XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Cô Nàng Không Muốn Kết Hôn-full

Lượt xem :
không ngừng lật tới lật lui. Chất lỏng màu trắng cũng không ngừng chảy ra, “Chảy nhiều vậy sao? Đúng là đứa bé nhiều nước.”

Thị giác bị những lời dâm mỹ kích thích làm anh càng cuồng dã hơn, thân thể hai người truyền ra những tiếng “bành, bạch”.

“A… Tha cho em đi …” Tốc độ của anh quá nhanh, dục vọng ngày càng mãnh liệt, cao trào này lan tràn vào đầu óc cô, làm cô thấy choáng váng, cả người cô run rẩy, khóc ồ lên, cảm giác kích tình đến mức mất cả khống chế thế này thật đáng sợ …

“Thật là đáng thương.” Thấy nước mắt cô chảy đầm đìa, gương mặt yếu đuối vô cùng, nhục dục chinh phục trời sinh của đàn ông càng dâng lên trong anh, anh không muốn bỏ qua cho cô, lại càng lúc càng nhanh hơn.

Rốt cục, cô không ngăn cản nổi kích thích mãnh liệt như thế, ngất liệm đi, những cuộc kích tình kiểu này, cô căn bản không phải đối thủ, không muốn nhân thua cũng khó.

Sáng thứ bảy, do trận mưa hôm qua mà vừa sáng sớm, hơi lạnh đã tràn vào, hợp với ánh mặt trời chan hòa, làm cho căn phòng trở nên ấm áp vô cùng.

Treo chăn, quần áo lên phơi nắng, Hạ Di Hàng vỗ về cái eo đau nhức, nhìn quần áo được giặt giũa sạch sẽ treo dưới ánh mặt trời, cô bỗng có một cảm giác thỏa mãn.

Tuy Bách Lăng Phong thường nhờ người ta đến đây dọn dẹp theo định kỳ, nhưng từ nhỏ cô đã thích làm việc nhà, mỗi lần thấy căn phòng bừa bộn được dọn dẹp sạch sẽ, cô lại cảm thấy vui vẻ vô cùng.

Có lẽ nên gọi là tự ngược, cô thầm nghĩ. Rõ ràng không cần cô động tay động chân, lại cố tình làm mình mệt mỏi gần chết, không phải tự ngược thì là gì ?

Cầm điện thoại di động lên, gần mười giờ, cũng vừa lúc, cô quay người đi vào trong thang máy, đi qua phòng khách được cô quét dọn sạch sẽ, không còn một hạt bụi, cô đi vào phòng sách.

Nhẹ nhàng gõ lên cánh cửa bằng gỗ dày, được chấp nhận rồi, cô mới đẩy cửa vào.

Bách Lăng Phong đang xem một đống văn kiện dày, đó là những tài liệu mà sáng nay Hứa Mạn Tuyết vừa mang đến, lúc ấy, cô còn đang mơ mơ màng màng ngỷ, ngay cả tiếng chuông cửa cũng không đánh thức cô được.

Thấy thân thể mảnh khảnh của cô, anh đặt văn kiện xuống, dựa vào ghế nhướng mày nhìn cô.

Cô gái này, luôn hiểu rõ phận sự của mình, chỉ cần hai người tách ra, cô sẽ không quấy rầy đến công việc của anh. Hai năm qua, hôm nay là lần đầu tiên.

Ánh mắt đánh giá dán chặt vào áo lông của cô, một chiếc áo màu đen dài, bị chiếc áo lông kia bao trọn ngực, anh nhìn hồi lâu rồi chuyển sang môi cô.

Cô có đôi môi rất đẹp, rất hoàn mỹ, độ dày vừa phải, độ cung ưu mỹ, là hình thôi tiêu chuẩn, cho người ta vừa nhìn thấy đã muốn hơn, mà đôi môi này tối hôm qua ….

Tròng mắt đen bóng nhớ đến kích tình tối qua, trở nên càng thâm thúy hơn, đúng là rất đáng để hưởng thụ. Môi của cô, có tư vị rất tuyệt đẹp.

Anh ta đang nhìn cái gì ? Hạ Di Hàng vừa đi đến, đã bị ánh mắt nóng bỏng của anh khóa chặt, chỉ biết đỏ mặt, nói không nên lời.

Đúng là! Ở cùng hai năm, mặc dù thời gian ở cùng nhau không nhiều lắm, chỉ là những ngày cuối tuần, nhưng cô có cần đỏ mặt dưới ánh mắt chăm chú này của anh không?

Mãi cho đến khi phát hiện, ánh mắt của anh vẫn lưu luyến tại bờ môi của cô, khuôn mặt cô càng ửng hồng, tựa như trái cà chua vậy, tên đàn ông này, nhất định đang nghĩ đến chuyện hôm qua!

Cô vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng anh. Nhớ lại sự phóng đãng tối qua, làn da non mịn của cô nóng bừng như thể bị thiêu cháy vậy.

Cho dù … cho dù tối qua là đêm đầu tiên anh trở về từ Mĩ, hai người đã không gặp nhau gần nửa tháng, nhưng cô có cần bạo gan đến vậy không ? Chỉ vì muốn anh ăn rau chân vị thôi, thậm chí … thậm chí còn làm chuyện đó với anh.

Trời ạ! Trong lòng thầm rên rỉ, thật là, bảo cô làm sao mà nhìn anh đây ?

Hơn nữa, sau đó anh ta như nổi điên, đè cô lên giường, giằng co cả buổi tối, hại cô đau nhứt cả người, đứng lên cũng không thẳng người được.

“Em đang suy nghĩ điều gì vậy?” Nhìn thấy gương mặt cô chuyển từ hồng sang đỏ, đỏ sang trắng, anh hứng thú hỏi.

Tên khôn khéo này chẳng lẽ không biết cô đang suy nghĩ cái gì sao? Nhất định là anh ta cố ý hỏi như vậy, làm cho cô thấy thất thố.

Hạ Di Hàng cố gắng khắc chế mình, khống chế gương mặt mình không hồng hơn nữa, nhưng đúng là rất khó. Cuối cùng, mặc dù gương mặt vẫn ửng hồng, nhưng giọng nói của cô lại không hề run rẩy, bình tĩnh như thường nói: “Em có chuyện muốn nói với anh.”

“Nói đi, anh nghe.” Cô gái này đúng là có bản lĩnh, anh khẽ cong môi lên, đóng laptop lại, thứ bảy là ngày nghỉ ngơi cho chứng khoán toàn cầu, nhưng anh không ở không như vậy.

“Em muốn ra ngoài đi dạo với anh.” Khó khi thời tiết tốt như thế này, cô muốn đi dạo một chút, ngắm cây, ngắm hoa, thả lỏng mình sau những giờ làm việc căng thẳng.

“Vậy thì đi đi.”

“…Ừ.” Anh dễ dàng chấp nhận như vậy làm cô cảm thấy không quen.

Nhưng người đàn ông này hoàn toàn không để ý đến vẻ mặt cô, lấy điện thoại ra, nhấn từng phím..

Hạ Di Hàng ấm ức nhìn chiếc điện thoại kia, lúc này anh cũng có nó, để ra lệnh cho người khác.

Nhiều chức năng thì sao, đẹp thì sao, cũng đâu thể làm cơm ăn được.

“Cơm trưa em không làm đâu, anh tự mình lo đi.” Tức giận nói, cô chuẩn bị xoay người bỏ đi, hừ, tốt nhất là để cái điện thoại nấu cơm cho anh, ne6i1 như nó có thể nghe được lời nói của anh.

“Hứa Mạn Tuyết, bữa tiệc tối nay hủy bỏ giùm tôi.” Âm thanh của người nào đó làm cô ngừng bước lại.

“Còn nữa, lịch trình ngày mai cũng hủy bỏ.”

Anh ta có ý gì ….

“Đó là chuyện của cô, không liên quan đến tôi, hai ngày này, không được làm phiền tôi.” Trực tiếp nhấn phím kết thúc, anh tuyên bố, cuộc gọi này đã thực hiện xong.

“À, cái đó …” Nhìn anh đứng dậy, cô bỗng trở nên hồ đồ. Hàng lông mi tiêu chuẩn của anh xuất hiện trước mắt cô, “Anh nói, đi một chút cũng không sao.” Ý của anh cô rất rõ ràng, hủy bữa tiệc rồi hủy lịch trình, tất cả đều liên quan đến cô, nhưng cô không gánh nổi trách nhiệm này.

“Nếu trong mười phút mà em không chuẩn bị xong thì chuẩn bị nằm trên giường cả ngày với anh đi.”

“Hả?”

“Em còn 9 phút 50 giây!”

Cho dù trong lòng cảm thấy rất bất mãn, rất ấm ức, nhưng Hạ Di Hàng vẫn ngoan ngoãn đi thay quần áo, chuẩn bị đi ra ngoài. Bởi vì cô biết, người đàn ông này nói gì là làm nấy, không hề để ý đến ý kiến của người khác.

Hơn nữa cô rất nghi ngờ, thay vì đi ra ngoài cùng cô, có phải anh lại càng muốn hưởng thụ một ngày trên giường cùng cô không ?

Kết quả, cái anh gọi là đi một chút, thậm chí còn mang cô đến Nhật Bản, lần này đi, khoảng cách quả nhiên không gần.

Cô vốn chỉ định tản bộ dưới công viên, căn bản không hề nghĩ người đàn ông này sẽ đưa cô lên phi cơ, đi sang Nhật Bản, chẳng lẽ quan niệm về “đi dạo” của người có tiền khác với người bình thường đến thế sao?

Trong tiếng kháng nghị của cô, anh chỉ lạnh lùng trừng mắt nhìn cô , “Anh không có hứng thú với việc phải chen tới chen lui với người ta.”

Được rồi, ở Đài Loan, hơn nữa lại là cuối tuần, muốn tìm nơi có ít người cũng hơi khó một chút, nhưng cô đâu có cầu xin anh đi dạo với cô đâu ? Hình như là không có.

Dĩ nhiên, cô sẽ không ngu ngốc đến mức nói với anh. Nhưng nói thật, sống gần ba mươi năm, đây là lần đầu tiên cô ra khỏi biên giới, nhìn thế giới bên ngoài, cô thấy rất hưng phấn, khi cô nhìn thấy những cảnh sắc xinh đẹp, sự hưng phấn này lại càng tăng thêm gấp bội.

Tháng mười hai ở Hakone (1), có thể thưởng thức được những cánh rừng cao lớn, cùng những ngọn đồi được bao phủ bởi màu đỏ của lá phong, lá vàng và lá xanh uể oải khoác lên cây. Nhưng những con đường sạch sẽ lại làm người qua đường cảm giác nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng. Từ cửa sổ lại càng cảm nhận được tốt hơn.

Không biết có phải do ảo giác hay không, đến quê hương của suối nước nóng, cô cảm giác, trong không khí mơ hồ có một mùi hương của mùa xuân ấm áp.

Vòng qua con đường khúc khuỷu, một biệt thự được thiết kế theo kiểu Châu Âu thời cổ đập vào mắt cô, nó nằm bên cạnh hồ Ashi , nằm giữa sườn núi, cộng thêm non sông tươi đep, khiến nó trở thành một bức tranh sống động, làm rung động lòng người.

Có thể ở trong căn nhà này đúng là hạnh phúc biết bao nhiêu, mỗi ngày đều có thể ngồi giữa bức họa, cô thầm nghĩ.

Khi chiếc xe dừng lại trước biệt thư, đôi mắt cô không tự chủ được mở to.

Khi đi có máy bay chuyên dụng đến đón cô không kinh ngạc, nhưng biệt thự khổng lồ này, cô không muốn kinh hãi cũng khó, tốt nhất đừng nói cho cô rằng, tòa biệt thự này cũng là sản nghiệp của anh.

Cánh cửa từ từ mở ra đã cho cô biết rõ đáp án, đúng là, người đàn ông này quả là thừa tiền.

“Mệt không?” Hỏi cô.

Lắc đầu, thời gian đến đây không mất nhiều, nghỉ ngơi nữa cũng mệt thôi.

“Cũng tốt.” Anh trực tiếp bảo tài xế đậu xe, “Xách hàng lý vào phòng, anh có thể đi được rồi.” Tài xế cung kính mang hành lý vào trong biệt thự.

Kết quả, cô còn chưa kịp cẩn thận đánh giá căn biệt thự này, anh đã lôi cô đi ra ngoài.

Lợi dụng thời gian rảnh rỗi, anh quay sang hỏi cô, “Em muốn đi đâu?”

Ồ, anh ta đang trưng cầu ý kiến của cô sao? Từ khi nào mà anh ta trở nên dân chủ vậy? Cô nhìn anh.

Sao vẻ mặt cô gái này lại đầy vẻ nghi ngờ như vậy? Khó chịu trực tiếp đánh tay lái, anh không thèm để ý đến ý kiến của cô.

“Cây, em muốn ngắm cây.” Thấy vẻ mặt anh không tốt, cô vội vàng nói ra suy nghĩ của mình, tránh cho anh lại mang cô đến những nơi kỳ quái

Hừ hừ, xe đi lên núi.

Mercedes-Benz đen bóng, dưới kỹ thuật lái siêu đẳng của anh, leo núi như đi đường bình thường vậy, thỉnh thoảng, cô lại nhìn thấy một đám lau sậy hiện lên, có khi lại thấy vài con sóc đang lủi lủi trong bụi cỏ, tất cả đều hấp dẫn lấy ánh mắt của cô.

Chừng qua 20 phút sau, bọn họ dừng lại ở một vùng đất bằng phẳng. Mở cửa, không khí miền núi làm cho cô bỗng bình tĩnh lại.

Nhật Bản là một quốc gia rất chú trọng đến việc bảo vệ môi trường, tỉ lệ rừng đứng đầu thế giới, cứ nhìn từng mảng rừng lớn xanh biếc này là biết.

“Chúng ta đi lên.” Anh chỉ vào đường núi phía trước. Những lời này, rõ ràng là câu khẳng định, không phải câu nghi vấn. Vừa nói xong. anh lập tức cất bước đi lên.

Núi này không thể gọi là bằng phẳng, phải nói là cao chót vót mới đúng, thế nên lên núi sẽ tương đối khó khă, cho nên dù là cuối tuần cũng không có ai đến.

Cô chỉ mới thất thần thôi, người đàn ông kia sao lại đi nhanh đến vậy, đã sắp cách cô khoảng năm mươi thước rồi, thật là, có cần phải đi gấp vậy không ?

Cắn môi, cô đành cố gắng bò lên trên, nhưng có lẽ do đã lâu không vận động nên mặc dù chỉ mới bò một đoạn ngắn, cô đã bắt đầu thở hồng hộc, ngẩng đầu nhìn người phía trước, tốc độ của anh vẫn không thay đổi, không hề có cái gì gọi là quần áo xốc xếch … Không ngờ thể lực của anh lại tốt đến thế.

Cô chỉ muốn ngắm cây, đâu có nói muốn leo núi, làm mình mệt mỏi như vậy làm gì. Trọng điểm là, cô chỉ muốn đi dạo một chút, cái gọi là đi một chút, đương nhiên là phải từ từ, còn phải ngắm cảnh sắc xinh đẹp xung quanh nữa chứ, đâu phải muốn tranh tài với ai đó.

Trong lòng bất mãn tới cực điểm, cô khom người xuống, hai tay chống lên đùi, nặng nề thở hổn hển, anh vẫn đi nhanh như vậy, mặc kệ cô có theo kịp hay không, đúng là bạo quân, độc tài, bá đạo…

“Thể lực đúng là không tốt.” Đột nhiên có âm thanh xuất hiện, làm cô đang oán thầm anh sợ hết hồn, ngẩng đầu lên, cô nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ của anh.

Người này có thể quá đáng hơn không, cô liếc anh một cái, cúi đầu không thèm quan tâm đến lời châm chọc của anh, cô quyết định, mặc kệ anh đi nhanh bao nhiêu, cô vẫn sẽ đi bình thường, còn phải từ từ thưởng thức phong cảnh hiếm hoi này chứ!

Một bàn tay đột nhiên chìa ra trước mặt cô, cô ngẩng đầu, khó hiểu nhìn anh.

“Đưa tay cho em nắm.” Giọng điệu như ban ơn, cho dù là người tốt tính đến mấy cũng thấy bực mình.

“Không cần.”

Không để ý đến cô từ chối, anh nắm tay cô, “Cùng những con rùa như em leo núi, xem chừng tối nay chúng ta không xuống núi được rồi.” Anh cất bước đi lên.

Muốn tránh ra nhưng cô lại không phải đối thủ của anh, tay của anh lại rất ấm áp, rất có lực, để anh nắm tay, đường núi dường như không khó để đi lên nữa. Định từ chối nhưng lại bị anh nắm chặt, cô đành ngoan ngoãn để anh nắm.

Nhưng tốc độ này cô thật sự không chịu nổi, nhưng cô lại không dám lên tiếng biểu tình, gư
<<1 ... 678910 ... 14>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
78/4904