Ring ring
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Cô Dâu Nhỏ-full

Lượt xem :

Tình trạng: Hoàn Thành
Tác giả: Cố Tây Tước
Tên truyện: Cô Dâu Nhỏ
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện nhiều tập

Tiểu thuyết ngôn tình hay


Chương 1: Lên miền Bắc
Vừa mới tốt nghiệp đại học, Hướng Hiểu Sắc thấy xung quanh rất nhiều người đi thi công chức, cô là một phần tử rảnh rỗi không có việc gì làm cũng muốn đi thi. Vì vậy về nhà nói với ba, ông nói: “Không phải ba cũng có một người bạn làm quan lớn sao? Con gái ba muốn thi công chức, ba phát huy sức mạnh, phát huy sức mạnh đây.”

Ba Hướng nghe xong thì cảm thấy kiêu ngạo, con gái ông luôn luôn lười biếng, không tích cực lại muốn dốc sức vì tổ quốc, khen ngợi một chút rồi sau đó đi vào phòng gọi điện cho người bạn, đối phương vừa nghe, cũng lập tức nói: “Con gái ông Hướng cũng là con gái tôi, ông cho con bé đến chỗ tôi thi đi, tôi che chở cho.”

Hướng Hiểu Sắc gặm dựa hỏi: “Ở đâu ạ?”

“Bắc Kinh.”

Bị sặc nước dưa, cô chỉ muốn đi thi công chức, nếu đỗ cũng không đòi hỏi danh tiếng, nếu được nhận thì làm, nhưng xác định không có việc hết lòng phục vụ dân chúng, thi không đỗ thì tìm việc khác, nhưng công chức ở thủ đô sao? Quá cao đối với dân thường.

Ba Hướng vỗ ngực cam đoan, người bạn kia cũng trâu (chức cao), chỉ cần con đừng như xe bị tuột xích thì không việc gì cả.

Khoé mắt Hướng Hiểu Sắc giật giật, cuối cùng vẫn đi đăng ký, cô nghĩ: “Nếu đã đến thủ đô, vậy thì coi như nhân tiện đi du lịch một chuyến”.

Vừa xuống máy bay, gặp phải gió cát, trong lòng Hướng Hiểu Sắc nghĩ đến điềm lành, giống như giông tố trước bình minh. Vừa mở máy, điện thoại reo, bạn ba cử người đến đón, Hướng Hiểu Sắc nghĩ mình cũng có xe riêng đưa đón một ngày, đối phương nói: “Đến chưa?”

Đàn ông, giọng nói rất trầm, Hướng Hiểu Sắc nhìn đông nhìn tây nói: “Đến rồi, tôi vừa ra xong, tôi mặc quần áo màu hồng, rất dễ tìm, nhìn thấy không?”

Không hiểu vì sao người kia dừng lại một lát, mới nói: “Cô đứng yên đó, tôi đi tìm.”

“Được.” Hướng Hiểu Sắc cúp máy, đứng chờ.

Sống hai mươi tư năm trời, hôm nay cô mới gặp được một người đàn ông cực kì lạnh lùng, áo sơ mi đen, quần jean ôm sát đôi chân dài, đeo kính đen, tóc cắt ngắn, anh khí lại lãng tử. Hướng Hiểu Sắc liếc trộm vài lần, kết quả người đàn ông lạnh lùng đó đi tới trước mặt cô rồi dừng lại: “Tất cả hành lý đây sao?”

“A, vâng.” Hướng Hiểu Sắc khó hiểu: “Anh là lái xe sao?”

Người đàn ông lạnh lùng kia không trả lời, trực tiếp cầm lấy túi hành lý trên tay cô, nói một tiếng “Đi thôi” liền đi luôn. Hướng Hiểu Sắc lập tức theo sau, trong lòng nghĩ vài chuyện, bạn của ba quả nhiên trâu bò, ngay cả tài xế cử đi cũng phong cách như vậy. Sau khi lên xe, rất thức thời ngồi chỗ dành cho phụ lái, là kiểu xe hơi bình thường, Hướng Hiểu Sắc cẩn thận hỏi: “Anh họ gì vậy?”

Người ngồi vị trí lái xe liếc cô một cái, tháo kính xuống, Hướng Hiểu Sắc rốt cuộc cảm nhận được câu “Mắt sáng như đuốc”, sau đó nghe thấy anh nói: “Không dám, tôi họ Tần.”

“A, anh là con trai bác Tần sao?” Lúc mình thấy! Mình biết ngay, người khí khái như thế này mà là lái xe sao?

Đối phương phát ra tiếng “Ừ” thờ ơ từ cổ họng.

Hướng Hiểu Sắc nghĩ ba anh để anh làm lái xe nhất định rất khó chịu? Tôi cũng khó chịu nha, áp lực cao như núi vậy.

Xe đi gần một tiếng mới tới nhà chú Tần, không tính là nội thành cũng không coi là ngoại ô, nhà cũng không lớn không nhỏ, Hướng Hiểu Sắc vào cửa liền bị một người phụ nữ trung niên xinh đẹp đi ra từ phòng bếp kéo tay: “Hiểu Sắc tới rồi? Tới đây, ngồi ở phòng khách trước đi, đợi một lát nữa có thể ăn cơm. Tần Hiên không bắt nạt cháu chứ? Ây da, lúc bác bế cháu cháu mới một tuổi, chớp mắt một cái đã lớn nhanh như vậy.”

Cô nàng họ Hướng thật sự không biết trả lời thế nào, liền nhiệt tình gật đầu: “Vâng vâng vâng.”

Tần Hiên đặt hành lý ở phòng khách, rồi nói: “Con đi ngủ, không ăn cơm đâu.”

Bác gái Tần nói: “Được, con bị chênh lệch múi giờ, tối sẽ gọi con dậy.” Sau đó nói với Hiểu Sắc: “Sáng nay Tần Hiên mới trở về từ Mĩ, đi công tác một tuần, đứa bé này luôn thích làm việc điên cuồng. Vậy đợi lát nữa cùng ăn cơm với bác được không? Bác trai ăn cơm trưa ở công ty, không trở về.”

Cho dù mới tiếp xúc không lâu, nhưng Hướng Hiểu Sắc cảm giác suy nghĩ của bác gái rất chu đáo: “Được ạ.” Mặc dù ba nói mấy ngày này ở nhà bạn ba, nhưng cô nhất quyết muốn ở nhà trọ, chủ yếu cô còn muốn đi chơi, ở nhà người ta không được tự nhiên cho lắm, kết quả khi đang ăn cơm cô nhiệt tình giải thích rõ với bác gái, lại bị phản bác : “Như vậy sao được? Đừng ngại, cháu cứ xem cháu là cô dâu đã được ước định từ nhỏ của Tần Hiên, chúng ta như người một nhà vậy.”

“Dạ?!” Hướng Hiểu Sắc kinh ngạc đứng lên, bởi vì động tác quá mạnh nên làm đổ ly nước chanh bên cạnh, chiếc cốc đẹp đẽ rơi xuống đất vỡ choang.

Bác gái Tần vội vàng cầm khăn lông cho cô lau: “Không sao, không sao, cháu cởi áo len ra để bác giặt sạch giúp cháu là được.”

“Cháu xin lỗi……..” Thật sự rất lung túng, khó xử nhất chính là câu kia, cô dâu nhỏ sao?! Ai nói cho cô biết chân tướng được không?

Đột nhiên có người sau lưng nói: “Mới ngủ đã bị cô đánh thức.” Hướng Hiểu Sắc quay người, không phải cô vừa mới biết mình là cô dâu nhỏ của anh ta sao? Mặc quần áo ở nhà màu sáng, híp mắt nhìn cô. Hướng Hiểu Sắc hít sâu: “Xin lỗi, nếu không anh đi ngủ tiếp đi?”

Người kia nhìn cô, cuối cùng lại quay đầu, đi tới trước bàn ăn, kéo ghế bên cạnh cô rồi ngồi xuống, múc một chén canh, từ từ uống.

Bác gái Tần cười ha ha nhìn họ, vẻ mặt vui mừng. Hướng Hiểu Sắc thấy biểu cảm của bà, trong lòng phức tạp, mình thật sự chỉ thuận tiện đi du lịch thôi……… Tại sao cảm thấy trọng điểm hoàn toàn thay đổi vậy?

Chương 2: Cuộc thi
Cuối cùng vẫn ở trong phòng khách nhà họ Tần, buổi tối Hướng Hiểu Sắc gọi điện cho ba, thế nhưng ba cô tắt máy! Đứa bé từ nhỏ không có mẹ tức giận: “Trở về tính sổ với ba!”

Sáng sớm hôm sau đi thi, may mắn bác gái đưa cô đi, bác gái nói: “Thằng Tần Hiên nhà bác nó đến công ty, nó nói cháu thi xong gọi nó.”

Hướng Hiểu Sắc chỉ có thể cười gượng: “Vâng ạ.” Thi xong cô sẽ đi chơi, từ hôm qua đến giờ, tinh thần áp lực quá lớn, nhất định phải đi thư giãn mới được. Bài thi được phát đến, bạn học Hướng cảm thấy như bị lừa bịp, đây là vấn đề khốn nạn gì vậy, ý thức cứ trôi đi. Mơ mơ hồ hồ viết hết những gì có thể nghĩ trong đầu ra. Tiếng chuông reo, mọi người ra khỏi phòng thi.

Đói bụng muốn chết, dùng di động tìm một cửa hàng ăn vặt ngon ở thủ đô, rất vui vẻ bắt xe đi, vừa ngồi xuống điện thoại liền kêu, chính là cái người hôm qua bác gái nói làm cô bận tâm “Tần Hiên”, vẻ mặt Hướng Hiểu Sắc sợ hãi nhận điện, người kia hỏi : “Đang ở đâu?”

“Đang ăn cơm.”

“Không phải bảo thi xong cô gọi điện cho tôi sao?”

“À, anh bận, tôi tự đi ăn là được, chuyện này... ở đây tôi có một người bạn hồi đại học, buổi chiều thi xong tôi có thể đi chơi với cô ấy một ngày, tối nay không về nhà anh, làm phiền anh nói với bác gái……..”

“Tôi hỏi cô đang ở đâu?”

Di động bác trai ngồi bên cạnh vang lên bài hát trên mặt trăng, Hướng Hiểu Sắc bật thốt: “Trên mặt trăng.”

Tần Hiên cúp máy, Hướng Hiểu Sắc vỗ trán, thật sự ngoài ý muốn!

Hôm sau cùng người chị em thời đại học – cô nàng Tiểu Tử đi chơi một chuyến, cuối cùng Tiểu Tử nghe được ý định thi công chức của bạn học Hướng, thành khẩn nói: “Đừng đùa, từ bỏ hy vọng đi. Đừng nói phỏng vấn, với năng lực của em thi viết cũng nguy hiểm, không phải chị xem thường em, nhưng em không phải người ham học, còn nhớ năm đó thi cấp bốn không, MM em thi mấy lần?”

Bạn học Hướng thẹn không dám nhận: “Sáu lần.”

Tiểu Tử nói: “Cho nên, từ bỏ đi, hay là cùng chị gái chị tìm đường khác!”

“Đường gì?”

“Tìm một người đẹp trai giàu sang gả đi!”

Miệng bạn học Hướng há hốc, không phải con đường này càng không thực tế sao?

Gần tối, hai người đi đến một nhà hàng sang trọng ở đường Vương Phủ Tỉnh, Hướng Hiểu Sắc muốn dứt khoát “Lúc sống muốn ăn một bữa tiệc lớn đắt tiền đến xót xa trong lòng”, Tiểu Tử lại muốn tìm một anh chàng giàu sang đẹp trai. Kết quả, thật sự gặp rồi.

Hướng Hiểu Sắc gặp Tần Hiên, bên cạnh anh là ba vị thương nhân quần áo chỉnh tề có vẻ thành đạt.

Nhưng thật ra lúc đi vào Tần Hiên đã nhìn thấy cô, mặc dù trong phòng lớn không ít người, nhưng cô mặc đồ thể thao màu quýt, rất dễ gây chú ý, cô để tóc xoã dài lại rất xinh đẹp, trong lòng Tần Hiên nhàn nhạt nghĩ, sau đó nói với người bên cạnh: “Đợi tôi chút”, đi tới phía cô.

“Đi chơi vui không?”

Hướng Hiểu Sắc sợ hết hồn, thấy anh lại càng sợ hơn: “Tại sao anh ở đây?!”

“Tới ăn cơm.”

“À.” Hướng Hiểu Sắc cười gượng: “Thật trùng hợp, thật trùng hợp.”

“Hôm nay về nhà ngủ không?”

“Về……….” Tại sao lời nói này lại mập mờ như vậy? Nhưng mà hôm qua quả thật phải ở nhà bác Tần, bởi vì hôm đó đi thi không có mang theo quần áo để thay nên tối qua ngủ ở nhà Tiểu Tử cũng chưa tắm: “Tôi tự về là được, anh đi đi.”

Ba người đi cùng Tần Hiên cũng đi tới, có người mở miệng cười nói: “Tưởng là khách hàng công ty cậu, không ngờ là hai người đẹp, cậu chủ Tần, không giới thiệu sao?”

Tần Hiên nhìn Hướng Hiểu Sắc nói “Vợ chưa cưới của tôi”, sau đó nói với vợ chưa cưới: “Vậy em đi xe về cẩn thận.” Rồi gật đầu với Tiểu Tử đứng bên cạnh một cái, cuối cùng nói với ba người kia: “Đi thôi.”

Hướng Hiểu Sắc muốn khóc, trong ba giây ngắn ngủi người này nói ra tin tức có chấn động không?

Nhưng mấy người đẹp trai kia cũng đi rồi.

Tiểu Tử bóp chặt gương mặt tròn tròn của Hướng Hiểu Sắc: “Nhóc con, thành thực khai báo.”

“Khai cái gì mà khai? Em đang cần được giải thích đây.” Hướng Hiểu Sắc đau khổ nói: “Chắc là đang đùa em đó.”

“Đùa sao? Không thể, ánh mắt anh ấy nhìn em rất tình cảm và chuyên chú, một đại hoa khôi như chị mà cũng không liếc một cái! Anh ấy yêu em rất sâu đậm đó em gái.”

Hướng Hiểu Sắc im lặng không nói câu nào.

Sau khi ăn xong, hai cô gái nửa sống nửa chết tự nhiên không phải trả tiền, bởi vì nhân viên phục vụ nói cho các cô biết, bàn của hai người đã được cậu chủ Tần thanh toán.

Tiểu Tử đưa cô ra xe taxi, nghiêm túc nói: “Em đó, phát đạt đừng quên chị.”

“A, em thi xong sẽ về nhà.” Kết quả cuộc thi viết bốn mươi ngày sau mới có, dù sao mình cũng cảm thấy chắc chắn không đỗ, còn không bằng nhanh chóng thu dọn quần áo về nhà, sau đó sẽ tính tiếp.

Kết quả, tối đó bác gái Tần nói với cô: “Đừng về, ở lại đây, tìm hiểu nhau với con trai bác nhiều hơn đi. Hơn nữa, hôm trước ba cháu đi theo đoàn khảo cổ rồi, còn chưa biết ngày nào về. Ba cháu không nói với cháu sao?”

Không có ạ! Hướng Hiểu Sắc sắp hộc máu, mình có người ba không đáng tin như vậy sao?

Cứ như vậy, Hướng Hiểu Sắc ở lại chỗ này.

Mỗi ngày đi mua thức ăn cùng bác gái, nấu cơm, đan áo len, xem phim thần tượng……… Thật sự rất may, trừ lúc ăn sáng và ăn tối mới thấy anh, căn bản hai người không gặp nhau. Mà Tần Hiên lớn hơn cô năm tuổi, tính tình lại trầm lặng, càng không có gì để nói chuyện. Cho nên, từ nhỏ Hướng Hiểu Sắc là đứa bé không có mẹ theo bác gái xinh đẹp lại cởi mở sống một cuộc sống gia đình, vẫn cảm thấy rất hạnh phúc. Cho nên cô xem nhà họ Tần là nhà mình.

Sáng nay vừa tỉnh dậy, trên người còn mặc đồ ngủ, lẩm bẩm nói: “Bác gái, cháu vừa nằm mơ đi rút thưởng cùng bác, cháu rút trúng một cái điện thoại đắt tiền………”

“Mẹ anh ra ngoài rồi.”

Hướng Hiểu Sắc tỉnh ngủ, đứng nghiêm nói: “Anh còn chưa đi làm sao?”

Tần Hiên ngồi trên ghế sô pha phòng khách xem tin tức nói: “Hôm nay nghỉ làm. Em đi rửa mặt, anh dẫn em ra ngoài.”

“Đi đâu?”

“Hẹn hò.”

“………”

Chương 3: Lên xe trước
Hướng Hiểu Sắc kết hôn nửa năm sau lần hẹn hò đầu tiên, sau khi thi trượt công chức lần thứ hai.

Đầu tiên nên nói đến lần thi đầu tiên, thi viết, đối với bản thân Hướng Hiểu Sắc và Tiểu Tử, MM đều rất kinh hãi. Bác Tần rất vui vẻ, bảo ở nơi phỏng vấn Hướng Hiểu Sắc phải chú ý, còn nói giám khảo lúc cháu thi là đồ đệ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
75/1873