệt mỏi. ”
“ Ngốc ạ, đã là bằng hữu còn so đo tính toán nhiều vậy sao ? Nhìn bạn kìa, thôi để mình đỡ bạn về nghỉ. Nếu bạn còn tiếp tục ngang bướng, mình sẽ không bao giờ thèm để ý tới bạn nữa. ”
“ Cảm ơn bạn. ”
Tiểu Diệp đỡ nàng về phòng, đưa nàng mấy viên thuốc giảm đau rồi rời đi. Có lẽ do tác dụng của thuốc, cũng như sự mệt mỏi mà nàng nằm nghỉ không lâu liền nặng nề rơi vào giấc ngủ.
Cửa phòng đột nhiên bị mở ra một lần nữa, người bước vào cố gắng bước đi thật nhẹ tránh để người đang ngủ thức giấc.
Tiểu Diệp quay về ? Không, người đó chính là Đường Hoàng.
Tiến đến bên giường, yên lặng ngồi xuống, trầm ngâm ngắm nhìn khuôn mặt đang chìm trong giấc ngủ. Đôi tay theo đôi gò má, trượt theo những sợ tóc vương trên mặt khẽ vuốt ve dọc theo khuôn mặt tái nhợt, trong lòng bất giác trào lên một nỗi thương tâm, đau xót vô hạn. Nàng nhỏ bé, nàng yếu ớt, nhưng nàng mạnh mẽ, rõ ràng thân thể không khỏe, vẫn không chịu nhượng bộ xin nghỉ, kiên quyết muốn cùng hắn chống chọi. Nhưng nàng càng như vậy, hắn càng không thể buông tay với nàng được. Đôi tay vờn nhẹ khắp khuôn mặt cuối cùng dừng lại trên đôi môi cánh hoa xinh đẹp. Hắn nhịn không được cúi xuống đậu một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn điểm nước trên môi nàng.
Thận trọng cùng nhẹ nhàng kéo chăn lại cẩn thận cho nàng rồi lặng yên ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ xinh đẹp ấy cho đến hừng đông …
-..-..-..-..-..-..-..-..-..-..-
” Tiểu Diệp, mình ăn không nổi nhiều như vậy đâu.”
” Không nên kiêng ăn. Cơ thể bạn đã không tốt như vậy nên một chút đau đớn kia mới làm khó bạn. Nhân cơ hội này hãy hảo hảo tẩm bổ đi.”
” Tất cả những thứ này đều là bạn mua sao ? “
” Đúng vây. “
” Mình sao lại có thể không biết ngại mà ăn hết đươc. “
” Lại nữa, bạn với mình thì còn có gì mà phải khách khí, sau này đến lúc thân mình mình không khỏe thì tất cả không phải còn trông chờ ở bạn, không phải sao? “
” Lúc ấy, nhất định mình sẽ chiếu cố ban. “
” Cho nên bạn đừng đắn đo gì nữa, ngoan ngoãn uống hết bát canh gà cùng thức ăn trên bàn đi. “
Y Nhu không từ chối được đành ngoan ngoãn thuận theo. Nàng cần có sức khỏe, tuyệt đối không được ngã xuống, thỏa ước nguyện của tên ác ma kia, có chết, nàng cũng sẽ không cầu xin hắn . Nghĩ đến đây nàng lại có sức ăn thêm, hiện tại điều quan trọng nhất là phải bảo hộ được thân thể.
Buổi chiều Chu quản sự sai người đến tìm nàng, Tiểu Diệp ở một bên vội vàng nhắc nhở : ” Mặc kệ lần này nàng có nói cái gì, cũng đừng để ý, cứ coi như gió thoảng bên tai đi. “
” Ừm.” Nàng cười đáp, Tiểu Diệp thế nhưng lại xem so Chu mẹ như ma quỷ đáng sợ.
Buông công việc đang làm dở , Y Nhu bước vào phòng quản lí gặp Chu mẹ.
” Chu quản sự, ngài tìm ta. “
” Ngươi tới thật đúng lúc, hãy đến quét dọn bộ phận nghiệp vụ cùng sửa sang lại phòng chủ tịch đi. “
” Dạ ? ” Y Nhu đối với mệnh lệnh của Chu mẹ dường như phản ứng có chút ngốc lăng.
” Hôm nay ngươi phụ trách dọn dẹp phòng chủ tịch là Trương tẩu xin nghỉ phép . Ngươi hãy đi thay thế nàng.”
” Nhưng còn công việc của ta …”
” Ta sẽ giao cho những người khác làm nốt, ngươi không cần phải lo lắng gì hết. “
Mệnh lệnh bất ngờ của Chu mẹ khiến nàng đứng yên tại chỗ, do dự không biết phải làm thế nào.
” Còn chuyện gì sao ? ” Chu mẹ thấy nàng vẫn còn đứng đó chưa đi liền hỏi.
” Không thể tìm người khác được sao … Ta còn việc phải phụ trách …”
” Mới đến được chưa lâu mà liền muốn tự chọn công tác theo ý mình, ngươi nghĩ ngươi là ai? Không nhiều lời nữa, đây là lệnh của cấp trên muốn đích thân ngươi đi thay thế. Còn không mau đi ! Nếu có một chút gì sai sót, trở về ta liền hỏi tội ngươi. “
Y Nhu không cam tâm tình nguyện cầm dụng cụ dọn dẹp hướng văn phòng chủ tịch đi tới. Dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết đây là lệnh của Đường Hoàng. Hắn hẳn là muốn gây khó dễ
“ Muốn ta cùng lang cộng chẩm [ cùng sói ngủ chung "> ta thà rằng đời này chỉ làm một nữ công nho nhỏ. ”
“ Cùng lang cộng chẩm … ” Trên khuôn mặt cương nghị chợt lộ ra nét cười. Lão bản của hắn, thế nhưng từ trong miệng một nữ nhân thốt ra thế mà lại trở thành cái bộ dáng ấy, thật hài hước. Hắn bắt đầu có cái nhìn khác về nữ hài trước mắt, bất quá … liệu nàng có thể chống đối Đường Hoàng được bao lâu. Chỉ sợ tất cả chỉ là hành động nông nổi, nhất thời cố chấp mới vậy.
Thạch Đồng đưa nàng đến kí túc của công nhân, an bài xong xuôi liền trở lại văn phòng. Đối với hành động lần này của lão bản, thực ra hắn cũng không đồng tình lắm.
“ Lão bản ! Vì sao ngài lại làm vậy ? ” Hắn quan sát được, nữ hài kia là một người cố chấp, mạnh mẽ, không dễ dàng cúi đầu trước số phận, lão bản làm vậy chỉ e phản tác dụng.
“ Không bao lâu sau, nàng sẽ đổi ý. Mà kể cả không đồng ý, ít nhất ta cũng có thể lưu nàng trong vòng bảo hộ của ta. ” Để nàng lưu lạc làm việc bên ngoài hắn thực sự không an tâm, đối với nhân nhi khả ái của mình, hắn thật sự không biết phải làm sao mới tốt !
Thạch Đồng nghiền ngẫm quan sát đôi mắt u ám, ánh nhìn rối bời của lão bản mình. Nữ nhân có thể khiến Đường Hoàng trở nên như vậy quả thực không tầm thường. Trên đời lúc nào cũng tồn tại vật này có thể khắc chế vật kia.
Cái nhìn ấy của Thạch Đồng khiến Đường Hoàng mất hứng, hướng hắn nói. “ Có chuyện gì thì cứ nói thẳng ra ! Đừng cho là ta không biết ngươi đang nghĩ cái gì.”
“ Tự cổ chí kim, anh hùng đều khó qua được ải mỹ nhân, lời cổ nhân nói quả thực không sai. ”
“ Ngươi là đang châm chọc ta ? ” Khắp thiên hạ, chỉ có Thạch Đồng là có gan nói với hắn những lời như vậy.
“ Thuộc hạ đâu dám, ta ca ngợi ngài là anh hùng mà.” Đối với cái thể loại châm chọc này, Thạch Đồng có thể coi là một cao thủ, một lời nói ra khiến đối phương phải chật vật, uất ức nhưng là không sao bắt bẻ được.
“ Ta muốn yên tĩnh một chút. ”
“ Dạ. Thuộc hạ cáo lui. ”Thạch Đồng cung kính cúi chào rồi hướng cửa đi tới.
Đường Hoàng thở dài : “ Khổ sở qua ải mỹ nhân … Thật là …” Hắn cười khổ một tiếng rồi lại trở nên thâm trầm, sự việc đã đến nước này cũng không thể quay lại được nữa.
Chương 5
“ Mỗi ngày 6h sáng đến báo danh. Trước 8h phải dọn dẹp xong tầng trệt, sau 8h đến tổ bưu kiện báo cáo. Đến 10h thì qua nhà ăn hỗ trợ, buổi chiều 2h bắt đầu lau dọn các phòng ban. Từ 5 – 6 h là thời gian nghỉ ngơi, sau 6h thì đi dọn dẹp các toilet, quét tước xong xuôi liền có thể tan tầm. Công việc nhìn qua có thể xem như là khá nhàn hạ, nhưng không thể vì thế mà có thể làm qua loa đại khái, ta sẽ thường xuyên đích thân đi kiểm tra. Nếu có gì sai sót liền bị trừ lương. ” Chủ nhiệm phòng nhân sự sau khi giải thích xong tiến trình công việc, giao văn kiện cho Y Nhu rồi hỏi : “ Có vấn đề gì cần hỏi thêm không ? ”
“ Không có. ” Nàng đã sẵn sàng đối mặt với công việc này.
Chủ nhiệm phòng nhân sự thấy nàng cũng nắm rõ việc cần phải làm rồi liền hướng một nhân viên cấp dưới lệnh : “Đem nàng đi gặp Chu mẹ. ”
Phụ trách giám sát công việc vệ sinh là một phụ nữ tầm ngoài bốn mươi, Chu mẹ, người đang lo lắng lượng nhân công vệ sinh không đủ. Người này có sở thích là thích sai sử những nữ hài trẻ tuổi.
“ Thật tốt quá ! Ta còn đang lo không đủ công nhân. ” Nàng nhìn khắp một lượt, âm thầm đánh giá Y Nhu. Nữ nhân yếu đuối như vậy, sao có thể làm nổi loại công việc này ? Tám phần là gia đình lâm vào cảnh khốn cùng, phải bỏ học giữa chừng đi làm lo cho gia đình. Để kiếm tiền nên mới đến làm công nhân vệ sinh.
“ Ngươi tên gì ? ”
“ Dạ, Lý Y Nhu. ”
“ Trước tiên ta phải nói rõ mấy điều. Những nữ hài trẻ thường nghĩ, công việc vệ sinh này khá thoải mái , nhưng nếu làm không tốt cấp trên trách tội, ta sẽ là người đứng ra gánh chịu trách nhiệm. Vậy nên đối với công việc ta thường yêu cầu rất nghiêm khắc, hiểu rõ rồi chứ ? ”
“ Dạ, hiểu được.” Nàng đã chuẩn bị tâm lý trước rằng công việc này vất vả như thế nàom nhưng là dù phải làm việc suốt 24 h, nàng cũng sẽ không hé ra một câu oán than, kêu ca. Nếu không chẳng phải là sẽ đúng ý Đường Hoàng sao ?
“Đây là chìa khóa phòng. Đi thẳng đến gian phòng cuối cùng bên phải chính là phòng của ngươi. Trừ ngươi ra còn một người nữa ở chung. Thôi nghỉ sớm đi, mai bắt đầu công việc. ”
Nàng tiếp nhận chìa khóa rồi kéo hành lí về phòng của mình. Cửa vừa mở ra liền thấy ngay người bạn cùng phòng của nàng từ nay về sau. Đó là một nữ hài rất trẻ tuổi, thấy nàng bước vào liền sửa sang lại đầu tóc, mỉm cười hỏi : “ Bạn cũng ở gian phòng này sao ? ”
“Đúng vậy. Nhĩ hảo. ”
Nghe câu trả lời của nàng xong nàng ta liền lập tức chạy đến phái Y Nhu, lôi lôi kéo kéo cánh tay nàng : “ Thật tốt quá. Nguyên bản mình còn lo sẽ phải ở cùng một bà cô phiền toái. Thấy bạn cũng trẻ như vậy, mình liền an tâm phần nào. Mình gọi là Diệp Lan, cứ gọi mình là Tiểu Diệp được rồi. ”
“ Còn mình là Lý Y Nhu. ” Nguyên lai không chỉ có mình trẻ như vậy đã nhận làm công việc này. Xem thái độ của cô bạn, nàng thầm nghĩ nàng và cô bạn mới này sẽ sống với nhau rất hòa hợp đây.
“ Bạn cũng được nhận vào làm trong đợt tuyển dụng vừa rồi sao ? Mình còn tưởng chỉ có các bà cô, bà bác trung niên mới nhận làm công việc này nữa cơ. Thấy bạn mình yên tâm nhiều rồi. Hãy sống hòa thuận với nhau nhé ! ”
Y Nhu mỉm cười, cô bạn này cũng khiến nàng an tâm không ít, sau này có bạn đồng lứa cùng tán gẫu lúc rảnh rỗi, cùng bầu bạn trong công việc. Nghĩ đến đây liền cảm thấy rất vui vẻ.
Hôm sau, Y Nhu bắt đầu bước vào ngày đầu tiên của công việc. Dọn dẹp vệ sinh đối với nàng mà nói chỉ là chuyện nhỏ. Trước đây khi còn ở nhà, mọi việc lớn bé trong nhà đều do nàng một tay quán xuyến hết tất cả. Công việc này dù khó đến đâu cũng không gây được nhiều khó khăn cho nàng. Vất vả ? Nàng chịu được, miễn sao bản thân được tự do, tôn nghiêm cũng không bị tổn hại. Mỗi ngày làm việc hơn mười hai tiếng, quả thực rất vất vả, nhưng nàng có lòng tin, mình sẽ mau chóng thích nghi được.
Ngoài những hôm đi học, Y Nhu có thể hoàn thành công việc sớm một chút, dành thời gian để nghỉ ngơi, nhưng đến những hôm có tiết học ở trường, nàng phải làm cật lực đến gần 10 h mới tạm xong xuôi. Chu quản sự là người thích soi mói, bới móc lỗi lầm của người khác để phê bình. Đối những nữ hài trẻ như nàng thì phi thường soi mói nhiều hơn.
“ Bà cô kia hình như bước vào tuổi mãn kinh rồi hay sao mà lại thích chỉ trích người khác quá đáng như vậy ? Chuyện gì cũng săm soi, bới lông tìm vết. ” Tiểu Diệp tức giậnbất bình ai oán.
“ Tính bà ấy đã vậy rồi có phải mình với bạn mới biết bà ấy ngày một ngày hai đâu. Đừng gây chuyện với bà ấy làm gì. ”
“ Cậu nhịn được chứ mình thì không. Trước nay mình gét nhất là bị người khác ỷ thế hiếp đáp. ” Đến làm việc cũng đã được hơn nửa tháng, đối những hành vi bới lông tìm vết của Chu mẹ nàng hết lần này đến lần khác đều phải cắn răng nhịn xuống, nhưng hôm nay thì quá lắm rồi.
Y Nhu thì không quan tâm lắm, nàng chỉ là cố gắng làm thật tốt công việc, không muốn vì bị Chu mẹ áp bức một chút mà lên tiếng tố khổ, như vậy tên Đường Hoàng kia sẽ được dịp hả hê. Vô luận thế nào nàng cũng sẽ cố gắng làm chủ cảm xúc của mình.
Hôm nay nàng thấy trong người không được thoải mái, nhưng vẫn cố nhịn xuống để tiếp tục công việc. Tiểu Diệp ở bên cạnh thấy nàng sắc mặt nàng có điểm tái nhợt, không giống mọi khi, tựa hồ cơ thể không được khỏe.
“ Mình thấy mặt bạn tái lắm, có phải trong người cảm thấy không khỏe hay không ? ”
“ Không có gì đâu. ” Nàng lắc đầu, hôm nay là ngày đầu nguyệt sự, cơ thể có chút mệt mỏi cùng đau nhức, nhưng là vẫn chịu đựng được, không đến nỗi phải nghỉ làm.
Tiểu Diệp dường như đoán được nguyên nhân, liền giật khăn lau trong tay nàng nói : “ Để mình giúp bạn, mặt bạn đã tái nhợt thế kia còn nói mình không sao, tốt nhất là nghỉ ngơi một chút. ”
“ Không được, công việc chưa làm còn rất nhiều, hơn nữa Chu mẹ mà biết hẳn cũng không để yên cho mình đâu. ” Vạn nhất chuyện đến tai Đường Hoàng, chẳng phái thời gian ‘ ngồi tù ’ của nàng sẽ dài hơn sao !
“ Yên tâm, mình không nói, bạn không nói, làm sao mà Chu mẹ biết được. Đừng suy nghĩ nhiều quá, cùng lắm mình làm phần hai người là được. ”
“ Thế sao được, như vậy bạn sẽ rất mệt mỏi. ”
“ Ngốc ạ, đã là bằng hữu còn so đo tính toán nhiều vậy sao ? Nhìn bạn kìa, thôi để mình đỡ bạn về nghỉ. Nếu bạn còn tiếp tục ngang bướng, mình sẽ không bao giờ thèm để ý tới bạn nữa. ”
“ Cảm ơn bạn. ”
Tiểu Diệp đỡ nàng về phòng, đưa nàng mấy viên thuốc giảm đau rồi rời đi. Có lẽ do tác dụng của thuốc, cũng như sự mệt mỏi mà nàng nằm nghỉ không lâu liền nặng nề rơi vào giấc ngủ.
Cửa phòng đột nhiên bị mở ra một lần nữa, người bước vào cố gắng bước đi thật nhẹ tránh để người đang ngủ thức giấc.
Tiểu Diệp quay về ? Không, người đó chính là Đường Hoàng.
Tiến đến bên giường, yên lặng ngồi xuống, trầm ngâm ngắm nhìn khuôn mặt đang chìm trong giấc ngủ. Đôi tay theo đôi gò má, trượt theo những sợ tóc vương trên mặt khẽ vuốt ve dọc theo khuôn mặt tái nhợt, trong lòng bất giác trào lên một nỗi thương tâm, đau xót vô hạn. Nàng nhỏ bé, nàng yếu ớt, nhưng nàng mạnh mẽ, rõ ràng thân thể không khỏe, vẫn không chịu nhượng bộ xin nghỉ, kiên quyết muốn cùng hắn chống chọi. Nhưng nàng càng như vậy, hắn càng không thể buông tay với nàng được. Đôi tay vờn nhẹ khắp khuôn mặt cuối cùng dừng lại trên đôi môi cánh hoa xinh đẹp. Hắn nhịn không được cúi xuống đậu một nụ hôn nhẹ như chuồn chuồn điểm nước trên môi nàng.
Thận trọng cùng nhẹ nhàng kéo chăn lại cẩn thận cho nàng rồi lặng yên ngắm nhìn khuôn mặt say ngủ xinh đẹp ấy cho đến hừng đông …
-..-..-..-..-..-..-..-..-..-..-
” Tiểu Diệp, mình ăn không nổi nhiều như vậy đâu.”
” Không nên kiêng ăn. Cơ thể bạn đã không tốt như vậy nên một chút đau đớn kia mới làm khó bạn. Nhân cơ hội này hãy hảo hảo tẩm bổ đi.”
” Tất cả những thứ này đều là bạn mua sao ? “
” Đúng vây. “
” Mình sao lại có thể không biết ngại mà ăn hết đươc. “
” Lại nữa, bạn với mình thì còn có gì mà phải khách khí, sau này đến lúc thân mình mình không khỏe thì tất cả không phải còn trông chờ ở bạn, không phải sao? “
” Lúc ấy, nhất định mình sẽ chiếu cố ban. “
” Cho nên bạn đừng đắn đo gì nữa, ngoan ngoãn uống hết bát canh gà cùng thức ăn trên bàn đi. “
Y Nhu không từ chối được đành ngoan ngoãn thuận theo. Nàng cần có sức khỏe, tuyệt đối không được ngã xuống, thỏa ước nguyện của tên ác ma kia, có chết, nàng cũng sẽ không cầu xin hắn . Nghĩ đến đây nàng lại có sức ăn thêm, hiện tại điều quan trọng nhất là phải bảo hộ được thân thể.
Buổi chiều Chu quản sự sai người đến tìm nàng, Tiểu Diệp ở một bên vội vàng nhắc nhở : ” Mặc kệ lần này nàng có nói cái gì, cũng đừng để ý, cứ coi như gió thoảng bên tai đi. “
” Ừm.” Nàng cười đáp, Tiểu Diệp thế nhưng lại xem so Chu mẹ như ma quỷ đáng sợ.
Buông công việc đang làm dở , Y Nhu bước vào phòng quản lí gặp Chu mẹ.
” Chu quản sự, ngài tìm ta. “
” Ngươi tới thật đúng lúc, hãy đến quét dọn bộ phận nghiệp vụ cùng sửa sang lại phòng chủ tịch đi. “
” Dạ ? ” Y Nhu đối với mệnh lệnh của Chu mẹ dường như phản ứng có chút ngốc lăng.
” Hôm nay ngươi phụ trách dọn dẹp phòng chủ tịch là Trương tẩu xin nghỉ phép . Ngươi hãy đi thay thế nàng.”
” Nhưng còn công việc của ta …”
” Ta sẽ giao cho những người khác làm nốt, ngươi không cần phải lo lắng gì hết. “
Mệnh lệnh bất ngờ của Chu mẹ khiến nàng đứng yên tại chỗ, do dự không biết phải làm thế nào.
” Còn chuyện gì sao ? ” Chu mẹ thấy nàng vẫn còn đứng đó chưa đi liền hỏi.
” Không thể tìm người khác được sao … Ta còn việc phải phụ trách …”
” Mới đến được chưa lâu mà liền muốn tự chọn công tác theo ý mình, ngươi nghĩ ngươi là ai? Không nhiều lời nữa, đây là lệnh của cấp trên muốn đích thân ngươi đi thay thế. Còn không mau đi ! Nếu có một chút gì sai sót, trở về ta liền hỏi tội ngươi. “
Y Nhu không cam tâm tình nguyện cầm dụng cụ dọn dẹp hướng văn phòng chủ tịch đi tới. Dùng đầu gối suy nghĩ cũng biết đây là lệnh của Đường Hoàng. Hắn hẳn là muốn gây khó dễ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
783/783