Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Con Thỏ Nhỏ Ngoan Ngoãn-full

Lượt xem :
a mắt kính mới đấy.” Mẹ Nguỵ ở xa xa còn dặn dò cô.

Đúng vậy, đây mới là đều quan trọng.

Do thị lực không tốt nên tới bây giờ cô vẫn không rõ mặt mũi Lý Túc ra làm sao.

Ở trong lòng cô, anh có diện mạo của một người tốt, chính trực!

Đáng tiếc, khi cô đến ký túc xá, trời đã về khuya, Nguỵ Mễ Miễn chịu không nổi, ngã người xuống giường ngủ say như chết, cũng không hề nghe tiếng Lý Túc trở về.

Ai, mặc dù nói là ở cùng một phòng gia đình, nhưng trước giờ, Lý Túc cũng chưa hề nói bao giờ sẽ chuyển đến ở.

Những ngày bận rộn nhanh chóng đến, Nguỵ Mễ Miễn là người mới, lại ngốc như thế, chỉ là việc làm quen các quy trình làm việc mà cũng phải mất đến gần một tháng, trong khi đó thì làm chuyện gì cũng hỏng, không chỗ này thì cũng chỗ khác.

Tỷ như, khi rót trà không phải rót trà vào ly mà là rót trà vào người tổ trưởng.

Hoặc là khi cắt bánh ngọt ăn xế, cô muốn bưng vào mời tổ trưởng ăn cùng, không ngờ trượt chân thế nào, cả người và bánh đều chạy vào làm khách ở cặp ngực của tổ trưởng phòng nghiệp vụ.

Cẩn thận ôm văn kiện đến gặp tổ trưởng để tổ trưởng ký tên đóng dấu, không ngờ vừa xoay nắm đấm cửa, mở ra, đã thấy một màn ướt át, Nữ Vũ Thần đang ngồi cưỡi trên người tổ trưởng, toàn bộ phòng làm việc ai ai cũng thấy…

Nguỵ Mễ Miễn nhanh chóng trở thành một người nổi tiếng trong công ty.

Mọi người trong công ty không ai không biết đến một cô nhân viên mới nhỏ bé tên thân mật là “Mễ Mễ” thế nhưng ai cũng chỉ đứng nhìn từ xa, không ai dám lại gần nhân vật nguy hiểm này.

Nếu nhìn một người mà thấy người đó chậm chạp, ngốc nghếch, hiển nhiên là sẽ bị người khác chạy tới ức hiếp… Aaaaaa, ngược lại thì có, đã có vô số người đi trước ngã xuống không thương tiếc.

Cách thức làm việc chưa ổn định, mọi người trong phòng quan hệ xã hội, chỉ cần nghe tiếng Mễ Miễn đã nhanh chóng thay đổi sắc mặt.

Nhưng ngoài phòng quan hệ xã hội, người hâm mộ tiếng tăm của Mễ Mễ chạy đến vây quanh: “Khi đi bộ cô có vấp phải ngạch cửa không, Mễ Thỏ?” số lượng nhân viên rãnh rỗi có rất nhiều.

Đối với người chậm hiểu như Mễ Thỏ, cô vẫn chưa biết chuyện gì đang xảy ra quanh mình, cô vẫn còn đang chìm đắm trong sầu não của bản thân, là cả tháng nay cô vẫn chưa gặp được Lý Túc.

Tám giờ rưỡi sáng cô đi làm, đúng sáu giờ tối tan tầm, đúng mười một giờ ngủ, ngay cả ngày nghỉ cũng đúng giờ như vậy, nhưng tuyệt nhiên cô không hề thấy mặt Lý Túc.

Bởi vì phòng nghiệp vụ không có chuyện điểm danh.

Ban ngày đi làm, Mễ Miễn đi ra khỏi cửa thì Lý Túc đang ngủ, khi cô về, Lý Túc còn ở bên ngoài, chống chọi cơn buồn ngủ đến mười một giờ, Lý Túc cũng chưa về.

Liên tiếp vồ hụt, Nguỵ Mễ Miễn rất thất vọng.

Đánh du kích hằng ngày như vậy, thật lòng cô cũng không đánh nổi nữa.

“Bao Canh, mày có thấy Lý Túc thích ăn cháo không? Hay là thích ăn bánh trứng?” Ở trong bếp vừa đánh trứng, vừa nhìn nồi cháo đang kêu lên ùng ục, Nguỵ Mễ Miễn quay đầu hỏi chú mèo yêu đang ngồi ngay ngắn trên ghế.

Oh, đúng rồi, Nguỵ Mễ Miễn lén mang chú mèo yêu này về. Cô chưa nói gì với Lý Túc nên bây giờ vô cùng lo lắng, lo anh ta sẽ không chấp nhận cho cô nuôi mèo nữa.

Sáng sớm, trước khi đi làm, Nguỵ Mễ Miễn đang hiền tuệ, ở trong bếp chơi đùa làm bữa sáng. (hiền tuệ: tại đức, thông minh tuệ trí).

Cháo rau, bánh trứng, bánh bao thịt, sữa đậu nành nóng, và thêm một miếng bò bít tết nữa. Đơn giản phong phú khiến người khác phải chắt lưỡi hít hà.

Bản thân cô cũng ăn vụng một hai cái, sau đó ôm con yêu mèo về phòng mình, nghiêm cấm không được bước ra khỏi phòng nửa bước, nói xong, cô vội vã chạy đi làm, nhưng vẫn ghi lại tờ giấy bảo Lý Túc an điểm tâm.

Hi vọng anh ta sẽ thích.

Đầu tiên, cô nói đông nói tây viết mấy câu cảm ơn gì gì, sau lại nhắc nhở ăn điểm tâm, cuối cùng tại một góc vô cùng nhỏ của tờ giấy, cô mặt dày nói: “Bao Canh ở trong phòng tôi, nhất định nó sẽ rất biết điều, anh cứ yên tâm.”

Cô không chắc là Lý Túc sẽ thích Bao Canh. Không phải ai cũng thích nuôi vật cưng, càng không phải ai thích nuôi vật cưng cũng nhất định là sẽ thích mèo, mà người thích mèo cũng chưa chắc đã thích một con mèo tối ngày chạy loạn trong phòng.

Nguỵ Mễ Miễn chỉ còn cách cầu nguyện, việc cô tự tiện mang Bao Canh về nhà sẽ không làm Lý Túc tức giận. Cho nên tốt nhất là kiếm cách lấy lòng Lý Túc.

Con mèo nhỏ này dễ dàng lừa Mễ Miễn an tâm đi làm, nữ nô bộc kia tắt quạt, đóng nhẹ cửa, đi làm. Sau đó cạch một tiếng, cánh cửa tự nhiên lại mở ra…

Móng vuốt xoè ra, bước nhẹ trên sàn nhà, sau đó đưa đầu ra, nhanh như chớp con ngươi linh xảo (linh hoạt, khéo léo) liếc nhìn một vòng, tiếp đến là toàn bộ thân mèo từ cửa chui ra, cái đuôi thật dài ngoe nguẩy, để lại cánh cửa vẫn còn khe hẹp chưa đóng.

Quốc vương Bao Canh thông minh đáng yêu muốn đi dò xét lãnh thổ mới của mình.

Cạch.

Tiếng mở cửa.

“Meo meo?” Bao Canh bệ hạ nghi ngờ… cửa phía sau vẫn chưa đóng kia mà.

Vậy âm thanh mở của là từ chỗ nào tới?

Chợt Bao Canh bệ hạ bị một bong đen bao trùm lên…

“Meo meo? Meo meo meo meo meo?”

Đàn đàn đàn đàn đàn đàn….. Có đàn ông?

Ực! Trong lãnh địa của quốc vương Bao Canh, lúc nào lại xuất hiện một động vật giống đực chứ?

Đuổi! Phải đuổi ngay lập tức! Bắt đầu chiến đấu! Nó là quốc vương Bao Canh dũng cảm…

Hừ! Lông mèo, thịt mèo phía sau cổ bị túm lên, động vật giống đực không ngờ chỉ dùng một tay, không, chính xác là hai ngón tay đã nhấc được Quốc vương Bao Canh vĩ đại lên, hu hu.

“Con mèo ở đâu ra thế này?” Buồn ngủ híp mắt, Lý Túc và con mèo, hai đôi mắt ti hí trừng nhau. Anh ngáp một cái, đưa mắt nhìn cửa sổ.

Ơ, chỗ này là tầng mười ba của ký túc xá…

Ý chí chiến đấu của Quốc vương Bao Canh đã biến mất không còn dấu vết. Người này thuộc chủng tộc giống đực cao lớn, dám muốn đem quốc vương ta ném ra cửa sổ, thế mới biết người này đại nghịch bất đạo như thế nào.

Lý Túc đi qua hành lang, nhìn thấy bàn ăn trong phòng khách bày đầy thức ăn.

Dĩ nhiên anh cũng nhìn thấy tờ giấy, bởi “tờ giấy” kia thuộc khổ giấy A4, còn bị chiếc thìa, đôi đũa, thịt bò bít tết, và tầng tầng đồ ăn bao vây.

Lý Túc thông minh hiểu ngay ý của Nguỵ Mễ Miễn muốn truyền đạt. Anh rung rung con mèo nhỏ trong tay.

“Bao Canh?”

“Meo Meo”

Bị trở thành hàng hoá đưa lên đưa xuống, còn bị trái nghiêng phải đổ như vậy thực sự đã làm quốc vương bệ hạ phẫn nộ.

Vào thời hết sức đáng nhớ của Bao Canh thì, cô nô bộc vụng về kia…

Đưa tay kẹp lại kẹp tóc, pha ly trà, Nguỵ Mễ Miễn chuẩn bị đi theo đoàn ngưòi vào làm việc, bỗng tràn đầy mơ hồ hắt xì một cái rõ to.

“Hắt xìiiiii”

Oa, là ai, là ai đang lén nhớ mình nhỉ?

Lý Túc ở nhà chén sạch sành sanh bữa sáng ngon lành.

Mở miệng ăn, cháo rau bình thường, nhưng hay ở phần lửa rất vừa, gạo vừa mềm vừa nở bung, ăn rất thuận miệng. Thịt bò bít tết chiên khá chín, đáng tiếc ở mặt ngoài bị cháy xém một tí, nhìn thịt hơi già lửa tí. Tuy những thứ khác mua về ăn rất ngon, nhưng lí do khiến Lý Túc ăn một cách phấn khích nhất vẫn là cháo và thịt bò đó là bởi, đây là đồ ăn mà tự tay Nguỵ Mễ Miễn xuống bếp làm cho anh.

Quốc vương Bao Canh ngồi cách anh rất xa, núp sau tay vịn ghế sa lon, nhe răng trợn mắt với anh.

Cái người cao lớn dã man tên Lý Túc ăn no lưòi biếng liếc mắt nhìn cái thứ đầy lông Bao Canh kia một cái.

Được rồi, anh nhận hối lộ của Mễ Miễn, con mèo này chơi với nó cũng rất tốt…

Lý Túc gật đầu một cái sau đó lấy giấy bút phê chuẩn cho con mèo Bao Canh vào đây chung sống với bọn họ.

Đều là nhân viên mới, đều vào nhận việc một thời điểm, trong khi Nguỵ Mễ Miễn vẫn còn trong giai đoạn thử việc, học làm quen với mọi thứ thì Lý Túc đã kí hợp đồng làm việc dài hạn, bây giờ anh đang khoan khoái hưởng thụ ba ngày nghỉ liên tục của mình.

Ban ngày, anh làm việc ở công ty, buổi tối lại làm thêm ở quán ăn, cả một tháng không có lấy thời gian nghỉ ngơi, bây giờ được Nữ Vũ Thần ân tứ cho ba ngày nghỉ, anh chỉ muốn dùng cả ngày đầu tiên để vùi đầu vào ngủ.

Anh ngáp một cái, dự tính quay về phòng ngủ, anh với tay lấy chiếc áo vest vắt trên lưng ghế salon, bên trong lại truyền ra tiếng nhạc khua chiêng gõ trống.

Âm thanh kia làm chú mèo Bao Canh đang ngồi ở tay vịn gật mình, hoảng sợ.

Lý Túc một tay móc lấy chiếc điện thoại, một tay còn lại túm lấy gáy con mèo nhỏ giơ lên.

Lông Bao Canh dựng lên, từ trong cổ họng phát ra tiếng kêu hăm doạ.

Lý Túc dùng đầu ngón tay để bấm điện thoại, tay kia thả con mèo xuống lại ghế salon.

Bao Canh vừa được thả xuống, liền giơ vuốt muốn cào cào đùi Lý Túc, Lý Túc theo trực giác muốn đưa chân đạp nó ra, trong nháy mắt anh vội vàng dừng chân lại, thì cũng cùng lúc đó Bao Canh đã cắm móng nhọn hoắt của nó vào đùi Lý Túc.

Lý Túc đau đến nghiến răng trợn mắt.

“Aaaaaaa”

“Chà chà, âm thanh thật mất hồn nha em trai A Túc, mới sáng sớm mà tinh thần em đã hưng phấn như thế, hahah… Đều là ngưòi trẻ tuổi, anh hiểu mà! A Túc à, không phải là em đã nín nhịn lâu quá đấy chứ?”

Giọng nói qua điện thoại đương nhiên sẽ bị nghe có chút khác đi, nhưng nghe một cách cẩn thận thì giọng nói trầm thấp ấy rất giống Lý Túc.

Tiếng la của Lý Túc hẳn là bị tưởng tượng thành cái giọng trầm thấp khêu gợi mất rồi, tám phần là cái ngữ điệu dâm đãng, sao lại phá hư hình tượng người ta như thế chứ.

Sáng sớm đã mở màn bằng màu đỏ rồi, Lý Túc nhíu mày, nhịn đau rút cái móng của Bao Canh ra khỏi đùi mình, sau đó vừa hung tợn đấu mắt với quốc vương Bao Canh, vừa nghiến răng nghiến lợi nói tiếp.

“Lí Túc, khi đi, ngươi trộm đi chìa khoá dự trữ, định khi nào thì đưa ta đây?”

“Em trai xấu xa! Dám nói anh trai em là kẻ trộm, anh trai em còn chưa hỏi em cái việc em chưa lập gia đình mà đã sống chung với tiểu nữ sinh nha, cái việc lên xe trước mua vé bổ sung sau này anh trai chưa có dạy em nha! Em trai, em làm ra loại chuyện xấu hổ này, muốn người anh trai này phải ăn nói thế nào với cha mẹ dưới suối vàng hả?”

Lý Túc giận run tay, hận không thể chạy đến bóp cổ người bên kia điện thoại, “Đó là đồng nghiệp của ta, Công ty không còn phòng đơn, chỉ còn phòng đôi, ta với cô ấy chia ra…”

“Người đàn ông tốt thì dám làm dám nhận, em trai A Túc à, cho tới bây giờ anh trai cũng chưa từng dạy em chuyện ăn xong phủi mông bỏ đi không nhận, haiz, cứ như vậy đi, đến ngày giỗ ba mẹ, nhớ mang người ta về cho ông nhìn xem…”

“Dạy cái rắm!” Lý Túc tức giận mắng “Ngươi sinh trước ta có vài phút mà thôi, từ nhỏ đến lớn, ngoài việc ăn hiếp ta thì chính là lừa gạt bắt ta thu dọn cục diện rối rắm ngươi để lại, còn một tiếng anh sao, ta thấy còn xứng hơn ngươi nhiều!”

“Em trai, em trai A Túc à, mặc dù thế nhưng anh trai là thật lòng thương yêu em cơ mà, không phải lần nào cũng đưa phần đùi gà cho em ăn sao?”

Lý Túc vẻ mặt vô cảm, “Đúng thế, đó là bởi phần thịt ngon nhất đã bị ngươi lột sạch, chỉ còn lại phần da nám đen, đã thế khắp nơi còn thoa nứơc miếng của ngươi lên”

“Aha ha ha hah, em trai A Túc, em còn nhớ rõ thế sao? Sao em lại đáng yêu thế chứ!”

Không có chút mặt mũi, không có tâm, không có can, thật là một người anh trai khó ưa, hết lần này đến lần khác Lí Túc cũng không tỉnh lại, còn dương dương tự đắc mình có một em trai chịu khó, đáng yêu, dễ bảo.

Lý Túc thở dài, “Ngươi gọi cho ta có việc gì?”

“Ai ui, người làm anh này không được gọi cho em mình sao? Chẳng lẽ em không muốn gặp anh sao?” Lí Túc thứ hai cười hì hì nham nhở, chỉ nghe cũng biết có chuyện.

“Tự nhiên lại lấy lòng.” Lý Túc hừ lạnh “Không phải ngươi lại làm ra chuyện gì muốn ta thu dọn chứ?”

“Thật là, là anh nhớ đến em trai A Túc của anh thôi! Em không nhớ lúc trước chúng ta ngủ chung một giường, tắm chung một bồn, ăn chung một chén sao? Còn anh thì anh cực kì nhớ đến cái mông trắng hồng của A Túc đấy!”

“Ta nhớ chúng ta là sinh đôi” Lý Túc ung dung nói “Chẳng qua, ta nghĩ, cái mông của ngươi bây giờ trắng hơn lại vểnh hơn chăng? Nghe nói xoa nhiều sẽ căng tròn hơn đó, tối hôm qua, anh Khúc không giúp ngươi nhào nặn sao?”

Đây là đùa giỡn? Đây nhất định là đùa giỡn sao? Đây nhất định là đùa giỡn.

Cái người bên điện thoại lập tức bị nghẹn, không nói được từ nào.

Lý Túc vẫn ung dung chậm rãi nói từng từ một như cũ “Lí Túc, ngươi cùng “ca phu” gây gổ sao? Tính tình tự cao tự đại cái gì, ca phu quyền
<<1 ... 34567 ... 16>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
1049/2847

Snack's 1967