Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Buông Tay, Tôi Không Lấy Chồng-full

Lượt xem :
ô rất sợ hãi, cô cũng không dám một mình đợi ở chỗ này.

Làm như nhìn thấu tất cả tâm tư của cô, anh đưa cánh tay dài nắm ở đầu vai cô, "Anh sẽ ở lại cùng em, không nên lo lắng."

"Ừ."

Bình thường Đồng Tử Lâm nói rất nhiều đột nhiên hâm nay trở nên ít nói, Hắc Nhược Hoành cho là cô bởi vì quá sợ nên mới như vậy, Vì vậy liền không nói thêm nữa, ôm thật chặc cô vào lòng.

Sau khi bọn họ rửa mặt, thời điểm nằm ở trên giường, Đồng Tử Lâm vẫn còn im lặng, Hắc Nhược Hoành chỉ có thể ôm cô, lấy hành động thay lời nói.

Thân thể cường tráng ôm cô vào trong lòng, khiến cô có cảm giác rất an toàn, thế nhưng cũng không xóa sạch được hoảng loạn trong lòng cô, Hắc Nhược Hoành không biết, cô không chỉ sợ là tên lang thang kia bị bị thương, cô cũng rất lo lắng cho mình, cô sợ bản thân sẽ phải đi hầu tòa, đến lúc đó phải ngồi tù và vân vân.

Những ý nghĩ này cô không có nói với anh, nhưng anh thông minh như vậy nhất định sẽ nhận ra những lo lắng này của cô.

Cô sợ nhất chính là không được gặp lại người nhà, không thấy được anh...

Đây chính là nguyên nhân khiến cô lo lắng, cô ít nhiều gì cũng đoán được thực sự theo như lời chị hai nói, thực đã yêu Hắc Nhược Hoành, không có anh không được , cô bị anh hãm chân làm thế nào cũng thoát không khỏi.

Mặc kệ trước đây cô nghĩ thế nào, hiện tại và sau này, cô chỉ muốn ở bên cạnh người đàn ông này.

"Ngủ không được sao?" Giọng nói ấm áp của người đàn ông vang lên trên đỉnh đầu cô.

"Ừ, A Hoành..."

"Ừ?"

"Ngoại trừ bạn trên giường, chúng ta còn có thể có mối quan hệ nào khác không?"

Hắc Nhược Hoành chỉ có thể dùng từ mừng rỡ như điên để hình dung tâm tình của mình, anh quả thực không thể tin được chính mình nghe được cái gì, nhưng anh vẫn cố làm ra vẻ, "Em nghĩ cùng anh còn có mối quan hệ gì?"

"Em nghĩ, quan hệ gì cũng đều có thể?"

"Nếu như em nói vậy, anh xin tận lực phối hợp." Anh cao giọng nói.

Nụ cười ác ma bên miệng Đồng Tử Lâm cong lên, chỉ là bây giờ quá tối, ánh đèn quá mờ, Hắc Nhược Hoành cũng không có nhìn thấy."Nếu như vậy, em muốn anh vĩnh viễn đều là của em..."

Ừ, lời này rất có chiều sâu, Hắc Nhược Hoành suy nghĩ một chút, "Cụ thể một chút..."

Đầu ngón tay của người phụ nữ xinh đẹp ở trên lồng ngực của anh nhéo nhéo, "Thân thể của anh..."

Anh nuốt nước miếng một cái, nhất thời thành một con ngỗng ngây ngô chậm hiểu, "Còn gì nữa không?"

"Còn lòng của anh nữa."

"Ừ." Gần giống với ý tứ của anh, Hắc Nhược Hoành tự nhiên ngạc nhiên mừng rỡ hiểu ra một việc, thì ra đây hết thảy đều là trời cao an bài, lấy phương thức này để anh ôm người đẹp về nhà.

"Như vậy, anh thực sự muốn làm tình nhân vĩnh viễn của em?"

"Được... Ách... Em vừa nói gì?" Anh kinh ngạc gấp đôi có thể nói anh chưa bao giờ nói lắp nhiều như vậy.

"Là đàn ông con trai, cũng không thể nói rồi mà không giữ lời, sau này anh chính là tình nhân dành riêng nha!" Người phụ nữ nũng nịu nói.

Quả nhiên đối với Đồng Tử Lâm người phụ nữ này, vĩnh viễn không thể mềm lòng, vĩnh viễn không thể thỏa hiệp, Hắc Nhược Hoành rất muốn đánh cái mông nhỏ của cô một trận, nhưng khi anh cảm giác được đôi tay đang ở trên ngực của mình mơ hồ run rẩy, thì tâm tình anh bỗng nhiên bình tĩnh.

Cô vẫn còn đang sợ, lời nói vừa rồi không chỉ đối với anh "Tỏ tình", mà còn an ủi chình bản thân cô, cô đang cố gắng buông thả tâm tình bất an của mình, làm cho bầu không khí không đến mức khẩn trương. Anh ôm sát cô, đem cô ôm trong ngực của mình, thấp giọng nói: "Đúng chỉ là tình nhân dành riêng cho em."

"Hừ, anh coi chừng em đó, bằng không cẩn thận em thiến anh!" Cô vừa nói vừa nhìn phần dưới cơ thể của anh cố làm ra vẻ.

Ha ha, cô còn đang ghi hận lời nói dối lần trước của anh. Trời cao làm chứng, anh chính là so với nước trong còn muốn thuần khiết hơn, chỉ là cái họ không thuần khiết một chút, muốn oán cũng chỉ có thể oán các lão tổ tông nhà anh mà thôi.

"Vậy sau đó em cũng không nên nói đi thì đi chứ." Một năm này không có bên cạnh cô, anh rất khó ngủ, anh thật không muốn thử nữa.

Đồng Tử Lâm khóe mắt nhất thời ngấn lệ một chút, cô cũng không muốn đi, nhưng khi đó cô biết mình nếu như không đi, nhất định sẽ phát điên.

"Còn không phải là anh ép em đi!" Cô cãi lại.

"Là em nói chia tay trước!" chuyện của một năm trước anh vẫn đặc biệt nhớ rõ ràng.

"Nói bậy, còn không phải anh cùng Hoàng Tử Nguyệt..." Cô thông minh im miệng.

"Anh cùng cô ấy không có phát sinh chuyện gì cả, là em không cho anh cơ hội giải thích." Còn gởi cho quà chia tay cho anh nữa chứ.

"A, anh đang tiếc chưa có phát sinh gì đúng không?" Đồng Tử Lâm trừng mắt anh.

"Anh đang vui mừng!" Bằng không thực sự cả đời phải làm hòa thượng rồi, bao gồm phía dưới một cây cùng nhau thanh tâm quả dục luôn.

"Coi như anh thông minh!" Đồng Tử Lâm khẽ cắn lên bờ vai cứng rắn như đá của anh.

Anh cười ra tiếng, nhưng vừa nghĩ tới vừa tìm được cô, thì,cô bị dọa đến khuôn mặt không còn chút máu, khuôn mặt anh không khói lạnh lên, nghiêm túc nói: "Sau này không được một mình đi tới công viên nữa."

"Còn không phải là lòng người ta đang loạn." Tâm loạn nên chỉ có thể tìm một nơi an tĩnh suy nghĩ.

Chương 9
Mối quan hệ tình cảm bị giấu kín này, càng không muốn người khác biết, càng làm người khác dễ biết hơn. Chỉ là một ít số người hiểu rõ tình hình rất tò mò, rốt cuộc cuối cùng là người đàn ông tấn công trước, hay là người phụ nữ chịu thua trước?

Trong cuộc đời lẫn sự nghiệp của người đàn ông cửa ải khó qua nhất chính là mỹ nhân.

Tập đoàn Hắc Thạch thành công tiến vào thị trường Âu Mỹ, ý đây không phải nói tập đoàn Hắc Thạch trở thành công ti lớn mạnh nhất nhì nước, mà chính là Hắc Nhược Hoành đã trở thành người đàn ông độc thân hoàng kim nhiều người mơ ước.

Bất quá mọi người đều biết một sự thật, đó là khi Hắc Nhược Hoành làm việc thì công chính nghiêm minh, và bản thân khi nói chuyện cũng rất nghiêm túc, nhưng khi anh ở trước mặt người mình yêu sẽ không như vậy.

Đồng Tử Lâm đứng trước cửa nhà hàng, xuyên thấu qua cửa kính của nhà hàng cô nhìn thấy người tình dành riêng cho mình đang cùng một người phụ nữ dùng cơm, bên tay trái Hắc Nhược Hoành để công văn, xem ra là ăn cơm với đối tác.

Chỉ là Đồng Tử Lâm nhìn người phụ nữ kia rất chướng mắt, dám ngang nhiên trêu ghẹo vật sở hữu của cô. Tuy Hắc Nhược Hoành ngồi rất nghiêm chỉnh, thế nhưng Đồng Tử Lâm nhìn vẫn rất bực, Hắc Nhược Hoành hoàn toàn là người được lợi, cặp tuyết trắng của người phụ nữ kia đang khát khao thả ra bộ cái áo cổ sâu kia, lộ ra hơn phân nửa nhũ thịt.

Đồng Tử Lâm chậm rãi bước tới, đạp ba tấc giày cao gót thướt tha bước vào bên trong.

Hắc Nhược Hoành rất đau đầu, không biết vì sao luôn luôn có phụ nữ đưa tới cửa, tất cả phụ nữ anh đều không muốn nhìn hay nói chuyện, thế nhưng trong hợp tác làm ăn, anh không thể làm như vậy.

Anh chỉ có thể bảo vệ tốt bản thân, miễn cho trên người đừng dính vi khuẩn là được, tránh cho Đồng Tử Lâm phát hiện.

"Hoành, anh làm sao vậy? Không thoải mái sao?" Người phụ nữ ỏng ẹo nói, trực tiếp đem xưng hô với anh thăng cấp mốt bậc.

Không biết có phải ăn nước bọt Đồng Tử Lâm nhiều rồi hay không, hiện tại chuyện Hắc Nhược Hoành muốn làm nhất chính là mắng người phụ nữ này một trận, không có việc gì ăn mặc phơi bày như vậy làm gì, làm cho ánh mắt của anh phải ăn băng, nhưng anh thực sự đối với người phụ nữ này không có tí hứng thú nào nha nha!

"Không có việc gì, tôi có chút no rồi." Ưu nhã đem nĩa để xuống, Hắc Nhược Hoành lễ độ nhìn nơi khác.

Lần sau! Tuyệt đối không có lần sau! cùng loại phụ nữ này hợp tác, anh có chết cũng sẽ không gặp mặt.

"Phải không?" Người phụ nữ cũng không phải xuất phát từ chân chính quan tâm, trái lại càng lớn mật mà khoe khoang sự lẳng lơ của mình, "A? Hoành, bên mép anh..."

Hắc Nhược Hoành theo bản năng dùng khăn ăn lau, còn chưa kịp lau, người phụ nữ liền lên tiếng nói: "Em lau giúp anh."

"Không cần. . . . . ." Hắc Nhược Hoành vội vàng nắm cánh tay của người phụ nữ đưa qua, có lẽ nói thế này một buổi sáng bị rắn cắn, mười năm sẽ sợ đụng cỏ, dây thừng chỉ câu, Hắc Nhược Hoành thật rất sợ sự chủ động của phụ nữ.

"A Hoành. . . . . ." Một giọng nữ vang lên.

Hắc Nhược Hoành ngẩng đầu một cái, kinh ngạc nhìn thấy Đồng Tử Lâm, "Lâm Lâm..."

"Em buổi trưa ra đây dùng cơm, không nghĩ tới trùng hợp tình cờ gặp anh như vậy..." Đồng Tử Lâm cười nói.

A, a, oán giận! Hắc Nhược Hoành chưa từng nghe Đồng Tử Lâm dùng giọng điệu lễ phép nói chuyện với anh, ngay tức khắc anh buông tay của người phụ nữ trước mặt, "Ăn rồi chứ?"

"Ăn, vừa vào đã nhìn thấy anh, nên đi tới đây chào hỏi một chút." Đồng Tử Lâm ưu nhã xoay người, thấy người phụ nữ đó, đầu tiên là sửng sốt một chút, "A, thì ra anh ở đây bàn công việc nha, xin lỗi."

Hắc Nhược Hoành thực sự muốn cười phá lên, thói quen bạo lực của cô anh biết rất rõ, thực sự không thể chấp nhận bây giờ ở nơi này lại nho nhã lịch sự như vậy, mỗi tiếng nói cử động đều giống một cô tiểu thư danh giá, anh ho nhẹ vài tiếng, cố gắng làm cho âm thanh của mình bình thường một chút, "Không sao, anh cũng mau kết thúc."

"Em không quấy rầy." Đồng Tử Lâm nham hiểm nói, quay đầu đối với người phụ nữ kia gật đầu chào hỏi, xoay người liền chuẩn bị đi, đột nhiên lại xoay người lại.

Cúi người, nhìn khuôn mặt Hắc Nhược Hoành, ngón tay cái nhẹ nhàng lướt qua gương mặt tuấn tú của anh, ôn nhu nói, "Anh cũng thật là ăn cái gì lại không cẩn thận như vậy."

Cả khuôn mặt Hắc Nhược Hoành bởi vì nghẹn cười, mà trở nên vặn vẹo không chịu được, "Anh..."

Lời còn chưa dứt, liền bị Đồng Tử Lâm cắt đứt, môi mềm mại của cô khẽ chạm vào bên miệng anh, đầu lưỡi khẽ liếm đi nước sốt dính bên miệng anh.

Hắc Nhược Hoành có lẽ một người đàn ông tự chủ được bản thân, nhưng với điều kiện Đồng Tử Lâm không được cố ý quyến rũ anh, mà anh trực tiếp đem hành vi lúc này của cô là đang quyến rũ anh, cơ thể và lý trí sớm đã quyết định, hai tay giam giữ người của cô, miệng đối miệng, trực tiếp hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của cô.

Cơ hồ là mỗi ngày gặp mặt, mỗi ngày ôm người vào trong ngực của mình, cũng mặc kệ cái miệng nhỏ nhắn của cô bị anh hôn bao nhiêu lần, chính là Hắc Nhược Hoành vẫn cứ xao động, hận không thể đem cô thu vào trong ngực của anh.

Lúc này đã gần hết giờ nghỉ trưa, đại sảnh nhà hàng khách cũng không phải rất nhiều, nhưng cũng không phải ít, có rất nhiều người có mặt mũi trên xã hội, cũng đều biết Hắc Nhược Hoành và Đồng Tử Lâm.

Thanh niên thật là càng ngày càng cởi mở.

Đồng Tử Lâm cũng không nghĩ tới hành động mình sẽ dẫn tới người nào đó thú tính quá trớn, cô chẳng qua chỉ muốn biểu thị công khai lãnh thổ của mình mà thôi, không có ý tứ gì khác nha!

Hắc Nhược Hoành cũng không quản được nhiều như vậy, đầu lưỡi anh hung hăng cuốn lấy lưỡi của cô, nóng bỏng đáp lại. Thẳng đến hai bên tách ra, anh còn chưa đã ngứa liếm liếm môi mình.

Trên môi của cô một mảnh nước phát sáng, khuôn mặt Đồng Tử Lâm đỏ lên, lấy tay che miệng, tránh né đôi mắt thâm thúy của anh ấp úng nói, "Em đi trước."

"Được." Anh gật đầu, lại nói thêm một câu, "Buổi tối anh tới tìm em..."

Đồng Tử Lâm thẹn thùng vội vàng rời khỏi, thật là không còn mặt mũi nữa mà! Nụ hôn nồng nhiệt vừa nãy là đã đủ phiền phức rồi, lại vứt thêm một câu "Buổi tối tìm cô", đây không phải ám chỉ bọn họ hôm nay sẽ thân mật cả đêm sao?

Không phải mối quan hệ bình thường, người phụ nữ ngồi đối diện chỉ có thể dùng một câu nói để hình dung quan hệ giữa bọn họ, từ nước ngoài về người phụ nữ này cũng không cách nào bình tĩnh, "Các người là..."

Hắc Nhược Hoành ranh mãnh cười, "Cô thử nói xem?" Có mấy lời không cần phải nói quá rõ ràng, thế nào bọn họ đều cũng hiểu.

"Ha ha..." người phụ nữ cười khan, cô cảm thấy xấu hổ vì hành vi lúc nãy của mình.

"Như vậy, phần hiệp ước này còn cần sửa ở đâu nữa không?" Hắc Nhược Hoành cười nói, đột nhiên cảm thấy bữa cơm này ăn rất vui vẻ.

"Không cần, có thể cùng quý công ty hợp tác đã vinh hạnh rồi." Người phụ nữ ngồi thẳng lưng, cố gắng kéo cổ áo cao lên.

"Không cần khách sáo như vậy." Hắc Nhược Hoành cười thỏa mãn.

Nụ hôn ở nhà hàng rất nhanh đã truyền ra ngoài, tin tức bát quái luôn luôn truyền đi rất nhanh, đủ thấy mọi người quan tâm họ thế nào.

Trước khi Đồng Tử Lâm tan sở, điện thoại di động bị người nhà goi k
<<1 ... 121314
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
568/2366

Teya Salat