Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Không Làm Kẻ Bạc Tình-full

Lượt xem :
thể về Đài Bắc, sau khi đèn xanh bật, chỉ lệnh thôi miên chính thức khởi động.”

※ ※ ※

Ôn Tưởng Huân cầm một túi thức ăn nóng trở về nhà, chuẩn bị ăn tối cùng với cha mẹ thân yêu, hưởng thụ cuộc sống đơn thuần thích ý.

Thật ra cha mẹ trong lời cô nói không có một chút quan hệ nào với cô, sau khi rời khỏi Viêm gia, vì lo lắng sẽ bại lộ hành tung, cô không dám sử dụng tài khoản ngân hàng, cô dùng số tiền trên người thuê một gian phòng nhỏ, chủ căn phòng đó là một đôi vợ chồng già hiền lành, sau khi cô chuyển đến ở, nhận được sự yêu thương chăm sóc của họ, cô có lòng riêng hy vọng bọn họ sẽ trở thành cha mẹ của cô, bởi vậy cô đã thôi miên bọn họ.

Cô tự mình bịa đặt ra một thân phận, thôi miên đôi vợ chồng già không con, để bọn họ nghĩ rằng cô là con gái ruột của bọn họ, cùng lấy một cái cớ để lừa gạt hàng xóm.

Cô biết việc làm của mình là không đứng đắn, cho nên cô càng thêm phụng dưỡng đôi vợ chồng già, trong lòng luôn coi bọn họ là cha mẹ ruột mà hiếu thuận.

“Cha mẹ, con mua mỳ thịt bò mà cha mẹ thích ăn nhất, hai người mau lại đây ăn đi.” Trong phòng trống trải, không có tiếng trả lời khiến Ôn Tưởng Huân cảm thấy kỳ quái.

Cô đi tới phòng khách, không nhìn thấy bóng dáng hai người tuổi già chỉ có một bóng dáng quen thuộc ngồi trên sofa đưa lưng về phía cô.

Bóng lưng này cô cực kỳ quen thuộc, Ôn Tưởng Huân theo bản năng muốn trốn đi, nhưng Viêm Ngưỡng Tu ở trên sofa động tác còn nhanh hơn cô, không đến vài giây cô đã bị anh bắt lại giữ trên sofa.

“Muốn chạy?” Ôn Tưởng Huân bị đặt ở dưới, ngoại trừ kinh ngạc còn có không hiểu, rõ ràng Vịnh Tình đã bị cô thôi miên, tại sao anh còn có thể tìm đến cô? Càng ghê tởm hơn là lòng cô không nhịn được rung động khi nhìn thấy anh, cô kinh ngạc nhận ra mình nhớ anh sâu đậm thế nào.

“Cha mẹ em đâu?” Cô khoác lên mình lớp ngụy trang lạnh lùng, không muốn để anh phát hiện ra tâm tình của mình.

Vất vả lắm anh mới tìm được cô, vậy mà cô mở miệng ra lại quan tâm những người râu ria, “Bọn họ không phải cha mẹ của em.”

Lòng Ôn Tưởng Huân co rút lại, “Anh đến đây để tạt nước lạnh vào người em sao?”

Cô thừa nhận cô rất đáng thương, sự bất an mất đi yêu thương khiến cô chỉ có thể dùng cách thôi miên để có được thứ cô khát vọng, nhưng mà anh có nhất thiết phải dùng lời nói như vậy để làm vỡ mộng đẹp của cô không?

“Em không thừa nhận em còn nợ anh một lời giải thích sao?”

“Mục đích của anh chỉ như vậy?” Cô còn tưởng rằng anh có chút quan tâm cô? Xem ra cô lại quá ngây thơ rồi.

“Em to gan lớn mật dám thôi miên Vịnh Tình, khiến cô ấy quên chuyện tìm được em.” Anh thực sự rất cố gắng mới kiềm chế được xúc động muốn bóp chết cô.

Ngày đó nghe được tin tốt mà Vịnh Tình báo về, mọi người đều vui mừng quá đỗi, trong đó có cả anh. Ai ngờ Vịnh Tình trở về một mình, khi hỏi cô thì cô lại không có chút ấn tượng nào, còn nói cái gì mà tìm toàn bộ Đài Nam cũng không thấy Tưởng Huân, lại càng không nhớ chuyện đã gọi điện về cho mọi người.

Hỏi cái gì cô cũng đều không biết, không ấn tượng, không giống với giả ngu thì chỉ có một khả năng, đó là cái cô gái chết tiệt kia vì trốn tránh bọn họ mà thôi miên bạn tốt của mình.

Cũng may khi Vịnh Tình gọi điện về cho bọn họ cho nên phạm vi tìm kiếm được thu hẹp lại, muốn tìm được cô chỉ là chuyện dễ như trở bàn tay với anh.

“Em rất xin lỗi Vịnh Tình nhưng em thật sự không muốn trở về.” Cô cũng là bất đắc dĩ mới có thể đưa ra hạ sách đó.

“Em cố ý mang thai?” Anh không thể không đoán rằng đây là chút thủ đoạn cô sử dụng vì muốn hấp dẫn sự chú ý của anh.

“Em không phải là người nhàm chán như vậy.” Nhìn xem anh nghĩ cô trở thành một người như thế nào? Cô lựa chọn rời đi đúng là chính xác.

“Chết tiệt, tốt nhất không cần phải anh hỏi một câu em đáp một câu!”

“Cho tới nay anh có từng nghĩ sẽ nghe em nói sao? Em đã từng có rất nhiều điều muốn nói với anh, nhưng bây giờ em đã không còn gì để nói.” Thái độ cô cường ngạnh nghiêng mặt, Viêm Ngưỡng Tu cầm tay cô lực đạo tăng lên.

Cô gái này…… lần đầu tiên trong đời anh có cảm giác vô lực, hơn nữa người này lại là cấp dưới của anh, bạn giường của anh.

“Hôm nay em với anh nói rõ mọi chuyện cho rõ ràng, em muốn nói cái gì anh cũng nghe.” Anh quyết định nhường cô một bước, dù sao người cũng đang ở đây, nghe cô nói mấy câu cũng được.

“Em không có gì để nói.” Cô bình tĩnh nhìn anh, đối với sự nhượng bộ của anh cô cũng không hiểu, chỉ là có nhiều điều quá cô không biết nói từ đâu.

“Nhìn anh như vậy không phải là muốn thôi miên anh chứ, em biết điều đó là vô ích.”

Lời nói của Viêm Ngưỡng Tu làm cô nở nụ cười khổ, đôi mắt mở to nhìn anh có chút đau thương.

“Nếu có thể thôi miên anh, em cũng muốn thôi miên để anh yêu em, nhưng tình yêu áp đặt như vậy em cũng không cần!”

“Rốt cuộc em đang nói cái gì?”

“Anh thật sự không biết hay giả bộ không biết, em yêu anh, yêu anh đã lâu thật lâu, sâu thật sâu.” Cô nhìn khuôn mặt cô yêu say đắm, ngụy trang bị sụp xuống.

“Yêu?” Đó là cái gì vậy? Viêm Ngưỡng Tu nhíu mày.

“Anh cho rằng ba năm nay em nguyện ý làm bạn giường của anh là vì cái gì? Anh nghĩ rằng em tùy hứng phản kháng lại là vì cái gì? Đều bởi vì em yêu anh, càng ngày em càng có lòng tham, em muốn không chỉ là bạn giường của anh nhưng càng ngày em càng nhận rõ được quan hệ của chúng ta, chỉ là em còn yêu anh nên không thể rời khỏi anh.” Ôn Tưởng Huân kêu lên: “Em không háo sắc, cũng không phải là dâm phụ, cam tâm tình nguyện lấy lòng anh, là vì từ lần đầu tiên nhìn thấy anh em đã yêu anh.”

Viêm Ngưỡng Tu giống như bị điện giật toàn thân, rung động tứ chi bách hải, không phải là anh thấy ngoài ý muốn, chỉ là khi nghe thấy cô nói yêu anh, tâm của anh phình lên một loại cảm giác rất kỳ quái.

“Em… yêu anh?” Ý tứ của cô rất rõ ràng cô trả giá hết thảy vì xuất phát từ yêu, cho nên cô mới cùng anh lên giường? Cho nên mới ở bên anh?

Vậy anh thì sao? Cho đến bây giờ anh không hiểu cái gì là yêu.

“Đúng là không biết tự lượng sức mình đúng không?” Cô cười tự giễu, “Là do em đã quá ngây thơ, em cứ nghĩ là có thể ở bên cạnh anh cả đời, lại quên mất anh đối với em chỉ có tình dục, có khả năng anh sẽ yêu người khác. Anh yên tâm, em đã không còn cưỡng cầu nữa, em sẽ ngoan ngoãn buông tình yêu với anh, cách xa anh.”

“Anh không cho.”

“Anh dựa vào cái gì mà không cho? Đã không yêu em vì sao lại không buông tha em?” Cô khóc rống lên, oán hận sự bá đạo của anh.

Vì sao lại không buông tha? Anh cũng không biết vì sao, dù sao anh không muốn làm cho cô rời khỏi anh.

“Anh đã nói rồi, chúng ta sẽ không kết thúc.” Cô nói cái gì mà tình yêu, anh rất khó lý giải, anh là người luôn tùy tâm sở dục, anh đã có thói quen có sự tồn tại của cô, không thể chịu đựng được một ngày không nhìn thấy cô.

“Anh dựa vào cái gì? Dựa vào cái gì? Em không muốn làm con rối gỗ của anh!” Ôn Tưởng Huân kích động muốn thoát khỏi cái ôm của anh, “Tránh ra! Buông ra!”

Anh càng ôm chặt hơn, để cô chỉ có thể ngoan ngoãn nằm dưới thân, nhiều năm như vậy, đây là lần đầu tiên anh nhìn thấy bộ dạng cuồng loạn của cô.

“Anh cho em ở bên cạnh anh còn chưa đủ sao?” Cô luôn miệng nói yêu anh, hẳn là cô sẽ luyến tiếc không muốn rời khỏi anh.

“Ở bên cạnh anh, làm công cụ tiết dục của anh, còn phải trơ mắt nhìn anh yêu thương người phụ nữ khác? Làm sao anh có thể tàn nhẫn với em như vậy, cho dù không yêu em nhưng chúng ta ở chung nhiều năm như vậy, chẳng lẽ anh không có một chút tình cảm nào với em?” Cô kinh ngạc nhìn anh, nước mắt không ngừng chảy xuống, không thể tin được anh lại ích kỷ như thế.

“Vậy em rốt cuộc muốn anh phải như thế nào?” Anh làm như vậy còn chưa đủ sao? Nhiều năm như vậy, anh chỉ có mình cô, khi biết cô gặp chuyện không may anh cũng lo lắng gần như lật tung cả Đài Loan, bây giờ còn ăn nói nhỏ nhẹ để tìm cô về, anh thật sự không hiểu rốt cuộc cô còn muốn thế nào nữa?

“Cái em muốn anh không đưa được, em cũng không miễn cưỡng anh, bây giờ em chỉ nghĩ có một cuộc sống yên tĩnh mà thôi.”

“Việc ấy anh không làm được, anh không thể để em rời đi.” Anh cũng không biết chính mình đang kiên trì cái gì, nói anh ác cũng được, ích kỷ cũng thế, anh chỉ không muốn cô rời đi.

“Vậy anh sẽ yêu em sao?” Cô nâng đôi mắt đẫm lệ nhìn đôi mắt khí phách của anh.

“Không có khả năng.” Anh căn bản không có cái đó, không thể đáp ứng cô.

Câu trả lời trực tiếp của anh khiến Ôn Tưởng Huân đau lòng, cô muốn anh cũng không chịu cho, rốt cuộc người đàn ông này muốn hành hạ cô đến lúc nào?

“Vậy anh muốn em thế nào?” Cô hỏi lại.

“Theo anh trở về.” Đây là mục đích khi anh đến đây.

“Sau đó thì sao? Tiếp tục làm ấm giường cho anh, chờ đến khi anh kết hôn còn phải mỉm cười chúc phúc?” Không phải người ta đã nói đau lòng nhiều rồi cũng sẽ chết lặng, nhưng sao cô đau lâu như vậy vẫn cảm thấy khó chịu?

“Ôn Tưởng Huân, em nhất định phải nói vậy với tôi sao?” Lửa giận của anh lại bị châm lên.

“Em muốn hỏi lần cuối cho rõ ràng, anh xác định muốn duy trì quan hệ trên giường sao? Nếu đột nhiên em lại mang thai, đột nhiên lại sinh non thì phải làm sao?” Cô cố ý châm chọc, đây là nỗi đau sâu nhất trong lòng cô, nhưng anh không hề nhìn thẳng vào nỗi đau của cô.

“Em dám?”

“Được một câu nói của anh, có cái gì mà em không dám?” Cô đã không còn quản xem anh coi cô là người như thế nào, cho dù anh thật sự cho rằng cô là nữ nhân chẳng ra gì cũng không quan trọng.

Viêm Ngưỡng Tu tức giận trừng mắt nhìn cô, hít một hơi thật sâu, cố gắng đè nén lửa giận của mình.

“Anh sẽ cho em thời gian bình tĩnh một chút, ba ngày sau, anh sẽ đến gặp em.” Anh buông cô ra, đứng dậy chuẩn bị rời đi.

Bây giờ bọn họ đều nổi nóng, nói chuyện cũng không bình tĩnh, không có khả năng bàn luận ra cái gì, anh có thể cho cô chút thời gian, nhưng nếu cô vẫn cố ý khiêu chiến sự nhẫn nại của anh thì anh không chắc mình sẽ làm ra cái gì đáp lại.

Ôn Tưởng Huân vội vàng ngăn hắn lại, “Ba em…. Đôi vợ chồng già kia đâu?”

“Vịnh Tình đưa bọn họ đến nhà hàng gần đó dùng cơm, một lát nữa cô ấy sẽ đưa bọn họ trở lại.”

Cô quan tâm người khác khiến Viêm Ngưỡng Tu có cảm giác không được, anh cứ nghĩ rằng cô ngăn anh lại vì thay đổi suy nghĩ.

Viêm Ngưỡng Tu trừng mắt nhìn cô gái trước mặt, đột nhiên anh rất tưởng niệm sự ôn nhu của cô khi ở trên giường, còn có tiếng rên rỉ tràn ra từ cái miệng nhỏ… Anh dùng một tay kéo cô vào trong lòng, không để ý sự giãy dụa của Ôn Tưởng Huân, hôn mạnh, bừa bãi loan chuyển trong miệng cô. Ôn Tưởng Huân vẫn quyến luyến mùi của anh, nhất thời mê loạn, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận lấy sự bá đạo của anh.

“Anh muốn em.” Câu nói của Viêm Ngưỡng Tu dập tắt tất cả nhiệt tình của cô, cô dùng sức đẩy anh ra, quật cường quay người đi, ảo não sự thần phục của bản thân.

“Anh đi đi.” Anh chỉ muốn cô, mà không yêu cô, cô cần gì phải bị coi thường như thế.

Lửa giận và dục hỏa đều đang thiêu đốt lý trí của Viêm Ngưỡng Tu nhưng anh không muốn ép cô, anh nhìn sâu vào bóng lưng của cô, trước lúc đi không quên nhắc cô.

“Đừng quên, ba ngày, ba ngày sau anh muốn thấy em.”

※ ※ ※

Nhìn thấy kim phút trên đồng hồ chuyển động thêm vài vòng nữa là sẽ qua thời gian mà anh đặt ra cho cô, vậy mà anh vẫn không thấy bóng dáng cô đâu, thậm chí ngay cả một cuộc điện thoại cũng không có.

Trừng mắt ngồi trong phòng khách, Viêm Ngưỡng Tu không thể tin được Ôn Tưởng Huân lại dám coi mệnh lệnh của anh chỉ như gió thoảng bên tai.

Có phải là cô cố ý đảo loạn suy nghĩ của anh hay không, cho nên cô mới cố ý nói ra những lời kỳ quái? Bởi vì cô thương anh cho nên cũng muốn có được tình yêu của anh?

Giống như là anh muốn cô, cho nên cô không thể không muốn tình yêu của anh sao? Mẹ nó! Làm sao lại có thể phức tạp như vậy, từ lúc anh bắt đầu có trí nhớ đến nay không ai dạy anh thế nào là yêu này nọ. Trong cách giáo dục của Viêm gia chỉ có đoạt lấy như thế nào, thành công như thế nào? Nghiêm khắc mà nói thì anh chưa từng yêu bất cứ ai, anh không thể hiểu được cảm giác đó như thế nào.

Chết tiệt, Ôn Tưởng Huân lại giằng co với anh vì một cái mà anh không biết, mà chết tiệt, anh lại bị ảnh hưởng bởi cô, quanh quẩn trong đầu anh là hình ảnh cô khóc nói với anh hôm đó.

Cô không phải là người đầu tiên nói với anh nhưng lại là người đầu tiên khiến anh tâm phiền ý loạn như thế… Chết tiệt! Anh muốn đến gặp cô, mặc dù còn chưa rõ ràng nhưng anh
<<1 ... 910111213 ... 15>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
294/3875