Old school Easter eggs.
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Chiếm Đoạt Vợ Yêu-full

Lượt xem :
cho phong cảnh mà còn có thể tinh lọc lòng người, đâu phải bình thường!” Ngân Sĩ Hồng ngây ngất một hồi liền lập tức oa oa kêu to, vội vàng giới thiệu bản thân: “Chào chị dâu nhỏ xinh đẹp! Tại hạ xin tự giới thiệu, tôi họ Ngân tên Sĩ Hồng, chị dâu nhỏ gọi tôi Sĩ Hồng là được rồi. Tôi là bạn bè anh em với Thiếu Hoài, bình sinh chẳng có ham mê gì to tát, chỉ có mỗi cái là yêu sắc như mạng, nói tóm lại chính là rất yêu mỹ nữ, càng đẹp càng tốt......”

Y Đằng Ưu Nhi bị anh chọc cười khanh khách không thôi.

“Tuy rằng tôi cũng biết Thiếu Hoài giấu chị dâu nhỏ lâu như vậy là có chút quá đáng, có điều......” Trần Kiến Minh sau khi hoàn hồn, gian tà liếc nhanh một cái về phía vợ Nhâm Thiếu Hoài, “Tôi có thể hiểu Thiếu Hoài còn thầm nghĩ muốn đem chị dâu nhỏ cất giữ kín hơn nữa cơ. Chị dâu nhỏ, tôi có thể thỉnh giáo chị một chuyện được không?”

“Được chứ, chỉ cần làm được thì tôi sẽ cố gắng hết sức.” Y Đằng Ưu Nhi cảm thấy bạn bè Nhâm Thiếu Hoài đều rất thú vị.

“Xin hỏi chị dâu nhỏ còn người chị em nào chưa lấy chồng không?”

Y Đằng Ưu Nhi vừa mới gật đầu xong, Nhâm Thiếu Hoài lập tức tiếp lời nói: “Đáng tiếc anh đã là cha của một đứa con rồi, không còn hy vọng đâu. Mà anh......” Anh quay đầu nhìn về phía Ngân Sĩ Hồng vừa lúc anh ta đang muốn mở miệng, “Tốt nhất đừng lắm mồm, nếu không với tính tình của người nào đó thì anh chịu đủ đấy.”

Nghe vậy, Ngân Sĩ Hồng rụt cổ, vụng trộm liếc về phía người nào đó, mà cô đúng lúc đang trừng mắt nhìn. Anh lập tức kinh hoàng vô tội giơ cao hai tay, “Anh không có, anh...... Anh đối với em luôn luôn trung thành và tận tâm, trong lòng anh chỉ có một mình em, em trăm ngàn đừng hiểu lầm. Anh vừa rồi chỉ thầm nghĩ là không biết có thể gọi phục vụ bắt đầu đem đồ ăn lên được chưa mà thôi!”

“Vớ vẩn!” Trần Thục Quyên hừ một tiếng, quay đầu không thèm để ý tới anh ta.

Mọi người lại được một trận cười vang, mấy người phục vụ cũng lục tục đưa lên hết một đĩa lại một đĩa những món ngon cả sắc hương vị đều hoàn hảo.

Y Đằng Ưu Nhi cười ngã vào trong lòng chồng, Nhâm Thiếu Hoài vừa bực mình vừa buồn cười vỗ vỗ lưng cô, khẽ trách: “Cẩn thận một chút, đừng cười đến không thở được như vậy.”

Y Đằng Ưu Nhi nhăn nhăn cái mũi nhỏ với anh, ngồi dậy thấp giọng hỏi nói: “Bọn họ lúc nào cũng thú vị như thế sao?”

Anh thản nhiên lờ đi, khuyên nhủ: “Ngoan, ăn cơm kiểu này không thể chọn tam kiểm tứ, biết chưa? Em suốt ngày kén chọn, cái này không ăn cái kia không uống nên mới biến thành cả người toàn xương là xương, thể lực cũng không tốt.”

“Việc này không thể trách em được, đũa của em không với tới món em muốn ăn nên đành phải chịu, đâu phải em cố ý chọn tam kiểm tứ không ăn đâu.” Cô còn lâu mới để ý tới anh! Thói quen kiêng ăn của cô đã có từ lâu, không thích thứ gì thì có thế nào cũng không nuốt xuống nổi. Dù sao đồ ăn trên thế giới cũng nhiều như vậy, cần gì phải quá câu nệ.

“Thật sao?” Cô muốn trốn tránh trách nhiệm, Nhâm Thiếu Hoài cũng giả vờ hùa theo, Được rồi, vậy từ bữa cơm hôm này anh sẽ phục vụ em, anh gắp cái gì thì em phải ăn cái đó, không được cãi lại, được không?”

“Nhưng......” Cô hơi giận.

“Hửm......” Anh dùng giọng mũi tràn đầy uy hiếp.

“Được rồi ạ.” Cô bất đắc dĩ gật đầu, lại không nhịn được lẩm bẩm: “Anh hư quá đi mất, dám bắt nạt em.”

Nhâm Thiếu Hoài quả nhiên nói được thì làm được, ngoài cơm ra, đũa của Y Đằng Ưu Nhi xa nhất cũng chỉ chạm vào bát của mình, còn lại về phần thức ăn thế nào là hoàn toàn do Nhâm Thiếu Hoài quyết định.

Lúc mọi người ở đây đang vừa ăn vừa nói chuyện thì tình cờ gặp một người bạn cũng đến đánh gôn là Mã Thiên Ngọc, vì anh ta đã ăn xong rồi nên chỉ ngồi xuống uống trà nói chuyện phiếm.

Y Đằng Ưu Nhi vừa ăn các thứ từ thịt đến tôm, cua, cá do Nhâm Thiếu Hoài chọn vừa nghe mọi người nói chuyện phiếm. (Vi: đây liệu có phải là triệu chứng của bệnh “hóng”?) Tiếng Trung của cô tuy rằng đã tiến bộ ít nhiều nhưng thỉnh thoảng vẫn có một số chỗ không nghe hiểu được.

Đột nhiên, cô cảm thấy một ánh mắt lợi hại chĩa thẳng vào mình, Y Đằng Ưu Nhi quay đầu nhìn lại.

Đó là một mỹ nữ bề ngoài đoan chính thanh nhã, trong nhu nhã lại có cả sự gọn gàng và tự tin. Y Đằng Ưu Nhi nghiêng đầu suy nghĩ, a! Mã Ninh Tâm, thành viên gia tộc tập đoàn Hoà Thái Hongkong, cũng là nữ cường nhân nổi tiếng thương giới.

Sao cô ấy lại nhìn mình như vậy? Ánh mắt kia thật đáng sợ a! Khi Y Đằng Ưu Nhi muốn nhìn cho rõ ràng thì cô ấy đã quay đầu đi.

“Ưu Nhi, đừng mải nghe mọi người nói chuyện nữa, ăn cơm đi kìa.”

Nhâm Thiếu Hoài lấy khăn ăn lau miệng và quần áo dính dầu mỡ cho Y Đằng Ưu Nhi. Anh trong lúc nói chuyện phiếm với bạn bè vẫn rất chú ý đến tiến độ ăn cơm của cô.

“Em no rồi.” Thấy thái độ của anh có vẻ không hài lòng, cô vội nói: “Hôm nay em ăn đã nhiều hơn so với bình thường rồi, nếu ăn nữa sẽ bị đau bụng.”

Anh nghĩ lại thấy cũng có lý nên không miễn cưỡng cô nữa.

Y Đằng Ưu Nhi nhẹ nhàng thở ra như trẻ con. “Xin lỗi, tôi xin phép một chút.” Xin phép mọi người xong, cô lập tức đứng dậy đến phòng hóa trang.

Vốn là mọi người đề nghị khó có hôm nào thời tiết lại đẹp thế này, hay là đi du thuyền rời bến du ngoạn, nhưng Nhâm Thiếu Hoài sợ Y Đằng Ưu Nhi mệt mỏi cần nghỉ ngơi nên đành phải từ chối, “Thực xin lỗi, vợ chồng bọn tôi buổi chiều còn có việc, để lần khác đi!”

Trần Thục Quyên lên tiếng tán thưởng: “Hai vợ chồng kết hôn đã nửa năm, hôm nay cũng là lần đầu tiên hai người cùng xuất hịên. Trước kia thấy anh là người cuồng công việc, tương lai đại khái sẽ kết hôn với công việc nốt, dù thế nào cũng không ngờ anh sẽ yêu vợ như vậy, chẳng những đĩa rau, bát canh, mà ngay cả tôm cua phiền toái nhất cũng bóc hết vỏ rồi mới để vào bát Ưu Nhi.”

“Cái này thì có gì đáng ngạc nhiên, tục ngữ chẳng có câu:‘Đại trượng phu rất giàu tình cảm sao’? Thiếu Hoài thì đúng là một đại trượng phu rồi.”

Nhâm Thiếu Hoài thì thấy không có gì, nhẹ nhàng thản thiên nói: “Chồng vốn có nghĩa vụ chăm sóc cho vợ, để cuộc sống của vợ thoải mái vui vẻ, tôi chỉ là làm đúng trách nhiệm của một người chồng thôi.” Thấy Y Đằng Ưu Nhi từ phòng hóa trang quay lại, anh chu đáo cầm lấy cây vợt tennis cùng mấy thứ của cô, tạm biệt đi trước.

Thấy vợ chồng Nhâm Thiếu Hoài ngọt ngào ôn tồn, hai tay Mã Ninh Tâm phút chốc nắm chặt, khí chua khó chịu dâng lên từ ngực. (Vi: ồ, ăn ko tiêu nên bị bệnh dạ dày đây mờ)

Mã Thiên Ngọc cũng khen: “Nhâm Thiếu Hoài đúng là một người chồng rất thương yêu vợ, bất cứ người cha nào cũng muốn gả con gái cho anh ta.”

“Đúng vậy, trước khi kết hôn thế nào cũng không nhìn ra anh Thiếu Hoài sẽ biến thành một người chồng tốt như vậy.” Trần Thục Quyên lo lắng liếc Mã Ninh Tâm một cái, lại không kìm được hâm mộ nói: “Ưu Nhi chắc chắn có phương pháp, hôm nào phải thỉnh giáo bí quyết thu phục chồng của cô ấy mới được!”

Ngân Sĩ Hồng phản đối: “Không ngờ em lại không biết nghĩ như vậy. Thiếu Hoài vốn chính là một người rất có trách nhiệm, bất luận anh ấy hôm nay cưới ai, nếu đã lấy người ta vào cửa thì sẽ đều làm tròn trách nhiệm của một người chồng, Ưu Nhi căn bản không cần thu phục chồng. Em ấy! Lúc tìm chồng cứ mở to hai mắt mà tìm một người có trách nhiệm là được rồi, về phần bí quyết......đừng có mơ mộng gì nữa.” Anh vỗ vỗ ngực, lại bắt đầu đề cử mình: “Nhìn anh đi, như anh đây chính là một người đàn ông rất có trách nhiệm. Sao hả, xem xét đi chứ?”

“Anh?” Liếc mắt nhìn anh một cái, cô buồn nôn nói: “Thôi hết rồi, tôi thà đến hỏi Thiếu Hoài xem có thiếu vợ bé không còn hơn.”

“Có lầm không đấy? Em tình nguyện chia sẻ chồng với người khác chứ không thèm để ý đến anh?” Anh lắc lắc đầu bộ dáng như cười sắp phát điên.

“Đương nhiên, cho dù là vợ bé thì vẫn nằm trong phạm vi trách nhiệm của Thiếu Hoài, tôi vẫn có được một nửa của chồng. Nhưng nếu gả cho anh thì khác, tiểu thư có quan hệ xã hội với khách sạn, nữ ngôi sao,......” Cô đếm đếm trên đầu ngón tay, thiếu chút nữa không đủ dùng, cuối cùng còn khoa trương lắc đầu nói: “Aizzz, có băm anh ra cũng không đủ để chia.”

“Ha ha......”

Mọi người ngồi cạnh rốt cuộc không nổi cười nghiêng ngả, Ngân Sĩ Hồng tức giận đến mức hận không thể lấy đao chém cô một nhát.

Ngân Sĩ Hồng là tổng giám đốc “Công ty nghệ thuật điện ảnh Phi Âm”, những người vừa rồi Trần Thục Quyên liệt kê đều là nghệ sĩ của công ty anh ta. Có đôi khi muốn tăng sự nổi tiếng của nghệ sĩ thì phải tạo ra mấy scandal mập mờ ám muội cũng là tất yếu, đây là điều mọi người đều biết. Nhưng cô lại nhắc đến vào lúc này khiến anh ta đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt. (Vi: nguyên văn: “câm điếc ăn hoàng liên”)

“Đừng nghĩ nhiều nữa, người ta dù gì cũng đã kết hôn rồi.” Mã Thiên Ngọc là lão hồ li, làm sao không biết con gái đang suy nghĩ cái gì.

Mã Ninh Tâm làm bộ như nghe không hiểu, bình tĩnh thản nhiên nói: “Cha, Nhâm Thiếu Hoài năng lực tuyệt vời, dung mạo tuấn mỹ, làm chính thất(vợ cả) của anh ấy còn cầu còn không được. Tuy bât giờ không thể nữa nhưng còn có vị trí thứ hai, con có thể miễn cưỡng nhận.”

Từ nhỏ đã thấy đàn ông trong gia tộc thê thiếp thành đàn, Mã Ninh Tâm biết rõ chế độ một vợ một chồng đối với những người đàn ông vừa có tiền tài vừa có quyền thế chẳng là gì, ngay đến cả cha cô cũng có một thê hai thiếp. Chỉ là, cô không ngờ rằng mình sẽ trở thành vợ bé cho người ta. Nhưng chỉ cần người đàn ông kia là Nhâm Thiếu Hoài tuấn cử siêu phàm, uy phong trời sinh thì có chút ủy khuất ấy cô vẫn chấp nhận được.

“Con gái Mã Thiên Ngọc ta điều kiện tuyệt vời, bao nhiêu thanh niên tài tuấn muốn tranh cướp, con không cần chịu ủy khuất làm vợ hai.”

“Cha, làm vợ hai của Nhâm Thiếu Hoài đâu có ủy khuất gì. Cha nghĩ lại xem, tuy rằng cha là do vợ cả của ông nội sinh ra nhưng đâu có vì vậy mà được thiên vị. Ở công ty vẫn phải cạnh tranh công bằng với những anh em khác, hơn nữa theo tình hình trước mắt, ông nội hình như đang có ý định giao chức chủ tịch cho chú hai mà không phải là cha đâu.”

Chỉ thấy Mã Thiên Ngọc sắc mặt khẽ biến, Mã Ninh Tâm biết cha đã hơi xuôi xuôi, lại nói thêm vào: “Nếu con được gả vào Nhâm gia, có tập đoàn Lôi Phong làm hậu thuẫn cho cha, đến lúc đó, chú hai sao có thể còn là đối thủ của cha nữa?”

Mã Thiên Ngọc đã bị con gái thuyết phục nhưng vẫn có điểm khúc mắc.

“Cha thấy Nhâm Thiếu Hoài có tình cảm rất tốt với vợ.”

“Mới cưới thì đương nhiên là vậy, nhưng thế thì sao chứ? Cha và mẹ con cũng có một thời gian ngọt ngào với nhau đấy thôi.” Mã Ninh Tâm lơ đễnh. Đàn ông ai mà chẳng có mới nới cũ, huống chi dựa vào nhan sắc và thân hình mê người của cô, lại tự nguyện chịu thiệt thòi làm thiếp, làm gì có người đàn ông nào lại ngốc đến mức từ chối miếng thịt béo này!

Bầu trời đầy sao như vẩy mực lóe lên trong màn đêm, cửa sổ sát đất đóng chặt cản lại tiếng ếch và côn trùng yếu ớt kêu, trong phòng ngủ ánh đèn huy hoàng tràn ngập phát ra tiếng nhạc tao nhã.

Đột nhiên, tiếng mở cửa vang lên nho nhỏ, nam chủ nhân mới từ tiệc rượu trốn thoát quay về, nhìn thấy cả phòng sáng ngời không khỏi có chút bất ngờ. Tầm mắt đi tuần tra một lượt từ chiếc đồng hồ báo thức chuyển tới thân ảnh bé nhỏ ngồi trên thảm, lập tức giống như gió mùa xuân thổi qua giữa mùa đông, ngũ quan có chút lạnh lùng nhanh chóng dịu đi, cùng lúc nở một nụ cười tràn ngập tình yêu.

Khúc nhạc du dương trùng hợp át đi tiếng mở cửa, khiến cho nữ chủ nhân không chú ý đến người mình chờ đợi đã trở về, vẫn như trước chăm chú vào đồ khâu trên tay.

Nhâm Thiếu Hoài hơi chần chừ rồi lập tức đi vào phòng tắm, đến khi anh quấn khăn tắm quanh người đi ra thì đã trở nên nhẹ nhàng khoan khoái không còn mùi rượu nữa. “Ưu Nhi.” Anh tùy tay bỏ xuống chiếc khăn lau tóc, quỳ một gối xuống bên cạnh cô.

Cô nghe tiếng quay đầu, mắt đẹp sáng ngời, “Thiếu Hoài? Anh về lúc nào thế, sao em không, ưm......”

Anh mạnh mẽ nuốt hết cái miệng nhỏ nhắn ngọt ngào của cô, đầu lưỡi giảo hoạt chui vào trong miệng miệng cô, dùng sức hút. Cả người cô run lên, nhất thời mềm nhũn vô lực, chỉ cảm thấy linh hồn dường như cũng bị hút theo.

Nhâm Thiếu Hoài gọn gàn bác quang (Vi: cởi hết í) cô, rút cái khăn trên lưng thân ra rồi kéo cô cùng nhau ngã xuống tấm thảm trên mặt đất.

“Đang đợi anh sao?” Anh một tay đỡ đầu, nghiêng người nằm ở bên cạnh cô, chân dài mạnh mẽ cuốn lấy người cô, bàn tay nhẹ nhàng ma sát cẩn thận một thân da thịt trắng nõn, đẹp đến mức làm anh bị mê hoặc.
<<1 ... 131415
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
59/321