Tiểu thuyết Câu Được Hoa Hoa Công Tử
Lượt xem : |
Chúc các bạn đọc truyện online vui vẻ!
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Dư Phàm
Tên truyện: Câu Được Hoa Hoa Công Tử
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Tình Cảm, Ngôn Tình
Mở đầu:
Đinh Bá Thực là một thương thân thành công, trừ bỏ sự giàu có bên ngoài, ông còn có người vợ xinh đẹp được người người ao ước - Mỹ Kiều Nương.
Nhưng mà cuộc sống của ông lại có một thiếu sót rất lớn, đó là người vợ kết hôn đã nhiều năm vẫn không sinh được con, dù là thụ tinh nhân tạo hay cúng bái thần phật, hai người dùng hết các loại biện pháp cũng chưa được toại nguyện, cuối cùng đành từ bỏ.
Vì nối dõi tông đường, bọn họ đành phải đến cô nhi viện nhận nuôi một bé trai hai tuổi, đặt tên cho bé là Đinh Tử Hạo.
Tử Hạo, ý nói nhiều con nhiều cháu, bọn họ đương nhiên hy vọng bé trai này có thể mang đến may mắn cho Đinh gia, để cho bọn họ có thêm con cái.
Nói cũng lạ, cũng không biết là do cơ duyên, hay là Đinh Tử Hạo có số vượng cha mẹ, sau khi nhận nuôi bé, bà Đinh liền mang thai, chỉ trong sáu năm sinh hạ bốn con gái Vũ Thiến, Vũ Khiết, Vũ Như, Vũ Du, khiến cho vốn là nhà vắng ngắt, càng ngày càng náo nhiệt, càng ngày càng ấm áp.
Không giống như ông Đinh vóc người đen khỏe mập lùn, bốn bé gái đều giống mẹ mảnh khảnh xinh đẹp, tựa như một tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ tạo ra, tô điểm như ngọc điêu khắc được mài dũa.
Không cần phải nói, bốn cô con gái xinh đẹp như tiên dĩ nhiên là kiêu ngạo lớn nhất của ông Đinh.
Mặc cho có người cho rằng, con gái chính là hàng lỗ vốn, ông Đinh lại không cho là vậy, ông biết chỉ cần thực tâm nuôi dạy, con gái xinh đẹp có thể còn tốt hơn nhiều so với con trai bỏ đi, tuyệt đối là tài sản của Đinh gia mà không phải là món nợ.
Vì vậy, con gái càng lớn, ông Đinh càng tích cực thay các cô xem xét đối tượng.
Chẳng qua là, các cô lớn lên đều như hoa như ngọc, không bao giờ… dễ bị lừa gạt giống như hồi bé, các cô đều biết phản đối kháng nghị, mỗi người đều có chủ kiến, không bao giờ… bị ông Đinh thực dụng dùng mấy viên đường hoặc nói mấy câu ngon ngọt nữa.
Đinh Bá Thực thật có thể toại nguyện, thay bốn tiên nữ trong nhà tìm được rể hiền khiến ông hài lòng sao?
Hoặc là các cô sẽ theo ý mình, tìm tới một tiểu tử nghèo ‘có chí khí’, đến lúc đó khiến cho ông Đinh lỗ vốn bán ra.
Bốn cô con gái bảo bối này, rốt cuộc là tài sản Đinh gia hay là món nợ đây?
Chương 1:
Trong khách sạn sang trọng, lễ đường kết hôn được bố trí rất nhiều hoa tươi bóng bay, chú rể Diêm Trọng Uy anh tuấn cùng cô dâu Đinh Vũ Thiến xinh đẹp đã hoàn thành nghi lễ kết hôn, đang từ trong phòng thay quần áo ra ngoài, chuẩn bị cắt bánh bảy tầng.
Là cha cô dâu, Đinh Bá Thực tất nhiên phải vui vẻ cười to, ông hài lòng nhìn cô con gái cả xinh đẹp, kiêu ngạo vì cô có thể nắm được hôn sự với tập đoàn Dương Thăng của Diêm gia.
Dương Thăng không những là khách hàng lớn của Đinh thị, hơn nữa còn là tập đoàn lớn số một số hai trong nước, có thế lực như thế làm hậu thuẫn, tương lai Đinh thị chắc chắn không kém, ngoài ra tổng giám đốc Dương Thăng - Diêm Trọng Uy chẳng những bộ dạng tuấn tú lịch sự, năng lực cũng không phải bàn, hơn nữa còn vô cùng cưng chiều con gái mình, nhìn thế nào cũng thấy hôn sự này đối với Đinh thị mà nói cũng là toàn thắng.
Nhưng, ông Đinh cũng không vì thế mà thỏa mãn, ánh mắt ông vẫn không ngừng tuần tra trong đám đông.
Đúng vậy, ông đang tìm rể hiền xứng đôi với ba cô con gái khác.
Hôm nay, là đám cưới hào môn, người tới chúc phúc chủ yếu là doanh nhân, nhân vật nổi tiếng, có thể coi như là nơi ‘quan lớn’ tập hợp, trường hợp như vậy, đúng lúc cung cấp cơ hội chọn rể tuyệt vời.
Mang theo lòng tin và mưu tính mãnh liệt, hai mắt của ông không ngại phiền toái quét qua mỗi người trong hội trường.
“Người này là…” Khi ông nhìn thấy con gái thứ ba - Đinh Vũ Như đang nói chuyện cùng một vị cao lớn, tuấn tú đẹp trai thì mắt không khỏi sáng lên, toàn thân hưng phấn.
Khà khà, người đẹp trai này không phải ai khác, chính là cậu út Tề Thiếu Yến của tập đoàn tài chính Tề Thị, mà từ trước tới nay vẫn dịu dàng ít nói Đinh Vũ Như đang đứng tán gẫu cùng đối phương.
A, hai người thoạt nhìn dường như có chút… khởi sắc.
Không tệ, không tệ, cô con gái này thật tinh mắt, Tề thị gia nghiệp to lớn, tuy Tề Thiếnu Yến chỉ là con thứ hai, nhưng ngày sau chỗ tốt vẫn không thể thiếu được. Nghĩ đến đây, ông Đinh Bá Thực lại cười toét miệng.
Đắc ý xong, ông lại dùng ánh mắt thợ săn tiếp tục tuần tra, đúng lúc đụng phải con gái út của mình Đinh Vũ Du.
Phi! Cái con bé này đang giở trò quỷ gì? Mắt thấy hai cánh tay mảnh khảnh của con bé đang ôm chặt lấy cánh tay cường tráng của Đinh Tử Hạo ,không ngừng nói chuyện cùng anh, Đinh Bá thực không đắc ý nổi, nhịn không được nhíu mày.
Tiểu Quỷ này không nghiêm chỉnh đi tìm đối tượng tốt, lại quấn lấy anh trai mình làm cái gì? Thật đúng là không có tiền đồ.
Haizz, thôi thôi!
Dù sao con bé này còn nhỏ, cũng chưa tốt nghiệp đại học, bây giờ lo lắng cũng dư thừa, đến lúc đó rồi hãy nói.
Đem chuyện cô con gái út đặt sang một bên, ông lập tức đem tâm tư chuyển đến cô con gái thứ hai là Đinh Vũ Khiết.
Đinh Vũ Khiết đã hai mươi lăm tuổi, hoạt bát xinh đẹp, nhưng còn không có nổi một bạn trai, mỗi ngày chỉ biết cầm máy ảnh chụp đông chụp tây, không có việc liền núp trong phòng nửa ngày không ra, có lúc Đinh Bá Thực hoài nghi cô con gái này có chút vấn đề, nhưng thoạt nhìn lại không giống.
Không được, ông nhất định phải thay cô con gái này xem xét đối tượng tốt, bằng không mấy năm nữa sẽ không có ai muốn lấy con bé? Là đàn ông, ông biết rõ cách nghĩ của họ, đa số người đàn ông đều muốn kết hôn với cô gái trẻ tuổi, không ai muốn cưới một bà vợ cùng tuổi mình.
Đàn ông không có tiền nghĩ như vậy, đàn ông có tiền càng nghĩ như vậy.
Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cái gì mà tuổi tác tương đồng dễ chung ý tưởng, tất cả đều là chuyện gạt người, cho nên ông phải thừa dịp con gái mình đang tuổi trẻ xinh đẹp đẩy mạnh tiêu thụ.
Suy tư rất nhiều, nhưng ánh mắt ông chưa từng nhàn rỗi, chuyên chú thay con gái sàng lọc đối tượng tuổi tác, gia thế, bề ngoài tương xứng.
“Hai người này sao…”
Tầm mắt ông rơi vào phù rể Nhan Lập Khải cùng Lưu Đạo Nam, hai người kia chẳng những bề ngoài cao lớn, tuấn tú, hơn nữa đều là người nối nghiệp đời thứ hai, một là tổng giám đốc của tập đoàn Hướng Vinh, một là Tổng giám đốc xí nghiệp Thế Phong. Chẳng qua, Nhan Lập Khải là hoa hoa công tử tiêu chuẩn ( Playboy ), tin tức tình cảm chưa bao giờ hết, nhìn khóe miệng cậu ta gắn nụ cười chết người không cần đền mạng, còn có người phụ nữ vây thành một vòng xung quanh cậu ta mà chảy nước miếng, cũng có thể thấy lời đồn không phải là giả.
Hơn nữa Đinh Vũ Thiến đã từng có hôn ước với Nhan Lập Khải, cuối cùng bởi vì đối phương lăng nhăng quá mức mà từ hôn, có cô con gái lớn làm bài học, ông Đinh đương nhiên cũng sẽ không lặp lại sai lầm.
“Người này quả thật là không ổn”
Ông rất nhanh chuyển lực chú ý đến Lưu Đạo Nam, người này thoạt nhìn thành thật hơn nhiều, cười rộ lên vẫn là bộ dáng thành thật, không đẹp trai quá mức như Nhan Lập Khải, thoạt là người trầm ổn, nếu sau này ngoại tình con gái chạy về khóc lóc kể lể, ông sẽ làm mọi cách giúp đỡ.
Khà khà, chính là cậu ta!
Tìm được mục tiêu đầu tiên, ông Đinh bắt đầu tìm kiếm chỗ con gái đang đứng.
Ông phải kêu con gái bảo bối đến chỗ Lưu Đạo Nam làm quen mới được, chẳng qua Vũ Khiết ở đâu? Là phù dâu, đáng ra con bé phải ở cùng cô dâu, sao không thấy bóng dáng?
Đinh Bá Thực lại không nhịn được nhíu mày, con gái bảo bối rốt cuộc ở nơi nào?
**
“Quái, rõ ràng vừa mới ở chỗ này, sao đột nhiên lại không thấy đâu?”
Kéo đuôi váy cồng kềnh, Vũ Khiết ở phòng nghỉ của cô dâu cau mày tìm kiếm khắp mọi nơi.
Cô lật tất cả đệm, quần áo, vòng đeo tay, cúi xuống kiểm tra ghế salon, hộc tủ, dưới nệm, nhưng là không tìm được đồ mình cần.
Thở hổn hển, cô chưa từ bỏ ý định, kéo ra tất cả cửa tủ cùng với hòm đựng lễ phục.
“Aha, ở chỗ này!” Cô hưng phấn lấy từ trong rương hành lý một cái vòng tai kim cương, “Đều tại vật nhỏ nhà ngươi, hại tao tìm lâu như vậy…”
Lẩm bẩm trách cứ, cô cẩn thận đem khuyên tai bỏ vào hộp vải nhung.
Đây chính là lễ vật của mẹ chồng cô dâu, Đinh Vũ Thiến không cẩn thận làm rơi, cho nên bảo em gái kiêm phù dâu ở lại trong phòng nghỉ ngơi tìm đồ.
Vì hạnh phúc của chị gái, Vũ Khiết sao có thể nói không, cho dù liều mạng cũng phải tìm ra.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi!
Nhìn khuyên tai sáng lấp lánh trong hộp vải nhung, cô mỉm cười hài lòng, khép hộp lại bỏ vào ngăn kéo, chuẩn bị xoay người rời đi.
Trong nháy mắt lúc cô xoay người, thân thể mảnh khảnh mềm mại lại bị người ta ôm thật chặt.
“Ai…” Gần như thét chói tai, cô giơ tay lên chuẩn bị đánh cái tên mạo phạm, không ngờ cổ tay mảnh khảnh cũng bị người giữ chặt lấy, nhanh như chớp, miệng và toàn bộ tiếng nói của cô đều bị người dùng môi chặn lại.
“Ô…” Khiếp sợ, cô nhận ra được một hương vị quen thuộc.
Đó là mùi nước hoa xen lẫn vị đàn ông đặc trưng, khiến cô say đắm khó quên.
Sẽ là anh sao? Khiếp sợ phủ định, muốn đẩy đối phương ra nhìn cho rõ.
Cô cố gắng tránh ra, không đoán được người đàn ông này lại khóa chặt thắt lưng cô, ngược lại đem cô áp sát vào người mình, bụng dưới bằng phẳng của cô cùng với liều lĩnh nổi lên của anh ta dán chặt vào nhau không một khe hở, làm cô hoàn toàn cảm nhận được dục vọng của đối phương muốn cô hòa hợp.
Là anh!
Động tác và xúc cảm quen thuộc, để cho cô càng thêm xác nhận thân phận đối phương, cô hiểu rất rõ người đàn ông này sẽ làm động tác gì tiếp theo, nhưng mà bây giờ…
“Chờ, chờ một chút….” Đè nén kinh hoàng trong lòng, cô thở dốc cố gắng kêu tạm ngừng.
Nếu là bình thường, cô rất vui lòng tiếp tục trò chơi này, nhưng hôm nay hiển nhiên không hợp thời cơ. Thứ nhất đây là phòng nghỉ của cô dâu, lúc nào cũng có thể có người xông vào, thứ hai cô phải nhanh chóng nói cho chị gái tung tích khuyên tai, tránh cho chị gái lo lắng. Thành thật mà nói, bây giờ cô không có tâm tình chơi tiếp.
“Chờ cái gì?” Nhận biết được phản ứng của cô, người đàn ông này miệng nói dừng lại, nhưng tay anh ta lại tấn công bộ ngực của cô, nghịch nghịch giữa rãnh hai vú như ẩn như hiện của cô.
“Đừng như vậy…”Nhìn khuôn mặt tuấn tú ngẩng lên, cô đưa tay nhỏ bé đã khôi phục tự do bắt lấy bàn tay hạnh kiểm xấu của anh. “Bây giờ không phải lúc, chúng ta để hôm nào…”
“Chọn ngày không bằng gặp ngày” Anh ta ngắt lời cô, trên mặt hiện lên nụ cười chết người không cần đền mạng “Anh rất nhớ em, muốn em bây giờ”
Anh đem mặt dựa gần vào cô, hơi thở nhẹ nhàng, “Em biết hôm nay em khiến bao nhiêu người mê mẩn không?” Câu nói của anh đến trên gương mặt cùng mái tóc cô, dịu dàng rơi vào bên tai cô, “Hôm nay em thật xinh đẹp, đẹp cho tim anh nhức nhối”
Đúng vậy, cô hôm nay rất đặc biệt.
Là một nhiếp ảnh gia, cô luôn mặc trang phục thông thường nhất áo sơ mi, quần jean đơn giản gọn gàng, hôm nay một bộ dạ phục tơ sợi hoàn toàn khoe ra dáng người yểu điệu của cô, ôm trọn bộ ngực mượt mà, hơn nữa trang điểm xong đường nét khuôn mặt rõ ràng, hôm nay quả thật là cô chưa bao giờ đẹp hơn.
Vậy thì sao?
“Anh…” Cô vừa tức giận vừa buồn cười, “Coi như em rất đẹp, tim anh làm sao mà đau chứ?”
“Tất nhiên đau đớn!” Anh cầm lấy tay nhỏ bé của cô, “Từ lúc đi vào lễ đường, anh rất muốn em, nhưng vẫn nhịn đến bây giờ, anh nhẫn nhịn nơi đó thật là đau, nhịn đến bây giờ tim cũng đau….” Nói xong, anh đem tay cô đến dưới bụng, đi tới chỗ mẫn cảm nhất.
“Háo sắc cuồng!” Cô cười mắng, rút tay về, “Đừng làm rộn, em phải trở về tìm cô dâu, bây giờ thật không phải lúc”.
“Em sợ cái gì?” Anh không buông tha thuyết phục, “Là sợ bị người ta phát hiện sao?”
Tay anh lại bắt đầu hạnh kiểm xấu.
“Em….” Khi tay anh trượt đến ngực cô, cô không khỏi thở hổn hển.
“Đừng lo lắng, tạm thời sẽ không có người đi vào” Cách một tầng y phục, bàn tay anh vuốt ve nơi tròn trịa của cô. “Anh sẽ nắm chắc thời gian, có được không?”
Mặc dù cách tầng y phục, tay anh giống như một luồng điện, khuấy động lòng cô.
“Nhưng, nhưng mà….” Lí trí còn sót nói cho cô biết, mình có chuyện cần làm.
“Đừng nhưng mà nữa” Cúi người hôn mút vành tai cô, anh nói nhỏ, “Anh sẽ không kéo dài quá lâu, em cũng muốn, không phải sao?”
Hai má cô phiếm hồng, ánh mắt mờ mịt, mềm mại thở dốc, khắp nơi đều là chứng cứ động tình, không một cái có thể tránh khỏi ánh mắt anh.
“Nhưng mà, điên
Tình trạng: Truyện Full
Tác giả: Dư Phàm
Tên truyện: Câu Được Hoa Hoa Công Tử
Thể loại: Tiểu thuyết,Truyện Tình Cảm, Ngôn Tình
Đọc tiểu thuyết online hay
Mở đầu:
Đinh Bá Thực là một thương thân thành công, trừ bỏ sự giàu có bên ngoài, ông còn có người vợ xinh đẹp được người người ao ước - Mỹ Kiều Nương.
Nhưng mà cuộc sống của ông lại có một thiếu sót rất lớn, đó là người vợ kết hôn đã nhiều năm vẫn không sinh được con, dù là thụ tinh nhân tạo hay cúng bái thần phật, hai người dùng hết các loại biện pháp cũng chưa được toại nguyện, cuối cùng đành từ bỏ.
Vì nối dõi tông đường, bọn họ đành phải đến cô nhi viện nhận nuôi một bé trai hai tuổi, đặt tên cho bé là Đinh Tử Hạo.
Tử Hạo, ý nói nhiều con nhiều cháu, bọn họ đương nhiên hy vọng bé trai này có thể mang đến may mắn cho Đinh gia, để cho bọn họ có thêm con cái.
Nói cũng lạ, cũng không biết là do cơ duyên, hay là Đinh Tử Hạo có số vượng cha mẹ, sau khi nhận nuôi bé, bà Đinh liền mang thai, chỉ trong sáu năm sinh hạ bốn con gái Vũ Thiến, Vũ Khiết, Vũ Như, Vũ Du, khiến cho vốn là nhà vắng ngắt, càng ngày càng náo nhiệt, càng ngày càng ấm áp.
Không giống như ông Đinh vóc người đen khỏe mập lùn, bốn bé gái đều giống mẹ mảnh khảnh xinh đẹp, tựa như một tác phẩm nghệ thuật được tỉ mỉ tạo ra, tô điểm như ngọc điêu khắc được mài dũa.
Không cần phải nói, bốn cô con gái xinh đẹp như tiên dĩ nhiên là kiêu ngạo lớn nhất của ông Đinh.
Mặc cho có người cho rằng, con gái chính là hàng lỗ vốn, ông Đinh lại không cho là vậy, ông biết chỉ cần thực tâm nuôi dạy, con gái xinh đẹp có thể còn tốt hơn nhiều so với con trai bỏ đi, tuyệt đối là tài sản của Đinh gia mà không phải là món nợ.
Vì vậy, con gái càng lớn, ông Đinh càng tích cực thay các cô xem xét đối tượng.
Chẳng qua là, các cô lớn lên đều như hoa như ngọc, không bao giờ… dễ bị lừa gạt giống như hồi bé, các cô đều biết phản đối kháng nghị, mỗi người đều có chủ kiến, không bao giờ… bị ông Đinh thực dụng dùng mấy viên đường hoặc nói mấy câu ngon ngọt nữa.
Đinh Bá Thực thật có thể toại nguyện, thay bốn tiên nữ trong nhà tìm được rể hiền khiến ông hài lòng sao?
Hoặc là các cô sẽ theo ý mình, tìm tới một tiểu tử nghèo ‘có chí khí’, đến lúc đó khiến cho ông Đinh lỗ vốn bán ra.
Bốn cô con gái bảo bối này, rốt cuộc là tài sản Đinh gia hay là món nợ đây?
Chương 1:
Trong khách sạn sang trọng, lễ đường kết hôn được bố trí rất nhiều hoa tươi bóng bay, chú rể Diêm Trọng Uy anh tuấn cùng cô dâu Đinh Vũ Thiến xinh đẹp đã hoàn thành nghi lễ kết hôn, đang từ trong phòng thay quần áo ra ngoài, chuẩn bị cắt bánh bảy tầng.
Là cha cô dâu, Đinh Bá Thực tất nhiên phải vui vẻ cười to, ông hài lòng nhìn cô con gái cả xinh đẹp, kiêu ngạo vì cô có thể nắm được hôn sự với tập đoàn Dương Thăng của Diêm gia.
Dương Thăng không những là khách hàng lớn của Đinh thị, hơn nữa còn là tập đoàn lớn số một số hai trong nước, có thế lực như thế làm hậu thuẫn, tương lai Đinh thị chắc chắn không kém, ngoài ra tổng giám đốc Dương Thăng - Diêm Trọng Uy chẳng những bộ dạng tuấn tú lịch sự, năng lực cũng không phải bàn, hơn nữa còn vô cùng cưng chiều con gái mình, nhìn thế nào cũng thấy hôn sự này đối với Đinh thị mà nói cũng là toàn thắng.
Nhưng, ông Đinh cũng không vì thế mà thỏa mãn, ánh mắt ông vẫn không ngừng tuần tra trong đám đông.
Đúng vậy, ông đang tìm rể hiền xứng đôi với ba cô con gái khác.
Hôm nay, là đám cưới hào môn, người tới chúc phúc chủ yếu là doanh nhân, nhân vật nổi tiếng, có thể coi như là nơi ‘quan lớn’ tập hợp, trường hợp như vậy, đúng lúc cung cấp cơ hội chọn rể tuyệt vời.
Mang theo lòng tin và mưu tính mãnh liệt, hai mắt của ông không ngại phiền toái quét qua mỗi người trong hội trường.
“Người này là…” Khi ông nhìn thấy con gái thứ ba - Đinh Vũ Như đang nói chuyện cùng một vị cao lớn, tuấn tú đẹp trai thì mắt không khỏi sáng lên, toàn thân hưng phấn.
Khà khà, người đẹp trai này không phải ai khác, chính là cậu út Tề Thiếu Yến của tập đoàn tài chính Tề Thị, mà từ trước tới nay vẫn dịu dàng ít nói Đinh Vũ Như đang đứng tán gẫu cùng đối phương.
A, hai người thoạt nhìn dường như có chút… khởi sắc.
Không tệ, không tệ, cô con gái này thật tinh mắt, Tề thị gia nghiệp to lớn, tuy Tề Thiếnu Yến chỉ là con thứ hai, nhưng ngày sau chỗ tốt vẫn không thể thiếu được. Nghĩ đến đây, ông Đinh Bá Thực lại cười toét miệng.
Đắc ý xong, ông lại dùng ánh mắt thợ săn tiếp tục tuần tra, đúng lúc đụng phải con gái út của mình Đinh Vũ Du.
Phi! Cái con bé này đang giở trò quỷ gì? Mắt thấy hai cánh tay mảnh khảnh của con bé đang ôm chặt lấy cánh tay cường tráng của Đinh Tử Hạo ,không ngừng nói chuyện cùng anh, Đinh Bá thực không đắc ý nổi, nhịn không được nhíu mày.
Tiểu Quỷ này không nghiêm chỉnh đi tìm đối tượng tốt, lại quấn lấy anh trai mình làm cái gì? Thật đúng là không có tiền đồ.
Haizz, thôi thôi!
Dù sao con bé này còn nhỏ, cũng chưa tốt nghiệp đại học, bây giờ lo lắng cũng dư thừa, đến lúc đó rồi hãy nói.
Đem chuyện cô con gái út đặt sang một bên, ông lập tức đem tâm tư chuyển đến cô con gái thứ hai là Đinh Vũ Khiết.
Đinh Vũ Khiết đã hai mươi lăm tuổi, hoạt bát xinh đẹp, nhưng còn không có nổi một bạn trai, mỗi ngày chỉ biết cầm máy ảnh chụp đông chụp tây, không có việc liền núp trong phòng nửa ngày không ra, có lúc Đinh Bá Thực hoài nghi cô con gái này có chút vấn đề, nhưng thoạt nhìn lại không giống.
Không được, ông nhất định phải thay cô con gái này xem xét đối tượng tốt, bằng không mấy năm nữa sẽ không có ai muốn lấy con bé? Là đàn ông, ông biết rõ cách nghĩ của họ, đa số người đàn ông đều muốn kết hôn với cô gái trẻ tuổi, không ai muốn cưới một bà vợ cùng tuổi mình.
Đàn ông không có tiền nghĩ như vậy, đàn ông có tiền càng nghĩ như vậy.
Đàn ông là động vật suy nghĩ bằng nửa người dưới, cái gì mà tuổi tác tương đồng dễ chung ý tưởng, tất cả đều là chuyện gạt người, cho nên ông phải thừa dịp con gái mình đang tuổi trẻ xinh đẹp đẩy mạnh tiêu thụ.
Suy tư rất nhiều, nhưng ánh mắt ông chưa từng nhàn rỗi, chuyên chú thay con gái sàng lọc đối tượng tuổi tác, gia thế, bề ngoài tương xứng.
“Hai người này sao…”
Tầm mắt ông rơi vào phù rể Nhan Lập Khải cùng Lưu Đạo Nam, hai người kia chẳng những bề ngoài cao lớn, tuấn tú, hơn nữa đều là người nối nghiệp đời thứ hai, một là tổng giám đốc của tập đoàn Hướng Vinh, một là Tổng giám đốc xí nghiệp Thế Phong. Chẳng qua, Nhan Lập Khải là hoa hoa công tử tiêu chuẩn ( Playboy ), tin tức tình cảm chưa bao giờ hết, nhìn khóe miệng cậu ta gắn nụ cười chết người không cần đền mạng, còn có người phụ nữ vây thành một vòng xung quanh cậu ta mà chảy nước miếng, cũng có thể thấy lời đồn không phải là giả.
Hơn nữa Đinh Vũ Thiến đã từng có hôn ước với Nhan Lập Khải, cuối cùng bởi vì đối phương lăng nhăng quá mức mà từ hôn, có cô con gái lớn làm bài học, ông Đinh đương nhiên cũng sẽ không lặp lại sai lầm.
“Người này quả thật là không ổn”
Ông rất nhanh chuyển lực chú ý đến Lưu Đạo Nam, người này thoạt nhìn thành thật hơn nhiều, cười rộ lên vẫn là bộ dáng thành thật, không đẹp trai quá mức như Nhan Lập Khải, thoạt là người trầm ổn, nếu sau này ngoại tình con gái chạy về khóc lóc kể lể, ông sẽ làm mọi cách giúp đỡ.
Khà khà, chính là cậu ta!
Tìm được mục tiêu đầu tiên, ông Đinh bắt đầu tìm kiếm chỗ con gái đang đứng.
Ông phải kêu con gái bảo bối đến chỗ Lưu Đạo Nam làm quen mới được, chẳng qua Vũ Khiết ở đâu? Là phù dâu, đáng ra con bé phải ở cùng cô dâu, sao không thấy bóng dáng?
Đinh Bá Thực lại không nhịn được nhíu mày, con gái bảo bối rốt cuộc ở nơi nào?
**
“Quái, rõ ràng vừa mới ở chỗ này, sao đột nhiên lại không thấy đâu?”
Kéo đuôi váy cồng kềnh, Vũ Khiết ở phòng nghỉ của cô dâu cau mày tìm kiếm khắp mọi nơi.
Cô lật tất cả đệm, quần áo, vòng đeo tay, cúi xuống kiểm tra ghế salon, hộc tủ, dưới nệm, nhưng là không tìm được đồ mình cần.
Thở hổn hển, cô chưa từ bỏ ý định, kéo ra tất cả cửa tủ cùng với hòm đựng lễ phục.
“Aha, ở chỗ này!” Cô hưng phấn lấy từ trong rương hành lý một cái vòng tai kim cương, “Đều tại vật nhỏ nhà ngươi, hại tao tìm lâu như vậy…”
Lẩm bẩm trách cứ, cô cẩn thận đem khuyên tai bỏ vào hộp vải nhung.
Đây chính là lễ vật của mẹ chồng cô dâu, Đinh Vũ Thiến không cẩn thận làm rơi, cho nên bảo em gái kiêm phù dâu ở lại trong phòng nghỉ ngơi tìm đồ.
Vì hạnh phúc của chị gái, Vũ Khiết sao có thể nói không, cho dù liều mạng cũng phải tìm ra.
Cuối cùng cũng hoàn thành nhiệm vụ rồi!
Nhìn khuyên tai sáng lấp lánh trong hộp vải nhung, cô mỉm cười hài lòng, khép hộp lại bỏ vào ngăn kéo, chuẩn bị xoay người rời đi.
Trong nháy mắt lúc cô xoay người, thân thể mảnh khảnh mềm mại lại bị người ta ôm thật chặt.
“Ai…” Gần như thét chói tai, cô giơ tay lên chuẩn bị đánh cái tên mạo phạm, không ngờ cổ tay mảnh khảnh cũng bị người giữ chặt lấy, nhanh như chớp, miệng và toàn bộ tiếng nói của cô đều bị người dùng môi chặn lại.
“Ô…” Khiếp sợ, cô nhận ra được một hương vị quen thuộc.
Đó là mùi nước hoa xen lẫn vị đàn ông đặc trưng, khiến cô say đắm khó quên.
Sẽ là anh sao? Khiếp sợ phủ định, muốn đẩy đối phương ra nhìn cho rõ.
Cô cố gắng tránh ra, không đoán được người đàn ông này lại khóa chặt thắt lưng cô, ngược lại đem cô áp sát vào người mình, bụng dưới bằng phẳng của cô cùng với liều lĩnh nổi lên của anh ta dán chặt vào nhau không một khe hở, làm cô hoàn toàn cảm nhận được dục vọng của đối phương muốn cô hòa hợp.
Là anh!
Động tác và xúc cảm quen thuộc, để cho cô càng thêm xác nhận thân phận đối phương, cô hiểu rất rõ người đàn ông này sẽ làm động tác gì tiếp theo, nhưng mà bây giờ…
“Chờ, chờ một chút….” Đè nén kinh hoàng trong lòng, cô thở dốc cố gắng kêu tạm ngừng.
Nếu là bình thường, cô rất vui lòng tiếp tục trò chơi này, nhưng hôm nay hiển nhiên không hợp thời cơ. Thứ nhất đây là phòng nghỉ của cô dâu, lúc nào cũng có thể có người xông vào, thứ hai cô phải nhanh chóng nói cho chị gái tung tích khuyên tai, tránh cho chị gái lo lắng. Thành thật mà nói, bây giờ cô không có tâm tình chơi tiếp.
“Chờ cái gì?” Nhận biết được phản ứng của cô, người đàn ông này miệng nói dừng lại, nhưng tay anh ta lại tấn công bộ ngực của cô, nghịch nghịch giữa rãnh hai vú như ẩn như hiện của cô.
“Đừng như vậy…”Nhìn khuôn mặt tuấn tú ngẩng lên, cô đưa tay nhỏ bé đã khôi phục tự do bắt lấy bàn tay hạnh kiểm xấu của anh. “Bây giờ không phải lúc, chúng ta để hôm nào…”
“Chọn ngày không bằng gặp ngày” Anh ta ngắt lời cô, trên mặt hiện lên nụ cười chết người không cần đền mạng “Anh rất nhớ em, muốn em bây giờ”
Anh đem mặt dựa gần vào cô, hơi thở nhẹ nhàng, “Em biết hôm nay em khiến bao nhiêu người mê mẩn không?” Câu nói của anh đến trên gương mặt cùng mái tóc cô, dịu dàng rơi vào bên tai cô, “Hôm nay em thật xinh đẹp, đẹp cho tim anh nhức nhối”
Đúng vậy, cô hôm nay rất đặc biệt.
Là một nhiếp ảnh gia, cô luôn mặc trang phục thông thường nhất áo sơ mi, quần jean đơn giản gọn gàng, hôm nay một bộ dạ phục tơ sợi hoàn toàn khoe ra dáng người yểu điệu của cô, ôm trọn bộ ngực mượt mà, hơn nữa trang điểm xong đường nét khuôn mặt rõ ràng, hôm nay quả thật là cô chưa bao giờ đẹp hơn.
Vậy thì sao?
“Anh…” Cô vừa tức giận vừa buồn cười, “Coi như em rất đẹp, tim anh làm sao mà đau chứ?”
“Tất nhiên đau đớn!” Anh cầm lấy tay nhỏ bé của cô, “Từ lúc đi vào lễ đường, anh rất muốn em, nhưng vẫn nhịn đến bây giờ, anh nhẫn nhịn nơi đó thật là đau, nhịn đến bây giờ tim cũng đau….” Nói xong, anh đem tay cô đến dưới bụng, đi tới chỗ mẫn cảm nhất.
“Háo sắc cuồng!” Cô cười mắng, rút tay về, “Đừng làm rộn, em phải trở về tìm cô dâu, bây giờ thật không phải lúc”.
“Em sợ cái gì?” Anh không buông tha thuyết phục, “Là sợ bị người ta phát hiện sao?”
Tay anh lại bắt đầu hạnh kiểm xấu.
“Em….” Khi tay anh trượt đến ngực cô, cô không khỏi thở hổn hển.
“Đừng lo lắng, tạm thời sẽ không có người đi vào” Cách một tầng y phục, bàn tay anh vuốt ve nơi tròn trịa của cô. “Anh sẽ nắm chắc thời gian, có được không?”
Mặc dù cách tầng y phục, tay anh giống như một luồng điện, khuấy động lòng cô.
“Nhưng, nhưng mà….” Lí trí còn sót nói cho cô biết, mình có chuyện cần làm.
“Đừng nhưng mà nữa” Cúi người hôn mút vành tai cô, anh nói nhỏ, “Anh sẽ không kéo dài quá lâu, em cũng muốn, không phải sao?”
Hai má cô phiếm hồng, ánh mắt mờ mịt, mềm mại thở dốc, khắp nơi đều là chứng cứ động tình, không một cái có thể tránh khỏi ánh mắt anh.
“Nhưng mà, điên
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦTải game online cho điện thoại
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ...
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
130/1928