XtGem Forum catalog
Đọc truyện ngắn online,chuyện tình yêu lãng mạn,truyện teen dễ thương ,truyện tình cảm,tiểu thuyết hay,chuyện ngắn mới ,tình yêu học trò , truyện dài tập ...
Truyenaz.Hexat.Com
Tải game online cho điện thoại

Tiểu thuyết - Bà Xã Chớ Giở Trò - full

Lượt xem :
n gì?”

Hai người cùng nói ra thắc mắc, đồng thời nghe thấy một giọng nói khác bên cạnh, không khỏi kinh ngạc quay đầu hai mặt nhìn nhau.

“Như thế nào là chú?” Kim Bối Nhi mở to mắt la lên.

“Như thế nào là cô?” Cổ Việt Di cùng lúc đó cũng kinh ngạc hỏi.

Trên mặt hai người lộ ra vẻ khiếp sợ nhìn Trình Chính Khôi trợn mắt há hốc mồm, “Tôi đang muốn hỏi hai người làm sao có thể ở cùng nhau, lại ngủ cùng một giường!”

Ngủ cùng một giường?

Những lời này đem tâm trí hai người kéo về, Kim Bối Nhi một tay bắt lấy chăn, một tay chỉ vào Cổ Việt Di, kinh ngạc sợ hãi mở to mắt. “Chú làm sao có thể ngủ bên cạnh tôi?” Đột nhiên sợ hãi kêu một tiếng, “A… Chú không có mặc quần áo!”

Cổ Việt Di trừng mắt lớn, hai tay để ở trước ngực, tức giận cười lạnh, “Tôi có thói quen ngủ trần (ngủ không mặc đồ).”

“Ngủ trần?” Kim Bối Nhi không tin tựa đầu nhìn vào trong chăn thấy anh thật sự trần như nhộng, sau khi điều tra rõ chân tướng, Kim Bối Nhi lại phát ra một tiếng kêu sợ hãi vang trời.

Dưới lầu Trịnh Vũ Hi nghe thấy, sắc mặt hoang mang vọt vào phòng khách, “Xảy ra chuyện gì?” Hai mắt lo sợ không yên nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, chấn động cô ngã vào người Trình Chính Khôi, ngón tay chỉ Cổ Việt Di và Kim Bối Nhi ở trên giường.

“Đây, đây, đây, đây… Là chuyện gì xảy ra?”

Trình Chính Khôi vội vàng đỡ lấy bà xã đã bị hoảng sợ, nhất thời đầu óc một chút cũng không rõ tình huống hỗn loạn trước mắt này.
\" Anh cũng ko bik xảy ra chuyện gì!\"
Chương 3: Chương 2

Cổ Việt Di cùng Kim Bối Nhi dựa lưng vào ghế ngồi ở phòng khách, giống như tội phạm bị thẩm vấn.

Trình Chính Khôi cùng Trịnh Vũ Hi vai kề vai nhìn hai người trước mắt, vạn lần cũng không nghĩ rằng sau vũ hội rừng rực ngày hôm qua, lại gặp phải phiền toái khiến cho người ta không biết làm sao.

“Ông xã, việc này nên xử lý như thế nào?” vẻ mặt Trịnh Vũ Hi bối rối, không biết làm sao nhìn Trình Chính Khôi bên cạnh.

“Anh cũng không biết nên làm sao bây giờ?” Trình Chính Khôi thật sự khổ sở không nghĩ được cách giải quyết.

“Việc này nếu truyền ra ngoài, tương lai Bối Nhi làm sao nhìn mặt người khác? Nó chỉ có mười chín tuổi…” Trịnh Vũ Hi thấp thỏm lo âu lắc đầu mạnh.

Chị họ lo lắng cho cô? Việc này có cái gì phải lo lắng?

Kim Bối Nhi xoay đầu nhìn Trịnh Vũ Hi, hồn nhiên nói: “Chỉ cần mọi người không nói ra ngoài, sẽ không có việc gì.”

Trịnh Vũ Hi tức giận trừng mắt nhìn Kim Bối Nhi quá ngây thơ, “Em nghĩ rằng chúng ta không nói ra thì sẽ không sao? Em có thấy bốn phía trong phòng có bao nhiêu người không?”

“Không phải chúng ta bốn…” Kim Bối Nhi thật sự nhìn bốn phía, trong nháy mắt trợn to ánh mắt kinh ngạc.

Cô nhìn thấy xung quanh đâu chỉ có bốn người bọn họ, trước mắt có hai người hầu, bên cửa sổ sát đất ngoài biệt thự còn có vài người…

Trời ạ, trong nhà này thật ra có bao nhiêu người hầu?

Trịnh Vũ Hi nhìn Kim Bối Nhi sững sờ, bất đắc dĩ chỉ có thể lắc đầu. “Thấy rõ ràng có bao nhiêu người chưa? Em muốn chị làm sao bịt miệng bọn họ đây?”

“Việc này…” Kim Bối Nhi nhất thời không nói được gì, yếu ớt chống đỡ, “Cùng lắm thì… Sau này em không đến nhà chị.” Cô trả lời nhẹ như muỗi.

“Đúng, sau này em có thể không đến nhà của chị, nhưng chị dù sao cũng sẽ gặp mặt dì và dượng. Em muốn chị làm sao ăn nói với họ?” Trịnh Vũ Hi hổn hển hỏi lại Kim Bối Nhi.

Trình Chính Khôi nản lòng lắc đầu, tiếp theo dùng tay gãi gãi tóc, “Việt Di, tốt xấu cậu cũng nói gì đi chứ, việc này nên xử lý như thế nào?”

Tự dưng rước hoạ vào thân, cả người Cổ Việt Di đầy oan ức và tức giận không chỗ trút hết, không nghĩ rằng bạn tốt lại còn hỏi anh nên xử lý như thế nào?

“Trong khoảng thời gian ngắn tớ làm sao nghĩ được biện pháp gì?” Cổ Việt Di nổi giận đùng đùng trả lời.

“Việc này nếu truyền ra ngoài, đối với danh dự của cậu ở thương trường sẽ có ảnh hưởng không nhỏ.” Một câu của Trình Chính Khôi nói ra trọng điểm.

“Tớ đương nhiên biết tính nghiêm trọng của chuyện này.” Buồn giận trong bụng Cổ Việt Di càng lúc càng dâng cao, chờ lúc bùng nổ.

Trình Chính Khôi trầm trọng thở dài, hết đường xoay sở liền nhìn Trịnh Vũ Hi. “Giúp anh ngẫm lại xem có biện pháp nào giải quyết việc này.”

Trịnh Vũ Hi nhìn Kim Bối Nhi vẻ mặt ngây thơ không biết họa lớn giáng xuống đầu, tiếp theo nhìn về phía Cổ Việt Di vẻ mặt tức giận, còn Trình Chính Khôi thì vẻ mặt khốn quẫn, trong phút chốc cô cũng không nghĩ ra biện pháp gì tốt. Việc này chỉ cần để lộ một điểm nhỏ, chắc chắn truyền thông sẽ lập tức cắn chặt Cổ Việt Di không tha. Lấy thân phận và địa vị của Cổ Việt Di, nhanh chóng sẽ lên trang nhất mục xã hội, tiếp theo truyền thông sẽ điều tra nữ nhân vật chính, đến lúc đó Kim Bối Nhi cho dù không đếm xỉa, việc này đương nhiên cũng sẽ rơi vào tai dì và dượng…

Lúc đó cô chẳng phải trở thành kẻ có tội trong mắt họ hàng? Hậu quả như vậy cô không nhận nổi!

“Theo em thấy, có thể làm bây giờ là…”

Tiếng của Trịnh Vũ Hi vang lên, lập tức khiến cho ba người khác chú ý, muốn biết cô đến tột cùng nghĩ ra phương pháp gì.

“Việt Di và Bối Nhi phải kết hôn.”

Trịnh Vũ Hi vừa dứt lời, Cổ Việt Di và Kim Bối Nhi bị chấn động, cùng lúc đứng lên.

“Muốn em cùng chú ấy kết hôn?” Kim Bối Nhi tê thanh (tiếng như ngựa hí) kêu to.

“Muốn tôi cùng cô nhóc kết hôn?” Cổ Việt Di tức giận đến thở hổn hển.

Trịnh Vũ Hi không để ý sự tức giận của hai người, hai tay thản nhiên khoanh trước ngực, “Trừ phi hai người có thể nghĩ ra biện pháp tốt hơn.”

Kim Bối Nhi hổn hển mãnh liệt phản đối: “Em không thể gả cho một ông chú già như vậy.” (#Ami: già mà khỏe chị àh)

Đồng thời, Cổ Việt Di cũng tỏ thái độ kiên định: “Tôi không thể cưới một cô bé (em bé) nhỏ như vậy.”

“Cái gì? Chú nói tôi nhỏ” Kim Bối Nhi thở phì phì trừng mắt nhìn Cổ Việt Di.

“Cái gì? Cô nói tôi già.” Cổ Việt Di mắt trừng trừng nhìn thẳng Kim Bối Nhi.

Hai ngọn núi lửa cùng lúc bùng nổ, Trình Chính Khôi hết đường xoay trở, nhất thời không biết trước tiên nên dập ngọn núi lửa nào?

Trịnh Vũ Hi đột nhiên cảm thấy thú vị khẽ đụng ông xã bên cạnh, “Ông xã.”

Nhận được ám hiệu của bà xã, Trình Chính Khôi cúi đầu nhẹ giọng hỏi thăm: “Chuyện gì?”

“Anh có phát hiện không, hai người bọn họ luôn cùng lúc nói ra câu tức giận giống nhau?” Trịnh Vũ Hi cắn môi cười trộm.

Trình Chính Khôi hồi tưởng, suy tư giây lát, cũng cười theo, “Em nói cũng đúng, có thể thấy hai người bọn họ còn rất ăn ý.”

Bị chỉ trích mình tuổi còn nhỏ, Kim Bối Nhi cực giận phản kích: “Tôi làm sao nhỏ, tôi đã sắp mười chín tuổi, ngay cả hộ chiếu cũng có rồi ông chú à.”

Cô lại dám gọi anh là ông chú?

“Cô sao lại gọi tôi là ông chú? Đừng tưởng rằng mười chín tuổi là đã lớn, trong mắt tôi cô vẫn chỉ là cô bé còn chưa cai sữa.” Cổ Việt Di bị kích động cắn lại.

“Mười chín tuổi còn chưa cai sữa? Ha! Chú không phải đang nói chính bản thân chú chứ, khi mười chín tuổi còn chưa cai sữa, cho nên mới nói người ta mười chín tuổi là chưa cai sữa.” Kim Bối Nhi trào phúng ngẩng mặt trông mong.

Đã lớn như vậy, chưa có người phụ nữ nào dám ở trước mặt anh làm càn như thế, anh lại bị một con nhóc cười nhạo.

“Một cô gái trưởng thành tuyệt đối không nói ra những lời ngây thơ như vậy, theo tôi quan sát, chỉ số thông minh của cô nhiều nhất chỉ bằng trình độ mẫu giáo” Cổ Việt Di cũng không khách khí đánh trả.

“Chú…” Kim Bối Nhi tức giận đến xanh mặt, trừng mắt với Cổ Việt Di, “Chú à, xem ra chỉ số thông minh của chú cũng không cao lắm đâu, chỉ biết khiêu khích chỉ số thông minh bằng trình độ mẫu giáo như tôi.”

Nhìn hai người không ai nhường ai đối chọi không ngừng phân cao thấp, Trịnh Vũ Hi không cười nữa, “Tính ra hai người cũng chỉ hơn kém mười tuổi, vợ chồng hơn kém nhau mười tuổi rất bình thường.”

Trịnh Vũ Hi khéo léo đem đề tài kéo trở lại chuyện kết hôn.

“Hơn kém mười tuổi?” Kim Bối Nhi kinh ngạc.

“Vợ chồng?” Cổ Việt Di cũng không nhàn nhã nhượng bộ. “Uh, sau này hai người đem khoảng cách tuổi tác kéo gần lại, chờ Bối Nhi ba mươi tuổi, Việt Di cũng đã trung niên bốn mươi, cứ nghĩ như vậy hai người sẽ không cảm thấy tuổi tác là khoảng cách.” Trịnh Vũ Hi muốn thử làm dịu sự giằng co của bọn họ.

“Không được, chắc chắn còn có biện pháp khác.” Cổ Việt Di vẫn không thể đồng ý.

“Cổ Việt Di, nếu anh chỉ nghĩ đến chính mình, vậy thì anh rất ích kỷ!” trong tình thế cấp bách,Trịnh Vũ Hi bật thốt lên chỉ trích Cổ Việt Di.

Cổ Việt Di tự dưng bị nhục mạ, không khỏi nổi trận lôi đình, “Là tôi ích kỷ sao? Em có suy nghĩ cho em họ của em một chút không, năm nay cô ấy mới mười chín tuổi, lại vì việc này mà lập gia đình?”

Kim Bối Nhi đầu tiên là mở to hai mắt khiếp sợ nhìn Cổ Việt Di vì cô nói chuyện, sau đó nói theo: “Đúng! Tôi đồng ý lời của chú.”

Trịnh Vũ Hi tức giận trừng mắt nhìn Kim Bối Nhi, “Em câm miệng cho chị!”

Kim Bối Nhi lần đầu tiên nhìn thấy chị họ dịu dàng tao nhã tức giận, sợ tới mức vội vàng lấy hai tay che miệng lại, không cho mình phát ra một chút thanh âm nào nữa.

Gương mặt xinh đẹp của Trịnh Vũ Hi giận đỏ, tay nhỏ bé chậm rãi nắm chặt, “Chỉ bằng danh tiếng của nhà họ Kim ở miền Nam, chẳng lẽ không xứng với Cổ Việt Di anh?”

Muốn lấy danh dự của nhà họ Kim buộc anh đi vào khuôn khổ? Không thể được!

“Không phải là xứng đôi hay không, em nên lo lắng cho tương lai của Bối Nhi.” Cổ Việt Di lạnh lùng phản bác.

Trịnh Vũ Hi nói năng hùng hồn đầy lý lẽ: “Tôi vì tương lai Bối Nhi mới có thể ra hạ sách này, dì chỉ có một đứa con gái bảo bối là Bối Nhi, nếu việc này truyền đến miền nam, lúc đó dù không phải ép dì và dượng của tôi cũng đi tìm chết.”

Ở một bên Kim Bối Nhi đang coi như chuyện không liên quan đến cô, hai mắt nhìn lên trần nhà, nghĩ lời của chị họ, cô thật sự là con gái bảo bối trong nhà, bằng không ba và mẹ sẽ không đặt tên cô là Bối Nhi; Bối Nhi có nghĩa là con gái bảo bối.

“Sự việc sẽ không nghiêm trọng như vậy chứ?” Cổ Việt Di cho rằng Trịnh Vũ Hi nói hơi quá.

Trịnh Vũ Hi giận dữ công tâm, “Chẳng lẽ chờ dì với dượng của tôi vì việc này nghĩ quẩn, anh mới đồng ý cho rằng sự việc nghiêm trọng?”

Lúc này Trình Chính Khôi nặng nề thở dài, “Việt Di, cậu tốt nhất đừng xem nhẹ việc này, theo sự hiểu biết của tớ đối với họ hàng của Vũ Hi, bọn họ là dòng họ rất trọng sĩ diện, chuyện này nếu truyền đến tai bọn họ, khó bảo đảm không xảy ra chuyện.”

Cổ Việt Di lạnh lùng liếc Trình Chính Khôi một cái, tên khốn này không giúp anh thì thôi, lại còn giúp bà xã bức ép bạn bè?

“Nhưng mà nói thật, chuyện này nếu như bị ba mẹ biết…” Kim Bối Nhi không dám tưởng tượng hậu quả, lo sợ thở dài, “Bọn họ nhất định sống không nổi.”

Cổ Việt Di không vì vài câu nói uy hiếp của vợ chồng Trình Chính Khôi mà cúi đầu, nhưng ánh mắt lo sợ của Kim Bối Nhi đột nhiên làm cho anh mềm lòng.

“Hay là chờ cô ấy tốt nghiệp đại học rồi nói sau.” Đây đã là nhượng bộ lớn nhất của anh.

Trịnh Vũ Hi kiên quyết bác bỏ đề nghị của Cổ Việt Di, “Không được, việc này nhất định phải tốc chiến tốc thắng, tôi làm sao mà biết Bối Nhi còn tấm thân xữ nử hay không.” 0

Giọng nói của Cổ Việt Di có chút co rút, kinh ngạc nhìn về phía Kim Bối Nhi, “Không có khả năng chứ?”

Việc này lại nói trước mặt mọi người, Kim Bối Nhi nhất thời mắc cỡ đỏ mặt vừa quẫn vừa hoảng, “Uh, uh, uh, chắc là không có?”

Trịnh Vũ Hi ngẩng đầu không chút nào sợ hãi nhìn thẳng Cổ Việt Di, mày liễu nhíu lại, đôi mắt đẹp bắn ra ánh sáng nghiêm khắc. “Tôi chỉ tin những gì mắt mình thấy, tôi nhìn thấy rõ ràng là anh ôm Bối Nhi, anh dám cam đoan bản thân sau khi say sẽ không loạn tính?”

“Nhất định không có!” Cổ Việt Di đưa ra đáp án cương quyết, kiên định.

“Việt Di, không thể quả quyết như vậy, tớ rất hiểu cậu, việc này đối với cậu mà nói là… Cơm bữa.” Trình Chính Khôi không tin tưởng lắc đầu.

Trong nháy mắt, đầu Kim Bối Nhi chợt vang ầm ầm, sợ tới mức sắc mặt trắng xanh.

“Không không không không… Không thể nào?” Tay nhỏ bé run run nhanh nắm lại ngực áo.

Cổ Việt Di thấy bản thân không chỉ có kẻ thù ở tứ phía, mà còn giống như bị nhốt trong tầng tầng kén dày không thể trốn thoát, đây là chuyện liên quan đến trinh tiết củ
Bài viết liên quan !
VỀ TRANG CHỦ
Tải game online cho điện thoại
Từ khóa Google : , ,
Wap đọc truyện online ,truyện teen hay ,chuyện tình yêu mới ,truyện ngắn ngôn tình,tiểu thuyết tình yêu ,truyện nhiều tập,đọc truyện trên điện thoại ... 
© Truyenaz kho truyện ngắn hay
315/2113