Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết Bà Xã Gây Phiền Toái-full

Lượt xem :

Tác giả: Thần Hi
Tình trạng: Hoàn Thành
Tên truyện: Bà Xã Gây Phiền Toái
Thể loại: Tiểu thuyết tình yêu,truyện ngôn tình

Đọc truyện ngôn tình hiện đại, wap đọc truyện trên điện thoại, tiểu thuyết ngôn tình, tiểu thuyết tình yêu, truyện tiểu thuyết hay, chuyện tình cảm mới


Chương 1
Một chiếc xe Benz cao cấp màu đen, đang dừng lại trước một biệt thự xa hoa.

Một người đàn ông tuổi chừng ngoài ba mươi từ bên trong xe Benz bước xuống, đi theo phía sau người đàn ông là một cô gái xinh đẹp động lòng người.

Nhìn thấy kiến trúc trước mắt, trên mặt người đàn ông hiện lên một nụ cười thỏa mãn.

Anh quay đầu lại, thâm tình nhìn vẻ mặt kinh ngạc của vợ.

"Chính là. . . . . . nơi này sao?" Chung Di không xác định hỏi.

"Thích không?"

“Thích, phong cảnh nơi này thật đẹp, không khí trong lành, yên tĩnh” Chung Di cao hứng mà tiến sát vào trong ngực chồng mình ” Ông xã cám ơn anh, em cảm thấy mình thật thạnh phúc”

"Bé ngốc" Dụ Sinh cưng chiều mà ôm chặt vợ mình vào lòng.

Dụ Sinh xoay người bước tới bên cửa phía sau xe, mở cửa xe ra, cúi đầu nhìn vào bên trong xe.

"Không cần nhìn nữa, chúng ta về đến nhà rồi."

Bên trong xe là một cô bé, trên mặt không thay đổi một chút biểu tinh trên nào mặt đang ôm chặt con gấu bông trong tay, đối với lời nói của cha thờ ơ.

"Con bé không muốn xuống xe sao?" Chung Di lo lắng bước đến bên chồng hỏi.

"Tiểu công chúa." Dụ Sinh đưa tay ra, kéo kéo tay nhỏ bé mịn màng của con gái. "Xuống xe có được không? Ba đảm bảo con sẽ rất thích nhà mới!"

Cuối cùng, cô bé cũng từ từ di chuyển thân thể nhỏ bé xuống xe, nhưng hai tay vẫn ôm chặt con gấu bông trong tay không buông ra.

Cô bé ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào cữa nhà một hồi lâu sau, trên mặt hiện lên hai chữ ‘ mất hứng’.

"Ông xã. . . . . ." Thấy biểu tình trên mặt con gái, Chung Di không khỏi lo lắng.

"Không sao, ở nơi này một thời gian con bé nhất định sẽ thích, cho con một chút thời gian." Dụ Sinh vỗ vỗ vai vợ, cho cô một nụ cười bảo đảm.

"Đi thôi." Anh ngồi xổm xuống đem con gái ôm vào trong lòng, rồi dắt tay vợ, ba người cùng nhau bước vào nhà mới.

Nhà họ Diêm

"Tập Phi, ba đã trở về rồi! " Diêm Kiến Phong tiến vào nhà như một cơn gió

Một lát sau, có một cậu bé thật vui vẻ từ lầu hai chạy xuống, chạy ra cửa chính nghênh đón anh.

"Ba, người đã trở về." Nói xong, giọng cậu bé đột nhiên thay đổi, lớn tiếng gọi mẹ ở trên lầu hai "Mẹ, mau lên một chút!"

"Hôm nay Tập Phi không giống như mọi ngày! Có chuyện gì đặc biệt xảy ra mà ba không biết sao?" Diêm Kiến Phong đang ngồi trên ghế sa lon phiá sau, tò mò hỏi.

"Mẹ, nhanh lên một chút, mau chóng xuống." Thấy mẹ chậm chạp không xuống, Diêm Tập Phi gấp gáp chạy đến bên cầu thang hướng lên lầu hai hô to.

"Đến đây! Đến đây!" Ngụy Cận rốt cuộc cũng từ trên lầu hai chậm rãi đi xuống.

Đi vào phòng khách, nhìn thấy ông xã người nửa tháng qua chưa gặp, cô vui mừng cho chồng một cái ôm. "Anh đi công tác đã về rồi à! Có mệt không?"

Diêm Kiến Phong nhanh như gió ôm vợ vào lòng, cho cô một nụ hôn.

Hai người hoàn toàn quên mất con trai đang ở bên cạnh, Diêm Tập Phi cảm thấy bực mình chu cái miệng nhỏ lên. Nó đi lên trước lôi kéo ống tay áo mẹ, ý đồ gây sự chú ý của hai người .

"Mẹ, bảy giờ năm phút rồi, sẽ bị trễ mất." Nó nhìn lên đồng hồ treo trên tường

"Được, mẹ biết rồi" Ngụy Cận trấn an con trai

"Có chuyện gì xảy ra? Con của chúng ta hôm nay thật là vui vẻ."

"Trong lúc anh đi công tác, thử đoán xem em đã gặp ai? Là Chung Di và Dụ Sinh! Bọn họ trước đó vài ngày từ nước ngoài trở về Đài Loan, họ giống như chúng ta, cũng thích khung cảnh nơi này, hiện tại họ đang ở nhà bên cạnh. Bọn họ biết buổi tối hôm nay anh sẽ trở về, nên mới tổ chức tiệc thịt nướng ngoài trời, muốn mời chúng ta tham gia, cho nên Tập Phi mới vui vẻ như thế." Ngụy Cận giải thích.

"Sở Dụ Sinh? Anh ta trở lại Đài Loan rồi sao?" Diêm Kiến Phong mở to mắt, thật là vui mừng.

"Ừ." Ngụy Cận trả lời

Lúc còn học đại học, Diêm Kiến Phong và Sở Dụ Sinh là đôi bạn thân, nhớ lại hai người lần lượt yêu Chung Di và Ngụy Cận, trải qua bao khó khăn, cuối cùng họ cũng đều ôm được mỹ nhân về nhà.

Sau khi ra xã hội, Sở Dụ Sinh bởi vì công việc yêu cầu, mà đi qua Mỹ phát triển, hai người cũng vì vậy mà nhiều năm dài không có liên lạc.

Không ngờ năm năm sau, hai người gặp nhau một lần nữa, lại trở thành hàng xóm.

"Anh không biết đâu, ngày đó khi vưà gặp Chung Di ở nhà bên cạnh, em thật rất bất ngờ."

Ngụy Cận nhớ lại tình cảnh ngày đó, không khỏi cười khẽ một tiếng.

Cô và Chung Di đầu tiên là kinh ngạc nhìn nhau, tiếp theo sau liền ôm nhau thật chặt, thật vui mừng mà muốn khóc.

"Thế giới đúng là quá nhỏ bé, bốn người chúng ta lại có thể ở cùng một khu." Diêm Kiến Phong thở dài một hơi nói.

"Cha, mẹ, hai người nhanh lên một chút." lúc này Diêm Tập Phi đang đứng một bên lớn tiếng kêu cha mẹ lần nữa.

"Được rồi, chúng ta mau đi qua đó, đừng để bọn họ chờ."Ngụy Cận nhìn con trai nở một nụ cười, rồi ôm lấy tay chồng nói.

"Ừ, đi thôi." Diêm Kiến Phong gật đầu.

Diêm Tập Phi thật vui lớn tiếng hoan hô, bộ dáng thật vui vẻ, khiến cho hai vợ chồng nhìn nhau lắc đầu cười.

"Sở Du Sinh!" Diêm Kiến Phong nhìn thấy bạn cũ đang nhóm lửa nướng thịt, không khỏi vui mừng kêu to.

Sở Du Sinh vừa nghe đến có người gọi mình, liền ngẩng đầu lên.

Vừa nhìn thấy người tới là Diêm Kiến Phong, anh cũng tiến lên phái trước, cao hứng mà hô to "Diêm Kiến Phong”

Thấy thế, Ngụy Cận và Chung Di nhìn nhau cười, đi tới trước lò nướng thịt chuẩn bị bắt đầu nướng thức ăn, tiểu Tập Phi thì đi theo một bên.

Diêm Kiến Phong và Sở Dụ Sinh giống như là trở lại thời gian khi còn đi học, vui vẻ nói chuyện.

"Cậu ở nước ngoài thật là xuất sắc, có biết bao công ty muốn mời cậu về làm cho họ, có thể nói là người quan trọng đó!" Diêm Kiến Phong cười nói.

"Cậu cũng không kém mình! Tổng giám đốc Đông Khôi. Tôi ở nước Mỹ mấy năm nay, đã nghe nói nhiều về cậu. Theo tôi được biết, Đông Khôi mấy năm gần đây ở nước ngoài phát triển càng ngày càng lớn phải không?" Sở Dụ Sinh tán dương bạn tốt.

"Nói hay lắm, tôi nghe lời đồn đãi, cậu rời khỏi công ty đang làm, là vì muốn tự lập công ty riêng, có đúng vậy không ?" Diêm Kiến Phong đưa cho Sở Dụ Sinh một điếu thuốc rồi hỏi.

"Tin tức truyền đi thật là nhanh, tôi vừa mới về Đài Loan tin tức đã được truyền ra ngay." Sở Dụ Sinh bất đắc dĩ cười khổ, trong mắt mang theo chút lo lắng."Bên kia xảy ra một vài vấn đề, ép tôi không thể không quay về Đài Loan."

"Vấn đề gì? Rất nghiêm trọng sao?"

Phun ra một hơi khói thuốc, sắc mặt Sở Du Sinh nặng nề nói "Cậu có biết tổ chức Hắc Xích không?"

"Tổ chức Hắc Xích?" Diêm Kiến Phong suy nghĩ một hồi rồi nói tiếp. "Cái tổ chức đó không phải chuyên môn đi đánh cắp tư liệu của các công ty lớn, rồi bán cho đối thủ cạnh tranh của họ, còn mình thì lại đứng giữa kiếm món lợi lớn sao? Không ít công ty nổi danh đều vì bọn họ mà đóng cửa, cảnh sát trước mắt còn đang điều tra người lãnh đạo đứng phiá sau là ai."

"Đúng." Vẻ mặt Sở Du Sinh nặng nề một hồi lâu sau, mới chậm rãi nói tiếp ——

"Ba năm trước, tôi làm tại một công ty ở Anh, vô tình phát hiện trong công ty có nội gián, muốn ăn cắp tư liệu trong máy tính của tôi.

Lúc ấy tôi liền kích hoạt hệ thống truy tìm, chỉ cần bọn họ mở ra tư liệu, cảnh sát có thể lập tức tra ra tư liệu bị đánh cắp đang ở đâu. Khi đó tôi cũng không biết, người ăn cắp tư liệu chính là người của tổ chức Hắc Xích, hơn nữa cuối cùng, bọn họ hình như biết về hệ thống truy tìm, cho nên bọn họ cũng không có hành động gì, chuyện đó cũng không giải quyết được "

Anh thở dài một hơi, rồi nói tiếp "Một năm trước, tôi chuyển tới làm tại một công ty ở Mỹ, lại xảy ra chuyện tương tự, cho nên tôi liền sửa đổi tài liệu cơ mật một chút, làm giả tư liệu bên trong, sau đó tôi cố ý để cho bọn họ trộm được. Ba tháng sau, một tập đoàn tài chính liền tuyên bố phá sản. Bị mắc nợ nghìn tỷ

Nghe nói bọn họ đã mua tư liệu mà tổ chức Hắc Xích trộm được từ tôi, đầu tư mười mỏ dầu hỏa tin chắc sẽ không lỗ lã, vì chuyện đó người đứng đầu Hắc Xích cũng bị những người đó đuổi giết, trước mắt không có người nào biết anh đang ở đâu."

"Chuyện này có liên quan gì với cậu?" Diêm Kiến Phong cau mày, không hiểu hỏi

"Nửa năm trước, tôi vô tình phát hiện người của tổ chức Hắc Xích, đang truy tìm hành tung của tôi, tôi đoán bọn họ là tại vì chuyện xảy ra tại Mỹ, nên muốn trả thù. Vì lo cho sự an toàn của vợ con, cho nên tôi mới chọn trở về Đài Loan phát triển."

Bởi vì, chỉ cần một ngày tổ chức Hắc Xích không tan rã, người đứng đầu sẽ một ngày không bị bắt, mỗi ngày anh đều không có cách nào an tâm.

"Ừ. Cậu yên tâm, về chuyện của tổ chức Hắc Xích tôi sẽ giúp cậu điều tra, khi có tin tức của bọn họ, tôi sẽ báo cho cậu biết ngay, nhưng mà cậu cũng phải cẩn thận " Diêm Kiến Phong dùng sức vỗ vào vai bạn tốt, cho anh một chút ủng hộ.

"Cảm ơn cậu! Đừng nói như vạy." Kết thúc cuộc nói chuyện, Sở Du Sinh quay đầu lại, anh nhìn thấy một cậu bé trai, đang đứng gần đó với vẽ mặt mong đợi, chờ mẹ đem thức ăn đã nướng chín qua.

"Đó là Tập Phi sao? Lớn như vậy rồi! Tôi nhớ lúc tôi rời đi, nó mới vừa biết nói." Sở Du Sinh kêu lên.

"Làm ơn đi, đó là chuyện của năm năm trước, lúc đó nó mới ba tuổi." Nói xong Diêm Kiến Phong cười quay đầu lại kêu con trai.

"Cha, cha gọi con?" Diêm Tập Phi cầm chén và xiên nướng thịt đi tới trước mặt cha.

"Con trai, con còn nhớ chú không?" Diêm Kiến Phong bồng nó lên rồi đặt ngồi lên chân mình, đưa tay chỉ về hướng Sở Dụ Sinh.

Nhìn Sở Du Sinh một lúc lâu, Diêm Tập Phi quay đầu nhìn về hướng Chung Di đang đứng nướng thịt, rồi gật đầu một cái. "Chú là chồng của mẹ nuôi."

"Mẹ nuôi?"

"Đúng vậy! Mẹ nói vợ chú là chị em tốt của mẹ cháu, cho nên Tập Phi phải gọi là mẹ nuôi."

"Oh! Vậy chú chẳng phải cũng là cha nuôi của Tập Phi sao?." Sở Du Sinh bỗng nhiên hiểu ra cười lên, anh ôm Diêm Tập Phi qua rồi đặt nó ngồi lên trên chân mình. "Nếu vợ chú là mẹ nuôi của con, vậy Tập Phi cũng nên gọi chú một tiếng cha nuôi chứ."

Dùng sức gật đầu một cái, Diêm Tập Phi thật nhanh gọi một tiếng "Cha nuôi."

Hai người đàn ông không kìm nổi sự vui mừng cười to.

"Đồ chuẩn bị xong rồi! Mau qua đây ăn đi." Lúc này, có tiếng gọi gần đó truyền tới.

Ba người liền hướng về phía có thức ăn đi tới.

"Các người ăn trước đi, em đi vào nhà mang Phán Phán ra." Đợi ba người ngồi vào bàn ăn, Chung Di mới bỏ đồ ăn trong tay xuống rồi nói, sau đó cô đi vào trong nhà rất nhanh.

"Phán Phán? Là ai?" Vẻ mặt Diêm Kiến Phong khó hiểu, tò mò nhìn về phía Sở Du Sinh hỏi.

"Con gái của tôi." Sở Du Sinh nhếch miệng lộ ra một nụ cười nhạt.

"Gì!?" Diêm Kiến Phong giật mình la lên "Cậu có con sao?"

"Ừ, không cần nghi ngờ." Anh nhíu mày nhìn Diêm Kiến Phong "Cậu và Ngụy Cận có một đứa con trai tám tuổi, chẳng lẽ tôi và tiểu Di không thể có một đứa con gái năm tuổi sao?"

"Tới rồi tới rồi." Lúc này Chung Di đã ôm Phán Phán chậm rãi đi tới.

"Wow! Con bé thật đáng yêu." Ngụy Cận vừa nhìn thấy Phán Phán, hai mắt liền sáng lên, lập tức đi tới phía trước muốn ôm con bé.

"Phán Phán." Ngụy Cận ngồi xổm người xuống, nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt nhỏ bé trắng nõn nà của con bé, từ tận đáy lòng rất yêu thích con bé, nó thật đáng yêu, cô nhẹ giọng dịu dàng hỏi "Con mấy tuổi rồi?"

Nhưng mà đợi thật lâu, cũng không nghe Phán Phán nói một câu, đầu cũng không ngẩng lên, chỉ lo chơi đùa với con gấu bông trên tay.

Thấy thế, Sở Dụ Sinh đau lòng mà lắc đầu "Một năm trước, nó đột nhiên không nói chuyện nữa."

"Tại sao nó lại không nói chuyện? Nguyên nhân là gì?" Diêm Kiến Phong quan tâm đi lên phiá trước, cẩn thận quan sát Phán Phán.

"Bác sĩ nói, Phán Phán có thể là có chướng ngại tâm lý, mới không muốn mở miệng nói chuyện, chúng tôi đã từng thử rất nhiều phương pháp, nhưng mà vẫn không có cách nào làm cho nó nói chuyện."

"Tôi cảm thấy là Phán Phán không phải không muốn nói chuyện." Ngụy Cận nói lên cái nhìn của mình.

"Tôi cũng cho rằng như thế." Diêm Kiến Phong liền gật đầu phụ họa theo, sau đó anh liền xoay người nhìn về phía co
123 ... 14>>
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
827/2625

Ring ring