Cô gái nói chuyện với chàng trai đang "tìm hiểu" mình. Cả hai đang học ở khoa báo chí ở một trường đại học. Cô gái nói với chàng trai:
- Mình đi học về chẳng xem được bài vở gì cả. Nhiều người đến chơi quá. Có người đúng là "khách", mình thích tiếp, chuyện trò thú vị: "Học thày, không tày học bạn". Qua giao tiếp, mình học "khôn" được, nhiều điều chưa biết thì nay biết. Nhưng cũng có người đến với mình không phải là "khách" mà chỉ "khứa" thôi. Vì chỉ chuyện trò tào lao vô bổ, vô ích, mất thì giờ!...
Chàng trai trả lời:
- Mình cũng thường nhận được thư của những người phương xa, của những người bạn thân, sơ. Có những bức thư nhận được đúng là "thư" theo đúng nghĩa của nó. Có những bức thư, đọc chỉ thấy là một dẫy "từ" nhạt nhẽo và sáo rỗng!...