Tiểu thuyết Học Làm Ông Xã-full
Lượt xem : |
r />
Thấy chồng đi vào phòng tắm, Trình Tâm Phi đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm liền tròn mắt ngạc nhiên. Cô tưởng 10 giờ rưỡi anh mới về nhà.
“Diệu, anh về rồi!”. Cô vội đưa tay lên che ngực.
“Ừm”. Tề Diệu đưa mắt nhìn vợ, sau đó lập tức đưa lưng về phía cô, bắt đầu cởi quần áo. [Hic… Anh nờ u nu thì báo em một tiếng để em khỏi đọc đoạn này… Ờ. Mờ không đọc thì sao mờ edit đây. Nói lãng xẹt hơ!).
Trình Tâm Phi thấy vậy, đoán anh mệt mỏi nên muốn tắm rửa. Cô muốn chuẩn bị phòng tắm cho anh.
“Diệu, nhờ anh lấy giùm em cái khắn tắm lớn được không? Em tắm xong rồi, phòng tắm nhường cho anh nè”. Không phải là chưa lần nào cả hai đều nude, cũng đã có với nhau một nhóc, nhưng muốn cô lượn qua lượn lại trước mặt người đàn ông cô yêu, ngượng đỏ mặt mất thôi. Cô thấy xấu hổ lắm.
Tề Diệu ở trần xoay người lại.
“Em đừng vội vàng như vậy. Chúng ta tắm chung”.
Tắm chung? Hai tai cô đỏ lên, cảm thấy toàn thân nóng bừng trong khi nước tắm đã nguội ngắt từ lâu lắc.
Nhìn anh bắt đầu cởi bỏ dây nịt, Trình Tâm Phi không nhìn nữa. Cô biết cô sẽ nhìn thấy biểu tượng nam tính rắn chắc của anh. [Bản convert láp láp gì đó, thui túm lại bằng câu đó á…XD).
AAAAA. Trời ạ! Cô đang nghĩ cái gì vậy? Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng ran. Cô vội táp nước vào mặt, rất muốn chui xuống nước trốn.
“Em làm gì vậy? Mặt ướt hết rồi!”.
Tề Diệu không biết lúc nào đã đi đến cạnh bồn tắm lớn, ngồi bên người cô.
“Diệu…”. Anh dựa sát vào cô, gần đến mức cô có thể hít được hơi thở của anh, làm cho cô ngây ngất, càng bối rối hơn.
Tề Diệu vuốt hai má cô. Sau khi tắm, làn da của cô trở nên mềm mại, cả người trắng hồng, khuôn mặt vốn dĩ thanh tú càng nhìn càng thấy xinh đẹp, mười phần làm anh mê mẩn.
Cô thẹn thùng sao? Kết hôn đã sáu năm, vợ của anh đối với chuyện quan hệ vợ chồng vẫn còn rất ngượng ngùng, e lệ. Được cái đối với chuyện đó, ham muốn của anh cũng không thực sự quá lớn, trái lại, chính vẻ ngượng ngùng của cô lại kích thích anh nhất, thân dưới của anh đã bắt đầu rục rịch.
Tay anh lướt qua bờ môi đỏ mọng ướt át của cô.
“Anh nhớ trước đây em đâu có xấu hổ như thế này đâu. Năm em tròn 18 tuổi, không phải em đã muốn anh hôn em coi như là quà sinh nhật sao?”.
Như lửa đổ thêm dầu, mặt Trình Tâm Phi càng lúc càng nóng rực. Cô biết vì sao anh lại nhắc tới chuyện trước kia, làm cô ngượng hơn.
Đúng là cô đã yêu cầu anh hôn cô nụ hôn đầu đời cho món quà sinh nhật. Chuyện đó cũng có nguyên nhân của nó. Do là trong lớp của cô, có một bạn nữ nói muốn hôn nụ hôn đầu tiên với một anh lớp trên mà bạn ấy thầm mến nhưng anh chàng ấy đã có bạn gái nên bạn nữ đó bị từ chối. Cô liền nghĩ tới người mà cô muốn hôn nhất chính là Tề Diệu. Vì nếu sau này anh có bạn gái, chắc chắn anh cũng sẽ từ chối cô như vậy.
Không biết sao lúc đó cô lại táo bạo như vậy. Cô rất muốn nụ hôn đầu đời của cô được dành cho anh, nhưng cô lại sợ anh không đồng ý. Do vậy nên cô mới lấy danh nghĩa là quà sinh nhật, và muốn anh hôn cô.
“Anh Diệu, hôm nay là sinh nhật em”.
“Anh biết. Chúc em sinh nhật vui vẻ”. Cô chưa nói với anh nhưng anh đã nghe mẹ anh nói rồi.
“Em… Anh có thể tặng quà sinh nhật cho em không? Em… Em thích được tặng quà sinh nhật lắm. Anh đồng ý nha!”. Cô nói nhanh, giọng hơi run.
“Em muốn anh tặng quà sao?”. Tề Diệu mỉm cười. “Em thích gì?”
“Em…”. Cô ngập ngừng.
“Nói đi!”. Anh thúc giục cô.
“Cái đó… Cái… Em muốn…”. Cả buổi tối cô đã học đi học lại rất nhiều lần nhưng ngay lúc này đây lại không biết nói với anh thế nào.
Tề Diệu đang chờ cô nói cô thích gì.
Đây là cơ hội của cô. Nếu có lần sau, chắc chắn cô sẽ phải đợi lâu ơi là lâu. Anh mà có bạn gái, cô yêu cầu thì chắc chắn anh sẽ không đồng ý.
Bằng bất cứ giá nào cũng phải nói với anh.
“Anh, em muốn quà sinh nhật là… Anh hôn em đi!”
Tề Diệu sững người khi nghe cô nói ra quà sinh nhật mà cô muốn. Anh chưa bao giờ nghĩ cô lại táo bạo tới mức đưa ra yêu cầu đó.
Đôi mắt sâu thẳm nhìn vào cô, cô muốn quà sinh nhật là một nụ hôn sao?
Tim Trình Tâm Phi đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chờ câu trả lời của anh mới có mấy giây mà như hàng tiếng đồng hồ.
Sao lâu thế nhỉ? Lâu đến mức khiến cô hiểu ra rằng, yêu cầu của cô rất khó thành hiện thực. Anh và cô rốt cuộc cũng chỉ là hàng xóm của nhau mà thôi.
“Anh Diệu. Em xin lỗi anh. Lúc nãy em nói giỡn thôi. Ngủ ngon”. Cô cúi đầu xin lỗi anh, quay người chuẩn bị bước vào nhà.
“Chờ đã!”. Tề Diệu nắm cánh tay của cô kéo lại.
“Anh Diệu?”
“Sao tự nhiên em lại đưa ra yêu cầu này?”. Anh muốn biết vì sao.
Nếu cô nói ra vì sao cô muốn anh hôn cô, chỉ sợ anh sẽ cười cô mất. Cô ngập ngừng nói.
“Xin lỗi anh nha. Em không nên nói ra yêu cầu này với anh… Em… A!”
Anh đang hôn cô…
***
Anh tức giận. Cũng không thể trách anh được, yêu cầu của cô quá đáng như thế. Nhưng dù sao đi nữa thì cô cũng đã có được món quà sinh nhật mà cô muốn, đó chính là nụ hôn đầu tiên của cô với anh.
Sau đó, vì cảm thấy xấu hổ hết sức nên suốt cả tuần, cô tránh mặt anh. Cho đến một ngày, cô ra ngoài mua đồ, lúc về nhà, đụng anh ngay cửa khu chung cư. Cô mới dám nói chuyện với anh.
Lần đó hôn anh, cả người cô bay bổng lâng lâng nên cô rất thích được anh hôn. Cho dù anh không yêu cô, chỉ cần anh không thấy chán cô, như vậy là cô mãn nguyện lắm rồi.
Tề Diệu tài năng xuất sắc, còn cô chỉ là một người rất rất bình thường.
Anh ham muốn cô, cô thật sự rất vui sướng. Có lúc anh ham muốn quá mức cô vẫn thỏa mãn được anh.
Tề Diệu hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô. Sau đó thân hình cao lớn chậm rãi đứng dậy, rất nhanh chóng bước vào bồn tắm lớn, ôm lấy thân hình trắng hồng mềm mại. Xuay một cái, hai người thay đổi vị trí, cơ thể mảnh khảnh của cô nằm úp trên người anh. Nụ hôn của cả hai càng lúc càng nồng nhiệt, say mê không ngừng.
Hôn đến mức không thở được nữa, Tề Diệu mới buông cô ra, nhưng chỉ được vài giây lại hôn cô.
“Ư……”. Nụ hôn cuồng nhiệt sắp làm cô nghẹt thở đến nơi, đầu lưỡi anh không ngừng khiêu khích, quấn quít, hút thật sâu vào trong miệng cô làm cho cô không có cách nào chống đỡ được.
Khi anh buông cô ra, Trình Tâm Phi thở hổn hển.
Anh kéo cô ngồi trên người anh, hai tay cô liền chống lên trên vai anh. Ở góc độ này, trước mặt anh lộ ngay ra bờ ngực đẹp, mềm mại căng tròn, giống như đào mật đang tản mát ra hương thơm đầy mê hoặc.
Cơ thể cô lấm tấm nước. Những giọt nước càng làm cô quyến rũ hơn khiến anh cắn lên nụ hoa hồng nhạt đó tạo ra những âm thanh khơi gợi, xúc tác ham muốn của cả anh và cô. Anh có phần nhiệt tình hơn ngày thường, cô không tài nào chống đỡ được.
“Ư… Diệu”. Khoái cảm ập đến như sóng biển trong cơ thể cô, Trình Tâm Phi rên khẽ, cả người cô run rẩy không ngừng.
Ở dưới nước, bàn tay to của anh mơn trớn nơi mềm mại một cách nhẹ nhàng. Đầu ngón tay rất nhanh tiến vào trong hang động. Anh biết cơ thể mềm mại của cô có bao nhiêu nơi mẫn cảm.
Những nơi mẫn cảm của cô thường dậy lên dục vọng trong anh, làm cho anh càng muốn cô hơn.
Anh hôn chiếc cằm xinh đẹp của cô. Cô cúi đầu, nhìn vào đôi mắt đầy lửa tình dục của anh, những bờ môi lại dán vào nhau, lúc này anh cũng đã tiến sâu vào trong cơ thể của cô, tiếng rên của cô hòa tan trong nụ hôn nồng nhiệt của anh.
“A… a…”.
Ôm vòng eo thon nhỏ chỉ có hai mươi tấc, Tề Diệu càng lúc càng đẩy nhanh động tác. Bọt nước tung bay, khoái cảm ập đến tầng tầng lớp lớp. Hai người đắm say hòa vào nhau trong cơn lốc tình yêu. [Nhớ phim Cơn lốc tình yêu ghê há…)
Khi Trình Tâm Phi nằm trên giường nghỉ ngơi, cô cảm thấy đầu óc choáng váng, toàn thân không chút sức lực. Tề Diệu cũng nằm trên giường, vẻ mặt ngập tràn thỏa mãn.
“Duy Duy còn giận không em?” Anh hỏi.
Cô không ngờ anh lại chủ động nhắc tới chuyện của con. Nếu Duy Duy biết ba ba quan tâm tới mình, chắc nhóc con thích lắm đây.
“Nhóc Duy Duy không giận nữa!”
“Thật sao?”. Anh tạm thời không muốn nói cho vợ biết kế hoạch thành lập Công ty Luật. Mọi thứ chỉ đang nằm trong kế hoạch, khi nào thành lập, anh sẽ nói với cô.
“Diệu, nếu được, em hy vọng lần sau anh quan tâm tới Duy Duy, chỉ cần cả nhà đi chơi công viên thôi, con cũng vui lắm rồi đó”. Thằng bé đúng là không giận khi anh là ba mà không tham gia hoạt động của nhà trẻ, cũng không hề quan tâm tới nó, vì trong lòng của cu nhóc, anh luôn là người cha tuyệt vời nhất.
“Được, anh sẽ cố gắng”. Tề Diệu hôn lên hai má hồng của vợ.
“Lịch làm việc của anh ngày mai là nguyên ngày hả?”
“Đúng vậy, tới tối mới xong, có chuyện gì không em?”.
“Sau khi hoạt động của nhà trẻ kết thúc, em muốn đưa Duy Duy về nhà ba mẹ em. Ông bà rất nhớ Duy Duy, chắc sẽ ở lại ăn cơm trưa, chiều mới về”.
“Anh biết rồi. Nhờ em nói với ba mẹ thứ lỗi cho anh, lần sau nhất định anh sẽ tới thăm hai người”.
“Dzạ!”. Trình Tâm Phi mỉm cười.
Nhìn cô cười dịu dàng ngọt ngào thế kia, Tề Diệu hôn lên trán của cô, sau đó tiến xuống dưới hôn vào môi cô cuồng nhiệt say mê.
Cô thả lỏng toàn thân đón nhận nụ hôn của anh, vì trong giờ phút này, anh rất dịu dàng. Cô thật sự thích anh hôn cô… Nhưng tay anh đang sờ lung tung…
“Diệu?”. Cô nhẹ nhàng đẩy tay anh ra. Anh lại muốn cô nữa á.
Tề Diệu nhanh chóng nằm đè lên người cô. Nhìn vào đôi mắt tràn đầy dục vọng, chín xác, anh lại muốn nữa rồi. Ham muốn gì mà mãnh liệt quá khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bỗng chốc hồng lên. Lúc nãy rõ ràng ở trong phòng tắm đã “enter” hai lần…
“Diệu, anh không thấy mệt hả?”. Cả ngày làm việc mệt mỏi, anh không nên để mất sức lực…
Tề Diệu khẽ cười, kéo bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào anh.
“Em thấy sao?”.
Chạm vào anh, Trình Tâm Phi cảm nhận được cơ thể nam tính của anh đang căng lên, thật sự rất hấp dẫn, cô lại thấy ngượng.
Cô… Cô… Cô thật sự không hiểu được anh. Tại sao Tề Diệu của ngày thường và Tề Diệu lúc trên giường không cùng một người nhỉ?
Ở trên giường, anh nhiệt tình quá mức…
Hơn nữa, bởi vì anh nhiệt tình như thế, ôm cô dịu dàng ấm áp như thế, có lúc cô cảm thấy anh đang yêu cô.
Nhưng mà cô cũng biết không có khả năng đó. Từ nhỏ tới giờ, toàn là cô chủ động tìm anh còn anh chẳng lúc nào để ý tới cô.
Mà anh cũng chẳng bao giờ nói thích cô.
Đang lúc cô nghĩ ngày thường anh thế nào, trên giường lại bộc phát ham muốn rõ rệt thế thì áo ngủ đã bị cởi ra từ lúc nào.
Rồi anh cũng cởi áo ngủ ra, cô thấy ngay biểu tượng nam tính của anh đang chờ được lâm trận, miệng lưỡi cô liền khô rang. Chỉ cần anh muốn cô, cô sẽ thỏa mãn anh ngay, nhưng ngày mai cô phải tham gia hoạt động của nhà trẻ, cô sợ mình sẽ không gượng dậy được mất. “Anh, em…”
Cô định nói với ông xã yêu nếu tiếp tục làm chuyện đó thì ngày mai không thể tới nhà trẻ, anh lại đi trước cô một bước làm cả người cô tê dại mềm nhũn.
“Phi Phi…”
Anh thổi vào tai cô luồng không khí nóng hổi gọi tên cô, giọng nói trầm thấp hùng hồn kia thật sự làm người ta mê mẩn, khiêu khích cô, làm cho cô say đắm.
Cô rất thích anh gọi tên cô thân mật như vậy, giống như thích được anh hôn.
Tất nhiên cô không thể chống cự được khí lực mê người của chồng, chỉ có thể đắm chìm…
Chương 3
Ngồi ở phòng khách, Trình Tâm Phi vừa gấp quần áo vừa xem con vẽ. Cô nhận ra cậu con trai của cô có tài hội họa trời cho, sau này rất có thể sẽ trở thành một họa sĩ.
Ơ… Cô nhìn lướt qua, cậu nhóc đang dùng màu đỏ để tô lên cây cối.
“Duy Duy, cây màu xanh chứ con. Con thấy cái cây nào màu đỏ chưa?”
“Chưa mẹ”. Duy Duy thành thật trả lời.
“Chưa thấy cái cây nào màu đỏ thì tại sao con lại tô màu đỏ chét thế kia?”
“Thầy giáo của con nói mình có thể tưởng tượng ra vẽ gì, tô màu gì, con nghĩ con thích màu đỏ”. Tề Tuấn Duy làm ra vẻ người lớn, cậu thích màu đỏ nhất.
Rốt cuộc con mình là thiên tài hoạ sĩ nhí, nhưng trong đầu lại không am hiểu gì về nghệ thuật. Trình Tâm Phi nhớ trước đây mẹ chồng cũng nói với cô, Diệu từ nhỏ đã chăm chỉ học tập, thành tích hàng năm đều xuất sắc, ngay cả thể dục cũng tốt, riêng môn mỹ thuật lại không có một chút hứng thú nào. Điểm môn này lúc nào cũng kém. Nên đâu có gi
Thấy chồng đi vào phòng tắm, Trình Tâm Phi đang thoải mái ngâm mình trong bồn tắm liền tròn mắt ngạc nhiên. Cô tưởng 10 giờ rưỡi anh mới về nhà.
“Diệu, anh về rồi!”. Cô vội đưa tay lên che ngực.
“Ừm”. Tề Diệu đưa mắt nhìn vợ, sau đó lập tức đưa lưng về phía cô, bắt đầu cởi quần áo. [Hic… Anh nờ u nu thì báo em một tiếng để em khỏi đọc đoạn này… Ờ. Mờ không đọc thì sao mờ edit đây. Nói lãng xẹt hơ!).
Trình Tâm Phi thấy vậy, đoán anh mệt mỏi nên muốn tắm rửa. Cô muốn chuẩn bị phòng tắm cho anh.
“Diệu, nhờ anh lấy giùm em cái khắn tắm lớn được không? Em tắm xong rồi, phòng tắm nhường cho anh nè”. Không phải là chưa lần nào cả hai đều nude, cũng đã có với nhau một nhóc, nhưng muốn cô lượn qua lượn lại trước mặt người đàn ông cô yêu, ngượng đỏ mặt mất thôi. Cô thấy xấu hổ lắm.
Tề Diệu ở trần xoay người lại.
“Em đừng vội vàng như vậy. Chúng ta tắm chung”.
Tắm chung? Hai tai cô đỏ lên, cảm thấy toàn thân nóng bừng trong khi nước tắm đã nguội ngắt từ lâu lắc.
Nhìn anh bắt đầu cởi bỏ dây nịt, Trình Tâm Phi không nhìn nữa. Cô biết cô sẽ nhìn thấy biểu tượng nam tính rắn chắc của anh. [Bản convert láp láp gì đó, thui túm lại bằng câu đó á…XD).
AAAAA. Trời ạ! Cô đang nghĩ cái gì vậy? Khuôn mặt nhỏ nhắn của cô nóng ran. Cô vội táp nước vào mặt, rất muốn chui xuống nước trốn.
“Em làm gì vậy? Mặt ướt hết rồi!”.
Tề Diệu không biết lúc nào đã đi đến cạnh bồn tắm lớn, ngồi bên người cô.
“Diệu…”. Anh dựa sát vào cô, gần đến mức cô có thể hít được hơi thở của anh, làm cho cô ngây ngất, càng bối rối hơn.
Tề Diệu vuốt hai má cô. Sau khi tắm, làn da của cô trở nên mềm mại, cả người trắng hồng, khuôn mặt vốn dĩ thanh tú càng nhìn càng thấy xinh đẹp, mười phần làm anh mê mẩn.
Cô thẹn thùng sao? Kết hôn đã sáu năm, vợ của anh đối với chuyện quan hệ vợ chồng vẫn còn rất ngượng ngùng, e lệ. Được cái đối với chuyện đó, ham muốn của anh cũng không thực sự quá lớn, trái lại, chính vẻ ngượng ngùng của cô lại kích thích anh nhất, thân dưới của anh đã bắt đầu rục rịch.
Tay anh lướt qua bờ môi đỏ mọng ướt át của cô.
“Anh nhớ trước đây em đâu có xấu hổ như thế này đâu. Năm em tròn 18 tuổi, không phải em đã muốn anh hôn em coi như là quà sinh nhật sao?”.
Như lửa đổ thêm dầu, mặt Trình Tâm Phi càng lúc càng nóng rực. Cô biết vì sao anh lại nhắc tới chuyện trước kia, làm cô ngượng hơn.
Đúng là cô đã yêu cầu anh hôn cô nụ hôn đầu đời cho món quà sinh nhật. Chuyện đó cũng có nguyên nhân của nó. Do là trong lớp của cô, có một bạn nữ nói muốn hôn nụ hôn đầu tiên với một anh lớp trên mà bạn ấy thầm mến nhưng anh chàng ấy đã có bạn gái nên bạn nữ đó bị từ chối. Cô liền nghĩ tới người mà cô muốn hôn nhất chính là Tề Diệu. Vì nếu sau này anh có bạn gái, chắc chắn anh cũng sẽ từ chối cô như vậy.
Không biết sao lúc đó cô lại táo bạo như vậy. Cô rất muốn nụ hôn đầu đời của cô được dành cho anh, nhưng cô lại sợ anh không đồng ý. Do vậy nên cô mới lấy danh nghĩa là quà sinh nhật, và muốn anh hôn cô.
“Anh Diệu, hôm nay là sinh nhật em”.
“Anh biết. Chúc em sinh nhật vui vẻ”. Cô chưa nói với anh nhưng anh đã nghe mẹ anh nói rồi.
“Em… Anh có thể tặng quà sinh nhật cho em không? Em… Em thích được tặng quà sinh nhật lắm. Anh đồng ý nha!”. Cô nói nhanh, giọng hơi run.
“Em muốn anh tặng quà sao?”. Tề Diệu mỉm cười. “Em thích gì?”
“Em…”. Cô ngập ngừng.
“Nói đi!”. Anh thúc giục cô.
“Cái đó… Cái… Em muốn…”. Cả buổi tối cô đã học đi học lại rất nhiều lần nhưng ngay lúc này đây lại không biết nói với anh thế nào.
Tề Diệu đang chờ cô nói cô thích gì.
Đây là cơ hội của cô. Nếu có lần sau, chắc chắn cô sẽ phải đợi lâu ơi là lâu. Anh mà có bạn gái, cô yêu cầu thì chắc chắn anh sẽ không đồng ý.
Bằng bất cứ giá nào cũng phải nói với anh.
“Anh, em muốn quà sinh nhật là… Anh hôn em đi!”
Tề Diệu sững người khi nghe cô nói ra quà sinh nhật mà cô muốn. Anh chưa bao giờ nghĩ cô lại táo bạo tới mức đưa ra yêu cầu đó.
Đôi mắt sâu thẳm nhìn vào cô, cô muốn quà sinh nhật là một nụ hôn sao?
Tim Trình Tâm Phi đập nhanh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Chờ câu trả lời của anh mới có mấy giây mà như hàng tiếng đồng hồ.
Sao lâu thế nhỉ? Lâu đến mức khiến cô hiểu ra rằng, yêu cầu của cô rất khó thành hiện thực. Anh và cô rốt cuộc cũng chỉ là hàng xóm của nhau mà thôi.
“Anh Diệu. Em xin lỗi anh. Lúc nãy em nói giỡn thôi. Ngủ ngon”. Cô cúi đầu xin lỗi anh, quay người chuẩn bị bước vào nhà.
“Chờ đã!”. Tề Diệu nắm cánh tay của cô kéo lại.
“Anh Diệu?”
“Sao tự nhiên em lại đưa ra yêu cầu này?”. Anh muốn biết vì sao.
Nếu cô nói ra vì sao cô muốn anh hôn cô, chỉ sợ anh sẽ cười cô mất. Cô ngập ngừng nói.
“Xin lỗi anh nha. Em không nên nói ra yêu cầu này với anh… Em… A!”
Anh đang hôn cô…
***
Anh tức giận. Cũng không thể trách anh được, yêu cầu của cô quá đáng như thế. Nhưng dù sao đi nữa thì cô cũng đã có được món quà sinh nhật mà cô muốn, đó chính là nụ hôn đầu tiên của cô với anh.
Sau đó, vì cảm thấy xấu hổ hết sức nên suốt cả tuần, cô tránh mặt anh. Cho đến một ngày, cô ra ngoài mua đồ, lúc về nhà, đụng anh ngay cửa khu chung cư. Cô mới dám nói chuyện với anh.
Lần đó hôn anh, cả người cô bay bổng lâng lâng nên cô rất thích được anh hôn. Cho dù anh không yêu cô, chỉ cần anh không thấy chán cô, như vậy là cô mãn nguyện lắm rồi.
Tề Diệu tài năng xuất sắc, còn cô chỉ là một người rất rất bình thường.
Anh ham muốn cô, cô thật sự rất vui sướng. Có lúc anh ham muốn quá mức cô vẫn thỏa mãn được anh.
Tề Diệu hôn lên đôi môi ngọt ngào của cô. Sau đó thân hình cao lớn chậm rãi đứng dậy, rất nhanh chóng bước vào bồn tắm lớn, ôm lấy thân hình trắng hồng mềm mại. Xuay một cái, hai người thay đổi vị trí, cơ thể mảnh khảnh của cô nằm úp trên người anh. Nụ hôn của cả hai càng lúc càng nồng nhiệt, say mê không ngừng.
Hôn đến mức không thở được nữa, Tề Diệu mới buông cô ra, nhưng chỉ được vài giây lại hôn cô.
“Ư……”. Nụ hôn cuồng nhiệt sắp làm cô nghẹt thở đến nơi, đầu lưỡi anh không ngừng khiêu khích, quấn quít, hút thật sâu vào trong miệng cô làm cho cô không có cách nào chống đỡ được.
Khi anh buông cô ra, Trình Tâm Phi thở hổn hển.
Anh kéo cô ngồi trên người anh, hai tay cô liền chống lên trên vai anh. Ở góc độ này, trước mặt anh lộ ngay ra bờ ngực đẹp, mềm mại căng tròn, giống như đào mật đang tản mát ra hương thơm đầy mê hoặc.
Cơ thể cô lấm tấm nước. Những giọt nước càng làm cô quyến rũ hơn khiến anh cắn lên nụ hoa hồng nhạt đó tạo ra những âm thanh khơi gợi, xúc tác ham muốn của cả anh và cô. Anh có phần nhiệt tình hơn ngày thường, cô không tài nào chống đỡ được.
“Ư… Diệu”. Khoái cảm ập đến như sóng biển trong cơ thể cô, Trình Tâm Phi rên khẽ, cả người cô run rẩy không ngừng.
Ở dưới nước, bàn tay to của anh mơn trớn nơi mềm mại một cách nhẹ nhàng. Đầu ngón tay rất nhanh tiến vào trong hang động. Anh biết cơ thể mềm mại của cô có bao nhiêu nơi mẫn cảm.
Những nơi mẫn cảm của cô thường dậy lên dục vọng trong anh, làm cho anh càng muốn cô hơn.
Anh hôn chiếc cằm xinh đẹp của cô. Cô cúi đầu, nhìn vào đôi mắt đầy lửa tình dục của anh, những bờ môi lại dán vào nhau, lúc này anh cũng đã tiến sâu vào trong cơ thể của cô, tiếng rên của cô hòa tan trong nụ hôn nồng nhiệt của anh.
“A… a…”.
Ôm vòng eo thon nhỏ chỉ có hai mươi tấc, Tề Diệu càng lúc càng đẩy nhanh động tác. Bọt nước tung bay, khoái cảm ập đến tầng tầng lớp lớp. Hai người đắm say hòa vào nhau trong cơn lốc tình yêu. [Nhớ phim Cơn lốc tình yêu ghê há…)
Khi Trình Tâm Phi nằm trên giường nghỉ ngơi, cô cảm thấy đầu óc choáng váng, toàn thân không chút sức lực. Tề Diệu cũng nằm trên giường, vẻ mặt ngập tràn thỏa mãn.
“Duy Duy còn giận không em?” Anh hỏi.
Cô không ngờ anh lại chủ động nhắc tới chuyện của con. Nếu Duy Duy biết ba ba quan tâm tới mình, chắc nhóc con thích lắm đây.
“Nhóc Duy Duy không giận nữa!”
“Thật sao?”. Anh tạm thời không muốn nói cho vợ biết kế hoạch thành lập Công ty Luật. Mọi thứ chỉ đang nằm trong kế hoạch, khi nào thành lập, anh sẽ nói với cô.
“Diệu, nếu được, em hy vọng lần sau anh quan tâm tới Duy Duy, chỉ cần cả nhà đi chơi công viên thôi, con cũng vui lắm rồi đó”. Thằng bé đúng là không giận khi anh là ba mà không tham gia hoạt động của nhà trẻ, cũng không hề quan tâm tới nó, vì trong lòng của cu nhóc, anh luôn là người cha tuyệt vời nhất.
“Được, anh sẽ cố gắng”. Tề Diệu hôn lên hai má hồng của vợ.
“Lịch làm việc của anh ngày mai là nguyên ngày hả?”
“Đúng vậy, tới tối mới xong, có chuyện gì không em?”.
“Sau khi hoạt động của nhà trẻ kết thúc, em muốn đưa Duy Duy về nhà ba mẹ em. Ông bà rất nhớ Duy Duy, chắc sẽ ở lại ăn cơm trưa, chiều mới về”.
“Anh biết rồi. Nhờ em nói với ba mẹ thứ lỗi cho anh, lần sau nhất định anh sẽ tới thăm hai người”.
“Dzạ!”. Trình Tâm Phi mỉm cười.
Nhìn cô cười dịu dàng ngọt ngào thế kia, Tề Diệu hôn lên trán của cô, sau đó tiến xuống dưới hôn vào môi cô cuồng nhiệt say mê.
Cô thả lỏng toàn thân đón nhận nụ hôn của anh, vì trong giờ phút này, anh rất dịu dàng. Cô thật sự thích anh hôn cô… Nhưng tay anh đang sờ lung tung…
“Diệu?”. Cô nhẹ nhàng đẩy tay anh ra. Anh lại muốn cô nữa á.
Tề Diệu nhanh chóng nằm đè lên người cô. Nhìn vào đôi mắt tràn đầy dục vọng, chín xác, anh lại muốn nữa rồi. Ham muốn gì mà mãnh liệt quá khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn của cô bỗng chốc hồng lên. Lúc nãy rõ ràng ở trong phòng tắm đã “enter” hai lần…
“Diệu, anh không thấy mệt hả?”. Cả ngày làm việc mệt mỏi, anh không nên để mất sức lực…
Tề Diệu khẽ cười, kéo bàn tay nhỏ bé của cô chạm vào anh.
“Em thấy sao?”.
Chạm vào anh, Trình Tâm Phi cảm nhận được cơ thể nam tính của anh đang căng lên, thật sự rất hấp dẫn, cô lại thấy ngượng.
Cô… Cô… Cô thật sự không hiểu được anh. Tại sao Tề Diệu của ngày thường và Tề Diệu lúc trên giường không cùng một người nhỉ?
Ở trên giường, anh nhiệt tình quá mức…
Hơn nữa, bởi vì anh nhiệt tình như thế, ôm cô dịu dàng ấm áp như thế, có lúc cô cảm thấy anh đang yêu cô.
Nhưng mà cô cũng biết không có khả năng đó. Từ nhỏ tới giờ, toàn là cô chủ động tìm anh còn anh chẳng lúc nào để ý tới cô.
Mà anh cũng chẳng bao giờ nói thích cô.
Đang lúc cô nghĩ ngày thường anh thế nào, trên giường lại bộc phát ham muốn rõ rệt thế thì áo ngủ đã bị cởi ra từ lúc nào.
Rồi anh cũng cởi áo ngủ ra, cô thấy ngay biểu tượng nam tính của anh đang chờ được lâm trận, miệng lưỡi cô liền khô rang. Chỉ cần anh muốn cô, cô sẽ thỏa mãn anh ngay, nhưng ngày mai cô phải tham gia hoạt động của nhà trẻ, cô sợ mình sẽ không gượng dậy được mất. “Anh, em…”
Cô định nói với ông xã yêu nếu tiếp tục làm chuyện đó thì ngày mai không thể tới nhà trẻ, anh lại đi trước cô một bước làm cả người cô tê dại mềm nhũn.
“Phi Phi…”
Anh thổi vào tai cô luồng không khí nóng hổi gọi tên cô, giọng nói trầm thấp hùng hồn kia thật sự làm người ta mê mẩn, khiêu khích cô, làm cho cô say đắm.
Cô rất thích anh gọi tên cô thân mật như vậy, giống như thích được anh hôn.
Tất nhiên cô không thể chống cự được khí lực mê người của chồng, chỉ có thể đắm chìm…
Chương 3
Ngồi ở phòng khách, Trình Tâm Phi vừa gấp quần áo vừa xem con vẽ. Cô nhận ra cậu con trai của cô có tài hội họa trời cho, sau này rất có thể sẽ trở thành một họa sĩ.
Ơ… Cô nhìn lướt qua, cậu nhóc đang dùng màu đỏ để tô lên cây cối.
“Duy Duy, cây màu xanh chứ con. Con thấy cái cây nào màu đỏ chưa?”
“Chưa mẹ”. Duy Duy thành thật trả lời.
“Chưa thấy cái cây nào màu đỏ thì tại sao con lại tô màu đỏ chét thế kia?”
“Thầy giáo của con nói mình có thể tưởng tượng ra vẽ gì, tô màu gì, con nghĩ con thích màu đỏ”. Tề Tuấn Duy làm ra vẻ người lớn, cậu thích màu đỏ nhất.
Rốt cuộc con mình là thiên tài hoạ sĩ nhí, nhưng trong đầu lại không am hiểu gì về nghệ thuật. Trình Tâm Phi nhớ trước đây mẹ chồng cũng nói với cô, Diệu từ nhỏ đã chăm chỉ học tập, thành tích hàng năm đều xuất sắc, ngay cả thể dục cũng tốt, riêng môn mỹ thuật lại không có một chút hứng thú nào. Điểm môn này lúc nào cũng kém. Nên đâu có gi
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
69/4773